Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 268: Hần dược xuất thế

149@-
Đế đô không có bí ẩn, đặc biệt là tin đồn về các đại hào môn, nhanh chóng truyền ra khắp các góc.  

Có những lúc chỉ là chuyện nhỏ nhặt như hột é, như là vị A lại thu một tiểu thiếp, vị B tranh giành tình nhân đánh một trận với người ta, vị C có đột phá. Nhưng hai ngày gần đây đế đô đột nhiên truyền ra tin tức làm người ta khiếp sợ không thôi.  

Tin đầu tiên, Ứng Thừa Ân đột nhiên tuyên bố, sẽ cưới Hàn Vũ Liên cường giả Linh Hải Cảnh mới lên của Hàn gia, hôn kỳ đặt ở hai tháng sau.  

So với tin tức thứ hai, kỳ thật tin đầu tiên chỉ coi như là chuyện tán dóc, nhỏ đến không nhỏ hơn được nữa.  

Đó là, có một gốc thần dược xuất thế ở Tử Vong Sâm Lâm!  

Gốc thần dược này tên là Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, sau khi ăn vào, chẳng những có thể kết nối với thiên địa, đạt được đốn ngộ đại cảnh giới, còn có thể thêm 1000 năm thọ nguyên!  

Tin tức truyền ra, thế gian chấn động!  

Chỉ riêng tác dụng có thể lĩnh ngộ đại cảnh giới cũng đủ làm Cửu Dương Sinh Sinh Thảo bị mọi người tranh vỡ đầu cướp lấy, huống chi còn tăng thêm 1000 năm thọ nguyên? Cường giả Hóa Thần Cảnh cũng chỉ có tối đa 4000 năm thọ nguyên, ngàn năm thọ nguyên có ý nghĩa thế nào?  

Yêu nghiệt như Chu Hằng, Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân cũng không có nhiều, trước mắt cường giả Kết Thai Cảnh trở lên trên đại lục có ai mà không phải thọ nguyên gần khô cạn, Cửu Dương Sinh Sinh Thảo này có dụ hoặc to lớn đối với bọn họ.  

Chỉ là Tử Vong Sâm Lâm!  

Đây chính là tử vong, tuyệt địa nổi danh khắp đại lục, tương truyền là cường giả Hóa Thần Cảnh thời kỳ viễn cổ sau khi chết biến thành, không phải Hóa Thần Cảnh căn bản không thể xâm nhập! Nhưng hiện giờ võ đạo điêu linh, tối đa cũng chỉ có cường giả Thần Anh Cảnh, ngay cả như thế, bốn đại tuyệt địa cũng chưa từng bị người ta chinh phục.  

Đi vào hang hổ mà!  

Nhưng chí bảo như thế, ai không động lòng, ai không muốn đi thử vận may một chuyến?  

Ban đầu Chu Hằng còn hoài nghi đây là một cái âm mưu, lại là người Mao gia bày ra cạm bẫy, nhưng nhanh chóng biết được, lần này quả thật không có quan hệ với Mao gia.  

Tuy rằng Tử Vong Sâm Lâm là tử địa, nhưng còn chưa đến mức người đi vào liền chết. Nơi này có rất nhiều tài liệu quý giá, nếu có thể may mắn đào được một gốc, vậy củng là cực phẩm dùng để luyện đan!  


Tử Vong Sâm Lâm nằm ở chỗ giao nhau giữa Thiên Long Đế triều và Dạ Ma Đế triều, Thiên Long Đế triều có một vị cường giả Linh Hải Cảnh tiến vào hái thuốc, ngẫu nhiên gặp phải võ giả Dạ Ma Đế triều, hai bên một lời không hợp liền đánh nhau.  

Đang đánh say sưa, bọn họ đồng thời phát hiện Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, nhưng thần dược như thế đã có được linh trí, lại có thể lặn xuống đất bỏ chạy!  

Hai đại cường giả đuổi theo một lúc, lại gặp phải sương đen tử vong trong rừng, đây là khí độc có thể giết được cả cường giả Thần Anh Cảnh, chỉ có thể nhượng bộ lui binh, trơ mắt nhìn gốc thần dược kia chạy trốn.  

Bởi vì liên quan đến đế quốc đối địch, cường giả Linh Hải Cảnh kia tự nhiên không dám che giấu, sau khi trở về liền bẩm báo cho các lão tổ Thiên Long Đế triều, tin tức liền truyền ra như vậy.  

– Tiểu Chu Tử, chúng ta mau xuất phát thôi! Phong Liên Tình kéo tay Chu Hằng, bây giờ nàng si đến mê mẩn với cái gọi là bảo vật, bởi vì bảo vật không khác gì tiền, có tiền chẳng khác gì được ăn ngon.  

Làm người “Tham Ăn tộc”, sinh mệnh của nàng chính là dùng để ăn!  

Chu Hằng còn chưa quyết định đi hay không, bởi vì hắn càng lo lắng cho Hàn Vũ Liên.  

Cũng không phải hắn có ý gì với Hàn Vũ Liên, nhưng Ứng Thừa Ân đánh chủ ý gì, người khác không biết, hắn lại quá rõ ràng!  

Thân thể Huyền Âm!  

Trong trận chiến với Triệu Đoạt Thiên, khẳng định Ứng Thừa Ân không giành được thượng phong, cho nên nếu hắn muốn nhanh chóng đột phá Kết Thai Cảnh, vậy thì rõ ràng Hàn Vũ Liên chính là đỉnh lô tốt nhất!  

Đừng nói Hàn Vũ Liên dù sao cũng là cô cô của Hàn Diệc Dao, dù tính là không có tầng quan hệ này, Chu Hằng cũng sẽ không ngồi nhìn Ứng Thừa Ân dễ dàng tiến vào Kết Thai Cảnh như thế!  

Nhất định phải phá hỏng mưu đồ của hắn!  

Nếu như Ứng Thừa Ân đột phá Kết Thai Cảnh trước một bước, như vậy chờ đợi hắn cùng Triệu gia sẽ là tai ương ngập đầu! Ứng Thừa Ân kẻ này có dã tâm rất lớn, lại lòng dạ độc ác, làm sao chấp nhận được có tồn tại uy hiếp tới hắn chậm rãi trưởng thành?  

Hắn quyết định đi tìm Hàn Vũ Liên trước.  



Dứt khoát mang theo toàn bộ.  

Bên trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung, Ứng Mộng Phạm, Phong Liên Tình thoải mái có ăn có uống, muốn nằm thì nằm, muốn ngủ thì ngủ. Đáng thương Chu Hằng phải làm cu ly, chạy bộ đi đường.  

Không đến 10 ngày, hắn đến Vũ Hoa Thành, lại nhào vào chỗ trống, Hàn Vũ Liên đã đi Tử Vong Sâm Lâm!  

Chu Hằng bắt một người Hàn gia, ép hỏi ra tin tức.  

— Hàn Diệc Dao vẫn không trở về, còn Hàn Vũ Liên cũng không đồng ý hôn sự với Ứng Thừa Ân, lần này đi ra chắc hẳn sẽ không trở về. Tin tức này đã truyền vào tai Ứng Thừa Ân, vị thiên kiều Ứng gia này tự mình đi Tử Vong Sâm Lâm, muốn mang Hàn Vũ Liên trở về.  

Theo Chu Hằng ước chừng, tên này 99% sẽ không mang về, mà sẽ trực tiếp “dùng”, “dùng” xong liền vứt!  

Nếu như để cho Ứng Thừa Ân tìm được Hàn Vũ Liên trước một bước, như vậy lúc hắn trở về, tám phần sẽ là cường giả tuyệt thế Kết Thai Cảnh!  

[CHARGE=3]  

Vậy thì thật là kẻ nghe ta thì sống, trái ta thì chết!  

Nhất định không thể để hắn thành công!  

Chu Hằng còn trẻ, gia tăng ngàn năm thọ nguyên không quá gấp gáp với hắn, hơn nữa rõ ràng hắn sẽ một đường đột phá đến Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh, thậm chí Hóa Thần Cảnh, thọ nguyên sẽ kéo dài vô hạn.  

Tuy nhiên, hắn không cần, nhưng có thể cho cha mẹ hắn!  

Chu Định Hải, Triệu Khả Hân đều không phải là thiên tài võ đạo, thành tựu cực hạn tương lai tối đa là Ích Địa Cảnh, như vậy cùng lắm chỉ có 700 năm thọ nguyên.  

Nếu như hắn có được Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, như vậy để cho cha mẹ chia nhau dùng, chẳng những mỗi người có thể được 500 năm thọ nguyên, hơn nữa còn có thể nhận được lĩnh ngộ đại cảnh giới, nói không chừng sẽ có thể đột phá Khai Thiên Cảnh!  



Nhất định phải toàn lực mà làm!  

Chu Hằng quyết định, không chút chần chờ, xuất phát tiến tới Tử Vong Sâm Lâm.  

Biết người biết ta mới có thể trăm trận không thua. Tử Vong Sâm Lâm này là tử địa nổi danh nhất đại lục, Chu Hằng tự nhiên phải biết rõ ràng nguy hiểm ở chỗ nào, bằng không mù mờ xông vào, chết thế nào cũng không biết.  

Nhưng làm hắn buồn bực, là chúng nữ trong bảo tháp lại không hề hiểu biết về chuyện này.  

Quả thật, giới hạn trong trình tự, ba người Tiêu Họa Thủy xuất thân Hàn Thương Quốc tự nhiên không có khả năng hiểu biết gì về Tử Vong Sâm Lâm, Phong Liên Tình là dã nha đầu, có thể đặt tên cho mình là giỏi lắm rồi. Còn Ứng Mộng Phạm… Ứng Mộng Phạm bình thường thì còn có thể biết một chút, nhưng không phải là dạng chỉ có trí lực của đứa nhỏ 5 tuổi này.  

Tóc dài, kiến thức ngắn mà!  

Chu Hằng thầm oán không thôi, nhưng đến tối hắn liền không có cảm khái như thế, hắn cho Phong Liên Tình cùng Ứng Mộng Phạm chia nhau xông cửa, về sau để các nàng ở bất kỳ tầng nào ngoài tầng một, miễn cho các nàng đến quấy rầy.  

Phong Liên Tình sức mạnh rất lớn, lại rất có thiên phú võ đạo, tự nhiên một đường không gì cản nổi, lấy được phần thưởng cũng bị nàng giấu đi, không hề có ý chia xẻ với mọi người.  

Ứng Mộng Phạm thì kém hơn nhiều, bị áp chế cảnh giới, ngay cả cửa thứ nhất cũng rất là miễn cưỡng mới thông qua được.  

Trọng yếu không phải phần thưởng, mà là từ nay nàng có thể ở lại tầng hai!  

Nhưng đứa bé to xác này lại rất sợ lạ, buổi tối hôm trước ngủ một mình, hôm nay kéo tay Chu Hằng khóc cả ngày, nói cái gì buổi tối cũng không muốn ngủ riêng. Chu Hằng bị nàng quấn lấy không còn cách nào, đành phải đến tối làm xong ba nàng Tiêu Họa Thủy, lại chạy lên tầng hai ngủ cùng nàng thẳng đến sáng.  

Thế mới làm Ứng Mộng Phạm mỉm cười trở lại.  

Đối với Chu Hằng mà nói, điều này thật là vừa hương diễm lại khốn khổ, mỗi sáng sớm cái tên nhóc kia lại cứng rắn chen vào giữa hai chân Ứng Mộng Phạm, hung tợn muốn phá cửa xông vào, bàn tay cũng không tự chủ ấn lên cặp núi đồ sồ kia, mỗi lần đều thiếu chút lên ngựa ra rọi.  

Hắn đành phải giảm bớt thời gian ngủ, ngày đêm tiến tới Tử Vong Sâm Lâm, trải qua hơn một tháng, cuối cùng hắn đến được bên ngoài Tử Vong Sâm Lâm.  



Nói cách khác, diện tích Tử Vong Sâm Lâm này kỳ thật còn lớn hơn cả Lãng Nguyệt Quốc!  

Nếu muốn tìm được một gốc thần dược ở trong rừng rậm lớn như thế, vậy không phải là tìm kim biển rộng hay sao? Hơn nữa, gốc thần dược này còn biết tự mình trốn chạy, vậy càng tăng thêm khó khăn, làm sao mà tìm được?  

Không có khó khăn như vậy, tuy rằng Cửu Dương Sinh Sinh Thảo thông linh, có thể độn đất mà đi, nhưng theo các vị đại sư dược đạo nói, bất kỳ thần dược nào cũng có một khu vực hoạt động, tuyệt đối không thể vượt qua phạm vi này.  

Như là Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, phạm vi này nằm trong khoảng ngàn dặm.  

Vị cường giả Linh Hải Cảnh lúc trước phát hiện vị trí Cửu Dương Sinh Sinh Thảo đã thông báo ra toàn thiên hạ, coi như cực kỳ sai lệch cũng sẽ không quá 2000 dặm, đối với võ giả bậc cao mà nói, tuy rằng khu vực này rất lớn, nhưng cũng không phải không cách nào làm được.  

Trước kia là tìm kim biển rộng, hiện tại là vớt kim trong ao, phạm vi đã thu nhỏ đến mức có thể tiếp nhận.  

Tuy nhiên, muốn đến được vị trí kia cũng không dễ dàng, bên trong Tử Vong Sâm Lâm mỗi bước nguy hiểm, ngay cả lão tổ Kết Thai Cảnh cũng có thể chết bất kỳ lúc nào. Hơn nữa, lần này không thể dính tới ngoại tộc, tin tức Cửu Dương Sinh Sinh Thảo tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.  

— Coi như bản thân mình không lấy được, nhưng cũng tuyệt đối không được để rơi vào tay ngoại tộc, đây là nhận thức chung của mọi người!  

Lỡ như để cường giả Thần Anh Cảnh ngoại tộc nào vì nó mà đột phá đến Hóa Thần Cảnh, vậy toàn bộ loài người sẽ bị nô dịch, thậm chí hủy diệt!  

Phong Liên Tình, Ứng Mộng Phạm ra khỏi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, cùng Chu Hằng tản bộ trong rừng rậm, trong chúng nữ chỉ có thực lực của các nàng hơi mạnh, có thể đi ra một chút. Nhưng Chu Hằng cũng không dám sơ suất, luôn sẵn sàng thu hai nàng vào trong bảo tháp.  

Hắn dám “một mình” xông vào, cũng là vì có được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.  

– Tối quá! Ứng Mộng Phạm càng dựa sát vào Chu Hằng, thân thể đầy đặn hoàn toàn dán lên người hắn, cảm xúc thật là tuyệt vời.  

Chu Hằng ôm lấy eo nhỏ của nàng, an ủi: – Đừng sợ, đừng sợ!  

Bảo nàng ở trong bảo tháp chờ đợi lại không chịu, thà rằng ở ngoài này sợ đến run run cũng muốn ở chung với Chu Hằng, ỷ lại vô cùng này làm Chu Hằng vừa buồn cười lại thương tiếc, một đại mỹ nhân tốt lành mà lại thành thế náy  

Bọn họ chưa đi được mấy bước, toàn bộ rừng rậm liền biến thành một mảnh tối tăm, trong bụi cỏ cây cối lại chớp động ma trơi lấp lánh, làm người ta nổi hết da gà.  
Kiếm Pháp Vương Giả
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Story Chương 268: Hần dược xuất thế
10.0/10 từ 19 lượt.
loading...