Kiếm Pháp Vương Giả
Chương 1089: Con rắn nhỏ
165@-Phù văn này… Thật mạnh!
Thổ Hành Vận tuy rằng không tính là cường thủ, nhưng mà dầu gì cũng là song trọng Hắc Động Vương a, nhưng mà không ngờ không có một tia phản kháng đã bị giam cầm, điều này mọi người không thể chấp nhận.
Con lừa kia, bất quá chỉ là Hắc Động Vương! Cùng lắm cũng là song trọng Hắc Động Vương, bởi vì phù văn đều có thuộc tính, linh lực và thể lực là hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau, căn bản không khả năng cùng gia trì được trên một quả phù văn!
Như vậy, con lừa đen dựa vào cái gì có thể giam cầm Thổ Hành Vận chứ? Đáp án chỉ có một, phù văn của con lừa đen là phù văn dung hợp pháp tắc thiên địa cao cấp hơn!
Mặc dù mọi người đều là Hắc Động Vương, đi được một bước cũng là Hắc Động Vương, đi được 10 bước cũng là Hắc Động Vương a, đây là khác biệt về lĩnh ngộ pháp tắc, mà chiến lực giống nhau sao?
5 bước là được đột phá đến tiểu cảnh giới kế tiếp, 10 bước… Đó là Hỗn Độn Cảnh cơ sở a!
Có người theo đuổi cảnh giới, trước tạo thành 9 cái hắc động, sau đó bắt đầu tu 9 cái hắc động đến 10 bước, nhưng có người lại lựa chọn tu từng bước một, sau khi củng cố cơ sở vô cùng vững chắc mới bước ra bước tiếp theo.
Hai lựa chọn này, lựa chọn ban đầu khẳng định mạnh hơn, dù sao hắc động càng nhiều thì cất chứa linh lực hoặc là thể lực càng nhiều, nhưng mà nếu muốn trở lại trùng tu thì rất phí thời gian, so ra không bằng một đường tiến tới, cho nên lựa chọn thứ hai mới chính xác.
Có ưu có khuyết, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tương lai có thể đi đến đỉnh phong, bởi vậy cũng không thể nói loại nào tốt hơn.
Nhưng mà thế giới này rất coi trọng thực lực, bởi vậy người bình thường đều lựa chọn hình thành hắc động trước, đề cao cảnh giới, dù sao có thể quay lại trùng tu tiểu cảnh giới, bọn họ còn thiếu thời gian sao?
Vô luận là Thổ Hành Vận, Xà Bộ Hành hay là 2 người kia, bọn họ đều làm lựa chọn giống vậy. Đề thăng cảnh giới trước, sau đó trùng tu cơ sở.
Nhưng con lừa này, không ngờ lựa chọn con đường thứ hai!
– Hành Vận, ngươi lui xuống trước đi! Xà Bộ Hành làm bộ lão đại, ở trước mặt Hổ Hạo Thiên hắn vâng vâng dạ dạ, nhưng mà ở trước mặt người khác hắn lại cực kỳ kiêu ngạo.
– Xà ca, ngươi tới! Thổ Hành Vận vội vàng lui về phía sau, hắn 1 chiêu đã bị đánh sợ!
Cảm giác này thật là khủng khiếp, nhìn thấy công kích của đối phương đánh tới nhưng lại không thể trốn, không thể né, không thể chống đỡ, giống như phải chờ chết! Xà Bộ Hành khoanh tay. Hắn là Hắc Động Hoàng, hơn nữa may mắn tạo thành ba cái hắc động, trên thực tế chiến lực là Hắc Động Đế! Hắc Động Đế đánh Hắc Động Vương, đó là tuyệt đối nghiền ép.
– Con rắn nhỏ, ngươi phách lối cái gì! Con lừa đen nói.
Phách lối? Rốt cuộc là ai phách lối, ngươi vừa mở miệng đã kêu người ta là con rắn nhỏ. Chưa thấy qua ai phách lối hơn ngươi.
ads
Xà Bộ Hành biến sắc, nói: – Chủng tộc hạ đẳng ngươi cũng dám hồ ngôn loạn ngữ ở trước mặt ta!
Con lừa khẳng định không thuộc hàng ngũ thần thú, thậm chí ngay cả yêu thú cũng không tính! Mà thần thú lại chỉ luận huyết mạch, ngay cả Huyết mạch hạ vị Long tộc Chu Hằng đều bị bọn họ khinh bỉ, huống chi con lừa đen ngay cả thần thú cũng không phải.
– A phi, bổn tọa chính là điềm lành thiên địa à. Ngươi dám nhục mạ bổn tọa, không sợ trời giáng ngũ lôi oanh kích sao! Con lừa đen liên tục nhổ nước miếng, sau đó quay đầu nói vơi Chu Hằng: – Chu tiểu tử, hôm nay có canh rắn ăn rồi.
– Ta cảm thấy thịt kho tàu cũng không tồi à! Chu Hằng liếm liếm đầu lưỡi, thể chất cần trưởng thành, nhưng mà ăn 1 vạn cân thịt thú cấp Hắc Động, Tuệ Tinh Cảnh còn kém hơn nửa cân cấp Hắc Động đấy.
Thần thú Cấp Hắc Động đó chính là thần thú hoàn toàn ở trạng thái thú, Chu Hằng ăn cũng không có chút áp lực nào!
– Đáng ghét! Xà Bộ Hành giận dữ, hai tên Hắc Động Vương nho nhỏ này không ngờ đang nghiên cứu xem nấu canh hay là kho thịt mình, khinh người quá đáng! Không thể nhẫn nhịn! Tuyệt không thể nhẫn nhịn! Hắn giận dữ quát lớn một tiếng giết tới con lừa đen.
– Đinh cho bổn tọa! Con lừa đen giở trò cũ vận chuyển phù văn giam cầm.
Chỉ là phù văn này tuy rằng cường đại, nhưng cũng không phải không nhìn cấp bậc, mặc dù có chút tác dụng với Xà Bộ Hành nhưng chỉ giằng co không tới một phần trăm giây. Lập tức liền bị hắn đánh nát, tiếp tục giết tới con lừa đen.
– Lư nương a, cứu mạng a!
Con lừa đen vội vàng quay đầu bỏ chạy, ở trong này nó cũng không dám sử dụng phù văn Thuấn di, cho nên thực lực có nó cũng suy yếu chín thành, khi phù văn giam cầm không thể phát huy uy lực như dự đoán, nó tự nhiên chỉ còn cách chạy trốn.
Bốn người Xà Bộ Hành đều kinh ngạc trố mắt!
Ngươi còn không biết xấu hổ thế là cùng.
Đường đường là Hắc Động Vương, không ngờ một kích chật vật rồi bỏ chạy, nhưng lại hô to gọi nhỏ, mặt mũi để đâu? Tôn nghiêm vùi ở xó nào rồi?
– Con lừa đê tiện, ngươi có còn tôn nghiêm hay không, cùng ta chiến một trận đi!
Xà Bộ Hành vừa đuổi vừa kêu lớn.
– Ta phi, ngươi là Hắc Động Hoàng, bổn tọa mới là Hắc Động Vương, ngươi còn không biết xấu hổ khiêu chiến bổn tọa? Có bản lĩnh ngươi tự phế tu vi, hạ cảnh giới xuống Hắc Động Vương, chúng ta đánh lại, Lư đại gia cam đoan đánh ngươi mông nở hoa! Con lừa đen cũng không quay đầu lại, cực liệt chạy trốn.
Chuyện này không phải vô nghĩa sao, ai lại tự phế tu vi giao thủ với ngươi? Cho nên con lừa đen chỉ nói cho thuận miệng mà thôi.
– Con lừa đê tiện, đứng lại cho ta! Xà Bộ Hành kêu to.
– Ngươi tưởng bổn tọa ngốc sao, vì sao ngươi không đứng lại? Con lừa đen không ngừng dùng phù văn giam cầm ngăn cản đối phương tiếp cận, tuy rằng mỗi lần chỉ có thể duy trì một phần trăm giây, nhưng cũng đủ thời gian cho nó chạy mất dạng rồi.
Một trốn một đuổi, cộng thêm con lừa đen liên tục chửi rủa, giống như một trò cười.
Đuổi nửa ngày sau, Xà Bộ Hành chán nản dừng lại, tuy rằng tốc độ của hắn hơn xa con lừa đen, nhưng phù văn của đối phương quá mạnh mẽ, luôn giam cầm được hắn một lúc, căn bản không khả năng đuổi kịp, hoàn toàn lãng phí thời gian.
Nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm Chu Hằng, tên này cũng không có khả năng có phù văn giam cầm à.
Chu Hằng không có phù văn giam cầm, nhưng mà thiên hà lại có hiệu quả giống vậy, nếu cho hắn biết, phỏng chừng sẽ buồn bực hộc máu.
Chu Hằng lắc lắc đầu, nói: – Ngươi không muốn chết nhanh thì ta khuyên ngươi tốt nhất không nên ra tay với ta.
– Ha ha ha! Chu sư thúc, ngươi sợ? Xà Bộ Hành cười lạnh nói.
– Ngươi cũng xứng gọi ta là sư thúc? Không cần dát vàng lên mặt mình. Chu Hằng mờ nhạt nói.
Sư điệt của hắn là ai? Hồng Nguyệt đấy!
Trên đời này trừ năm Thánh ra, ai có thể ngồi cùng ăn với Hồng Nguyệt đây?
Xà Bộ Hành mũi xì khói, hắn xưng Chu Hằng là sư thúc bất quá là đang nhạo báng mà thôi, nhưng mà thái độ lạnh lùng khinh thường kia của Chu Hằng lại khiến hắn buồn bực! Ngay cả làm sư điệt một tên huyết mạch hạ vị hắn cũng không đủ tư cách?
Hắn là ai, biểu đệ của Hổ Hạo Thiên a!
– Ngươi thật ngông cuồng, xem ta vả gãy hết răng ngươi. Xà Bộ Hành vung tay đánh tới Hằng.
Chu Hằng không né không tránh, khi Xà Bộ Hành tới gần, hắn tế ra vòng thiên hà!
Ông!
Thân hình Xà Bộ Hành lập tức bị kiềm hãm, loại cảm giác này quá quen thuộc.
Bốp! Một tiếng thanh thúy vang lên, Xà Bộ Hành đã bị Chu Hằng tát bay trở về.
Ba người Thổ Hành Vận da mặt co giật, một cái tát này như đánh lên mặt bọn họ.
Làm sao có thể!
Chu Hằng rõ ràng không vận dụng phù văn, vì sao một vầng sáng trào ra, Xà Bộ Hành đã bị giam cầm chứ?
Xà Bộ Hành lại tức muốn xỉu!
Sao Chu Hằng cũng có thể Định người được chứ?
Đây không phải đang gạt người sao?
Mặt đau rất, Xà Bộ Hành mạnh mẽ trấn định lại, cẩn thận tưởng tượng, thời gian định thân của Chu Hằng còn ngắn hơn con lừa đen, cũng chỉ một phần ngàn giây, nhiều nhất 2 phần ngàn giây!
Nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu của Chu Hằng mạnh hơn con lừa đen nhiều, lợi dụng được khoảng thời gian này cho hắn một bạt tai!
Dũng cảm, tỉ mỉ, năng lực nắm bắt cơ hội nhạy bén vô cùng.
Xà Bộ Hành thầm đề phòng, tiểu tử này không hổ là sư đệ của Thánh nhân, quả thật có chút năng lực. Tuy nhiên, Hắc Động Vương dù sao chỉ là Hắc Động Vương, cũng chỉ có thể chất đột phá Hắc Động Cảnh, hiện tại là cơ hội tốt nhất loại bỏ hắn.
Năng lực định thân kia quả thật có chút phiền toái, nhưng mà dù sao chỉ duy trì được hai phần ngàn giây, hơn nữa hắn vận chuyển phù văn phòng ngự thì hiệu quả sẽ ngắn lại.
Thân hình hắn thoắt một cái, hóa thành thân thể thần thú!
Đây là một con rắn lớn màu tím, dài nghìn trượng, đuôi có nhánh. To hơn rắn bình thường rất nhiều, hai bên hông còn có gai nhọn, giống như ngô công.
– Ngán thật!
Chu Hằng không khỏi nhíu mày, nhìn bộ dáng này rất ảnh hưởng tới mỹ vị.
– Ta muốn nuốt sống ngươi! Xà Bộ Hành quát lên, xà thân uốn lượn quấn tới Chu Hằng.
Thần thú vốn là thú, ăn vài người thì tính là cái gì.
Ong ong ông, trên người hắn bắn ra từng cây gai nhọn, giống như từng thanh kiếm sắc bén! Hắn chính là thần thú, huyết mạch hoàn toàn phản tổ, thân thể có thể mạnh mẽ ngang ngửa Bảo khí cùng cấp, những cái gai này vô kiên bất tồi, trong nháy mắt tuyệt đối có thể đâm xuyên thân thể một tên Long tộc hạ vị.
Chu Hằng không nhúc nhích, mặc cho đối phương quấn tới!
– Ha ha, ngươi chết chắc rồi! Xà Bộ Hành vặn mạnh mình, muốn dùng gai trên người đâm nát Chu Hằng, lại dùng lực lượng mạnh mẽ ép đối phương thành thịt nát! Két!
Hắn dùng hết lực quấn chặt, khiến ba người Thổ Hành Vận và con lừa đen đều nghe được tiếng khớp xương vang lên, nhưng mà Chu Hằng lại vẫn cười nhạt, không hề có cảm giác không khỏe.
– Con rắn nhỏ, ngươi chỉ có chút ấy khí lực thôi sao? Chu Hằng thất vọng nói.
Muốn dùng lực lượng thuần túy đánh với thân thể của Chu Hằng bây giờ, nhất thiết phải là cấp bậc 5 động! Xà Bộ Hành có được lực lượng 5 động sao? Đương nhiên không có!
– Ngươi khinh người quá đáng! Xà Bộ Hành nổi giận, sao lại có kẻ tục tĩu như vậy!
Chu Hằng thở dài, nói: – Là các ngươi chủ động gây khó xử với chúng ta, là các ngươi chủ động ra tay, là ngươi quấn lấy ta, lại còn nói ta khinh người quá đáng, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?
Lời này của hắn khiến cho Xà Bộ Hành đỏ mặt, may mà, hiện tại hắn đã biến thân, cho nên không nhìn ra! Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, gai nhọn dựng ngược lên, từng đạo phù văn trào ra, tạo thành một cái phù văn phức tạp.
Lúc này, Chu Hằng không dám khinh thường nữa.
Công kích lực lượng tinh thuần hắn không sợ, ít nhất không cần sợ Xà Bộ Hành, nhưng mà gia trì phù văn vào trong thì không giống!
Pháp tắc thiên địa phụ thân, cho dù thể chất mạnh mẽ như Long tộc mạnh cũng không thể coi khinh!
Chu Hằng quát lớn một tiéng, giẫy ra khỏi vòng cuốn của Xà Bộ Hành, Yên Diệt Phù Văn thắp sáng, Bá Long Quyền triển khai, hắn mạnh mẽ oanh kích Xà Bộ Hành.
Kiếm Pháp Vương Giả
Thổ Hành Vận tuy rằng không tính là cường thủ, nhưng mà dầu gì cũng là song trọng Hắc Động Vương a, nhưng mà không ngờ không có một tia phản kháng đã bị giam cầm, điều này mọi người không thể chấp nhận.
Con lừa kia, bất quá chỉ là Hắc Động Vương! Cùng lắm cũng là song trọng Hắc Động Vương, bởi vì phù văn đều có thuộc tính, linh lực và thể lực là hai loại lực lượng hoàn toàn khác nhau, căn bản không khả năng cùng gia trì được trên một quả phù văn!
Như vậy, con lừa đen dựa vào cái gì có thể giam cầm Thổ Hành Vận chứ? Đáp án chỉ có một, phù văn của con lừa đen là phù văn dung hợp pháp tắc thiên địa cao cấp hơn!
Mặc dù mọi người đều là Hắc Động Vương, đi được một bước cũng là Hắc Động Vương, đi được 10 bước cũng là Hắc Động Vương a, đây là khác biệt về lĩnh ngộ pháp tắc, mà chiến lực giống nhau sao?
5 bước là được đột phá đến tiểu cảnh giới kế tiếp, 10 bước… Đó là Hỗn Độn Cảnh cơ sở a!
Có người theo đuổi cảnh giới, trước tạo thành 9 cái hắc động, sau đó bắt đầu tu 9 cái hắc động đến 10 bước, nhưng có người lại lựa chọn tu từng bước một, sau khi củng cố cơ sở vô cùng vững chắc mới bước ra bước tiếp theo.
Hai lựa chọn này, lựa chọn ban đầu khẳng định mạnh hơn, dù sao hắc động càng nhiều thì cất chứa linh lực hoặc là thể lực càng nhiều, nhưng mà nếu muốn trở lại trùng tu thì rất phí thời gian, so ra không bằng một đường tiến tới, cho nên lựa chọn thứ hai mới chính xác.
Có ưu có khuyết, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tương lai có thể đi đến đỉnh phong, bởi vậy cũng không thể nói loại nào tốt hơn.
Nhưng mà thế giới này rất coi trọng thực lực, bởi vậy người bình thường đều lựa chọn hình thành hắc động trước, đề cao cảnh giới, dù sao có thể quay lại trùng tu tiểu cảnh giới, bọn họ còn thiếu thời gian sao?
Vô luận là Thổ Hành Vận, Xà Bộ Hành hay là 2 người kia, bọn họ đều làm lựa chọn giống vậy. Đề thăng cảnh giới trước, sau đó trùng tu cơ sở.
Nhưng con lừa này, không ngờ lựa chọn con đường thứ hai!
– Hành Vận, ngươi lui xuống trước đi! Xà Bộ Hành làm bộ lão đại, ở trước mặt Hổ Hạo Thiên hắn vâng vâng dạ dạ, nhưng mà ở trước mặt người khác hắn lại cực kỳ kiêu ngạo.
– Xà ca, ngươi tới! Thổ Hành Vận vội vàng lui về phía sau, hắn 1 chiêu đã bị đánh sợ!
Cảm giác này thật là khủng khiếp, nhìn thấy công kích của đối phương đánh tới nhưng lại không thể trốn, không thể né, không thể chống đỡ, giống như phải chờ chết! Xà Bộ Hành khoanh tay. Hắn là Hắc Động Hoàng, hơn nữa may mắn tạo thành ba cái hắc động, trên thực tế chiến lực là Hắc Động Đế! Hắc Động Đế đánh Hắc Động Vương, đó là tuyệt đối nghiền ép.
– Con rắn nhỏ, ngươi phách lối cái gì! Con lừa đen nói.
Phách lối? Rốt cuộc là ai phách lối, ngươi vừa mở miệng đã kêu người ta là con rắn nhỏ. Chưa thấy qua ai phách lối hơn ngươi.
ads
Xà Bộ Hành biến sắc, nói: – Chủng tộc hạ đẳng ngươi cũng dám hồ ngôn loạn ngữ ở trước mặt ta!
Con lừa khẳng định không thuộc hàng ngũ thần thú, thậm chí ngay cả yêu thú cũng không tính! Mà thần thú lại chỉ luận huyết mạch, ngay cả Huyết mạch hạ vị Long tộc Chu Hằng đều bị bọn họ khinh bỉ, huống chi con lừa đen ngay cả thần thú cũng không phải.
– A phi, bổn tọa chính là điềm lành thiên địa à. Ngươi dám nhục mạ bổn tọa, không sợ trời giáng ngũ lôi oanh kích sao! Con lừa đen liên tục nhổ nước miếng, sau đó quay đầu nói vơi Chu Hằng: – Chu tiểu tử, hôm nay có canh rắn ăn rồi.
– Ta cảm thấy thịt kho tàu cũng không tồi à! Chu Hằng liếm liếm đầu lưỡi, thể chất cần trưởng thành, nhưng mà ăn 1 vạn cân thịt thú cấp Hắc Động, Tuệ Tinh Cảnh còn kém hơn nửa cân cấp Hắc Động đấy.
Thần thú Cấp Hắc Động đó chính là thần thú hoàn toàn ở trạng thái thú, Chu Hằng ăn cũng không có chút áp lực nào!
– Đáng ghét! Xà Bộ Hành giận dữ, hai tên Hắc Động Vương nho nhỏ này không ngờ đang nghiên cứu xem nấu canh hay là kho thịt mình, khinh người quá đáng! Không thể nhẫn nhịn! Tuyệt không thể nhẫn nhịn! Hắn giận dữ quát lớn một tiếng giết tới con lừa đen.
– Đinh cho bổn tọa! Con lừa đen giở trò cũ vận chuyển phù văn giam cầm.
Chỉ là phù văn này tuy rằng cường đại, nhưng cũng không phải không nhìn cấp bậc, mặc dù có chút tác dụng với Xà Bộ Hành nhưng chỉ giằng co không tới một phần trăm giây. Lập tức liền bị hắn đánh nát, tiếp tục giết tới con lừa đen.
– Lư nương a, cứu mạng a!
Con lừa đen vội vàng quay đầu bỏ chạy, ở trong này nó cũng không dám sử dụng phù văn Thuấn di, cho nên thực lực có nó cũng suy yếu chín thành, khi phù văn giam cầm không thể phát huy uy lực như dự đoán, nó tự nhiên chỉ còn cách chạy trốn.
Bốn người Xà Bộ Hành đều kinh ngạc trố mắt!
Ngươi còn không biết xấu hổ thế là cùng.
Đường đường là Hắc Động Vương, không ngờ một kích chật vật rồi bỏ chạy, nhưng lại hô to gọi nhỏ, mặt mũi để đâu? Tôn nghiêm vùi ở xó nào rồi?
– Con lừa đê tiện, ngươi có còn tôn nghiêm hay không, cùng ta chiến một trận đi!
Xà Bộ Hành vừa đuổi vừa kêu lớn.
– Ta phi, ngươi là Hắc Động Hoàng, bổn tọa mới là Hắc Động Vương, ngươi còn không biết xấu hổ khiêu chiến bổn tọa? Có bản lĩnh ngươi tự phế tu vi, hạ cảnh giới xuống Hắc Động Vương, chúng ta đánh lại, Lư đại gia cam đoan đánh ngươi mông nở hoa! Con lừa đen cũng không quay đầu lại, cực liệt chạy trốn.
Chuyện này không phải vô nghĩa sao, ai lại tự phế tu vi giao thủ với ngươi? Cho nên con lừa đen chỉ nói cho thuận miệng mà thôi.
– Con lừa đê tiện, đứng lại cho ta! Xà Bộ Hành kêu to.
– Ngươi tưởng bổn tọa ngốc sao, vì sao ngươi không đứng lại? Con lừa đen không ngừng dùng phù văn giam cầm ngăn cản đối phương tiếp cận, tuy rằng mỗi lần chỉ có thể duy trì một phần trăm giây, nhưng cũng đủ thời gian cho nó chạy mất dạng rồi.
Một trốn một đuổi, cộng thêm con lừa đen liên tục chửi rủa, giống như một trò cười.
Đuổi nửa ngày sau, Xà Bộ Hành chán nản dừng lại, tuy rằng tốc độ của hắn hơn xa con lừa đen, nhưng phù văn của đối phương quá mạnh mẽ, luôn giam cầm được hắn một lúc, căn bản không khả năng đuổi kịp, hoàn toàn lãng phí thời gian.
Nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm Chu Hằng, tên này cũng không có khả năng có phù văn giam cầm à.
Chu Hằng không có phù văn giam cầm, nhưng mà thiên hà lại có hiệu quả giống vậy, nếu cho hắn biết, phỏng chừng sẽ buồn bực hộc máu.
Chu Hằng lắc lắc đầu, nói: – Ngươi không muốn chết nhanh thì ta khuyên ngươi tốt nhất không nên ra tay với ta.
– Ha ha ha! Chu sư thúc, ngươi sợ? Xà Bộ Hành cười lạnh nói.
– Ngươi cũng xứng gọi ta là sư thúc? Không cần dát vàng lên mặt mình. Chu Hằng mờ nhạt nói.
Sư điệt của hắn là ai? Hồng Nguyệt đấy!
Trên đời này trừ năm Thánh ra, ai có thể ngồi cùng ăn với Hồng Nguyệt đây?
Xà Bộ Hành mũi xì khói, hắn xưng Chu Hằng là sư thúc bất quá là đang nhạo báng mà thôi, nhưng mà thái độ lạnh lùng khinh thường kia của Chu Hằng lại khiến hắn buồn bực! Ngay cả làm sư điệt một tên huyết mạch hạ vị hắn cũng không đủ tư cách?
Hắn là ai, biểu đệ của Hổ Hạo Thiên a!
– Ngươi thật ngông cuồng, xem ta vả gãy hết răng ngươi. Xà Bộ Hành vung tay đánh tới Hằng.
Chu Hằng không né không tránh, khi Xà Bộ Hành tới gần, hắn tế ra vòng thiên hà!
Ông!
Thân hình Xà Bộ Hành lập tức bị kiềm hãm, loại cảm giác này quá quen thuộc.
Bốp! Một tiếng thanh thúy vang lên, Xà Bộ Hành đã bị Chu Hằng tát bay trở về.
Ba người Thổ Hành Vận da mặt co giật, một cái tát này như đánh lên mặt bọn họ.
Làm sao có thể!
Chu Hằng rõ ràng không vận dụng phù văn, vì sao một vầng sáng trào ra, Xà Bộ Hành đã bị giam cầm chứ?
Xà Bộ Hành lại tức muốn xỉu!
Sao Chu Hằng cũng có thể Định người được chứ?
Đây không phải đang gạt người sao?
Mặt đau rất, Xà Bộ Hành mạnh mẽ trấn định lại, cẩn thận tưởng tượng, thời gian định thân của Chu Hằng còn ngắn hơn con lừa đen, cũng chỉ một phần ngàn giây, nhiều nhất 2 phần ngàn giây!
Nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu của Chu Hằng mạnh hơn con lừa đen nhiều, lợi dụng được khoảng thời gian này cho hắn một bạt tai!
Dũng cảm, tỉ mỉ, năng lực nắm bắt cơ hội nhạy bén vô cùng.
Xà Bộ Hành thầm đề phòng, tiểu tử này không hổ là sư đệ của Thánh nhân, quả thật có chút năng lực. Tuy nhiên, Hắc Động Vương dù sao chỉ là Hắc Động Vương, cũng chỉ có thể chất đột phá Hắc Động Cảnh, hiện tại là cơ hội tốt nhất loại bỏ hắn.
Năng lực định thân kia quả thật có chút phiền toái, nhưng mà dù sao chỉ duy trì được hai phần ngàn giây, hơn nữa hắn vận chuyển phù văn phòng ngự thì hiệu quả sẽ ngắn lại.
Thân hình hắn thoắt một cái, hóa thành thân thể thần thú!
Đây là một con rắn lớn màu tím, dài nghìn trượng, đuôi có nhánh. To hơn rắn bình thường rất nhiều, hai bên hông còn có gai nhọn, giống như ngô công.
– Ngán thật!
Chu Hằng không khỏi nhíu mày, nhìn bộ dáng này rất ảnh hưởng tới mỹ vị.
– Ta muốn nuốt sống ngươi! Xà Bộ Hành quát lên, xà thân uốn lượn quấn tới Chu Hằng.
Thần thú vốn là thú, ăn vài người thì tính là cái gì.
Ong ong ông, trên người hắn bắn ra từng cây gai nhọn, giống như từng thanh kiếm sắc bén! Hắn chính là thần thú, huyết mạch hoàn toàn phản tổ, thân thể có thể mạnh mẽ ngang ngửa Bảo khí cùng cấp, những cái gai này vô kiên bất tồi, trong nháy mắt tuyệt đối có thể đâm xuyên thân thể một tên Long tộc hạ vị.
Chu Hằng không nhúc nhích, mặc cho đối phương quấn tới!
– Ha ha, ngươi chết chắc rồi! Xà Bộ Hành vặn mạnh mình, muốn dùng gai trên người đâm nát Chu Hằng, lại dùng lực lượng mạnh mẽ ép đối phương thành thịt nát! Két!
Hắn dùng hết lực quấn chặt, khiến ba người Thổ Hành Vận và con lừa đen đều nghe được tiếng khớp xương vang lên, nhưng mà Chu Hằng lại vẫn cười nhạt, không hề có cảm giác không khỏe.
– Con rắn nhỏ, ngươi chỉ có chút ấy khí lực thôi sao? Chu Hằng thất vọng nói.
Muốn dùng lực lượng thuần túy đánh với thân thể của Chu Hằng bây giờ, nhất thiết phải là cấp bậc 5 động! Xà Bộ Hành có được lực lượng 5 động sao? Đương nhiên không có!
– Ngươi khinh người quá đáng! Xà Bộ Hành nổi giận, sao lại có kẻ tục tĩu như vậy!
Chu Hằng thở dài, nói: – Là các ngươi chủ động gây khó xử với chúng ta, là các ngươi chủ động ra tay, là ngươi quấn lấy ta, lại còn nói ta khinh người quá đáng, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?
Lời này của hắn khiến cho Xà Bộ Hành đỏ mặt, may mà, hiện tại hắn đã biến thân, cho nên không nhìn ra! Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, gai nhọn dựng ngược lên, từng đạo phù văn trào ra, tạo thành một cái phù văn phức tạp.
Lúc này, Chu Hằng không dám khinh thường nữa.
Công kích lực lượng tinh thuần hắn không sợ, ít nhất không cần sợ Xà Bộ Hành, nhưng mà gia trì phù văn vào trong thì không giống!
Pháp tắc thiên địa phụ thân, cho dù thể chất mạnh mẽ như Long tộc mạnh cũng không thể coi khinh!
Chu Hằng quát lớn một tiéng, giẫy ra khỏi vòng cuốn của Xà Bộ Hành, Yên Diệt Phù Văn thắp sáng, Bá Long Quyền triển khai, hắn mạnh mẽ oanh kích Xà Bộ Hành.
Kiếm Pháp Vương Giả
Đánh giá:
Truyện Kiếm Pháp Vương Giả
Story
Chương 1089: Con rắn nhỏ
10.0/10 từ 19 lượt.