Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 886: Còn có kẻ đến sau

Phập!

Hắc kiếm đâm vào, như đâm dao vào đậu hủ, không tốn chút sức!

Bành Ngao nháy mắt đoạn tuyệt khí tức, trên mặt hắn vẫn còn mang theo vẻ mừng rỡ vì nhìn thấy bí mật tinh tú, nhưng cũng có kinh ngạc một kiếm đâm vào người, cùng với khó tin bị giết ngay trong chớp nhoáng, rất nhiều biểu tình đồng thời xuất hiện trên mặt hắn, trở nên vô cùng quái dị.

Chu Hằng rút hắc kiếm ra, ầm, thân thể Bành Ngao ngã ngược ra đất, 47 tinh tú đồng loạt vỡ nát, trở về với thiên địa, nhưng không chấn động lan tràn khiến cho quần núi vỡ nát.

- Oa... Chu Hằng phun mạnh một ngụm máu, cởi áo trên, chỉ thấy bên trên có in một dấu bàn tay màu đen rõ ràng, ở trên ngực lõm xuống cả đoạn!

Trái tim của hắn cũng bị chấn nát, không chết, bởi vì hắn là Minh Tiên. Còn Bành Ngao lại không có được binh khí chết chắc như hắc kiếm, một đòn này làm hắn bị thương nặng, nhưng muốn giết chết, công kích như thế còn chưa đủ!

Tinh Thần Vương đúng là Tinh Thần Vương, lực công kích này thật sự dữ dội bá đạo, liên tục phá hai tầng Ngũ Hành Phù Văn cũng còn tạo thành lực phá hoại như vậy!

Tuy nhiên, dùng trọng thương đổi lấy một mạng của Tinh Thần Vương, kiếm lời!

Chu Hằng cả người kiệt sức, ngực đau đến không nói nổi, làm hắn nhe răng nhêch miệng.

Khi nào mới có thể nắm giữ được Lăng Thiên Cửu Thức một cách tự nhiên, ít nhất chừa cho hắn một thành, nửa thành lực lượng, đừng có trút hết một hơi, đàn ông thích ở chỗ có thể kiên trì lâu!

Bộp! Bộp! Bộp!

Ngay lúc này, tiếng vỗ tay giòn giã đột nhiên vang lên, vang dội giữa núi rừng hoang vắng.

Trong lòng Chu Hằng cả kinh, ai?

Cố tình ngay vào lúc này!

Trong lòng hắn khẽ động, đã thu hắc kiếm vào không gian đan điền.

Trên cái thế giới này có lẽ có chuyện trùng hợp, nhưng chuyện quá trùng hợp, vậy thì không còn là trùng hợp nữa!



Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đằng sau!

Bành Ngao theo đuôi một đường, nhưng hắn không phải thợ săn duy nhất, còn có một tên nữa!

Chu Hằng chống thân thể miễn cưỡng dựng dậy, thân thể hắn là thể chất Thăng Hoa Cảnh, nhưng ngực bị thương quá nặng, thân mình lảo đảo như người say rượu, muốn đứng cũng không vững.

Bùm!

Tiếng vang nặng nề, hắn đã bị chấn bay ra ngoài.

Cả người đau đớn như nứt toát ra, trên đầu chảy ra đường máu, chảy qua mắt hắn, làm tầm nhìn của hắn trở nên mờ đi. Lúc này, một nam nhân xuất hiện trước mặt hắn.

Đó là người mà hắn tuyệt đối không biết, nhưng trên người lưu chuyển khí tức lại là Tinh Thần Vương!

Ước chừng thực lực kém hơn Bành Ngao một chút, nhưng với thân thể suy yếu của Chu Hằng hiện tại, chỉ là vừa lên cấp Tinh Thần Vương cũng có thể một tay bóp chết hắn!

- Đã quên tự giới thiệu, thật là ngại quá! Nam nhân kia toát ra tươi cười có lỗi, nhưng ở trong mắt Chu Hằng, nụ cười này thật là đáng đánh!

- Tiểu huynh Kim Hoán Nhật, Chu sư đệ có ấn tượng?

Kim Hoán Nhật? Kim Hoán Thành!

Có lẽ không phải lão cha của tên hoàn khố kia, mà là huynh trưởng?

- Đúng thế, tên đần độn mà Chu sư đệ đã dạy dỗ chính là em trai của tiểu huynh!

Kim Hoán Nhật bình thản nói, nhìn không có một chút nóng giận, nhưng chính là bình tĩnh như thế lại làm trong lòng Chu Hằng vang vọng tiếng chuông cảnh báo.

Lòng dạ tên này sâu đậm, khó đối phó vượt xa Bành Ngao!



Hắn giãn mặt cười, vỗ vỗ đầu Chu Hằng, nói:

- Hiện tại, chuyện nhỏ nhặt cũng giải quyết xong. Chu sư đệ, ta cảm thấy rất hứng thú với loại bảo vật ngươi vừa tế ra, có thể cho tiểu huynh xem thử?

Rắc! Rắc! Rắc!

Nắm ngón tay của hắn xiết chặt, đầu lâu của Chu Hằng lập tức xuất hiện những vết nứt. Mà đầu lâu bị ép mạnh, cũng làm Chu Hằng đau đớn vô cùng, làm hắn toát đầy mồ hôi lạnh, cả người như vớt từ trong nước ra.

- Thành ý của ngươi không đủ! Chu Hằng thở hổn hển nói, trên mặt có một chút mỉm cười khinh bỉ.

- Chu sư đệ, tiểu huynh biết ngươi đang trách ta đê tiện, nhưng hết cách thôi, đã thấy qua một kiếm đó, tiểu huynh làm sao cho ngươi thời gian khôi phục?

Kim Hoán Nhật chuyển tay đến vai Chu Hằng, dùng sức bóp lại.

Rắc! Rắc rắc!

Xương vai của Chu Hằng lập tức bị bóp nát!

Kim Hoán Nhật nhìn rất trẻ tuổi, nhưng tâm trí lão luyện đến đáng sợ, ngay cả hiện tại Chu Hằng đã hoàn toàn mất linh lực cũng không sơ sẩy, lựa chọn phế bỏ hai tay, hai chân của Chu Hằng. Như thế, dù là Chu Hằng có liều chết phản kích cũng sẽ không có uy lực quá lớn, càng không có khả năng trốn thoát!

Cho nên, bóp gãy xương cốt hai tay hai chân Chu Hằng, tiểu tử này không phải Tinh Thần Vương, làm sao mà chạy?

Kim Hoán Nhật ra vẻ quan tâm nhìn Chu Hằng, hỏi: - Chu sư đệ, có phải rất đau không? Không sao, chỉ cần ngươi có thể giao hai món bảo vật vừa rồi cho tiểu huynh, cùng với một thức kiếm pháp kia, tiểu huynh sẽ cho ngươi giải thoát!

Một kiếm đó... thật là kinh diễm!

Hắn ở đằng xa nhìn rõ ràng, tuy rằng không thấy được ảo diệu phân bố tinh tú, nhưng hắn lại thấy được một kiếm này liền chém giết một vị Tinh Thần Vương!

Nên biết, ngay cả Tinh Thần Vương muốn giết Tinh Thần Vương cũng cực không dễ dàng, nhưng bây giờ một vị Tinh Thần Vương lại bị một tên Minh Tiên chém giết, hắn có nói ra cũng sẽ bị người ta mắng là đầu óc có bệnh!



Nhưng hắn đã thấy được!

Sau một kiếm này, Chu Hằng hao hết linh lực thật ra cũng không khó đoán được vì sao một kiếm này lại mạnh như thế!

Cái gọi là công pháp, chính là có thể làm cho võ giả đánh ra lực lượng cao hơn bản thân bình thường, công pháp 10 tinh chính là bùng nổ lực lượng gấp 10 lần lúc bình thường. Còn một kiếm của Chu Hằng, trực tiếp làm hắn dốc sạch linh lực, nếu như muốn tính toán, vậy phải là công pháp bao nhiêu tinh?

Ấn theo tính toán bình thường, một Minh Tiên toàn lực đánh ra, ít nhất có thể đánh liên tục trăm vạn lần công kích mới tiêu hao hết linh lực.

Vậy ấn theo công kích bảo thủ nhất, một kiếm dốc hết linh lực, vậy chẳng phải ngang với công pháp trăm vạn tinh?

Nghĩ đến đó, Kim Hoán Nhật liền kích động không thôi!

Hắn không quan tâm vì cái gì chỉ là Minh Tiên lại có thể chịu được lực lưu chuyển của trăm vạn lần lực lượng, hắn chỉ muốn có được bộ công pháp này!

Còn có bảo vật hào quang ngũ sắc kia, còn có đoạn có thể chém vỡ được thân thể Tinh Thần Vương!

Đều là của hắn!

- Chu sư đệ, đừng làm cho mình phải khó chịu! Kim Hoán Nhật nhàn nhạt nói, giọng nhẹ nhàng như đang nói chuyện cùng bạn thân. - Nói cho ngươi biết một bí mật nho nhỏ, nhưng ngươi phải nhớ giữ bí mật, không được nói cho ai hết!

Không đợi Chu Hằng tiếp lời, hắn đã nói tiếp: - Thật ra, tư chất của ta cũng không được tốt, sau khi miễn cưỡng đạt tới Minh Tiên 13, liền không thể tiến bộ được chút nào, vừa không thể hình thành thần tướng, lại không cảm ứng được cơ hội đột phá!

- Thẳng đến có một lần ta ra ngoài lịch lãm, cũng ở trong một chỗ rừng núi, ta gặp một người bị trọng thương. Thì ra hắn cũng là đệ tử Đại Nguyên Học Phủ, bởi vì một viên Tinh Long Đan mà đao kiếm đối chọi với đồng bọn. Hắn giết đồng bọn, nhưng cũng bị trọng thương!

- Ta dùng ba ngày, làm hắn nói ra Tinh Long Đan ở đâu, sau đó hắn còn cầu xin ta giết hắn!

- Chu sư đệ, ngươi nói có kỳ quái không, lại có người cầu xin muốn chết? Nể tình sư huynh đệ, ta thỏa mãn nguyện vọng của hắn!

- Còn Tinh Long Đan, đối với Minh Tiên mà nói, đó là chí bảo, có thể tăng lên ít nhất năm thành hy vọng đột phá! Ta dùng Tinh Long Đan, cuối cùng đột phá đến Tinh Thần Cảnh!



Hắn mỉm cười nhìn Chu Hằng, nhưng vẻ mỉm cười này lại làm người ta trào ra sợ hãi tận đáy lòng!

Chu Hằng miễn cưỡng mỉm cười, mồ hôi lạnh ròng ròng: - So sánh với ngụy quân tử, ngươi thật là không một chút dối trá!

- Nếu làm người xấu, phải có phong cách của người xấu! Kim Hoán Nhật mỉm cười. - Chu sư đệ, vừa rồi thật chỉ là bắt đầu, tiếp theo tiểu huynh còn có vô số biện pháp tra tấn người, không biết ngươi có thể kiên trì được bao lâu?

- Chẳng qua, tiểu huynh vẫn khuyên Chu sư đệ đừng có thử! Đã quên nói, trước khi tiểu huynh vào học phủ, thường xuyên giúp cha thẩm vấn phạm nhân, cho nên... Hắc hắc, ngại quá, tiểu huynh thật sự có nghề trong việc tra hỏi!

Chu Hằng cũng cười rất vui vẻ, nói: - Con người của ta đúng là xương cứng, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng!

- Ôi, Chu sư đệ, ngươi đang ép tiểu huynh mà! Kim Hoán Nhật thần sắc chợt nghiêm, bàn tay ấn lên ngực Chu Hằng, ấn mạnh xuống.

- A...

Chu Hằng phát ra tiếng hét thảm ngắn ngủi, trái tim của hắn vốn đã bị đánh nát, lúc này xương gãy đâm vào tim, càng đau thấu!

- Chu sư đệ, ngươi có thể gọi tiểu huynh dừng lại bất cứ lúc nào, chỉ cần ngươi đồng ý yêu cầu khi nãy của tiểu huynh! Kim Hoán Nhật cười nhe răng, răng trắng bóng dữ tợn như sói dữ. - Bây giờ, chúng ta tiếp tục!

- A! Chu Hằng kêu thảm không dứt, thật ra năng lực chịu đựng của hắn không có kém như thế, sở dĩ kêu thảm là vì che giấu! Che giấu sự thật hắn đang nhanh chóng khôi phục linh lực!

Tuy rằng Kim Hoán Nhật đã rất cẩn thận, phế đi tay chân của Chu Hằng, nhưng hắn làm sao biết huyền diệu của hắc kiếm?

Vừa rồi, hắc kiếm đã chém chết một Tinh Thần Vương, hấp thụ đầy đủ tinh khí sinh mệnh, cướp đoạt sinh mệnh lực của người khác đương nhiên tàn nhẫn, thậm chí là tà ác, nhưng nó có hiệu quá vô cùng rõ ràng.

Ở trong không gian đan điền của Chu Hằng, linh lực của hắn đang từ dòng sông khô cạn chuyển thành dòng chảy nhỏ.

Dùng tinh khí sinh mệnh khôi phục linh lực có tốc độ rất nhanh, nhưng bởi vì có một Tinh Thần Vương ở ngay bên cạnh, Chu Hằng lại ấn tốc độ này xuống mức cực kỳ chậm chạp, mà hắn kêu thảm cũng là vì phân tán lực chú ý của Kim Hoán Nhật.

Tuy nhiên, Tinh Thần Vương mạnh mẽ cỡ nào, Chu Hằng không thể khôi phục linh lực đến đầy đủ, thừa cơ chém ra Lăng Thiên Cửu Thức lần nữa, vậy thì nhất định đã bị Kim Hoán Nhật phát hiện từ sớm!

Mục tiêu hiện tại của hắn là thoát thân!



Kiếm Động Cửu Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Động Cửu Thiên Truyện Kiếm Động Cửu Thiên Story Chương 886: Còn có kẻ đến sau
9.1/10 từ 57 lượt.
loading...