Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 487: Hoành hành vô địch (2)


Hơn nữa không phải trong chiến tranh với Luyện Huyết Tà Giáo mà chết, mà chết trong tay của đồng môn, bọn họ làm sao cam tâm, làm sao có thể tiếp thụ?


Người chết đi đã không có tư cách bàn cam tâm, tất cả không cam lòng cùng sợ hãi đều hội tụ trong lòng của tên đệ tử Địa giai cảnh nhị trọng trong tay Huyền Thiên.


Giờ phút này hắn mới có hối hận, tại sao hào hứng bừng bừng đi tham gia đánh giết Huyền Thiên, Huyền Thiên chết đối với hắn mà nói không có bất kỳ chỗ tốt nào, cho dù như thế nào hắn cũng không thể chọc vào đệ tử thân truyền của các chủ được.


Âm thanh Huyền Thiên lạnh lùng vang lên,


- Nói, là ai muốn giết ta.


Tâm lý của người này đã sụp đổ, không cần thiết đe dọa hoặc là tra tấn, trực tiếp hỏi là được.


- Không... Ta không biết, chỉ biết là mệnh lệnh của cấp trên, ta thật không biết là ai.


Đệ tử Địa giai cảnh nhị trọng hoảng sợ nói.


- Ngươi tới giết ta là ai mệnh lệnh?



- Lý Cuồng.


- Là hắn? Hắn là người của Đại sư huynh Giang Nhất Lưu, ngươi là người của ta?


- Ta cũng là người của Đại sư huynh, nhưng mà có đôi khi cũng nghe lời của Lý Cuồng và Nhị sư huynh, ta thật không biết mệnh lệnh cấp trên là của ai.


- Ngươi nói rõ một chút được không?


- Ta chỉ biết có bao nhiêu đó, tha ta đi, chuyện này không liên quan tới ta, ta cũng không muốn ngươi chết, ta chỉ là công cụ của người khác, ta chỉ là tay chân bị ép buộc...


- Ép buộc?


- Đúng, đúng, Lý Cuồng bảo chúng ta ký tên, lập lời thế tất giết ngươi, ta cũng bị bất đắc dĩ ah, tha ta đi... Tha ta đi...


- Nếu ngươi là công cụ của người khác, ta cũng nên chấm dứt bi kịch nhân sinh của ngươi, kiếp sau nên nhớ rõ chủ nhân của mình, nếu không chết cũng làm quỷ hồ đồ.


Cho dù là bảy đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ trông chừng ở bên ngoài, toàn bộ đều mất mạng.


Khi bảy đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ kết thành Thất Tinh kiếm trận công kích Huyền Thiên, đến khi Huyền Thiên phản công cùng khôi lỗi Bạch Hổ đánh chết bảy đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ cộng thêm thời gian nói chuyện, cũng không tới một phút đồng hồ.



Bảy khôi lỗi kiếm sĩ đã từ trong cung điện đi ra ngoài, đến bên cạnh Huyền Thiên.


Huyền Thiên nhảy lên lưng khôi lỗi Bạch Hổ, cưỡi khôi lỗi Bạch Hổ mang theo bảy khôi lỗi kiếm sĩ đi ra ngoài hạp cốc.


Vừa rồi mũi tên tín hiệu màu bạc nổ tung, đệ tử trong phạm vi mấy trăm dặm đều trông thấy, đệ tử Bắc Thần Các được lệnh đánh chết Huyền Thiên đều chạy tới hạp cốc.


Có lẽ tình huống không khác lần trước, đệ tử Bắc Thần Các muốn đánh chết Huyền Thiên sẽ tụ tập hai bên hạp cốc và vây kín bầu trời, không cho Huyền Thiên trốn đi.


Tuy Huyền Thiên có thực lực vô cùng cường đại, nhưng cũng không muốn toàn bộ bại lộ trước ánh sáng, tự nhiên không muốn bị vây quanh, đại chiến với một đám đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ.


Lần đầu tiên là Huyền Thiên bị động thừa nhận hơn mười Địa giai cảnh sơ kỳ vây giết, lúc này đây Huyền Thiên muốn chủ động xuất kích, trước khi đối phương hình thành vây kín phải đánh chết đối phương.


Huyền Thiên ngồi sau lưng khôi lỗi Bạch Hổ, bảy khôi lỗi kiếm sĩ xếp thành hàng sau lưng, đi trong hạp cốc dùng tốc độ bình thường.


Ngày đầu tiên có không ít đệ tử Địa giai cảnh truy đuổi Huyền Thiên, về sau tuy bị Huyền Thiên bỏ qua, nhưng mà khoảng cách không quá xa, cho nên tín hiệu trên bầu trời bắn lên thì có vài chục đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ tiến vào trong hạp cốc.


Lúc này không thể so với lần đầu tiên. Trừ Hà Phong bảy người cố ý chờ đợi ở bên ngoài, Địa giai cảnh sơ kỳ khác không ngừng thăm dò trong các nơi, cách hạp cốc có gần có xa, có người nằm ngoài phạm vi đạn tín hiệu, còn không biết Huyền Thiên đã đi ra, cho nên thời gian chạy tới kéo dài không ít.


Huyền Thiên đi hơn mười phút thì chung quanh hạp cốc hai mươi dặm đã có người. Xuất hiện trong mắt Huyền Thiên.



Số lượng người tới không ít, tổng cộng có mười sáu người, hơn nữa tu vị đều tương đối mạnh, Địa giai cảnh tam trọng có bảy, Địa giai cảnh nhị trọng có năm, Địa giai cảnh nhất trọng có bốn.


Huyền Thiên nhận ra Lý Cuồng, lúc này đang trong mười sáu người.


Trong số mười sáu người này Huyền Thiên nhìn thấy Lý Cuồng thì Lý Cuồng cũng nhìn thấy Huyền Thiên, hắn nhíu mày.


Bảy đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ chờ đợi bên ngoài cung điện cường đại nhất có tu vi ngang với Hà Phong, là Địa giai cảnh tam trọng , bảy người tạo thành Thất Tinh kiếm trận, cho dù là Địa giai cảnh tứ trọng cũng khó mà lao ra được.


Nhưng mà hiện giờ Huyền Thiên ở đây, rời khỏi cung điện đã mười mấy dặm, hơn nữa sau lưng Huyền Thiên cũng không phải Hà Phong, bảy người đuổi theo Lý Cuồng nghĩ tới chuyện đáng sợ, Hà Phong bảy người chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít.


Chuyện này làm cho Lý Cuồng không thể không cảm thấy khiếp sợ thực lực của Huyền Thiên.


Lý Cuồng giơ tay lên bắn mũi tên tín hiệu lên trời, hắn muốn nói cho đệ tử khác vị trí hiện tại của Huyền Thiên, đã không ở gần cung điện nữa.


Mười sáu cường giả Địa giai cảnh sơ kỳ xếp thành một hàng, ngăn phía trước Huyền Thiên trong hạp cốc.


Huyền Thiên ngồi trên khôi lỗi Bạch Hổ, không có dừng lại, nhưng mà tốc độ chậm hơn rất nhiều, bước đi từng bước đi thẳng về phía trước, nói:


- Lý Cuồng, ai cho ngươi lá gan, cho ngươi tại cấm địa thí luyện dẫn người giết ta?



Ánh mắt Lý Cuồng dò xét người của Huyền Thiên, sau đó lại nhìn qua khôi lỗi Bạch Hổ và bảy khôi lỗi kiếm sĩ sau lưng của hắn, hắn không cảm thấy khí tức nguy hiểm nào từ tọa kỵ Bạch Hổ của Huyền Thiên nên không quan tâm.


- Trách không được ngươi có thể từ trong kiếm trận bảy người của Hà Phong đào thoát ra ngoài, thì ra ngươi đã đột phá Địa giai cảnh, còn đạt được bảy khôi lỗi kiếm sĩ tương đương với Địa giai cảnh tam trọng! Hoàng Thiên, ta lúc trước nói vận khí của ngươi thật tốt, hiện tại xem ra vận khí của ngươi không bình thường.


Ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua mười sáu cường giả Địa giai cảnh sơ kỳ, thần sắc yên tĩnh, nói:


- Lý Cuồng, hiện tại nên nói đi, ta còn có thể tha ngươi một mạng, nếu như chờ ta bức ngươi nói thì kết cục của ngươi và bảy tên kia không có gì khác nhau.


- Cái gì?


Lý Cuồng biến sắc, nói:


- Hoàng Thiên, đem đánh chết bảy sư đệ Hà Phong rồi sao?


Tuy trong lòng Lý Cuồng có đoán trước, nhưng mà hiện giờ cũng phải hãi hùng khiếp vía, mười lăm vị Địa giai cảnh sơ kỳ khác cũng hoảng sợ.


Huyền Thiên gật gật đầu, nói:


- Ai muốn đẩy ta vào chỗ chết, ta sẽ lấy mạng của kẻ đó, ngày đầu tiên đánh chết bảy, vừa rồi lại đánh chết bảy, nhưng đây chẳng qua chỉ là bắt đầu, ai muốn mạng sống hiện tại nên đưa ra quyết định, các ngươi nghe lệnh của Đại sư huynh? Hay là Nhị sư huynh hoặc là Tam sư huynh, ai bảo các ngươi đưa ta vào chỗ chết?


Chúng đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ nghe được lời nói của Huyền Thiên cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương.



Kiếm Nghịch Thương Khung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Story Chương 487: Hoành hành vô địch (2)
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...