Kiều Nữ Lâm gia

Chương 73: Thiếu

76@-



Editor: Puck - Diễn đàn

Nàng vẫn luôn yêu quý bản thân, mặc dù là người đã năm mươi tuổi, nhưng được bảo dưỡng rất tốt, vẫn còn phong vận. Lúc này nước mắt chảy ròng ròng xuống, có lẽ son phấn trên mặt bị rửa sạch rồi, lại hiện ra vẻ già nua, lập tức xấu xí không ít.

Giọng Tấn Giang Hầu trầm thấp, “Năm đó danh tiếng a Thư thật sự cực kỳ kém, người của toàn kinh thành đều biết con bé ngang ngược càn rỡ, tùy hứng vô lễ, lòng dạ ác độc, không chịu gò bó, lúc đó ta cũng đã hỏi ngươi như vây, ngươi trả lời ta như thế nào nhỉ?”

Ánh mắt Tấn Giang Hầu như điện, Tiêu thị không khỏi rùng mình.

Đúng, năm đó danh tiếng của La Thư thật sự không tốt, khi Tấn Giang Hầu hồi kinh nghỉ ngơi cũng đề cập đến vấn đề này, Tiêu thị lại nói, “Đề phòng miệng người, hơn hẳn phòng sông, khiến người ta có biện pháp gì chứ? Chính trực không sợ gian tà, kệ bọn họ lên mặt đi, dù sao a Thư còn là đại tiểu thư phủ Tấn Giang Hầu, danh môn quý nữ trong kinh thành này, lại có ai có thể tôn quý thể diện hơn nàng.”

Biết rõ Tấn Giang Hầu hàng năm không ở trong kinh, càng không biết những thứ cong cong quẹo quẹo ở trong đó, nên dịu dàng mềm giọng lừa gạt hắn.

Lúc ấy Tấn Giang Hầu trầm mặc hồi lâu, không lên tiếng nữa, Tiêu thị vui vẻ trong lòng, cho rằng mình thuận lợi qua cửa, lại không nghĩ rằng, nhiều năm sau khi nàng oán trách với Tấn Giang Hầu, Tấn Giang Hầu sẽ nhắc lại chuyện xưa.




Đây thật đúng là phong thủy luân chuyển, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây mà.

“Ta không làm mấy việc này...” Tiêu thị cảm thấy mình cực kỳ oan uổng.

“A Thư cũng không phải lòng dạ độc ác.” Tấn Giang Hầu không chịu nhường dù một bước.

Tiêu thị nghe Tấn Giang Hầu một lần nữa nhắc tới “A Thư”, mặc dù biết rõ lúc này không nên giận dỗi với Tấn Giang Hầu, nhưng vẫn khí huyết dâng trào, không nhịn được chất vấn: “A Thư a Thư, Hầu gia mở miệng một tiếng a Thư, đối xử thật tốt với nữ nhi khắc mẹ này đấy nhỉ. Nàng ta vừa sinh ra đã khắc chết đường muội ta, Hầu gia vẫn còn đối xử tốt với nàng ta như vậy, không phụ lòng đường muội ta sao? Hầu gia, năm đó ngươi chọn cho a Thư trạng nguyên Lâm Phong một cô nhi không cha không mẹ làm rể, có phải đã sớm biết Lâm Phong gia tài phong phú, phú khả địch quốc rồi không?”

Tấn Giang Hầu liếc xéo, “Thật là ý kiến phụ nhân, chẳng lẽ gả con gái là vì con rể có tiền sao? Bổn Hầu nguyện gả a Thư cho Lâm Phong là bởi vì hắn thông minh trí tuệ, có thể ẩn nhẫn, giỏi về chọn lựa thời cơ, gặp chuyện sẽ không sinh khí thế nhất thời. Nam tử như vậy mới có thể bảo vệ được a Thư tính tình nhanh nhẩu.”

“Hóa ra là như vậy.” Tiêu thị giống như bị Tấn Giang Hầu nện vào đầu một đòn nghiêm trọng, ánh mắt tán loạn, sắc mặt xám xịt, “Hóa ra nữ nhi khắc chết thê tử nguyên phối của ngươi này, ngươi lại quan tâm mến yêu như vậy.”

“Nữ nhi tóm lại là nữ nhi, không phải người đi ngoài đường.” Giọng Tấn Giang Hầu nhàn nhạt, không nghe ra vui buồn.


Tiêu thị cố ý nhắc đến “Khắc chết thê tử nguyên phối của ngươi”, chính là lòng mang ý khích bác, ai ngờ Tấn Giang Hầu vốn không rảnh để ý đến, đây khiến cho nàng không có cách nào.

“A Thư là nữ nhi của ngươi, chẳng lẽ Anh nhi không phải sao.” Tiêu thị ai oán nói: “Hầu gia ngươi suy nghĩ vì Anh nhi một chút, nếu như để cho danh tiếng mẹ kế ác độc ta đây bị lan truyền ra, Anh nhi có thể diện gì? Lui về sau con bé còn đặt chân ở Thẩm gia như thế nào? Còn có Minh Họa, Minh Châu, nếu như có một bà ngoại danh tiếng xấu, nữ hài nhi gia sợ rằng kể cả làm mai đều khó mà làm được, ngươi không suy nghĩ một chút cho bọn họ sao?” Nghĩ đến Thẩm Minh Họa đứa cháu ngoại mà nàng ký thác kỳ vọng, tương lai sẽ có một ngày là mẫu nghi thiên hạ lại bị nàng liên lụy, Tiêu thị thật sự tim như đao cắt, đau đoạn gan ruột.

“Châm nhi làm sao bây giờ? Còn có Văn Lễ, Văn Úy, Văn Tích mấy hài tử này, làm thế nào?” Tiêu thị che mặt mà khóc.

Nếu thật sự không nghĩ biện pháp dừng lời đồn đại này, trên mặt toàn bộ tôn tử của nàng đều không có ánh sáng, mặt mày xám tro, đây là chuyện Tiêu thị tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.

“Thanh giả tự thanh.” Tấn Giang Hầu nói ngắn gọn.


Tiêu thị khóc lóc kể lể, Tấn Giang Hầu không hề động đậy.

“Ta gả cho hắn mấy chục năm, làm nội trợ cho hắn, sinh con dưỡng cái cho hắn, hắn lại đối xử với ta như vậy.” Tiêu thị giống như giữa mùa đông mà uống nước đá, trong lòng lạnh lẽo thê lương.


Giọng Tấn Giang Hầu trầm thấp hùng hậu, “Ta tới nói cho ngươi biết, La gia đã thương nghị chuyện đính hôn với Ngôn gia, cũng mời Kiến Khang đại trưởng công chúa làm bà mối. Ngày mai Kiến Khang đại trưởng công chúa sẽ đến cửa Ngôn gia cầu hôn, ngươi chuẩn bị một phần tạ lễ đưa qua, không thể chậm trễ. Còn nữa, thế tử muốn thành thân, đây là đại sự của phủ Tấn Giang Hầu, trong nhà cũng nên chuẩn bị rồi.”

“Cái gì?” Tiêu thị giận đến sắc mặt chợt biến, giọng bén nhọn chói tai kêu lên: “La gia và Ngôn gia thương nghị chuyện đính hôn? Ta đây làm mẹ lại một tiếng gió đều không nghe thấy, hôn sự đã quyết định sao?”

La Giản ở bên cạnh nhìn Tiêu thị giống như điên cuồng, đau lòng cúi đầu xuống.

Người đã từng coi là mẫu thân hóa ra gan ruột có khác, cho dù hắn đã nhận rõ sự thật này, cuối cùng vẫn bi thống khổ sở.

“Chuẩn bị hôn sự.” Tấn Giang Hầu dùng giọng điệu ra lệnh nói.

Tiêu thị thật sự giận đến sắp phát điên mất rồi, hắng giọng kêu lên: “Vụ hôn nhân này không có ai thương lượng với ta, ta mặc kệ, ta mặc kệ!”

“Rất tốt.” Tấn Giang Hầu vững vàng nhìn Tiêu thị, ánh mắt tĩnh mịch, cũng không tức giận, “Ngươi đã mặc kệ, bổn Hầu sẽ tìm người khác tới thu xếp. Việc hôn sự này bệ hạ đã tự mình hỏi tới, hai hài tử lại bị làm trễ nải nhiều năm như vậy, đã lớn tuổi rồi, không nên phí thời gian nữa, sẽ hoàn thành xong trong tháng này.”



“Ta sẽ không ra uống trà con dâu, ta sẽ không thừa nhận nàng ta!” Tiêu thị đã không còn lý trí, đỏ ngầu cả mắt.

Tấn Giang Hầu nheo cặp mắt lại, “Bàn về lễ pháp triều đình, nàng sẽ có phong cáo thế tử phu nhân; bàn về gia pháp, nàng có bổn Hầu thừa nhận, sẽ tới từ đường bái lạy liệt tổ liệt tông và mẹ chồng đã qua đời. Cần ngươi thừa nhận làm gì.”

Bị ý khinh miệt không hề che giấu chút nào trong lời nói này của Tấn Giang Hầu đả kích, Tiêu thị ôm ngực, sắp thở không được rồi.

Tấn Giang Hầu sai người gọi tất cả mấy quản sự ma ma trong phủ tới.

“Mời tộc trưởng phu nhân, chủ


//



Kiều Nữ Lâm gia
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiều Nữ Lâm gia Truyện Kiều Nữ Lâm gia Story Chương 73: Thiếu
10.0/10 từ 12 lượt.
loading...