Kiều Nữ Lâm gia

Chương 118: Thiếu

72@-



Editor: Puck - Diễn đàn

Bởi vì mối hôn sự này thành công, Lâm Thấm rất hả hê.

Lúc này không chỉ Lâm Phong và La Thư khen ngợi, kể cả Lâm Đàm cũng tán dương nói: “Đây thật sự may nhờ có a Thấm. Đại ca đã cưới đại tẩu, nếu Tề gia và La gia còn muốn thân càng thêm thân, vậy La gia thật sự không tiện mở miệng, Tề gia cũng không tiện mở miệng. May nhờ a Thấm xuyên phá tầng cửa sổ này, thuận lợi thành toàn một đôi người có tình.”

Lâm Thấm vểnh bím tóc lên tận trời, gần như đi ngang.

Phụ tử Tấn Giang Hầu, phu thê Tề Tướng quân đều vô cùng hài lòng vụ hôn sự này.

Bởi vì phu thê Tề Tướng quân sẽ phải trở về Ngạc Tây, cho nên hôn sự của Tề Á và La Văn Nhân định nhanh, thao tác nhanh hơn, một tháng sau Tề gia đã cưới La Văn Nhân qua cửa rồi.



Mặc dù hơi nhanh, nhưng bên nhà trai mời người làm mai là Tương Dương trưởng công chúa, gia đình nhà gái mời người làm mai là Định Quốc công và Định Quốc công phu nhân, tam thư lục lễ đầy đủ, nên có một cái đều không thiếu.

La Văn Nhân có một phần đồ cưới trong công trung phủ Tấn Giang Hầu, Tấn Giang Hầu lại chuẩn bị rất nhiều vốn riêng cho nàng, La Giản còn chia phần tài sản mẹ đẻ Tiêu Huỳnh để lại cho hắn thành ba phần, hai phần lưu lại cho La Văn Kỳ, La Văn Chân, một phần khác để lại cho La Văn Nhân.

La Văn Nhân không chịu, “Cho con nhiều như vậy làm gì? Về sau cha nương có đệ muội nữa, sẽ không được chia.”

La Giản cười ha ha, “Về sau có đệ muội nữa, chẳng lẽ bản thân cha bất lực không kiếm được gia nghiệp sao?” Cũng không phải do La Văn Nhân không cần, cứng rắn đưa cho nàng.

Ngôn Trung thừa không giàu có như Tấn Giang Hầu, nhưng mà ông xưa nay yêu tranh chữ cổ, cũng thêm trang cho La Văn Nhân không ít.

La Văn Nhân hết sức nhún nhường, “Ông ngoại, đây đều là vật ngài yêu thích, Văn Nhân không thể nhận.”

Ngôn Trung thừa vừa thương yêu, vừa áy náy, “Văn Nhân, cháu là cháu ngoại gái duy nhất của Ngôn gia.”


La Văn Nhân đỏ mắt, cúi đầu, cùng nghẹn ngào với ông ngoại.

Tề gia đưa sính lễ tới tương đối phong phú.

Đến khi La Văn Nhân xuất giá, thật đúng là mười dặm hồng trang, chấn động một thời.

Bởi vì Tề Á, Tề Vân có thân phận đặc thù, cho nên khi đôi huynh muội này lập gia đình, hoàng đế và Chu thái hậu đều có ban thưởng dày nặng, cũng khiến hôn sự rạng rỡ không ít.

Hôn sự của La Văn Nhân làm vừa thể diện lại cảnh tượng.


Bởi vì chuyện hôn sự này mà Phùng quý phi thật sự phạm vào rất nhiều nước chua, “Người mấy nhà này thật không chú ý, Tề Á và Tề Vân đôi huynh muội ruột này một người cưới biểu muội, một người gả cho biểu ca, về sau xưng hô như thế nào? Ai là tôn ai là ti?”



Bách phi tốt bụng tới thăm nàng, “Việc hôn sự này, không chỉ có La gia và Tề gia tình nguyện, kể cả bệ hạ cũng vui khi việc thành. Có hai việc hôn sự của Lâm Khai và La Văn Nhân, tương lai mấy chục năm Ngạc Tây vô lo, triều đình tiết kiệm được bao nhiêu quân phí, binh mã.”

Phùng quý phi nghe ra được trong lời nói của nàng có ý tứ cao cao tại thượng khinh thường người ta, nên hơi nổi giận, “Bách phi, ngươi nói ngươi thông minh, ta ngốc nghếch sao? Ngươi hiểu được triều chính thời cuộc, tâm tư của bệ hạ, ta chỉ biết tính toán chi li, bụng dạ hẹp hòi? Ngươi cũng đừng quá hả hê, ngươi mới quản lý cung vụ mấy ngày, đã thay đổi vẻ mặt như vậy?”

Bách phi cười nhạt, “Thần thiếp đầy lòng tốt bụng, nếu quý phi nương nương không thích nghe, vậy thần thiếp không tiện quấy rầy nữa.”

Hai người tan rã trong không vui.

Bách phi là mỹ nhân, còn là mỹ nhân có khả năng, trước khi nàng quản lý cung vụ coi như khiêm tốn, sau khi quản lý cung vụ đã dần dần lộ ra tài cán, hoàng đế vô cùng tán thưởng nàng, cho nàng quyền lợi lớn hơn.

Chuyện của hậu cung khó tránh khỏi ảnh hưởng đến triều đình, cha và ca ca Bách phi được trọng dụng hơn, sĩ đồ tươi sáng.



La Anh và Phùng quý phi không hổ là thông gia, nàng cũng một ngàn cái không ưa, một vạn cái không ưa hôn sự của La Văn Nhân, “Với thân phận đó của La Văn Nhân, xứng với cháu ngoại trai của Thổ Ty Vương sao? Cha cũng quá thiên vị người một nhà La Giản đi, hôn sự của La Văn Nhân ông đều tự mình ra mặt. Họa nhi nhà ta là cháu ngoại gái ruột thịt của ông, ông lại đi la ó, la mắng Tu Đức Vương, nhốt Tu Đức Vương ở trong Vương phủ tu thân dưỡng tính rồi ông lại coi như người không liên quan không quản cái gì cả rồi. Lão nhân gia là thống soái quân Tây Bắc, triều đình dân chúng kính ngưỡng, bệ hạ coi trọng, ông ngược lại nên nói tốt một chút cho Tu Đức Vương chứ. Phu vinh thì thê mới có thể quý, nếu Tu Đức Vương không tốt, Họa nhi có thể tốt sao?” Oán trách không thôi.

La Anh còn định oán trách tới oán trách đi, nhưng không biết Thẩm Tướng đã càng ngày càng buồn rầu hơn, như đối diện vực sâu, như đi trên băng mỏng.

Hoài Viễn Vương đang từng bước một tích lũy thế lực của mình, Bách gia cũng đang dần lớn mạnh, mơ hồ có vẻ địa vị ngang với Thẩm gia, điều này khiến cho Thẩm Tướng sao không thể không lo lắng được.

Thẩm Tướng buồn phiền, rất bất mãn Trịnh thị, “Lỗ tai quá mềm rồi, tin lời gièm pha, ra tay lung tung, đã đắc tội cả Lâm gia và Hoài Viễn Vương rồi, rất không đáng giá.”

Thẩm Tướng càng nghĩ càng bực, nên sai người âm thầm điều tra Trừng Minh pháp sư của Trung Thiện tự, “Tra, cho


//



Kiều Nữ Lâm gia
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiều Nữ Lâm gia Truyện Kiều Nữ Lâm gia Story Chương 118: Thiếu
10.0/10 từ 12 lượt.
loading...