Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 1119: Chật vật mà chạy

183@-
Đây là đang tự sát?  

Ma Hải là địa phương kh ủng bố bậc nào? Đó là nơi ngay cả Thánh nhân đều phải dừng bước! Sâu trong Ma Hải ngay cả Thánh nhân đều không dám đặt chân, khi bị vô số bóng ma bao vây, Thánh nhân đều sẽ có nguy hiểm ngã xuống!  

Nhưng Thạch Dương lập tức gật đầu trong lòng. Bất kể Chu Hằng và Hồng Nguyệt chạy tới địa phương nào đều không có khả năng tránh được một vị Thánh nhân truy kích, ngược lại là ở trong Ma Hải này còn có một đường sinh cơ!  

Bởi vì Tử Linh bóng ma quá đặc thù, chỉ có pháp tắc mới có thể thương tổn đến!  

Đặc tính như vậy quyết định cho dù là Thánh nhân đều chưa chắc là lựa chọn tốt nhất đối phó Tử Linh. Ngược lại chỉ xem nắm giữ pháp tắc, đi càng xa đối phó Tử Linh càng hữu hiệu.  

Hồng Nguyệt ở lĩnh ngộ pháp tắc đi ra 1000 bước, nghĩa là ở trong Ma Hải Hồng Nguyệt so với Thạch Dương càng có sức sát thương!  

Tuy nhiên, cũng chỉ là càng có sức sát thương mà thôi!  

Thánh nhân được thiên địa chiếu cố, lực phòng ngự cũng mạnh đến kh ủng bố, ngay cả Hỗn Độn Cảnh 1000 bước cũng chỉ là có thể gây tổn thương lại giết không chết, nhưng lực phòng ngự mạnh bao nhiêu?  

Giết được nhanh, giết được nhiều cũng không đại biểu là có thể kiên trì được lâu hơn!  

Thạch Dương chỉ thoáng do dự liền quyết định mạo hiểm đuổi tiếp.  

Một là hắn quá hận Chu Hằng, hai là có được Hồng Nguyệt cũng là giấc mộng từ lâu nay của hắn. Giờ phút này cơ hội ngay tại trước mắt, hắn lại làm sao có thể bỏ qua.  

Vút vút trước sau ba bóng người đều với tốc độ vô cùng nhanh tiến vào trong Ma Hải.  

Lúc này thật đúng là chơi lớn rồi!  

Lão Thanh Long nghĩ nghĩ, hắn mới không muốn tiến vào Ma Hải! Tất cả mọi người đều không rõ ràng bằng hắn và ba đại Thần thú khác, hiểu biết nguy hiểm của Ma Hải. Mà cố tình Chu Hằng lại là khắc chế Tử Linh gắt gao!  

Lúc này, ngay cả Thánh nhân đều phải xui xẻo!  

Vẫn là nhanh chóng liên hệ Hoặc Thiên một chút đi, tuy rằng Hoặc Thiên đã đem Chu Hằng khai trừ khỏi Thái Hư Tông, nhưng chuyện giữa nam nữ ai lại có thể nói được rõ ràng chứ?  

Thông báo một chút dù thế nào cũng không sai. Không thông báo vạn nhất để Chu Hằng xảy ra chuyện, về sau Hoặc Thiên trách tội thì làm sao bây giờ?  

Hồng Nguyệt kẹp Chu Hằng cấp tốc mà đi, dọc theo đường đi chiến lực của nàng mở ra toàn bộ, vầng trăng máu oanh sát, dù là âm ảnh Tử Linh Hắc Động Cảnh cũng tuyệt đối không phải là địch thủ một hiệp của nàng, đều bị pháp tắc cao tới 1000 bước thuấn sát!  


ads  

Bởi vì lực sát thương khủ ng bố này, khiến tốc độ của nàng bỏ xa Thạch Dương mấy thân người!  

Nhưng Thánh nhân dù sao cũng là Thánh nhân, lực sát thương pháp tắc không được lại như thế nào, bằng vào khí lực mạnh mẽ cứng rắn xông qua!  

Hồng Nguyệt dẫn đầu, nhưng muốn thoát khỏi Thạch Dương? Không có khả năng!  

Trên thực tế, Hồng Nguyệt và Chu Hằng đều chưa từng nghĩ muốn thoát khỏi Thạch Dương. Không thấy Chu Hằng đều không mở vòng thiên hà ra sao? Vì chính là đem Thạch Dương tận khả năng kéo vào sâu trong Ma Hải, cùng Tử Linh “liên thủ” xử lý vị Thánh nhân mới này!  

Có thể xử lý tốt nhất, không thể xử lý cũng phải đánh hắn sợ!  

Địa phương có Ma Hải, Chu Hằng liền trời sinh đứng ở thế bất bại! Thánh nhân? Thánh nhân cũng phải đứng sang một bên!  

– Ha ha ha, các ngươi chạy không thoát! Thạch Dương hừ lạnh, bởi vì chỉ lo truy kích, trên người hắn có mấy miếng góc áo đã bị Tử Linh cắt rách, nhưng cách thương tổn đến hắn lại còn xa.  

– Có gan ngươi tiếp tục đuổi! Chu Hằng cười nói.  

– Đồ chỉ biết dựa vào nữ nhân, không có tư cách nói chuyện ở trước mặt bản thánh!  

Thạch Dương khinh thường nói.  

– Dựa vào nữ nhân thì thế nào, vậy cũng phải có nữ nhân cho ngươi dựa vào mới được! Chu Hằng không thèm để ý, ôm eo thon của Hồng Nguyệt càng chặt: – Trên đời này hai nữ nhân xinh đẹp nhất, có mị lực nhất đều là của ta, ngươi liền ở một bên hâm mộ đi!  

Thạch Dương bị đâm trúng yếu hại, không khỏi giận sôi!  

Vì sao! Vì sao! Vì sao!  

Giai nhân tuyệt sắc như vậy vì sao muốn nhào vào vòng tay của Chu Hằng? Tiểu tử này có gì tốt? Thiên hạ chỉ có năm thánh, điều này quyết định Chu Hằng dù có mạnh mấy đi nữa cũng chỉ có thể là Hỗn Độn Cảnh. Nhưng vì sao Hoặc Thiên và Hồng Nguyệt cứ muốn coi trọng tiểu nhân vật như vậy?  

Hắn tức, hắn giận!  

Hắn bất chấp tất cả muốn đánh chết Chu Hằng, sau đó cướp lấy Hồng Nguyệt!  

Dưới chấp niệm cuồng nhiệt như vậy, hắn đuổi sát không bỏ, vô tình đã hai ngày qua đi.  



Nhìn lại Thạch Dương thì tốt hơn nhiều, lực sát thương của hắn không bằng Hồng Nguyệt nhưng năng lực phòng ngự lại hơn xa, tuyệt đối có thể kiên trì lâu hơn Hồng Nguyệt.  

– Từ bỏ đi! Thạch Dương ở phương xa nói, một đường khó khăn giết qua, hắn nhìn thấy Hồng Nguyệt đã không đủ sức đi tới… Âm Ảnh Tử Linh thật sự quá nhiều!  

– Xấp xỉ rồi! Hồng Nguyệt nói.  

Chu Hằng gật đầu, hắn vẫn như cũ ôm eo Hồng Nguyệt, cúi đầu hôn lên môi Hồng Nguyệt một cái.  

Mua vui trong cái chết sao?  

Nhưng hành vi thân mật như vậy lại khiến Thạch Dương nhìn mà trong mắt phun lửa, dường như lão bà của mình đang ngoại tình, chỉ muốn một chưởng đập chết Chu Hằng!  

Ông đúng lúc này, một quầng sáng từ trong cơ thể Chu Hằng trào ra, phóng ra hào quang thần thánh, giống như bông tuyết bay vào trong lửa, Tử Linh bốn chung quanh trong nháy mắt hóa thành tro tàn!  

Điều này làm sao có thể!  

Thạch Dương trợn mắt há mồm, lúc Thiên Thần Đại Hội tuy là bộc phát tử triều siêu cấp, nhưng hắn sớm bị Hoặc Thiên đánh mặt đuổi đi, căn bản không tận mắt thấy kỳ tích lúc ấy Chu Hằng bày ra!  

Hiện tại, hắn cần vì thế mà trả giá lớn!  

Chu Hằng đem khoảng cách của ánh sáng thiên hà khống chế ở trong vòng một trượng, khu vực này chính là vùng cấm Tử Linh, bất kỳ Tử Linh đều kính mà ở xa, căn bản không dám bước vào!  

Tất cả Tử Linh toàn bộ phát động công kích hướng về Thạch Dương!  

Áp lực của hắn tăng vọt!  

Nguyên bản Tử Linh có hai điểm công kích, bất kể là Thạch Dương hay là Hồng Nguyệt đều là vô cùng cường đại, đủ để kiềm chế. Nhưng hiện tại thì sao, căn bản không có một con Tử Linh nào có gan bước vào cái vòng kia, như vậy liền đơn giản- Thạch Dương trở thành đối tượng công kích duy nhất.  

Thánh nhân là rất cường đại, nhưng cường đại này là thể hiện ở lực lượng, cố tình Âm Ảnh Tử Linh không sợ nhất chính là lực lượng thuần túy đả kích. Tương đương với đem cấp Thánh nhân đánh rớt xuống Hỗn Độn Cảnh!  

Thạch Dương lấy ra một cái đầu lâu màu trắng, vừa thúc phát, khí tử vong cuốn khắp, nơi đi qua lập tức có mấy vạn Tử Linh đồng thời diệt sạch! Nhưng trong Ma Hải lại có bao nhiêu Tử Linh? Có đầu nguồn không ngừng cung cấp, giết một con thậm chí có thể ra hai, ngươi cứ việc giết là được!  

Mà trên người Thạch Dương cũng xuất hiện miệng vết thương, bị mười mấy vạn Tử Linh Hắc Động Cảnh nhắm vào, có thể không bị thương sao?  

Tiếp tục như vậy không phải là biện pháp!  


Thạch Dương nhìn Chu Hằng, lập tức có ý tưởng.  

Vút hắn mạnh mẽ đánh ra vòng vây, xông về phía Chu Hằng.  

Chu Hằng mỉm cười, một tay ôm Chu Hằng, thân hình bay bay, tiếp tục rơi về phía sâu trong Ma Hải.  

Ánh sáng thiên hà mở đường, Âm Ảnh Tử Linh phía trước tránh không kịp, dù là tránh không khỏi cũng sẽ dưới sự chiếu rọi của ánh sáng thiên hà trong nháy mắt thành tro, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến tốc độ tiến tới của Chu Hằng.  

Nhưng Thạch Dương thì sao, chung quanh hắn đều có vô số Âm Ảnh Tử Linh đang đồng thời công kích. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, sẽ còn hấp dẫn tới Tử Linh càng mạnh, hắn từng bước khó khăn!  

Không có khả năng đuổi kịp!  

Thạch Dương lập tức cho ra kết luận ở trong lòng, hơn nữa, nếu tiếp tục xâm nhập, hắn gặp phải nguy hiểm càng lớn!  

Lui!  

Thạch Dương tuy rằng trong lòng phẫn nộ, nhưng không thể không bất đắc dĩ tiếp nhận kết quả này. Hắn chẳng những không giết được Chu Hằng, còn phải lập tức lui lại, nếu không nguy rồi!  

Hắn lập tức xoay người chạy!  

– Này, Thạch lão huynh, chạy gấp vậy làm chi? Hắn vừa chạy, Chu Hằng lập tức liền đuổi, chỉ là vẫn duy trì khoảng cách tuyệt đối. Dù sao luận chiến lực chân thật dù là Hồng Nguyệt cũng không phải là đối thủ của Thạch Dương!  

Thánh nhân cùi mấy đó cũng là Thánh nhân!  

Thạch Dương giận dữ, thật muốn lật tay một chưởng đập chết Chu Hằng. Nhưng khoảng cách quá xa, hắn căn bản không có khả năng làm được! Hơn nữa, hắn chỉ cần vừa dừng lại, liền bị vô số Âm Ảnh Tử Linh bao vây, càng thêm khó thể thoát thân.  

Loại chuyện sẽ chỉ làm mình không công rơi vào nguy hiểm, hắn đương nhiên sẽ không làm!  

Tiếp tục chạy!  

Chỉ cần ra khỏi Ma Hải, đó chính là hắn làm chủ!  

Nhưng muốn ra ngoài khó!  

Sau hai ngày này, trong Ma Hải có lượng lớn Âm Ảnh Tử Linh đuổi tới, hơn nữa còn đều là cấp Hắc Động, đủ để tạo thành uy hiếp cực lớn đối với Thánh nhân! Mặt khác, Hồng Nguyệt cũng không nhàn rỗi, thi thoảng bổ ra một chưởng, pháp tắc 1000 bước vận chuyển, cho dù không giết được Thánh nhân cũng có thể tạo thành uy hiếp tương đối. Càng mấu chốt chính là, có thể làm chậm tốc độ đi tới của Thạch Dương!  

Điều này khiến cho Thạch Dương rất bị thương, bởi vì Hồng Nguyệt có thể tùy ý đánh loạn, cho dù là “ngộ thương” lượng lớn Âm Ảnh Tử Linh cũng không sao, căn bản không có một con Tử Linh nào sẽ xông về phía đoàn hào quang kia!  

Thạch Dương tương đương phải chiến với Tử Linh của toàn bộ Ma Hải và Hồng Nguyệt liên thủ!  

Đây căn bản không có phần thắng, nếu là Ma Hải dễ đối phó như vậy, cũng không cần bốn đại Thần thú nhiều thế hệ trấn thủ!  

Vết thương trên người Thạch Dương nhiều lên, cho dù là Thánh nhân được xưng bất tử bất diệt, vậy cũng phải xem hắn bản thân có tự tìm đường chết hay không. Chạy tới Ma Hải, loại địa phương căn nguyên thiên địa sơ khai.  

Hồng Nguyệt lại nhíu mày, nói: – Khả năng giết không chết!  

Chu Hằng gật đầu, dù sao bọn họ cũng không đem Thạch Dương dẫn tới đáy Ma Hải, cho Thạch Dương cơ hội có thể thoát thân.  

– Tuy nhiên, dù hắn có thể thoát thân cũng phải tróc một lớp da! Hắn cười nói.  

Ở thế giới này, Thánh nhân chính là tượng trưng của vô địch, có thể chống lại Thánh nhân cũng chỉ có Thánh nhân! Hai người bọn họ lại có thể làm cho một Thánh nhân vết thương lớp lớp chật vật mà chạy, nói ra tuyệt đối có thể làm cho bọn họ trở thành truyền kỳ bất hủ!  

Vết thương trên người Thạch Dương càng ngày càng nhiều, thương thế cũng càng ngày càng nặng. Tóc tai bù xù, máu thánh vãi loạn, nào còn có một tia uy nghiêm của Thánh nhân?  

Nhưng Thánh nhân dù sao cũng là Thánh nhân. Hai ngày sau, Thạch Dương từ trong Ma Hải bắ n ra, đầu không thèm quay, cũng không thèm nói một tiếng, trực tiếp rời đi.  

Hắn bị thương quá nặng, phải ngay lập tức chữa thương, nếu không sẽ thương đến căn cơ, vĩnh viễn không có khả năng có thêm tiến bộ về lĩnh ngộ pháp tắc!  

Lão Thanh Long ngay lập tức cảm ứng được, không khỏi lắc lắc đầu. Đối với kết quả này hắn sớm có đoán trước, dù sao ở trong Ma Hải ai cũng không có khả năng là đối thủ của Chu Hằng. Nhưng tận mắt nhìn thấy một gã Thánh nhân lại chật vật như vậy chạy trốn, vẫn khiến hắn giật mình không thôi.  

Thái Hư nhất mạch thật đúng là khắc tinh của Thạch Dương!  

Đầu tiên là Hoặc Thiên điên cuồng tát tai Thạch Dương, lại có Chu Hằng, Hồng Nguyệt liên thủ chỉnh cho Thạch Dương vết thương lớp lớp, chật vật mà chạy. Quả thật chính là bát tự xung khắc!  

– Tổ Long đại nhân, Thạch Dương này làm sao lại đột nhiên chạy tới Vĩnh Hằng Long Tinh? Khi Chu Hằng gặp lại lão Thanh Long, không khỏi hỏi.  

– Hắn đưa ra một yêu cầu, mỗi tháng muốn Long tộc dùng Tiên Cư cung cấp hắn 1 tỉ sinh linh!  

Lão Thanh Long nói.  

Chu Hằng nhướng mày, muốn nhiều sinh linh như vậy làm chi?  

– Hắn còn nói, Bạch Cốt Tông, Kim Dương Tông hiện tại đều là một thành viên của Bổ Thiên Giáo, người không tuân chính là cùng hai đại Thánh nhân là địch!
Kiếm Pháp Vương Giả
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Truyện Kiếm Pháp Vương Giả Story Chương 1119: Chật vật mà chạy
10.0/10 từ 19 lượt.
loading...