Linh Vực
Chương 1060: Nhận túng
Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Điều này làm Lạp Phổ đối với Tống Đình Ngọc có một tia tình cảm cảm kích.
Cho nên hắn vô điều kiện đứng về bên Tống Đình Ngọc.
Vì thế, hắn thậm chí đồng ý để cho người tới từ Cơ gia đến Chiêu Hồn đảo, dùng để giúp Tống Đình Ngọc giải quyết nan đề.
“Các ngươi đây là thái độ gì?”. Sắc mặt Nạp Cát trầm xuống, cả giận nói: “Muốn vì chuyện sọ Ám Hồn thú nổ tung làm ra bồi thường, chính là Tần Liệt chính mồm hứa hẹn, hắn không có mặt, chẳng lẽ chính là cái cớ của các ngươi?”.
“Ta thấy bọn họ căn bản không có chút thành ý!”. Sắt Lâm lạnh lùng nói.
Đôi tỷ đệ này, vừa mới gặp thương đau Tố Lạc giới phá diệt, nay xa xứ di chuyển đến Bạo Loạn chi địa, còn gặp phải đồng tộc truy kích uy hiếp, cũng là một bụng lửa, nhịn không được đã sắp bùng nổ.
Ngay cả tộc trưởng Tạp Luân gia tộc Khải Lý cũng hoài nghi cánh cửa bí cảnh Bạc La giới chưa phong cấm, hoài nghi Tống Đình Ngọc chính là cố ý làm khó dễ.
Cho nên hắn mặc kệ con cái kêu la.
“Dù sao ở trước khi Tần Liệt trở về, chúng ta và Tu La tộc các ngươi không có gì đáng nói, các ngươi nếu dám xông vào Chiêu Hồn đảo, tự mình suy nghĩ hậu quả một chút!”. Lạp Phổ cứng ngắc nói.
Hắn kiêng kị người tới từ Cơ gia, lại không sợ Tạp Luân gia tộc này từ Tố Lạc giới chạy ra.
Hắn cũng đã nhìn ra, những người tới từ Tu La tộc này, tựa như vẻn vẹn chỉ có một mình Khải Lý đạt tới Hư Không cảnh.
Một tên Hư Không cảnh, muốn lay động Viêm Nhật đảo hôm nay, thực lực cũng quá không được coi trọng.
U Minh đại lục bên kia, Lỗ Tư, Qua Đăng, còn có đại ca Cách Lôi của hắn, bất cứ một ai tới đây cũng đủ để chiến một trận với Khải Lý.
Cho nên hắn không sợ hãi.
“Cha, bọn người này tựa như muốn chơi xấu”. Trong mắt Sắt Lâm tràn ra khí lạnh.
Nàng mới đến, không biết nội tình của Viêm Nhật đảo, nàng trước kia từng giao chiến với các thế lực lớn của Bạo Loạn chi địa, cảm thấy thế lực mạnh nhất Bạo Loạn chi địa Tịch Diệt tông cũng không có cường giả Hư Không cảnh, cho nên nàng đối với toàn bộ thế lực của Bạo Loạn chi địa đều mang lòng xem nhẹ.
Ấn tượng vào trước là chủ, khiến nàng có phán đoán sai lầm đối với thế cục, còn cho rằng thực lực bọn nàng có thể thắng dễ Viêm Nhật đảo.
Cho nên thái độ của nàng có chút cực đoan.
Đột nhiên, tộc nhân Tạp Luân gia tộc liền giương cung bạt kiếm hẳn lên với Lạp Phổ, Tống Đình Ngọc, trong không khí cũng tựa như tràn ngập mùi thuốc súng.
Vừa thấy tình huống không ổn, Trầm Khôi và Lôi Diêm vội vàng khuyên bảo, để hai bên tỉnh táo lại.
Hắn cũng không ngờ được Tống Đình Ngọc khó chơi như thế.
Tộc nhân Tạp Luân gia tộc bị kích lên cơn tức, một bụng hỏa khí, dần dần có loại tư thế không nén được, hai bên rất nhanh đã đỏ mặt.
“Chúng ta cứ vào ở hòn đảo quỷ quái này, ta cũng muốn xem, bọn hắn có thể làm gì được chúng ta!”. Sắt Lâm đã hướng tới Chiêu Hồn đảo.
Khải Lý và các tộc nhân Tạp Luân gia tộc kia vẻ mặt lạnh lẽo, rõ ràng đang khiêu khích điểm mấu chốt của Lạp Phổ và Tống Đình Ngọc.
Lôi Diêm và Trầm Khôi khuyên bảo, bọn họ nghe, giống như cũng là cùng phe Viêm Nhật đảo.
Ngay tại lúc tình thế sắp không khống chế được, từ phương hướng Tà Anh đảo bay qua các bóng người.
Lý Mục tự thân xuất mã, dẫn Cơ Nghiêu, Cơ Hi cùng Cơ Duệ ba người tới từ Cơ gia, nhanh chóng bay vút đến trên không Chiêu Hồn đảo.
“Chuyện gì thế?”. Lý Mục ở giữa không trung dò hỏi.
Cơ Nghiêu nhìn Khải Lý một cái, trong mắt hiện ra nét kinh dị, như có chút đăm chiêu nói: “Tu La tộc...”.
Khải Lý nhìn ba người bọn Cơ Nghiêu mặc cổ phục, sửng sốt một chút, đột nhiên biến sắc.
Sắt Lâm quay đầu, nhìn Cơ Nghiêu một cái, cũng chợt nhận ra thân phận người tới từ Cơ gia trung ương thế giới của bọn họ, cũng từ trên thân ba người cảm giác được khí tức cường giả Hư Không cảnh.
Lúc trước còn khí thế bức người, thân thể Sắt Lâm ở không trung dừng một chút, chợt ngoan ngoãn bay trở về bên cạnh Khải Lý.
Một đám tộc nhân Tạp Luân gia tộc đều khẩn trương hẳn lên, sắc mặt trầm trọng nhìn về phía đám người Cơ Nghiêu.
Trầm Khôi và Lôi Diêm cũng âm thầm biến sắc, nhìn ba người bọn Cơ Nghiêu, bọn họ do dự một chút, đều khom mình hành lễ: “Ra mắt ba vị tiền bối Cơ gia”.
“Miễn”. Cơ Nghiêu phất phất tay, sắc mặt lạnh nhạt, chậm rãi hướng về Chiêu Hồn đảo.
“Đình Ngọc, dẫn bọn họ đi cung điện Hắc Diệu thạch, cánh cửa bí cảnh kia... Bọn họ vừa thấy sẽ biết”. Lý Mục phân phó.
Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, dẫn bọn Cơ Nghiêu, hướng chỗ cung điện Hắc Diệu thạch bước đi.
Lý Mục thì là lưu lại, nheo mắt hỏi: “Tư thế các vị đây là muốn vây công Chiêu Hồn đảo?”.
“Lý huynh, đừng nói chuyện giật gân được không?”. Lôi Diêm xấu hổ vạn phần.
Không lâu, hắn còn kề vai chiến đấu với Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp ở hải vực người Đông Di, hắn biết rõ Lý Mục đáng sợ.
“Ồ, không phải các ngươi muốn vây công Chiêu Hồn đảo là tốt rồi”. Sắc mặt Lý Mục lạnh nhạt, lại liếc đám người Khải Lý một cái, nói: “Không phải Tịch Diệt tông, vậy chính là các ngươi rồi?”.
Rất nhiều võ giả Tu La tộc sắc mặt đều biến đổi.
Tỷ đệ Nạp Cát cùng Sắt Lâm lúc trước kêu gào lợi hại nhất, lúc này đều thành thật xuống, cúi đầu không dám đáp lời.
Ba người bọn Cơ Nghiêu đến, làm đôi tỷ đệ này sinh lòng sợ hãi, đột nhiên ý thức được Viêm Nhật đảo không đơn giản bọn họ không biết ba người bọn Cơ gia cũng là đến khởi binh vấn tội.
“Hiểu lầm rồi, trong đó có chút hiểu lầm”. Khải Lý vội vàng nói.
Hắn nhìn Trầm Khôi và Lôi Diêm một cái, lấy ánh mắt thúc giục bọn họ, muốn bọn họ hỗ trợ nói chuyện.
“Lý tiên sinh, bọn họ chỉ là muốn gặp Tần Liệt một chút, hy vọng có thể mượn cánh cửa bí cảnh, hướng tới Bạc La giới lánh nạn”. Trầm Khôi tràn ngập áy náy nói.
“Ta thấy bọn họ hình như là một tư thế muốn xông vào Chiêu Hồn đảo?”. Lý Mục sờ cằm, mỉm cười, nói: “Cánh cửa bí cảnh Bạc La giới bên kia, do Cổ Thú tộc gác, lấy thực lực những Tu La tộc này, chưa qua Tần Liệt đồng ý, nếu tùy tiện xâm nhập...”.
Hắn lắc lắc đầu, thản nhiên nói: “Chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít”.
Sắc mặt Khải Lý lại biến đổi.
“Bạc La giới Cổ Thú tộc, có ba vị cường giả huyết mạch cấp chín, Hắc Ngục tộc và Cự Nhân tộc đều có hai vị, Ma Long tộc bên kia, có Ba Lôi Đặc cấp chín, cùng Tạp Nhĩ Phất Đặc cấp chín”. Lý Mục cười cười, tiếp tục nói: “Bốn thế lực đó, bất cứ một phe nào cũng đủ để xé nát các ngươi những Tu La tộc này, không khéo là... Bọn họ đều có chút tin cậy Tần Liệt. Tần Liệt không gật đầu, các ngươi cắm đầu xông vào, có từng nghĩ tới hậu quả?”
Linh Vực
Điều này làm Lạp Phổ đối với Tống Đình Ngọc có một tia tình cảm cảm kích.
Cho nên hắn vô điều kiện đứng về bên Tống Đình Ngọc.
Vì thế, hắn thậm chí đồng ý để cho người tới từ Cơ gia đến Chiêu Hồn đảo, dùng để giúp Tống Đình Ngọc giải quyết nan đề.
“Các ngươi đây là thái độ gì?”. Sắc mặt Nạp Cát trầm xuống, cả giận nói: “Muốn vì chuyện sọ Ám Hồn thú nổ tung làm ra bồi thường, chính là Tần Liệt chính mồm hứa hẹn, hắn không có mặt, chẳng lẽ chính là cái cớ của các ngươi?”.
“Ta thấy bọn họ căn bản không có chút thành ý!”. Sắt Lâm lạnh lùng nói.
Đôi tỷ đệ này, vừa mới gặp thương đau Tố Lạc giới phá diệt, nay xa xứ di chuyển đến Bạo Loạn chi địa, còn gặp phải đồng tộc truy kích uy hiếp, cũng là một bụng lửa, nhịn không được đã sắp bùng nổ.
Ngay cả tộc trưởng Tạp Luân gia tộc Khải Lý cũng hoài nghi cánh cửa bí cảnh Bạc La giới chưa phong cấm, hoài nghi Tống Đình Ngọc chính là cố ý làm khó dễ.
Cho nên hắn mặc kệ con cái kêu la.
“Dù sao ở trước khi Tần Liệt trở về, chúng ta và Tu La tộc các ngươi không có gì đáng nói, các ngươi nếu dám xông vào Chiêu Hồn đảo, tự mình suy nghĩ hậu quả một chút!”. Lạp Phổ cứng ngắc nói.
Hắn kiêng kị người tới từ Cơ gia, lại không sợ Tạp Luân gia tộc này từ Tố Lạc giới chạy ra.
Hắn cũng đã nhìn ra, những người tới từ Tu La tộc này, tựa như vẻn vẹn chỉ có một mình Khải Lý đạt tới Hư Không cảnh.
Một tên Hư Không cảnh, muốn lay động Viêm Nhật đảo hôm nay, thực lực cũng quá không được coi trọng.
U Minh đại lục bên kia, Lỗ Tư, Qua Đăng, còn có đại ca Cách Lôi của hắn, bất cứ một ai tới đây cũng đủ để chiến một trận với Khải Lý.
Cho nên hắn không sợ hãi.
“Cha, bọn người này tựa như muốn chơi xấu”. Trong mắt Sắt Lâm tràn ra khí lạnh.
Nàng mới đến, không biết nội tình của Viêm Nhật đảo, nàng trước kia từng giao chiến với các thế lực lớn của Bạo Loạn chi địa, cảm thấy thế lực mạnh nhất Bạo Loạn chi địa Tịch Diệt tông cũng không có cường giả Hư Không cảnh, cho nên nàng đối với toàn bộ thế lực của Bạo Loạn chi địa đều mang lòng xem nhẹ.
Ấn tượng vào trước là chủ, khiến nàng có phán đoán sai lầm đối với thế cục, còn cho rằng thực lực bọn nàng có thể thắng dễ Viêm Nhật đảo.
Cho nên thái độ của nàng có chút cực đoan.
Đột nhiên, tộc nhân Tạp Luân gia tộc liền giương cung bạt kiếm hẳn lên với Lạp Phổ, Tống Đình Ngọc, trong không khí cũng tựa như tràn ngập mùi thuốc súng.
Vừa thấy tình huống không ổn, Trầm Khôi và Lôi Diêm vội vàng khuyên bảo, để hai bên tỉnh táo lại.
Hắn cũng không ngờ được Tống Đình Ngọc khó chơi như thế.
Tộc nhân Tạp Luân gia tộc bị kích lên cơn tức, một bụng hỏa khí, dần dần có loại tư thế không nén được, hai bên rất nhanh đã đỏ mặt.
“Chúng ta cứ vào ở hòn đảo quỷ quái này, ta cũng muốn xem, bọn hắn có thể làm gì được chúng ta!”. Sắt Lâm đã hướng tới Chiêu Hồn đảo.
Khải Lý và các tộc nhân Tạp Luân gia tộc kia vẻ mặt lạnh lẽo, rõ ràng đang khiêu khích điểm mấu chốt của Lạp Phổ và Tống Đình Ngọc.
Lôi Diêm và Trầm Khôi khuyên bảo, bọn họ nghe, giống như cũng là cùng phe Viêm Nhật đảo.
Ngay tại lúc tình thế sắp không khống chế được, từ phương hướng Tà Anh đảo bay qua các bóng người.
Lý Mục tự thân xuất mã, dẫn Cơ Nghiêu, Cơ Hi cùng Cơ Duệ ba người tới từ Cơ gia, nhanh chóng bay vút đến trên không Chiêu Hồn đảo.
“Chuyện gì thế?”. Lý Mục ở giữa không trung dò hỏi.
Cơ Nghiêu nhìn Khải Lý một cái, trong mắt hiện ra nét kinh dị, như có chút đăm chiêu nói: “Tu La tộc...”.
Khải Lý nhìn ba người bọn Cơ Nghiêu mặc cổ phục, sửng sốt một chút, đột nhiên biến sắc.
Sắt Lâm quay đầu, nhìn Cơ Nghiêu một cái, cũng chợt nhận ra thân phận người tới từ Cơ gia trung ương thế giới của bọn họ, cũng từ trên thân ba người cảm giác được khí tức cường giả Hư Không cảnh.
Lúc trước còn khí thế bức người, thân thể Sắt Lâm ở không trung dừng một chút, chợt ngoan ngoãn bay trở về bên cạnh Khải Lý.
Một đám tộc nhân Tạp Luân gia tộc đều khẩn trương hẳn lên, sắc mặt trầm trọng nhìn về phía đám người Cơ Nghiêu.
Trầm Khôi và Lôi Diêm cũng âm thầm biến sắc, nhìn ba người bọn Cơ Nghiêu, bọn họ do dự một chút, đều khom mình hành lễ: “Ra mắt ba vị tiền bối Cơ gia”.
“Miễn”. Cơ Nghiêu phất phất tay, sắc mặt lạnh nhạt, chậm rãi hướng về Chiêu Hồn đảo.
“Đình Ngọc, dẫn bọn họ đi cung điện Hắc Diệu thạch, cánh cửa bí cảnh kia... Bọn họ vừa thấy sẽ biết”. Lý Mục phân phó.
Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, dẫn bọn Cơ Nghiêu, hướng chỗ cung điện Hắc Diệu thạch bước đi.
Lý Mục thì là lưu lại, nheo mắt hỏi: “Tư thế các vị đây là muốn vây công Chiêu Hồn đảo?”.
“Lý huynh, đừng nói chuyện giật gân được không?”. Lôi Diêm xấu hổ vạn phần.
Không lâu, hắn còn kề vai chiến đấu với Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp ở hải vực người Đông Di, hắn biết rõ Lý Mục đáng sợ.
“Ồ, không phải các ngươi muốn vây công Chiêu Hồn đảo là tốt rồi”. Sắc mặt Lý Mục lạnh nhạt, lại liếc đám người Khải Lý một cái, nói: “Không phải Tịch Diệt tông, vậy chính là các ngươi rồi?”.
Rất nhiều võ giả Tu La tộc sắc mặt đều biến đổi.
Tỷ đệ Nạp Cát cùng Sắt Lâm lúc trước kêu gào lợi hại nhất, lúc này đều thành thật xuống, cúi đầu không dám đáp lời.
Ba người bọn Cơ Nghiêu đến, làm đôi tỷ đệ này sinh lòng sợ hãi, đột nhiên ý thức được Viêm Nhật đảo không đơn giản bọn họ không biết ba người bọn Cơ gia cũng là đến khởi binh vấn tội.
“Hiểu lầm rồi, trong đó có chút hiểu lầm”. Khải Lý vội vàng nói.
Hắn nhìn Trầm Khôi và Lôi Diêm một cái, lấy ánh mắt thúc giục bọn họ, muốn bọn họ hỗ trợ nói chuyện.
“Lý tiên sinh, bọn họ chỉ là muốn gặp Tần Liệt một chút, hy vọng có thể mượn cánh cửa bí cảnh, hướng tới Bạc La giới lánh nạn”. Trầm Khôi tràn ngập áy náy nói.
“Ta thấy bọn họ hình như là một tư thế muốn xông vào Chiêu Hồn đảo?”. Lý Mục sờ cằm, mỉm cười, nói: “Cánh cửa bí cảnh Bạc La giới bên kia, do Cổ Thú tộc gác, lấy thực lực những Tu La tộc này, chưa qua Tần Liệt đồng ý, nếu tùy tiện xâm nhập...”.
Hắn lắc lắc đầu, thản nhiên nói: “Chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít”.
Sắc mặt Khải Lý lại biến đổi.
“Bạc La giới Cổ Thú tộc, có ba vị cường giả huyết mạch cấp chín, Hắc Ngục tộc và Cự Nhân tộc đều có hai vị, Ma Long tộc bên kia, có Ba Lôi Đặc cấp chín, cùng Tạp Nhĩ Phất Đặc cấp chín”. Lý Mục cười cười, tiếp tục nói: “Bốn thế lực đó, bất cứ một phe nào cũng đủ để xé nát các ngươi những Tu La tộc này, không khéo là... Bọn họ đều có chút tin cậy Tần Liệt. Tần Liệt không gật đầu, các ngươi cắm đầu xông vào, có từng nghĩ tới hậu quả?”
Linh Vực
Đánh giá:
Truyện Linh Vực
Story
Chương 1060: Nhận túng
10.0/10 từ 44 lượt.