Kiếm Pháp Vương Giả
Chương 992: Bệnh tâm thần
155@-– Chơi với lửa có ngày chết cháy? Chu Hằng lắc lắc đầu.
Nữ nhân này dùng một loại bí thuật hoặc là mượn Bảo khí nào đó phát động tinh thần công kích, ai ngờ thanh hắc kiếm kinh động, trái lại miểu sát nàng!
– Đầu đau quá! Liễu Thi Thi đáng thương nói – Bản Quận chúa chỉ muốn thử xem uy lực món bảo khí này, ngươi cũng không cần ác tâm như vậy!
Chu Hằng nhìn về phía mai Chỉ Trấn trong tay nàng, chẳng lẽ vừa rồi nàng lợi dụng món bảo khí này phát ra tinh thần công kích sao? Quả thật rất có sức dụ dỗ, trong chớp mắt, Chu Hằng gần như coi nàng trở thành Nữ thần, nguyện ý nghe hết thảy mệnh lệnh của nàng!
Cái gì mà thử uy lực?
Toàn thân Liễu Thi Thi còn đang phát run, má lúm đồng tiền nổi lên hiện hai mảnh ửng đỏ mê người, giống như uống say, kiều diễm ướt át! Cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi đô lên, từng chút một hướng về Chu Hằng.
– Chỉ là bị phản phệ một chút, sao lại đột nhiên như thế? Con lừa đen ở một bên mờ mịt không hiểu nói.
Chu Hằng bắt lấy hai vai Liễu Thi Thi, chỉ thấy ánh mắt của nữ nhân này một mảnh mê loạn, không khỏi lắc đầu nói:
– Nàng bị phản phệ không nhẹ, dường như mê hoặc mình!
– Hằng ca ca, ta rất thích ngươi! Liễu Thi Thi nói, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc ngưỡng mộ.
Đây thật là tự làm tự chịu!
Nàng muốn lợi dụng Bảo khí mê hoặc Chu Hằng, nhưng Bảo khí cấp Hắc Động nào có tư cách chống đỡ với hắc kiếm cấp Hỗn Độn? Ngược lại phản phệ lại chính nàng!
Nàng vốn muốn để Chu Hằng biến thành kẻ nghe lời, hiện tại lại ngưỡng mộ Chu Hằng, nguyện ý vì hắn lao lên núi đao biển lửa, trung tâm như một!
Có lẽ dưới trạng thái bình thường chỉ có thể ảnh hưởng vài phút, mấy giờ, vài ngày, nhưng dưới phản phệ lại phải vài ngày liên tục, vài tháng hoặc là vài năm!
– Cô gái ngốc! Chu Hằng đùa dai nhéo mặt Liễu Thi Thi một cái, đây thật là tự làm tự chịu, hắn không đồng tình chút nào.
Ai ngờ động tác này lại làm cho Liễu Thi Thi nhào vào trong ngực của hắn, gắt gao ôm lấy hắn. Ngọc thể nóng nảy đầy đặn cứ như vậy kín kẽ dán tại trên người của hắn, dường như muốn dung nhập vào.
Cảm xúc thật tốt!
Chu Hằng lập tức kích động trong lòng không thôi, một mỹ nữ phong tình vạn chủng chủ động yêu thương nhung nhớ, mê hoặc vẫn tương đối lớn. Chỉ là lúc này cũng không phải thời điểm làm loại chuyện phong lưu, huống chi bây giờ Liễu Thi Thi bị phản mê hoặc mới thất thố như vậy.
Hắn nhịn xuống d*c vọng, đẩy Liễu Thi Thi qua một bên, nữ nhân này lại dám lấy hắn làm vật thí nghiệm. Đợi lát nữa thế nào cũng phải đánh sưng phù mông của nàng!
Chu Hằng lấy đi Chỉ Trấn trong tay Liễu Thi Thi, Chỉ Trấn toàn thân 1 màu xanh biếc, nhìn xuyên qua thấy một khuôn mặt mỹ nữ.
Hắn chỉ nhìn chằm chằm nhìn mấy lần, liền có một loại cảm giác tâm thần bị lạc. Vội nghiêm thần tỉnh táo lại, đem thần thức tiến vào trong đó, nghiên cứu phương pháp sử dụng cụ thể.
Đây hoàn toàn là Bảo khí hướng thần thức, có thể ảnh hưởng, thậm chí khống chế lòng người. Yêu cầu khống chế tương đối cao, thi thuật giả so với người chịu thuật cao hơn một đại cảnh giới, mà ảnh hưởng tương đối đơn giản. Thi thuật giả Thiên Hà Cảnh có thể ảnh hưởng Tuệ Tinh.
Chỉ là thực lực sai biệt càng lớn, ảnh hưởng lại càng nhỏ.
Thần thức Chu Hằng vô cùng cường đại, huống mà còn có hắc kiếm trợ giúp, bởi vậy sau khi thần thức của hắn tiến vào bích xà dẫn, một đường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, căn bản không bị các loại ảo ảnh trong Bảo khí ảnh hưởng, vài ba lần liền nắm giữ cách dùng món bảo khí này.
Nhưng muốn cho Bảo khí nhận chủ, hắn còn không có tư cách!
Càng là Bảo khí cường đại thì càng kiêu ngạo. Tuyệt không nhận thức thực lực thấp là chủ, cùng lắm thì cho ngươi dùng một chút lực lượng. Tỷ như Huyết Hà Thiên Kinh, tận khi Chu Hằng bước chân vào Thăng Hoa Cảnh, lại giúp nó cắn nuốt 4 bộ Thiên Kinh, lại có Hoặc Thiên trấn áp, lúc này mới chịu nhận chủ.
Hiện tại Chu Hằng không thiếu Bảo khí, cũng không quan tâm Bích Xà Hồn có nhận chủ hay không. Chỉ cần có thể dùng là được rồi.
Tinh thần khống chế, mê hoặc, ảnh hưởng, dường như… có công dụng!
Hiện không người nào dám nháo sự ở trong đại điện, tất cả Tuệ Tinh Đế đều đang toàn lực cởi bỏ cấm chế, ngay cả Tuệ Tinh Hoàng, Tuệ Tinh Vương đều chỉ có thể đợi nhìn, không dám đi quấy rầy.
Chu Hằng không khỏi cười, ánh mắt nhìn về phía Kim Hạo Thìn, tên này đã tức giận đến sắc mặt trắng bệch, hai đấm nắm chặt, trong ánh mắt phun ra hào quang như muốn giết người vậy.
Hắn hiển nhiên thấy được Liễu Thi Thi dấn thân vào trong ngực Chu Hằng, đối với một người nam nhân mà nói, đây tuyệt đối là vô cùng nhục nhã! Mà đây cũng là địa phương Chu Hằng xem thường nhất của hắn, nam nhân có thể không có lực lượng cường đại, nhưng không thể không có một điểm cốt khí!
Thấy một màn như vậy lại còn nhịn, con mẹ nó còn là nam nhân sao?
Nếu đổi Chu Hằng, nữ nhân này nếu không thích chính mình, làm gì đau khổ giằng co, chủ động từ hôn, ngày sau cố gắng trở thành một đại nhân kiệt, nắm quyền thực tát đối phương 1 cái, để cho nàng biết làm ra lựa chọn sai lầm!
Chỉ biết âm ỉ bày mưu ở trong đầu, không xứng xưng là nam nhân!
– Chu tiểu tử, ngươi cười có điểm âm hiểm a! Con lừa đen có thể nói là rõ Chu Hằng như lòng bàn tay, thậm chí so với ái thê còn rõ ràng hơn.
– Chính nhân quân tử giống như ta, làm sao có thể dùng cái chữ âm hiểm để hình dung! Chu Hằng cười ha ha, đã bắt đầu thần thức câu động Bích Xà Hồn.
– Ngươi không làm chuyện gì xấu, Lư đại gia thua… Lư đại gia thua nữ nhân này cho ngươi! Con lừa đen vốn muốn đánh cuộc hơi lớn, nhưng với tính cách nó nhỏ mọn như vậy, tất thắng cũng sẽ không khinh thường, lúc này chỉ vào Liễu Thi Thi.
Chu Hằng không đáp, hắn đã vận chuyển Bích Xà Hồn, đây chính là Bảo khí cấp Hắc Động, cho dù thần thức của hắn cường đại hơn xa so với Thiên Hà Đế bình thường, nhưng nếu khống chế lại vẫn vô cùng gian nan.
Mục tiêu của hắn là Kim Hạo Thìn.
Đương nhiên, cảnh giới của hắn thực ra yếu rất nhiều so với Kim Hạo Thìn, dù sao có chênh lệch 800 đạo thiên hà. Tuy nhiên, hắn cũng không tính toán khống chế Kim Hạo Thìn, chỉ cần ảnh hưởng đối phương là được rồi.
Thần thức của hắn vô cùng cường đại, với Bích Xà Hồn làm môi giới lại phóng đại, lặng yên không một tiếng động ảnh hưởng hướng về Kim Hạo Thìn.
Kim Hạo Thìn đột nhiên đại biến sắc mặt, hắn thấy được một màn khiến hắn vô cùng tức giận, Chu Hằng xông vào hoàng cung, bên trái ôm Liễu Thi Thi, bên phải thì ngồi chồm hỗm trên người mẫu hậu hắn, khuôn mặt mê say!
Dĩ nhiên không phải hình ảnh Chu Hằng nhồi vào, hắn còn không có khẩu vị nặng như vậy. Chu Hằng chỉ không ngừng phóng đại sự phẫn nộ của hắn, vì thế Kim Hạo Thìn liền xuất hiện hình ảnh này ở trước mắt.
Hắn muốn giết Chu Hằng! Giết! Giết! Giết!
Kim Hạo Thìn để mắt tới một vị Tuệ Tinh Đế, ở dưới Bích Xà Hồn ảnh hưởng, vị Tuệ Tinh Đế kia nghiễm nhiên biến thành bộ dáng Chu Hằng.
Sãi bước đi tới, sau đó dừng lại, Kim Hạo Thìn mạnh tay tát bốp trên mặt Tuệ Tinh Đế kia!
Ba!
Giòn tan, vang dội!
Toàn trường lập tức tĩnh mịch, mọi người đều khiếp sợ, mờ mịt, không hiểu nhìn Kim Hạo Thìn, các Tuệ Tinh Đế khác đang nghiên cứu cấm chế cũng nhao nhao ngừng lại, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Kim Hạo Thìn.
Rất lợi hại! Tuy nhiên cũng đồng dạng đần độn!
Thiên Hà Đế dám tát Tuệ Tinh Đế, tự nhiên rất lợi hại! Dù là Hắc Động Vương cũng sẽ không có chuyện gì đi quát tháo một vị Tuệ Tinh Đế, nhất là Tuệ Tinh Đế bậc cao, bởi vì ai cũng không biết đối phương đột phá lúc nào.
Đây không phải vô cùng đần độn sao!
Vị Tuệ Tinh Đế kia lại mờ mịt, ủy khuất, hắn trêu ai ghẹo ai, đang nghiên cứu cấm chế tốt lành, như thế nào đột nhiên bị bạt tai? Sau đó, hắn phẫn nộ!
Hắn là Tuệ Tinh Đế, Tuệ Tinh Đế bậc cao, lại Vương giả trong võ, tuy rằng còn không phải tư chất bá chủ Vương giả trong võ đứng đầu nhất, nhưng 87 viên tuệ tinh cũng coi là người xuất sắc trong Tuệ Tinh Cảnh!
Không ngờ, không ngờ bị một cái Thiên Hà Đế tát!
Trong nháy mắt, hắn muốn giết người!
Nhưng phát hiện người tát hắn lại là Kim Hạo Thìn, hắn lại do dự.
Đối phương, có cha Hắc Động Vương a!
Hắn một bàn tay đập chết Kim Hạo Thìn cố nhiên hết giận, nhưng hắn bị Hắc Động Vương đuổi giết, người nhà của hắn, tộc nhân cũng đồng dạng bị Hắc Động Vương đuổi giết!
Bởi vậy, hắn ngạnh sinh nhịn kích động xuống, tuy rằng tức giận trong lòng sắp bốc cháy. Hơn nữa hắn lại khó hiểu, hắn cũng không phải kẻ thù, vì cái gì Kim Hạo Thìn chạy tới tát mặt của hắn!
Kim Hạo Thìn run lên toàn thân, trong ánh mắt khôi phục thanh minh.
Trời ạ, hắn không ngờ tát Tuệ Tinh Đế một cái!
Không đúng a, vừa rồi rõ ràng hắn nhìn thấy Chu Hằng đang cùng… hỗn loạn, vì thế hắn vung kiếm chém về phía Chu Hằng, làm sao đột nhiên biến thành tát một vị Tuệ Tinh Đế?
Trúng chiêu!
Kim Hạo Thìn chẳng những không phải ngu ngốc, ngược lại vô cùng thông minh, hắn lập tức hiểu được!
Nhưng bây giờ, trước phải giải quyết cái phiền toái lớn trước mặt!
– Lý tiền bối, tiểu hoàng vừa rồi bệnh tâm thần, còn xin tiền bối tha thứ! Kim Hạo Thìn đang rỉ máu trong lòng, lại không chút do dự đối tát liên tục vào mặt mình.
Mỗi một cái đều dùng hết lực lượng, 10 cái tát qua đi, trên mặt đất cũng có thêm mấy bãi máu, còn có 7 cái răng.
Tên Tuệ Tinh Đế kia họ Lý, kêu Lý Tại Nguyên, tuy rằng hắn vẫn rất muốn giết Kim Hạo Thìn, nhưng càng kiêng kỵ một vị Hắc Động Vương. Nếu Kim Hạo Thìn biểu hiện ra mười phần thành ý, hắn cũng chỉ đành đi xuống, nếu không làm sao bây giờ?
Đương nhiên thù này khẳng định kết, bởi vì dù hiện tại giết Kim Hạo Thìn cũng phải trở thành trò cười của tất cả mọi người, không ngờ bị một Thiên Hà Đế tát!
Ngày khác nếu tiến vào Hắc Động Cảnh, tất nhiên phải g iết chết Kim Hạo Thìn!
Nhưng cũng không phải hiện tại!
Lý Tại Nguyên âm trầm gật gật đầu, tiếp tục cúi đầu nghiên cứu cấm chế, hiện tại hắn có động lực!
Nhất định phải cởi bỏ cấm chế, sau đó cướp được Tử Vong Chi Vẫn, xông qua 9 tử quan, trở thành Hắc Động Vương!
Hắn đầu nhập toàn bộ tinh thần, hết sức chuyên chú, dù trời sập xuống cũng bất kể.
Ba!
Lại một cái tát giòn vang, vẫn là Kim Hạo Thìn, vẫn là Lý Tại Nguyên, khác nhau ở chỗ, lần này quất vào nửa mặt bên kia.
Toàn trường lại yên tĩnh như chết.
Kiếm Pháp Vương Giả
Nữ nhân này dùng một loại bí thuật hoặc là mượn Bảo khí nào đó phát động tinh thần công kích, ai ngờ thanh hắc kiếm kinh động, trái lại miểu sát nàng!
– Đầu đau quá! Liễu Thi Thi đáng thương nói – Bản Quận chúa chỉ muốn thử xem uy lực món bảo khí này, ngươi cũng không cần ác tâm như vậy!
Chu Hằng nhìn về phía mai Chỉ Trấn trong tay nàng, chẳng lẽ vừa rồi nàng lợi dụng món bảo khí này phát ra tinh thần công kích sao? Quả thật rất có sức dụ dỗ, trong chớp mắt, Chu Hằng gần như coi nàng trở thành Nữ thần, nguyện ý nghe hết thảy mệnh lệnh của nàng!
Cái gì mà thử uy lực?
Toàn thân Liễu Thi Thi còn đang phát run, má lúm đồng tiền nổi lên hiện hai mảnh ửng đỏ mê người, giống như uống say, kiều diễm ướt át! Cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi đô lên, từng chút một hướng về Chu Hằng.
– Chỉ là bị phản phệ một chút, sao lại đột nhiên như thế? Con lừa đen ở một bên mờ mịt không hiểu nói.
Chu Hằng bắt lấy hai vai Liễu Thi Thi, chỉ thấy ánh mắt của nữ nhân này một mảnh mê loạn, không khỏi lắc đầu nói:
– Nàng bị phản phệ không nhẹ, dường như mê hoặc mình!
– Hằng ca ca, ta rất thích ngươi! Liễu Thi Thi nói, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc ngưỡng mộ.
Đây thật là tự làm tự chịu!
Nàng muốn lợi dụng Bảo khí mê hoặc Chu Hằng, nhưng Bảo khí cấp Hắc Động nào có tư cách chống đỡ với hắc kiếm cấp Hỗn Độn? Ngược lại phản phệ lại chính nàng!
Nàng vốn muốn để Chu Hằng biến thành kẻ nghe lời, hiện tại lại ngưỡng mộ Chu Hằng, nguyện ý vì hắn lao lên núi đao biển lửa, trung tâm như một!
Có lẽ dưới trạng thái bình thường chỉ có thể ảnh hưởng vài phút, mấy giờ, vài ngày, nhưng dưới phản phệ lại phải vài ngày liên tục, vài tháng hoặc là vài năm!
– Cô gái ngốc! Chu Hằng đùa dai nhéo mặt Liễu Thi Thi một cái, đây thật là tự làm tự chịu, hắn không đồng tình chút nào.
Ai ngờ động tác này lại làm cho Liễu Thi Thi nhào vào trong ngực của hắn, gắt gao ôm lấy hắn. Ngọc thể nóng nảy đầy đặn cứ như vậy kín kẽ dán tại trên người của hắn, dường như muốn dung nhập vào.
Cảm xúc thật tốt!
Chu Hằng lập tức kích động trong lòng không thôi, một mỹ nữ phong tình vạn chủng chủ động yêu thương nhung nhớ, mê hoặc vẫn tương đối lớn. Chỉ là lúc này cũng không phải thời điểm làm loại chuyện phong lưu, huống chi bây giờ Liễu Thi Thi bị phản mê hoặc mới thất thố như vậy.
Hắn nhịn xuống d*c vọng, đẩy Liễu Thi Thi qua một bên, nữ nhân này lại dám lấy hắn làm vật thí nghiệm. Đợi lát nữa thế nào cũng phải đánh sưng phù mông của nàng!
Chu Hằng lấy đi Chỉ Trấn trong tay Liễu Thi Thi, Chỉ Trấn toàn thân 1 màu xanh biếc, nhìn xuyên qua thấy một khuôn mặt mỹ nữ.
Hắn chỉ nhìn chằm chằm nhìn mấy lần, liền có một loại cảm giác tâm thần bị lạc. Vội nghiêm thần tỉnh táo lại, đem thần thức tiến vào trong đó, nghiên cứu phương pháp sử dụng cụ thể.
Đây hoàn toàn là Bảo khí hướng thần thức, có thể ảnh hưởng, thậm chí khống chế lòng người. Yêu cầu khống chế tương đối cao, thi thuật giả so với người chịu thuật cao hơn một đại cảnh giới, mà ảnh hưởng tương đối đơn giản. Thi thuật giả Thiên Hà Cảnh có thể ảnh hưởng Tuệ Tinh.
Chỉ là thực lực sai biệt càng lớn, ảnh hưởng lại càng nhỏ.
Thần thức Chu Hằng vô cùng cường đại, huống mà còn có hắc kiếm trợ giúp, bởi vậy sau khi thần thức của hắn tiến vào bích xà dẫn, một đường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, căn bản không bị các loại ảo ảnh trong Bảo khí ảnh hưởng, vài ba lần liền nắm giữ cách dùng món bảo khí này.
Nhưng muốn cho Bảo khí nhận chủ, hắn còn không có tư cách!
Càng là Bảo khí cường đại thì càng kiêu ngạo. Tuyệt không nhận thức thực lực thấp là chủ, cùng lắm thì cho ngươi dùng một chút lực lượng. Tỷ như Huyết Hà Thiên Kinh, tận khi Chu Hằng bước chân vào Thăng Hoa Cảnh, lại giúp nó cắn nuốt 4 bộ Thiên Kinh, lại có Hoặc Thiên trấn áp, lúc này mới chịu nhận chủ.
Hiện tại Chu Hằng không thiếu Bảo khí, cũng không quan tâm Bích Xà Hồn có nhận chủ hay không. Chỉ cần có thể dùng là được rồi.
Tinh thần khống chế, mê hoặc, ảnh hưởng, dường như… có công dụng!
Hiện không người nào dám nháo sự ở trong đại điện, tất cả Tuệ Tinh Đế đều đang toàn lực cởi bỏ cấm chế, ngay cả Tuệ Tinh Hoàng, Tuệ Tinh Vương đều chỉ có thể đợi nhìn, không dám đi quấy rầy.
Chu Hằng không khỏi cười, ánh mắt nhìn về phía Kim Hạo Thìn, tên này đã tức giận đến sắc mặt trắng bệch, hai đấm nắm chặt, trong ánh mắt phun ra hào quang như muốn giết người vậy.
Hắn hiển nhiên thấy được Liễu Thi Thi dấn thân vào trong ngực Chu Hằng, đối với một người nam nhân mà nói, đây tuyệt đối là vô cùng nhục nhã! Mà đây cũng là địa phương Chu Hằng xem thường nhất của hắn, nam nhân có thể không có lực lượng cường đại, nhưng không thể không có một điểm cốt khí!
Thấy một màn như vậy lại còn nhịn, con mẹ nó còn là nam nhân sao?
Nếu đổi Chu Hằng, nữ nhân này nếu không thích chính mình, làm gì đau khổ giằng co, chủ động từ hôn, ngày sau cố gắng trở thành một đại nhân kiệt, nắm quyền thực tát đối phương 1 cái, để cho nàng biết làm ra lựa chọn sai lầm!
Chỉ biết âm ỉ bày mưu ở trong đầu, không xứng xưng là nam nhân!
– Chu tiểu tử, ngươi cười có điểm âm hiểm a! Con lừa đen có thể nói là rõ Chu Hằng như lòng bàn tay, thậm chí so với ái thê còn rõ ràng hơn.
– Chính nhân quân tử giống như ta, làm sao có thể dùng cái chữ âm hiểm để hình dung! Chu Hằng cười ha ha, đã bắt đầu thần thức câu động Bích Xà Hồn.
– Ngươi không làm chuyện gì xấu, Lư đại gia thua… Lư đại gia thua nữ nhân này cho ngươi! Con lừa đen vốn muốn đánh cuộc hơi lớn, nhưng với tính cách nó nhỏ mọn như vậy, tất thắng cũng sẽ không khinh thường, lúc này chỉ vào Liễu Thi Thi.
Chu Hằng không đáp, hắn đã vận chuyển Bích Xà Hồn, đây chính là Bảo khí cấp Hắc Động, cho dù thần thức của hắn cường đại hơn xa so với Thiên Hà Đế bình thường, nhưng nếu khống chế lại vẫn vô cùng gian nan.
Mục tiêu của hắn là Kim Hạo Thìn.
Đương nhiên, cảnh giới của hắn thực ra yếu rất nhiều so với Kim Hạo Thìn, dù sao có chênh lệch 800 đạo thiên hà. Tuy nhiên, hắn cũng không tính toán khống chế Kim Hạo Thìn, chỉ cần ảnh hưởng đối phương là được rồi.
Thần thức của hắn vô cùng cường đại, với Bích Xà Hồn làm môi giới lại phóng đại, lặng yên không một tiếng động ảnh hưởng hướng về Kim Hạo Thìn.
Kim Hạo Thìn đột nhiên đại biến sắc mặt, hắn thấy được một màn khiến hắn vô cùng tức giận, Chu Hằng xông vào hoàng cung, bên trái ôm Liễu Thi Thi, bên phải thì ngồi chồm hỗm trên người mẫu hậu hắn, khuôn mặt mê say!
Dĩ nhiên không phải hình ảnh Chu Hằng nhồi vào, hắn còn không có khẩu vị nặng như vậy. Chu Hằng chỉ không ngừng phóng đại sự phẫn nộ của hắn, vì thế Kim Hạo Thìn liền xuất hiện hình ảnh này ở trước mắt.
Hắn muốn giết Chu Hằng! Giết! Giết! Giết!
Kim Hạo Thìn để mắt tới một vị Tuệ Tinh Đế, ở dưới Bích Xà Hồn ảnh hưởng, vị Tuệ Tinh Đế kia nghiễm nhiên biến thành bộ dáng Chu Hằng.
Sãi bước đi tới, sau đó dừng lại, Kim Hạo Thìn mạnh tay tát bốp trên mặt Tuệ Tinh Đế kia!
Ba!
Giòn tan, vang dội!
Toàn trường lập tức tĩnh mịch, mọi người đều khiếp sợ, mờ mịt, không hiểu nhìn Kim Hạo Thìn, các Tuệ Tinh Đế khác đang nghiên cứu cấm chế cũng nhao nhao ngừng lại, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Kim Hạo Thìn.
Rất lợi hại! Tuy nhiên cũng đồng dạng đần độn!
Thiên Hà Đế dám tát Tuệ Tinh Đế, tự nhiên rất lợi hại! Dù là Hắc Động Vương cũng sẽ không có chuyện gì đi quát tháo một vị Tuệ Tinh Đế, nhất là Tuệ Tinh Đế bậc cao, bởi vì ai cũng không biết đối phương đột phá lúc nào.
Đây không phải vô cùng đần độn sao!
Vị Tuệ Tinh Đế kia lại mờ mịt, ủy khuất, hắn trêu ai ghẹo ai, đang nghiên cứu cấm chế tốt lành, như thế nào đột nhiên bị bạt tai? Sau đó, hắn phẫn nộ!
Hắn là Tuệ Tinh Đế, Tuệ Tinh Đế bậc cao, lại Vương giả trong võ, tuy rằng còn không phải tư chất bá chủ Vương giả trong võ đứng đầu nhất, nhưng 87 viên tuệ tinh cũng coi là người xuất sắc trong Tuệ Tinh Cảnh!
Không ngờ, không ngờ bị một cái Thiên Hà Đế tát!
Trong nháy mắt, hắn muốn giết người!
Nhưng phát hiện người tát hắn lại là Kim Hạo Thìn, hắn lại do dự.
Đối phương, có cha Hắc Động Vương a!
Hắn một bàn tay đập chết Kim Hạo Thìn cố nhiên hết giận, nhưng hắn bị Hắc Động Vương đuổi giết, người nhà của hắn, tộc nhân cũng đồng dạng bị Hắc Động Vương đuổi giết!
Bởi vậy, hắn ngạnh sinh nhịn kích động xuống, tuy rằng tức giận trong lòng sắp bốc cháy. Hơn nữa hắn lại khó hiểu, hắn cũng không phải kẻ thù, vì cái gì Kim Hạo Thìn chạy tới tát mặt của hắn!
Kim Hạo Thìn run lên toàn thân, trong ánh mắt khôi phục thanh minh.
Trời ạ, hắn không ngờ tát Tuệ Tinh Đế một cái!
Không đúng a, vừa rồi rõ ràng hắn nhìn thấy Chu Hằng đang cùng… hỗn loạn, vì thế hắn vung kiếm chém về phía Chu Hằng, làm sao đột nhiên biến thành tát một vị Tuệ Tinh Đế?
Trúng chiêu!
Kim Hạo Thìn chẳng những không phải ngu ngốc, ngược lại vô cùng thông minh, hắn lập tức hiểu được!
Nhưng bây giờ, trước phải giải quyết cái phiền toái lớn trước mặt!
– Lý tiền bối, tiểu hoàng vừa rồi bệnh tâm thần, còn xin tiền bối tha thứ! Kim Hạo Thìn đang rỉ máu trong lòng, lại không chút do dự đối tát liên tục vào mặt mình.
Mỗi một cái đều dùng hết lực lượng, 10 cái tát qua đi, trên mặt đất cũng có thêm mấy bãi máu, còn có 7 cái răng.
Tên Tuệ Tinh Đế kia họ Lý, kêu Lý Tại Nguyên, tuy rằng hắn vẫn rất muốn giết Kim Hạo Thìn, nhưng càng kiêng kỵ một vị Hắc Động Vương. Nếu Kim Hạo Thìn biểu hiện ra mười phần thành ý, hắn cũng chỉ đành đi xuống, nếu không làm sao bây giờ?
Đương nhiên thù này khẳng định kết, bởi vì dù hiện tại giết Kim Hạo Thìn cũng phải trở thành trò cười của tất cả mọi người, không ngờ bị một Thiên Hà Đế tát!
Ngày khác nếu tiến vào Hắc Động Cảnh, tất nhiên phải g iết chết Kim Hạo Thìn!
Nhưng cũng không phải hiện tại!
Lý Tại Nguyên âm trầm gật gật đầu, tiếp tục cúi đầu nghiên cứu cấm chế, hiện tại hắn có động lực!
Nhất định phải cởi bỏ cấm chế, sau đó cướp được Tử Vong Chi Vẫn, xông qua 9 tử quan, trở thành Hắc Động Vương!
Hắn đầu nhập toàn bộ tinh thần, hết sức chuyên chú, dù trời sập xuống cũng bất kể.
Ba!
Lại một cái tát giòn vang, vẫn là Kim Hạo Thìn, vẫn là Lý Tại Nguyên, khác nhau ở chỗ, lần này quất vào nửa mặt bên kia.
Toàn trường lại yên tĩnh như chết.
Kiếm Pháp Vương Giả
Đánh giá:
Truyện Kiếm Pháp Vương Giả
Story
Chương 992: Bệnh tâm thần
10.0/10 từ 19 lượt.