Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 421: Lư Tiên?

Con rối cấp Vương không thể phá vỡ này mạnh bao nhiêu?

Cường giả thời kỳ viễn cổ đều thử qua, đây mới thực sự là cự phách, đại sát khí, đủ để quét ngang bát hoang, cho dù Vạn Cổ Đại Đế sống lại cũng không có khả năng dùng man lực phá vỡ được tồn tại như vậy!

Nếu như hắn dùng Tử Diễm Thiên Long chậm rãi thiêu đốt thì cũng có thể đốt được, nhưng mà dưới tình huống đối chiến, Vạn Cổ Đại Đế làm sao có cơ hội này?

Mà bây giờ... Chu Hằng chỉ nhìn thoáng qua, đã đâm thủng hai lỗ con rố vô kiên bất tồi này!

Mạnh mẽ cỡ nào?

Không thể hình dung được bằng ngôn ngữ a!

Trên đời này có Thiên Tôn nào dám nói cường độ thân thể hắn mạnh hơn con rối cấp Vương không?

Nhưng mà Chu Hằng chỉ nhìn thoáng qua, con bà nó con rối này đã bị mạnh mẽ đâm thủng người! Trên đời này có Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh nào có thể địch nổi Chu Hằng đây? Hắn tùy tiện trừng một cái cũng có thể trừng đối thủ nổ tung, tuyệt đối là thiên hạ vô địch a!

Mẹ nó cũng quá biến thái đi!

Chu Hằng lợi hại, bọn họ đều biết, lúc trước dùng lực một người liền có thể chống lại ba đại tướng dưới trướng Vương, đây tuyệt đối là Thần Anh Cảnh mạnh nhất thiên hạ, thậm chí có thể chống lại một vài Thiên Tôn chân chính, chỉ qua gần một tháng, không ngờ hắn có thể dùng ánh mắt miểu sát Hóa Thần Cảnh, chuyện này cũng quá khoa trương đi!

Làm sao có thể nhảy vọt mạnh mẽ được như vậy?

Con lừa đen nghĩ nghĩ, giơ chân gõ lên hư không, một đạo kình khí trào lên, thình thịch thình thịch thình thịch, vách tường kiên thiết bị nó đạp ra một vết lõm lớn.

- Không thể nào! Thì ra bổn tọa cũng lợi hại như vậy! Con lừa đen sửng sốt một chút, lập tức hưng phấn nhảy dựng lên. Thì ra nó cũng có thể phá hư được pháp khí Hóa Thần Cảnh a, thật là. Sớm biết mình lợi hại như vậy, tại sao phải hạ thấp như vậy chứ?

- Không đúng! Ba người nhìn nhau một chút, nhao nhao vung tay vỗ lên tường, trong tiếng dị hưởng, từng cục sắt bị đánh lõm xuống, giống như đánh vào đậu hũ vậy.

Con lừa đen lập tức trợn tròn mắt, ba tên này không thể nào cũng đột nhiên biến thành cao thủ cấp Hóa Thần Cảnh chứ, khí tức bọn họ đều thập phần rõ ràng. Một Thần Anh Cảnh, hai Kết Thai Cảnh, không hề biến hóa!


Như vậy, đáp án chỉ có một!

- Thân thể con rối cấp Vương này đột nhiên trở nên yếu đuối! Bọn họ đồng thời kêu lên.

- Không sai, các ngươi cảm thấy có cảm thấy hiện tại trọng lực trong này cũng biến mất hay không?

- Khẳng định là con rối cấp Vương bị đánh tan, cho nên trọng lực mới biến mất!

- Nhưng làm sao phá hư con rối này? Nó chính là tồn tại kiên cố nhất trên đời à, nếu không thời kỳ viễn cổ đã sớm bị đệ tử Khôi Lỗi Tông hủy đi rồi.

Ba người một lừa tự lẩm bẩm. Sau một lúc nhao nhao nhìn về phía Chu Hằng, chỉ sợ bọn họ không biết Chu Hằng có được năng lực của Phệ Kim tộc, nhưng mà lúc trước Chu Hằng tiên hà quấn thân, dường như muốn đột phá Hóa Thần Cảnh vậy, đang lúc mấu chốt lại chạy tới nơi này, nếu nói không có gì liên hệ trong đó. Đánh chết bọn họ cũng không tin!

Chu Hằng xoa tay nói:

- Các ngươi nhìn ta xong chưa? Tay phải hắn vung lên, tế xuất Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, cùng thả Tiểu Ăn Tạp và tiểu hoàng tử Hải tộc ra, hắn thật sự sợ Vương Hà ham ăn qua, gặm luôn cả Cửu Huyền Thí Luyện Tháp thì tiêu!

May mà đệ tử yêu nghiệt này của hắn chỉ cảm thấy hứng thú với thịt, không giống hắn chuyên môn cắn nuốt kim loại.

- Sư phụ. Đói chết ta! Tiểu Ăn Tạp ôm hai chân Chu Hằng kêu lên.

- Ngươi là muốn sư phụ ngươi, hay là muốn ăn thịt? Con lừa đen cười hắc hắc nói.

- Đương nhiên là muốn sư phụ! Tiểu Ăn Tạp ngấc đầu lên nói, sau đó lập tức lộ ra nụ cười nịnh nọt: - Tuy nhiên, đệ tử thật sự rất đói bụng.

- Không phải chứ, trong tháp có nhiều đồ ăn như vậy... Chu Hằng đưa thần ý vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đảo qua một lần, lập tức nghẹn lợi không nói gì, bởi vì thức ăn trong đó đã bị ăn sạch sẽ, trách không được thực lực Tiểu Ăn Tạp này cũng tăng vọt đến Ích Địa tam trọng thiên!

Hắn không khỏi lắc lắc đầu, nói: - Đi, chúng ta mang bọn ngươi ra ngoài ăn thịt.


- Ồ, hay!

- Tốt!

Vương Hà và Ngao Không Sơn đồng thời hoan hô.

- Chu tiểu tử, đây là chuyện gì xảy ra, con rối cấp Vương này sao đột nhiên lại bị hỏng? Con lừa đen vội vàng đuổi theo, chưa từ bỏ ý định tra hỏi.

- Ai biết được, có thể là do thời gian quá dài, bị ăn mòn. Chu Hằng mỉm cười nói, hắn cuungx không phải cố ý phải lừa con lừa đen, chỉ là hiện tại có người ngoài ở đây cho nên không tiện nói mà thôi.

- Ta phi đầy mặt ngươi! Con lừa đen cắn chặt răng, vẻ mặt khó chịu.

Chu Hằng cười ha ha, đạp bước đi trước.

Con rối cấp Vương này sau khi đưa hắn tiến vào Hóa Thần Cảnh, tinh hoa trong đó cũng bị cắn nuốt sạch sẽ, lúc này chỉ là một khối sắt thường mà thôi, không còn chút giá trị nào nữa.

Chu Hằng tự đánh giá, bây giờ chiến lực của hắn vẫn không bằng được Lệ Vô Cực, dù sao nhiều lực Hóa Thần Cảnh không thể sánh nổi linh lực Hóa Thần Cảnh!

Lực lượng bây giờ của hắn có thể so được với Hóa Thần Cảnh bình thường, người có khả năng ở thời điểm võ đạo mạt thế này tiến vào Hóa Thần Cảnh, có người nào là hạng người phàm tục chứ, không gian đan điền so với người bình thường ít nhất gấp mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần đấy.

Bởi vậy, từ góc độ lực lượng mà nói, bây giờ Chu Hằng chỉ có thể xem như cực tiếp cận Hóa Thần Cảnh. Nhưng mà bàn về mức độ cứng rắn của thân thể, cho dù Vạn Cổ Đại Đế sống lại cũng không bằng Chu Hằng.

Luyện hóa một con rối Hóa Thần Cảnh, tu bổ cho thân thể mình, thể chất Chu Hằng đã đạt tới mức biến thái cỡ nào chứ?

Căn bản là không hỏng không hủy!

Trừ phi là loại người tuyệt đối cường đại như Độc Miểu Thiên Tôn trấn áp hắn thời gian dài, lại dùng lửa, nọc độc chậm rãi bào mòn hắn, như vậy mới có thể luyện hóa Chu Hằng, nhưng lại không biết phải mất bao nhiêu lâu.

Bây giờ Chu Hằng tuyệt đối không phải vô địch thiên hạ, nhưng tuyệt đối là tồn tại khó bị giết chết nhất!

Chu Hằng đi trước, những người khác theo sau, tuy rằng chỉ thể chất hắn đột phá Hóa Thần Cảnh, nhưng mà Hóa Thần Cảnh chính là Hóa Thần Cảnh, cho dù hắn chỉ sánh được với Thiên Tôn bình thường nhất, nhưng mà tự nhiên có một cỗ uy thế khuất phục chín tầng trời mười tầng đất!

Huống chi khí thế của hắn vốn đã được đại tới mức có thể sánh được với Thiên Tôn rồi.

Điều này làm cho mọi người đều không khỏi kính sợ trong lòng, không dám sóng vai với hắn, từ xưa cường giả tịch mịch, cao xử bất thắng hàn.

- Chu tiểu tử, ngươi chiếm được nhiều chỗ tốt như vậy, cũng không thể để bổn tọa đi về tay không à, mau đưa Bách Quỷ Kiếm cho bổn tọa!

Con lừa đen hung tợn nói, nó vốn vô lại, nào thèm để ý Chu Hằng có tu vi gì, huống chi trước kia nó cũng từng đi theo một vị Thiên Tôn?

Chu Hằng không khỏi cười, hắn cũng không hy vọng bằng hữu bên cạnh sợ hắn, xa hắn, đời người như vậy rất không thú vị.

Đoàn người bay lên không trung, hiện tại không có trọng lực đáng sợ, bọn họ tự nhiên có thể khôi phục tốc độ ban đầu. Con rối này đã thành sắt thường, bọn họ vốn có thể trực tiếp phá tường sắt xông ra, nhưng nếu Chu Hằng muốn theo đường cũ trở về, ai dám phản đối hắn chứ?

Tốc độ rất nhanh, rất nhanh bọn họ miệng con rối, ba đại tướng dưới trướng Vương Hải tộc lúc trước kia đang mang theo một mảng lớn người canh giữ bên ngoài. Ở ngoài miệng, bọn họ tự nhiên không biết bên trong con rối này phát sinh biến hóa gì.

Phát hiện mấy người Chu Hằng tới gần, bên kia lập tức khẩn trương.

Một trong 3 huynh đệ Thủy gia là Thủy Viễn Danh phụ trách gác, hắn lập tức đứng lên, cả người tản phát ra khí thế cường đại, so với lúc trước ít nhất mạnh hơn gấp đôi.

Bởi vì hai huynh đệ kia của hắn đang khổ tu, ba người tâm ý tương thông, một người lĩnh ngộ được là ba người cùng nhau lĩnh ngộ được! Bọn họ đã vô hạn tiếp cận Hóa Thần Cảnh, bởi vậy mới đề thăng với tốc độ khó tin như vậy.

- Ha ha ha! Muốn chạy? Đường này không thông! Thủy Viễn Danh trầm giọng nói, Tam Xoa Kích rung lên, lại không chủ động ra tay, bởi vì khai chiến lúc này, 3 huynh đệ bọn họ liên thủ có thể nắm chắc giết chết Chu Hằng, nhưng cũng làm cho một trong bọn họ bị thương, thậm chí trọng thương mà ngã xuống!

Ở quan khẩu sắp đột phá Hóa Thần Cảnh, bọn họ cũng không muốn phải trả cái giá lớn như vậy, tốt nhất là ép Chu Hằng lui về, đợi bọn họ đột phá Hóa Thần Cảnh rồi đi trấn giết tiểu tử này!

Thực ra ở nơi quan trọng này, vốn bọn họ nên ở lại Hải tộc đột phá trước, nhưng mà ai bảo tiểu hoàng tử đột nhiên chạy tới đây, vì vương nghiệp cháu trai bọn họ, bọn họ cũng phải chạy tới đây một chuyến.

Con lừa đen ỉu xìu, thấy Thủy Viễn Danh lớn lối như thế, nhìn không vừa mắt, từng bước bước lên: - Bọn ngươi dám cản bản tôn?


Bản tôn? Chỉ có Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh mới có thể tự xưng là "Tôn", con lừa đê tiện này thật sự không biết xấu hổ!

Đám người Hải tộc đều khinh miệt, thậm chí sát khí đại động, chữ Tôn cũng không thể dùng bừa à, đây là công nhiên khiêu khích võ giả thiên hạ đấy.

- Không phục sao? Con lừa đen còn lộ ra vẻ mặt khinh miệt hơn bọn hắn gấp mười, gấp trăm lần, nó giơ cha gõ lên bức tường sắt, ọp một tiếng, lập tức chụp xuống một khối sắt lớn.

Cái, cái gì!

Thấy một màn như vậy, cường giả Hải tộc đều trợn tròn mắt, miệng há hốc, rơi vào trong khôn cùng khiếp sợ và sợ hãi!

Vách sắt này chắc chắn bao nhiêu bọn họ không phải không biết, từ lúc tiến vào, người nào mà chưa từng thử qua? Đừng nói bọn họ, cho dù đường đường ba đại tướng dưới trướng Vương toàn lực oanh kích cũng không thể lưu lại một chút dấu vết đấy!

Nhưng con lừa chết tiệt này lại tiện tay gõ lên, liền chụp xuống một khối sắt lớn, đó là lực lượng kinh khủng cỡ nào?

Thiên Tôn? Không, đây tuyệt đối vượt qua Thiên Tôn!

Tiên, tiên Lư! Lư = Lừa. Trong gian ngắn, những người đó nhìn về phía con lừa với ánh mắt tràn đầy kiếp sợ và cung kính.

Tiên nhân, không, tiên Lư a! Một pho tiên Lư còn sống, chuyện này đủ để chấn động càn khôn!

Con lừa đen đắc ý, không ngừng lắc cái mông, vô cùng đê tiện! Nó hừ hừ nói, giống như chỉ nó hiểu, sau một lúc mới nhìn đám người kia nói: - Các ngươi còn không mau quỳ bái bản tôn.

Đám người Hải tộc đều mặt co rút, đây thực sự là tiên sao, sao lại đê tiện như vậy?

Thủy Viễn Danh nhíu mày, sau khi ánh mắt đảo qua Vương Hà và Ngao Không Sơn, lập tức có cảm giác ngộ, hắn vung Tam Xoa Kích lên, đâm về phía vách sắt. Một tiếng đâm chói tai vang lên, mũi kích tiến vào trong, Thủy Viễn Danh xoáy một cái, một khối sắt lớn bị hắn móc ra ngoài!

Phốc! Đám người Hải tộc lại le lưỡi, đều trở nên hồ đồ rồi.

Thế giới này là sao đây? Chủ tử bọn họ cũng thành tiên? - - - - - oOo- - - - -

Kiếm Động Cửu Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Động Cửu Thiên Truyện Kiếm Động Cửu Thiên Story Chương 421: Lư Tiên?
9.1/10 từ 57 lượt.
loading...