Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 104: Tuyệt học Thiên Linh (1)
- Đạo tàn hồn này của ta không chèo chống được bao lâu, trữ vật giới chỉ này ngươi vừa mới nhận chủ, trong đây còn có linh kỹ mà linh giả tu luyện, tuy là linh kỹ Huyền cấp sơ giai, ngươi có được cũng vô dụng, còn có một tấm lệnh bài, ngươi thu trong tay, nói không chừng về sau có chút công dụng, về phần khác, trữ vật giới chỉ cũng chẳng có gì.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Sư phụ, đệ tử hiện tại tốt xấu gì cũng là đồ đệ của ngươi, ngươi không có đan dược hoặc dược liệu, yêu đan, linh đan gì đó lưu lại cho đệ tử sao?
Lục Thiếu Du mở to mắt, cường giả như thế, trong trữ vật giới chỉ lại không có chút đan dược nào cả.
- Hình như không có, lúc trước đan dược bình thường thì ta không xem vào mắt, đan dược dùng tốt thì ta dùng đột phá cảnh giới, tất cả không có cái gì.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
Lục Thiếu Du thiếu chút nữa sụp đổ, vốn cho rằng còn có đại bảo tàng đấy, ai cũng không tin một cường giả như thế không cất chứa thứ gì trong trữ vật giới chỉ.
- Đúng rồi, Linh Ngọc Sàng cũng là bảo vật, năm đó ta liều mạng mới cướp về được, thi thể của ta dựa vào nó mới có thể năm ngàn năm không thay đổi, nếu Linh giả tu luyện trên đây sẽ phát hiện công dụng của nó, hiệu quả tốt hơn không ít, linh hồn lực sẽ mạnh hơn người cùng tu vị nhiều, đáng tiếc.
Thánh Thủ Linh Tôn khẽ thở dài.
Lục Thiếu Du tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, hắn nhìn qua, cũng chỉ có thể nhìn ra Lục Thiếu Du là vũ giả, tất nhiên không ngờ Lục Thiếu Du cũng là Linh giả, tăng thêm hắn lúc này chỉ là một đám linh hồn thể không có thực lực, Âm Dương Linh Vũ Quyết vô cùng thần dị, dĩ nhiên càng không cách nào nhìn ra thân phận Linh giả của Lục Thiếu Du, nếu hắn ở thời kỳ toàn thịnh, tăng thêm tu vị Lục Thiếu Du cũng không cao, muốn xem chi tiết Lục Thiếu Du không khó khăn gì.
Lục Thiếu Du cũng không có ý nói toạc ra, có chút chuyện cần che dấu cũng tốt, nên có tâm phòng bị người.
Lúc này nhìn chằm chằm vào giường ngọc, Lục Thiếu Du sớm cảm giác được sự bất phàm của giường ngọc, phía trên có năng lượng quấn quanh, nhưng mà Linh Ngọc Sàng đối với linh giả mà nói là báu vật, đối với chính mình mà nói hiệu quả cũng không lớn ah, tốc độ tu luyện bình thường của hắn chậm kinh người, cho dù tăng nhanh tốc độ tu luyện cũng không nhanh tới mức đáp ứng được cho mình, chính mình cần có nhất thật ra là yêu đan cùng linh đan.
- Sư phụ, vậy ngươi sao tới đây, ngươi trước kia, thực lực tới cấp độ nào?
Lục Thiếu Du nói.
- Ha ha.
- Lúc trước, ta chính là Linh Tôn cửu trọng, trong lúc vô tình phát hiện nơi đây, ý định yên tĩnh đột phá Linh Đế, ai ngờ còn kém một bước, phía dưới nơi này có con sông nhỏ, ngươi cứ xuôi theo dòng nước, xuyên qua một cái hạp cốc, cuối hạp cốc là đáy nước, cứ thế mà đi là rời khỏi.
- Linh Tôn cửu trọng.
Lục Thiếu Du đã giật mình, đây là Linh Tôn cửu trọng ah, trên thế giới này hiện tại dường như không có Linh Tôn, Vũ Tôn xuất hiện, đến loại cấp độ này, không nghi ngờ là siêu cấp cường giả.
- Rất kinh ngạc sao, Linh Tôn cửu trọng lại còn không có đột phá đến Linh Đế, đáng tiếc ngươi không phải Linh giả, nhớ kỹ tương lai ngươi nếu có thể đạt tới Vũ Tôn, ngàn vạn không được chủ quan, trên thế giới này cường giả còn nhiều hơn sự tưởng tượng của ngươi nhiều, có Thiên Linh Lục, tuy ngươi không phải Linh giả, không cách nào tu luyện toàn bộ, nhưng chỉ cần có chút thiên phú thì sau này có thể sống yên ổn.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Sư phụ, Thiên Linh Lục là tuyệt học gì?
Lục Thiếu Du hỏi, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói đây là tuyệt học hắn dùng cả đời, Lục Thiếu Du cũng không cưỡng lại được lòng hiếu kỳ.
Giọng nói vang lên, Lục Thiếu Du đang gõ cái giường ngọc, thi thể Thánh Thủ Linh Tôn té trên mặt đất, thân thể khô héo hóa thành bột phấn, ngay cả áo đen trên người cũng biến thành tro tàn.
Lục Thiếu Du nhìn qua khô lâu trước mặt bái một cái, Thánh Thủ Linh Tôn tuy vừa mới thành sư phụ của hắn, nhưng hắn dập đầu cũng đã thừa nhận sư phụ, huống chi mình cũng đạt được không ít chỗ tốt.
Lập tức thu hồi bột phấn thi cốt Thánh Thủ Linh Tôn, Lục Thiếu Du đi ra khỏi sơn động, đào hố dưới chân núi an táng, trong nội tâm cũng cảm thán, cường giả như thế cũng khó tránh có ngày đại nạn, dưới thiên địa quy tắc dù ngươi phong hoa tuyệt đại cỡ nào, sau khi chết cũng chỉ có thể biến thành đất vàng, trong đồn đãi khi vũ đạo đỉnh phong linh đạo cực hạn có thể phá toái hư không, tiến vào cảnh giới trường sinh bất tử.
- Nếu kiếp này lựa chọn con đường tu luyện, ta đây muốn tu luyện tới cực hạn, đặt chân tới cảnh giới trường sinh bất tử trong truyền thuyết.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào mộ địa Thánh Thủ Linh Tôn, trong nội tâm nói thầm.
Sau một lát, Lục Thiếu Du đi vào trong sơn động, cũng không đi tới dòng sông để kiếm lối ra, hắn không nóng nảy rời đi, thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, ít nhất cũng phải chờ tới khỏi hẳn mới rời đi, như thế mới ít đi nguy hiểm.
Mà vừa rồi đạt được trữ vật giới chỉ của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, Lục Thiếu Du bắt đầu kiểm tra bên trong, bên trong ngoài một khối lệnh bài màu trắng bằng ngọc và một ngọc giản linh kỹ ra, cũng không có thứ gì khác, đừng nói yêu đan, linh đan, ngay cả một viên đan dược tam phẩm cũng không có.
- Nên chữa thương trước rồi nói sau.
Lục Thiếu Du nói thầm, tất cả chờ khôi phục thương thế trước đã, khôi phục thương thế cũng cần có thời gian, Lục Thiếu Du bảo tiểu Long tự đi vào rừng cây kiếm ăn, nơi này không có ai khác, tiểu Long cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
- Linh Ngọc Sàng.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Linh Ngọc Sàn mà sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại, trong lòng cao hứng khoanh chân ngồi lên Linh Ngọc Sàng, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được có năng lượng thần dị bao phủ thân thể, trong người sinh ra khí tức ấm áp, chân khí của hắn chuyển động chậm rãi, thoải mái nói không nên lời.
- Đúng là báu vật!
Lục Thiếu Du đại hỉ, Linh Ngọc Sàng là báu vật trong mắt Linh Tôn đúng là không kém, mình ngồi trên Linh Ngọc Sàng còn chưa có tu luyện, nhưng mà lại như tu luyện bình thường, đặc biệt là trong đầu có lực lượng gì đó đang dẫn dắt linh khí, làm cho thân thể thoải mái nói không nên lời.
- Trước khôi phục thương thế.
Lục Thiếu Du móc đan dược tam phẩm chữa thương Phục Khí Hoàn chiếm được của Hỏa Âm Quái trong trữ vật giới chỉ ra, đan dược vào miệng hóa thành năng lượng khổng lồ.
Linh Vũ Thiên Hạ
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Sư phụ, đệ tử hiện tại tốt xấu gì cũng là đồ đệ của ngươi, ngươi không có đan dược hoặc dược liệu, yêu đan, linh đan gì đó lưu lại cho đệ tử sao?
Lục Thiếu Du mở to mắt, cường giả như thế, trong trữ vật giới chỉ lại không có chút đan dược nào cả.
- Hình như không có, lúc trước đan dược bình thường thì ta không xem vào mắt, đan dược dùng tốt thì ta dùng đột phá cảnh giới, tất cả không có cái gì.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
Lục Thiếu Du thiếu chút nữa sụp đổ, vốn cho rằng còn có đại bảo tàng đấy, ai cũng không tin một cường giả như thế không cất chứa thứ gì trong trữ vật giới chỉ.
- Đúng rồi, Linh Ngọc Sàng cũng là bảo vật, năm đó ta liều mạng mới cướp về được, thi thể của ta dựa vào nó mới có thể năm ngàn năm không thay đổi, nếu Linh giả tu luyện trên đây sẽ phát hiện công dụng của nó, hiệu quả tốt hơn không ít, linh hồn lực sẽ mạnh hơn người cùng tu vị nhiều, đáng tiếc.
Thánh Thủ Linh Tôn khẽ thở dài.
Lục Thiếu Du tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, hắn nhìn qua, cũng chỉ có thể nhìn ra Lục Thiếu Du là vũ giả, tất nhiên không ngờ Lục Thiếu Du cũng là Linh giả, tăng thêm hắn lúc này chỉ là một đám linh hồn thể không có thực lực, Âm Dương Linh Vũ Quyết vô cùng thần dị, dĩ nhiên càng không cách nào nhìn ra thân phận Linh giả của Lục Thiếu Du, nếu hắn ở thời kỳ toàn thịnh, tăng thêm tu vị Lục Thiếu Du cũng không cao, muốn xem chi tiết Lục Thiếu Du không khó khăn gì.
Lục Thiếu Du cũng không có ý nói toạc ra, có chút chuyện cần che dấu cũng tốt, nên có tâm phòng bị người.
Lúc này nhìn chằm chằm vào giường ngọc, Lục Thiếu Du sớm cảm giác được sự bất phàm của giường ngọc, phía trên có năng lượng quấn quanh, nhưng mà Linh Ngọc Sàng đối với linh giả mà nói là báu vật, đối với chính mình mà nói hiệu quả cũng không lớn ah, tốc độ tu luyện bình thường của hắn chậm kinh người, cho dù tăng nhanh tốc độ tu luyện cũng không nhanh tới mức đáp ứng được cho mình, chính mình cần có nhất thật ra là yêu đan cùng linh đan.
- Sư phụ, vậy ngươi sao tới đây, ngươi trước kia, thực lực tới cấp độ nào?
Lục Thiếu Du nói.
- Ha ha.
- Lúc trước, ta chính là Linh Tôn cửu trọng, trong lúc vô tình phát hiện nơi đây, ý định yên tĩnh đột phá Linh Đế, ai ngờ còn kém một bước, phía dưới nơi này có con sông nhỏ, ngươi cứ xuôi theo dòng nước, xuyên qua một cái hạp cốc, cuối hạp cốc là đáy nước, cứ thế mà đi là rời khỏi.
- Linh Tôn cửu trọng.
Lục Thiếu Du đã giật mình, đây là Linh Tôn cửu trọng ah, trên thế giới này hiện tại dường như không có Linh Tôn, Vũ Tôn xuất hiện, đến loại cấp độ này, không nghi ngờ là siêu cấp cường giả.
- Rất kinh ngạc sao, Linh Tôn cửu trọng lại còn không có đột phá đến Linh Đế, đáng tiếc ngươi không phải Linh giả, nhớ kỹ tương lai ngươi nếu có thể đạt tới Vũ Tôn, ngàn vạn không được chủ quan, trên thế giới này cường giả còn nhiều hơn sự tưởng tượng của ngươi nhiều, có Thiên Linh Lục, tuy ngươi không phải Linh giả, không cách nào tu luyện toàn bộ, nhưng chỉ cần có chút thiên phú thì sau này có thể sống yên ổn.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Sư phụ, Thiên Linh Lục là tuyệt học gì?
Lục Thiếu Du hỏi, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói đây là tuyệt học hắn dùng cả đời, Lục Thiếu Du cũng không cưỡng lại được lòng hiếu kỳ.
Giọng nói vang lên, Lục Thiếu Du đang gõ cái giường ngọc, thi thể Thánh Thủ Linh Tôn té trên mặt đất, thân thể khô héo hóa thành bột phấn, ngay cả áo đen trên người cũng biến thành tro tàn.
Lục Thiếu Du nhìn qua khô lâu trước mặt bái một cái, Thánh Thủ Linh Tôn tuy vừa mới thành sư phụ của hắn, nhưng hắn dập đầu cũng đã thừa nhận sư phụ, huống chi mình cũng đạt được không ít chỗ tốt.
Lập tức thu hồi bột phấn thi cốt Thánh Thủ Linh Tôn, Lục Thiếu Du đi ra khỏi sơn động, đào hố dưới chân núi an táng, trong nội tâm cũng cảm thán, cường giả như thế cũng khó tránh có ngày đại nạn, dưới thiên địa quy tắc dù ngươi phong hoa tuyệt đại cỡ nào, sau khi chết cũng chỉ có thể biến thành đất vàng, trong đồn đãi khi vũ đạo đỉnh phong linh đạo cực hạn có thể phá toái hư không, tiến vào cảnh giới trường sinh bất tử.
- Nếu kiếp này lựa chọn con đường tu luyện, ta đây muốn tu luyện tới cực hạn, đặt chân tới cảnh giới trường sinh bất tử trong truyền thuyết.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào mộ địa Thánh Thủ Linh Tôn, trong nội tâm nói thầm.
Sau một lát, Lục Thiếu Du đi vào trong sơn động, cũng không đi tới dòng sông để kiếm lối ra, hắn không nóng nảy rời đi, thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, ít nhất cũng phải chờ tới khỏi hẳn mới rời đi, như thế mới ít đi nguy hiểm.
Mà vừa rồi đạt được trữ vật giới chỉ của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, Lục Thiếu Du bắt đầu kiểm tra bên trong, bên trong ngoài một khối lệnh bài màu trắng bằng ngọc và một ngọc giản linh kỹ ra, cũng không có thứ gì khác, đừng nói yêu đan, linh đan, ngay cả một viên đan dược tam phẩm cũng không có.
- Nên chữa thương trước rồi nói sau.
Lục Thiếu Du nói thầm, tất cả chờ khôi phục thương thế trước đã, khôi phục thương thế cũng cần có thời gian, Lục Thiếu Du bảo tiểu Long tự đi vào rừng cây kiếm ăn, nơi này không có ai khác, tiểu Long cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
- Linh Ngọc Sàng.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Linh Ngọc Sàn mà sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại, trong lòng cao hứng khoanh chân ngồi lên Linh Ngọc Sàng, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được có năng lượng thần dị bao phủ thân thể, trong người sinh ra khí tức ấm áp, chân khí của hắn chuyển động chậm rãi, thoải mái nói không nên lời.
- Đúng là báu vật!
Lục Thiếu Du đại hỉ, Linh Ngọc Sàng là báu vật trong mắt Linh Tôn đúng là không kém, mình ngồi trên Linh Ngọc Sàng còn chưa có tu luyện, nhưng mà lại như tu luyện bình thường, đặc biệt là trong đầu có lực lượng gì đó đang dẫn dắt linh khí, làm cho thân thể thoải mái nói không nên lời.
- Trước khôi phục thương thế.
Lục Thiếu Du móc đan dược tam phẩm chữa thương Phục Khí Hoàn chiếm được của Hỏa Âm Quái trong trữ vật giới chỉ ra, đan dược vào miệng hóa thành năng lượng khổng lồ.
Linh Vũ Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ
Story
Chương 104: Tuyệt học Thiên Linh (1)
10.0/10 từ 20 lượt.