Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 855: Đợi l u rồi, ra đi
123@-*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Thành Kiêu lập tức gạt bỏ những lời nói không đầu của ông ta, đi thẳng vào vấn đề: “Chiếc du thuyền này là của ai?” “của ai thì tôi không biết, chỉ nghe nói là chạy từ nước X sang.” Căn cứ tổ chức của Lão Đoàn ở nước X, trước kia Lão Đoàn cũng là người nước X.
“Trên đó có khoảng bao nhiêu người?”
Người đàn ông vội lắc đầu: “Tôi không biết thật mà.” Ánh mắt ông ta bình tĩnh, vẻ mặt nghiêm túc, lại nhấn mạnh lần nữa: “Thật đấy, tôi không biết đâu!”
Cố Thành Kiêu gật đầu, đổi sang vấn đề khác: “Vũ khí của bọn họ thì sao?” “Nơi này có rất nhiều người có vũ khí, tôi cũng có này.” “Có vũ khí hạng nặng không?” Ánh mắt người đàn ông híp lại, nhỏ giọng đáp: “Có thể có.” “Vậy còn3có những vấn đề khác mà tôi chưa hỏi đến không?” Người đàn ông chột dạ, sờ râu trên cằm, vui vẻ cười hớn hở, quả quyết đáp: “Người cậu muốn tìm rất an toàn, yên tâm đi.”
Rốt cuộc Cố Thành Kiêu cũng hài lòng, tươi cười nói: “Cảm ơn, đối với tôi mà nói đây là tin tức quan trọng nhất, cũng là tin tức khiến tôi an tâm nhất.”
Người đàn ông chia tay, cười nói: “Chi bằng ban ngày đi dạo một chút, ngắm khung cảnh Miami xinh đẹp, chờ buổi tối hành động
Chúc cậu thành công.”
“Cảm ơn.”
Hai người bắt tay nhau, đáp lại đối phương bằng ánh mắt chúc phúc.
Sau đó, Cố Thành Kiêu đi thẳng tới bến tàu
Anh không lạ gì vùng này, chẳng qua đã hai năm không đến, dù sao cũng có chút thay đổi
Đây là một thành phố du lịch nổi1tiếng, đoàn du lịch khá đông
Anh đi theo một đoàn du lịch, vừa đi vừa quan sát bốn phía.
Chiếc du thuyền mà người đàn ông kia chỉ đang đỗ ở bờ biển, xung quanh có vài du thuyền bình thường, hoặc thuyền tư nhân nhỏ, làm chiếc du thuyền này càng xa hoa nổi bật.
Đoàn du lịch đi thẳng một đường về phía trước, rẽ ở ngã ba, có vẻ như định đi đến bãi biển, vừa hay đúng ý Cố Thành Kiêu
Bãi biển Miami nổi tiếng khắp thế giới, rất nhiều người đều nghe danh mà đến
Sau khi đoàn du lịch đến bãi biển thì bắt đầu tự do hoạt động
Cố Thành Kiêu tìm một quán ăn gần bờ biển
Trên lầu hai quán ăn có một ban công lộ thiên, vị trí khá tốt.
Anh lấy điện thoại có độ phân giải cao làm camera, nhắm về phía6du thuyền, tra xét động tĩnh trên đó
Nhìn từ bên ngoài, chiếc du thuyền này ngoại trừ xa hoa ra thì không có gì đặc biệt
Nó chỉ là một chiếc du thuyền, chứ không phải là một chiến hạm trên biển.
Trong tổ chức có nhiều sát thủ chuyên nghiệp, tỷ lệ thành công của nhiệm vụ xấp xỉ 100%
Có thể nói, chỉ cần Lão Đoàn chấp nhận đơn đặt hàng thì không có chuyện nào không làm được
Nhưng bởi vì danh sách ám sát của Kim Bách Minh thất bại nên tỷ lệ thành công của bọn chúng đã giảm xuống còn 98%
Ở4chợ đen đã có tin đồn Dã Lang vô cùng lợi hại, Lão Đoàn ở trên địa bàn của Dã Lang cũng không thể phát huy hết khả năng.
Cố Thành Kiêu nhân cơ hội chụp được mặt người xuất hiện trên du thuyền, lập tức gửi về trụ sở
Thẩm Tự An nhanh chóng điện thoại lại: “Lão Đại, thông qua đối chiếu, những người đó đều không phải nhóm sát thủ, cũng chẳng phải nhân viên bình thường.” Cố Thành Kiêu: “Biết rồi.” Thời gian trôi qua từng phút từng giây, cuối cùng vầng thái dương và mặt biển cũng nhích lại gần nhau
Ánh chiều tà màu vàng ánh kim rải đầy trên mặt biển, đẹp không thể tả
Nhưng trời chiều trên biển chẳng thể khiến du khách say mê, những người trên bãi biển đã lục tục rời đi
Đợi đến khi màn đêm buông xuống thì trên3bãi biển chỉ còn lại tốp năm tốp ba ngư dân người bản địa
Trước khi đến đây, các du khách đã được nhắc nhở kĩ lưỡng rằng buổi tối không được ra ngoài
Có nhiều ba mẹ người bản xứ cũng thường khuyên con mình nếu không cần thiết thì buổi tối không thể ra ngoài.
Ngàn vạn lần, không được, ra ngoài!
“Xin lỗi thưa ông, chúng tôi phải đóng cửa rồi
Nếu ông còn chưa chơi thỏa thích thì có thể đến quán bar lân cận.” Nhân viên phục vụ nhà hàng cảnh báo trước: “Có điều tốt nhất ông nên trở về khách sạn thì hơn, buổi tối đừng ra ngoài, càng không nên đi một mình ra ngoài.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn.” Cố Thành Kiêu đặt hóa đơn với số tiền gấp đôi xuống
Dù sao anh cũng đã ngồi ở đây cả ngày trời, chỉ ăn của người ta hai bữa cơm và vài ly nước mà thôi
Nhân viên phục vụ thấy anh để lại vài tờ tiền đô Mỹ liền nói cảm ơn: “Cảm ơn ông, cảm ơn ông, hoan nghênh lần sau lại đến.” Cố Thành Kiêu quay đầu lại nhìn người phục vụ một cái
Cả ngày nay, cậu trai trẻ tuổi này vẫn luôn phục vụ cho anh, kiên nhẫn tỉ mỉ bừng trà rót nước, đồng thời còn phải chú ý các khách hàng khác trong quán ăn
Đúng là một cậu trai cần cù, xứng đáng nhận được tiền boa.
Dù sao số người làm xằng làm bậy cũng rất ít, đa phần đều là dân nhiệt tình chất phác
Cố Thành Kiêu rời khỏi nhà hàng, lặng lẽ đi về phía bến tàu.
Giờ phút này, đèn dây ở mỗi tầng của du thuyền đều phát sáng, thoạt nhìn càng rực rỡ chói mắt hơn ban ngày.
Cố Thành Kiêu không dùng cách lặn xuống nước, mà xem ra hiện giờ anh cũng không cần dùng cách đấy
Mỗi con thuyền ở đây đều cách nhau không xa, thậm chí là san sát, anh có thể nhảy từ chiếc này sang chiếc kia.
Gió biển rất lớn, từng đợt sóng biển nhấp nhô xô các con thuyền dừng ở bến dập dềnh, rung lắc mạnh mẽ
Cố Thành Kiêu vô cùng cảm kích những cuộc trình diễn thực chiến tại căn cứ trên biển kia
Nhờ tích lũy kinh nghiệm tác chiến phong phú mà anh có thể dễ dàng áp sát du thuyền từng chút một
Chỗ anh đứng là boong tàu của du thuyền tư nhân
Du thuyền này chênh lệch độ cao với du thuyền xa hoa hơn hai mươi mét, ước chừng độ cao khoảng bảy tầng lầu
Trong bóng đêm, một tiếng “véo” vang lên, Cố Thành Kiêu đã bắn thành công móc câu lên du thuyền
Anh dồn sức kéo căng dây thừng, cảm thấy dây đã thắt chặt, sau đó anh tung chân nhảy một cái giống như leo núi, dễ dàng bò lên trên.
Rốt cuộc anh cũng trèo lên được du thuyền
Nơi này vừa đúng ngay khu vực tối tăm, chẳng có một dây đèn phát sáng.
Sao lại trùng hợp như thế? Trước giờ anh đều không tin loại trùng hợp này
“Đợi lâu rồi, ra đi.” Anh nhìn phía chỗ tối nói một câu
Gió biển tạm dừng, mặt biển tĩnh lặng hơn nhiều
Du thuyền ngừng chao đảo, trở nên vô cùng vững chãi.
Lấy Chồng Quyền Thế
Cố Thành Kiêu lập tức gạt bỏ những lời nói không đầu của ông ta, đi thẳng vào vấn đề: “Chiếc du thuyền này là của ai?” “của ai thì tôi không biết, chỉ nghe nói là chạy từ nước X sang.” Căn cứ tổ chức của Lão Đoàn ở nước X, trước kia Lão Đoàn cũng là người nước X.
“Trên đó có khoảng bao nhiêu người?”
Người đàn ông vội lắc đầu: “Tôi không biết thật mà.” Ánh mắt ông ta bình tĩnh, vẻ mặt nghiêm túc, lại nhấn mạnh lần nữa: “Thật đấy, tôi không biết đâu!”
Cố Thành Kiêu gật đầu, đổi sang vấn đề khác: “Vũ khí của bọn họ thì sao?” “Nơi này có rất nhiều người có vũ khí, tôi cũng có này.” “Có vũ khí hạng nặng không?” Ánh mắt người đàn ông híp lại, nhỏ giọng đáp: “Có thể có.” “Vậy còn3có những vấn đề khác mà tôi chưa hỏi đến không?” Người đàn ông chột dạ, sờ râu trên cằm, vui vẻ cười hớn hở, quả quyết đáp: “Người cậu muốn tìm rất an toàn, yên tâm đi.”
Rốt cuộc Cố Thành Kiêu cũng hài lòng, tươi cười nói: “Cảm ơn, đối với tôi mà nói đây là tin tức quan trọng nhất, cũng là tin tức khiến tôi an tâm nhất.”
Người đàn ông chia tay, cười nói: “Chi bằng ban ngày đi dạo một chút, ngắm khung cảnh Miami xinh đẹp, chờ buổi tối hành động
Chúc cậu thành công.”
“Cảm ơn.”
Hai người bắt tay nhau, đáp lại đối phương bằng ánh mắt chúc phúc.
Sau đó, Cố Thành Kiêu đi thẳng tới bến tàu
Anh không lạ gì vùng này, chẳng qua đã hai năm không đến, dù sao cũng có chút thay đổi
Đây là một thành phố du lịch nổi1tiếng, đoàn du lịch khá đông
Anh đi theo một đoàn du lịch, vừa đi vừa quan sát bốn phía.
Chiếc du thuyền mà người đàn ông kia chỉ đang đỗ ở bờ biển, xung quanh có vài du thuyền bình thường, hoặc thuyền tư nhân nhỏ, làm chiếc du thuyền này càng xa hoa nổi bật.
Đoàn du lịch đi thẳng một đường về phía trước, rẽ ở ngã ba, có vẻ như định đi đến bãi biển, vừa hay đúng ý Cố Thành Kiêu
Bãi biển Miami nổi tiếng khắp thế giới, rất nhiều người đều nghe danh mà đến
Sau khi đoàn du lịch đến bãi biển thì bắt đầu tự do hoạt động
Cố Thành Kiêu tìm một quán ăn gần bờ biển
Trên lầu hai quán ăn có một ban công lộ thiên, vị trí khá tốt.
Anh lấy điện thoại có độ phân giải cao làm camera, nhắm về phía6du thuyền, tra xét động tĩnh trên đó
Nhìn từ bên ngoài, chiếc du thuyền này ngoại trừ xa hoa ra thì không có gì đặc biệt
Nó chỉ là một chiếc du thuyền, chứ không phải là một chiến hạm trên biển.
Trong tổ chức có nhiều sát thủ chuyên nghiệp, tỷ lệ thành công của nhiệm vụ xấp xỉ 100%
Có thể nói, chỉ cần Lão Đoàn chấp nhận đơn đặt hàng thì không có chuyện nào không làm được
Nhưng bởi vì danh sách ám sát của Kim Bách Minh thất bại nên tỷ lệ thành công của bọn chúng đã giảm xuống còn 98%
Ở4chợ đen đã có tin đồn Dã Lang vô cùng lợi hại, Lão Đoàn ở trên địa bàn của Dã Lang cũng không thể phát huy hết khả năng.
Cố Thành Kiêu nhân cơ hội chụp được mặt người xuất hiện trên du thuyền, lập tức gửi về trụ sở
Thẩm Tự An nhanh chóng điện thoại lại: “Lão Đại, thông qua đối chiếu, những người đó đều không phải nhóm sát thủ, cũng chẳng phải nhân viên bình thường.” Cố Thành Kiêu: “Biết rồi.” Thời gian trôi qua từng phút từng giây, cuối cùng vầng thái dương và mặt biển cũng nhích lại gần nhau
Ánh chiều tà màu vàng ánh kim rải đầy trên mặt biển, đẹp không thể tả
Nhưng trời chiều trên biển chẳng thể khiến du khách say mê, những người trên bãi biển đã lục tục rời đi
Đợi đến khi màn đêm buông xuống thì trên3bãi biển chỉ còn lại tốp năm tốp ba ngư dân người bản địa
Trước khi đến đây, các du khách đã được nhắc nhở kĩ lưỡng rằng buổi tối không được ra ngoài
Có nhiều ba mẹ người bản xứ cũng thường khuyên con mình nếu không cần thiết thì buổi tối không thể ra ngoài.
Ngàn vạn lần, không được, ra ngoài!
“Xin lỗi thưa ông, chúng tôi phải đóng cửa rồi
Nếu ông còn chưa chơi thỏa thích thì có thể đến quán bar lân cận.” Nhân viên phục vụ nhà hàng cảnh báo trước: “Có điều tốt nhất ông nên trở về khách sạn thì hơn, buổi tối đừng ra ngoài, càng không nên đi một mình ra ngoài.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn.” Cố Thành Kiêu đặt hóa đơn với số tiền gấp đôi xuống
Dù sao anh cũng đã ngồi ở đây cả ngày trời, chỉ ăn của người ta hai bữa cơm và vài ly nước mà thôi
Nhân viên phục vụ thấy anh để lại vài tờ tiền đô Mỹ liền nói cảm ơn: “Cảm ơn ông, cảm ơn ông, hoan nghênh lần sau lại đến.” Cố Thành Kiêu quay đầu lại nhìn người phục vụ một cái
Cả ngày nay, cậu trai trẻ tuổi này vẫn luôn phục vụ cho anh, kiên nhẫn tỉ mỉ bừng trà rót nước, đồng thời còn phải chú ý các khách hàng khác trong quán ăn
Đúng là một cậu trai cần cù, xứng đáng nhận được tiền boa.
Dù sao số người làm xằng làm bậy cũng rất ít, đa phần đều là dân nhiệt tình chất phác
Cố Thành Kiêu rời khỏi nhà hàng, lặng lẽ đi về phía bến tàu.
Giờ phút này, đèn dây ở mỗi tầng của du thuyền đều phát sáng, thoạt nhìn càng rực rỡ chói mắt hơn ban ngày.
Cố Thành Kiêu không dùng cách lặn xuống nước, mà xem ra hiện giờ anh cũng không cần dùng cách đấy
Mỗi con thuyền ở đây đều cách nhau không xa, thậm chí là san sát, anh có thể nhảy từ chiếc này sang chiếc kia.
Gió biển rất lớn, từng đợt sóng biển nhấp nhô xô các con thuyền dừng ở bến dập dềnh, rung lắc mạnh mẽ
Cố Thành Kiêu vô cùng cảm kích những cuộc trình diễn thực chiến tại căn cứ trên biển kia
Nhờ tích lũy kinh nghiệm tác chiến phong phú mà anh có thể dễ dàng áp sát du thuyền từng chút một
Chỗ anh đứng là boong tàu của du thuyền tư nhân
Du thuyền này chênh lệch độ cao với du thuyền xa hoa hơn hai mươi mét, ước chừng độ cao khoảng bảy tầng lầu
Trong bóng đêm, một tiếng “véo” vang lên, Cố Thành Kiêu đã bắn thành công móc câu lên du thuyền
Anh dồn sức kéo căng dây thừng, cảm thấy dây đã thắt chặt, sau đó anh tung chân nhảy một cái giống như leo núi, dễ dàng bò lên trên.
Rốt cuộc anh cũng trèo lên được du thuyền
Nơi này vừa đúng ngay khu vực tối tăm, chẳng có một dây đèn phát sáng.
Sao lại trùng hợp như thế? Trước giờ anh đều không tin loại trùng hợp này
“Đợi lâu rồi, ra đi.” Anh nhìn phía chỗ tối nói một câu
Gió biển tạm dừng, mặt biển tĩnh lặng hơn nhiều
Du thuyền ngừng chao đảo, trở nên vô cùng vững chãi.
Lấy Chồng Quyền Thế
Đánh giá:
Truyện Lấy Chồng Quyền Thế
Story
Chương 855: Đợi l u rồi, ra đi
10.0/10 từ 31 lượt.