Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 522: Chạy ra khỏi lôi cung (3)


Bất quá, di hài của Kim Cương Vương lại chắn ngang giữa đám cường giả cùng với chân cầu thang. Cả đám cường giả chỉ có thể xếp thành một hàng trong đại điện chứ không dám tiến tới phía trước.


Huyền Thiên vừa mới lao xuống khỏi cầu thang liền dừng bước ngay lập tức, ánh mắt nhìn về bóng lưng của bộ khô lâu ngồi ngay ngắn ở phía trước cách mình khoảng mười mét ngay sau đó liền chấn động, uy áp cái thế truyền tới từ trên người của bộ khô lâu kim thân kia, so với uy áp của Thượng Cổ Lôi Vương đều chẳng thua kém chút nào.


- Đây là di hài của một vị vương giả vô thượng sao?


Huyền Thiên cảm nhận được sát khí khủng bố phát ra từ trên người của khô lâu kim thân, chắc chắn, đây là di hài của một vị vương giả vô thượng không muốn để cho người khác tới gần.


Quấy rầy di hài của một vị vương giả vô thượng không phải là việc làm khôn ngoan, cho nên Huyền Thiên liền lách qua bên cạnh mà vòng qua, ánh mắt quét qua đám cường giả Địa Giai cảnh kia, nói:


- Ta là đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các, kẻ nào dám cản đường ta!


Ở đây có không ít người là cường giả tông môn trong Ngạo Châu, từng đưa thiên tài hậu bối trong môn tới Ngạo Kiếm sơn trang, từng nhìn thấy Huyền Thiên một lần trong trận đấu để tuyển chọn đệ tử đặc thu của Thiên Tinh Các, cho nên đều nhận ra Huyền Thiên. Biết rõ hắn là đệ tử của Bắc Thần Các thì lập tức né qua một bên nhường đường.



- Trên người của hắn có trọng bảo do Thượng Cổ Lôi Vương lưu lại...!


- Trên người hắn nhất định có giữ bảo tàng vô thượng...!


Trong đám cường giả, có người hét lên, muốn xúc động tất cả cường giả lao lên vây đánh Huyền Thiên, tới lúc đó nhân cơ hội đục nước béo cò, cho dù Bắc Thần Các có muốn điều tra ra đi nữa thì cũng không thể biết được rốt cuộc là Huyền Thiên chết trên tay kẻ nào được.


Lời vừa mới nói thì có hơn hai mươi vị cường giả Địa Giai cảnh chặn lại trước mặt Huyền Thiên, đám cường giả này đều mặc hắc bào, tu vi thấp nhất trong cả bọn cũng là Địa Giai cảnh tứ trọng, cường đại nhất thậm chí còn có Địa Giai cảnh thập trọng, hơn nữa còn có tới hai tên.


Sắc mặt của Huyền Thiên lạnh lùng, lạnh giọng nói:


- Tầng thứ ba có một bộ thây khô lông xanh, có thể so với siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh đỉnh phong, nếu không muốn chết thì mau dùng tốc độ nhanh nhất mà lăn ra khỏi lôi cung để giữ mạng đi!


- Ngươi dọa ai đó? Trên người của hắn có giấu bảo tàng vô thượng, đừng nghe hắn dọa, hắn muốn thừa dịp chạy trốn thôi.


Lại có kẻ không biết sống chết mà đứng ra hô hào.



- Ta biết rõ ngươi là ai, ngươi tên là Hoàng Thiên, là đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các, người khác e sợ Thiên Tinh Các, nhưng bọn ta thì không sợ, Qủy Mị Hành Gỉa chính là chết ở trong tay ngươi, hôm nay ngươi cũng nên chôn cùng với Qủy Mị Hành Gỉa đi thôi!


Mục quang của Huyền Thiên đảo qua hết hai mươi mấy vị cường giả Địa Giai cảnh mặc hắc bào kia,.


- Các ngươi là yêu nhân của luyện huyết tà giáo?


Rầm - - !


Đột nhiên, tầng thứ ba của lôi cung truyền tới một tiếng nổ vang động trời.


- Hoàng Thiên, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi!


Cường giả Địa Giai cảnh thập trọng mặc hắc bào hét lớn một tiếng, trong nháy mắt đã ra tay, triển khai tuyệt sát đại thuật với Huyền Thiên, kiếm quang kinh người trong nháy mắt liền bắn tới chỗ Huyền Thiên liên miên không dứt.


- Ái dám động tới Hoàng Thiên thì phải hỏi qua thần binh trong tay của ta có đồng ý hay không đã!



Mà ngay lúc này, Huyền Thiên cũng đã biến sắc, hét lớn một tiếng:


- Đừng tới đây, mau chạy đi!


Vừa nói, thân thể của Huyền Thiên đã lao về phía kiếm quang kinh người của cường giả Địa Giai cảnh thập trọng mặc hắc y đang đánh tới kia, bảo kiếm địa cấp hạ phẩm trong tay đánh một chiêu về phía trước.


Vèo - - ! Một đsạo kiếm quang lôi đình xuất hiện, lôi quang bắn ra bốn phía, kinh diễm mười phương, khí tức khủng bố khiến cho sắc mặt của mỗi một vị cường giả địa giái cảnh đều đại biến, trong lòng không khỏi khiếp sợ.


Nhất là vị cường giả Địa Giai cảnh thập trọng mặc áo đen đứng phía trước mặt Huyền Thiên, thần sắc của hắn lại càng hoảng sợ hơn cả, hắn cảm giác thực lực của vị thiếu niên Địa Giai cảnh nhị trọng ở trước mắt mình đột nhiên tăng lên, so với mấy vị siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh sơ kỳ mà hắn từng nhìn thấy còn đáng sợ hơn nhiều.


Kiếm quang kinh người mà vị cường giả Địa Giai cảnh thập trọng mặc hắc y trong nháy mắt liền biến mất, hóa thành hư vô, kiếm quang lôi đình của Huyền Thiên uy thế không những không giảm mà ngược lại còn tăng thêm, trong nháy mắt liền chém vị cường giả này thành hai nửa.


Hơn nữa, kiếm quang kịch liệt sau khi chém chết vị cường giả Địa Giai cảnh thập trọng mặc hắc y kia xong uy thế vẫn không giảm đi, chém mấy vị cường giả Địa Giai cảnh trung kỳ, hậu kỳ mặc hắc y đứng sau thành từng mảnh nhỏ luôn.


Uy lực của một kiếm này cư nhiên lại cường hãn tới mức ấy, so với thần binh vương giả của Hướng Thiên Tiếu đánh ra còn đáng sợ hơn nhiều.



Huyền Thiên lúc này, trên người chằn chịt lôi điện, cơ hồ giống hệt như lôi thần, phía trên đại điện có vô số lôi điện giáng xuống, đều bị Huyền Thiên hút vào trong cơ thể hết.


Tất cả cường giả đứng ở phía trước đều bị một kiếm này của Huyền Thiên dọa cho biến thành sợ ngây ra, sợ kiếm tiếp theo của Huyền Thiên sẽ chém xuống mình cho nên liền lập tức né qua một bên, nhường ra một lối đi.


Trong hư không xẹt qua một đạo điện ngân, Huyền Thiên lóe lên một cái liền đi tới bên cạnh Hướng Thiên Tiếu, quát:


- Quái vật lông xanh đuổi tới rồi, hướng thiếu mau chạy thôi!


Khí thế của Huyền Thiên bây giờ so với mấy siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh bình thường còn khủng bố hơn nhiều, nhưng thật không ngờ lại kiêng kị một con quái vật lông xanh, đủ để tưởng tượng, con quái vật lông xanh kia khủng bố tới mức nào, Hướng Thiên Tiếu lập tức gật đầu, quay sang vẫy tay với Tiêu lão một cái, nói:


- Mau đi thôi!


Huyền Thiên, Hướng Thiên Tiếu cùng với Tiêu lão lập tức bỏ chạy thục mạng, lúc này đây, mấy cường giả Địa Giai cảnh khác cũng cảm giác có chuyện không ổn, tầng thứ ba của lôi cung liên tục vang lên từng tiếng nổ lớn, càng lúc càng lớn hơn, càng ngày càng gần hơn, giống như có một con cự thú khủng bố đang vọt từ trên tầng thứ ba của lôi cung xuống tầng hai vậy.


Rầm - - !


Lại là một tiếng vang thật lớn, bất quá, tiếng nổ này lại đặc biệt vang dội, chính là vang lên ở ngay tầng thứ hai của lôi cung, chúng cường giả Địa Giai cảnh trợn mắt há mồm nhìn về phía trước, một bộ thây khô lông xang đang trực tiếp vọt thẳng từ cầu thang xuống, đụng trúng lên trên di hài của Kim Cương Vương.



Kiếm Nghịch Thương Khung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Story Chương 522: Chạy ra khỏi lôi cung (3)
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...