Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 123: Vậy Thì Các Ngươi Ra Ngoài Đi

153@-
Chu Hằng vắt chân chạy như điên, nhưng không vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến cực hạn, hắn có ý muốn đánh chết con quái vật Ích Địa Cảnh kia. Có lòng tin này, đương nhiên là bởi Tứ Nguyên Quy Sát Kỳ đã bị hắn luyện hóa lại, tuy rằng chỉ còn ba cây, nhưng vừa đủ cho ba con quái.  

Chỉ là hắn không biết Tứ Nguyên Quy Sát Kỳ có uy lực lớn đến cỡ nào, nếu có thể một đòn đánh Ám Bì Quái trọng thương, vậy hắn vừa vặn có thể lên cho thêm một kiếm. Nhưng nếu chỉ tạo thành tổn thương nhẹ, chẳng khác nào hắn lãng phí ba món bảo vật.  

Nghĩ lại, Chu Hằng vẫn quyết định không mạo hiểm như thế, phòng ngự của Ám Bì Quái mạnh mẽ đến mức khiến người ta giận sôi, Tứ Nguyên Quy Sát Kỳ chưa chắc có thể tạo ra vết thương nặng. Dù sao đây chỉ là cường giả Khai Thiên Cảnh ban cho Trương Tại Duẫn trấn áp Sơ Phân Cảnh, dùng để đối phó yêu thú Ích Địa Cảnh thì thật quá miễn cưỡng.  

Nếu đã như thế, vậy chạy thôi!  

Chu Hằng đột nhiên tăng sức, uy lực Tấn Vân Lưu Quang Bộ lại tăng lên, thân hình của hắn nhanh như tia chớp, nhảy lên xuống mấy cái đã ném ba con Ám Bì Quái ở đằng sau.  

Hắn giảm tốc độ, chuẩn bị tìm đường đi ra, nhưng bỗng nghe đằng xa có âm thanh truyền đến, ba con Ám Bì Quái kia đã đuổi theo đến đây!  

Đáng chết, mũi của mấy con quái vật này thính quá đi chứ!  

Chu Hằng lại thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, chạy nhanh tới trước, 3-4 phút sau bất ngờ thấy được có mấy thi thể Ám Bì Quái nằm dưới đất, rõ ràng là bị lưỡi dao sắc bén gây thương tích, chứ không phải móng vuốt răng nanh giết chết.  

Đầu tiên hắn sửng sốt, sau đó hiểu được, nhất định là Ám Bì Quái truy đuổi mấy người Nam Cung Nguyệt Dung, trên đường xảy ra chiến đấu, bị mấy người Nam Cung Nguyệt Dung đánh chết. Cũng phải, những quái vật này có mũi thính kinh người, dù cho rời khỏi tầm nhìn, cũng có thể thông qua mũi để tìm tới, phiền không nói hết, chỉ có giết mới thôi.  

Vù, vù, vù, hắn chạy đi như bay, nhưng không dám thúc đẩy Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến tận cùng, vậy sẽ tiêu hao quá lớn. Chỉ là duy trì tốc độ tương xứng với Ám Bì Quái ở đằng sau, vừa quan sát địa hình, tìm kiếm con đường thoát thân.  

Ồ?  

Bỗng nhiên ánh mắt hắn sáng lên, đằng trước xuất hiện một hang núi, cửa hang nhỏ hẹp, hắn có thể đi vào, nhưng Ám Bì Quái cao đến 5 trượng tuyệt đối không thể vào được! Hắn hoàn toàn có thể dùng hang núi này để thoát khỏi truy đuổi.  

Có chủ ý này, hắn lập tức tăng tốc, nhảy lên mấy cái, đã đến bên ngoài hang núi.  

Ầm!  

Một cơn gió mạnh đáng sợ cuốn qua, trong hang động lại có người phát động công kích hắn! Chu Hằng vội vàng tréo chân, dùng Tấn Vân Lưu Quang Bộ né tránh, ánh mắt quét qua, ánh mắt lạnh băng.  


Phát động công kích hắn, chính là Nam Cung Nguyệt Dung! Ở trong hang động không chỉ có mỗi mình nàng, còn có Khương Huyền Linh, cùng với mấy võ giả Sơ Phân nhị trọng thiên. Hẳn là kết bạn đánh ra chạy ngoài, cũng giống như Chu Hằng, muốn mượn hang động này để nghỉ ngơi.  

– Chu Hằng, không phải ngươi có bản lĩnh rất lớn hay sao, cứ ở bên ngoài chơi đùa với những quái vật kia đi!  

Khương Huyền Linh cười ha hả, sóng vai cùng Nam Cung Nguyệt Dung, giữ vững hang động.  

Những võ giả còn lại cũng cười lạnh nhìn Chu Hằng, mỗi người đều lên tiếng nói móc trào phúng. Bọn họ không đánh lại Chu Hằng, chỉ có thể dùng phương pháp này để phát tiết.  

Hai đại cao thủ Sơ Phân tam trọng thiên tọa trấn, dựa vào địa hình, dù cho Chu Hằng có Tấn Vân Lưu Quang Bộ cũng vô dụng, căn bản không thể nào đi qua.  

Mà bóng dáng ba con Ám Bì Quái đã ngày càng gần, nháy mắt sẽ đuổi tới, Chu Hằng có thể, có năng lực chống đỡ ba con yêu thú Ích Địa Cảnh hay sao? Chỉ còn đường chết, tuyệt đối là chỉ còn đường chết!  

Những người này đều bị thiệt bởi Chu Hằng, hiện tại dù bản thân đang trong thế giới cực độ nguy hiểm, nhưng vẫn chặn người có chiến lực mạnh nhất như Chu Hằng ở ngoài cửa, trong mắt chỉ còn thù riêng.  

Chu Hằng nhếch môi cười lạnh, mấy tên đần độn này căn bản không biết hắn còn có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chỉ cần chui vào bên trong, đừng nói Ích Địa Cảnh, ngay cả cường giả Khai Thiên Cảnh, Linh Hải Cảnh đến đây cũng không tổn thương được tới hắn!  

Hắn không trực tiếp vận dụng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, một là xuất phát từ rèn luyện bản thân, hai là cũng cần quan sát thử cái thế giới xa lạ này.  

Hang động này, hắn không nhất định phải vào, nhưng những kẻ này càng không muốn cho hắn vào, hắn lại càng muốn vào.  

Chu Hằng trực tiếp tế ra hắc kiếm, cười lạnh buốt nói:  

– Ta không thích chơi với quái vật, không bằng các ngươi đi đi!  

Một kiếm chém ra, hắc kiếm tung ra một con rồng đen, cuốn lấy Khương Huyền Linh cùng Nam Cung Nguyệt Dung.  

Keng! Keng!  

Hai tiếng giòn giã, Nam Cung Nguyệt Dung cùng Khương Huyền Linh đồng thời vung vũ khí ra đón đỡ. Chỉ là hang động này tuy rằng dễ thủ khó công, nhưng đồng thời cũng hạn chế hành động của bọn họ, chỉ có thể chọi cứng với Chu Hằng, ba thanh vũ khí va chạm, tia lửa bắn tung tóe.  



Nam Cung Nguyệt Dung hừ nặng một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp bỗng trắng bệch. Kiếm vàng của nàng là lực huyết mạch biến thành, coi như một bộ phận thân thể nàng, bị mạnh mẽ cắt đứt cũng như cắt một ngón tay, chẳng những đau đớn, hơn nữa cực kỳ tổn thương nguyên khí!  

– Đây là Pháp khí cấp bậc gì, sao lại sắc bén như vậy?  

Khương Huyền Linh không thể tin được hét to.  

Pháp khí chẳng những có phân biệt phẩm cấp, còn có khác biệt cảnh giới, tựa như Linh Hải Cảnh chỉ có thể sử dụng Pháp khí của Linh Hải Cảnh, hoặc là càng cao cấp hơn. Bằng không nếu sử dụng Pháp khí cảnh giới thấp, linh lực khổng lồ sẽ nháy mắt phá hủy trận pháp bên trong Pháp khí.  

Cảnh giới Pháp khí càng cao, sử dụng tài liệu chế tạo cũng càng quý giá, sau khi chế thành tự nhiên cũng càng cứng rắn, sắc bén hơn.  

Đao tím của Khương Huyền Linh là Pháp khí Sơ Phân Cảnh, tuy rằng phẩm bậc chỉ mới thất phẩm, nhưng có thể một kiếm chém đứt, chỉ sợ Pháp khí cấp bậc Ích Địa Cảnh cũng không làm được, ít nhất phải là Khai Thiên Cảnh!  

Trong tay tiểu tử này lại có Pháp khí Khai Thiên Cảnh? Đừng nói là mấy phẩm, có thể tăng lên mấy thành chiến lực, chỉ là uy lực không gì cản nổi là đủ rồi!  

– Bớt nói nhảm, ngươi nên ra ngoài cho ta!  

Chu Hằng hừ lạnh, trường kiếm tiến vào, giơ tay chụp lấy Khương Huyền Linh.  

Khương Huyền Linh không nắm giữ Thế, cộng thêm hang động nhỏ hẹp, hắn căn bản không có không gian né tránh, trực tiếp bị Chu Hằng chộp lấy, nắm ngực ném ra ngoài.  

– Không…  

Khương Huyền Linh hét thảm, ba con Ám Bì Quái Ích Địa Cảnh bên ngoài đã xông tới, hắn không muốn chết mà!  

Nhưng bây giờ nào còn do hắn được nữa?  

– Ra ngoài một người, còn lại bốn, các ngươi không cảm thấy chỗ này rất chật chội hay sao?  

Chu Hằng toát ra tươi cười lạnh giá, nếu những người này muốn chắn mình ở ngoài hang, vậy để chính bọn họ cũng nếm thử cảm giác này.  


Tuy rằng làm như vậy sẽ lãng phí lực lượng của những người này, nhưng Chu Hằng cũng không so đo, trên đời này có quá nhiều người đáng giết, cũng không thèm mấy tên này.  

Bốn người Nam Cung Nguyệt Dung liên thủ chống lại Chu Hằng, có Nam Cung Nguyệt Dung cũng nắm giữ Thế, lại là cao thủ Sơ Phân tam trọng thiên làm chủ lực, bọn họ miễn cưỡng còn kéo dài hơi tàn. Nhưng ở bên ngoài, ba con Ám Bì Quái Ích Địa Cảnh đã chạy tới, triển khai công kích Khương Huyền Linh.  

Ầm! Ầm! Ầm!  

Lực lượng cuồn cuộn lan tỏa, giữa lúc sống chết, Khương Huyền Linh cũng lấy ra bản lĩnh áp rương, trên người xuất hiện hào quang màu trắng, lại có thể chống chịu được công kích Ích Địa Cảnh!  

Chỉ là sau mười mấy lần, trên màn hào quang xuất hiện vô số vết nứt như mạng nhện, rõ ràng không thể duy trì được bao lâu nữa.  

Khương Huyền Linh cứ đứng ở hang động, cố gắng muốn xông trở vào, nhưng mỗi lần đều bị Chu Hằng một quyền đánh ra – Màn hào quang này chỉ có thể bảo hộ hắn không bị thương, nhưng không thể chuyển dời được lực lượng đánh tới.  

Hắn không thể tiến vào, cũng không lùi lại được, bị kẹt chết cứng ở cửa hang.  

Ầm!  

Màn hào quang tím cuối cũng vỡ nát, hóa thành hàng tỷ đốm sáng, Khương Huyền Linh mất đi tầng bảo hộ này làm sao còn ngăn cản được Ám Bì Quái công kích, lập tức bị cắn vào một cánh tay mạnh mẽ lôi ra ngoài.  

Ba con quái vật giành giật nhau, rẹt rẹt rẹt mấy cái đã xé Khương Huyền Linh thành tám khúc, cầm tay, chân cắn rột rột mấy cái rồi nuốt xuống.  

Sinh mệnh lực của võ giả Sơ Phân Cảnh rất mạnh, Khương Huyền Linh bị thương nặng như vậy cũng còn chưa chết ngay, nhưng như vậy chỉ khiến hắn càng thêm thê thảm, tận mắt thấy được quá trình mình bị nuốt sống!  

Thẳng đến khi một con Ám Bì Quái há to miệng máu cắn đứt cổ của hắn, lúc này mới kết thúc vận mệnh khổ sở của hắn.  

– Chu Hằng, ngươi quả thật không phải người! Mọi người đều cùng là loài người, sao ngươi có thể làm như vậy!  

Một người hiên ngang lẫm liệt trách mắng Chu Hằng, giọng lại đang run lên, hắn không muốn mình cũng lọt vào cùng một vận mệnh.  

Chu Hằng cười ha ha, nói:  

– Lúc trước không phải là các ngươi chặn ta ngoài cửa hang, không phải muốn thấy ta bị ba con yêu thú phanh thây hay sao? Hiện tại trở mặt lý lẽ hào hùng trách mắng ta, ta thật là không hiểu, sao da mặt của các ngươi dày như thế chứ?  

– Muốn làm kỹ nữ thì làm kỹ nữ, đừng có đòi lập đền thờ trình tiết gì!  

Thế công của hắn càng mạnh thêm, còn ba con Ám Bì Quái ở bên ngoài cũng dùng đầu va đụng, dùng vuốt đào bới hang đá, muốn đào cái hang này ra. Nhưng hang đá này chắc chắn thần kỳ, yêu thú Ích Địa Cảnh mà cũng không làm gì được!  

Đánh lâu không xong, Chu Hằng se tay trái, một đóa hoa sen năm màu bỗng xuất hiện, đánh về phía bốn người Nam Cung Nguyệt Dung!  

– Mau tránh!  

Bốn người đều biết uy lực của hoa sen năm màu này, lập tức mặt mũi trắng bệch, không gian chỗ này là hang động đó, làm sao có thể sử dụng tuyệt chiêu như thế. Một khi bùng nổ không chỉ bọn họ gặp tai ương, ngay cả Chu Hằng cũng khó may mắn thoát được.  

Cái tên điên này! Má nó đây là kẻ điên! Sớm biết vậy làm sao cũng sẽ không đi chọc hắn!  

Ầm!  

Hoa sen năm màu đột nhiên nổ tung, lực lượng của Chu Hằng vốn đã vượt qua Sơ Phân tam trọng thiên bình thường, Ngũ Hành Liên Hoa Phá này có thể tăng uy lực lên một tiểu cảnh giới, tuy rằng còn xa mới đạt đến Ích Địa Cảnh, nhưng cũng không phải là Sơ Phân Cảnh có thể ngăn cản được!  

— Ngay cả bản thân Chu Hằng dính phải cũng sẽ bị thương nặng!  

Dao động năng lượng đáng sợ điên cuồng quét ngang trong hang động, tựa như sóng to gió lớn gào thét dữ dội.  

Bốn người Nam Cung Nguyệt Dung đều tế ra tuyệt chiêu hộ mệnh, nhưng ngoài Nam Cung Nguyệt Dung ra, ba người khác không phải xuất thân Thiên Tinh Tông, nào có nội tình sâu như thế. Có hai tên không hay ho, trực tiếp bị sóng khí cuồng bạo mạnh mẽ ném bay ra ngoài hang động.  

Khi bọn họ choáng đầu hoa mắt bò dậy, ở đối diện là ba con Ám Bì Quái cùng hung cực ác!  

Lại một trận yến tiệc giết chóc!  

Chu Hằng xuất hiện từ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn cũng không muốn nếm thử uy lực Ngũ Hành Liên Hoa Phá của mình, ngay nháy mắt bùng nổ đã sớm tiến vào trong bảo tháp, đợi cho lực lượng kinh khủng cuốn qua mới xuất hiện trở lại. Tuy rằng dư sóng còn quanh quẩn trong hang động, nhưng lực sát thương đã yếu đi nhiều.  

Chỉ còn lại hai người!  
Kiếm Pháp Vương Giả
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Story Chương 123: Vậy Thì Các Ngươi Ra Ngoài Đi
10.0/10 từ 19 lượt.
loading...