Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1867: Về tới Phi Linh môn
- Phó chưởng môn, chư vị cung phụng, chư vị đường chủ, chư vị trưởng lão, vừa nhận được tin tức hai yêu thú thất giai trung kỳ của Yêu đường bị cường giả ba sơn môn kia vây công đánh chết, mặt khác đệ tử ngoại đường cùng Vũ đường cũng chết không ít, đây đã là chuyện hai mươi ngày trước.
Diệp Mỹ lộ vẻ ngưng trọng nói.
- Đồ khốn, ta liều mạng với bọn hắn!
Thiên Độc Yêu Long rít gào quát.
- Độc Long huynh, xin bớt giận, chờ Đông cung phụng cùng Bạch cung phụng an bài đi!
Một hồng y nữ tử ở bên cạnh Thiên Độc Yêu Long chợt lên tiếng, dáng người nàng cực kỳ lả lướt, mái tóc đỏ như máu tươi, nhìn qua vô cùng yêu mỵ, chính là Thị Huyết Linh Phong Mẫu Hoàng Phong Huyết Mị.
- Làm sao nguôi giận, ta nhất định làm cho bọn hắn trả giá gấp mười lần!
Thiên Độc Yêu Long giận dữ nói.
- Ta cảm thấy trước hết hãy nghe sự an bài của Đông cung phụng cùng Bạch cung phụng đi, đây là chủ nhân dặn dò!
Hắc Hùng lên tiếng.
- Khởi bẩm phó chưởng môn, chư vị cung phụng cùng đường chủ!
Một đệ tử Vũ sư vội vàng chạy vào, sắc mặt khẩn trương hô.
- Chuyện gì, không phải đã phân phó rồi sao, không được quấy rầy!
Ánh mắt Khấu Phi Yến trầm xuống nói.
- Phó chưởng môn, là nhóm người Triệu trưởng lão mang theo không ít hộ pháp ở ngoài điện yêu cầu gặp phó chưởng môn, chúng tôi không ngăn cản được!
Đệ tử không dám nhìn thẳng Khấu Phi Yến, kích động nói.
- Ta đã biết, ngươi lui ra đi!
Sắc mặt Khấu Phi Yến tối sầm.
Sau khi đệ tử kia cáo lui, Khấu Phi Yến nhìn qua Bạch Oánh, nói:
- Bạch cung phụng, ngươi nghĩ nên xử lý đám người Triệu Huy Hổ như thế nào?
- Ta nghĩ, trực tiếp giết đi, đã ở thời điểm này rồi mà đám hỗn đản kia còn châm ngòi thổi gió!
Hổ Viêm thiên vương cả giận nói.
- Lúc bình thường có giết cũng không ngại, nhưng đây là thời điểm phi thường, nếu đánh chết chỉ sợ làm dao động lòng người, tới lúc đó chúng ta càng thêm họa vô đơn chí!
Mọi người cau chặt mày, nhóm người Triệu Huy Hổ là tán tu mới gia nhập thời gian gần đây, thực lực Triệu Huy Hổ tới Vũ vương tứ trọng, còn mạnh hơn vài cung phụng.
Bởi vì Phi Linh môn đang cần dùng người, cho nên giảm nhẹ điều kiện gia nhập, lại không nghĩ tới sau khi Triệu Huy Hổ gia nhập luôn hung hăng càn quấy, cường giả Phi Linh môn bình thường luôn nhẫn nhịn hắn, ai biết người kia ngày càng quá mức, không nghĩ tới còn xúi giục một ít cường giả mới gia nhập tụ tập lại cùng nhau, có đôi khi trưởng lão khác cũng không quản được bọn hắn, vì thế bọn hắn càng thêm ngang ngược hoành hành.
Nếu ở lúc bình thường Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh bọn họ làm sao lưu mạng đám người kia, đã sớm đánh chết từ lâu.
Nhưng tình huống hiện tại thì khác, bởi vì tình huống Phi Linh môn nguy cấp, sơn môn khuếch trương quá nhanh, đại đa số đều từ sơn môn khác nửa đường gia nhập, hơn một nửa mới gia nhập, bây giờ ba mặt thụ địch, lòng người hoang mang, hơn nữa thực lực đám người kia không thấp, địa vị không kém, nếu giết chết chỉ sợ sẽ gây khủng hoảng trong hàng ngũ đệ tử, tới lúc đó càng thêm họa vô đơn chí.
- Chúng tôi muốn gặp phó chưởng môn!
Trong đại điện không ngừng có tiếng khắc khẩu truyền vào, Đông Vô Mệnh nhướng mày nói:
- Chúng ta ra ngoài nhìn xem đi!
Trên quảng trường rộng lớn bên ngoài, lúc này có vài trăm người đang ồn ào, mấy trăm đệ tử Phi Linh môn cũng không ngăn cản được bọn hắn, còn bị đả thương, khóe môi có chút vết máu.
Trong mấy trăm người đang ồn ào, đứng phía trước là một trung niên đại hán mặc áo vàng, thân hình cao gầy, theo chân khí mà xem đã tới Vũ vương tứ trọng, bên cạnh có một người chừng năm mươi tuổi mặc áo trắng tu vi vương cấp, là linh vương nhị trọng.
Hai người này chính là Triệu Huy Hổ cùng Chu Minh Hải, đều là lão nhân thành danh trong Cổ Vực từ lâu.
Sau lưng hai người đều có không ít tu vi soái cấp cùng tướng cấp, cả đám người cực kỳ kích động.
Đệ tử Phi Linh môn canh giác bên ngoài đại điện ngăn cản lại, họ đều biết dù cùng là trưởng lão hộ pháp nhưng có thể vào đại điện thương nghị công việc mới có quyền lực thật sự.
- Chúng ta muốn gặp phó chưởng môn, các ngươi dám ngăn cản, đừng trách ta không khách khí!
Triệu Huy Hổ phất tay, vài đệ tử lập tức bị đánh bay.
- Xuy!
Một đệ tử vừa bị chấn bay vào cửa đại điện, một thân ảnh lắc mình bay ra, trong tay tỏa ra một cỗ lực lượng dịu dàng đỡ lấy đệ tử kia.
- Đông cung phụng!
Các đệ tử quay đầu hành lễ, người vừa tới chính là Đông Vô Mệnh.
- Làm sao vậy, náo nhiệt như thế!
Trong đại điện đoàn người nối đuôi nhau đi ra, đi đầu là Khấu Phi Yến, Hổ Viêm thiên vương, Thiên Độc Yêu Long bọn họ.
Nhìn thấy đoàn người đi ra, các đệ tử thở ra một hơi, mà ánh mắt nhóm người Triệu Huy Hải chợt lóe lên.
- Phó chưởng môn, ngươi tới vừa lúc, hôm nay ngươi phải cấp công đạo cho bổn vương!
- Chẳng lẽ Triệu trưởng lão gia nhập Phi Linh môn có chỗ nào không hài lòng hay sao, vậy mời nói đi!
Thần sắc Khấu Phi Yến thản nhiên hỏi.
Triệu Huy Hổ quét mắt nhìn qua Thanh Hỏa lão quỷ cùng Lộc Sơn lão nhân bọn họ, nói:
- Với thực lực bổn vương, đủ trở thành cung phụng Phi Linh môn, vậy còn chưa tính, trở thành trưởng lão cũng bị nặng bên này nhẹ bên kia, tài nguyên tu luyện kém hơn những trưởng lão khác, mỗi lần Phi Linh môn có chuyện quan trọng cần thương nghị, bổn vương là trưởng lão cũng không thể đi vào, hôm nay phải cho ta một lời công đạo!
Ánh mắt nhóm người Đông Vô Mệnh trầm xuống, người gia nhập Phi Linh môn bất kể là ai, nếu chưa từng lập công cho bổn môn sẽ không đạt được thừa nhận thật sự của bổn môn, đương nhiên không thể tiến vào đại điện, mặc dù Phi Linh môn có hộ pháp, có chấp sự, trưởng lão, cung phụng, nhưng ở trong mắt các đệ tử cũ không quá xem trọng những hư vị kia, có thể tiến vào đại điện mới chứng minh hết thảy.
Mà nhóm người Triệu Huy Hổ không thể tiến vào đại điện cũng là chuyện bình thường, mà tài nguyên tu luyện cũng chỉ có trưởng lão cùng hộ pháp hạch tâm chân chính mới có được tư nguyên.
- Không sai, hôm nay phải cho chúng ta công đạo, bằng không chỉ có thể rời khỏi Phi Linh môn, hiện tại Phi Linh môn bị ba đại sơn môn vây công, chúng ta bất chấp nguy hiểm gia nhập, mà Phi Linh môn còn nặng bên này nhẹ bên kia, bài ngoại những người mới gia nhập như chúng ta, làm chúng ta thật thất vọng đau khổ, không cấp công đạo chúng ta rời khỏi Phi Linh môn!
Chu Minh Hải vung tay hô.
- Cho chúng ta công đạo, nếu không rời khỏi Phi Linh môn!
- Phi Linh môn rất bất công, rời khỏi Phi Linh môn!
Mấy trăm người đều ồn ào, đều là một ít người mới gia nhập Phi Linh môn.
Sắc mặt nhóm người Khấu Phi Yến thật khó xem, mấy trăm người này có rời khỏi cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng vào hiện tại sẽ làm lòng người bất ổn, chỉ sợ sẽ có một ít đệ tử mới gia nhập đều noi theo, cục diện an ổn mà họ đang cố gắng duy trì sẽ hoàn toàn không thể khống chế.
Linh Vũ Thiên Hạ
Diệp Mỹ lộ vẻ ngưng trọng nói.
- Đồ khốn, ta liều mạng với bọn hắn!
Thiên Độc Yêu Long rít gào quát.
- Độc Long huynh, xin bớt giận, chờ Đông cung phụng cùng Bạch cung phụng an bài đi!
Một hồng y nữ tử ở bên cạnh Thiên Độc Yêu Long chợt lên tiếng, dáng người nàng cực kỳ lả lướt, mái tóc đỏ như máu tươi, nhìn qua vô cùng yêu mỵ, chính là Thị Huyết Linh Phong Mẫu Hoàng Phong Huyết Mị.
- Làm sao nguôi giận, ta nhất định làm cho bọn hắn trả giá gấp mười lần!
Thiên Độc Yêu Long giận dữ nói.
- Ta cảm thấy trước hết hãy nghe sự an bài của Đông cung phụng cùng Bạch cung phụng đi, đây là chủ nhân dặn dò!
Hắc Hùng lên tiếng.
- Khởi bẩm phó chưởng môn, chư vị cung phụng cùng đường chủ!
Một đệ tử Vũ sư vội vàng chạy vào, sắc mặt khẩn trương hô.
- Chuyện gì, không phải đã phân phó rồi sao, không được quấy rầy!
Ánh mắt Khấu Phi Yến trầm xuống nói.
- Phó chưởng môn, là nhóm người Triệu trưởng lão mang theo không ít hộ pháp ở ngoài điện yêu cầu gặp phó chưởng môn, chúng tôi không ngăn cản được!
Đệ tử không dám nhìn thẳng Khấu Phi Yến, kích động nói.
- Ta đã biết, ngươi lui ra đi!
Sắc mặt Khấu Phi Yến tối sầm.
Sau khi đệ tử kia cáo lui, Khấu Phi Yến nhìn qua Bạch Oánh, nói:
- Bạch cung phụng, ngươi nghĩ nên xử lý đám người Triệu Huy Hổ như thế nào?
- Ta nghĩ, trực tiếp giết đi, đã ở thời điểm này rồi mà đám hỗn đản kia còn châm ngòi thổi gió!
Hổ Viêm thiên vương cả giận nói.
- Lúc bình thường có giết cũng không ngại, nhưng đây là thời điểm phi thường, nếu đánh chết chỉ sợ làm dao động lòng người, tới lúc đó chúng ta càng thêm họa vô đơn chí!
Mọi người cau chặt mày, nhóm người Triệu Huy Hổ là tán tu mới gia nhập thời gian gần đây, thực lực Triệu Huy Hổ tới Vũ vương tứ trọng, còn mạnh hơn vài cung phụng.
Bởi vì Phi Linh môn đang cần dùng người, cho nên giảm nhẹ điều kiện gia nhập, lại không nghĩ tới sau khi Triệu Huy Hổ gia nhập luôn hung hăng càn quấy, cường giả Phi Linh môn bình thường luôn nhẫn nhịn hắn, ai biết người kia ngày càng quá mức, không nghĩ tới còn xúi giục một ít cường giả mới gia nhập tụ tập lại cùng nhau, có đôi khi trưởng lão khác cũng không quản được bọn hắn, vì thế bọn hắn càng thêm ngang ngược hoành hành.
Nếu ở lúc bình thường Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh bọn họ làm sao lưu mạng đám người kia, đã sớm đánh chết từ lâu.
Nhưng tình huống hiện tại thì khác, bởi vì tình huống Phi Linh môn nguy cấp, sơn môn khuếch trương quá nhanh, đại đa số đều từ sơn môn khác nửa đường gia nhập, hơn một nửa mới gia nhập, bây giờ ba mặt thụ địch, lòng người hoang mang, hơn nữa thực lực đám người kia không thấp, địa vị không kém, nếu giết chết chỉ sợ sẽ gây khủng hoảng trong hàng ngũ đệ tử, tới lúc đó càng thêm họa vô đơn chí.
- Chúng tôi muốn gặp phó chưởng môn!
Trong đại điện không ngừng có tiếng khắc khẩu truyền vào, Đông Vô Mệnh nhướng mày nói:
- Chúng ta ra ngoài nhìn xem đi!
Trên quảng trường rộng lớn bên ngoài, lúc này có vài trăm người đang ồn ào, mấy trăm đệ tử Phi Linh môn cũng không ngăn cản được bọn hắn, còn bị đả thương, khóe môi có chút vết máu.
Trong mấy trăm người đang ồn ào, đứng phía trước là một trung niên đại hán mặc áo vàng, thân hình cao gầy, theo chân khí mà xem đã tới Vũ vương tứ trọng, bên cạnh có một người chừng năm mươi tuổi mặc áo trắng tu vi vương cấp, là linh vương nhị trọng.
Hai người này chính là Triệu Huy Hổ cùng Chu Minh Hải, đều là lão nhân thành danh trong Cổ Vực từ lâu.
Sau lưng hai người đều có không ít tu vi soái cấp cùng tướng cấp, cả đám người cực kỳ kích động.
Đệ tử Phi Linh môn canh giác bên ngoài đại điện ngăn cản lại, họ đều biết dù cùng là trưởng lão hộ pháp nhưng có thể vào đại điện thương nghị công việc mới có quyền lực thật sự.
- Chúng ta muốn gặp phó chưởng môn, các ngươi dám ngăn cản, đừng trách ta không khách khí!
Triệu Huy Hổ phất tay, vài đệ tử lập tức bị đánh bay.
- Xuy!
Một đệ tử vừa bị chấn bay vào cửa đại điện, một thân ảnh lắc mình bay ra, trong tay tỏa ra một cỗ lực lượng dịu dàng đỡ lấy đệ tử kia.
- Đông cung phụng!
Các đệ tử quay đầu hành lễ, người vừa tới chính là Đông Vô Mệnh.
- Làm sao vậy, náo nhiệt như thế!
Trong đại điện đoàn người nối đuôi nhau đi ra, đi đầu là Khấu Phi Yến, Hổ Viêm thiên vương, Thiên Độc Yêu Long bọn họ.
Nhìn thấy đoàn người đi ra, các đệ tử thở ra một hơi, mà ánh mắt nhóm người Triệu Huy Hải chợt lóe lên.
- Phó chưởng môn, ngươi tới vừa lúc, hôm nay ngươi phải cấp công đạo cho bổn vương!
- Chẳng lẽ Triệu trưởng lão gia nhập Phi Linh môn có chỗ nào không hài lòng hay sao, vậy mời nói đi!
Thần sắc Khấu Phi Yến thản nhiên hỏi.
Triệu Huy Hổ quét mắt nhìn qua Thanh Hỏa lão quỷ cùng Lộc Sơn lão nhân bọn họ, nói:
- Với thực lực bổn vương, đủ trở thành cung phụng Phi Linh môn, vậy còn chưa tính, trở thành trưởng lão cũng bị nặng bên này nhẹ bên kia, tài nguyên tu luyện kém hơn những trưởng lão khác, mỗi lần Phi Linh môn có chuyện quan trọng cần thương nghị, bổn vương là trưởng lão cũng không thể đi vào, hôm nay phải cho ta một lời công đạo!
Ánh mắt nhóm người Đông Vô Mệnh trầm xuống, người gia nhập Phi Linh môn bất kể là ai, nếu chưa từng lập công cho bổn môn sẽ không đạt được thừa nhận thật sự của bổn môn, đương nhiên không thể tiến vào đại điện, mặc dù Phi Linh môn có hộ pháp, có chấp sự, trưởng lão, cung phụng, nhưng ở trong mắt các đệ tử cũ không quá xem trọng những hư vị kia, có thể tiến vào đại điện mới chứng minh hết thảy.
Mà nhóm người Triệu Huy Hổ không thể tiến vào đại điện cũng là chuyện bình thường, mà tài nguyên tu luyện cũng chỉ có trưởng lão cùng hộ pháp hạch tâm chân chính mới có được tư nguyên.
- Không sai, hôm nay phải cho chúng ta công đạo, bằng không chỉ có thể rời khỏi Phi Linh môn, hiện tại Phi Linh môn bị ba đại sơn môn vây công, chúng ta bất chấp nguy hiểm gia nhập, mà Phi Linh môn còn nặng bên này nhẹ bên kia, bài ngoại những người mới gia nhập như chúng ta, làm chúng ta thật thất vọng đau khổ, không cấp công đạo chúng ta rời khỏi Phi Linh môn!
Chu Minh Hải vung tay hô.
- Cho chúng ta công đạo, nếu không rời khỏi Phi Linh môn!
- Phi Linh môn rất bất công, rời khỏi Phi Linh môn!
Mấy trăm người đều ồn ào, đều là một ít người mới gia nhập Phi Linh môn.
Sắc mặt nhóm người Khấu Phi Yến thật khó xem, mấy trăm người này có rời khỏi cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng vào hiện tại sẽ làm lòng người bất ổn, chỉ sợ sẽ có một ít đệ tử mới gia nhập đều noi theo, cục diện an ổn mà họ đang cố gắng duy trì sẽ hoàn toàn không thể khống chế.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 1867: Về tới Phi Linh môn
10.0/10 từ 20 lượt.