Lam Sắc Vi
Chương 33
129@-Ichijou sửng sốt, kinh ngạc nhìn Kimura Kiyoshi. Chẳng lẽ cô ấy biết tôi lo lắng chuyện gì? Xì căng đan giữa người thừa kế gia tộc Kimura và người thừa kế tập đoàn Ichijou sẽ trực tiếp làm dao động thế lực thăng bằng trong thương trường và trong Huyết tộc của hai nhà. Chỉ là một buổi sáng mà xảy ra… và Kaname… Còn có bên nguyên lão viện cũng không dễ đối phó, cả tôi và Kiyoshi đều sẽ gặp nhiều phiền toái.
Kimura Kiyoshi thấp thỏm nhìn Kuran Kaname đang lật sách, nhỏ giọng hỏi: “Kaname sama, em có thể xin về sớm không?”
“Kiyoshi, còn trốn học nữa thì em không thể tiếp tục học ở học viện này nữa.” Kuran Kaname tiếp tục lật sách, giọng nói bình thản.
“Vâng”
Kimura Kiyoshi ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, không buồn cử động. Rất rõ ràng, Kuran Kaname không đồng ý tôi đi ra ngoài, nhưng tôi thật sự không muốn gây thêm thêm phiền toái cho Ichijou cùng Kimura Heiji, dù sao bọn họ đều là người hảo tâm luôn giúp đỡ tôi.
“Seiren đi xử lý, không cần lo lắng!” thanh âm từ tính của Kuran Kaname lại vang lên lần nữa.
Kimura Kiyoshi lúc này mới thở dài một hơi, cảm kích nhìn Kuran Kaname “Cám ơn anh! Kaname sama!”
Kuran Kaname giương mắt, trong ánh mắt tịch mịch lộ ra chút dịu dàng. “So với những gì em làm, thế này không đáng là gì! Đi học cho tốt, Kiyoshi!”
“Vâng!” Kimura Kiyoshi đột nhiên cảm thấy toàn thân giống như là được thêm máu, vô cùng hưng phấn. Vừa rồi, ánh mắt dịu dàng kia, là cho tôi sao? Cho tôi sao? Sau đó, Kimura Kiyoshi lại đột nhiên cảm thấy bi ai. Người ta chỉ cho tôi một cái ánh mắt mà thôi, tôi hưng phấn cái gì chứ! Chẳng trách đến bây giờ vẫn ngốc nghếch như vậy.
Tiếng chuông vang lên, lại một giáo sư mặt lạ hoắc đi vào giảng bài.
“Xin chào mọi người, tôi là giáo sư sinh vật Itou Katsu của đại học Havart. Hôm nay tôi sẽ đơn giản giảng thuật cho mọi người về lịch sử nghiên cứu tiến hóa của Huyết tộc…”
Kuran Kaname liếc nhìn cô bé đang nghiêm túc viết bút ký, dưới ánh trăng, làn da của cô lấp lánh sáng lên. Nội tâm Kuran Kaname một mảnh mềm mại, không biết từ lúc nào, tôi tựa hồ rất hưởng thụ thời gian ở bên cô gái này. Cô gái đột nhiên quay đầu, đáy mắt lộ ra chút kinh ngạc, dịu dàng hỏi: “Kaname sama, trên mặt em có gì bẩn sao?” Cô gái không chờ tôi trả lời, bàn tay trắng nõn đã bắt đầu xoa xoa gò má. Một lát sau, cô gái tựa hồ ý thức được hành vi của mình không ổn, lấy gương trong túi áo ra soi. Đôi môi màu hồng hơi chu lên, tự nhủ: “Ừm, hình như sạch rồi.” Sau đó cảm kích nhìn tôi nói tiếng cám ơn, tiếp tục nghiêm túc viết bút ký. Kuran Kaname hơi nhấc khóe miệng, Kiyoshi khả ái thiên chân ngốc nghếch như vậy chỉ biết trêu đùa làm sao có thể… Kuran Kaname nhanh chóng bình phục tâm tình của mình, tiếp tục lật sách.
“Hôm nay khóa trình kết thúc ở đây, nếu như có gì thắc mắc, kính mời các vị cứ đến chỉ giáo.” Itou Katsu nói xong, được chúng tinh anh bộ ban đêm vỗ tay, Kimura Kiyoshi vỗ tay rất nhiệt liệt. Sau giờ học, Kimura Kiyoshi liền lật đật chạy đến trước mặt Itou Katsu hỏi bài.
Rima ngậm Chocolate trong miệng, kinh ngạc nói: “Siki, có phải tớ đang nằm mơ?”
Siki dụi dụi mắt, cũng kinh ngạc nói: “Kain, tớ vừa tỉnh dậy, phiền toái cậu xác nhận dùm.”
Akatsuki Kain: “Đó, các cậu không nhìn lầm, đúng không Ichijou?”
Ichijou hơi dụi mắt, cũng chút ngạc nhiên “Hình như thế”
Hanabusa Aido khó chịu nói: “Kiyoshi người này trở nên yêu học tập à, chẳng lẽ cùng một tổ với thiên tài như tớ có gì không an lòng sao?”
Ruka: “Đừng gây cười chết người, tớ thấy là vì cùng cậu một tổ, Kiyoshi mới hăng hái cố gắng, bởi vì những người khác căn bản cũng không thể tin!”
“Cậu ——” Hanabusa Aido thở dài “Thôi thôi, con trai không thèm so đo với con gái.”
“Hừ” Ruka nâng lên cằm cao ngạo ý bảo Hanabusa Aido biết: tớ không sợ cậu.
“Sao thế? Các cậu đang cãi nhau?” Kimura Kiyoshi cầm vở hiếu kỳ hỏi.
“Kiyoshi, cậu nói cho cậu ấy biết, cùng tớ một tổ làm báo cáo rất tốt có phải không?” Hanabusa Aido hỏi.
“Ừ, rất tốt mà.”
Ruka lườm Hanabusa Aido một cái, châm chọc nói: “Cậu hỏi như thế, người ta phải nói tốt chứ sao.”
Siki: “Có dự cảm không tốt”
Rima: “Giống như trên”
Akatsuki Kain: “Cũng thế”
Ruka: “Hai người kia… luôn ngoài dự đoán của mọi người.”
Ichijou cười nhắc nhở: “Vẫn nên chuẩn bị tâm lý đi”
Mọi người thấy Kimura Kiyoshi ôm miệng cười ‘ ô ha ha… ’, sau đó là tiếng Hanabusa Aido không ngừng than thở, cuối cùng hai người thì thầm, mãi sau mới an tĩnh lại. Rồi lại liếc quyển Sinh vật học tiếp tục nhỏ giọng lẩm bẩm rất lâu mới thôi.
Siki: “Muốn hỏi không?”
Rima: “Không muốn”
Akatsuki Kain: “Không muốn”
Ruka: “Đồng ý”
“Hai người các cậu vừa rồi đang thảo luận gì vậy?” Ichijou hoàn toàn không nhìn mọi người đang u oán, mặt tươi cười hỏi.
Kimura Kiyoshi nhìn về phía Hanabusa Aido, thấy Hanabusa Aido gật đầu, tuyên bố: “Tớ và Hanabusa lại tìm được đề tài mới!”
“Lần này tớ và Hanabusa không có ý định nộp báo cáo, mà là chuẩn bị ra sách.” Kimura Kiyoshi khoan khoái, cuộc sống ngoài việc quan tâm Kuran Kaname ra, còn có thể làm chuyện khác.
Mọi người: “Ra sách?”
“Lịch sử tiến hóa của sinh lý phái nữ Level D.” Hanabusa Aido trả lời: “Vừa rồi cũng nhận được giáo sư Itou tán thưởng, nói là ý tưởng của Kiyoshi rất có tính đổi mới. Hơn nữa lúc trước tớ và Kiyoshi nộp luận văn về nghiên cứu kết cấu sinh lý phái nữ Huyết tộc đã được viện nghiên cứu của Huyết tộc coi trọng, nói là nghiên cứu của chúng tớ bổ khuyết vào lịch sử Huyết tộc đấy.”
Ruka nhìn Hanabusa Aido mặt kiêu ngạo, trong lòng nghĩ, nghiên cứu những thứ mà người bình thường không nghiên cứu kia, lại được coi là bổ khuyết vào lịch sử…
Ichijou cười chúc mừng Kimura Kiyoshi và Hanabusa Aido, có thể thêm một chủ đề vào lịch sử Huyết tộc, điều đó được coi là thành tựu rất lớn. Rima và Siki, Akatsuki Kain ba người cũng chúc mừng một phen.
“Chẳng qua là lịch sử tiến hóa Level D là cái gì vậy?” Mọi người vẫn không ngăn cản được lòng hiếu kỳ có thể hại chết mèo.
“Căn cứ vào báo cáo nghiên cứu lần trước làm cơ sở để tiến thêm một bước, các cậu cũng biết, phái nữ Huyết tộc và phái nữ loài người là không giống nhau. Mà phái nữ Level D là do phái nữ loài người chuyển biến, như vậy vấn đề sinh của họ… balabala…” Hanabusa Aido thao thao bất tuyệt nói.
Mọi người buồn bã nhìn Ichijou Takuma, cực kỳ muốn che lại cái miệng tò mò của Ichijou Takuma, dĩ nhiên, kể cả Hanabusa Aido đang thao thao bất tuyệt.
Đang lật sách, Kuran Kaname rốt cục nghe thấy Hanabusa Aido nói đến “Kinh nguyệt” “Tử cung”…”Noãn “, bàn tay lật sách rốt cục cứng lại.”Hanabusa, có một số việc có thể không cần nói tỉ mỉ như vậy.” Kuran Kaname mặt đen lại đứng dậy, cầm quyển sách đi ra phòng học.
“Dạ, Kaname sama.” Hanabusa Aido cười vò đầu, đưa mắt nhìn Kuran Kaname, rồi tiếp tục thao thao bất tuyệt kể với ‘ những người nghe ’.
Kimura Kiyoshi cười nhìn mọi người co quắp khóe miệng, trong lòng len lén vui mừng, quả là quý tộc, khi nghe phải chuyện không thích nghe thì cũng có thể rời đi mà không chút thất lễ.
——— ———— chuyển hình ảnh ——— ————
“A ô ——” Kimura Kiyoshi mặc áo ngủ thỏ xuống tầng, nhìn thấy Ichijou cũng buồn ngủ ngồi trên ghế sa lon ở đại sảnh.
Ichijou hai mắt mệt mỏi nhìn Kimura Kiyoshi xuống lầu, nói: “Một người tớ là được rồi, cậu không cần xuống đâu”.
“Cũng như cậu thôi mà, không tận mắt nhìn thì sao có thể yên tâm ngủ.” Kimura Kiyoshi ngồi ở bên cạnh Ichijou ngáp cả ngày. Lát sau, nữ giúp việc của Nguyệt Xá đẩy cửa đi vào, trong lòng ôm một chồng tờ báo lớn, đặt xuống trước mặt Ichijou, hành lễ lui ra. Ichijou và Kimura Kiyoshi mỗi người một nửa, cẩn thận lật xem.
Một giờ sau, Kimura Kiyoshi nói: “Bên tớ không có, một chữ cũng không thấy nhắc tới.”
“Ừ, bên tớ cũng không có! Xử lý rất tốt, Kiyoshi.” Ichijou ngáp mấy cái, chuẩn bị kéo Kimura Kiyoshi lên tầng ngủ. Bỗng nữ bộc lại vào, cung kính nói với Kimura Kiyoshi: “Tiểu thư Kiyoshi, bên ngoài có một học sinh trung học của bộ ban ngày tên là Kiryu Ichiru tìm ngài.”
Kimura Kiyoshi kinh ngạc, Ichiru tự mình đến tìm mình nhất định là có chuyện quan trọng. Kimura Kiyoshi bảo nữ bộc chuẩn bị sandwich và sữa tươi cho Ichiru, rồi sau đó ra cửa kéo Ichiru vào. Kimura Kiyoshi giới thiệu đơn giản cho Ichiru và Ichijou biết nhau, rồi hỏi Ichiru tới có chuyện gì. Ichiru đưa tờ báo trong tay đưa cho Kimura Kiyoshi, Kimura Kiyoshi mở tờ báo ra đọc, cùng Ichijou liếc nhau, sắc mặt hai người lập tức trở nên xanh mét. Kimura Kiyoshi tiễn Ichijou, bàn với Ichijou một lúc, cuối cùng quyết định: trước tiên ngủ đã! Xì căng đan gì đó để sau, giờ đang rất mệt nhọc.
Aizawa Miroku vội vàng đeo phù hiệu ủy viên kỷ luật lên tay áo, tính toán đi đường tắt đi qua rừng cây đến cửa lớn ngăn cách bộ ban ngày và bộ ban đêm, hỏng bét, mắt thấy sắp đến thời gian mở cửa, không thể bỏ qua cơ hội ngắm mỹ nữ. Đột nhiên, Aizawa Miroku cảm thấy một luồng bạch quang chợt lóe trước mặt, sau đó đột nhiên có hai người xuất hiện trước mặt; đây… đây không phải là Akatsuki Kain và Hanabusa Aido của bộ ban đêm sao; nhìn xung quanh, Siki Senri, Touya Rima và Souen Ruka đang đứng ở phía sau cậu.
Aizawa Miroku nhìn năm người đang đến gần mình, khẩn trương hỏi: “Các cậu muốn làm gì?”
Hanabusa Aido lấy ra tờ báo ném mạnh vào mặt Aizawa Miroku “Đây là cậu làm?”
Aizawa Miroku nhặt lên tờ báo rơi trên mặt đất, mở ra “Cái này…”
“Tiêu đề trang đầu, ‘Bản nhạc đồng thoại tình yêu vườn trường xinh đẹp: câu chuyện tình yêu duy mỹ của Ichijou Takuma và Kimura Kiyoshi’ là cậu viết? Đừng nói cho tôi là cậu không thừa nhận! Mặt trên tờ báo này viết rõ tác giả là hội học sinh.” Akatsuki Kain nói.
“Đúng thế, viết không hay sao? Tôi đã tận lực diễn tả quan hệ giữa thiếu gia Ichijou và Kiyoshi, có thể tôi miêu tả không duy mỹ, chỉ tại hai người bọn họ quá hoàn mỹ, tôi không có cách nào dùng từ ngữ hạn hẹp để hình dung hai người họ ——”
“Lời đồn hai người bọn họ đính hôn được truyền tai nhau trong trường cũng là cậu tung ra” đôi mắt của Souen Ruka chuyển dần thành màu đỏ máu.
Lam Sắc Vi
Kimura Kiyoshi thấp thỏm nhìn Kuran Kaname đang lật sách, nhỏ giọng hỏi: “Kaname sama, em có thể xin về sớm không?”
“Kiyoshi, còn trốn học nữa thì em không thể tiếp tục học ở học viện này nữa.” Kuran Kaname tiếp tục lật sách, giọng nói bình thản.
“Vâng”
Kimura Kiyoshi ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, không buồn cử động. Rất rõ ràng, Kuran Kaname không đồng ý tôi đi ra ngoài, nhưng tôi thật sự không muốn gây thêm thêm phiền toái cho Ichijou cùng Kimura Heiji, dù sao bọn họ đều là người hảo tâm luôn giúp đỡ tôi.
“Seiren đi xử lý, không cần lo lắng!” thanh âm từ tính của Kuran Kaname lại vang lên lần nữa.
Kimura Kiyoshi lúc này mới thở dài một hơi, cảm kích nhìn Kuran Kaname “Cám ơn anh! Kaname sama!”
Kuran Kaname giương mắt, trong ánh mắt tịch mịch lộ ra chút dịu dàng. “So với những gì em làm, thế này không đáng là gì! Đi học cho tốt, Kiyoshi!”
“Vâng!” Kimura Kiyoshi đột nhiên cảm thấy toàn thân giống như là được thêm máu, vô cùng hưng phấn. Vừa rồi, ánh mắt dịu dàng kia, là cho tôi sao? Cho tôi sao? Sau đó, Kimura Kiyoshi lại đột nhiên cảm thấy bi ai. Người ta chỉ cho tôi một cái ánh mắt mà thôi, tôi hưng phấn cái gì chứ! Chẳng trách đến bây giờ vẫn ngốc nghếch như vậy.
Tiếng chuông vang lên, lại một giáo sư mặt lạ hoắc đi vào giảng bài.
“Xin chào mọi người, tôi là giáo sư sinh vật Itou Katsu của đại học Havart. Hôm nay tôi sẽ đơn giản giảng thuật cho mọi người về lịch sử nghiên cứu tiến hóa của Huyết tộc…”
Kuran Kaname liếc nhìn cô bé đang nghiêm túc viết bút ký, dưới ánh trăng, làn da của cô lấp lánh sáng lên. Nội tâm Kuran Kaname một mảnh mềm mại, không biết từ lúc nào, tôi tựa hồ rất hưởng thụ thời gian ở bên cô gái này. Cô gái đột nhiên quay đầu, đáy mắt lộ ra chút kinh ngạc, dịu dàng hỏi: “Kaname sama, trên mặt em có gì bẩn sao?” Cô gái không chờ tôi trả lời, bàn tay trắng nõn đã bắt đầu xoa xoa gò má. Một lát sau, cô gái tựa hồ ý thức được hành vi của mình không ổn, lấy gương trong túi áo ra soi. Đôi môi màu hồng hơi chu lên, tự nhủ: “Ừm, hình như sạch rồi.” Sau đó cảm kích nhìn tôi nói tiếng cám ơn, tiếp tục nghiêm túc viết bút ký. Kuran Kaname hơi nhấc khóe miệng, Kiyoshi khả ái thiên chân ngốc nghếch như vậy chỉ biết trêu đùa làm sao có thể… Kuran Kaname nhanh chóng bình phục tâm tình của mình, tiếp tục lật sách.
“Hôm nay khóa trình kết thúc ở đây, nếu như có gì thắc mắc, kính mời các vị cứ đến chỉ giáo.” Itou Katsu nói xong, được chúng tinh anh bộ ban đêm vỗ tay, Kimura Kiyoshi vỗ tay rất nhiệt liệt. Sau giờ học, Kimura Kiyoshi liền lật đật chạy đến trước mặt Itou Katsu hỏi bài.
Rima ngậm Chocolate trong miệng, kinh ngạc nói: “Siki, có phải tớ đang nằm mơ?”
Siki dụi dụi mắt, cũng kinh ngạc nói: “Kain, tớ vừa tỉnh dậy, phiền toái cậu xác nhận dùm.”
Akatsuki Kain: “Đó, các cậu không nhìn lầm, đúng không Ichijou?”
Ichijou hơi dụi mắt, cũng chút ngạc nhiên “Hình như thế”
Hanabusa Aido khó chịu nói: “Kiyoshi người này trở nên yêu học tập à, chẳng lẽ cùng một tổ với thiên tài như tớ có gì không an lòng sao?”
Ruka: “Đừng gây cười chết người, tớ thấy là vì cùng cậu một tổ, Kiyoshi mới hăng hái cố gắng, bởi vì những người khác căn bản cũng không thể tin!”
“Cậu ——” Hanabusa Aido thở dài “Thôi thôi, con trai không thèm so đo với con gái.”
“Hừ” Ruka nâng lên cằm cao ngạo ý bảo Hanabusa Aido biết: tớ không sợ cậu.
“Sao thế? Các cậu đang cãi nhau?” Kimura Kiyoshi cầm vở hiếu kỳ hỏi.
“Kiyoshi, cậu nói cho cậu ấy biết, cùng tớ một tổ làm báo cáo rất tốt có phải không?” Hanabusa Aido hỏi.
“Ừ, rất tốt mà.”
Ruka lườm Hanabusa Aido một cái, châm chọc nói: “Cậu hỏi như thế, người ta phải nói tốt chứ sao.”
Siki: “Có dự cảm không tốt”
Rima: “Giống như trên”
Akatsuki Kain: “Cũng thế”
Ruka: “Hai người kia… luôn ngoài dự đoán của mọi người.”
Ichijou cười nhắc nhở: “Vẫn nên chuẩn bị tâm lý đi”
Mọi người thấy Kimura Kiyoshi ôm miệng cười ‘ ô ha ha… ’, sau đó là tiếng Hanabusa Aido không ngừng than thở, cuối cùng hai người thì thầm, mãi sau mới an tĩnh lại. Rồi lại liếc quyển Sinh vật học tiếp tục nhỏ giọng lẩm bẩm rất lâu mới thôi.
Siki: “Muốn hỏi không?”
Rima: “Không muốn”
Akatsuki Kain: “Không muốn”
Ruka: “Đồng ý”
“Hai người các cậu vừa rồi đang thảo luận gì vậy?” Ichijou hoàn toàn không nhìn mọi người đang u oán, mặt tươi cười hỏi.
Kimura Kiyoshi nhìn về phía Hanabusa Aido, thấy Hanabusa Aido gật đầu, tuyên bố: “Tớ và Hanabusa lại tìm được đề tài mới!”
“Lần này tớ và Hanabusa không có ý định nộp báo cáo, mà là chuẩn bị ra sách.” Kimura Kiyoshi khoan khoái, cuộc sống ngoài việc quan tâm Kuran Kaname ra, còn có thể làm chuyện khác.
Mọi người: “Ra sách?”
“Lịch sử tiến hóa của sinh lý phái nữ Level D.” Hanabusa Aido trả lời: “Vừa rồi cũng nhận được giáo sư Itou tán thưởng, nói là ý tưởng của Kiyoshi rất có tính đổi mới. Hơn nữa lúc trước tớ và Kiyoshi nộp luận văn về nghiên cứu kết cấu sinh lý phái nữ Huyết tộc đã được viện nghiên cứu của Huyết tộc coi trọng, nói là nghiên cứu của chúng tớ bổ khuyết vào lịch sử Huyết tộc đấy.”
Ruka nhìn Hanabusa Aido mặt kiêu ngạo, trong lòng nghĩ, nghiên cứu những thứ mà người bình thường không nghiên cứu kia, lại được coi là bổ khuyết vào lịch sử…
Ichijou cười chúc mừng Kimura Kiyoshi và Hanabusa Aido, có thể thêm một chủ đề vào lịch sử Huyết tộc, điều đó được coi là thành tựu rất lớn. Rima và Siki, Akatsuki Kain ba người cũng chúc mừng một phen.
“Chẳng qua là lịch sử tiến hóa Level D là cái gì vậy?” Mọi người vẫn không ngăn cản được lòng hiếu kỳ có thể hại chết mèo.
“Căn cứ vào báo cáo nghiên cứu lần trước làm cơ sở để tiến thêm một bước, các cậu cũng biết, phái nữ Huyết tộc và phái nữ loài người là không giống nhau. Mà phái nữ Level D là do phái nữ loài người chuyển biến, như vậy vấn đề sinh của họ… balabala…” Hanabusa Aido thao thao bất tuyệt nói.
Mọi người buồn bã nhìn Ichijou Takuma, cực kỳ muốn che lại cái miệng tò mò của Ichijou Takuma, dĩ nhiên, kể cả Hanabusa Aido đang thao thao bất tuyệt.
Đang lật sách, Kuran Kaname rốt cục nghe thấy Hanabusa Aido nói đến “Kinh nguyệt” “Tử cung”…”Noãn “, bàn tay lật sách rốt cục cứng lại.”Hanabusa, có một số việc có thể không cần nói tỉ mỉ như vậy.” Kuran Kaname mặt đen lại đứng dậy, cầm quyển sách đi ra phòng học.
“Dạ, Kaname sama.” Hanabusa Aido cười vò đầu, đưa mắt nhìn Kuran Kaname, rồi tiếp tục thao thao bất tuyệt kể với ‘ những người nghe ’.
Kimura Kiyoshi cười nhìn mọi người co quắp khóe miệng, trong lòng len lén vui mừng, quả là quý tộc, khi nghe phải chuyện không thích nghe thì cũng có thể rời đi mà không chút thất lễ.
——— ———— chuyển hình ảnh ——— ————
“A ô ——” Kimura Kiyoshi mặc áo ngủ thỏ xuống tầng, nhìn thấy Ichijou cũng buồn ngủ ngồi trên ghế sa lon ở đại sảnh.
Ichijou hai mắt mệt mỏi nhìn Kimura Kiyoshi xuống lầu, nói: “Một người tớ là được rồi, cậu không cần xuống đâu”.
“Cũng như cậu thôi mà, không tận mắt nhìn thì sao có thể yên tâm ngủ.” Kimura Kiyoshi ngồi ở bên cạnh Ichijou ngáp cả ngày. Lát sau, nữ giúp việc của Nguyệt Xá đẩy cửa đi vào, trong lòng ôm một chồng tờ báo lớn, đặt xuống trước mặt Ichijou, hành lễ lui ra. Ichijou và Kimura Kiyoshi mỗi người một nửa, cẩn thận lật xem.
Một giờ sau, Kimura Kiyoshi nói: “Bên tớ không có, một chữ cũng không thấy nhắc tới.”
“Ừ, bên tớ cũng không có! Xử lý rất tốt, Kiyoshi.” Ichijou ngáp mấy cái, chuẩn bị kéo Kimura Kiyoshi lên tầng ngủ. Bỗng nữ bộc lại vào, cung kính nói với Kimura Kiyoshi: “Tiểu thư Kiyoshi, bên ngoài có một học sinh trung học của bộ ban ngày tên là Kiryu Ichiru tìm ngài.”
Kimura Kiyoshi kinh ngạc, Ichiru tự mình đến tìm mình nhất định là có chuyện quan trọng. Kimura Kiyoshi bảo nữ bộc chuẩn bị sandwich và sữa tươi cho Ichiru, rồi sau đó ra cửa kéo Ichiru vào. Kimura Kiyoshi giới thiệu đơn giản cho Ichiru và Ichijou biết nhau, rồi hỏi Ichiru tới có chuyện gì. Ichiru đưa tờ báo trong tay đưa cho Kimura Kiyoshi, Kimura Kiyoshi mở tờ báo ra đọc, cùng Ichijou liếc nhau, sắc mặt hai người lập tức trở nên xanh mét. Kimura Kiyoshi tiễn Ichijou, bàn với Ichijou một lúc, cuối cùng quyết định: trước tiên ngủ đã! Xì căng đan gì đó để sau, giờ đang rất mệt nhọc.
Aizawa Miroku vội vàng đeo phù hiệu ủy viên kỷ luật lên tay áo, tính toán đi đường tắt đi qua rừng cây đến cửa lớn ngăn cách bộ ban ngày và bộ ban đêm, hỏng bét, mắt thấy sắp đến thời gian mở cửa, không thể bỏ qua cơ hội ngắm mỹ nữ. Đột nhiên, Aizawa Miroku cảm thấy một luồng bạch quang chợt lóe trước mặt, sau đó đột nhiên có hai người xuất hiện trước mặt; đây… đây không phải là Akatsuki Kain và Hanabusa Aido của bộ ban đêm sao; nhìn xung quanh, Siki Senri, Touya Rima và Souen Ruka đang đứng ở phía sau cậu.
Aizawa Miroku nhìn năm người đang đến gần mình, khẩn trương hỏi: “Các cậu muốn làm gì?”
Hanabusa Aido lấy ra tờ báo ném mạnh vào mặt Aizawa Miroku “Đây là cậu làm?”
Aizawa Miroku nhặt lên tờ báo rơi trên mặt đất, mở ra “Cái này…”
“Tiêu đề trang đầu, ‘Bản nhạc đồng thoại tình yêu vườn trường xinh đẹp: câu chuyện tình yêu duy mỹ của Ichijou Takuma và Kimura Kiyoshi’ là cậu viết? Đừng nói cho tôi là cậu không thừa nhận! Mặt trên tờ báo này viết rõ tác giả là hội học sinh.” Akatsuki Kain nói.
“Đúng thế, viết không hay sao? Tôi đã tận lực diễn tả quan hệ giữa thiếu gia Ichijou và Kiyoshi, có thể tôi miêu tả không duy mỹ, chỉ tại hai người bọn họ quá hoàn mỹ, tôi không có cách nào dùng từ ngữ hạn hẹp để hình dung hai người họ ——”
“Lời đồn hai người bọn họ đính hôn được truyền tai nhau trong trường cũng là cậu tung ra” đôi mắt của Souen Ruka chuyển dần thành màu đỏ máu.
Lam Sắc Vi
Đánh giá:
Truyện Lam Sắc Vi
Story
Chương 33
10.0/10 từ 10 lượt.