Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 80: Đối đầu (2)

“Đội trưởng, nhưng nếu lỡ như Hỏa viêm của cậu ấy khắc được Băng viêm của Helen…” – Rina lo lắng. Elric lắc đầu, rút vũ khí ra:

“Không còn thời gian cho chúng ta suy nghĩ đâu, Rina. Nếu hỏa có thể khắc băng, chúng ta nhất định phải tận dụng cả điều đó để khắc được quả cầu lửa của tên Mathew kia. Vả lại, Rina, ma thuật hoán thân trận của em, có thể sẽ rất cần cho trận đánh này”.

“Vâng, em rõ rồi” – Rina đanh mặt.

Dù cho sự việc đang diễn tiến rất khó lường, nhưng Campbell vẫn cương quyết phản đối:

“Người của Fressia không cần can dự vào. Tự bọn ta sẽ giải quyết việc nội bộ của Kerma”.

Elric tặc lưỡi, nhưng vẫn không quan tâm lời ông ta nói. Anh cùng Rina và Anders bắt đầu hành động. Anders quay lại nhìn Campbell, rồi thất vọng:

“Từ nhỏ, khi đọc về những mẩu sách về Kerma, cháu cứ nghĩ những pháp sư huyền thoại của đại hội đồng đều là những người nhìn xa trông rộng…Nhưng có vẻ cháu đã lầm”.

Câu nói của Anders làm cho một người từng trải như Campbell sững người.



Mathew tiếp tục tung đòn cũ. Hắn dồn những quả cầu lửa từ những bức tượng trên cơ thể mình lao về phía 4 người kia. Anders và Rina lao lên tiên phong trước. Rina tung đòn phượng hoàng quang trận, còn Anders sử dụng hỏa long đạn của mình để cản trở những quả cầu lửa nọ của hắn.

Va chạm xảy ra, tạo nên một cơn rung chấn lớn bao quanh khắp lâu đài, đủ hiểu được sự kinh khủng và tầm sát thương của ma pháp hệ hỏa này. Anders lùi ra sau, đỡ lấy Rina, rồi tạo đà cho Elric và Helen lao ra tấn công.


“Băng viêm trận, giáo đỉnh lưu phương” – Helen dồn mọi sự uất hận của mình vào cây lao băng viêm đó, rồi lao với tốc độ cao về phía Mathew. Để dồn thêm áp lực cho băng hệ, Elric dùng pháp trận hệ gió hỗ trợ cho cô.

“Mau chết đi tên khốn kiếp!!!” – Helen lao tới. Nhưng kỳ lạ là, Mathew chỉ nở nụ cười khiêu khích, không hề có ý định tránh đòn…

Cú đánh đó của Helen tạo ra một cơn địa chấn rất mạnh, ảnh hưởng đến cấu trúc của lâu đài. Campbell cùng với tướng lĩnh Marin của Kerma đang dùng ma thuật phòng ngự của mình để di dời các pháp sư trong lâu đài đi.



“Công chúa Hailey, bọn chúng đang tiến về đâu vậy?” – Nhóm của Meine cùng với Hailey đang sử dụng đại bàng sa mạc của Emilia di chuyển với tốc độ cao để đuổi kịp 2 tên Kura và Dan. Bọn chúng đang muốn âm mưu phá hủy thủ đô sao?

“Khỉ thật, hướng đó quả nhiên là thủ đô của chúng tôi. Kể từ khi Mathew bị trục xuất khỏi Kerma, bọn tôi đã di dời thủ đô ra một tọa độ khác với vị trí lần trước. Để cẩn thận hơn, cha của tôi thậm chí còn thi triển pháp trận tàng hình lên tọa độ đó.

“Vậy khả năng cao là trong bộ máy của Kerma, đã có nội gián tiếp tay cho bọn Nora” – Tom nhạy bén nhận ra. Meine cũng đồng tình:

“Phải, chị cũng nghĩ như vậy. Nếu vậy thì có thể lí giải vì sao, hai tên kia lại có thể dễ dàng xâm nhập vào biên giới như vậy”.

Leon trầm ngâm: “Nếu vậy, không lẽ ở Fressia cũng có nội gián sao? Cái lần mà tên Mathew và Raymon tấn công vào ấy…”

Meine lập tức nhắc nhở: “Leon, tập trung đi. Em không thấy Emilia đang cố gắng sức duy trì pháp trận đại bàng sa mạc sao? Khí hậu lạnh chính là khắc tinh của ma pháp này, nên chúng ta cần phải để cho con bé có được sự tập trung nhất”.



Meine kích hoạt Verka, rồi nói: “Còn bao nhiêu lâu nữa là tới thủ đô, công chúa Hailey?”

“Sắp rồi, chúng ta phải chặn được chúng trước khi chúng tiếp cận với các pháp sư canh giữ!” – Hailey rút kiếm ra, sẵn sàng tham chiến.

Meine lo lắng nhìn sang: “Emilia, em…”

“Em làm được. Em sẽ đẩy nhanh tốc độ của cả 4 đại bàng, mọi người đừng lo cho em, hãy cố gắng chặn được bọn chúng!!” – Emilia gào lên. Tom cũng gật đầu tin tưởng cô. Hailey kinh ngạc, thầm trong bụng:

“Đây…là ý chí của Fressia sao?”



“Không…không thể nào…”

Cơ thể mình đồng da sắt của Mathew không xảy ra chút vết xước gì. Sau đòn đánh vừa nãy, hắn đã dùng một loại pháp trận phòng ngự tuyệt đối, đẩy lùi mọi áp lực từ bên ngoài. Helen sau đòn đánh lúc nãy đã bị thương ở tay. Nhưng Ylia có khả năng hồi phục rất nhanh, liền trấn an tinh thần:

“Helen, lúc này ngươi cần bình tĩnh để phân tích hắn. Nóng vội không làm được gì đâu”.

“Thiết xa trận…Ma pháp bí truyền của tộc Prym…Tại sao ngươi?” – Anders và Rina kinh ngạc.



“Phải. Thiết xa trận của tộc bọn chúng quả nhiên danh bất hư truyền. Ta đã phải tốn rất nhiều tâm huyết mới có thể bắt được hắn đấy, mặc dù ta vẫn muốn bắt tên gia chủ Lucas hơn” – Mathew cười phá lên.

Anders tức đỏ mắt, anh nắm chặt tay: “Gã khốn, ngươi có còn nhân tính không?”

Rina cảm nhận được ma lực của Troy bên trong đang tăng lên. Cô nắm tay anh: “Anders…”

“Sao hả, tên nhóc kia. Bất mãn à. À mà, cái hắc ấn mà Raymon thử trên cơ thể ngươi thế nào hả. Trải nghiệm tuyệt vời chứ. Cơ mà, xem ra sau khi bắt được cô công chúa này, ta vẫn nên bắt ngươi vào bộ sưu tập của mình, như cái tên hoàng đế này vậy” – Hắn vừa nói, vừa gõ vào bức tượng mặt Conroy.

“Câm miệng…” – Helen nghiến răng. Nước mắt cô trực trào ra. “Tên khốn kiếp, ta sẽ giết ngươi”.

Elric chạy tới, nắm lấy tay của Helen: “Công chúa, ngay lúc này, ma lực của cô cần được hồi phục. Cô không thể đơn phương đấu lại hắn đâu”.

Helen khóc nức nở, nhìn Elric: “Vậy thì đội trưởng Elric, ngài nói xem. Đất nước này, nền văn minh này do cha tôi dựng nên, thật sự đã kết thúc rồi sao?”.

Mathew thầm nghĩ: “Elric? Thì ra là đội trưởng trinh sát của Fressia, cái gã được mệnh danh là “sát thủ đỏ” sao?”

Elric thở dài: “Ta…”

Helen lắc đầu: “Trước khi rời khỏi đây, cha tôi đã giao phó hết mọi thứ cho tôi và chị Hailey. Cuộc đời tôi từ nhỏ đến giờ, làm gì cũng sai lầm, tất cả chỉ có đau thương, thất vọng và sự cô đơn…Nếu như bây giờ, đế quốc này bị diệt vong, chẳng phải tôi sẽ lại phạm phải một sai lầm nữa trong đời mình sao? Nếu vậy thì cha tôi sao có thể yên lòng mà đi được chứ?”



Anders cũng vậy…

Những gì anh làm, đều là sai lầm…cuộc sống yên bình lúc trước, cũng vì anh mà biến mất…

Mathew dồn hết tất cả ma lực của các bức tượng trên cơ thể lại với nhau, dự là sẽ tung một chiêu quyết định, phá hủy toàn bộ lâu đài…Helen gắng gượng dậy, cầu xin Elric:

“Đội trưởng Elric, xin ngài…hãy mau đưa mọi người tránh xa chỗ này đi…”

“Helen, cậu có biết mình đang làm gì không?” – Anders ngăn cô lại. Helen vẫn cương quyết…

“Anders…đây là những gì cha tôi để lại. Dù có phải chết, tôi nhất định phải bảo vệ được nó. Những người có năng lực đặc biệt như chúng ta, quả nhiên không có sự lựa chọn. Nhưng mà, đâu thể nào cứ vậy mà chấp nhận định mệnh này chứ…”

Ylia bên trong Helen đang nghe thấy từng câu nói của cô. Chỉ có Ylia mới hiểu rõ, vì sao cô lại có mặt bên trong cơ thể này…

“Tôi sẽ không trốn chạy đâu. Mọi người, cảm ơn vì đã trở thành bạn của tôi” – Pháp trận phòng ngự của rồng băng viêm được kích hoạt. Đây sẽ là những gì cô có thể làm để bảo vệ được nơi này. Nếu lâu đài thất thủ, thì người dân nhất định sẽ chìm trong sự hỗn loạn. Vậy thì, Helen nhất định phải ngăn điều đó xảy ra, dù có phải đổi lấy mạng sống này…

“Helen, ngươi…” – Ylia vận sức mạnh vào cơ thể Helen.

“Xin lỗi ngươi, Ylia, cho ta mượn sức mạnh nhé, lần này lại làm phiền ngươi rồi” – Helen mỉm cười.

“Ngươi lúc nào cũng vậy, cứ cứng đầu như thế…”

Linh Hồn Dưới Ánh Trăng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Linh Hồn Dưới Ánh Trăng Truyện Linh Hồn Dưới Ánh Trăng Story Chương 80: Đối đầu (2)
7.2/10 từ 54 lượt.
loading...