Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ
Chương 491
“Không phải… cháu thật sự nhìn thấy tay A Xuyên động đậy mà. A Xuyên, nào, em thử cử động tay lần nữa đi.”
Nhưng Chiến 3Lê Xuyên đã không quan tâm đến cô ta nữa rồi, nghiêm túc nhìn về phía trước như thể đang nhìn
thứ gì đó quan trọng vậy.
1Trong nhà họ Chiến, Chiến Vũ Hằng nghiêm túc nhìn chằm chằm Cảnh Thiên, quan sát ngay cả biểu cảm nhỏ
nhất trên gương mặt cô, tu9y trong lòng thầm nói là không thể nhưng vẫn có một chút mong chờ.
Thầy cô nhìn mình rất lâu không nói tiếng nào, Chiến 3Vũ Hằng vội vàng cổ vũ cô, nói: “Bây giờ chỉ chờ A Xuyên
xem xét tiến hành phẫu thuật bên nào thôi. Dù cuối cùng cậu ấy chọn Hồn8g Lục hay cô Đổng, tôi tin kết quả tệ
nhất là cậu ấy có thể phục hồi cảm giác từ phần ngực trở lên. Thậm chí tôi cho rằng cậu ấy cũng có khả năng phục
hồi cảm giác từ phần bụng trở lên.”
“Cô cũng biết A Xuyên là một người độc lập và có lòng tự tôn rất lớn, cho dù bại liệt rồi thì cậu ấy cũng tuyệt đối
không cho phép người khác chạm vào cơ thể mình. Một người như vậy, chỉ cần cậu ấy phấn chấn trở lại cũng mạnh
hơn người bình thường rất nhiều. Cho nên tôi cảm thấy cô không cần thiết phải khiến bản thân chịu thiệt thòi vì cậu
ấy.”
“Nếu cậu ấy biết cô chỉ vì thương hại nên mới ở bên cậu ấy, tôi nghĩ cậu ấy sẽ không chấp nhận đâu.”
“Anh cá, có một chuyện tôi nghĩ có thể anh đã hiểu lầm rồi.”
“Chuyện gì?”
“Tuy bây giờ tôi là nữ chủ nhân của nhà họ Chiển nhưng ban đầu tôi được ông nội dùng một trăm triệu để mua về.
Anh có hiểu nghĩa của từ mua không?”
“Vậy còn 40% cổ phần của hai tập đoàn niêm yết thì sao?” Cảnh Thiên hỏi.
Chiến Vũ Hằng cười: “Đó là do cậu ấy tự nguyện tặng cho cô, khi cậu ấy tặng cho cô, cậu ấy hẳn là đã chuẩn bị tâm
lý xong rồi. Một khi cô phản bội cậu ấy, 40% cổ phần của hai tập đoàn kia cũng sẽ không còn tồn tại nữa.”
“Anh cả đang xúi giục tôi làm một người bội bạc lại bất nhân bất nghĩa à? Sau đó bảo tôi mang số cổ phần này đến
tìm anh?”
Chiến Vũ Hằng mím môi.
“Tuy cảm thấy hơi vô sỉ, nhưng… tôi hy vọng em dâu có thể làm như vậy.”
Cảnh Thiên cười: “Dựa vào cái gì? Anh tốt hơn A Xuyên à? Có rộng rãi như A Xuyên không? Có đẹp trai như A
Xuyên không?”
Chiến Vũ Hằng mím môi: “Đây đều là những thứ hư ảo. A Xuyên… cả đời này cũng không thể cho cô hạnh phúc.”
“Coi trọng phương diện đó như vậy là kiểu đàn ông thích dùng phần dưới để suy nghĩ về cuộc đời như các anh
đúng không? Đối với tôi mà nói, chuyện đó không quá quan trọng.”
“Thiên Thiên!” Chiến Vũ Hằng không tán thành, cao giọng hơn: “Một người phụ nữ còn không có được hạnh phúc
cơ bản, lẽ nào cô còn thấy hạnh phúc sao?”
Nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Cảnh Thiên, Chiến Vũ Hằng cảm thấy không giữ nổi thể diện, hỏi: “Sao cô lại nhìn tôi như
vậy?”
đúng không?” Đ
Sắc mặt Chiến Vũ Hằng lập tức tối sầm lại. “Rất ít à?”
“Đối với một số người đàn ông mà nói, đúng là anh cả đã coi như rất tốt rồi, nhưng… anh chưa từng nghe nói trên thế giới có đồ chơi
trợ hứng à? Chi cần có nhu cầu, những thứ đó còn có tác dụng hơn cả đàn ông đấy.”
Nhìn thấy biểu cảm cười xấu xa của Cảnh Thiên, Chiến Vũ Hằng suýt nữa phun ra một ngụm máu.
“Có thể giống nhau được à?”
“Tôi chi muốn nói rằng đối với phụ nữ, những thứ đó có thể hữu ích hơn đàn ông. Thực ra, phụ nữ nước Z không nhìn thoáng khía
cạnh này mấy. Rð ràng là không có, nhưng luôn phải làm ra biểu cảm đã có rồi.”
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ