Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 469: Cấm địa thí luyện (2)
Trên mặt Trịnh Uyên đều là vẻ không thể tin nổi, khó mà có thể chấp nhận được.
- Hoàng Thiên, ngươi đừng vội đặc ý, sau này ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!
Sắc mặt của Trịnh Uyên biến đổi vài lần, cuối cùng liền trở nên kiên định, sau khi để lại một câu kia thì nghênh ngang rời khỏi.
Ánh mắt của Huyền Thiên lại quét qua chúng cường giả Địa Giai cảnh xung quanh một lượt, đã có người bắt đầu lộ ra vẻ sùng bái với hắn.
Lần này, tuy rằng không nói ra ngoài miệng, nhưng chín phần đệ tử Địa Giai cảnh đã triệt để tâm phục rồi.
Huyền Thiên không nói thêm gì nữa, hắn biết rõ đánh bại Trịnh Uyên chính là cách chứng minh tốt nhất, không cần phải tiếp tục nhiều lời làm gì, người nào phục thì đã sớm phục rồi, kẻ nào không tâm phục thì vẫn không tâm phục, chỉ là không nói ra miệng mà thôi.
Những ngày tiếp theo, hẳn là sẽ được yên ổn rồi, cho dù là có người không phục đi nữa thì cũng sẽ không có ai tới tìm Huyền Thiên để gây chuyện nữa, có thể bắt đầu dùng Tầm Khiếu Đan để bắt đầu tìm ra chính kinh cửu khiếu rồi.
Bất quá, Huyền Thiên mới vừa trở lại phủ các chủ thì lại có người tới tìm hắn, là cưởng giả Địa Giai cảnh tam trọng, tuổi cũng xêm xêm với Lý Cuồng, bộ dạng cũng là khoảng chừng hai mươi hai hay hai mươi ba tuổi gì đó.
- Tại hạ Ngụy Nam!
Vừa nhìn thấy Huyền Thiên, ngụy nam liền tự giới thiệu,
- Hoàng Thiên sư huynh, ngươi đánh bại Trịnh Uyên, có thể nói là một trận chiến liền lập được uy danh, hiện tại trong khắp Bắc Thần Các đều đang bàn luận không ngừng về trận chiến của ngươi và Trịnh Uyên, thực lực của Hoàng Thiên sư huynh khiến cho ta thập phần bội phục, cho dù là đại sư huynh Giang Nhất Lưu đi nữa, ở cảnh giới bán bộ chân nguyên cũng không khủng bố được như của Hoàng Thiên sư huynh, theo ta thấy, thành tựu của Hoàng Thiên trong tương lai so với đại sư huynh Giang Nhất Lưu chỉ có hơn chứ không kém.
Nghe ngữ khí nói chuyện của Ngụy Nam, thì dường như không phải tới để gây chuyện.
Huyền Thiên thản nhiên cười,
- Ngụy sư đệ không phải người của đại sư huynh?
Ngụy nam lắc đầu,
- Không phải, Trử Hạo Bác và Lý Cuồng, Ô Như Phi hôm nay làm khó dễ sư huynh đều là người thuộc phe của đại sư huynh.
Huyền Thiên hỏi:
- Triệu Thiểm và Trịnh Uyên thì sao?
Ngụy nam nói:
- Trịnh Uyên cao ngạo tự phụ, cho dù là Giang Nhất Lưu hắn cũng không phục, lại phục Đệ Nhất công tử, hắn cùng với Triệu Thiểm đều là người bên phe của tam sư huynh, ở Bắc Thần Các, thực lực của bọn họ là lớn nhất.
Huyền Thiên nói:
- Vậy ngươi chính là người của nhị sư huynh rồi.
Ngụy Nam gật gật đầu.
- Đúng vậy.
Huyền Thiên mỉm cười,
- Ta sẽ không đứng dưới trướng của bất kỳ kẻ nào hết!
Ngụy Nam nói:
- Huyền Thiên sư huynh hiểu lầm rồi, đại sư huynh Giang Nhất Lưu bề ngoài ôn nhu hiểu lễ, hệt như một quân tử khiêm nhường, trên thực tế lại là kẻ tâm ngoan thủ lạt, nếu như hắn muốn đối phó với một người thì tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ giữa chừng đâu, cho nên, nhị sư huynh mới để Ngụy mổ tới nhắc nhở Hoàng Thiên sư huynh một phen, đại sư huynh sau này nhất định sẽ có hành động, xin Hoàng Thiên sư huynh chú ý, người đứng sau lưng của tam sư huynh Quản Trọng Vũ chính là Đệ Nhất công tử, người này sẽ không kết giao bằng hữu với bất kỳ ai hết, chỉ muốn người khác khuất phục hắn, chỉ có nhị sư huynh làm người chính trực, thật lòng muốn kết làm bằng hữu với Hoàng Thiên sư huynh mà thôi.
Huyền Thiên nói:
- Xin giúp ta chuyển một câu tới cho nhị sư huynh, đều là sư huynh đệ đồng môn, ai coi ta là bằng hữu thì ta sẽ coi người đó là bằng hữu, ai coi ta là kẻ thù thì ta cũng coi người đó là kẻ thù.
Ngụy Nam nói:
- Ngụy Nam nhất định sẽ truyền đạt tới cho nhị sư huynh, cáo từ!
Nhìn thấy Ngạo Huyên Huyên, tâm tình của Huyền Thiên liền thoải mái hơn rất nhiều, trong đám đệ tử đặc thu cùng tới từ Bắc Vực, cũng chỉ có Ngạo Huyên Huyên là có thể coi như bằng hữu.
Hơn nữa, Ngạo Huyên Huyên xinh đẹp tựa thần nữ, nhìn thấy nàng thì lập tức có hiệu quả cảnh đẹp ý vui, làm cho tâm tình của Huyền Thiên cảm thấy thoải mái.
- Hoàng Thiên, lần này ngươi xem như triệt để nổi danh ở Bắc Thần các rồi, ha ha…!
Vừa nhìn thấy Huyền Thiên, Ngạo Huyên Huyên liền nở nụ cười, cười tươi như một đóa hoa.
- Nha… ngay cả Trịnh Nguyên cũng không phải là đối thủ của ngươi, ta thấy ta phải đổi xưng hô, gọi ngươi một tiếng Hoàng Thiên sư huynh rồi nha, ha ha…!
Trên mặt của Huyền Thiên lộ ra nụ cười từ tận đáy lòng,
- Đã lâu không gặp.
Ngạo Huyên Huyên lại cười càng sáng lạn hơn nữa,
- Mới nháy mắt một cái thôi mà đã qua một tháng rồi, ha ha, nhớ rõ ngày mười chín tháng ba, ngươi chỉ mới đột phá tiên thiên cảnh nhất trọng thôi, bây giờ thì tu vi đã đạt tới cực hạn bán bộ chân nguyên rồi, nhất định là các chủ giúp ngươi tu luyện chân nguyên đúng không? Thật đúng là quá thần tốc nha!
Huyền Thiên cười nói:
- Cuối cùng cũng để cho ta thể nghiệm được chỗ tốt của một vị đệ tử Thiên Giai cường giả, ngươi hẳn là đã sớm bắt đầu kích hoạt khiếu huyệt rồi đúng không?
Ngạo Huyên Huyên nhún nhún vai, nói:
- Mới chỉ kích hoạt được có hai khiếu huyệt thôi, nếu muốn nhanh chóng kích hoạt được hết chính kinh cửu khiếu thì xem ra cũng cần phải chờ tới lúc vào Cấm Địa thí luyện để thử thời vận rồi, ngươi thì sao, có tìm được khiếu huyệt chưa?
Huyền Thiên lắc đầu.
- Vẫn chưa, bất quá sư phụ cho ta một viên Tầm Khiếu Đan, trước khi bắt đầu Cấm Địa thí luyện, hẳn là có thể tìm được vị trí cụ thể của chín khiếu huyệt rồi.
- Tầm Khiếu Đan?
Ngạo Huyên Huyên trừng to hai mắt, miệng há hốc thành hình chữ o.
- Đây chính là địa cấp đan dược cực kỳ hiếm có đó, ít nhất cũng phải là đan dược sư trung phẩm địa cấp trở lên mới có thể luyện chế ra được đó, hơn nữa cần phải có rất nhiều loại tài liệu, linh thảo trân quý mới được, giá trị so với rất nhiều linh đan địa cấp trung phẩm còn trân quý hơn rất nhiều đó, trời ạ, các chủ đối với ngươi tốt thật đấy, vừa tự hao tổn tu vi để luyện chân nguyên cho ngươi, lại còn cho ngươi cả Tầm Khiếu Đan nữa.
Huyền Thiên cả kinh,
- Cái gì? Giúp ta đề luyện chân nguyên thì sư phụ phải tự hao tổn tu vi sao?
Ngạo Huyên Huyên gật gật đầu.
- Đó là chuyện đương nhiên, bất quá, các chủ là cường giả Thiên Giai hậu kỳ, tiêu hao tu vi đối với hắn mà nói thì cũng chỉ như chín trâu mất một sợi lông thôi, chỉ cần khoảng từ một tới hai tháng thì có thể tu luyện lại được thôi, nếu như là cường giả Thiên Giai cảnh trung kỳ thì muốn khôi phục phải khó khăn hơn một chút, ít nhất cũng phải ba bốn tháng, cường giả Thiên Giai cảnh sơ kỳ thì ít nhất cũng phải từ nửa năm trở lên mới có thể khôi phục.
Cho nên, rất ít khi có cường giả Thiên Giai cảnh nguyện ý thay hậu bối đề luyện chân nguyên, ngay cả ta cũng chưa từng được hưởng qua đãi ngộ này nữa đó, lại còn viên Tầm Khiếu Đan kia nữa, Ngạo Kiếm sơn trang cũng không hề có, cho dù là đệ tử thân truyền của Bắc Thần các, có thể có được Tầm Khiếu Đan này, chỉ sợ cũng không tới một nửa đâu.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Đánh giá:
Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung
Story
Chương 469: Cấm địa thí luyện (2)
10.0/10 từ 18 lượt.