Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 272: Hữu sử đệ nhất (3)


- Truyền thuyết tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua Kiếm Các tầng bảy, sẽ tìm được một kiện bí bảo do tổ sư khai phái lưu lại...


Thanh âm vị trưởng lão nội môn kia càng ngày càng nhỏ, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.


- - - - -


Khi ở bên ngoài Kiếm Các tụ tập hơn hai trăm vị đệ tử nội môn, cùng với một ít đệ tử hạch tâm, trưởng lão nội môn thì Huyền Thiên đã liên tục xông qua Kiếm Các tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu.


Tuy rằng ba tầng này khó hơn ba tầng trước nhiều, nhưng đối với Huyên Thiên ngay cả cao thủ Tiên Thiên cảnh thất trọng cũng không sánh bằng thì việc xông qua tầng thứ tư, năm, sáu căn bản không hao phí bao nhiêu tinh lực.


Trong ánh mắt Mã Chân Như lộ vẻ hưng phấn và kích động, nhìn Huyền Thiên tràn đầy mừng rỡ.


Bắt đầu từ tầng thứ tư, trong Kiếm Các đã không còn thông đạo an toàn, chỉ còn lại một đầu thông đạo có khôi lỗi kiếm sĩ ngăn cản, vô luận là tiến lên hay lui về phía sau đều cần xông qua sự ngăn cản của khôi lỗi kiếm sĩ.


Xông qua tầng thứ sáu, quẹo một cái, phía trước xuất hiện một cầu thang đi lên.


Mã Chân Như nói:


- Hoàng Thiên, ngươi biết bổn tông hơn một ngàn năm có bao nhiêu người lúc ở Tiên Thiên cảnh tầng bốn xông qua Kiếm Các tầng thứ sáu không?


Huyền Thiên nhìn thoáng qua trên vách tường bên cạnh nói:


- Bảy người!



Bởi vì, trên vách tường bên cạnh khắc lại bảy danh tự, bảy danh tự này đều là một trong mười ba người lưu danh ở kiếm tầng ba.


Mã Chân Như nói: Đúng vậy, chỉ có bảy người, năm người kia chỉ xông qua tầng thứ năm, cho nên, không có cơ hội lưu lại danh tự ở tầng thứ sáu, ngươi chính là người thứ tám.


Danh tự trên vách tường đến Lăng Dật Trần là chấm dứt, cũng không thấy Sở Phong, hiển nhiên sau khi Sở Phong trở thành đệ tử hạch tâm cũng không xông qua tầng thứ sáu.


Huyền Thiên rút kiếm khắc trên vách tường hai chữ "Hoàng Thiên"


Mã Chân Như nhìn hai chữ "Hoàng Thiên" trên vách tường, sau khi qua nửa ngày liền mỉm cười, ánh mắt chuyển đến bậc thang phía trước nói:


- Đi tầng thứ bảy đi.


Mã Chân Như phía trước, Huyền Thiên ở phía sau, hai người lên bậc thang, đi vào tầng thứ bảy.


Tầng thứ bảy không giống sáu tầng trước, không phải một lối đi, mà là một đại sảnh rộng rãi, trong sảnh, đứng bốn vị khôi lỗi kiếm sĩ, từng cỗ toàn thân đen kịt, cao tới 2m, chỉ có kiếm trong tay, lòe lòe sáng lên.


Sau bốn khôi lỗi kiếm sĩ có một lối đi, vòng vo không nhìn ra phía sau.


Mã Chân Như nói:


- Bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ này cũng như ba tầng trước, thực lực đều chỉ tương đương với võ giả Tiên Thiên cảnh thất trọng bình thường, nhưng vị trí bốn người đứng không bàn mà hợp ý với trận thế, phòng thủ thập phần nghiêm mật, võ giả mới vào Tiên Thiên cảnh thất trọng cũng khó có thể xông qua phòng thủ của bọn hắn, Hoàng Thiên, ngươi xông qua bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ này chính là đệ nhất nhân của bổn tông từ trước đến nay.


- Hữu sử đệ nhất?


Huyền Thiên cả kinh nói.



Mã Chân Như nói:


- Đúng vậy, bổn tông so với những tông môn khác niên đại lâu hơn nhiều, lúc lập tông là ngàn năm trước khi Tần hoàng Cổ Đế nhất thống Thần Châu đại địa, nhưng hơn một ngàn năm qua, không ai có thể ở tu vị Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua tầng thứ bảy cả.


Huyền Thiên nói:


- Tốt, để đệ tử thử xem.


Cẩn thận quan sát bốn vị khôi lỗi kiếm sĩ một hồi, BOANG... một tiếng, Trọng Nhạc Kiếm ra khỏi vỏ.


Thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, như tia chớp, vọt về phía khôi lỗi kiếm sĩ bên phải phía trước, Trọng Nhạc Kiếm trong tay lập tức chém ra, kiếm quang sáng chói thoáng hiện, chỉ dài hơn hai tấc, tuy rằng nhìn qua không hoa lệ như kiếm quang bắn ra, nhưng lực lượng Tiên Thiên chân khí l chín thành chín đều bao phủ ở trên thân kiếm, uy lực gia tăng gấp đôi.


Dùng tu vị Huyền Thiên hôm nay, cường độ thể chất chém ra một chiêu trọng kiếm này thật sự thế như lôi đình vậy.


Khôi lỗi kiếm sĩ kia liền rút kiếm ngăn cản.


Keng - - ! một tiếng nổ vang, trường kiếm trong tay khôi lỗi kiếm sĩ kia không biết do chất liệu gì rèn thành, bị Trọng Nhạc Kiếm trọng trảm như thế, vậy mà không bị tổn thương, bất quá, khôi lỗi kiếm sĩ cao tới 2m cũng là bị một kiếm này trảm đến phải lui về sau.


XIU.... XIU... XÍU... UU! - - !


Ngay một sát na khi khôi lỗi kiếm sĩ lui về phía sau thì ba gã khôi lỗi kiếm sĩ khác lập tức ra tay, ba đạo thất luyện kiếm quang phi tốc tới, đồng thời một cổ Thiên Địa đại thế bao phủ mà xuống, công kích của khôi lỗi kiếm sĩ quả nhiên hàm ẩn trận pháp, có thể dẫn phát Thiên Địa đại thế.


Lực lượng không khí ép xuống nặng tựa ngàn cân.


Bất quá, lực lượng ngàn cân đối với Huyền Thiên mà nói, cũng không phải quá mức trầm trọng, thân thể vẫn linh hoạt như trước.



Phân - - !


Thân ảnh lóe lên, thân thể Huyền Thiên trong chốc lát chia làm 16 cái.


Trong nháy mắt, 16 Huyền Thiên tản ra mọi người, đồng thời phóng về trước.


Ba khôi lỗi kiếm sĩ bổ trúng ba cái Huyền Thiên, tất cả đều là hư ảnh, nhưng phản ứng của bọn nó cực nhanh, kiếm thế quét qua, lại có sáu bảy Huyền Thiên bị chém ngang éo, nhưng vẫn là hư ảnh.


Còn có năm sáu cái lập tức lướt qua ba khôi lỗi kiếm sĩ, một người trong đó Trọng Nhạc Kiếm trong tay phát ra ánh sáng rực rỡ, một kiếm chém xuống.


Hỏa Phá Thương Thiên!


Trọng Nhạc Kiếm bị Tiên Thiên Chân Hỏa vây quanh, hóa thành một thanh hỏa diễm cự kiếm.


Khôi lỗi kiếm sĩ vừa bị đẩy lui lại gặp phải một kích lôi đình của Huyền Thiên.


Keng - - !


Lại là một tiếng bạo nổ, khôi lỗi kiếm sĩ lần nữa lui về phía sau, lúc này lui lại như vậy, cả người đều ngã xuống mặt đất.


Ba đạo tiếng xé gió, từ phía sau truyền đến, ba khôi lỗi kiếm sĩ còn lại đồng thời phát ra một kích như tia chợp với Huyền Thiên.


Bách Bộ Kinh Hồng!


Huyền Thiên đầu cũng không quay lại, một cước đạp xuống, toàn bộ kiếm tầng bảy chấn động, cả người bỗng gia tốc, như lưu quang, trong chốc lát phóng tới trước, công kích của ba cỗ khôi lỗi kiếm sĩ thất bại.



Đợi khi thân ảnh Huyền Thiên đừng lại, đã lướt qua phạm vi công kích của bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ rồi.


Bốn khôi lỗi kiếm sĩ, rất chạy về chỗ, không tiến hành truy kích với Huyền Thiên nữa.


Kiếm tầng thứ bảy, xông qua.


Huyền Thiên đứng ở cửa thông đạo phía sau bốn cỗ khôi lỗi kiếm sĩ, xoay người nói:


- Đệ tử đã qua.


Mã Chân Như sắc mặt vừa kinh hỉ vừa rung động, nói:


- Ngươi là đệ nhất nhân của bổn tông từ trước tới nay.


Huyền Thiên nhàn nhạt cười cười, hắn thân là truyền nhân nhị phẩm thế gia, ở một tông môn lục phẩm nếu như không thể hữu sử đệ nhất, vậy còn tìm Nhị thúc Huyền Ky báo thù kiểu gì?


Mã Chân Như nhìn Huyền Thiên, sắc mặt vô cùng rung động, nói:


- Chúc mừng ngươi, ngươi có tư cách đạt được một kiện bí bảo do tổ sư sáng lập bổn tông lưu lại.


- Bí bảo tổ sử bổn tông lưu lại?


Huyền Thiên nao nao.


Mã Chân Như nhẹ gật đầu, nói:


- Tổ sử sáng lập bổn tông được người xưng là Thiên Kiếm Khách, danh tự bổn tông là do danh xưng của tổ sư gia mang lại, ngài để lại trong tầng bảy Kiếm Các một kiện bí bảo, nói là đệ tử hậu bối có người nào có thể ở Tiên Thiên cảnh tứ trọng xông qua Kiếm Các tầng bảy thì mới có thể đạt được kiện bí bảo kia.



Kiếm Nghịch Thương Khung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Story Chương 272: Hữu sử đệ nhất (3)
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...