Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 771: Thực lực của tùy tùng
Nghĩ thông suốt, Độc Cô Tuyệt ly khai khỏi Tà ma động.
Bất tri bất giác, đã đến ngày mười sáu tháng chín.
Phụ cận Cửu Long sơn, đại lượng đại năng Linh Hải Cảnh tiến đến Cửu Long sơn, nối liền không dứt.
Ngày mười bảy tháng chín, những người nên đến đều đã đến, tại trung ương Cửu Long sơn, bốn phía Cửu Long hồ, người người tấp nập, thanh âm trùng thiên.
Bá bá bá bá…
Ngày hôm nay, có rất nhiều thiên tài đến, Bạch Vô Tuyết, Yến Phượng Phượng, Lục Thiếu Du, Tư Đồ Hạo, Bắc Minh Huy, Sở Trung Thiên, … Ngoại trừ một vài vị, các tuyệt đỉnh thiên tài danh chấn thiên hạ đều tới đây, muốn xem trình độ của Tây Hải Kiếm Tông tột cùng đến mức nào.
Bên cạnh Lục Thiếu Du, không ít người tụ tập, Bạch Vô Tuyết cũng ở trong đó.
- Lục huynh, nửa năm trước ngươi từng giao thủ cùng Tây Hải Kiếm Tông, thực lực của hắn như thế nào?
Bạch Vô Tuyết hỏi.
Lục Thiếu Du trầm mặc một lúc, chậm rãi nói:
- Rất mạnh!
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Vô Tuyết ngưng lại, mọi người đều biết Lục Thiếu Du rất mạnh, nhưng mạnh đến trình độ nào thì không ai biết, tương đương không có câu trả lời, nhưng Bạch Vô Tuyết hiểu rất rõ Lục Thiếu Du, nếu như Tây Hải Kiếm Tông so với hắn chỉ lợi hại hơn một điểm, hắn tuyệt sẽ không nói ra hai chữ "rất mạnh", có thể làm hắn nói ra hai chữ ấy, như vậy Tây Hải Kiếm Tông này tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
- Bất quá nửa năm nay ta không phải không có tiến bộ!
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên hào quang lạnh như băng.
Bạch Vô Tuyết gật gật đầu, không nói gì.
- Hắc hắc, Ngự Kiếm thuật của ta đã tu luyện đến cảnh giới đệ tam trọng, tuy chỉ có thể xuất ra tam kiếm, nhưng so với Ngự Kiếm thuật đệ nhị trọng thì mạnh hơn gấp đôi, lần trao đổi Linh Tê Nhất Kiếm với Diệp Trần, thì ta đã tìm hiểu đến Khoái chi áo nghĩa, kiếm ý nhanh chóng tăng lên, Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm, để ta nhìn xem ngươi mạnh bao nhiêu a!
Tư Đồ Hạo một mình một người đứng trên núi, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, hắn tự biết không phải là đối thủ của Liễu Vô Kiếm, bất quá đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể đấu với người này một thời gian ngắn đã là tự hào rồi, điều này có thể cho thấy tiềm lực hắn rất cao.
Ý niệm trong đầu chuyển động, Tư Đồ Hạo thầm nghĩ: "Diệp Trần đạt được Ngự Kiếm thuật của ta, cũng không biết tu luyện đến cảnh giới nào, đoán chừng tại đệ nhị trọng, không vượt qua đệ nhị trọng đỉnh phong, đến lúc đó so Ngự Kiếm thuật cùng hắn thoáng một phát, xem ai mạnh hơn ai.
Một đêm đi qua.
Ngày mười tám tháng chín đã đến.
- Ha ha!
- Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm.
- Liễu Vô Kiếm đến rồi!
Những người ở phụ cận Cửu Long hồ nhao nhao kinh động, mỗi người đều nhìn về phía ba đạo nhân ảnh đang lướt đến, sau đó ánh mắt tập trung trên người người cầm đầu.
Dáng người Liễu Vô Kiếm cũng không cường tráng, có chút gầy, bàn tay hắn nhỏ dài như ngọc trúc nhưng như có ma lực, gương mặt không tính là tuấn tú, đôi mắt hẹp dài sắc bén, cái mũi cao thẳng, liếc nhìn lại thì rất nhanh bị hấp dẫn.
Ánh mắt nhìn quét qua một vòng, Liễu Vô Kiếm không phát hiện ra thân ảnh Diệp Trần, khóe miệng nhấc lên một đường vòng cung.
- Hừ, đại lục Kiếm tông đâu? Chỉ sợ là sợ tới mức không dám tới rồi.
Thải y nữ tử cười lạnh một tiếng.
- Không vội, nơi đấy có không ít người làm ta hứng thú, có thể chơi đùa một phen.
Liễu Vô Kiếm thản nhiên nói.
- Có không ít cao thủ.
- Ngươi là Liễu Vô Kiếm?
Đứng ra đầu tiên là Bắc Minh Huy, thiên tài thường không chịu thua ai, dù biết rõ mình không phải là đối thủ cũng muốn khiêu chiến một phát.
- Ngươi? Còn không làm ta có một chút hứng thú.
Liễu Vô Kiếm nhìn thoáng qua Bắc Minh Huy, lập tức lắc đầu.
- Có hứng thú hay không, ngươi sẽ biết rất nhanh, tiếp một thương của ta!
Bắc Minh Huy lấy ra Ngân Giao trường thương sau lưng, quét ngang một thương qua, khoảng cách vô hình thu hẹp lại, đúng là Thiên Nhai Chỉ Xích.
- Nạp Lan, ngươi tiếp hắn.
Liễu Vô Kiếm nhìn qua thải y nữ tử, nói.
- Được.
Thải y nữ tử nhảy dựng lên, một trường tiên Bảo khí xuất hiện trên tay, lăng không kích quất đến thương mang vô hình, một kích này nhanh đến không thể tưởng tượng, thương mang vô hình như lâm vào vũng bùn, tốc độ đại giảm, rồi sau đó bị tan thành phấn vụn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
- Đừng nóng vội, Thiên Nhai Chỉ Xích của Bắc Minh Huy còn có thức thứ hai.
Đối với sát chiêu của Bắc Minh Huy, mọi người hiểu rõ không ít, huống chi đã hơn một năm, không có khả năng Bắc Minh Huy không có tiến bộ, nói không chừng sớm đã nghiên cứu ra đệ tam thức rồi cũng nên.
- Thiên Nhai Chỉ Xích đệ nhị thức!
Quả nhiên, Thiên Nhai Chỉ Xích thức thứ nhất của Bắc Minh Huy bị phá, sắc mặt hắn khẽ biến, lập tức phát động thức thứ hai, sau một khắc, năm đạo ánh sáng màu bạc từ năm hướng khác nhau đồng loạt công kích thải y nữ tử, tốc độ nhanh hơn so với thức thứ nhất, mà lại ẩn ẩn bí mật hơn.
- Thị Huyết Tam Sát!
Thải y nữ tử cơ hồ ra tay đồng thời với Bắc Minh Huy, thi triển ra Thị Huyết Tam Sát ngày đó dùng với Mộ Dung Khuynh Thành, bảo khí trường tiên thi triển ra Thị Huyết Tam Sát, uy lực còn hơn vài thành, chỉ thấy trường tiên của thải y nữ tử rung lên, một Tam Thủ Xích Mãng lập thức thành hình, Tam Thủ Xích Mãng kích thẳng vào năm đạo ánh sáng màu bạc, PHỐC PHỐC PHỐC! Đầu mãng xà bị kích xuyên qua, nhưng ánh sáng màu bạc cũng tiêu tán dần.
- Nếu thực lực ngươi chỉ như thế này, vậy ngươi phải thua, không thể nghi ngờ gì.
Thải y nữ tử chịu thiệt trên tay Mộ Dung Khuynh Thành, không có nghĩa là nàng không bằng Mộ Dung Khuynh Thành, dù sao ngày đó là ở quán rượu, nàng cũng có chút coi thường, không phát huy thực lực đến mười thành.
Huống chi, thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành vốn rất mạnh, tối thiểu cũng có thể xếp trong top 10 Tông sư bảng.
- Tức cười, thực lực chân chính của ta còn chưa thi triển ra.
Thần sắc Bắc Minh Huy ngưng trọng, ban đầu hắn còn có chút coi thường thải y nữ tử, cho rằng Liễu Vô Kiếm chỉ tùy tiện phái ra, bất quá hiện tại hắn không cho là vậy nữa rồi, thực lực của thải y nữ tử, so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn rất nhiều, không toàn lực ứng phó, rất có khả năng thua trận.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Bất tri bất giác, đã đến ngày mười sáu tháng chín.
Phụ cận Cửu Long sơn, đại lượng đại năng Linh Hải Cảnh tiến đến Cửu Long sơn, nối liền không dứt.
Ngày mười bảy tháng chín, những người nên đến đều đã đến, tại trung ương Cửu Long sơn, bốn phía Cửu Long hồ, người người tấp nập, thanh âm trùng thiên.
Bá bá bá bá…
Ngày hôm nay, có rất nhiều thiên tài đến, Bạch Vô Tuyết, Yến Phượng Phượng, Lục Thiếu Du, Tư Đồ Hạo, Bắc Minh Huy, Sở Trung Thiên, … Ngoại trừ một vài vị, các tuyệt đỉnh thiên tài danh chấn thiên hạ đều tới đây, muốn xem trình độ của Tây Hải Kiếm Tông tột cùng đến mức nào.
Bên cạnh Lục Thiếu Du, không ít người tụ tập, Bạch Vô Tuyết cũng ở trong đó.
- Lục huynh, nửa năm trước ngươi từng giao thủ cùng Tây Hải Kiếm Tông, thực lực của hắn như thế nào?
Bạch Vô Tuyết hỏi.
Lục Thiếu Du trầm mặc một lúc, chậm rãi nói:
- Rất mạnh!
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Vô Tuyết ngưng lại, mọi người đều biết Lục Thiếu Du rất mạnh, nhưng mạnh đến trình độ nào thì không ai biết, tương đương không có câu trả lời, nhưng Bạch Vô Tuyết hiểu rất rõ Lục Thiếu Du, nếu như Tây Hải Kiếm Tông so với hắn chỉ lợi hại hơn một điểm, hắn tuyệt sẽ không nói ra hai chữ "rất mạnh", có thể làm hắn nói ra hai chữ ấy, như vậy Tây Hải Kiếm Tông này tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
- Bất quá nửa năm nay ta không phải không có tiến bộ!
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên hào quang lạnh như băng.
Bạch Vô Tuyết gật gật đầu, không nói gì.
- Hắc hắc, Ngự Kiếm thuật của ta đã tu luyện đến cảnh giới đệ tam trọng, tuy chỉ có thể xuất ra tam kiếm, nhưng so với Ngự Kiếm thuật đệ nhị trọng thì mạnh hơn gấp đôi, lần trao đổi Linh Tê Nhất Kiếm với Diệp Trần, thì ta đã tìm hiểu đến Khoái chi áo nghĩa, kiếm ý nhanh chóng tăng lên, Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm, để ta nhìn xem ngươi mạnh bao nhiêu a!
Tư Đồ Hạo một mình một người đứng trên núi, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, hắn tự biết không phải là đối thủ của Liễu Vô Kiếm, bất quá đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể đấu với người này một thời gian ngắn đã là tự hào rồi, điều này có thể cho thấy tiềm lực hắn rất cao.
Ý niệm trong đầu chuyển động, Tư Đồ Hạo thầm nghĩ: "Diệp Trần đạt được Ngự Kiếm thuật của ta, cũng không biết tu luyện đến cảnh giới nào, đoán chừng tại đệ nhị trọng, không vượt qua đệ nhị trọng đỉnh phong, đến lúc đó so Ngự Kiếm thuật cùng hắn thoáng một phát, xem ai mạnh hơn ai.
Một đêm đi qua.
Ngày mười tám tháng chín đã đến.
- Ha ha!
- Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm.
- Liễu Vô Kiếm đến rồi!
Những người ở phụ cận Cửu Long hồ nhao nhao kinh động, mỗi người đều nhìn về phía ba đạo nhân ảnh đang lướt đến, sau đó ánh mắt tập trung trên người người cầm đầu.
Dáng người Liễu Vô Kiếm cũng không cường tráng, có chút gầy, bàn tay hắn nhỏ dài như ngọc trúc nhưng như có ma lực, gương mặt không tính là tuấn tú, đôi mắt hẹp dài sắc bén, cái mũi cao thẳng, liếc nhìn lại thì rất nhanh bị hấp dẫn.
Ánh mắt nhìn quét qua một vòng, Liễu Vô Kiếm không phát hiện ra thân ảnh Diệp Trần, khóe miệng nhấc lên một đường vòng cung.
- Hừ, đại lục Kiếm tông đâu? Chỉ sợ là sợ tới mức không dám tới rồi.
Thải y nữ tử cười lạnh một tiếng.
- Không vội, nơi đấy có không ít người làm ta hứng thú, có thể chơi đùa một phen.
Liễu Vô Kiếm thản nhiên nói.
- Có không ít cao thủ.
- Ngươi là Liễu Vô Kiếm?
Đứng ra đầu tiên là Bắc Minh Huy, thiên tài thường không chịu thua ai, dù biết rõ mình không phải là đối thủ cũng muốn khiêu chiến một phát.
- Ngươi? Còn không làm ta có một chút hứng thú.
Liễu Vô Kiếm nhìn thoáng qua Bắc Minh Huy, lập tức lắc đầu.
- Có hứng thú hay không, ngươi sẽ biết rất nhanh, tiếp một thương của ta!
Bắc Minh Huy lấy ra Ngân Giao trường thương sau lưng, quét ngang một thương qua, khoảng cách vô hình thu hẹp lại, đúng là Thiên Nhai Chỉ Xích.
- Nạp Lan, ngươi tiếp hắn.
Liễu Vô Kiếm nhìn qua thải y nữ tử, nói.
- Được.
Thải y nữ tử nhảy dựng lên, một trường tiên Bảo khí xuất hiện trên tay, lăng không kích quất đến thương mang vô hình, một kích này nhanh đến không thể tưởng tượng, thương mang vô hình như lâm vào vũng bùn, tốc độ đại giảm, rồi sau đó bị tan thành phấn vụn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
- Đừng nóng vội, Thiên Nhai Chỉ Xích của Bắc Minh Huy còn có thức thứ hai.
Đối với sát chiêu của Bắc Minh Huy, mọi người hiểu rõ không ít, huống chi đã hơn một năm, không có khả năng Bắc Minh Huy không có tiến bộ, nói không chừng sớm đã nghiên cứu ra đệ tam thức rồi cũng nên.
- Thiên Nhai Chỉ Xích đệ nhị thức!
Quả nhiên, Thiên Nhai Chỉ Xích thức thứ nhất của Bắc Minh Huy bị phá, sắc mặt hắn khẽ biến, lập tức phát động thức thứ hai, sau một khắc, năm đạo ánh sáng màu bạc từ năm hướng khác nhau đồng loạt công kích thải y nữ tử, tốc độ nhanh hơn so với thức thứ nhất, mà lại ẩn ẩn bí mật hơn.
- Thị Huyết Tam Sát!
Thải y nữ tử cơ hồ ra tay đồng thời với Bắc Minh Huy, thi triển ra Thị Huyết Tam Sát ngày đó dùng với Mộ Dung Khuynh Thành, bảo khí trường tiên thi triển ra Thị Huyết Tam Sát, uy lực còn hơn vài thành, chỉ thấy trường tiên của thải y nữ tử rung lên, một Tam Thủ Xích Mãng lập thức thành hình, Tam Thủ Xích Mãng kích thẳng vào năm đạo ánh sáng màu bạc, PHỐC PHỐC PHỐC! Đầu mãng xà bị kích xuyên qua, nhưng ánh sáng màu bạc cũng tiêu tán dần.
- Nếu thực lực ngươi chỉ như thế này, vậy ngươi phải thua, không thể nghi ngờ gì.
Thải y nữ tử chịu thiệt trên tay Mộ Dung Khuynh Thành, không có nghĩa là nàng không bằng Mộ Dung Khuynh Thành, dù sao ngày đó là ở quán rượu, nàng cũng có chút coi thường, không phát huy thực lực đến mười thành.
Huống chi, thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành vốn rất mạnh, tối thiểu cũng có thể xếp trong top 10 Tông sư bảng.
- Tức cười, thực lực chân chính của ta còn chưa thi triển ra.
Thần sắc Bắc Minh Huy ngưng trọng, ban đầu hắn còn có chút coi thường thải y nữ tử, cho rằng Liễu Vô Kiếm chỉ tùy tiện phái ra, bất quá hiện tại hắn không cho là vậy nữa rồi, thực lực của thải y nữ tử, so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn rất nhiều, không toàn lực ứng phó, rất có khả năng thua trận.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn
Story
Chương 771: Thực lực của tùy tùng
6.4/10 từ 170 lượt.