Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 170: Quyết sờ ngươi (2)
Yêu thú da dày hình dạng như voi, mũi dài to tựa cánh tay sắt, tứ chi như cột đồng, hai ngà voi sắc bén lóe tia sáng lạnh, mắt như chuông đồng. Lực phòng ngự của Hậu Bì Yêu Tượng rất đáng sợ, Lục Thiếu Du không nắm chắc đối phó được yêu thú hậu kỳ tam giai.
Hậu Bì Yêu Tượng gầm rống:
– U u u!!!
Mũi dàip hun ra khói trắng hôi nồng nặc, lá cây bay đầy.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm Hậu Bì Yêu Tượng trước mắt, lòng căng thẳng hỏi:
– Tiểu Long, ngươi ăn được nó không?
Vù vù vù!
Lục Thiếu Du chưa nói xong Tiểu Long đã lao ra hóa thành luồng sáng vàng bay hướng Hậu Bì Yêu Tượng.
– U!!!
Hậu Bì Yêu Tượng phun khói trắng, mũi dài quất hướng Tiểu Long, lực lượng cường đại xé rách dòng không khí.
Tiểu Long gầm rống:
– Gru!!!
Tiểu Long nhanh như chớp né khỏi đòn công kích của Hậu Bì Yêu Tượng, cắn tai to của yêu tượng. Người Tiểu Long bốc cháy lửa vàng nhạt.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Hậu Bì Yêu Tượng phun ra cột nước rộng mấy trăm thước, cột nước bắn vào rừng cây như dòng lũ tràn ra cuốn đi cây nhỏ và vô số bụi cây.
Lửa vàng bao quanh người Tiểu Long nên cột nước không tới gần nó được, ánh sáng vàng càng sáng chói. Nhưng Tiểu Long không thể tiến tới gần Hậu Bì Yêu Tượng thêm được.
Dòng lũ đổ xuống chảy ra xa thì hóa thành làn khói tan biến. Đây chỉ là dòng nước bằng thuộc tính thủy, không phải dòng nước thật sự, mất đi lực lượng thì dòng nước cũng tan biễn.
Tiểu Long lắc người vọt xuống, thân hình nhỏ bé, cái đuôi quấn cành cây treo lơ lửng.
– Gri gri!!!
Tiểu Long tức giận, mắt lóe tia hung ác, ánh sáng vàng chói lòa, vảy run rẩy, thân hình trướng to, hơi thở cường đại khuếch tán.
Lúc Tiểu Long đột phá Lục Thiếu Du từng cảm nhận được hơi thở đó, lúc này hơi thở từ người Tiểu Long càng bùng nổ hơn lúc đột phá.
Lục Thiếu Du cảm giác chân khí của mình cũng trở nên kỳ lạ, linh hồn trong đầu nhẹ run.
Khí thế tăng vọt, Tiểu Long lại dài ra tám mươi centimet, vảy toàn thân tỏa sáng chói mắt, các sợi tơ vàng lan tràn bao bọc người nó.
Cảm giác hơi thở từ người Tiểu Long, ánh mắt Hậu Bì Yêu Tượng lộ tia sợ hãi, thân hình cao to chậm rãi thụt lùi. Hậu Bì Yêu Tượng vốn hùng hổ giờ bị ức chế tuyệt đối, khí thế tụt dốc.
Lục Thiếu Du cảm thán rằng:
– Uy nhiếp mạnh quá.
May mắn một lúc sau Lục Thiếu Du thích ứng với uy nhiếp, hắn cảm nhận rõ ràng nó không đến từ thực lực mà là huyết mạch, trực tiếp ảnh hưởng linh hồn.
Mắt Tiểu Long lóe tia sáng vọt lên, miệng phun ra cột lửa nóng cháy kinh người.
Lửa hừng hực cháy, cây cối bốc hơi héo úa, không khí kêu xèo xèo. Tiếng rống chói tai khàn đục của Hậu Bì Yêu Tượng quanh quẩn trong rừng cây, nó không còn đường lui, lại phun ra cột nước to.
Lửa đốt cột nước to bốc hơi, Tiểu Long vọt tới trước, tàn ảnh rạch phá không gian nhanh như chớp cắn cổ Hậu Bì Yêu Tượng.
Cơ thể khổng lồ của Hậu Bì Yêu Tượng run rẩy nhưng không cách nào vứt bỏ Lục Thiếu Du. Hai cái cây to bị Hậu Bì Yêu Tượng đụng bứng gốc.
Xoẹt phập!
Tiểu Long cắn đứt một miếng thịt của Hậu Bì Yêu Tượng nuốt vào bụng, vòi máu phun ra từ lưng Hậu Bì Yêu Tượng, lực phòng ngự cường đại cũng không chịu nổi Tiểu Long cắn xé.
Hậu Bì Yêu Tượng ăn đau gầm rú:
– U u u!!!
Cơ thể to lớn va đụng, Hậu Bì Yêu Tượng đập vào cục đá là đá nát, đụng vào cây là cây gãy. Ngà voi dài hất bay cây to, phạm vi ngàn thước bị san bằng.
Lục Thiếu Du hút ngụm khí lạnh nhìn cảnh tượng khủng bố này. Yêu thú hậu kỳ tam giai kinh khủng thật.
Tiểu Long quấn một cái cây, co duỗi lưỡi:
– Xèo xèo!
Tiểu Long lại lao ra, cái đuôi dài quất mạnh vào vết thương của Hậu Bì Yêu Tượng. Tốc độ quá nhanh, Hậu Bì Yêu Tượng thành bia sống cho Tiểu Long.
Hậu Bì Yêu Tượng gào rú:
– U!!!
Hậu Bì Yêu Tượng nhanh chóng thụt lùi bỏ trốn.
– Xèo!
Tiểu Long lại nhanh chóng vọt tới, không cho Hậu Bì Yêu Tượng cơ hội chạy trốn. Mồm máu to lớn cắn phập vào cổ Hậu Bì Yêu Tượng.
Xoẹt phập!
Một miếng thịt cổ to bị Tiểu Long nuốt vào bụng, máu chảy ròng ròng, thân thể to lớn lảo đảo đụng ngã một cái cây to, kiệt sức nằm dưới đất. Hậu Bì Yêu Tượng co giật mấy cái rồi không nhúc nhích nữa, chắc đã chết.
Tiểu Long đáp xuống đất, ăn sạch máu thịt trên người Hậu Bì Yêu Tượng. Tiểu Long thu nhỏ thân thể còn hai mươi ly thước, nhảy lên người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nói:
– Tiểu Long, ngươi thật lợi hại.
Yêu thú tam giai hậu kỳ mà Tiểu Long không tốn chút công sức đã giết chết. Thực lực như vậy dù gặp phải cường giả nhân loại Vũ Phách cũng có sức chiến đấu.
Lục Thiếu Du nhớ trước khi Tiểu Long đột phá nếu gặp cường giả Vũ Phách tuy nó có sức phòng ngự mạnh mẽ nhưng không đủ sác đấu lại. Sau khi Tiểu Long đột phá, nó giết luôn yêu thú tam giai hậu kỳ, chắc Vũ Phách nhất trọng gặp Tiểu Long thì chỉ có nước trốn.
Tiểu Long đắc ý co duỗi lưỡi, mắt xoe tròn:
– Xèo!
Lục Thiếu Du vỗ nhẹ đầu Tiểu Long, hắn tốn rất nhiều công sức mới nhổ được ngà voi trên người Hậu Bì Yêu Tượng, thứ đáng giá nhất của nó. Nếu luyện chế ngà voi thành binh khí sẽ bán được mấy vạn kim tệ.
Dọn dẹp xong một người một thú lại lên đường. Ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu vào người Lục Thiếu Du kéo cái bóng dài.
Ban đêm, trong một sơn động ẩn khuất, Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng trên Linh Ngọc sàng. Tay Lục Thiếu Du cầm một bình ngọc chứa Linh hồn thần dịch, hắn dứt khoát uống hết một phần mười.
Một ngụm nhỏ Linh hồn thần dịch chảy vào miệng, khoang miệng mát lạnh. Linh hồn thần dịch chui vào bụng, thoáng chốc cảm giác mát lạnh hóa thành luồng khí nóng mãnh liệt hung mãnh khuếch tán.
Lục Thiếu Du lập tức vận dụng Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa, năng lượng khổng lồ làm trong không gian linh lực trong đầu Lục Thiếu Du nhói đau từng cơn. Năng lượng quá đáng sợ, tuy đã trải qua năng lượng khủng bố này trùng kích một lần nhưng lúc này Lục Thiếu Du phải nếm trải lần thứ hai.
Tuy nhiên cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều, ít ra năng lượng trùng kích, Lục Thiếu Du dựa vào tâm trí kiên cường cắn răng đối kháng.
– Luyện hóa!
Lục Thiếu Du cố nén đau nhức luyện hóa năng lượng khổng lồ, linh lực trong đầu không ngừng tăng thêm.
Lúc này trên Linh Ngọc sàng có một luồng năng lượng bị Lục Thiếu Du luyện hóa hóa hồn thần hóa lỏng thành linh lực, tăng phúc nhiều cho linh lực.
Lục Thiếu Du cảm giác mình tiến bộ dần, trong không gian khí hải linh lực tràn đầy hơi thở vô hình chảy từ không gian khí hải đến sâu trong não, thấm nhuần linh hồn ngưng tụ thành hình. Linh hồn hư ảo giờ đã ngưng tụ, hiện tại Lục Thiếu Du có thể tùy ý nhìn linh hồn của mình, rất huyền diệu.
Lục Thiếu Du lần nữa luyện hóa một phần mười Linh hồn thần dịch, hắn do dự thật lâu, đẳng cấp Vũ Giả của hắn hiện tại đã là Vũ Sĩ bát trọng, đẳng cấp Linh Giả mới chỉ là Linh Sĩ lục trọng. Lần trước dùng Linh hồn thần dịch luyện hóa đã một đoạn thời gian, giờ cũng đã tới lúc.
Linh Vũ song tu, nhưng cần đột phá cả hai cùng lúc. Lục Thiếu Du buộc lòng phải chuẩn bị sẵn từ trước.
Linh Vũ Thiên Hạ
Hậu Bì Yêu Tượng gầm rống:
– U u u!!!
Mũi dàip hun ra khói trắng hôi nồng nặc, lá cây bay đầy.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm Hậu Bì Yêu Tượng trước mắt, lòng căng thẳng hỏi:
– Tiểu Long, ngươi ăn được nó không?
Vù vù vù!
Lục Thiếu Du chưa nói xong Tiểu Long đã lao ra hóa thành luồng sáng vàng bay hướng Hậu Bì Yêu Tượng.
– U!!!
Hậu Bì Yêu Tượng phun khói trắng, mũi dài quất hướng Tiểu Long, lực lượng cường đại xé rách dòng không khí.
Tiểu Long gầm rống:
– Gru!!!
Tiểu Long nhanh như chớp né khỏi đòn công kích của Hậu Bì Yêu Tượng, cắn tai to của yêu tượng. Người Tiểu Long bốc cháy lửa vàng nhạt.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Hậu Bì Yêu Tượng phun ra cột nước rộng mấy trăm thước, cột nước bắn vào rừng cây như dòng lũ tràn ra cuốn đi cây nhỏ và vô số bụi cây.
Lửa vàng bao quanh người Tiểu Long nên cột nước không tới gần nó được, ánh sáng vàng càng sáng chói. Nhưng Tiểu Long không thể tiến tới gần Hậu Bì Yêu Tượng thêm được.
Dòng lũ đổ xuống chảy ra xa thì hóa thành làn khói tan biến. Đây chỉ là dòng nước bằng thuộc tính thủy, không phải dòng nước thật sự, mất đi lực lượng thì dòng nước cũng tan biễn.
Tiểu Long lắc người vọt xuống, thân hình nhỏ bé, cái đuôi quấn cành cây treo lơ lửng.
– Gri gri!!!
Tiểu Long tức giận, mắt lóe tia hung ác, ánh sáng vàng chói lòa, vảy run rẩy, thân hình trướng to, hơi thở cường đại khuếch tán.
Lúc Tiểu Long đột phá Lục Thiếu Du từng cảm nhận được hơi thở đó, lúc này hơi thở từ người Tiểu Long càng bùng nổ hơn lúc đột phá.
Lục Thiếu Du cảm giác chân khí của mình cũng trở nên kỳ lạ, linh hồn trong đầu nhẹ run.
Khí thế tăng vọt, Tiểu Long lại dài ra tám mươi centimet, vảy toàn thân tỏa sáng chói mắt, các sợi tơ vàng lan tràn bao bọc người nó.
Cảm giác hơi thở từ người Tiểu Long, ánh mắt Hậu Bì Yêu Tượng lộ tia sợ hãi, thân hình cao to chậm rãi thụt lùi. Hậu Bì Yêu Tượng vốn hùng hổ giờ bị ức chế tuyệt đối, khí thế tụt dốc.
Lục Thiếu Du cảm thán rằng:
– Uy nhiếp mạnh quá.
May mắn một lúc sau Lục Thiếu Du thích ứng với uy nhiếp, hắn cảm nhận rõ ràng nó không đến từ thực lực mà là huyết mạch, trực tiếp ảnh hưởng linh hồn.
Mắt Tiểu Long lóe tia sáng vọt lên, miệng phun ra cột lửa nóng cháy kinh người.
Lửa hừng hực cháy, cây cối bốc hơi héo úa, không khí kêu xèo xèo. Tiếng rống chói tai khàn đục của Hậu Bì Yêu Tượng quanh quẩn trong rừng cây, nó không còn đường lui, lại phun ra cột nước to.
Lửa đốt cột nước to bốc hơi, Tiểu Long vọt tới trước, tàn ảnh rạch phá không gian nhanh như chớp cắn cổ Hậu Bì Yêu Tượng.
Cơ thể khổng lồ của Hậu Bì Yêu Tượng run rẩy nhưng không cách nào vứt bỏ Lục Thiếu Du. Hai cái cây to bị Hậu Bì Yêu Tượng đụng bứng gốc.
Xoẹt phập!
Tiểu Long cắn đứt một miếng thịt của Hậu Bì Yêu Tượng nuốt vào bụng, vòi máu phun ra từ lưng Hậu Bì Yêu Tượng, lực phòng ngự cường đại cũng không chịu nổi Tiểu Long cắn xé.
Hậu Bì Yêu Tượng ăn đau gầm rú:
– U u u!!!
Cơ thể to lớn va đụng, Hậu Bì Yêu Tượng đập vào cục đá là đá nát, đụng vào cây là cây gãy. Ngà voi dài hất bay cây to, phạm vi ngàn thước bị san bằng.
Lục Thiếu Du hút ngụm khí lạnh nhìn cảnh tượng khủng bố này. Yêu thú hậu kỳ tam giai kinh khủng thật.
Tiểu Long quấn một cái cây, co duỗi lưỡi:
– Xèo xèo!
Tiểu Long lại lao ra, cái đuôi dài quất mạnh vào vết thương của Hậu Bì Yêu Tượng. Tốc độ quá nhanh, Hậu Bì Yêu Tượng thành bia sống cho Tiểu Long.
Hậu Bì Yêu Tượng gào rú:
– U!!!
Hậu Bì Yêu Tượng nhanh chóng thụt lùi bỏ trốn.
– Xèo!
Tiểu Long lại nhanh chóng vọt tới, không cho Hậu Bì Yêu Tượng cơ hội chạy trốn. Mồm máu to lớn cắn phập vào cổ Hậu Bì Yêu Tượng.
Xoẹt phập!
Một miếng thịt cổ to bị Tiểu Long nuốt vào bụng, máu chảy ròng ròng, thân thể to lớn lảo đảo đụng ngã một cái cây to, kiệt sức nằm dưới đất. Hậu Bì Yêu Tượng co giật mấy cái rồi không nhúc nhích nữa, chắc đã chết.
Tiểu Long đáp xuống đất, ăn sạch máu thịt trên người Hậu Bì Yêu Tượng. Tiểu Long thu nhỏ thân thể còn hai mươi ly thước, nhảy lên người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nói:
– Tiểu Long, ngươi thật lợi hại.
Yêu thú tam giai hậu kỳ mà Tiểu Long không tốn chút công sức đã giết chết. Thực lực như vậy dù gặp phải cường giả nhân loại Vũ Phách cũng có sức chiến đấu.
Lục Thiếu Du nhớ trước khi Tiểu Long đột phá nếu gặp cường giả Vũ Phách tuy nó có sức phòng ngự mạnh mẽ nhưng không đủ sác đấu lại. Sau khi Tiểu Long đột phá, nó giết luôn yêu thú tam giai hậu kỳ, chắc Vũ Phách nhất trọng gặp Tiểu Long thì chỉ có nước trốn.
Tiểu Long đắc ý co duỗi lưỡi, mắt xoe tròn:
– Xèo!
Lục Thiếu Du vỗ nhẹ đầu Tiểu Long, hắn tốn rất nhiều công sức mới nhổ được ngà voi trên người Hậu Bì Yêu Tượng, thứ đáng giá nhất của nó. Nếu luyện chế ngà voi thành binh khí sẽ bán được mấy vạn kim tệ.
Dọn dẹp xong một người một thú lại lên đường. Ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu vào người Lục Thiếu Du kéo cái bóng dài.
Ban đêm, trong một sơn động ẩn khuất, Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng trên Linh Ngọc sàng. Tay Lục Thiếu Du cầm một bình ngọc chứa Linh hồn thần dịch, hắn dứt khoát uống hết một phần mười.
Một ngụm nhỏ Linh hồn thần dịch chảy vào miệng, khoang miệng mát lạnh. Linh hồn thần dịch chui vào bụng, thoáng chốc cảm giác mát lạnh hóa thành luồng khí nóng mãnh liệt hung mãnh khuếch tán.
Lục Thiếu Du lập tức vận dụng Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa, năng lượng khổng lồ làm trong không gian linh lực trong đầu Lục Thiếu Du nhói đau từng cơn. Năng lượng quá đáng sợ, tuy đã trải qua năng lượng khủng bố này trùng kích một lần nhưng lúc này Lục Thiếu Du phải nếm trải lần thứ hai.
Tuy nhiên cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều, ít ra năng lượng trùng kích, Lục Thiếu Du dựa vào tâm trí kiên cường cắn răng đối kháng.
– Luyện hóa!
Lục Thiếu Du cố nén đau nhức luyện hóa năng lượng khổng lồ, linh lực trong đầu không ngừng tăng thêm.
Lúc này trên Linh Ngọc sàng có một luồng năng lượng bị Lục Thiếu Du luyện hóa hóa hồn thần hóa lỏng thành linh lực, tăng phúc nhiều cho linh lực.
Lục Thiếu Du cảm giác mình tiến bộ dần, trong không gian khí hải linh lực tràn đầy hơi thở vô hình chảy từ không gian khí hải đến sâu trong não, thấm nhuần linh hồn ngưng tụ thành hình. Linh hồn hư ảo giờ đã ngưng tụ, hiện tại Lục Thiếu Du có thể tùy ý nhìn linh hồn của mình, rất huyền diệu.
Lục Thiếu Du lần nữa luyện hóa một phần mười Linh hồn thần dịch, hắn do dự thật lâu, đẳng cấp Vũ Giả của hắn hiện tại đã là Vũ Sĩ bát trọng, đẳng cấp Linh Giả mới chỉ là Linh Sĩ lục trọng. Lần trước dùng Linh hồn thần dịch luyện hóa đã một đoạn thời gian, giờ cũng đã tới lúc.
Linh Vũ song tu, nhưng cần đột phá cả hai cùng lúc. Lục Thiếu Du buộc lòng phải chuẩn bị sẵn từ trước.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 170: Quyết sờ ngươi (2)
10.0/10 từ 20 lượt.