Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 286: Bất hủ Thiên Toái Vân (Trung+Hạ)
- Quyền kình cô đọng thật mạnh mẽ.
Diệp Trần ức chế khí huyết nghịch chuyển, một chiêu Thiên Toái Vân vừa rồi so với tứ thức dung hợp Thiên Toái Vân mạnh hơn gấp đôi, dù sao liên tục so đấu nhiều ngày như vậy cũng không uổng, đối với hắn có gợi ý rất lớn.
Có thể quyền kình của Tư Không Thánh sẽ càng bá đạo hơn, hoàn mỹ dung hợp thành nhất thể, lấy nhất quyền chi thế, lay động cả thiên địa, Kiếm Ý và Lôi Vân ý cảnh đều bị một quyền oanh tán.
- Thương Thiên Phách Quyền của hắn e là quyền pháp đáng sợ nhất trong Địa cấp đỉnh giai, mặc kệ là chiêu thức và ý cảnh đều là tối đỉnh tiêm, ta hiện tại tu luyện võ học phẩm cấp vẫn hơi chút thua kém.
Dung hợp kiếm chiêu tuy rằng có thể sử dụng được nhất thời, nhưng dù sao cũng không phải lâu dài, muốn có tiềm lực lớn hơn, phải tìm một môn Địa cấp đỉnh giai kiếm pháp để tu luyện, đương nhiên, Địa cấp đỉnh giai công pháp cũng không thể khuyết thiếu.
- Bất quá Lôi Vân ý cảnh của ta cũng không phải loại hàng bình thường, phối hợp trên Thất Thành Kiếm Ý, lực bạo phát tuyệt đối nhất đẳng.
Diệp Trần thở ra một hơi, nhìn Tư Không Thánh đứng phía đối diện.
Kình khí bạo phát, Tư Không Thánh so với Diệp Trần lùi ít hơn mấy chục thước, chỉ là hiện tại hắn đồng dạng không dễ chịu, đạo Lôi Đình kiếm quang kia lực bạo phát mười phần, trong khoảng thời gian ngắn phóng xuất ra uy lực lớn nhất, có thể dùng Thương Thiên Phách Quyền quyền kình không thể thoáng cái đánh tan nó.
Do đó có thể thối ít hơn mấy chục thước, là bởi vì thực lực cơ sở của Tư Không Thánh vượt lên trước Diệp Trần, mặc kệ là tu vi, chất lượng chân khí, số lượng chân khí, hắn đều phải hơn Diệp Trần, điểm này là ưu thế lớn nhất của hắn, cũng là điểm yếu lớn nhất của Diệp Trần.
- Được, được, trong ba năm qua, ngươi là người đầu tiên có thể ép ta lui về phía sau, trong lớp thiếu niên thời nay, như vậy cũng đủ để tự hào rồi!
Mở mắt ra, ánh mắt Tư Không Thánh như thần minh, lộ ra tự tin cường đại:
- Thế nhưng kế tiếp, ta không có bất kỳ lưu thủ gì, ngươi chuẩn bị cẩn thận kẻo trọng thương.
- Có gì thì mau phóng ra, không cần phải nhiều lời.
Diệp Trần Kiếm Ý ngưng mà không tiêu tan, càng phát ra sắc bén, không khí quanh thân kịch liệt chấn động.
Trên thực tế cho tới bây giờ, hắn cũng không từng chân chính giải phóng Thất Thành Kiếm Ý, bởi vì Thất Thành Kiếm Ý của hắn cùng người khác khác nhau, từ trong Chiến Vương lưỡng sợi Kiếm Ý, hắn ngộ được một tia bất hủ chi ý, trải qua hơn hơn tháng tích lũy, Kiếm Ý của hắn rốt cuộc có thể ở thế giới chân thực dừng lại năm lần chớp mắt, đây là một tiến bộ cực kỳ đáng sợ, phải biết rằng người khác đại thành Kiếm Ý cũng không có hiệu quả này.
Toát!
Thuấn tức di động thân thể, Tư Không Thánh lại muốn tiếp cận Diệp Trần, dành cho đối phương một kích trí mạng.
- Khinh công của ta đồng dạng không thể kém hơn ngươi!
Gió thổi qua, thân ảnh Diệp Trần tán, dường như một làn khói đen, khinh công đối phương cư nhiên cũng là Địa cấp đỉnh giai, hơn nữa ẩn chứa hiệu quả cực kỳ đặc thù, cả người như hóa thành một cái ảnh tử.
- Đã như vậy, tiếp một chiêu Quyền Phá Sơn Hà của ta!
Dừng lại thân thể, Tư Không Thánh lại tập trung ở Diệp Trần, một quyền chính diện oanh tới.
- Bất hủ Thiên Toái Vân!
Kiếm Ý trong bất hủ ý đều quán chú đến trong kiếm chiêu, Diệp Trần hai tay cầm Tinh Ngân Kiếm, hướng phía Tư Không Thánh bổ ra một đạo ám lam sắc lôi quang, lôi quang như bộc, bạo trảm ra.
Tạp sát tạp sát!
Một màn quỉ dị phát sinh, quyền kình của Tư Không Thánh cô đọng dị thường, hùng bá thiên hạ, thế nhưng mặc kệ mạnh mẽ ra sao, đều không thể phá vỡ kiếm khí diễn hóa thành lôi quang, tựa hồ đạo lôi quang này dị thường dị thường có hiệu quả tự động tu bổ, không ngừng từ trong hư không hấp thu lực lượng.
Thời gian chỉ qua một cái chớp mắt, quyền kình và kiếm khí đồng thời bạo liệt, hỗn hợp lại với nhau, tạo ra một cơn lốc kình khí kinh khủng, điên cuồng phóng xạ.
Phanh!
Diệp Trần lưng dán tại phong đài quang mạc, trong miệng cảm giác ngọt ngọt, tơ máu từ khóe miệng ứa ra.
Hộ thể chân khí của hắn chung quy yếu hơn, không thể hoàn toàn cách ly chấn động của quyền kình, hơn nữa một cơn lốc kình khí đến tiếp sau trùng kích, thụ chút vết thương nhẹ.
Xích!
Lui về phía sau gần trăm mét, Tư Không Thánh thần tình tự tin đọng lại, trong một cơn lốc kình khí, một tia kiếm khí thoát ra, sát qua cánh tay của hắn, bị lộ ra một vòi máu tươi.
Một cơn lốc kình khí kinh khủng như vậy cũng không có hoàn toàn đánh nát kiếm khí, lại để lọt ra một tia, dành cho Tư Không Thánh một kích. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đáng sợ!
Đây là cái kiếm khí gì?
Trên thính phòng, những tiếng hít vào vang lên, cả đám thiếu niên dại ra, chiến đấu thảm liệt vượt quá tưởng tượng của bọn họ, phong đài quang mạc tựa như quả bóng cao su, thường thường có lưỡng đạo kình khí bắn ra.
- Tư Không Thánh bị kiếm khí bắn trúng.
- Thất Thành Kiếm Ý của Diệp Trần so với Thất Thành Kiếm Ý bình thường lợi hại hơn nhiều. Căn bản không thể trong khoảng thời gian ngắn hủy diệt, bằng không Tư Không Thánh vị tất thụ thương.
Ngay từ đầu, Diệp Trần tuy rằng bộc phát ra Thất Thành Kiếm Ý đáng sợ, nhưng người khác xem trọng không mấy, bao gồm cả mười ba vị trọng tài, thế nhưng một phen chiến đấu tới giờ, Diệp Trần không chỉ có không rơi vào hạ phong, còn cùng Tư Không Thánh liều mạng lực lượng ngang nhau.
Hiện tại Diệp Trần đánh vào phong đài quang mạc, bị thương nhẹ, nhưng Tư Không Thánh kế tiếp cũng bị kiếm khí chém trúng cánh tay trái, đồng dạng bị thương nhẹ, kỷ lục chưa từng bị thương liền bị phá vỡ.
- Cái này vẫn là chiến đấu của cảnh giới Bão Nguyên Cảnh sao? Giao đấu giữa võ giả Tinh Cực Cảnh cũng không có lợi hại như vậy!
- Kết thúc trận so đấu đỉnh phong này, về sau so đấu Tiềm Long Bảng khó có thể kiếm được một trận đấu hay như thế này, thậm trí trong mấy trăm năm tới cũng khó có thể có được.
- Không sai, bọn họ chiến đấu đã tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ bình thường so đấu, nghìn năm khó gặp, một ngày bọn họ bước vào Tinh Cực Cảnh, thì sẽ thế nào a?
Mọi người chấn động không gì sánh được, chiến đấu tiến hành đến bây giờ, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ, không ai biết kế tiếp còn gặp phải cái dạng tình huống gì.
- Diệp Trần!
Cơ Tuyết Nhạn cảm giác chính mình tim đập rất nhanh, thình thịch thình thịch nhảy liên tục, trong ánh mắt chỉ còn lại có khóe miệng tràn đầy máu của Diệp Trần.
Từ Tĩnh, Mộ Dung Khuynh Thành lực chú ý cũng ở trên người Diệp Trần.
- Ghê tởm, điều này sao có thể?
Tông chủ Tử Dương Tông Đồ Trọng Sơn đầu tiên là hít một ngụm lãnh khí, chợt nổi giận dị thường, hắn căn bản nghĩ tới Diệp Trần có thể cùng Tư Không Thánh chống lại, cho rằng chỉ cần Tư Không Thánh xuất toàn lực, Diệp Trần sẽ chỉ có kết cục bại.
- Quá đáng sợ, hắn tuyệt đối là quái vật, hiện tại đã có uy hiếp của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
Tử Dương Tông các vị trưởng lão hạch tâm nhìn nhau, trong mắt tràn ngập lo lắng và sát khí không thể che giấu.
Đồ Trọng Sơn cưỡng ép tâm tình, trong lòng gằn từng chữ, mặc kệ làm sao, ngươi đều phải chết, để cho ngươi phong quang một chút thì đã sao!
-Kiếm khí thật quỷ dị, khó có thể hủy diệt!
Tư Không Thánh điểm mấy huyệt đạo cầm máu cho cánh tay trái, nhìn Diệp Trần ở đối diện ngoài trăm mét.
Cho dù hắn có bán bộ chân nguyên hộ thể, nhưng dưới một tia kiếm khí hết sức quỷ dị liền bị xuyên thủng, nếu không nhờ hắn phản ứng nhạy cảm, một tia kiếm khí này tuyệt đối có thể xuyên qua cánh tay trái của hắn, chứ không chỉ sát qua da thịt như vậy. Tình huống có thể nói tương đối nguy hiểm.
- Bất hủ chi ý quả nhiên lợi hại, trong năm lần chớp mắt, kiếm khí rất khó bị phá hủy toàn bộ, tổng có thể giữ lại một tia kiếm khí tấn công địch nhân.
Bản thân Diệp Trần cũng cảm thấy kinh ngạc, từ lĩnh ngộ Thất Thành Kiếm Ý tới nay, còn chưa có toàn lực đánh một trận cùng người khác, bất hủ chi ý rốt cuộc có tác dụng gì, hắn cũng vô pháp biết rõ được, thông qua một trận chiến này, hắn rõ ràng đáng sợ của bất hủ chi ý, từ đó có thể suy ra, thực lực của Chiến Vương đáng sợ đến mức nào, Kiếm Ý kia thế mà năm trăm năm rồi không tiêu tan, cái này ẩn chứa bao nhiêu bất hủ chi ý a!
- Kế tiếp, ngươi không có cơ hội!
Nhãn thần Tư Không Thánh băng lãnh, thân hình liên tục lóe ra, phảng phất cự ly ngắn thuấn di, hướng phía Diệp Trần bức tới.
Diệp Trần thi triển Phân Thân Hóa Ảnh khinh công kéo dãn cự ly, bây giờ còn chưa tới lúc phát động Cô Phong Tuyệt Sát, trên thực tế, Cô Phong Tuyệt Sát có thể tạo ra tác dụng hay không còn chưa biết, bán bộ chân nguyên của đối phương còn không nằm trong sở liệu của hắn, có thể dùng một kích tất sát hay không năng thành công không lớn.
Trong tầm mắt của mọi người, luận võ đài rộng lớn ngay cả bóng người đều nhìn không thấy, chỉ nhìn thấy một làn khói đen và ảnh tử không ngừng lóe ra.
Người trước là Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của Diệp Trần, thôi động đến cực hạn, ảnh tử như yên, phiêu miểu vô ngân, người sau là thuấn di bộ pháp của Tư Không Thánh, bởi vì tốc độ quá nhanh, cách một đoạn thời gian mới gặp phải một lần, khó có thể phân rõ quỹ tích.
- Bại cho ta!
Bỗng nhiên, Tư Không Thánh liên tiếp hai lần lóe ra, xuất hiện cách chỗ Diệp Trần không xa, mang theo một quyền xuyên phá hư không kích tới.
- Nguy hiểm.
Diệp Trần thân hóa khói đen, theo gió phiêu tán.
Phốc!
Mất đi mục tiêu công kích, quyền kình thế đi liên tục, để phong đài quang mạc thoáng cái oanh mặc, tạo ra một lỗ thủng thật lớn.
- Không thể nào! Phong đài quang mạc thoáng cái xuyên thủng.
Trước phong đài quang mạc là bị từng cái lỗ nhỏ bị cơn lốc kình khí do hai người giao đấu tạo ra, không tính quá lớn. Lúc này Tư Không Thánh một quyền đánh ra, công phá phong đài quang mạc, có thể khiến mọi người trợn trừng mắt, bọn họ minh bạch, cái này đại biểu Tư Không Thánh một kích toàn lực có thể công phá hộ thể chân nguyên của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
- Cô Phong Tuyệt Sát!
Tư Không Thánh oanh ra một quyền, có chút dừng lại, Diệp Trần nắm cơ hội, thân hình vừa chuyển, xoay người lại một kiếm đâm qua, bao hàm bất hủ chi ý Thất Thành Kiếm Ý phối hợp hạ ý cảnh phóng ra, bao phủ Tư Không Thánh trong phạm vi ba trượng.
Tư Không Thánh thầm nghĩ không ổn, thân hình thuấn di đến ngoài mấy trượng.
Phốc!
Một đạo kiếm khí thẳng tắp kích bắn qua, xuyên phá phong đài quang mạc.
Trên thính phòng đông đảo võ giả Bão Nguyên Cảnh miệng lưỡi khô khốc.
Hai người lực công kích không thể tưởng tượng nổi, một oanh thủng phong đài quang mạc, một đâm thủng phong đài quang mạc, cái này nếu như đánh trên người võ giả Bão Nguyên Cảnh, ai chịu được, đừng nói võ giả Bão Nguyên Cảnh, cho dù võ giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ bình thường đều không chịu nổi.
- Lại là Kiếm khí khó có thể phá hủy này.
Sắc mặt Tư Không Thánh ngưng trọng, nếu không phải hắn có bán bộ chân nguyên, tinh thần lực cường đại, một kiếm này là có thể để hắn trọng thương.
Song phương lại tiếp tục giằng co quyết đấu, Tư Không Thánh chiếm lợi thế có thuấn di bộ pháp, thỉnh thoảng đuổi kịp tung tích của Diệp Trần, phát động thế tiến công tối mãnh liệt. Mà Diệp Trần lợi dụng khinh công Phân Thân Hóa Ảnh năng lực né tránh siêu cường, không ngừng mà né tránh ra, bắt được cơ hội, trở lại lấy phản kích hung hiểm, mọi người quan chiến chỉ nghe nghe thấy tiếng oanh kích, cùng với phong đài quang mạc lại một lần bị xuyên thủng.
Phanh!
Lúc này đây, phong đài quang mạc trực tiếp bị xé rách, quyền kình và kiếm khí hỗn hợp với nhau, hướng phía vực sâu đối diện chỗ thiếu niên một đời oanh qua, nguyên lai là Diệp Trần và Tư Không Thánh không ai nhường ai, trong quá trình chiến đấu, phát ra một kích hung ác liều mạng.
Trọng tài Trường nhướng mày, thân hình triển khai, kéo dài qua cự ly vài trăm thước, chặn lại trước kình khí, đưa tay ngăn lại.
Hai loại kình khí hỗn hợp với nhau tuy rằng mạnh mẽ, nhưng trọng tài Trường trọng tài Trường là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, xuất thủ đều có thể khiến đại địa băng liệt, sao để cỗ cổ kình khí này vào mắt được.
Kình khí yên diệt, trọng tài Trường quay đầu lại nói:
- Lui về phía sau xa một chút.
Nghe vậy, đám thiếu niên không dám sính cường, nhất tề lui về phía sau, Diệp Trần và Tư Không Thánh phát xuất công kích liều mạng có thể muốn tính mệnh của bọn họ, càng không nói tới kình khí hỗn hợp với nhau.
- Bất hủ Thiên Toái Vân!
Dần dần quen thuộc cự ly thuấn di lớn nhất của Tư Không Thánh, Diệp Trần đã sớm chặn lại, hơi giương tay cầm kiếm lên, lấy tốc độ nhanh hơn chém ra.
Lôi quang rít gào, lao về phía Tư Không Thánh.
- A! Sớm biết ta xuất hiện ở chỗ này, đáng tiếc ta có thể thuấn di ở giữa không trung.
Bàn chân chưa rơi xuống đất, thân hình Tư Không Thánh chợt lóe, trở lại tại chỗ.
Thứ lạp!
Phong đài quang mạc xé rách, lôi quang kiếm khí hướng phía trên thính phòng chém qua, bị một gã võ giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ tiếp được.
Tư Không Thánh một hồi trở lại chỗ, liền đánh ra một quyền về phía Diệp Trần.
Ầm!
Bên kia phong đài quang mạc cũng bị xuyên thủng, về phần Diệp Trần không có bắn trúng Tư Không Thánh, đồng dạng khởi động Phân Thân Hóa Ảnh khinh công, trong nguy hiểm thoát ra.
Tư Không Thánh sớm có chuẩn bị, lầm tưởng phương hướng Diệp Trần né tránh, lưng uốn lượn, tay trái nắm lại, một quyền thuận thế kích lên mặt đài.
- Quyền Động Sơn Hà!
Quyền kình mênh mông cuồn cuộn phô ra, dường như lãng tố cuộn trào mãnh liệt, lại dường như tòa kỳ sơn hiểm trở hướng phía Diệp Trần đè ép tới, phong tỏa bên ngoài không gian trốn tránh.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Diệp Trần ức chế khí huyết nghịch chuyển, một chiêu Thiên Toái Vân vừa rồi so với tứ thức dung hợp Thiên Toái Vân mạnh hơn gấp đôi, dù sao liên tục so đấu nhiều ngày như vậy cũng không uổng, đối với hắn có gợi ý rất lớn.
Có thể quyền kình của Tư Không Thánh sẽ càng bá đạo hơn, hoàn mỹ dung hợp thành nhất thể, lấy nhất quyền chi thế, lay động cả thiên địa, Kiếm Ý và Lôi Vân ý cảnh đều bị một quyền oanh tán.
- Thương Thiên Phách Quyền của hắn e là quyền pháp đáng sợ nhất trong Địa cấp đỉnh giai, mặc kệ là chiêu thức và ý cảnh đều là tối đỉnh tiêm, ta hiện tại tu luyện võ học phẩm cấp vẫn hơi chút thua kém.
Dung hợp kiếm chiêu tuy rằng có thể sử dụng được nhất thời, nhưng dù sao cũng không phải lâu dài, muốn có tiềm lực lớn hơn, phải tìm một môn Địa cấp đỉnh giai kiếm pháp để tu luyện, đương nhiên, Địa cấp đỉnh giai công pháp cũng không thể khuyết thiếu.
- Bất quá Lôi Vân ý cảnh của ta cũng không phải loại hàng bình thường, phối hợp trên Thất Thành Kiếm Ý, lực bạo phát tuyệt đối nhất đẳng.
Diệp Trần thở ra một hơi, nhìn Tư Không Thánh đứng phía đối diện.
Kình khí bạo phát, Tư Không Thánh so với Diệp Trần lùi ít hơn mấy chục thước, chỉ là hiện tại hắn đồng dạng không dễ chịu, đạo Lôi Đình kiếm quang kia lực bạo phát mười phần, trong khoảng thời gian ngắn phóng xuất ra uy lực lớn nhất, có thể dùng Thương Thiên Phách Quyền quyền kình không thể thoáng cái đánh tan nó.
Do đó có thể thối ít hơn mấy chục thước, là bởi vì thực lực cơ sở của Tư Không Thánh vượt lên trước Diệp Trần, mặc kệ là tu vi, chất lượng chân khí, số lượng chân khí, hắn đều phải hơn Diệp Trần, điểm này là ưu thế lớn nhất của hắn, cũng là điểm yếu lớn nhất của Diệp Trần.
- Được, được, trong ba năm qua, ngươi là người đầu tiên có thể ép ta lui về phía sau, trong lớp thiếu niên thời nay, như vậy cũng đủ để tự hào rồi!
Mở mắt ra, ánh mắt Tư Không Thánh như thần minh, lộ ra tự tin cường đại:
- Thế nhưng kế tiếp, ta không có bất kỳ lưu thủ gì, ngươi chuẩn bị cẩn thận kẻo trọng thương.
- Có gì thì mau phóng ra, không cần phải nhiều lời.
Diệp Trần Kiếm Ý ngưng mà không tiêu tan, càng phát ra sắc bén, không khí quanh thân kịch liệt chấn động.
Trên thực tế cho tới bây giờ, hắn cũng không từng chân chính giải phóng Thất Thành Kiếm Ý, bởi vì Thất Thành Kiếm Ý của hắn cùng người khác khác nhau, từ trong Chiến Vương lưỡng sợi Kiếm Ý, hắn ngộ được một tia bất hủ chi ý, trải qua hơn hơn tháng tích lũy, Kiếm Ý của hắn rốt cuộc có thể ở thế giới chân thực dừng lại năm lần chớp mắt, đây là một tiến bộ cực kỳ đáng sợ, phải biết rằng người khác đại thành Kiếm Ý cũng không có hiệu quả này.
Toát!
Thuấn tức di động thân thể, Tư Không Thánh lại muốn tiếp cận Diệp Trần, dành cho đối phương một kích trí mạng.
- Khinh công của ta đồng dạng không thể kém hơn ngươi!
Gió thổi qua, thân ảnh Diệp Trần tán, dường như một làn khói đen, khinh công đối phương cư nhiên cũng là Địa cấp đỉnh giai, hơn nữa ẩn chứa hiệu quả cực kỳ đặc thù, cả người như hóa thành một cái ảnh tử.
- Đã như vậy, tiếp một chiêu Quyền Phá Sơn Hà của ta!
Dừng lại thân thể, Tư Không Thánh lại tập trung ở Diệp Trần, một quyền chính diện oanh tới.
- Bất hủ Thiên Toái Vân!
Kiếm Ý trong bất hủ ý đều quán chú đến trong kiếm chiêu, Diệp Trần hai tay cầm Tinh Ngân Kiếm, hướng phía Tư Không Thánh bổ ra một đạo ám lam sắc lôi quang, lôi quang như bộc, bạo trảm ra.
Tạp sát tạp sát!
Một màn quỉ dị phát sinh, quyền kình của Tư Không Thánh cô đọng dị thường, hùng bá thiên hạ, thế nhưng mặc kệ mạnh mẽ ra sao, đều không thể phá vỡ kiếm khí diễn hóa thành lôi quang, tựa hồ đạo lôi quang này dị thường dị thường có hiệu quả tự động tu bổ, không ngừng từ trong hư không hấp thu lực lượng.
Thời gian chỉ qua một cái chớp mắt, quyền kình và kiếm khí đồng thời bạo liệt, hỗn hợp lại với nhau, tạo ra một cơn lốc kình khí kinh khủng, điên cuồng phóng xạ.
Phanh!
Diệp Trần lưng dán tại phong đài quang mạc, trong miệng cảm giác ngọt ngọt, tơ máu từ khóe miệng ứa ra.
Hộ thể chân khí của hắn chung quy yếu hơn, không thể hoàn toàn cách ly chấn động của quyền kình, hơn nữa một cơn lốc kình khí đến tiếp sau trùng kích, thụ chút vết thương nhẹ.
Xích!
Lui về phía sau gần trăm mét, Tư Không Thánh thần tình tự tin đọng lại, trong một cơn lốc kình khí, một tia kiếm khí thoát ra, sát qua cánh tay của hắn, bị lộ ra một vòi máu tươi.
Một cơn lốc kình khí kinh khủng như vậy cũng không có hoàn toàn đánh nát kiếm khí, lại để lọt ra một tia, dành cho Tư Không Thánh một kích. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đáng sợ!
Đây là cái kiếm khí gì?
Trên thính phòng, những tiếng hít vào vang lên, cả đám thiếu niên dại ra, chiến đấu thảm liệt vượt quá tưởng tượng của bọn họ, phong đài quang mạc tựa như quả bóng cao su, thường thường có lưỡng đạo kình khí bắn ra.
- Tư Không Thánh bị kiếm khí bắn trúng.
- Thất Thành Kiếm Ý của Diệp Trần so với Thất Thành Kiếm Ý bình thường lợi hại hơn nhiều. Căn bản không thể trong khoảng thời gian ngắn hủy diệt, bằng không Tư Không Thánh vị tất thụ thương.
Ngay từ đầu, Diệp Trần tuy rằng bộc phát ra Thất Thành Kiếm Ý đáng sợ, nhưng người khác xem trọng không mấy, bao gồm cả mười ba vị trọng tài, thế nhưng một phen chiến đấu tới giờ, Diệp Trần không chỉ có không rơi vào hạ phong, còn cùng Tư Không Thánh liều mạng lực lượng ngang nhau.
Hiện tại Diệp Trần đánh vào phong đài quang mạc, bị thương nhẹ, nhưng Tư Không Thánh kế tiếp cũng bị kiếm khí chém trúng cánh tay trái, đồng dạng bị thương nhẹ, kỷ lục chưa từng bị thương liền bị phá vỡ.
- Cái này vẫn là chiến đấu của cảnh giới Bão Nguyên Cảnh sao? Giao đấu giữa võ giả Tinh Cực Cảnh cũng không có lợi hại như vậy!
- Kết thúc trận so đấu đỉnh phong này, về sau so đấu Tiềm Long Bảng khó có thể kiếm được một trận đấu hay như thế này, thậm trí trong mấy trăm năm tới cũng khó có thể có được.
- Không sai, bọn họ chiến đấu đã tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ bình thường so đấu, nghìn năm khó gặp, một ngày bọn họ bước vào Tinh Cực Cảnh, thì sẽ thế nào a?
Mọi người chấn động không gì sánh được, chiến đấu tiến hành đến bây giờ, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ, không ai biết kế tiếp còn gặp phải cái dạng tình huống gì.
- Diệp Trần!
Cơ Tuyết Nhạn cảm giác chính mình tim đập rất nhanh, thình thịch thình thịch nhảy liên tục, trong ánh mắt chỉ còn lại có khóe miệng tràn đầy máu của Diệp Trần.
Từ Tĩnh, Mộ Dung Khuynh Thành lực chú ý cũng ở trên người Diệp Trần.
- Ghê tởm, điều này sao có thể?
Tông chủ Tử Dương Tông Đồ Trọng Sơn đầu tiên là hít một ngụm lãnh khí, chợt nổi giận dị thường, hắn căn bản nghĩ tới Diệp Trần có thể cùng Tư Không Thánh chống lại, cho rằng chỉ cần Tư Không Thánh xuất toàn lực, Diệp Trần sẽ chỉ có kết cục bại.
- Quá đáng sợ, hắn tuyệt đối là quái vật, hiện tại đã có uy hiếp của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
Tử Dương Tông các vị trưởng lão hạch tâm nhìn nhau, trong mắt tràn ngập lo lắng và sát khí không thể che giấu.
Đồ Trọng Sơn cưỡng ép tâm tình, trong lòng gằn từng chữ, mặc kệ làm sao, ngươi đều phải chết, để cho ngươi phong quang một chút thì đã sao!
-Kiếm khí thật quỷ dị, khó có thể hủy diệt!
Tư Không Thánh điểm mấy huyệt đạo cầm máu cho cánh tay trái, nhìn Diệp Trần ở đối diện ngoài trăm mét.
Cho dù hắn có bán bộ chân nguyên hộ thể, nhưng dưới một tia kiếm khí hết sức quỷ dị liền bị xuyên thủng, nếu không nhờ hắn phản ứng nhạy cảm, một tia kiếm khí này tuyệt đối có thể xuyên qua cánh tay trái của hắn, chứ không chỉ sát qua da thịt như vậy. Tình huống có thể nói tương đối nguy hiểm.
- Bất hủ chi ý quả nhiên lợi hại, trong năm lần chớp mắt, kiếm khí rất khó bị phá hủy toàn bộ, tổng có thể giữ lại một tia kiếm khí tấn công địch nhân.
Bản thân Diệp Trần cũng cảm thấy kinh ngạc, từ lĩnh ngộ Thất Thành Kiếm Ý tới nay, còn chưa có toàn lực đánh một trận cùng người khác, bất hủ chi ý rốt cuộc có tác dụng gì, hắn cũng vô pháp biết rõ được, thông qua một trận chiến này, hắn rõ ràng đáng sợ của bất hủ chi ý, từ đó có thể suy ra, thực lực của Chiến Vương đáng sợ đến mức nào, Kiếm Ý kia thế mà năm trăm năm rồi không tiêu tan, cái này ẩn chứa bao nhiêu bất hủ chi ý a!
- Kế tiếp, ngươi không có cơ hội!
Nhãn thần Tư Không Thánh băng lãnh, thân hình liên tục lóe ra, phảng phất cự ly ngắn thuấn di, hướng phía Diệp Trần bức tới.
Diệp Trần thi triển Phân Thân Hóa Ảnh khinh công kéo dãn cự ly, bây giờ còn chưa tới lúc phát động Cô Phong Tuyệt Sát, trên thực tế, Cô Phong Tuyệt Sát có thể tạo ra tác dụng hay không còn chưa biết, bán bộ chân nguyên của đối phương còn không nằm trong sở liệu của hắn, có thể dùng một kích tất sát hay không năng thành công không lớn.
Trong tầm mắt của mọi người, luận võ đài rộng lớn ngay cả bóng người đều nhìn không thấy, chỉ nhìn thấy một làn khói đen và ảnh tử không ngừng lóe ra.
Người trước là Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của Diệp Trần, thôi động đến cực hạn, ảnh tử như yên, phiêu miểu vô ngân, người sau là thuấn di bộ pháp của Tư Không Thánh, bởi vì tốc độ quá nhanh, cách một đoạn thời gian mới gặp phải một lần, khó có thể phân rõ quỹ tích.
- Bại cho ta!
Bỗng nhiên, Tư Không Thánh liên tiếp hai lần lóe ra, xuất hiện cách chỗ Diệp Trần không xa, mang theo một quyền xuyên phá hư không kích tới.
- Nguy hiểm.
Diệp Trần thân hóa khói đen, theo gió phiêu tán.
Phốc!
Mất đi mục tiêu công kích, quyền kình thế đi liên tục, để phong đài quang mạc thoáng cái oanh mặc, tạo ra một lỗ thủng thật lớn.
- Không thể nào! Phong đài quang mạc thoáng cái xuyên thủng.
Trước phong đài quang mạc là bị từng cái lỗ nhỏ bị cơn lốc kình khí do hai người giao đấu tạo ra, không tính quá lớn. Lúc này Tư Không Thánh một quyền đánh ra, công phá phong đài quang mạc, có thể khiến mọi người trợn trừng mắt, bọn họ minh bạch, cái này đại biểu Tư Không Thánh một kích toàn lực có thể công phá hộ thể chân nguyên của cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.
- Cô Phong Tuyệt Sát!
Tư Không Thánh oanh ra một quyền, có chút dừng lại, Diệp Trần nắm cơ hội, thân hình vừa chuyển, xoay người lại một kiếm đâm qua, bao hàm bất hủ chi ý Thất Thành Kiếm Ý phối hợp hạ ý cảnh phóng ra, bao phủ Tư Không Thánh trong phạm vi ba trượng.
Tư Không Thánh thầm nghĩ không ổn, thân hình thuấn di đến ngoài mấy trượng.
Phốc!
Một đạo kiếm khí thẳng tắp kích bắn qua, xuyên phá phong đài quang mạc.
Trên thính phòng đông đảo võ giả Bão Nguyên Cảnh miệng lưỡi khô khốc.
Hai người lực công kích không thể tưởng tượng nổi, một oanh thủng phong đài quang mạc, một đâm thủng phong đài quang mạc, cái này nếu như đánh trên người võ giả Bão Nguyên Cảnh, ai chịu được, đừng nói võ giả Bão Nguyên Cảnh, cho dù võ giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ bình thường đều không chịu nổi.
- Lại là Kiếm khí khó có thể phá hủy này.
Sắc mặt Tư Không Thánh ngưng trọng, nếu không phải hắn có bán bộ chân nguyên, tinh thần lực cường đại, một kiếm này là có thể để hắn trọng thương.
Song phương lại tiếp tục giằng co quyết đấu, Tư Không Thánh chiếm lợi thế có thuấn di bộ pháp, thỉnh thoảng đuổi kịp tung tích của Diệp Trần, phát động thế tiến công tối mãnh liệt. Mà Diệp Trần lợi dụng khinh công Phân Thân Hóa Ảnh năng lực né tránh siêu cường, không ngừng mà né tránh ra, bắt được cơ hội, trở lại lấy phản kích hung hiểm, mọi người quan chiến chỉ nghe nghe thấy tiếng oanh kích, cùng với phong đài quang mạc lại một lần bị xuyên thủng.
Phanh!
Lúc này đây, phong đài quang mạc trực tiếp bị xé rách, quyền kình và kiếm khí hỗn hợp với nhau, hướng phía vực sâu đối diện chỗ thiếu niên một đời oanh qua, nguyên lai là Diệp Trần và Tư Không Thánh không ai nhường ai, trong quá trình chiến đấu, phát ra một kích hung ác liều mạng.
Trọng tài Trường nhướng mày, thân hình triển khai, kéo dài qua cự ly vài trăm thước, chặn lại trước kình khí, đưa tay ngăn lại.
Hai loại kình khí hỗn hợp với nhau tuy rằng mạnh mẽ, nhưng trọng tài Trường trọng tài Trường là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, xuất thủ đều có thể khiến đại địa băng liệt, sao để cỗ cổ kình khí này vào mắt được.
Kình khí yên diệt, trọng tài Trường quay đầu lại nói:
- Lui về phía sau xa một chút.
Nghe vậy, đám thiếu niên không dám sính cường, nhất tề lui về phía sau, Diệp Trần và Tư Không Thánh phát xuất công kích liều mạng có thể muốn tính mệnh của bọn họ, càng không nói tới kình khí hỗn hợp với nhau.
- Bất hủ Thiên Toái Vân!
Dần dần quen thuộc cự ly thuấn di lớn nhất của Tư Không Thánh, Diệp Trần đã sớm chặn lại, hơi giương tay cầm kiếm lên, lấy tốc độ nhanh hơn chém ra.
Lôi quang rít gào, lao về phía Tư Không Thánh.
- A! Sớm biết ta xuất hiện ở chỗ này, đáng tiếc ta có thể thuấn di ở giữa không trung.
Bàn chân chưa rơi xuống đất, thân hình Tư Không Thánh chợt lóe, trở lại tại chỗ.
Thứ lạp!
Phong đài quang mạc xé rách, lôi quang kiếm khí hướng phía trên thính phòng chém qua, bị một gã võ giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ tiếp được.
Tư Không Thánh một hồi trở lại chỗ, liền đánh ra một quyền về phía Diệp Trần.
Ầm!
Bên kia phong đài quang mạc cũng bị xuyên thủng, về phần Diệp Trần không có bắn trúng Tư Không Thánh, đồng dạng khởi động Phân Thân Hóa Ảnh khinh công, trong nguy hiểm thoát ra.
Tư Không Thánh sớm có chuẩn bị, lầm tưởng phương hướng Diệp Trần né tránh, lưng uốn lượn, tay trái nắm lại, một quyền thuận thế kích lên mặt đài.
- Quyền Động Sơn Hà!
Quyền kình mênh mông cuồn cuộn phô ra, dường như lãng tố cuộn trào mãnh liệt, lại dường như tòa kỳ sơn hiểm trở hướng phía Diệp Trần đè ép tới, phong tỏa bên ngoài không gian trốn tránh.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn
Story
Chương 286: Bất hủ Thiên Toái Vân (Trung+Hạ)
6.4/10 từ 170 lượt.