Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1610: Thiên thủ Quỷ Vương (2)
Người này mỗi một lời nói đều vô cùng lợi hại, nếu như hắn không đi mà nói, thứ nhất sẽ đắc tội với Nhật Sát các, thứ hai là người khác lại nói hắn nhát gan. Mà Lục Thiếu Du biết rõ lão gia hỏa này sợ rằng có mục đích riêng cho nên Lục Thiếu Du cũng muốn xem ý tứ của Lạc Kiến Hồng một chút.
- Ha ha, quả nhiên ta không nhìn nhầm người.
Lạc Kiến Hồng cười ha hả nói:
- Đi Nhật Sát các chúng ta, bằng vào Thiên Sí Tuyết Sư của Lục chưởng môn có lẽ chỉ mất một ngày một đêm là đủ. Ta cũng tiện thử cảm giác ngồi trên tọa kỵ của Lục chưởng môn một chút.
- Mời Lạc các chủ.
Lục Thiếu Du hơi thi lễ.
- Lan trưởng lão, Cục trưởng lão, lần này ta không đi cùng các ngươi. Các ngươi đi sau đi.
Lạc Kiến Hồng nhíu mày nói với bốn vị trưởng lão phía sau. Nói xong thân ảnh lóe lên, dưới chân có một đạo lam quang xuất hiện, thân thể lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư thấp giọng rít lên một tiếng rồi vỗ cánh bay đi. Tiếng rít gào trầm thấp khiến cho vô số yêu thú phi hành của Nhật Sát các toàn thân run rẩy, vô hình trung đã bị áp chế.
- Không nghĩ tới các chủ lại coi trọng Lục Thiếu Du này như vậy.
- Tuổi của Lục Thiếu Du này có lẽ cũng không lớn, thế nhưng trên người lại có chút cảm giác thành thục.
Nhìn Lục Thiếu Du với các chủ rời đi, trên lưng yêu thú phi hành của Nhật Sát các có không ít nữ đệ tử dùng ánh mắt si mê nhìn vào bóng lưng Lục Thiếu Du khiến cho vô số nam đệ tử ganh tỵ ước ao không ngớt. Thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể ước ao mà thôi. Cường giả đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi đã chứng minh tất cả, bọn họ muốn đuổi cũng không đuổi được.
- Cục trưởng lão, vì sao Các chủ lại đột nhiên trở về? Linh trì trên Thiên đảo sắp mở ra, mỗi một lần mở ra thì các chủ Nhật Sát các chúng ta đều có mặt a.
Nhìn thấy các chủ và Lục Thiếu Du rời đi, một lão giả mặc hoàng bào lập tức hỏi lão giả đứng đầu.
- Tần trưởng lão, Các chủ cũng không còn cách nào khác a. Chỉ có thể nói là Các chủ dụng tâm lương khổ mà thôi.
Lão giả mặc áo lam phía trước cười khổ nói, sau đó lập tức phất tay. Vô số yêu thú phi hành khổng lồ đi về hướng ngược lại với Thiên Sí Tuyết Sư, nhanh chóng bay về phía trước.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du âm thầm nhíu mày, từ thân pháp của Lạc Kiến Hồng vừa rồi Lục Thiếu Du lập tức nhớ tới một người. Khi trước ngoài thành Cự Giang, người đeo mặt nạ cầm một chiếc chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh dường như cũng có thân pháp như vậy. Mà thân ảnh người nọ và Lạc Kiến Hồng này không có chút khác biệt nào.
Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng khi trước người đeo mặt nạ kia chính là Lạc Kiến Hồng này. Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi. Sợ rằng hai vị nhạc phụ của hắn cũng biết người nọ là ai. Thế nhưng có một số chuyện không tiện nói, để tờ giấy thì còn tốt, một khi chọc rách thì chỉ có xấu hổ. Chuyện này đối với tất cả mọi người đều không có lợi, thế sự thường thường đều bất đắc dĩ và kỳ diệu như vậy.
- Lục chưởng môn, ta mạo muội hỏi một câu, Nhật Sát các ta nhận được tin tức, lệnh muội Lục Tâm Đồng và Dương Quá đều đã tới Đông Hải, không biết lúc này bọn họ đang ở đâu?
Lạc Kiến Hồng dường như đối với Lục Tâm Đồng và Dương Quá cực kỳ hứng thú.
- Bọn họ có chút chuyện cho nên hiện tại không có ở đây.
Lục Thiếu Du mở miệng nói.
- Thật không?
Ánh mắt Lạc Kiến Hồng khẽ đổi, thậm chí trong mắt còn hiện lên sự lo lắng mà không ai có thể phát hiện ra, hắn nói:
- Lần này mời Lục chưởng môn tới là bởi vì ta có chuyện muốn mời lục chưởng môn hỗ trợ.
- Lạc các chủ cứ nói đùa. Chuyện mà ngay cả Nhật Sát các cũng không làm được thì tiểu tử ta cũng không dám nghĩ tới.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ rốt cuộc Lạc Kiến Hồng này muốn làm gì. Muốn hắn hỗ trợ, chuyện mà ngay cả Nhật Sát các cũng không làm được thì hắn càng không có biện pháp nào.
- Không dám dấu Lục chưởng môn, mấy năm nay vì chữa trị thể chất tiên thiên của tiểu nữ cho nên ta đã tìm vô số linh giả có thực lực cao ở Đông Hải, ngay cả linh giả trong Tứ các Tứ đảo cũng mời qua. Thế nhưng không có một biện pháp nào hữu hiệu. Ngay cả cường giả linh giả trong Nhật Sát các của chúng ta cũng thúc thủ vô sách. Chỉ có thể bảo trụ tính mạng của tiểu nữ mà thôi. Ta nghe nói trong Phi Linh môn của Lục chưởng môn cũng có một cường giả Linh Tôn thần bí, Lục chưởng môn cũng đã là Linh Vương, sợ rằng cũng nhận được không ít chân truyền của cường giả kia. Nói không chừng còn có thể chữa tốt cho tiểu nữ.
Lạc Kiến Hồng nói.
- Sợ rằng khiến cho Lạc các chủ thất vọng rồi, tiểu tử ta tài học thô thiển, loại chuyện như thế này cũng không có nắm chắc.
Lục Thiếu Du lập tức nói.
- Trị không hết cũng không sao, cường giả linh giả mấy năm nay cũng phải thúc thủ vô sách. Ta chỉ có một nữ nhi là nó cho nên không muốn bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào. Lục chưởng môn cứ tới đó xem một chút là được, không có cách nào cũng không sao. Dù sao ta cũng chỉ muốn tận tình địa chủ với Lục chưởng môn mà thôi. Nếu như có thể chữa tốt thì ta tuyệt đối sẽ hậu tạ Lục chưởng môn.
Lạc Kiến Hồng nói vậy Lục Thiếu Du cũng không tiện nói thêm gì nữa. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, dọc đường Lạc Kiến Hồng vô cùng nhiệt tình trò truyện khiến cho Lục Thiếu Du đối với Lạc Kiến Hồng có thêm hiểu biết. Người này cũng không phải là người âm hiểm gian trá, thế nhưng cũng tuyệt đối không phải là người hiền lành gì. Ngẫm lại, người có thể ngồi lên vị trí các chủ Nhật Sát các sợ rằng cũng không thể là người bình thường được. Chỉ là tính cách người này vô cùng thẳng thắn khiến cho hảo cảm của Lục Thiếu Du đối với hắn tăng lên không ít.
Một đường trò chuyện, Lạc Kiến Hồng cũng phải nhìn Lục Thiếu Du với ánh mắt khác. Hắn lòng vòng muốn hỏi tình hình của Phi Linh môn thế nhưng Lục Thiếu Du lại trả lời vô cùng cẩn thận. Mà cuối cùng hai người lại phấn khởi trò chuyện về nhân sinh cho tới vũ kỹ, cuối cùng là vũ đạo.
Từ đầu hai người đều cẩn thận trò chuyện, thế nhưng tới cuối cùng hai người đều vô cùng sảng khoái trò chuyện, giống như là hận gặp nhau quá muộn, thi thoảng có vài tiếng cười lớn truyền ra, hào khí ngập trời.
Trong lúc bất tri bất giác, hai người không ngờ lại đi tới Nhật Sát các.
Phía xa, lúc này trước mặt hai người xuất hiện một dải núi non lớn. Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại cũng đang bay qua một lục địa bằng phảng.
Phía xa là núi non nguy nga, tầng tầng lớp lớp. Hiện tại mới vào giữa hè, trong núi non là một mảnh xanh biếc, bên trong có vô số kiến trúc chằng chịt.
- Người phương nào xông loạn vào Nhật Sát các chúng ta?
Thiên Sí Tuyết Sư vừa mới tới gần lập tức có vô số yêu thú phi hành bay lên trời, trên lưng có không ít đệ tử Nhật Sát các, lập tức chắn trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư.
Linh Vũ Thiên Hạ
- Ha ha, quả nhiên ta không nhìn nhầm người.
Lạc Kiến Hồng cười ha hả nói:
- Đi Nhật Sát các chúng ta, bằng vào Thiên Sí Tuyết Sư của Lục chưởng môn có lẽ chỉ mất một ngày một đêm là đủ. Ta cũng tiện thử cảm giác ngồi trên tọa kỵ của Lục chưởng môn một chút.
- Mời Lạc các chủ.
Lục Thiếu Du hơi thi lễ.
- Lan trưởng lão, Cục trưởng lão, lần này ta không đi cùng các ngươi. Các ngươi đi sau đi.
Lạc Kiến Hồng nhíu mày nói với bốn vị trưởng lão phía sau. Nói xong thân ảnh lóe lên, dưới chân có một đạo lam quang xuất hiện, thân thể lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư thấp giọng rít lên một tiếng rồi vỗ cánh bay đi. Tiếng rít gào trầm thấp khiến cho vô số yêu thú phi hành của Nhật Sát các toàn thân run rẩy, vô hình trung đã bị áp chế.
- Không nghĩ tới các chủ lại coi trọng Lục Thiếu Du này như vậy.
- Tuổi của Lục Thiếu Du này có lẽ cũng không lớn, thế nhưng trên người lại có chút cảm giác thành thục.
Nhìn Lục Thiếu Du với các chủ rời đi, trên lưng yêu thú phi hành của Nhật Sát các có không ít nữ đệ tử dùng ánh mắt si mê nhìn vào bóng lưng Lục Thiếu Du khiến cho vô số nam đệ tử ganh tỵ ước ao không ngớt. Thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể ước ao mà thôi. Cường giả đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi đã chứng minh tất cả, bọn họ muốn đuổi cũng không đuổi được.
- Cục trưởng lão, vì sao Các chủ lại đột nhiên trở về? Linh trì trên Thiên đảo sắp mở ra, mỗi một lần mở ra thì các chủ Nhật Sát các chúng ta đều có mặt a.
Nhìn thấy các chủ và Lục Thiếu Du rời đi, một lão giả mặc hoàng bào lập tức hỏi lão giả đứng đầu.
- Tần trưởng lão, Các chủ cũng không còn cách nào khác a. Chỉ có thể nói là Các chủ dụng tâm lương khổ mà thôi.
Lão giả mặc áo lam phía trước cười khổ nói, sau đó lập tức phất tay. Vô số yêu thú phi hành khổng lồ đi về hướng ngược lại với Thiên Sí Tuyết Sư, nhanh chóng bay về phía trước.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du âm thầm nhíu mày, từ thân pháp của Lạc Kiến Hồng vừa rồi Lục Thiếu Du lập tức nhớ tới một người. Khi trước ngoài thành Cự Giang, người đeo mặt nạ cầm một chiếc chìa khóa của Huyền Thiên bí cảnh dường như cũng có thân pháp như vậy. Mà thân ảnh người nọ và Lạc Kiến Hồng này không có chút khác biệt nào.
Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng khi trước người đeo mặt nạ kia chính là Lạc Kiến Hồng này. Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi. Sợ rằng hai vị nhạc phụ của hắn cũng biết người nọ là ai. Thế nhưng có một số chuyện không tiện nói, để tờ giấy thì còn tốt, một khi chọc rách thì chỉ có xấu hổ. Chuyện này đối với tất cả mọi người đều không có lợi, thế sự thường thường đều bất đắc dĩ và kỳ diệu như vậy.
- Lục chưởng môn, ta mạo muội hỏi một câu, Nhật Sát các ta nhận được tin tức, lệnh muội Lục Tâm Đồng và Dương Quá đều đã tới Đông Hải, không biết lúc này bọn họ đang ở đâu?
Lạc Kiến Hồng dường như đối với Lục Tâm Đồng và Dương Quá cực kỳ hứng thú.
- Bọn họ có chút chuyện cho nên hiện tại không có ở đây.
Lục Thiếu Du mở miệng nói.
- Thật không?
Ánh mắt Lạc Kiến Hồng khẽ đổi, thậm chí trong mắt còn hiện lên sự lo lắng mà không ai có thể phát hiện ra, hắn nói:
- Lần này mời Lục chưởng môn tới là bởi vì ta có chuyện muốn mời lục chưởng môn hỗ trợ.
- Lạc các chủ cứ nói đùa. Chuyện mà ngay cả Nhật Sát các cũng không làm được thì tiểu tử ta cũng không dám nghĩ tới.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ rốt cuộc Lạc Kiến Hồng này muốn làm gì. Muốn hắn hỗ trợ, chuyện mà ngay cả Nhật Sát các cũng không làm được thì hắn càng không có biện pháp nào.
- Không dám dấu Lục chưởng môn, mấy năm nay vì chữa trị thể chất tiên thiên của tiểu nữ cho nên ta đã tìm vô số linh giả có thực lực cao ở Đông Hải, ngay cả linh giả trong Tứ các Tứ đảo cũng mời qua. Thế nhưng không có một biện pháp nào hữu hiệu. Ngay cả cường giả linh giả trong Nhật Sát các của chúng ta cũng thúc thủ vô sách. Chỉ có thể bảo trụ tính mạng của tiểu nữ mà thôi. Ta nghe nói trong Phi Linh môn của Lục chưởng môn cũng có một cường giả Linh Tôn thần bí, Lục chưởng môn cũng đã là Linh Vương, sợ rằng cũng nhận được không ít chân truyền của cường giả kia. Nói không chừng còn có thể chữa tốt cho tiểu nữ.
Lạc Kiến Hồng nói.
- Sợ rằng khiến cho Lạc các chủ thất vọng rồi, tiểu tử ta tài học thô thiển, loại chuyện như thế này cũng không có nắm chắc.
Lục Thiếu Du lập tức nói.
- Trị không hết cũng không sao, cường giả linh giả mấy năm nay cũng phải thúc thủ vô sách. Ta chỉ có một nữ nhi là nó cho nên không muốn bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào. Lục chưởng môn cứ tới đó xem một chút là được, không có cách nào cũng không sao. Dù sao ta cũng chỉ muốn tận tình địa chủ với Lục chưởng môn mà thôi. Nếu như có thể chữa tốt thì ta tuyệt đối sẽ hậu tạ Lục chưởng môn.
Lạc Kiến Hồng nói vậy Lục Thiếu Du cũng không tiện nói thêm gì nữa. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, dọc đường Lạc Kiến Hồng vô cùng nhiệt tình trò truyện khiến cho Lục Thiếu Du đối với Lạc Kiến Hồng có thêm hiểu biết. Người này cũng không phải là người âm hiểm gian trá, thế nhưng cũng tuyệt đối không phải là người hiền lành gì. Ngẫm lại, người có thể ngồi lên vị trí các chủ Nhật Sát các sợ rằng cũng không thể là người bình thường được. Chỉ là tính cách người này vô cùng thẳng thắn khiến cho hảo cảm của Lục Thiếu Du đối với hắn tăng lên không ít.
Một đường trò chuyện, Lạc Kiến Hồng cũng phải nhìn Lục Thiếu Du với ánh mắt khác. Hắn lòng vòng muốn hỏi tình hình của Phi Linh môn thế nhưng Lục Thiếu Du lại trả lời vô cùng cẩn thận. Mà cuối cùng hai người lại phấn khởi trò chuyện về nhân sinh cho tới vũ kỹ, cuối cùng là vũ đạo.
Từ đầu hai người đều cẩn thận trò chuyện, thế nhưng tới cuối cùng hai người đều vô cùng sảng khoái trò chuyện, giống như là hận gặp nhau quá muộn, thi thoảng có vài tiếng cười lớn truyền ra, hào khí ngập trời.
Trong lúc bất tri bất giác, hai người không ngờ lại đi tới Nhật Sát các.
Phía xa, lúc này trước mặt hai người xuất hiện một dải núi non lớn. Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại cũng đang bay qua một lục địa bằng phảng.
Phía xa là núi non nguy nga, tầng tầng lớp lớp. Hiện tại mới vào giữa hè, trong núi non là một mảnh xanh biếc, bên trong có vô số kiến trúc chằng chịt.
- Người phương nào xông loạn vào Nhật Sát các chúng ta?
Thiên Sí Tuyết Sư vừa mới tới gần lập tức có vô số yêu thú phi hành bay lên trời, trên lưng có không ít đệ tử Nhật Sát các, lập tức chắn trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 1610: Thiên thủ Quỷ Vương (2)
10.0/10 từ 20 lượt.