Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1207: Mười người cùng đi lên (2)


Lăng Không Chí nhẹ gật đầu nói:


- Đúng vậy! Để giúp cho ngươi nhận rõ được sự thật!


Huyền Thiên nhàn nhạt cười cười, duỗi ra ngón trỏ quơ quơ nói:


- Người nên nhận rõ sự thật là ngươi, ngươi không đại biểu được cho thiên tài vương giả đại thành!


Đang nói thì ngón tay của Huyền Thiên liền chỉ về hướng đám thiên tài vương giả đại thành trong đám người, nói:


- Ngươi thất bại thì hắn sẽ ra ngoài khiêu chiến ta, hắn thất bại thì sẽ lại có một người khác đi ra khiêu chiến ta, các ngươi lẫn nhau đều không chịu phục, ta đả bại bất kỳ một người nào trong các ngươi thì các ngươi cũng sẽ không tâm phục khẩu phục, cũng sẽ giống như ruồi bọ mà không ngưng tìm đến ta để khiêu chiến.


Ân - - - - ?


Toàn bộ lông mi của tất cả các thiên tài vương giả đại thành đều dựng lên, thần sắc giận dữ.


Ánh mắt của Huyền Thiên quét qua hướng chúng vương giả đại thành, nói tiếp:


- Ta không nghĩ muốn để các ngươi từng người từng người một tiến đến làm phiền ta, các ngươi đã nghĩ muốn khiêu chiến ta vậy thì lên cả mười người luôn đi, ta đả bại hết mười người các ngươi thì mới có thể để cho các ngươi hết hy vọng, triệt để hoàn toàn khẩu khí này. 



Cái gì - - - - ?


Đánh với mười thiên tài vương giả đại thành sao?


Chiến lực của những thiên tài vương giả đại thành này đều vô cùng phi thương, thiếu chút nữa là đạt đến cảnh giới vô địch, mạnh hơn một chút còn có người có thể đả bại được vương giả đại thành đỉnh phong.


Nhưng mà Huyền Thiên lại muốn một người đấu với mười người bọn họ sao?


- Cuồng vọng! Thật sự là quá cuồng vọng rồi!


- Hắn cho hắn là ai chứ, chẳng lẽ hắn có thể chiến thắng được với mười vương giả đại thành cực hạn sao?


- Quyết không thể nào được, một vương giả tiểu thành mà có thể chiến thắng mười vị thiên tài vương giả đại thành sao? Điều này quyết không thể nào có được!


...


...


Lập tức thiên tài vương giả trên quảng trường đều giống như là nổ tung, tiếng nghị luận càng ngày càng cao hơn một ít.


Cường giả Tịch Dương lâu nhìn Huyền Thiên cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, một người chiến đấu với mười vị thiên tài vương giả đại thành, điều này thật sự là quá điên cuồng.



Nhưng mà theo như lời của Huyền Thiên nói thì có không ít người cảm thấy hợp lý, nếu như hắn chiến đấu cùng với một vương giả đại thành, cho dù thắng thì những vương giả đại thành khác cũng sẽ không phục, chỉ có khi Huyền Thiên đánh bại cả mười người thì không phục cũng phải phục, không ai còn dám tiếp tục khiêu chiến với Huyền Thiên. 


Nhưng mà chúng cường giả vẫn cảm thấy Huyền Thiên có chút quá tự tin, quá cuồng vọng rồi, một người đánh ba thì được rồi, có thể một trận chiến thắng ba thì thiên tài vương giả đại thành cơ bản cũng sẽ phục, sẽ chết tâm muốn khiêu chiến với Huyền Thiên, mà một trận chiến mười này thật sự là quá điên cuồng rồi.


Rõ ràng không có người hiểu tâm ý của Huyền Thiên, xem ra thì Huyền Thiên đã muốn đánh, vậy thì cứ triệt để làm chết tâm muốn khiêu chiến hắn của bọn họ, một trận chiến mười sẽ làm cho bọn họ sau này sẽ không dám nhắc lại từ khiêu chiến với hắn nữa.


Nguyên một đám chúng thiên tài vương giả đại thành nghe vậy liền tức sùi bọt mép, càng thêm giận sôi lên.


Nhưng mà bởi vì đang thinh nộ nên trong lúc nhất thời lại không có người nào để ý lời nói của Huyền Thiên.


Ánh mắt của Huyền Thiên nhìn hướng qua chúng thiên tài vương giả đại thành, từng người từng người quét tới, nói:


- Thế nào chứ, cho dù là ta cuồng vọng nhưng mười người các ngươi không hề có can đảm chiến đấu với ta sao? 


Huyền Thiên ở trên con đường võ đạo tạo nên con đường của mình, sửa ra lôi đình kiếm khí, ở Đằng Gia Cổ tu luyện gần một tháng thì hỏa chi áo nghĩa cũng đã đạt tới nhị giai cực hạn, hắn cũng tìm hiểu ra hỏa diễm kiếm khí.


Hai đại kiếm khí này là hắn có một lực công kích vô cùng kinh khủng, đối với thực lực của mình thì Huyền Thiên có một phán đoán giản lược thô sơ cho nên muốn mượn sự trợ giúp của mười thiên tài vương giả đại thành đến mà lượng, số lượng quá nhiều thì khó đánh, số lượng quá ít thì lại không có tính khiêu chiến.


Mười người đối với hắn thì đây thật là một nhân số thích hợp.


- Huyền Thiên, nhà ngươi thật sự là quá mức không coi ai ra gì cả! Tôn Nhất Nam ta sẽ tới tiếp ngươi!



- Một mình ngươi chiến đấu với mười người chúng ta sao? Huyền Thiên, Hứa Phi Lương ta sẽ khiến cứt ngươi phun ra rồi nuốt trở về!


Lập tức lại có một vị thiên tài vương giả đại thành bay ra.


...


...


Nguyên một đám thiên tài vương giả đại thành dáng vẻ bệ vệ ngập trời, mặt mũi tràn đầy lửa giận vọt ra..


Rất nhanh cộng thêm Lăng Không Chí nữa là đã đủ mười thiên tài vương giả đại thành.


Còn có một ít thiên tài vương giả đại thành cũng lửa giận ngút trời muốn ra nhưng thấy đã đủ mười người rồi nên đành phải thôi.


Huyền Thiên muốn một mình một người chiến đấu với mười thiên tài vương giả đại thành, lập tức toàn bộ cường giả trên quảng trường đều bay mở ra hướng tứ phương, bày ra trọn cái sân rộng để bọn họ làm sân bãi chiến đấu.


Thiên Huyền kiếm tháp vào lúc giữa trưa mới mở ra, khoảng cách bây giờ còn có một thời gian ngắn nữa nên cường giả trên đỉnh núi nghe nói tin tức Huyền Thiên độc chiến với thập đại thiên tài vương giả đại thành thì nguyên một đám vô cùng hưng phấn nên cũng đều bay đến trên không trung quan sát phía xa xa.


Trên quảng trường rất nhanh cũng chỉ còn lại có Huyền Thiên cùng với mười vị thiên tài vương giả đại thành.


- Huyền Thiên, ngươi sẽ vì sự cuồng vọng của ngươi mà trả giá thật nhiều!



Ánh mắt của Lăng Không Chí như kiếm, nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên, hung hăng nói. 


- Nếu như không dựa vào thì trèo càng cao sẽ rơi càng nặng, Huyền Thiên, ngươi thực sự nghĩ đến ngươi từng có mấy lần nhờ Lôi kiếp chiến đấu một trận thì liền có thể nghịch thiên sao, dám can đảm xem nhẹ mười vị thiên tài vương giả đại thành thì ngươi quá là không coi ai ra gì rồi!


- Huyền Thiên, đừng trách mười người chúng ta khi dễ ngươi, đây chính là yêu cầu của chính ngươi, chúng ta sẽ đánh ngươi tỉnh lại từ trong mộng tưởng hão huyền.


...


Một thiên tài vương giả đại thành khác cũng cắn răng nói. 


Thương!


Một thanh bảo kiếm Vương cấp xuất hiện trong ở tay Huyền Thiên, trong nháy mắt được rút ra khỏi vỏ nói:


- Không cần nói nhảm nhiều lời, mau đến đi, đem hết sở trường giỏi nhất của bản thân đều thi triển hết ra đi, như vậy thì các ngươi mới không bị thua quá nhanh!


- A - - ! Thật sự là quá hỗn trướng, Bổn vương muốn đánh gãy chân của ngươi, không cho ngươi chút giáo huấn thì ngươi sẽ không biết trời cao đất rộng là gì cả!


Một vị thiên tài vương giả đại thành cơ hồ như là tức giận đến phát điên, hét lớn một tiếng, dẫn đầu vọt tới hướng Huyền Thiên.


Đây là một cao thủ sử dụng kiếm, người đang trên không trung, bảo kiếm trong tay vẽ vài cái tựa hồ như chữ phiến, vô số luồng kiếm quang chém tới hướng Huyền Thiên.


Những luồng kiếm quang này giống như những giọt mưa trên trời, rập rạp chằng chịt, hội tụ cũng một chỗ như một thiên hà trút xuống, giống như mưa to tầm tả.



Kiếm Nghịch Thương Khung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Truyện Kiếm Nghịch Thương Khung Story Chương 1207: Mười người cùng đi lên (2)
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...