Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 370: Thi Linh Hoa

149@-
Chu Hằng há mồm thở dốc, vội vàng lấy ra linh thạch luyện hóa để khôi phục linh lực, mặc dù bây giờ trong hắc kiếm hấp thu tinh khí bốn nửa bước tiên nhân, nhưng thứ này dùng để tăng lên tích lũy linh lực có hiệu quả rất tốt, dùng để khôi phục lực lượng thì quá lãng phí.  

Thần chích kết hợp với linh lực, uy lực Lăng Thiên Cửu Thức cường đại hơn!  

Chu Hằng nói trong lòng, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Lăng Thiên Cửu Thức sau khi tiến vào Kết Thai Cảnh, tuy rằng vẫn chỉ một chiêu, nhưng uy lực tăng lên rất lớn.  

Nhưng tương ứng, linh lực hắn chẳng những khô kiệt, dù là Thần chích cũng ảm đạm không ánh sáng, cả người giống như phàm thai tục phu. Cũng may thể chất hắn bây giờ cũng đạt tới Kết Thai Cảnh, man lực còn, không đến mức một kiếm tế xuất ngay cả đứng cũng không vững.  

Con lừa đen bất động thanh sắc tán loạn nơi nơi, thu vào pháp khí trên thân bốn đại lão tổ, nước miếng đều chảy ra.  

– Con lừa, mỗi người một nửa! Chu Hằng vươn tay.  

– Cái gì, bổn tọa tân tân khổ khổ, ngươi vừa mở miệng đòi một nửa? Con lừa đen lập tức nhảy dựng lên, dường như bị thiên đại ủy khuất!  

– Ta muốn pháp khí không gian Thần Anh Cảnh, cái khác cứ tùy tiện! Chu Hằng không để ý tới đầu con lừa đê tiện này thất thố, thập phần bình tĩnh nói.  

Vì gọi ra đầu yêu thú Hóa Thần Cảnh, hắn bỏ ra đại lượng linh thạch. Đây là bởi vì trước hắn cướp sạch bảy người Mộ Dung Viện, không gian pháp khí bọn họ có rất nhiều linh thạch thượng phẩm, nếu không căn bản không có cách nào khác gọi ra yêu thú Hóa Thần Cảnh, nhiều nhất chính là Thần Anh Cảnh, nhưng lại không được bao lâu.  

Bỏ ra giá phải trả lớn như vậy, hắn tự nhiên phải cầm đầu!  

Con lừa đen nhức nhối giao ra hai kiện pháp khí không gian. Dù sao đây đều là Chu Hằng một mình đánh chém, tuy rằng nó vô sỉ nhưng vẫn còn có một chút xíu hạn cuối.  

Chu Hằng dùng thần ý đảo qua, trên mặt lập tức lộ ra vẻ hài lòng!  

Khôi phục linh lực xong, hắn bắt đầu luyện hóa tinh khí sinh mệnh hắc kiếm hấp thu.  

Mấy ngày hôm trước hắn đánh chém hai đầu phi ngư Kết Thai Cảnh, lại ăn vật đại bổ, tích lũy linh lực tăng lên tương đối nhanh, hiện giờ lại liên tục luyện hóa tinh khí sinh mệnh bốn gã nửa bước tiên nhân, đặc biệt trong đó còn có một tên là tồn tại Thần Anh Cảnh đỉnh phong, khiến linh lực của hắn tích lũy lập tức đạt tới Kết Thai nhất trọng thiên đỉnh phong!  

Hắn không chút do dự bắt đầu tấn công. Vẻn vẹn chỉ sau nửa giờ, theo tiếng gầm rú trong cơ thể hắn đình chỉ, hắn tiến vào Kết Thai Nhị Trọng Thiên.  


– Tiểu quái vật! Con lừa đen buồn bã ỉu xìu, một bên dùng chân vẽ vòng vòng trên mặt đất – Tiểu tử ngươi tu luyện quá nhanh, về sau Lư đại gia không phải không có cơ hội trở mình?.  

– Ngươi thua thiệt sao?.  

– Ha ha, dường như thật không có! Tinh thần con lừa đen lập tức chấn phấn – Bổn tọa cho tới bây giờ đều không phải là người chịu thua thiệt, đi một chút đi, chúng ta mau ra, đừng làm cho những người trước mặt đó đoạt tiên duyên của bổn tọa!.  

Một người một con lừa tiếp tục ra đi, xuyên qua tại đây cả vùng đất màu đỏ thẫm. Hình như là máu tươi tưới lên đất, luôn có thể cảm ứng được một cỗ tanh máu, trong lúc mơ hồ dường như có thể làm cho người ta phát cuồng.  

– Chu tiểu tử, mau tới đây! Con lừa đen đột nhiên ngừng lại.  

Chu Hằng đi tới, ánh mắt đảo qua, lại cũng không phát hiện đồ vật khác thường gì: – Con lừa, ngươi đang đùa giỡn gì?.  

– Không phải đùa bỡn, ngươi xem cái này! Con lừa đen vươn một cái chân chỉ vào mặt đất.  

Chu Hằng nhìn kỹ, chỉ thấy con lừa đen chỉ chính là một viên màu máu chỉ lớn hơn đậu tương một chút, hắn cảm ứng một chút. Bên trong cũng không có năng lượng tràn đầy gì. Hắn nhíu nhíu mày, nói: – Chính là cái này?.  

– Đây là huyết tinh! Con lừa đen lấy lên viên tinh thể kia.  

– Có ích lợi gì?.  

– Cái gì cũng không có!.  

Phốc!  

Chu Hằng hít một hơi sâu, nói:  

– Con lừa, ngươi lại bắt đầu không có tự trọng?.  



– Thi Linh Hoa?.  

– Đó là đồ tốt a, hấp thu linh khí cùng huyết khí người chết mà thành, Đoạt tinh hoa Thiên địa, đối với võ giả mà nói chính là kỳ trân! Con lừa đen chảy nước miếng nói, trong ánh mắt sớm phóng ra ánh sáng đỏ.  

– Vậy cũng là đồ tốt! Chu Hằng gật đầu nói.  

– Bổn tọa là con lừa, ăn cỏ, Thi Linh Hoa ngươi không cần nghĩ! Con lừa đen mặt dầy nói.  

Chu Hằng cười ha ha, nói: – Ngươi ăn chay?.  

– Bổn tọa đương nhiên ăn chay! Con lừa đen mặt dạn mày dày nói, đã chạy gấp về phía trước, nếu có cơ hội, nó tuyệt đối không ngại một mình thôn tính Thi Linh Hoa.  

Đầu con lừa đê tiện này chẳng những thích học chó cắn người, cái mũi cũng như con chó, một đường ngửi trên mặt đất không ngừng, dẫn Chu Hằng đi, bộ dáng cúi đầu vểnh mông phi thường đê tiện, khiến Chu Hằng không ngừng có kích động muốn tung cước đá đít.  

Mấy canh giờ sau, con lừa đen ngừng lại.  

Ở trước mặt bọn họ, xuất hiện một hồ máu!  

Hồ nước không lớn, phạm vi chừng trăm trượng, tuy nhiên trên hồ nước bốc hơi sương mù màu máu, không ngừng huyễn hóa ra từng đạo yêu thú hình người, người nọ hình cũng không là nhân loại, mà giống ngoại tộc Thiên Yêu tộc, hoặc có hai cánh, hoặc đầu như mãnh hổ, chỉ có thể nói là hình người mà không phải nhân loại.  

Phát hiện cái hồ này cũng không chỉ Chu Hằng cùng con lừa đen, xung quanh còn có chừng mười người, đều ít nhất là lão tổ cấp bậc Kết Thai Cảnh, có vài đạo khí tức tối nghĩa mà cường đại đến căn bản không thể phỏng đoán, vậy hẳn là Thần Anh Cảnh!  

Những người này đều nhìn chằm chằm hồ máu, nhưng không ai bước vào, hiển nhiên, hồ máu này cũng không chỉ nhìn qua đáng sợ đơn giản, mà quả thật có hung hiểm, khiến người ta chỉ có thể dừng lại không tiến lên.  

Nhìn thấy Chu Hằng cùng con lừa đen lại đây, những người đó cũng chỉ nhìn lướt qua Chu Hằng, lập tức lại thu về, một lần nữa chăm chú vào hồ máu, dường như bên trong đó có một tuyệt sắc mỹ nhân đang lõa lồ.  

Đương nhiên, mục tiêu của bọn họ khẳng định là Thi Linh Hoa.  



– Chu tiểu tử, mau lấy Thập Luyện Đồ ra thanh tràng! Con lừa đen lè lưỡi, nước miếng chảy đầy đất.  

– Không thể! Ngươi nghĩ linh thạch ta rất nhiều? Chu Hằng trừng mắt nhìn đầu con lừa đê tiện này một cái, tuy rằng hắn lại cướp đoạt vật tư của hai cái nửa bước tiên nhân, nhưng linh thạch thượng phẩm dù ở thời kỳ thượng cổ cũng không phải khắp nơi đều có, số lượng hữu hạn.  

– Trước xem tình huống một chút! Chu Hằng đẩy dời một chưởng, kình phong bắt đầu khởi động hướng về hồ máu.  

– Dừng tay! Những người khác đều lớn tiếng kêu lên, nhao nhao chặn lại chưởng kình của Chu Hằng.  

Nhưng sau khi Thần chích hình thành, cũng có thể vận dụng Vực, niệm động công, Chu Hằng thôi chưởng, đạo chưởng kình này đã hình thành ở phía trên hồ, tạo thành một cơn lốc nhỏ.  

Hô!  

Sương mù bên trên hồ máu lập tức tản ra, hiện ra chân diện mục. Mặt hồ đỏ sẫm giống như nước sôi, mà ở giữa hồ nổi trồi lên đoạn xương cốt màu bạc, không biết là yêu thú hay là nhân loại.  

Ở trên chiếc xương bị đứt kia, một gốc linh thảo đỏ như máu đang nở rộ một đóa hoa màu đỏ, hoa có sáu cánh, mỗi một cánh hoa đều cực kỳ đầy đặn, như thủy tinh bóng loáng huyễn lệ.  

Chưởng phong hạ xuống, linh thảo lập tức chập chờn, cánh hoa tựa hồ cũng muốn rơi xuống từ thân cây, lại vừa có sinh mệnh lực cường đại, quyến luyến không đi.  

Hô!  

Mặt hồ gợn sóng, vang lên một mảnh quỷ kêu âm trầm, từng đạo huyết khí cuồn cuộn, tạo thành tất cả yêu thú, hình người, nhao nhao đạp không mà đến, đánh tới Chu Hằng cùng với mọi người.  

Thần Anh Cảnh!  

– Má ơi Con lừa đen lập tức dạt ra bốn vó bỏ chạy, mà những người khác cũng không chậm, nhao nhao lui ra phía sau, đều không liều mạng cùng những quái thú hình thành từ huyết khí.  

Chu Hằng tế xuất Bách Quỷ Kiếm, Kiếm Phá Phi Vũ, hắn trực tiếp đánh ra một thức sau cùng của Phi Vũ Thất Kiếm, cũng là một chiêu uy lực cường đại nhất.  



Oanh!  

Huyết khí đánh úp lại, đạo quỷ ảnh kia rất nhanh bị mai một, đây chính là ít nhất mười mấy đầu quái vật Thần Anh Cảnh, liên thủ sẽ cường đại bực nào!  

Chu Hằng đánh một kích không có hiệu quả, lập tức triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình bốc lên, cấp bách lui về phía sau, những quái vật huyết khí này giống như quỷ vật do Bách Quỷ Kiếm ngưng tụ linh khí hình thành, căn bản giằng co không có ý nghĩa.  

Dù đánh thắng thì đã sao, không có nửa phần ưu đãi!  

Hơn nữa, mười mấy Thần Anh Cảnh a, xa xa vượt ra khỏi trình độ hắn bây giờ có thể đối kháng.  

Nhưng sau khi Chu Hằng rời khỏi khu vực nhất định, những quái vật huyết khí không tiếp tục truy kích, mà nhìn chằm chằm Chu Hằng một hồi, sau lại về tới trong hồ máu, một lần nữa biến thành một đoàn huyết khí, dung hợp đến bên trên hồ máu.  

Trách không được nhiều lão tổ như vậy đều ngồi mà không nhúc nhích, cũng không phải bọn họ cố kỵ lẫn nhau, mà là hồ máu này không dễ phá!  

– Tiểu bối vô tri! Những người đó đều trừng mắt Chu Hằng một cái, thấp giọng quát, nhưng lập tức lại thu về, một lần nữa nhìn chằm chằm hồ máu – so sánh với Thi Linh Hoa, cử chỉ một tiểu bối lỗ mãng thật sự không đáng bọn họ chú ý nhiều.  

– Chu tiểu tử, chúng ta ra! Con lừa đen chạy tới – Thông thường Thi Linh Hoa chỉ có 4 cánh hoa, một gốc cây này lại có 6 cánh hoa, hiệu quả tuyệt đối mạnh đến kinh người!.  

– Ngươi có biện pháp lấy ra linh thảo từ trong hồ máu sao? Chu Hằng hỏi.  

– Không! Con lừa đen lắc đầu – Nếu bổn tọa có thể lấy linh thảo ra, còn phải tới kêu tiểu tử ngươi sao?.  

Đây là lời nói thật, nếu có thể độc chiếm ưu đãi, đầu con lừa đê tiện này tuyệt đối sẽ không tiện nghi người khác.  

– Vậy đừng vô nghĩa, ngắt lấy không được, đừng nói 6 lá cánh hoa, dù 18 lá cánh hoa cũng không liên quan tới chúng ta!  

Chu Hằng đá con lừa một cước.  

– Chu tiểu tử, nhanh lên nghĩ biện pháp a, đó là bảo vật chân chính! Nên biết rằng cường giả Hóa Thần Cảnh cũng chỉ có thể uẩn dục ra 3 lá cánh hoa Thi Linh Hoa, đây tuyệt đối là tiên thảo! Con lừa đen chảy nước miếng đầy đất.
Kiếm Pháp Vương Giả
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Story Chương 370: Thi Linh Hoa
10.0/10 từ 19 lượt.
loading...