Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 74: Khống chế hoàn mỹ
Nhưng mà tất cả chỉ diễn ra tức thì mà thôi, vào thời điểm này trên bệ đá đã có không ít thân ảnh di động.
- Ra tay.
Lập tức hơn mười người đã bắt đầu động thủ, chấp sự Vân Dương Tông đã nói qua, tới bệ đá là tùy tiện động thủ, mọi người không có chần chờ dư thừa, cuối cùng chỉ còn lại tám người, động thủ trước sẽ nắm chắc.
- Thực lực Vũ Đồ cũng đi lên, không biết lượng sức, cút cho ta!
Dương Diệu quát một tiếng, thân hình xuyên thẳng qua bệ đá, trên tay ngưng tụ Hỏa Diễm Chưởng đánh vào một thiếu niên Vũ Đồ cửu trọng.
Thiếu niên này nhanh chóng vận chưởng chống lại, nhưng lập tức bị Dương Diệu đánh bay ra ngoài, vốn hắn cách bệ đá không xa lắm, thân ảnh lập tức rơi xuống dưới.
Vũ Đồ cùng Vũ Sĩ kém nhau không phải một chút, thiên phú thiếu niên kia xem như không tệ, nhưng mà thiên phú cũng không có nghĩa là thực lực.
Bang bang!
Trên bệ đá hỗn loạn, không ít người dự thi đều giao thủ với nhau, từng đạo khí kình phá phong mà lên, lập tức có người bị đánh rơi xuống vũ đài.
Mà trong hỗn chiến này lại có hiện tượng kỳ quái, Độc Cô Băng Lan, Vương Quang, Lục Thiếu Hổ, Lục Thiếu Du, còn có Dương Diệu mấy người kia là không có ai chủ động trêu chọc, thời điểm nghiệm chứng thiên phú tất cả biết rõ cấp độ thực lực của đối phương, thực lực không đủ không dám trêu chọc bọn họ.
Nhưng mà Dương Diệu thì người khác không chọc nàng, nàng lại thích chọc người khác, một lát sau nàng gặp đối thủ là thiếu niên Vũ Sĩ nhất trọng dường như là người La gia, lập tức bị nàng một cước đạp xuống đài.
Phanh!
Trên bệ đá tiếng kình khí va chạm bốn phía, trong hỗn loạn có vài người không biết mình bị đánh bay ra khỏi bệ đá khi nào, chỉ kêu to không may.
Lục Thiếu Du vừa lên tràng đã đẩy lui một tên Vũ Sĩ, tất cả mọi người cũng cũng biết Lục Thiếu Du là vũ giả tam hệ, Vũ Sĩ tam trọng, lúc này cũng không có ai dám chủ động trêu chọc hắn, Lục Thiếu Du cũng được rãnh rỗi vì thanh nhàn, vừa vặn hắn có thể giữ thực lực tới vòng ba.
Phanh!
Lại có người rơi xuống đài, nhìn qua đám người vây xem cũng có người mắng to, có người rơi vào trong đám người, người rơi đài này tự nhiên là thua.
Bên trong hỗn chiến, ai cũng không thể đứng một mình, không có biện pháp, cuối cùng Lục Thiếu Du, Độc Cô Băng Lan, Vương Quang cũng tiến vào hỗn chiến.
Khi đám người Lục Thiếu Du, Vương Quang gia nhập, những người thực lực khá thấp rơi ra khỏi bệ đá, Lục Thiếu Du xuyên thẳng đám người, hắn một mực né tránh, cũng không có ra tay với ai, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Quang cùng Độc Cô Băng Lan hai người, cũng như thế, cũng không có ra tay, cũng không ai đi trêu chọc bọn họ.
Sau một lát, trên bệ đá hỗn loạn chỉ còn mười người, trong mười người này có Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Hổ, Độc Cô Băng Lan, Vương Quang, Dương Diệu còn có hai người La Phi cùng La Kim La gia, còn có Vương gia Vương Thanh, hai người khác là tiểu gia tộc, cũng đều là Vũ Sĩ, một là Vũ Sĩ nhị trọng, một là Vũ Sĩ nhất trọng.
- Còn hai người, các ngươi đi xuống đi.
Vương Quang vẫn thờ ơ lạnh nhạt nhìn qua đám người Dương Diệu, Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Hổ, thân hình lao tới trước mặt thiếu niên Vũ Sĩ nhị trọng.
- Thực lực ngươi quá yếu, đi xuống đi.
Thần sắc thiếu niên kinh hãi, cũng biết mình không phải đối thủ, căn bản cũng không có ý định chống lại, thân hình lui nhanh.
Nhưng mà thiếu niên này không dự liệu được tốc độ Vương Quang nhanh như thế, âm thanh xé gió bén nhọn vang lên, chưởng ấn lập tức đánh tới trước người hắn, thân hình bị đánh bay đi.
- Thực lực ngươi cũng không đủ, đi xuống cho ta!
Dương Diệu quát một tiếng, mục tiêu chính là thiếu niên Vũ Sĩ nhất trọng.
- Ta tự mình xuống!
Thiếu niên kia đã sớm nhìn rõ thực lực Dương Diệu cho nên biết rõ mình không thể làm gì, lại nói có thể đứng ở đây chính là cường giả, hắn cũng không cách nào lưu đến cuối cùng, còn không bằng thông minh một chút tự mình đi xuống, nói xong tên thiếu niên này tự mình nhảy khỏi bệ đá.
- Coi như ngươi thức thời.
Dương Diệu vỗ vỗ hai tay, mỉm cười.
- Đợt thứ hai cũng đơn giản a.
Lục Thiếu Du hơi có chút kinh ngạc, chính mình vừa rồi gần như không có ra tay, Độc Cô Băng Lan cũng chỉ né tránh hỗn loạn, không tính là chính thức ra tay, nhưng mà tám người lưu lại trên bệ đá cũng có thực lực không kém ai, cho nên lưu lại cũng là đương nhiên.
- Được rồi, còn lại tám người, các ngươi xuống đây đi.
Chấp sự Vân Dương Tông nhìn tám người nói ra.
Tám người rời khỏi bệ đá, tám đạo thân ảnh đồng thời rơi xuống đất cũng sinh ra mỹ cảm khác.
- Hiện tại tám người các ngươi tiến vào vòng ba, vòng thứ ba chỉ có bốn người lưu lại, bốn người sẽ đào thải, bốn người cuối cùng sẽ tiến vào Vân Dương Tông, bây giờ chỉ xem vận khí và thực lực của các ngươi.
Chấp sự Vân Dương Tông nói xong, ánh mắt nhìn qua mọi người, lập tức nói:
- Hộp ngọc trước mặt của ta có tám ngọc bài, theo thứ tự là tên của các ngươi, mỗi lần ta sẽ bóc hai ngọc bài ra, hai người có tên sẽ lên bệ đá, thắng thì có thể tiến vào Vân Dương Tông, về phần gặp đối thủ các ngươi không nguyện ý gặp, vậy cũng đừng oán trời trách đất, đây chính là xem vận khí các ngươi, bởi vì ta cũng chỉ tùy tiện bóc hai khối ngọc bài mà thôi.
- Lúc này trấn Thanh Vân có không ít thế hệ trẻ thiên tài, nếu là bình thường thì bọn họ có cơ hội tiến vào Vân Dương Tông.
Trên ghế trọng tài, Vân Dương Tông Bạch Mi trưởng lão nói.
- Đúng vậy, thế hệ này thiên phú rất mạnh, đúng là không ít.
Gia chủ các đại gia tộc âm thầm gật đầu, thế hệ trẻ hiện tại đúng là thiên phú mạnh hơn các lần trước.
- Vòng thứ nhất, Độc Cô Băng Lan, La Phi.
Lúc này chấp sự Vân Dương Tông đã lấy hai ngọc bài trong hộp ngọc trước mặt, lên sàn chính là Độc Cô Băng Lan cùng La gia La Phi.
Gia chủ La gia trên ghế trọng tài biến sắc, La Phi mới là Vũ Sĩ nhị trọng mà thôi, Độc Cô Băng Lan đã là Vũ Sĩ cửu trọng, chênh lệch này không phải lớn bình thường.
- Các ngươi lên đi, rơi xuống bệ đá là thua.
Chấp sự Vân Dương Tông nói ra.
Vèo...
Thần sắc La Phi bất đắc dĩ, hắn bay lên bệ đá, thân là người La gia, cho dù hắn biết không có địch lại cũng không thể tỏ ra yếu thế trước mặt nhiều người như thế.
Thần sắc Độc Cô Băng Lan không có bao nhiêu biến hóa, thân hình uyển chuyển tỏa ra chân khí run run, nàng nhảy lên bệ đá, đường cong ưu mỹ làm cho không ít thiếu nam sinh ra rung động trong lòng.
- Bắt đầu đi.
Độc Cô Băng Lan nhìn qua La Phi nói ra, chân khí tỏa ra, toàn thân bao phủ trong chân khí như ẩn như hiện.
- Độc Cô tiểu thư, đắc tội.
La Phi nói nhỏ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện trường kiếm màu xanh, chân khí xuyên thấu qua thân kiếm, mũi kiếm tỏa ra hào quang lăng lệ làm cho người ta không dám khinh thường.
- Đến đây đi.
Độc Cô Băng Lan nói nhỏ, chân khí toàn thân bốc lên, chân khí hai người ngưng tụ cũng làm không khí trên bệ đá như đông cứng lại, mấy vạn người đang xem cũng an tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm xem ai sẽ là người tiến vào Vân Dương Tông.
Linh Vũ Thiên Hạ
- Ra tay.
Lập tức hơn mười người đã bắt đầu động thủ, chấp sự Vân Dương Tông đã nói qua, tới bệ đá là tùy tiện động thủ, mọi người không có chần chờ dư thừa, cuối cùng chỉ còn lại tám người, động thủ trước sẽ nắm chắc.
- Thực lực Vũ Đồ cũng đi lên, không biết lượng sức, cút cho ta!
Dương Diệu quát một tiếng, thân hình xuyên thẳng qua bệ đá, trên tay ngưng tụ Hỏa Diễm Chưởng đánh vào một thiếu niên Vũ Đồ cửu trọng.
Thiếu niên này nhanh chóng vận chưởng chống lại, nhưng lập tức bị Dương Diệu đánh bay ra ngoài, vốn hắn cách bệ đá không xa lắm, thân ảnh lập tức rơi xuống dưới.
Vũ Đồ cùng Vũ Sĩ kém nhau không phải một chút, thiên phú thiếu niên kia xem như không tệ, nhưng mà thiên phú cũng không có nghĩa là thực lực.
Bang bang!
Trên bệ đá hỗn loạn, không ít người dự thi đều giao thủ với nhau, từng đạo khí kình phá phong mà lên, lập tức có người bị đánh rơi xuống vũ đài.
Mà trong hỗn chiến này lại có hiện tượng kỳ quái, Độc Cô Băng Lan, Vương Quang, Lục Thiếu Hổ, Lục Thiếu Du, còn có Dương Diệu mấy người kia là không có ai chủ động trêu chọc, thời điểm nghiệm chứng thiên phú tất cả biết rõ cấp độ thực lực của đối phương, thực lực không đủ không dám trêu chọc bọn họ.
Nhưng mà Dương Diệu thì người khác không chọc nàng, nàng lại thích chọc người khác, một lát sau nàng gặp đối thủ là thiếu niên Vũ Sĩ nhất trọng dường như là người La gia, lập tức bị nàng một cước đạp xuống đài.
Phanh!
Trên bệ đá tiếng kình khí va chạm bốn phía, trong hỗn loạn có vài người không biết mình bị đánh bay ra khỏi bệ đá khi nào, chỉ kêu to không may.
Lục Thiếu Du vừa lên tràng đã đẩy lui một tên Vũ Sĩ, tất cả mọi người cũng cũng biết Lục Thiếu Du là vũ giả tam hệ, Vũ Sĩ tam trọng, lúc này cũng không có ai dám chủ động trêu chọc hắn, Lục Thiếu Du cũng được rãnh rỗi vì thanh nhàn, vừa vặn hắn có thể giữ thực lực tới vòng ba.
Phanh!
Lại có người rơi xuống đài, nhìn qua đám người vây xem cũng có người mắng to, có người rơi vào trong đám người, người rơi đài này tự nhiên là thua.
Bên trong hỗn chiến, ai cũng không thể đứng một mình, không có biện pháp, cuối cùng Lục Thiếu Du, Độc Cô Băng Lan, Vương Quang cũng tiến vào hỗn chiến.
Khi đám người Lục Thiếu Du, Vương Quang gia nhập, những người thực lực khá thấp rơi ra khỏi bệ đá, Lục Thiếu Du xuyên thẳng đám người, hắn một mực né tránh, cũng không có ra tay với ai, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Quang cùng Độc Cô Băng Lan hai người, cũng như thế, cũng không có ra tay, cũng không ai đi trêu chọc bọn họ.
Sau một lát, trên bệ đá hỗn loạn chỉ còn mười người, trong mười người này có Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Hổ, Độc Cô Băng Lan, Vương Quang, Dương Diệu còn có hai người La Phi cùng La Kim La gia, còn có Vương gia Vương Thanh, hai người khác là tiểu gia tộc, cũng đều là Vũ Sĩ, một là Vũ Sĩ nhị trọng, một là Vũ Sĩ nhất trọng.
- Còn hai người, các ngươi đi xuống đi.
Vương Quang vẫn thờ ơ lạnh nhạt nhìn qua đám người Dương Diệu, Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Hổ, thân hình lao tới trước mặt thiếu niên Vũ Sĩ nhị trọng.
- Thực lực ngươi quá yếu, đi xuống đi.
Thần sắc thiếu niên kinh hãi, cũng biết mình không phải đối thủ, căn bản cũng không có ý định chống lại, thân hình lui nhanh.
Nhưng mà thiếu niên này không dự liệu được tốc độ Vương Quang nhanh như thế, âm thanh xé gió bén nhọn vang lên, chưởng ấn lập tức đánh tới trước người hắn, thân hình bị đánh bay đi.
- Thực lực ngươi cũng không đủ, đi xuống cho ta!
Dương Diệu quát một tiếng, mục tiêu chính là thiếu niên Vũ Sĩ nhất trọng.
- Ta tự mình xuống!
Thiếu niên kia đã sớm nhìn rõ thực lực Dương Diệu cho nên biết rõ mình không thể làm gì, lại nói có thể đứng ở đây chính là cường giả, hắn cũng không cách nào lưu đến cuối cùng, còn không bằng thông minh một chút tự mình đi xuống, nói xong tên thiếu niên này tự mình nhảy khỏi bệ đá.
- Coi như ngươi thức thời.
Dương Diệu vỗ vỗ hai tay, mỉm cười.
- Đợt thứ hai cũng đơn giản a.
Lục Thiếu Du hơi có chút kinh ngạc, chính mình vừa rồi gần như không có ra tay, Độc Cô Băng Lan cũng chỉ né tránh hỗn loạn, không tính là chính thức ra tay, nhưng mà tám người lưu lại trên bệ đá cũng có thực lực không kém ai, cho nên lưu lại cũng là đương nhiên.
- Được rồi, còn lại tám người, các ngươi xuống đây đi.
Chấp sự Vân Dương Tông nhìn tám người nói ra.
Tám người rời khỏi bệ đá, tám đạo thân ảnh đồng thời rơi xuống đất cũng sinh ra mỹ cảm khác.
- Hiện tại tám người các ngươi tiến vào vòng ba, vòng thứ ba chỉ có bốn người lưu lại, bốn người sẽ đào thải, bốn người cuối cùng sẽ tiến vào Vân Dương Tông, bây giờ chỉ xem vận khí và thực lực của các ngươi.
Chấp sự Vân Dương Tông nói xong, ánh mắt nhìn qua mọi người, lập tức nói:
- Hộp ngọc trước mặt của ta có tám ngọc bài, theo thứ tự là tên của các ngươi, mỗi lần ta sẽ bóc hai ngọc bài ra, hai người có tên sẽ lên bệ đá, thắng thì có thể tiến vào Vân Dương Tông, về phần gặp đối thủ các ngươi không nguyện ý gặp, vậy cũng đừng oán trời trách đất, đây chính là xem vận khí các ngươi, bởi vì ta cũng chỉ tùy tiện bóc hai khối ngọc bài mà thôi.
- Lúc này trấn Thanh Vân có không ít thế hệ trẻ thiên tài, nếu là bình thường thì bọn họ có cơ hội tiến vào Vân Dương Tông.
Trên ghế trọng tài, Vân Dương Tông Bạch Mi trưởng lão nói.
- Đúng vậy, thế hệ này thiên phú rất mạnh, đúng là không ít.
Gia chủ các đại gia tộc âm thầm gật đầu, thế hệ trẻ hiện tại đúng là thiên phú mạnh hơn các lần trước.
- Vòng thứ nhất, Độc Cô Băng Lan, La Phi.
Lúc này chấp sự Vân Dương Tông đã lấy hai ngọc bài trong hộp ngọc trước mặt, lên sàn chính là Độc Cô Băng Lan cùng La gia La Phi.
Gia chủ La gia trên ghế trọng tài biến sắc, La Phi mới là Vũ Sĩ nhị trọng mà thôi, Độc Cô Băng Lan đã là Vũ Sĩ cửu trọng, chênh lệch này không phải lớn bình thường.
- Các ngươi lên đi, rơi xuống bệ đá là thua.
Chấp sự Vân Dương Tông nói ra.
Vèo...
Thần sắc La Phi bất đắc dĩ, hắn bay lên bệ đá, thân là người La gia, cho dù hắn biết không có địch lại cũng không thể tỏ ra yếu thế trước mặt nhiều người như thế.
Thần sắc Độc Cô Băng Lan không có bao nhiêu biến hóa, thân hình uyển chuyển tỏa ra chân khí run run, nàng nhảy lên bệ đá, đường cong ưu mỹ làm cho không ít thiếu nam sinh ra rung động trong lòng.
- Bắt đầu đi.
Độc Cô Băng Lan nhìn qua La Phi nói ra, chân khí tỏa ra, toàn thân bao phủ trong chân khí như ẩn như hiện.
- Độc Cô tiểu thư, đắc tội.
La Phi nói nhỏ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện trường kiếm màu xanh, chân khí xuyên thấu qua thân kiếm, mũi kiếm tỏa ra hào quang lăng lệ làm cho người ta không dám khinh thường.
- Đến đây đi.
Độc Cô Băng Lan nói nhỏ, chân khí toàn thân bốc lên, chân khí hai người ngưng tụ cũng làm không khí trên bệ đá như đông cứng lại, mấy vạn người đang xem cũng an tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm xem ai sẽ là người tiến vào Vân Dương Tông.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 74: Khống chế hoàn mỹ
10.0/10 từ 20 lượt.