Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2860: Ra khỏi thế giới
Bắc Cung Vô Song trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, những lời này của Lục Thiếu Du khiến cho trong lòng nàng vui vẻ, khóe miệng nở nụ cười dịu dàng, khuynh thành.
- Coi như là không ra được, ở với nàng trong này cũng không quá tịch mịch.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt đánh giá chung quanh, trong lòng đã sớm suy nghĩ xem làm sao có thể ra ngoài.
- Vậy thì Cảnh Văn, Hồng Lăng, Tiểu Linh thì làm sao bây giờ?
Bắc Cung Vô Song nói.
- Hai tiểu oa nhi, đừng nói những lời buồn nôn đó nữa, ta nghe mà cũng cảm thấy nổi da gà.
Ngay khi Bắc Cung Vô Song vừa mới nói xong, một âm thanh ung dung vang lên. Gợn sóng trong không gian lóe lên, hai người lập tức cảm thấy hoa mắt, tiếp đó trong nháy mắt xuất hiện ở trong một không gian khác.
- Đây là...
Ở trong không gian này có vô số kỳ hoa dị thảo, Lục Thiếu Du đánh giá bốn phía, đây rõ ràng là bình nguyên cực lớn trên Thiên Mộc Thần Thụ, Thiên Mộc Thần Thụ cực lớn kia vẫn đang sừng sững đứng trong không gian. Toàn thân Thiên Mộc Thần Thụ màu xanh ngắt, bao phủ cả không gian, lá cây rậm rạp chằng chịt phóng ra sinh cơ bàng bạc khiến cho lòng người rung động.
Quay mắt về phía sinh cơ nồng đậm, Lục Thiếu Du không còn cảm thấy uy áp nữa, ngược lại còn có cảm giác cực kỳ thân cận. Dường như khí tức của Thiên Mộc Thần Thụ trong lúc vô hình tương liên với hắn.
- Thiếu Du, chúng ta đi ra rồi.
Bắc Cung Vô Song xuất hiện, ánh mắt đánh giá bốn phía, rốt cuộc cũng ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, trên khuôn mặt xuất hiện sự sợ hãi cùng với vui mừng.
- Chúng ta đi ra rồi.
Trên mặt Lục Thiếu Du hiện lên sự kinh hỉ, ít nhất hai người bọn hắn cũng không bị nhốt trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ.
- Đi ra rồi cao hứng như vậy sao? Đừng quên ở bên trong các ngươi nhận được chỗ tốt cực lớn.
Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song quay đầu lại, nhìn thân ảnh màu xanh này. Người này có một mái tóc dài màu xanh cực kỳ kỳ lạ, trường bào màu xanh giống như đường vân trên lá cây, tản mát ra sinh cơ bừng bừng. Người này xuất hiện, ở trong không gian này giống như cõ một cỗ khí tức khiến cho người dân sống lại.
- Đây là...
Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, khí chất trên thân người này rất là phức tạp, hỗn loạn. Trong lúc vô hình có một cỗ uy áp lan tràn ra khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Ánh mắt Lục Thiếu Du rung động, lập tức quỳ một gối trên mặt đất hành lễ:
- Vãn bối bái kiến Thiên Mộc tiền bối.
- Thần nữ Bắc Cung Vô Song Bắc Cung gia tộc bái kiến Thiên Mộc tiền bối.
Bắc Cung Vô Song sững sờ, nhìn thấy Lục Thiếu Du hành lễ cũng lập tức phục hồi tinh thần lại rồi cung kính hành lễ.
- Tất cả đứng lên đi.
Lúc này Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song mới đứng dậy, nhìn thân ảnh mặc trường bào màu xanh, bên trong ánh mắt thâm thúy mang theo lục mang nhàn nhạt giống như sương sớm. Hai người thầm nghĩ đây là hình dáng nhân loại của Thiên Thụ Thần Mộc hay sao? Ở trong thế giới của Thiên Thụ Thần Mộc, Lục Thiếu Du đã từng nghe Bắc Cung lão tổ nói qua, Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá thì tẩu hỏa nhập ma, lúc này có lẽ Thiên Mộc Thần Thụ đã hoàn toàn khôi phục lại đột phá. Hắn và Vô Song đột phá sợ rằng không thoát khỏi liên quan với Thiên Mộc Thần Thụ.
- Người chính là Thiên Mộc tiền bối sao?
Bắc Cung Vô Song kích động, nhìn đại hán mặc trường bào màu xanh này toàn thân có chút run rẩy.
- Ngươi là nha đầu kia sau? Đạt được truyền thừa của chủ nhân cũng coi như là cơ duyên không ít. Trong thế giới của ta tu vi lại tiến thêm một bước, cũng coi như là cơ duyên của ngươi. Dùng thiên phú của chủ nhân năm đó, thời điểm còn bằng tuổi ngươi cũng không có tu vi cùng với lĩnh ngộ bực này. Về sau nên cố gắng tu luyện.
Đại hán mặc trường bào màu xanh nhìn Bắc Cung Vô Song mỉm cười, hắn đúng là hình dáng nhân loại của Thiên Thụ Thần Mộc.
Thiên Thụ Thần Mộc nói xong, ánh mắt nhìn lên người Lục Thiếu Du. Trong đôi mắt giống như sương mai kia có chút cao quý và ưu nhã, giống như vầng trăng trong bầu trời đêm, hắn nói:
- Tiểu tử ngươi càng không tệ, so với chủ nhân năm đó còn mạnh hơn. Lĩnh ngộ thuộc tính mới, vũ giả toàn hệ, lại là Linh Vũ song tu. Rõ ràng chỉ có tu vi Tôn cấp thế nhưng trên phương diện tâm cảnh đã tới cấp độ Đế giả. Thậm chí tâm cảnh so với Đế giả bình thường còn mạnh hơn. Cũng bởi vì tâm cảnh Đế giả của ngươi ta mới có thể khôi phục và đột phá. Coi như là ta thiếu nợ ngươi một phần ân tình. Nếu như không có ngươi hỗ trợ tâm cảnh, coi như có một đạo tàn hồn của chủ nhân giúp ta nhiều nhất cũng chỉ có thể để cho ta khôi phục. Không có cách nào giúp ta tiếp tục đột phá.
Trong lòng Lục Thiếu Du rung động, Thiên Mộc Thần Thụ đột phá, không biết có phải là cấp độ Đế giả hay không. Vật thông linh đột phá tới tình trạng này dường như cũng không có tư liệu nào nói tới, cho nên Lục Thiếu Du cũng không biết được rốt cuộc đột phá tới tình trạng gì, cấp độ gì.
Thiên Mộc Thần Thụ nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Dựa theo cách nói của các ngươi có thể gọi là Đế giả.
- Đế giả?
Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song đều run lên, quả thực chính là Đế giả.
Thiên Mộc Thần Thụ nhìn hai người, ánh mắt như sương mai kia vui vẻ nói:
- Ta đột phá tới Đế cấp, các ngươi dưới cơ duyên xảo hợp lại ở trong thế giới của ta, cũng đạt được chỗ tốt cực lớn. Nha đầu nhà ngươi tuy rằng hiện tại đã là Vũ Tôn cửu trọng, thế nhưng tâm cảnh đã tới Đế giả. Sợ rằng sau khi phóng xuất ra khí tức Đế giả cũng đủ hù dọa không ít người. Tăng thêm đạt được truyền thừa của chủ nhân, đợi một thời gian nữa muốn đột phá tới Đế giả cũng không có bao nhiêu độ khó. Ít nhất trên phương diện tâm cảnh đã suôn sẻ không có trở ngại.
Bắc Cung Vô Song khẽ gật đầu, chỗ tốt cực lớn này đương nhiên nàng cũng biết rõ. Chuyện lớn như đột phá Đế cấp cho dù không chuẩn bị thỏa đáng, thế nhưng ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, Thiên Mộc Thần Thụ đột phá giống như bản thân nàng trải qua một lần đột phá Đế giả vậy. Sau này đột phá tự nhiên sẽ là chuyện nước chảy thành sông. Coi như là có phiền phức cùng với khó khăn thì cũng sẽ trở nên nhỏ đi. Thậm chí trên người có tâm cảnh Đế giả, phóng thích ra hù dọa một ít Tôn cấp cũng không thành vấn đề. Có thể dưới tình huống bất ngờ chấn nhiếp đối thủ.
Linh Vũ Thiên Hạ
- Coi như là không ra được, ở với nàng trong này cũng không quá tịch mịch.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt đánh giá chung quanh, trong lòng đã sớm suy nghĩ xem làm sao có thể ra ngoài.
- Vậy thì Cảnh Văn, Hồng Lăng, Tiểu Linh thì làm sao bây giờ?
Bắc Cung Vô Song nói.
- Hai tiểu oa nhi, đừng nói những lời buồn nôn đó nữa, ta nghe mà cũng cảm thấy nổi da gà.
Ngay khi Bắc Cung Vô Song vừa mới nói xong, một âm thanh ung dung vang lên. Gợn sóng trong không gian lóe lên, hai người lập tức cảm thấy hoa mắt, tiếp đó trong nháy mắt xuất hiện ở trong một không gian khác.
- Đây là...
Ở trong không gian này có vô số kỳ hoa dị thảo, Lục Thiếu Du đánh giá bốn phía, đây rõ ràng là bình nguyên cực lớn trên Thiên Mộc Thần Thụ, Thiên Mộc Thần Thụ cực lớn kia vẫn đang sừng sững đứng trong không gian. Toàn thân Thiên Mộc Thần Thụ màu xanh ngắt, bao phủ cả không gian, lá cây rậm rạp chằng chịt phóng ra sinh cơ bàng bạc khiến cho lòng người rung động.
Quay mắt về phía sinh cơ nồng đậm, Lục Thiếu Du không còn cảm thấy uy áp nữa, ngược lại còn có cảm giác cực kỳ thân cận. Dường như khí tức của Thiên Mộc Thần Thụ trong lúc vô hình tương liên với hắn.
- Thiếu Du, chúng ta đi ra rồi.
Bắc Cung Vô Song xuất hiện, ánh mắt đánh giá bốn phía, rốt cuộc cũng ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, trên khuôn mặt xuất hiện sự sợ hãi cùng với vui mừng.
- Chúng ta đi ra rồi.
Trên mặt Lục Thiếu Du hiện lên sự kinh hỉ, ít nhất hai người bọn hắn cũng không bị nhốt trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ.
- Đi ra rồi cao hứng như vậy sao? Đừng quên ở bên trong các ngươi nhận được chỗ tốt cực lớn.
Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song quay đầu lại, nhìn thân ảnh màu xanh này. Người này có một mái tóc dài màu xanh cực kỳ kỳ lạ, trường bào màu xanh giống như đường vân trên lá cây, tản mát ra sinh cơ bừng bừng. Người này xuất hiện, ở trong không gian này giống như cõ một cỗ khí tức khiến cho người dân sống lại.
- Đây là...
Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, khí chất trên thân người này rất là phức tạp, hỗn loạn. Trong lúc vô hình có một cỗ uy áp lan tràn ra khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Ánh mắt Lục Thiếu Du rung động, lập tức quỳ một gối trên mặt đất hành lễ:
- Vãn bối bái kiến Thiên Mộc tiền bối.
- Thần nữ Bắc Cung Vô Song Bắc Cung gia tộc bái kiến Thiên Mộc tiền bối.
Bắc Cung Vô Song sững sờ, nhìn thấy Lục Thiếu Du hành lễ cũng lập tức phục hồi tinh thần lại rồi cung kính hành lễ.
- Tất cả đứng lên đi.
Lúc này Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song mới đứng dậy, nhìn thân ảnh mặc trường bào màu xanh, bên trong ánh mắt thâm thúy mang theo lục mang nhàn nhạt giống như sương sớm. Hai người thầm nghĩ đây là hình dáng nhân loại của Thiên Thụ Thần Mộc hay sao? Ở trong thế giới của Thiên Thụ Thần Mộc, Lục Thiếu Du đã từng nghe Bắc Cung lão tổ nói qua, Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá thì tẩu hỏa nhập ma, lúc này có lẽ Thiên Mộc Thần Thụ đã hoàn toàn khôi phục lại đột phá. Hắn và Vô Song đột phá sợ rằng không thoát khỏi liên quan với Thiên Mộc Thần Thụ.
- Người chính là Thiên Mộc tiền bối sao?
Bắc Cung Vô Song kích động, nhìn đại hán mặc trường bào màu xanh này toàn thân có chút run rẩy.
- Ngươi là nha đầu kia sau? Đạt được truyền thừa của chủ nhân cũng coi như là cơ duyên không ít. Trong thế giới của ta tu vi lại tiến thêm một bước, cũng coi như là cơ duyên của ngươi. Dùng thiên phú của chủ nhân năm đó, thời điểm còn bằng tuổi ngươi cũng không có tu vi cùng với lĩnh ngộ bực này. Về sau nên cố gắng tu luyện.
Đại hán mặc trường bào màu xanh nhìn Bắc Cung Vô Song mỉm cười, hắn đúng là hình dáng nhân loại của Thiên Thụ Thần Mộc.
Thiên Thụ Thần Mộc nói xong, ánh mắt nhìn lên người Lục Thiếu Du. Trong đôi mắt giống như sương mai kia có chút cao quý và ưu nhã, giống như vầng trăng trong bầu trời đêm, hắn nói:
- Tiểu tử ngươi càng không tệ, so với chủ nhân năm đó còn mạnh hơn. Lĩnh ngộ thuộc tính mới, vũ giả toàn hệ, lại là Linh Vũ song tu. Rõ ràng chỉ có tu vi Tôn cấp thế nhưng trên phương diện tâm cảnh đã tới cấp độ Đế giả. Thậm chí tâm cảnh so với Đế giả bình thường còn mạnh hơn. Cũng bởi vì tâm cảnh Đế giả của ngươi ta mới có thể khôi phục và đột phá. Coi như là ta thiếu nợ ngươi một phần ân tình. Nếu như không có ngươi hỗ trợ tâm cảnh, coi như có một đạo tàn hồn của chủ nhân giúp ta nhiều nhất cũng chỉ có thể để cho ta khôi phục. Không có cách nào giúp ta tiếp tục đột phá.
Trong lòng Lục Thiếu Du rung động, Thiên Mộc Thần Thụ đột phá, không biết có phải là cấp độ Đế giả hay không. Vật thông linh đột phá tới tình trạng này dường như cũng không có tư liệu nào nói tới, cho nên Lục Thiếu Du cũng không biết được rốt cuộc đột phá tới tình trạng gì, cấp độ gì.
Thiên Mộc Thần Thụ nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Dựa theo cách nói của các ngươi có thể gọi là Đế giả.
- Đế giả?
Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song đều run lên, quả thực chính là Đế giả.
Thiên Mộc Thần Thụ nhìn hai người, ánh mắt như sương mai kia vui vẻ nói:
- Ta đột phá tới Đế cấp, các ngươi dưới cơ duyên xảo hợp lại ở trong thế giới của ta, cũng đạt được chỗ tốt cực lớn. Nha đầu nhà ngươi tuy rằng hiện tại đã là Vũ Tôn cửu trọng, thế nhưng tâm cảnh đã tới Đế giả. Sợ rằng sau khi phóng xuất ra khí tức Đế giả cũng đủ hù dọa không ít người. Tăng thêm đạt được truyền thừa của chủ nhân, đợi một thời gian nữa muốn đột phá tới Đế giả cũng không có bao nhiêu độ khó. Ít nhất trên phương diện tâm cảnh đã suôn sẻ không có trở ngại.
Bắc Cung Vô Song khẽ gật đầu, chỗ tốt cực lớn này đương nhiên nàng cũng biết rõ. Chuyện lớn như đột phá Đế cấp cho dù không chuẩn bị thỏa đáng, thế nhưng ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, Thiên Mộc Thần Thụ đột phá giống như bản thân nàng trải qua một lần đột phá Đế giả vậy. Sau này đột phá tự nhiên sẽ là chuyện nước chảy thành sông. Coi như là có phiền phức cùng với khó khăn thì cũng sẽ trở nên nhỏ đi. Thậm chí trên người có tâm cảnh Đế giả, phóng thích ra hù dọa một ít Tôn cấp cũng không thành vấn đề. Có thể dưới tình huống bất ngờ chấn nhiếp đối thủ.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 2860: Ra khỏi thế giới
10.0/10 từ 20 lượt.