Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1104: Nghiên cứu khôi lỗi
- Hô!
Trong phòng của mình, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, không gian gợn sóng trước người cũng lắc lư một hồi, hai mắt mở ra, tinh mang liền loé lên.
Điều tức cả một đêm, Lục Thiếu Du đã khôi phục lại rồi, nhớ tới một màn ngày hôm qua, Lục Thiếu Du không khỏi cười khổ, xem ra, mình làm người vẫn còn thành thật lắm, bất quá chỉ thiếu chút nữa thôi là đã không thể khống chế nổi rồi, nhớ tới một màn ngày hôm qua, thật đúng là không phải người thường có thể nhịn được, huống hồ gì cả hai nữ nhân kia đều cực kỳ mê người.
Sau khi cười khổ một cái, ánh mắt của Lục Thiếu Du khẽ động, lập tức móc ra cái khôi lỗi thất cấp sơ giai đã mua được ở Vạn Tượng thương hàng trong trữ vật giới chỉ ra xem.
- Ầm!
Cái khôi lỗi này bị Lục Thiếu Du lấy ra từ bên trong trữ vật giới chỉ, ngay cả mặt đất cũng lập tức xuất hiện chấn động khá nhỏ, Lục Thiếu Du phỏng chừng cái khôi lỗi này phải nặng hơn nghìn cân.
Lục Thiếu Du lúc này mới đánh giá cái khôi lỗi ở khoảng cách gần, con khôi lỗi này thân cao gần một trượng, toàn thân có màu vàng sáng, độ sáng bóng trên người thoạt nhìn có hơi mờ đi, giống như một thạch nhân vậy, có một cánh tay khổng lồ, bộ phận bàn tay ở hai tay có dạng trảo tựa như vuốt ưng, đầu như chó sói, bên khoé miệng còn có răng nanh bén nhọn.
Cả thân khôi lỗi mặc dù có chút ảm đạm, nhưng quanh thân vô hình lại có một cỗ khí tức cường hãn như ẩn như hiện lan ra. Lục Thiếu Du đánh giá khôi lỗi màu vàng này một hồi cũng không nhận ra nó được luyện chế từ tài liệu gì, thoạt nhìn có hàn quang lập loè.
- Khôi lỗi bị hư tổn.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du trầm xuống, một khôi lỗi thất giai bị hư hại và một khôi lỗi thất giai nguyên vẹn hoàn toàn là hai khái niệm một trời một vực, nếu là khôi lỗi thất giai sơ cấp bị tổn hại thì chỉ cần tốn một đống tài liệu luyện khí mà thôi, mặc dù giá trị xa xỉ, nhưng kiểu gì cũng không thể so sánh được với khôi lỗi thất cấp sơ giai hoàn hảo được.
Khôi lỗi thất cấp sơ giai hoàn hảo, quả thật chính là ít nhất cũng phải ngang ngửa với một vị cường giả Vũ Vương nhất trọng đỉnh phong, nếu như chất lượng mà tốt một chút thì quả thật có thể đủ sức để chống lại Vũ Vương nhị trọng, thậm chí là cả Vũ Vương tam trọng nữa, giá trị lớn cỡ này cũng đủ hiểu, giá trị của nó đã tới mức không phải dùng kim tệ là có thể cân nhắc được.
Lục Thiếu Du nhìn khôi lỗi này, lần này coi như mình nhặt được món hời rồi, khôi lỗi này đặt trên mặt đất nhìn như một bức điêu khắc vậy, mơ hồ còn có một cỗ năng lượng lan ra bên ngoài.
- Chẳng lẽ thật sự không cách nào sửa nó hay sao?
Lục Thiếu Du lẩm bẩm, ánh mắt xoay chuyển, lập tức đánh giá cẩn thận khôi lỗi trước mặt, đối với việc nghiên cứu khôi lỗi thì Lục Thiếu Du cũng biết được đôi chút, bản thân cũng luyện chế được mấy khôi lỗi.
Lần kiểm tra khôi lỗi này, tuy nói là khôi lỗi này đã bị tổn hại, nhưng kỳ quái là Lục Thiếu Du lại không hề tìm được bất kỳ dấu vết hư hỏng nào, khôi lỗi như vậy, nếu nói là tự nó bị hư thì cơ bản là chuyện không thể nào xảy ra.
Thủ ấn kết xuất, Lục Thiếu Du liền phân ra một đạo Linh hồn lực rót vào bên trong đầu của khôi lỗi này, nhưng chỉ phát hiện một mảnh hư vô, không có bất kỳ phản ứng gì, cứ như khôi lỗi này chỉ là một đống sắt vụn vậy.
Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ nghi hoặc, bên trong thân thể của khôi lỗi này, mình có thể cảm giác được một cỗ năng lượng bàng bạc, nhưng khôi lỗi này lại hoàn toàn không có chút phản ứng nào, Lục Thiếu Du cảm thấy có chút vấn đề.
Chỉ là vấn đề nằm ở chỗ nào thì Lục Thiếu Du vẫn không nhìn ra được, phỏng chừng nếu như cường giả của Vạn Tượng thương hành nhìn ra được gì thì khôi lỗi thất cấp này cũng chẳng rơi vào tay mình.
Nếu như mình không cách nào sửa được cho khôi lỗi này thì Lục Thiếu Du chỉ còn biết công dụng duy nhất còn lại của nó chính là bị đem đi luyện hoá, nhưng một khôi lỗi đã bị luyện hoá lại một lần thì cả thực lực lẫn tu vi đều sẽ yếu hơn rất nhiều.
Lục Thiếu Du cũng không từ bỏ ý định, chỉ là sau một phen kiểm tra kỹ càng thì cũng nhận định đây là một khôi lỗi thất cấp bị hư hại, cũng chỉ đành cất nó đi, đợi sau này có đủ thời gian và thực lực thì lại luyện hoá nó thành một khôi lỗi mới vậy, phỏng chừng là lấy thực lực của mình hiện tại, muốn luyện hoá khôi lỗi thất cấp cỡ này cũng là chuyện không dễ dàng gì.
- Ể.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du hơi đổi, lập tức bắt đầu xoa nhẹ một cách cẩn thận lên đó, ánh mắt lúc thì trở nên đầy nghi hoặc, khi lại toàn kinh hỉ, trong đầu thì nhớ lại tất cả những tri thức liên quan tới khôi lỗi trên Thiên Linh lục.
Cứ thế kéo dài vỏn vẹn nửa canh giờ, vẻ mặt nghi hoặc của Lục Thiếu Du lập tức trở thành kinh hỉ, nhịn không được mà run nhẹ lên, trong lòng thầm nghĩ, lần này đúng là nhặt được bảo vật rồi, khôi lỗi này chẳng bị hư hại gì, chỉ là bị cường giả nào đó phá huỷ một điểm quan trọng mà thôi.
- Nhặt được bảo vật rồi.
Lục Thiếu Du thì thầm cứ như đi ăn trộm vậy, cố nén kích động và run rẩy trong lòng xuống, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này biết rõ, mình thật sự đã nhận được bảo rồi, nếu như mình đoán không sai thì trong não hải của khôi lỗi này chỉ là bị cường giả đả thương, trực tiếp đánh vỡ tàn hồn bên trong não hải của khôi lỗi mà thôi.
Đồng thời, cự lực cũng phá huỷ não hải của khôi lỗi này, khiến cho ngoại nhân không cách nào xem xét và kiểm tra ra, cũng không thể tiếp tục sử dụng, mà tất cả những thứ này hẳn là do một chiêu tạo thành, thực lực của vị cường giả này ít nhất cũng phải là Vũ Vương cao giai hoặc thậm chí còn cao hơn nữa, cho nên trên người của khôi lỗi này chỉ xuất hiện một vết nứt nhỏ đến không ngờ thế này.
- Có lẽ có thể sửa khôi lỗi này lại được.
Linh Vũ Thiên Hạ
Trong phòng của mình, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, không gian gợn sóng trước người cũng lắc lư một hồi, hai mắt mở ra, tinh mang liền loé lên.
Điều tức cả một đêm, Lục Thiếu Du đã khôi phục lại rồi, nhớ tới một màn ngày hôm qua, Lục Thiếu Du không khỏi cười khổ, xem ra, mình làm người vẫn còn thành thật lắm, bất quá chỉ thiếu chút nữa thôi là đã không thể khống chế nổi rồi, nhớ tới một màn ngày hôm qua, thật đúng là không phải người thường có thể nhịn được, huống hồ gì cả hai nữ nhân kia đều cực kỳ mê người.
Sau khi cười khổ một cái, ánh mắt của Lục Thiếu Du khẽ động, lập tức móc ra cái khôi lỗi thất cấp sơ giai đã mua được ở Vạn Tượng thương hàng trong trữ vật giới chỉ ra xem.
- Ầm!
Cái khôi lỗi này bị Lục Thiếu Du lấy ra từ bên trong trữ vật giới chỉ, ngay cả mặt đất cũng lập tức xuất hiện chấn động khá nhỏ, Lục Thiếu Du phỏng chừng cái khôi lỗi này phải nặng hơn nghìn cân.
Lục Thiếu Du lúc này mới đánh giá cái khôi lỗi ở khoảng cách gần, con khôi lỗi này thân cao gần một trượng, toàn thân có màu vàng sáng, độ sáng bóng trên người thoạt nhìn có hơi mờ đi, giống như một thạch nhân vậy, có một cánh tay khổng lồ, bộ phận bàn tay ở hai tay có dạng trảo tựa như vuốt ưng, đầu như chó sói, bên khoé miệng còn có răng nanh bén nhọn.
Cả thân khôi lỗi mặc dù có chút ảm đạm, nhưng quanh thân vô hình lại có một cỗ khí tức cường hãn như ẩn như hiện lan ra. Lục Thiếu Du đánh giá khôi lỗi màu vàng này một hồi cũng không nhận ra nó được luyện chế từ tài liệu gì, thoạt nhìn có hàn quang lập loè.
- Khôi lỗi bị hư tổn.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du trầm xuống, một khôi lỗi thất giai bị hư hại và một khôi lỗi thất giai nguyên vẹn hoàn toàn là hai khái niệm một trời một vực, nếu là khôi lỗi thất giai sơ cấp bị tổn hại thì chỉ cần tốn một đống tài liệu luyện khí mà thôi, mặc dù giá trị xa xỉ, nhưng kiểu gì cũng không thể so sánh được với khôi lỗi thất cấp sơ giai hoàn hảo được.
Khôi lỗi thất cấp sơ giai hoàn hảo, quả thật chính là ít nhất cũng phải ngang ngửa với một vị cường giả Vũ Vương nhất trọng đỉnh phong, nếu như chất lượng mà tốt một chút thì quả thật có thể đủ sức để chống lại Vũ Vương nhị trọng, thậm chí là cả Vũ Vương tam trọng nữa, giá trị lớn cỡ này cũng đủ hiểu, giá trị của nó đã tới mức không phải dùng kim tệ là có thể cân nhắc được.
Lục Thiếu Du nhìn khôi lỗi này, lần này coi như mình nhặt được món hời rồi, khôi lỗi này đặt trên mặt đất nhìn như một bức điêu khắc vậy, mơ hồ còn có một cỗ năng lượng lan ra bên ngoài.
- Chẳng lẽ thật sự không cách nào sửa nó hay sao?
Lục Thiếu Du lẩm bẩm, ánh mắt xoay chuyển, lập tức đánh giá cẩn thận khôi lỗi trước mặt, đối với việc nghiên cứu khôi lỗi thì Lục Thiếu Du cũng biết được đôi chút, bản thân cũng luyện chế được mấy khôi lỗi.
Lần kiểm tra khôi lỗi này, tuy nói là khôi lỗi này đã bị tổn hại, nhưng kỳ quái là Lục Thiếu Du lại không hề tìm được bất kỳ dấu vết hư hỏng nào, khôi lỗi như vậy, nếu nói là tự nó bị hư thì cơ bản là chuyện không thể nào xảy ra.
Thủ ấn kết xuất, Lục Thiếu Du liền phân ra một đạo Linh hồn lực rót vào bên trong đầu của khôi lỗi này, nhưng chỉ phát hiện một mảnh hư vô, không có bất kỳ phản ứng gì, cứ như khôi lỗi này chỉ là một đống sắt vụn vậy.
Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ nghi hoặc, bên trong thân thể của khôi lỗi này, mình có thể cảm giác được một cỗ năng lượng bàng bạc, nhưng khôi lỗi này lại hoàn toàn không có chút phản ứng nào, Lục Thiếu Du cảm thấy có chút vấn đề.
Chỉ là vấn đề nằm ở chỗ nào thì Lục Thiếu Du vẫn không nhìn ra được, phỏng chừng nếu như cường giả của Vạn Tượng thương hành nhìn ra được gì thì khôi lỗi thất cấp này cũng chẳng rơi vào tay mình.
Nếu như mình không cách nào sửa được cho khôi lỗi này thì Lục Thiếu Du chỉ còn biết công dụng duy nhất còn lại của nó chính là bị đem đi luyện hoá, nhưng một khôi lỗi đã bị luyện hoá lại một lần thì cả thực lực lẫn tu vi đều sẽ yếu hơn rất nhiều.
Lục Thiếu Du cũng không từ bỏ ý định, chỉ là sau một phen kiểm tra kỹ càng thì cũng nhận định đây là một khôi lỗi thất cấp bị hư hại, cũng chỉ đành cất nó đi, đợi sau này có đủ thời gian và thực lực thì lại luyện hoá nó thành một khôi lỗi mới vậy, phỏng chừng là lấy thực lực của mình hiện tại, muốn luyện hoá khôi lỗi thất cấp cỡ này cũng là chuyện không dễ dàng gì.
- Ể.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du hơi đổi, lập tức bắt đầu xoa nhẹ một cách cẩn thận lên đó, ánh mắt lúc thì trở nên đầy nghi hoặc, khi lại toàn kinh hỉ, trong đầu thì nhớ lại tất cả những tri thức liên quan tới khôi lỗi trên Thiên Linh lục.
Cứ thế kéo dài vỏn vẹn nửa canh giờ, vẻ mặt nghi hoặc của Lục Thiếu Du lập tức trở thành kinh hỉ, nhịn không được mà run nhẹ lên, trong lòng thầm nghĩ, lần này đúng là nhặt được bảo vật rồi, khôi lỗi này chẳng bị hư hại gì, chỉ là bị cường giả nào đó phá huỷ một điểm quan trọng mà thôi.
- Nhặt được bảo vật rồi.
Lục Thiếu Du thì thầm cứ như đi ăn trộm vậy, cố nén kích động và run rẩy trong lòng xuống, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này biết rõ, mình thật sự đã nhận được bảo rồi, nếu như mình đoán không sai thì trong não hải của khôi lỗi này chỉ là bị cường giả đả thương, trực tiếp đánh vỡ tàn hồn bên trong não hải của khôi lỗi mà thôi.
Đồng thời, cự lực cũng phá huỷ não hải của khôi lỗi này, khiến cho ngoại nhân không cách nào xem xét và kiểm tra ra, cũng không thể tiếp tục sử dụng, mà tất cả những thứ này hẳn là do một chiêu tạo thành, thực lực của vị cường giả này ít nhất cũng phải là Vũ Vương cao giai hoặc thậm chí còn cao hơn nữa, cho nên trên người của khôi lỗi này chỉ xuất hiện một vết nứt nhỏ đến không ngờ thế này.
- Có lẽ có thể sửa khôi lỗi này lại được.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 1104: Nghiên cứu khôi lỗi
10.0/10 từ 20 lượt.