Linh Vực
Chương 1867: Cắm rễ (1)
Cạnh Minh hà khô cạn.
Tần Liệt tràn đầy cảm giác suy sụp bỗng cảm ứng được tin tức của hồn nô, sau đó hắn lại thông qua kí ức của hồn nô, đã biết Tần Hạo trở về.
“Phụ thân.” Hắn lẩm bẩm nói.
“Muốn đến Cửu U Luyện Ngục...”
Tần Liệt bình phục tâm cảnh, hơi nhíu mày, cảm thấy có chút kỳ quái.
Có lẽ là bởi vì lúc linh hồn tỉnh giấc, hắn luôn ở Lăng gia trấn với Tần Sơn, cho nên ấn tượng của hắn đối với cả Tần gia, cũng chỉ có một mình Tần Sơn.
Về phần phụ thân hắn Tần Hạo... Hắn thật ra cũng không có kí ức gì.
Bởi vì “hắn” kia thật sự có kí ức với Tần Hạo, ở trước một trận chiến năm ấy, đã bị Hàn Thiến mưu hại.
Hắn hiện nay, toàn bộ kí ức, đều là bắt đầu từ Lăng gia trấn.
Cái này khiến hắn cảm giác cực kỳ xa lạ đối với Tần Hạo.
Nghe Tần Hạo hiện thân, muốn đến Cửu U Luyện Ngục, hắn kinh ngạc, đồng thời, cũng cảm thấy có chút mê mang.
- - hắn không biết nên đi tiếp nhận phụ thân này như thế nào.
“Oành!”
Ngay giờ phút này, hắn cảm thấy tòa hồn đàn lấy Bổn Nguyên Tinh Diện luyện hóa kia đột nhiên chấn động.
Sau khi hắn nắm giữ Tinh Không Kính, liên hệ giữa hắn và hai phân hồn, cùng những hồn nô kia đã khôi phục.
Thân là chủ nhân Viêm Nhật Thâm Uyên, kết nối giữa hắn cùng Viêm Nhật Thâm Uyên tồn tại sớm hơn một bước.
“Là Viêm Nhật Thâm Uyên...”
Hồn đàn chấn động, khiến hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, vẻ mặt khẽ động.
Một điểm ánh sao đột nhiên từ trước người hắn ngưng luyện thành hình, không đợi ánh sao đó hoàn toàn diễn biến thành Tinh Môn, Tần Liệt đã bay vào trong đó.
Ngay sau đó, hắn trực tiếp xuất hiện ở bầu trời Viêm Nhật Thâm Uyên.
Ở phía dưới hắn, chính là Bổn Nguyên Thâm Hải liên tục không ngừng sôi trào ra Thâm Uyên ma khí nồng đậm, ở phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải hình thành rất nhiều ngọn núi màu đỏ tươi.
Đỉnh những ngọn núi đó, thỉnh thoảng có ánh lửa lóe ra.
“Núi lửa sắp phun trào...”
Trong mắt hắn tràn đầy kinh ngạc, vì Viêm Nhật Thâm Uyên biến hóa mà cảm thấy kỳ quái.
Hắn nhìn phía xa hơn, sắc mặt chợt biến đổi, đột nhiên cảm thấy một loại hàn ý lan khắp người.
“Minh hà!”
Chỗ cực xa, mặt đất nứt ra khe rãnh thật sâu, trong những khe rãnh đó lại tràn ra nước Minh hà!
Tâm thần khẽ động, bóng người hắn đã lướt qua ngàn vạn dặm, xuất hiện ngay tại trên không khe rãnh tràn ra nước Minh hà.
Trong khe rãnh, nước Minh hà tựa như đang rót vào từng chút một...
“Minh hà của Hoàng Tuyền và Cửu U Luyện Ngục khô cạn biến mất, nhưng ở Viêm Nhật Thâm Uyên, thế mà hình thành Minh hà mới!”
Không cần nghĩ kĩ, hắn cũng biết dòng Minh hà này xuất hiện ở Viêm Nhật Thâm Uyên, tất nhiên có quan hệ với Tạp Tư Thác Nhĩ, cùng Minh hà kia của Hoàng Tuyền, Cửu U.
Một tầng sâu hơn, nhất định là bởi vì dung nhập hồn đàn khối tinh thể màu tím kia, mới làm Viêm Nhật Thâm Uyên có thêm một dòng Minh hà!
“Sao có thể như vậy?”
Sắc mặt hắn thâm trầm, thật không dễ dàng đè xuống sợ hãi đối với Tạp Tư Thác Nhĩ lại từ đáy lòng sinh ra.
Hắn nay đã biết, Minh hà đại biểu tử hồn lực lượng, đại biểu Tạp Tư Thác Nhĩ.
Viêm Nhật Thâm Uyên xuất hiện Minh hà, có phải ý nghĩa khối tinh thể màu tím, ngay cả Viêm Nhật Thâm Uyên hắn đế tạo, cũng đang bắt đầu thấm vào từng bước hay không?
“Oành!”
Đột nhiên trời đất xoay chuyển một trận, hắn phi thường rõ ràng cảm ứng được, cả Viêm Nhật Thâm Uyên giống như vật đổi sao dời, chợt hướng bên dưới chìm xuống một đoạn.
“Viêm Nhật Thâm Uyên đang chìm xuống, hơn nữa ở chốc lát hoàn thành? Sao có thể như vậy?”
“Oành! Oành ù ù!”
Không đợi hắn nghĩ nhiều, lại là tiếng ầm ầm thật lớn, từ sâu trong lòng đất Viêm Nhật Thâm Uyên truyền tới.
Hắn rõ ràng cảm giác được, Viêm Nhật Thâm Uyên lấy phương thức hắn không thể lý giải, đang hướng phía dưới rơi xuống.
Hắn không biết, ở thời khắc này, đại ác ma cấp mười của rất nhiều tầng đều cảm giác được tầng Thâm Uyên biến hóa.
Rất nhiều ác ma cường đại lại đều cảm thấy sợ hãi hẳn lên, không biết Thâm Uyên rốt cuộc đã xảy ra cái gì, Viêm Nhật Thâm Uyên kia rõ ràng vừa hình thành, vì sao có thể chìm xuống từng chút một.
Quy tắc cổ xưa của Thâm Uyên, ở sau khi Viêm Nhật Thâm Uyên kia hình thành, như bị nhiều lần đánh vỡ.
“Y nha, y nha y nha!”
Ý niệm của Hỏa Linh, bỗng nhiên từ trong Trấn Hồn Châu truyền tới, đang nhắc nhở hắn cái gì.
Hắn tập trung cảm ứng một phen, mới biết được Hỏa Linh nhắc nhở hắn, bảo hắn đem một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ nọ Huyết đế Lê Hân mang tới cho hắn trồng vào Viêm Nhật Thâm Uyên.
Căn cứ Lê Hân nói, một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ đó một khi dung nhập huyết mạch hắn, có thể bổ sung chỗ thiếu hụt của “Máu hoàn mỹ”, nhưng hắn lại biết trong Sinh Mệnh Cổ Thụ tồn tại một ấn kí của Liệt Diễm Diên.
Ấn kí đó khắc một loại lực lượng khống chế, tựa như là chuẩn bị ở sau của Liệt Diễm Diên.
Bởi vì ấn kí đó tồn tại, hắn đối với ông ngoại trên danh nghĩa kia của hắn cũng không dám tin tưởng nữa.
Hắn thà nguyện thừa nhận nguy hiểm huyết mạch xung đột, cam nguyện bỏ qua dung nhập một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ kia, mà là đem nó tạm thời cất đi.
Nay Hỏa Linh thúc giục hắn, bảo hắn đem Sinh Mệnh Cổ Thụ trồng vào Viêm Nhật Thâm Uyên, hắn tuy cảm thấy nghi hoặc, lại vẫn quyết định đi làm.
Hắn tin tưởng Hư Hồn Chi Linh vĩnh viễn sẽ không mưu hại hắn.
“Hô!”
Mảnh đất ẩm chứa Sinh Mệnh Cổ Thụ bay vút ra, hiển lộ ở trong Viêm Nhật Thâm Uyên.
“Oành!”
Một mảng đất ẩm đó vừa trình hiện, đột nhiên nổ tung, hóa thành bụi bậm.
Trong lòng hắn hiểu, một mảng đất ẩm đó, thật ra cũng là một vực giới cực cực nhỏ, ở sau khi vực giới nhỏ này đột nhiên xuất hiện ở Viêm Nhật Thâm Uyên, tựa như đột nhiên có xung đột.
Vì thế, một thế giới nhỏ đó liền không còn tồn tại.
Đất ẩm hóa thành hư vô, một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ nhìn như cực nhỏ kia, theo lực lượng của hắn dẫn dắt, bay về một khu vực thực vật Thâm Uyên rậm rạp.
“Oành!”
Sinh Mệnh Cổ Thụ nho nhỏ rơi xuống đất, thế mà như núi lớn rơi xuống, làm Viêm Nhật Thâm Uyên cũng khẽ chấn động.
Trên khuôn mặt hắn tràn đầy nét kinh dị, giống như không tưởng tượng được Sinh Mệnh Cổ Thụ nhìn như cực nhỏ, lại có thể nặng như thế.
Nhưng, chỉ một chốc sau, nét kinh ngạc trên khuôn mặt hắn đã đậm hơn mấy lần.
Sinh Mệnh Cổ Thụ vốn hình thái bỏ túi, rơi vào một mảng khu vực kia, lại lập tức lấy tốc độ kinh người bắt đầu sinh trưởng!
Tốc độ Sinh Mệnh Cổ Thụ sinh trưởng, so với hắn lột xác thành Thâm Uyên lĩnh chủ cao ngàn thước không chậm hơn chút nào.
Ngắn ngủn mười mấy giây thời gian, Sinh Mệnh Cổ Thụ nho nhỏ lại đã cao lớn mấy trăm thước.
Từng cái cành thật nhỏ trở nên to lớn, lá non chồi xanh nho nhỏ, kích cỡ đã như quạt hương bồ.
Ở lúc Sinh Mệnh Cổ Thụ kia nhanh chóng sinh trưởng, hắn chú ý tới, Thâm Uyên ma khí phụ cận bị kịch liệt hấp thu.
Ngay cả chỗ Bổn Nguyên Thâm Hải, tựa như cũng bị một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ này hấp thu bổn nguyên năng lượng thần bí.
Linh Vực
Tần Liệt tràn đầy cảm giác suy sụp bỗng cảm ứng được tin tức của hồn nô, sau đó hắn lại thông qua kí ức của hồn nô, đã biết Tần Hạo trở về.
“Phụ thân.” Hắn lẩm bẩm nói.
“Muốn đến Cửu U Luyện Ngục...”
Tần Liệt bình phục tâm cảnh, hơi nhíu mày, cảm thấy có chút kỳ quái.
Có lẽ là bởi vì lúc linh hồn tỉnh giấc, hắn luôn ở Lăng gia trấn với Tần Sơn, cho nên ấn tượng của hắn đối với cả Tần gia, cũng chỉ có một mình Tần Sơn.
Về phần phụ thân hắn Tần Hạo... Hắn thật ra cũng không có kí ức gì.
Bởi vì “hắn” kia thật sự có kí ức với Tần Hạo, ở trước một trận chiến năm ấy, đã bị Hàn Thiến mưu hại.
Hắn hiện nay, toàn bộ kí ức, đều là bắt đầu từ Lăng gia trấn.
Cái này khiến hắn cảm giác cực kỳ xa lạ đối với Tần Hạo.
Nghe Tần Hạo hiện thân, muốn đến Cửu U Luyện Ngục, hắn kinh ngạc, đồng thời, cũng cảm thấy có chút mê mang.
- - hắn không biết nên đi tiếp nhận phụ thân này như thế nào.
“Oành!”
Ngay giờ phút này, hắn cảm thấy tòa hồn đàn lấy Bổn Nguyên Tinh Diện luyện hóa kia đột nhiên chấn động.
Sau khi hắn nắm giữ Tinh Không Kính, liên hệ giữa hắn và hai phân hồn, cùng những hồn nô kia đã khôi phục.
Thân là chủ nhân Viêm Nhật Thâm Uyên, kết nối giữa hắn cùng Viêm Nhật Thâm Uyên tồn tại sớm hơn một bước.
“Là Viêm Nhật Thâm Uyên...”
Hồn đàn chấn động, khiến hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, vẻ mặt khẽ động.
Một điểm ánh sao đột nhiên từ trước người hắn ngưng luyện thành hình, không đợi ánh sao đó hoàn toàn diễn biến thành Tinh Môn, Tần Liệt đã bay vào trong đó.
Ngay sau đó, hắn trực tiếp xuất hiện ở bầu trời Viêm Nhật Thâm Uyên.
Ở phía dưới hắn, chính là Bổn Nguyên Thâm Hải liên tục không ngừng sôi trào ra Thâm Uyên ma khí nồng đậm, ở phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải hình thành rất nhiều ngọn núi màu đỏ tươi.
Đỉnh những ngọn núi đó, thỉnh thoảng có ánh lửa lóe ra.
“Núi lửa sắp phun trào...”
Trong mắt hắn tràn đầy kinh ngạc, vì Viêm Nhật Thâm Uyên biến hóa mà cảm thấy kỳ quái.
Hắn nhìn phía xa hơn, sắc mặt chợt biến đổi, đột nhiên cảm thấy một loại hàn ý lan khắp người.
“Minh hà!”
Chỗ cực xa, mặt đất nứt ra khe rãnh thật sâu, trong những khe rãnh đó lại tràn ra nước Minh hà!
Tâm thần khẽ động, bóng người hắn đã lướt qua ngàn vạn dặm, xuất hiện ngay tại trên không khe rãnh tràn ra nước Minh hà.
Trong khe rãnh, nước Minh hà tựa như đang rót vào từng chút một...
“Minh hà của Hoàng Tuyền và Cửu U Luyện Ngục khô cạn biến mất, nhưng ở Viêm Nhật Thâm Uyên, thế mà hình thành Minh hà mới!”
Không cần nghĩ kĩ, hắn cũng biết dòng Minh hà này xuất hiện ở Viêm Nhật Thâm Uyên, tất nhiên có quan hệ với Tạp Tư Thác Nhĩ, cùng Minh hà kia của Hoàng Tuyền, Cửu U.
Một tầng sâu hơn, nhất định là bởi vì dung nhập hồn đàn khối tinh thể màu tím kia, mới làm Viêm Nhật Thâm Uyên có thêm một dòng Minh hà!
“Sao có thể như vậy?”
Sắc mặt hắn thâm trầm, thật không dễ dàng đè xuống sợ hãi đối với Tạp Tư Thác Nhĩ lại từ đáy lòng sinh ra.
Hắn nay đã biết, Minh hà đại biểu tử hồn lực lượng, đại biểu Tạp Tư Thác Nhĩ.
Viêm Nhật Thâm Uyên xuất hiện Minh hà, có phải ý nghĩa khối tinh thể màu tím, ngay cả Viêm Nhật Thâm Uyên hắn đế tạo, cũng đang bắt đầu thấm vào từng bước hay không?
“Oành!”
Đột nhiên trời đất xoay chuyển một trận, hắn phi thường rõ ràng cảm ứng được, cả Viêm Nhật Thâm Uyên giống như vật đổi sao dời, chợt hướng bên dưới chìm xuống một đoạn.
“Viêm Nhật Thâm Uyên đang chìm xuống, hơn nữa ở chốc lát hoàn thành? Sao có thể như vậy?”
“Oành! Oành ù ù!”
Không đợi hắn nghĩ nhiều, lại là tiếng ầm ầm thật lớn, từ sâu trong lòng đất Viêm Nhật Thâm Uyên truyền tới.
Hắn rõ ràng cảm giác được, Viêm Nhật Thâm Uyên lấy phương thức hắn không thể lý giải, đang hướng phía dưới rơi xuống.
Hắn không biết, ở thời khắc này, đại ác ma cấp mười của rất nhiều tầng đều cảm giác được tầng Thâm Uyên biến hóa.
Rất nhiều ác ma cường đại lại đều cảm thấy sợ hãi hẳn lên, không biết Thâm Uyên rốt cuộc đã xảy ra cái gì, Viêm Nhật Thâm Uyên kia rõ ràng vừa hình thành, vì sao có thể chìm xuống từng chút một.
Quy tắc cổ xưa của Thâm Uyên, ở sau khi Viêm Nhật Thâm Uyên kia hình thành, như bị nhiều lần đánh vỡ.
“Y nha, y nha y nha!”
Ý niệm của Hỏa Linh, bỗng nhiên từ trong Trấn Hồn Châu truyền tới, đang nhắc nhở hắn cái gì.
Hắn tập trung cảm ứng một phen, mới biết được Hỏa Linh nhắc nhở hắn, bảo hắn đem một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ nọ Huyết đế Lê Hân mang tới cho hắn trồng vào Viêm Nhật Thâm Uyên.
Căn cứ Lê Hân nói, một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ đó một khi dung nhập huyết mạch hắn, có thể bổ sung chỗ thiếu hụt của “Máu hoàn mỹ”, nhưng hắn lại biết trong Sinh Mệnh Cổ Thụ tồn tại một ấn kí của Liệt Diễm Diên.
Ấn kí đó khắc một loại lực lượng khống chế, tựa như là chuẩn bị ở sau của Liệt Diễm Diên.
Bởi vì ấn kí đó tồn tại, hắn đối với ông ngoại trên danh nghĩa kia của hắn cũng không dám tin tưởng nữa.
Hắn thà nguyện thừa nhận nguy hiểm huyết mạch xung đột, cam nguyện bỏ qua dung nhập một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ kia, mà là đem nó tạm thời cất đi.
Nay Hỏa Linh thúc giục hắn, bảo hắn đem Sinh Mệnh Cổ Thụ trồng vào Viêm Nhật Thâm Uyên, hắn tuy cảm thấy nghi hoặc, lại vẫn quyết định đi làm.
Hắn tin tưởng Hư Hồn Chi Linh vĩnh viễn sẽ không mưu hại hắn.
“Hô!”
Mảnh đất ẩm chứa Sinh Mệnh Cổ Thụ bay vút ra, hiển lộ ở trong Viêm Nhật Thâm Uyên.
“Oành!”
Một mảng đất ẩm đó vừa trình hiện, đột nhiên nổ tung, hóa thành bụi bậm.
Trong lòng hắn hiểu, một mảng đất ẩm đó, thật ra cũng là một vực giới cực cực nhỏ, ở sau khi vực giới nhỏ này đột nhiên xuất hiện ở Viêm Nhật Thâm Uyên, tựa như đột nhiên có xung đột.
Vì thế, một thế giới nhỏ đó liền không còn tồn tại.
Đất ẩm hóa thành hư vô, một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ nhìn như cực nhỏ kia, theo lực lượng của hắn dẫn dắt, bay về một khu vực thực vật Thâm Uyên rậm rạp.
“Oành!”
Sinh Mệnh Cổ Thụ nho nhỏ rơi xuống đất, thế mà như núi lớn rơi xuống, làm Viêm Nhật Thâm Uyên cũng khẽ chấn động.
Trên khuôn mặt hắn tràn đầy nét kinh dị, giống như không tưởng tượng được Sinh Mệnh Cổ Thụ nhìn như cực nhỏ, lại có thể nặng như thế.
Nhưng, chỉ một chốc sau, nét kinh ngạc trên khuôn mặt hắn đã đậm hơn mấy lần.
Sinh Mệnh Cổ Thụ vốn hình thái bỏ túi, rơi vào một mảng khu vực kia, lại lập tức lấy tốc độ kinh người bắt đầu sinh trưởng!
Tốc độ Sinh Mệnh Cổ Thụ sinh trưởng, so với hắn lột xác thành Thâm Uyên lĩnh chủ cao ngàn thước không chậm hơn chút nào.
Ngắn ngủn mười mấy giây thời gian, Sinh Mệnh Cổ Thụ nho nhỏ lại đã cao lớn mấy trăm thước.
Từng cái cành thật nhỏ trở nên to lớn, lá non chồi xanh nho nhỏ, kích cỡ đã như quạt hương bồ.
Ở lúc Sinh Mệnh Cổ Thụ kia nhanh chóng sinh trưởng, hắn chú ý tới, Thâm Uyên ma khí phụ cận bị kịch liệt hấp thu.
Ngay cả chỗ Bổn Nguyên Thâm Hải, tựa như cũng bị một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ này hấp thu bổn nguyên năng lượng thần bí.
Linh Vực
Đánh giá:
Truyện Linh Vực
Story
Chương 1867: Cắm rễ (1)
10.0/10 từ 44 lượt.