Lạc Yến Kinh Hoa - Hi Vân

Chương 50

24@-

Vẻ mặt của nàng chợt có chút ý vị sâu xa, nàng nở một nụ cười phức tạp: “Lần đầu vào cung, công chúa điện hạ có gây khó dễ cho thiếp, nhưng thiếp may mắn qua ải, cũng coi như là... duyên phận không đánh không quen biết.”


Hắn sững người, từ từ ngẫm lại, thì ra tai hoạ này là do hắn gây ra cho nàng.


Gương mặt tuấn tú thoáng hiện mấy phần khó xử, hồi lâu sau, hắn mới hắng giọng: “Xin lỗi, đã liên lụy đến nàng...”


Nàng đan hai tay vào nhau, chỉ lặng lẽ mỉm cười.


Hắn vẫn không yên tâm lắm.



“Tính tình Thuần An thất thường, vui giận khôn lường, nếu nàng ta còn bắt nạt nàng, nhất định phải nói cho ta biết.”


Nàng nhớ lại những lời Thuần An công chúa nói sẽ chống lưng cho mình, sẽ tìm hắn tính sổ, chỉ cảm thấy thú vị. Lời của cả hai người nàng đều không để trong lòng: “Thiếp biết rồi.”


Cuộc đi săn sắp diễn ra, Yến Linh còn cả một núi việc phải lo, hắn dặn nàng nghỉ ngơi sớm rồi rời đi.


Ninh Yến nhớ lại lần trước mình đã chuẩn bị chu đáo, Yến Linh lại không hề ghé qua, đêm nay nàng bèn đi nghỉ từ sớm. Đợi đến khi Yến Linh bận rộn đến nửa đêm, đắn đo mãi mới đến trước cổng Minh Hy đường, lại thấy trong sân tối đen như mực, trong phòng chẳng còn lấy một ngọn đèn, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác khó tả, đành quay đầu trở về thư phòng.


Vân Trác thấy hắn đi rồi lại về, cố nén cười. Dạo này hắn ta được Trần quản gia rèn giũa, cũng đã thông suốt hơn đôi chút, bèn lựa lời khuyên giải: “Thế tử gia, đã qua giờ Tý rồi, phu nhân chắc chắn cho rằng người nghỉ lại ở thư phòng rồi ạ. Hay là, lần sau người cho phu nhân biết một tiếng, để phu nhân đợi người?”


Yến Linh ngẫm lại, cũng thấy phải. Chỉ là sắp phải lên đường đến hành cung, hắn đi sớm về khuya, hà cớ gì lại liên lụy Ninh Yến phải cùng mình chịu khổ, cũng không vội một sớm một chiều, bèn dứt khoát bỏ qua.



Ngày mười hai tháng mười, bầu trời trong xanh không một gợn mây, xa giá cùng trăm quan khởi hành từ Ngọ Môn, đi qua đại lộ Chính Dương Môn, một mạch ra khỏi Vĩnh Định Môn, hướng về Tây Sơn.


Một ngày trước, Ninh Yến đã cho người mang tấm hoàng thiếp trống đến Ninh phủ. Hôm nay trên đường đi, Như Sương dò hỏi được tin tức liền kể lại cho nàng.


“Cô nương chưa được tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó thôi, nhị phu nhân và mẹ con Liên di nương đã đánh nhau một trận, trâm cài tóc của nhị phu nhân còn bị tứ tiểu thư giật phăng xuống. Bà ta bèn khóc lóc thảm thiết trước mặt lão thái thái, nói rằng người khác ức h**p mẫu thân góa con côi nhà bà ta, khóc đến ngất đi. Lão thái thái bị làm phiền hết cách, đành mời lão gia nhà chúng ta đến xử lý, lão gia chỉ đành đưa thiếp mời cho nhị tiểu thư, lúc đó mới dỗ được nhị phu nhân.”


“Nhị phu nhân nhận được hoàng thiếp, quay lưng đi đã hớn hở trở về nhị phòng. mẹ con Liên di nương dò hỏi một hồi mới biết thì ra nhị phu nhân chỉ giả vờ, thật ra đã tức đến hộc máu, ở trong phòng vừa đập phá đồ đạc vừa khóc lóc ầm ĩ, còn nói người cũng nên thiên vị tam phòng chứ không phải nhị phòng. Lão gia tuy ngày thường nuông chiều mẹ con Liên di nương, nhưng cũng biết chuyện này không liên quan đến người, đêm đến liền bỏ mặc mẹ con họ mà đến phòng Chu di nương...”


Ninh Yến nghe xong những chuyện này, sắc mặt không hề gợn sóng.


Như Sương hả hê nói: “Mẹ con Liên di nương là hạng người giả tạo, đáng bị hạng nữ nhân chua ngoa như nhị phu nhân trị.”



Ninh Yến vứt chiếc trâm cài hoa trong tay đi: “Thôi, đừng nhắc đến những kẻ làm mất hứng này nữa.” Nàng vén rèm nhìn thấy Vân Trác đang cưỡi ngựa hộ vệ hai bên, bèn hỏi: “Đến đâu rồi? Còn bao lâu nữa mới đến hành cung?”


Ngồi xe ngựa lâu, toàn thân đã mỏi nhừ.


Vân Trác tươi cười đáp: “Thưa phu nhân, chúng ta còn chưa đi được nửa đường, e là phải đến chiều tối mới tới được hành cung.”


Cả chặng đường xóc nảy, mãi cho đến khi mặt trời lặn mới tới được Tây Sơn hành cung.


Yến Linh đã đến hành cung từ một ngày trước, sắp xếp mọi việc ổn thỏa, đón hoàng đế đến Càn Khôn điện ở trung tâm hành cung. Các quan viên và nữ quyến còn lại đều được thị vệ và nội thị dẫn đến các cung điện khác nhau để nghỉ ngơi. Yến gia địa vị tôn quý, được phân cho một viện lạc có vị trí cực tốt. Chỉ là lần này Yến gia đến khá đông, ngoài phu thê Yến Quốc Công, thế hệ trẻ đều có mặt đông đủ. Đây là điện của hoàng gia, theo quy củ thì chính điện phải để trống, Yến Linh và Ninh Yến được phân vào Đông phối điện, các sương phòng phía sau Đông phối điện cũng đã được phân cho người khác. Ninh Yến dẫn theo hạ nhân chuyển rương hòm vào Đông phối điện, đi một vòng, bỗng phát hiện ra một chuyện.


Chỉ có một phòng ngủ, một chiếc giường.



Lạc Yến Kinh Hoa - Hi Vân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Lạc Yến Kinh Hoa - Hi Vân Truyện Lạc Yến Kinh Hoa - Hi Vân Story Chương 50
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...