Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 346: Xâm nhập bảo địa (1)


Nhưng mà kiếm quang bổ vào trên "Mộng Huyễn Môn" thì cấm chế bóng loáng như gương kia xuất hiện một tầng gợn sóng, kiếm quang lướt qua chỉ lâu lại một dấu vết, lập tức biến mất không thấy gì nữa.


Cấm chế trên "Mộng Huyễn Môn" rất mạnh, quả thực không thể tưởng tượng nổi.


Người đến đều là lần đầu tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung", tuy từng nghe trưởng bối nói cấm chế "Mộng Huyễn Môn" khó phá, nhưng tận mắt nhìn thấy cũng làm võ giả chấn động.


Chúng võ giả thấy cấm chế "Mộng Huyễn Môn" chắc chắn như thế, trong lúc nhất thời chấn động tại chỗ, lại quên tiến công.


- Thiểu Vũ, ngươi tới thử xem!


Chúng võ giả Thanh Phong cốc có âm thanh vang lên.


Người nói chuyện tuổi chừng mười bảy, phong độ nhẹ nhàng, tu vị lại đạt tới Tiên Thiên cảnh thập trọng, hơn nữa lộ ra khí tức chân nguyên, hiển nhiên đã sớm đạt tới giai đoạn tinh luyện chân nguyên, là một cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu.



Tư chất như thế đúng là một trong ba đại thiên tài của Ngạo Châu, Thanh Phong cốc thiếu chủ Phong Thiểu Quân.


Bên cạnh hắn có một thiếu niên. Thoạt nhìn tuổi còn nhỏ hơn hắn, tuổi chừng mười sáu, tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, nghe Phong Thiểu Quân nói thì chính là đệ đệ của hắn, Phong Thiểu Vũ.


Thần Châu đại địa, võ đạo ngàn vạn, nhưng chín thành đều dùng kiếm làm chủ. Mà Thanh Phong cốc cùng Thần Đao môn đều là tông môn dùng đao hiếm thấy.


Phong Thiểu Vũ lập tức đi lên phía trước, đem bảo đao huyền giai thượng phẩm sau lưng chém xuống một đao.


Đao quang sáng chói. Nhanh như thiểm điện, trong không khí sinh ra tiếng xé gió to lớn, Phong Thiểu Vũ làm không khí trước "Mộng Huyễn Môn" phân thành hai, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, đao mang liền trảm xuống "Mộng Huyễn Môn".


Trên "Mộng Huyễn Môn" phát ra âm thanh xì xì, cấm chế bình lặng như gương trong lúc này bị chấn động, sinh ra gợn sóng kịch liẹt, một khe hở như ngón cái theo đao mang lướt qua, trong chốc lát khép lại.


Uy lực một đao kia so về đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang Tiên Thiên cảnh cửu trọng kia mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.


Thần sắc Huyền Thiên cũng khẽ động, uy lực một đao này hắn không làm được.



Chính vào lúc này một đạo thân ảnh như thiểm điện phóng lên trời, nhảy lên hơn năm mươi mét, một cổ khí thế kinh thiên từ trong người của hắn tuôn ra ngoài, bay thẳng đến chân trời, phong vân biến sắc.


Chúng võ giả cũng cảm nhận được khí thế kinh thiên, cũng không phải uy áp gì đó, mà là khí thế coi rẻ thương sinh.


Người ra tay là đệ tử tinh anh của Ngạo Kiếm Sơn Trang, tu vị cao tuyệt, không ngờ đạt nửa bước chân nguyên.


Chỉ dựa vào khí thế cao ngạo kia mà đoán người này đích thị là muốn thi triển tuyệt học của Ngạo Kiếm Sơn Trang, "Ngạo Thiên Kiếm Quyết".


Người này tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, là nam tử, tự nhiên không phải Ngạo Huyên Huyên, cũng không phải Ngạo Vô Song, trong lòng không ít người đều lóe ra một cái tên: Ngạo Phi Vũ.


Thân thể Ngạo Phi Vũ nhanh chóng như tia chớp, xuất kiếm nhanh như lôi đình, so với một đao của Phong Thiểu Vũ còn nhanh hơn một phần, kiếm quang ngưng tụ ngạo khí dùng tốc độ ánh sáng chém lên "Mộng Huyễn Môn".


Trong nháy mắt cấm chế bóng loáng của ' Mộng Huyễn Môn" xuất hiện sóng to gió lớn, một vết rách như nắm tay lập tức lan tràn ra chung quanh.


Uy lực một kiếm nào so với đao của Phong Thiểu Vũ mạnh hơn đâu chỉ gấp mười lần, làm cho chúng võ giả Tiên Thiên cảnh không kịp hít bụi.



Mà ngay cả nửa bước chân nguyên Ngạo Phi Vũ đều chỉ chém ra vết rách cỡ nắm tay, cấm chế trên "Mộng Huyễn Môn" chắc chắn có thể nghĩ, thực tế đáng sợ là năng lực khôi phục vô cùng nhanh của nó.


Không có người nào có thể bằng vào lực lượng phá vỡ "Mộng Huyễn Môn", thậm chí cho dù là toàn bộ tinh anh của Ngạo Kiếm Sơn Trang liên thủ cũng vô cùng khó khăn, cho nên mới cần tất cả mọi người đồng loạt ra tay, mới có thể oanh phá "Mộng Huyễn Môn".


Ngạo Kiếm Sơn Trang chịu để cho người của mười bảy vương triều tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung", mở ra "Mộng Huyễn Môn" cũng là nguyên nhân trọng yếu.


Ba người lúc trước liên tục ra tay, mục đích chính là làm trực quan cho moi người thấy, cấm chế trên "Mộng Huyễn Môn" cường đại cỡ nào, làm cho tất cả mọi người đồng tâm hiệp lực, toàn lực ra tay công kích.


Ngạo Vô Song lớn tiếng nói:


- Lực phòng ngự của "Mộng Huyễn Môn" cường đại cỡ nào các vị đều tận mắt nhìn thấy, cũng không có người nào có thể một mình tự phá, cần mọi người đồng lòng hợp tác, không nên giữ lại.


Khi Ngạo Vô Song ra lệnh lần này, tất cả đệ tử của Ngạo Kiếm Sơn Trang đều đồng loạt ra tay, chém ra một kiếm, hơn mười đạo kiếm quang đồng thời trảm lên "Mộng Huyễn Môn", phát ra tiếng nổ rung trời, cả Mộng Huyễn Môn trong chốc lát bị phá thành mảnh nhỏ, lưu lại hơn mười đạo vết rách.


Nhưng nghiền nát chỉ là bên ngoài, tầng hào quang này cũng không phải khí cầu rỗng ruột, mà là chân thật, trừ phi có thể một kích đánh tan cấm chế, nếu không nó khôi phục vô cùng nhanh chóng, sẽ làm công kích kiếm củi ba năm thiêu một giờ.



Lúc này người của ba vương triều thượng phẩm đồng thời ra tay, trong bọn họ nửa bước chân nguyên đứng đầu chừng sáu người, liên thủ oanh ra một kích so với sáu mươi đệ tử của Ngạo Kiếm Sơn Trang chỉ mạnh không yếu.


Tiếng nổ kinh thiên lại vang lên, cấm chế trên "Mộng Huyễn Môn" vừa mới hoàn toàn khôi phục, lại bị đánh vỡ thành mảnh nhỏ, sau đó khôi phục cực nhanh.


Mà những vương triều trung, hạ phẩm cũng đồng thời công kích, công kích vừa rồi vô ích, bọn họ theo sát những đệ tử vương triều thượng phẩm công kích.


Những người này mặc dù không có cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, nhưng thắng ở nhiều người, uy lực cũng không thể coi thường, lại đem cấm chế "Mộng Huyễn Môn" đánh thành mảnh nhỏ.


Ngạo Kiếm Sơn Trang, ba vương triều thượng phẩm, năm vương triều trung phẩm cùng chín vương triều hạ phẩm lần lượt tuần hoàn ra tay, tuy tốc độ khôi phục của "Mộng Huyễn Môn" nhanh tới cực điểm, nhưng bị công kích liên tiếp không ngừng nghiền nát.


Nhưng mà lực phòng ngự cấm chế "Mộng Huyễn Môn" mạnh tới cực điểm, công kích thật lâu mới vang lên tiếng nổ kinh thiên, hoàn toàn sụp đổ, hóa thành hư vô.


"Mộng Huyễn Môn" sụp đổ, một thông đạo cao chừng trăm mét hiện ra.


Thông đạo này sẽ kéo dài thời gian ba tháng, thẳng đến ba tháng sau cấm chế "Mộng Huyễn Môn" mới xuất hiện, tất cả võ giả trong "Mộng Huyễn Thần Cung" đều bị truyền tống tới khu vực sân rộng này, sau đó trong ba ngày tiếp theo sẽ truyền tống ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung", đến "Vô Ảnh Sơn".


"Mộng Huyễn Thần Cung" là một đại bí cảnh của tông môn thượng cổ mở ra thí luyện đệ tử Tiên Thiên cảnh, bên trong có rất nhiều bí kíp huyền giai, cùng với bí kíp trận đạo, đan đạo, khí đạo, nuôi thả đại lượng thượng cổ dị thú, cung cấp đệ tử thí luyện.



Kiếm Nghịch Thương Khung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Story Chương 346: Xâm nhập bảo địa (1)
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...