Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 333: Kháng Ma Bảo Lũy

Búa dài chừng một mét, cán búa hiện lên ám thanh sắc, điêu khắc hoa văn, lưỡi búa ẩn ẩn hiện lên một vòng bạch quang, ngón tay chạm đến bạch quang, có một loại cảm giác đau đớn như bị nghiền nát, không khó tưởng tượng, nếu để một gã cường giả Tinh Cực Cảnh cầm trong tay búa này bổ về phía địch nhân thì sẽ có uy thế bực nào.

Thu hồi búa, Diệp Trần nhìn về phía nội giáp, nội giáp cứng mềm vừa phải, ở mép có khắc một ít hoa văn chằng chịt, theo lộ tuyến của hoa văn, từng mảnh lưu quang xuyên thẳng qua, như là Chân Nguyên lộ tuyến đồ vậy, phần ngực của nội giáp hơi dày một chút, đủ để ngăn cản lực phá hư rất lớn.

Mà ở một góc khuất của nội giáp có khắc bốn chữ cổ nhỏ.

Lưu Quang Bảo Giáp!

"Lưu Quang Bảo Giáp chỉ là phòng ngự bảo khí, theo lý thuyết thì khí tức hẳn phải kém sắc bén hơn công kích bảo khí mới phải chứ, nhưng nói thẳng ra thì khí tức của bảo khí búa không bằng được với Lưu Quang Bảo Giáp, nó tối thiểu cũng là Trung phẩm phòng ngự bảo khí thượng đẳng, cũng có khả năng là Trung phẩm phòng ngự bảo khí đính tiêm. " Phòng ngự bảo khí cùng phẩm cấp cũng phân ra cao thấp, cái Lưu Quang Bảo Giáp này nếu cầm đi bán thì tuyệt đối cũng gần được bốn vạn khối Trung phẩm linh thạch, mà cái búa kia tối đa chỉ là ba vạn năm ngàn khối Trung phẩm linh thạch thôi.

"Trước tiên thanh trừ Chân Nguyên ở bên trong đã rồi nói sau. "

Lưu Quang Bảo Giáp đã từng bị người sử dụng qua, bên trong để lại Chân Nguyên của người nọ, cùng phù hợp một chỗ với năng lượng bản thân của Lưu Quang Bảo Giáp, nếu muốn sử dụng thuận tay thì phải thanh trừ Chân Nguyên của đối phương đi. Đương nhiên, hiện giờ không thanh trừ thì sau khi dùng qua nhiều lần, nó vẫn sẽ bị thanh trừ, chỉ có điều là sẽ lãng phí thời gian một chút thôi.

Thanh Liên Chân Nguyên theo bàn tay Diệp Trần quán chú vào trong Lưu Quang Bảo Giáp, Lưu Quang Bảo Giáp nổi lên vầng sáng thanh sắc, ẩn ẩn còn có chút vầng sáng hoàng sắc, vầng sáng hoàng sắc hơi phai mờ một chút, cuối cùng bị vầng sáng thanh sắc bao phủ hoàn toàn

"Thành công! "

Cảm giác được trên Lưu Quang Bảo Giáp không còn khí tức Chân Nguyên khác, Chân Nguyên của Diệp Trần chấn động, vết bẩn bên ngoài bảo giáp tự động phân giải, không nhiễm một tia bụi bặm. Diệp Thần lúc này mới cởi áo lam bên ngoài, mang Lưu Quang Bảo Giáp vào, nó hoàn toàn vừa khít.

A!

Hộ thể Chân Nguyên căng ra, không khí chấn động.

"Thật mạnh, ước chừng tăng phúc được ba thành bảy lực phòng ngự. "

Diệp Trần tuy rằng là cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nhưng đã tu luyện Thanh Liên Kiếm Quyết đến đệ thập tam trọng, Chân Nguyên vô cùng tinh thuần, tương đương với lực phòng ngự của cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong. Giờ đã có thêm sự tăng phúc của Lưu Quang Bảo Giáp, hộ thể Chân Nguyên lại tăng thêm một giai vị nữa, đạt đến cấp bậc của cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ.

"Phòng ngự vừa tăng lên, chiến lực của ta đã cách cấp bậc của Thập Đại Kiếm Khách Tinh Cực Cảnh rất gần rồi. " Chiến lực được thể hiện qua ba trụ cột chính, theo thứ tự là công kích phòng ngự và tốc độ. Diệp Trần tự chấm điểm cho mình là, công kích loại ưu, phòng ngự thượng đẳng, tốc độ thượng đẳng. Thượng đẳng là cấp bậc của cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, loại ưu là cấp bậc cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, phía trên loại ưu còn có một siêu hạng đó là cấp bậc của cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm. Ví dụ như Kiếm lão, công kích chính là siêu hạng về phần phòng ngự và tốc độ, hẳn là loại ưu, kiếm khách từ trước đến nay đều là lực công kích mạnh hơn phòng ngự cả.


Đương nhiên, đây là dưới tình huống bình thường thôi, nếu như thi triển ra Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, Diệp Trần sẽ cho mình điểm cao hơn một chút, công kích có lẽ tiếp cận siêu hạng, phòng ngự tiếp cận loại ưu, tốc độ tiếp cận loại ưu, cách cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm chẳng qua chỉ vài bước thôi.

Đáng tiếc là theo tu vi tăng cao, tác dụng của Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp không thể nghi ngờ là đã yếu bớt đi rất nhiều, giờ còn tăng phúc được chút chiến lực, nhưng đến cấp độ Tinh Cực Cảnh trung kỳ thì có lẽ không còn hiệu quả gì nữa rồi.

Ngày thứ tư Diệp Trần tiến vào Huyết Ma Chiến Trường, Huyết Thạch Liên Đảo xuất hiện một đám khách không mời mà đến

- Các ngươi năm người một tổ, phân biệt trông coi ở từng hòn đảo, nếu phát hiện hắn đi ra thì lại để cho Truy Hồn Điểu theo dõi hắn.

Vốn Kim Hoàng Đạo Nhân đã có thể tới sớm hơn hai ngày, chẳng qua vì để triệu tập đủ đội ngũ nên mới trì hoãn đến giờ, vì đánh chết Diệp Trần hắn có thể nói là đã nhọc lòng rồi.

- Vâng!

Mọi người nghe lệnh.

Thoả mãn gật đầu, Kim Hoàng Đạo Nhân nói với Nham trưởng lão:

- Lão nham, chúng ta đi vào cùng một chỗ đi, chỉ cần tiểu tử kia còn ở bên trong thì có tám chín thành khả năng sẽ tiến về Kháng Ma Bảo Lũy, đây chính là cơ hội của chúng ta.

Nham trưởng lão tuổi tác tương đương với Kim Hoàng Đạo Nhân nghe thấy thế liền cười

- Không gian tầng hai của Huyết Ma Chiến Trường có ba tòa Kháng Ma Bảo Lũy, nếu đầy đủ thời gian thì tìm được hắn không thành vấn đề, chúng ta vốn hiểu rất rõ về Huyết Ma Chiến Trường, không phải người bình thường có thể sánh được.

- Hừ hừ, đây là do bản thân hắn muốn chết, nơi nào không đi, hết lần này tới lần khác lại chạy đến trong Huyết Ma Chiến Trường, tốt rồi, đi vào thôi.

Vèo!

Kim Hoàng Đạo Nhân dẫn đầu lướt vào trong vòng xoáy huyết sắc, Nham trưởng lão theo sát phía sau.


A!

Càng tiếp cận trung tâm của Loạn Thạch Lĩnh, Huyết Ma xuất hiện ngày càng nhiều, Diệp Trần chứng kiến Huyết Ma thôn phệ huyết nhục của cường giả nhân loại không phải chỉ một lần. Đối mặt với loại tình huống này thì hắn bỏ qua, tiếp tục hành trình tầm bảo của mình, gặp được đầu Huyết Ma nào không có mắt liền một kiếm đánh chết ngay.

Ở trung ương của Loạn Thạch Lĩnh có một ngọn núi bằng phẳng, trên ngọn núi có tọa lạc một thành lũy cực lớn do kim loại tạo thành. Từ bên ngoài mà xem thì thành lũy kim loại có cả thảy bốn tầng, tầng cuối cùng là tầng một, có nhiều cửa sổ nhất, một cái lại nối tiếp một cái, cửa sổ ở tầng hai ít hơn một chút, ở giữa có một khoảng cách nhất định, cửa sổ ở tầng thứ ba chỉ có vẻn vẹn trên trăm cái, có sân thượng độc lập, tầng thứ tư thì có thể nói là xa hoa, sân thượng độc lập vô cùng rộng lớn, rất khí phái, số lượng không đến mười cái.

Thành lũy kim loại bị bao phủ bên trong một màn hào quang bạch sắc, thỉnh thoảng lại có nhân loại chạy vào bên trong màn hào quang, mà mấy tên Huyết Ma đang đuổi giết họ không có ngoại lệ, tất cả đều bị ngăn bên ngoài, không công mà lui.

- Ha ha, tới giết ta đi!

Tiến vào bên trong màn hào quang, cường giả nhân loại trước kia chật vật không chịu nổi giờ đình chỉ lướt động, quay người cười ha ha, tùy ý trêu chọc Huyết Ma.

Huyết Ma nhe răng trợn mắt, nhưng tầng hào quang cũng không phải nó có thể công phá được. Trên thực tế, dù cho ngàn vạn đầu Huyết Ma cũng đừng mong công phá được màn hào quang đó.

- Hừ, huynh đệ của ta đã chết ở trên tay người, sớm muộn gì ta cũng báo thù cho xem.

Huyết Ma không làm gì được hắn, nhưng hắn cũng không làm gì được Huyết Ma cả. Đã vào bên trong màn hào quang, thì không cách nào tấn công những vật ở bên ngoài được, mắng một phen, người này xoay người đi vào trong đại môn của thành lũy.

"Thú vị! Không gian tầng hai của Huyết Ma Chiến Trường lại có thành lũy kim loại thủ hộ cường giả nhân loại như vậy, thật là ngoài ý muốn. "

Diệp Trần rất rõ ràng sự tàn khốc của Huyết Ma Chiến Trường, cường giả nhân loại dù sao cũng là người từ ngoài đến, bị Thiên Địa áp chế, mà Huyết Ma lại xuất quỷ nhập thần, khó lòng phòng bị. Một cái ở ngoài sáng, một cái thì nấp ở một nơi bí mật gần đó, cường giả nhân loại phải chịu tử thương rất lớn. Về phần cửa đá truyền tống thì chỉ vẹn vẹn có mấy trăm cái, phân bố cũng không theo quy luật, mà ở phụ cận của cửa đá truyền tống đều có Huyết Ma mai phục, càng thêm nguy hiểm. Cho dù là đã được truyền ra ngoài những sau này muốn tiến vào lại, cũng rất có thể sẽ bị truyền tống đến địa phương nguy hiểm. Còn thành lũy kim loại lại không giống thế, ngươi có thể đi vào đó để nghỉ ngơi một chút, tìm hiểu những kinh nghiệm có được từ trong huyết chiến, không cần phải ra ra vào vào nhiều lần.

"Đã có tòa thành lũy này, ngây ngốc ở trong Huyết Ma Chiến Trường một năm nửa năm cũng không có vấn đề gì, đây là địa phương lấy chiến tranh nuôi chiến tranh a! "

Diệp Trần bước ra một bước, lao về hướng thành lũy kim loại

Múi!

Chí ít phải có mấy đạo huyết quang mang, tất cả đều hướng về phía Diệp Trần.


- Chết, Thanh Liên Hóa Khí!

Tinh Ngân Kiếm vung lên, hư ảo Thanh Liên lóe lên, diễn sinh ra hơn mười đạo kiếm khí giảo sát ra ngoài, xé nát thân thể của Huyết Ma đang tiến công.

- Cường giả nhân loại lợi hại!

Một đầu Thượng vị Huyết Ma ngừng thế đang lao đến lại, bỏ mặc cho Diệp Trần đi qua.

Màn hào quang bạch sắc cũng không có bài xích nhân loại, trong một sát na lúc Diệp Trần xuyên qua màn hào quang kia, giống như được ánh mặt trời chiếu vào vậy, thật ấm áp.

Bá!

Thân hình rơi trên mặt đất, Diệp Trần trực tiếp hướng tới đại môn của thành lũy

- Vị công tử này, ta thấy ngươi vô cùng lạ mặt, đây là lần đầu tiên đến Kháng Ma Bảo Lũy phải không?

Ngoài cửa lớn, có một thiếu phụ bộ dáng vẫn còn thùy mị thấy Diệp Trần đi tới, con mắt sáng ngời, chạy ra chào đón.

"Kháng Ma Bảo Lũy! "

Tên rất hay, Diệp Trần nhẹ gật đầu

- Đúng vậy, người là người tiếp đãi của Kháng Ma Bảo Lũy?

Hắn có chút kỳ quái.

- Không phải, Kháng Ma Bảo Lũy không có người tiếp đãi, nó không thuộc về bất cứ thế lực hay cá nhân nào cả.


Thiếu phụ lắc đầu.

- Vậy vì sao ngươi phải tiếp đãi ta?

Thiếu phụ cười khổ nói:

- Công tử, thực không dám dấu, đồ ăn của ta đã không còn nữa, không biết ngươi có thể cho ta một chút đồ ăn không, ta nguyện ý dùng linh thạch trao đổi.

- Dùng linh thạch trao đổi đồ ăn?

Diệp Trần có chút kinh ngạc, ở bên ngoài, một khối Hạ phẩm linh thạch tương đương với ngoài 2000 lượng bạc, mà 2000 lượng bạc đã có thể mua được rất nhiều đồ ăn rồi, cho dù là ăn tại chỗ cũng có thể mang lên cả một bàn. Chẳng lẽ đối phương đã thật lâu không có ra ngoài sao, không đúng, là không cách nào ra ngoài mới phải, từ đó suy ra thì có thể giải thích hành vi dùng linh thạch để đổi thức ăn của đối phương rồi.

- Đúng vậy, mười khối Trung phẩm linh thạch đổi 100 cân gạo và một ít thịt khô, được không.

Trên mặt Thiếu phụ mang theo vẻ chờ đợi, cường giả Tinh Cực Cảnh cũng phải ăn cơm. Trên thực tế, đừng thấy cường giả Tinh Cực Cảnh mỗi lần bế quan là mấy tháng, nhưng có thể trong lúc bế quan cũng phải ăn cơm, hơn nữa ăn còn nhiều hơn gấp mười lần so với người bình thường, thậm chí còn hơn nữa, chỉ có đạt đến Linh Hải Cảnh mới có thể sơ bộ thoát khỏi phiền phức do ăn uống mang lại thôi.

Diệp Trần lúc này vẫn còn đang suy tư, Huyết Ma Chiến Trường nguy hiểm dị thường, rất có thể tiến vào mà không ra được. Nhất là bên ngoài thành lũy có rất nhiều Huyết Ma lợi hại mai phục, một sát na lúc hắn vừa mới vào kia đã tao ngộ nhiều lần công kích, nếu đổi là một người thực lực hơi yếu một chút sẽ bị giết chết ngay lập tức, có thể qua lại tự nhiên cũng chỉ có cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ lợi hại thôi. Nhưng dù là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ thì cũng không thể bảo chứng được mình bình an không có chuyện gì, nếu gặp phải Thượng vị Huyết Ma đính tiêm thì cũng khó mà tránh khỏi cái chết.

Nghĩ tới đây, Diệp Trần sờ sờ vị trí sau lưng, nới đó có một mảnh da bị khô héo, chính là do bị vài đầu Thượng vị Huyết Ma lợi hại vây công. Tuy rằng đã dùng Huyết Dương Hoa, nhưng Huyết Ma không phải chỉ có thôn phệ khí huyết mà ngay cả huyết nhục cũng bị nó thôn phệ, còn phải cần một thời gian ngắn nữa mới khỏi hắn. Cũng may giờ đã có Lưu Quang Bảo Giáp, đã bảo đảm được trình độ nhất định rồi.

- Công tử, hãy cảm thương cho ta đi! Ta ngây người ở Kháng Ma Bảo Lũy đã hai năm rồi, không phải là không nghĩ đến chuyện ly khai nhưng những Huyết Ma kia phi thường giảo hoạt, bày ra rất nhiều mai phục ở bên ngoài, rất nhiều người chỉ vừa ra ngoài liền bị giết chết ngay lập tức, chỉ có cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ mới có một chút hy vọng thôi. Mà trong hai năm này, ta vì trao đổi đồ ăn, linh thạch đã tiêu hao gần như không còn gì nữa.

Bộ dáng của Thiếu phụ rất là đáng thương.

Lấy lại tinh thần, Diệp Trần lấy từ trong Trữ Vật Linh Giới ra một túi gạo và một bao thịt khô ném cho đối phương

- Linh thạch ngươi cứ giữ lại đi, bất quá ngươi hãy nói cho ta nghe một chút những chuyện về Kháng Ma Bảo Lũy đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Diệp Trần có một cách nghĩ buồn cười, trong Kháng Ma Bảo Lũy thì cường giả Tinh Cực Cảnh giống như thiếu phụ khẳng định sẽ không ít, nếu mang đồ ăn vào đó bán thì có thể thu được không ít linh thạch rồi. Dù sao trên người cũng có không ít Trữ Vật Linh Giới, còn có một Trung phẩm Trữ Vật Linh Giới nữa. Đương nhiên cách nghĩ này chỉ thoáng qua rồi biến mất, Huyết Ma Chiến Trường đối với hắn mà nói vẫn có nguy hiểm rất lớn, đừng nói là thực lực không đủ, cho dù là thực lực đã đủ rồi thì cũng không đi làm chuyện thế này, hắn đâu phải là loại mặt dày đi bán đồ ăn đâu, thật mất mặt.

Kiếm Đạo Độc Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn Story Chương 333: Kháng Ma Bảo Lũy
6.4/10 từ 170 lượt.
loading...