Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1541: Có thể sáng tạo ra kiếm thể hay không?
Ba ba ba ba ba...
Trùng kích cũng không tạo ra tiếng nổ kinh thiên động địa, nhưng bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy ở bên trong đám khói đen tràn ngập ra đám bọt khí màu xanh biếc và một loại có màu sắc hỗn độn, hai đám bọt khí không ngừng va chạm vào nhau, đồng quy vô tận.
Hủ Ma Thiên Tôn đến cùng vẫn không địch lại lực lượng của thánh khí Chân Vũ Thần Giản nên bị đánh bay rớt ra ngoài, trên người của hắn bị một ngọn lửa đốt cháy loang lỗ trông như một miếng bơ vậy, trái lại Chân Vũ chí tôn thì gần kề chỉ lui về phía sau ba bước, chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối.
"Đáng giận!"
Hủ Ma Thiên Tôn đã nhận lấy thiệt thòi không lớn nhưng cũng không nhỏ, sắc mặt hắn trở nên rất khó coi, hơn hai trăm vạn năm trôi qua, hắn đã quên mất uy năng của những thánh khí. Hiện tại, Chân Vũ thần giản đã cho hắn biết thánh khí chính là thánh khí, có thể giúp cho chủ nhân vượt cấp khiêu chiến.
"Nhân Họa Kiếp!"
Một chiêu đầu tiên, Chân Vũ chí tôn đã chiếm cứ thượng phong, thừa thắng truy kích, lập tức thi triển ra chiêu Nhân Họa Kiếp, chiêu thức thứ năm trong Chân Vũ thất kiếp. Chỉ trong chốc lát, Chân Vũ chí tôn đã phân thân thành bốn, bốn nhân ảnh đồng thời bao vây lấy Hủ Ma Thiên Tôn. Mỗi nhân ảnh Chân Vũ chí tôn đều có được toàn bộ chiến lực, không có một chút ảo ảnh nào, tứ đại công kích đồng loạt tấn công về hướng Hủ Ma Thiên Tôn đang đứng ở giữa vòng vây.
"Thiên Khung Hủ Thực!"
Hủ Ma Thiên Tôn rít gào lên một tiếng rồi oanh kích ra một quyền hướng lên trên và một quyền hướng xuống dưới. Ngay sau đó, sóng xung kích hình tròn màu xanh biếc chồng chất lên nhau, hình thành ra một đám mây màu xanh biếc bao phủ quanh người hắn. Theo đó, các công kích của Chân Vũ chí tôn đều dừng lại ở trên đám mây kia, không ngừng phát ra thanh âm “loẹt xoẹt”, rất nhanh sau đó, đám mây bị oanh kích vỡ nát, một đạo hào quang màu đồng xanh còn dư lại tiếp tục đột phá qua đám mây mà bắn thủng ngực Hủ Ma Thiên Tôn.
"Tiểu bối, sẽ có một ngày, ta để ngươi sống không bằng chết."
Thấy đánh không lại Chân Vũ chí tôn, thân thể Hủ Ma Thiên Tôn bỗng nhiên hóa thành một đoàn gió lốc bạch ngân sắc, lập tức đem Vô Hạ Ma Tôn cuốn vào rồi hướng tới cửa ra Hắc Phong Giản lao đi, dọc đường đi, đám khói đen liên tiếp bị gạt ra, chật chội hướng ngược ra phía sau, ngăn cản tầm mắt Chân Vũ chí tôn.
"Diệp Trần, ngươi đứng ở đây đợi ta."
Chân Vũ chí tôn sao lại muốn để cho Hủ Ma Thiên Tôn chạy ra khỏi Hắc Phong Giản, một khi hắn chạy thoát thì đối với nhân tộc mà nói, không thể nghi ngờ là tai hoạ ngập đầu, chân nguyên được đề cao đến cực hạn, tinh khí thần quanh thân lóe sáng lên. “Vù” một tiếng, cả người Chân Vũ chí tôn giống như Kình Nỗ xuyên vân, đuổi theo hướng đám gió lốc bạch ngân sắc.
Song phương một trước một sau, rất nhanh đã đi tới lối vào Hắc Phong giản.
Ầm!
Cách đó rất xa, Diệp Trần cũng nghe được tiếng va chạm thật lớn, lúc Diệp Trần đuổi tới nơi thì tại lối vào chỉ còn lại có một mình Chân Vũ chí tôn, Hủ Ma Thiên Tôn cùng Vô Hạ Ma Tôn đã biến mất vô ảnh vô tung.
Chân Vũ chí tôn trầm giọng nói: "Thật không nghĩ tới, Hắc Phong giản ở trên tay của ta lại xảy ra chuyện!"
"Ta cũng phải nhận lấy một nửa trách nhiệm."
Nếu Diệp Trần kiên trì cùng "Liệt hỏa chí tôn" tuần tra Hắc Phong giản, đối phương nghĩ muốn thả Hủ Ma Thiên Tôn ra sẽ không dễ dàng như vậy, đương nhiên, cho tới tận bây giờ, mọi người chỉ có “ngàn ngày phòng kẻ trộm mà lại không ngàn ngày đề phòng kẻ cướp”, trừ phi Diệp Trần thời thời khắc khắc đều đi theo bên người "Liệt hỏa chí tôn", nếu không, đối phương muốn thả Hủ Ma Thiên Tôn ra thì vẫn có biện pháp đấy.
Chân Vũ chí tôn khoát tay, "Chuyện này không quan hệ đến ngươi, là sơ suất của ta, đáng tiếc là không giết chết được tên Bách biến Ma Nhân kia."
Đối với Chân Vũ chí tôn mà nói, Bách biến Ma Nhân có uy hiếp còn lớn hơn so với Hủ Ma Thiên Tôn, trên người Hủ Ma Thiên Tôn có sợi dây chuyền phong ấn vẫn chưa được giải trừ, vừa rồi lại bị Chân Vũ thần giản chém trúng mấy lần nên thực lực không biết đã giảm xuống bao nhiêu lần. E rằng phải có thiên tài địa bảo phụ trợ, bằng không thì đến mấy trăm năm khổ công cũng đừng hòng khôi phục nổi. Mà bách biến Ma Nhân thì không giống như vậy, hắn có thể biến ảo ra bộ dáng cùng khí tức của người mà hắn ăn thịt, nếu hắn lẫn vào được những Nhân tộc chí tôn, hoặc là Man tộc, Cự nhân tộc chí tôn, sẽ tạo thành rung chuyển vô cùng đáng sợ.
"Vậy kế tiếp, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Diệp Trần có thể cảm nhận được áp lực mà Chân Vũ chí tôn đang gánh lấy, nhân ma đại chiến lửa sém lông mày, hiện tại lại để xổng ra một tên Hủ Ma Thiên Tôn, một tên bách biến Ma Nhân, khiến cho nhân tộc gặp phải họa vô đơn chí. Vì là nhân tộc trụ cột, Chân Vũ chí tôn phải đứng vững trước áp lực nhưng trong lòng lại lo lắng vô cùng, phải kìm chế mà bất động thanh sắc, tránh để cho người khác cũng bị lo lắng.
"Binh tới tướng ngăn, ngươi cứ tiếp tục tuần tra Hắc Phong giản, một mình ngươi không thành vấn đề chứ!" Chân Vũ chí tôn chậm rãi thở ra một hơi, nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần nói: "Yên tâm, không thành vấn đề."
"Không thành vấn đề là tốt rồi, trong khoảng thời gian này, ngươi phải tu luyện thật tốt, mọi chuyện khác cứ để ta làm." Nói xong, Chân Vũ chí tôn lấy ra một cái Hắc Phong lệnh bài khác đưa cho Diệp Trần.
Trước khi đi, Chân Vũ chí tôn cũng dặn dò Diệp Trần, bảo hắn không nên trao đổi quá nhiều với Cuồng Tôn, cũng không cần tiến vào động quật nữa, cho dù muốn vào thì cũng không cần xâm nhập quá sâu bởi nơi đó tồn tại rất nhiều nguy hiểm tiềm ẩn.
"Động quật à?"
Lời nói của Chân Vũ chí tôn khiến Diệp Trần suy nghĩ sâu xa, đối phương tuy rằng nhắc nhở hắn không nên đi vào động quật, nhưng cũng không có cấm đoán.
Ở bên ngoài Hắc Phong giản, Chân Vũ chí tôn thầm nghĩ, ta đã cùng Kim Phật chí tôn tiến vào sâu trong động quật, nơi đó tuy rằng nguy hiểm, thậm chí có khả năng biến ngươi thành một Cuồng Tôn thứ hai, nhưng đồng thời cũng là cơ duyên, hi vọng ngươi không để ta thất vọng.
Chuyện tình Cuồng Tôn khiến Chân Vũ chí tôn cùng Kim Phật chí tôn hết sức thở dài, đối phương đã quá mức “cấp công hảo lợi” mới biến thành bộ dáng thế này, nếu lúc trước hắn ta cẩn thận một chút, chỉ cần cẩn thận một chút là không cần xâm nhập vào động quật quá sâu, như vậy nhất định có thể chống lại lực hấp dẫn, cho dù thực lực hiện tại không mạnh nhưng cũng không kém bất cứ ai, nhưng đáng tiếc...
...
Ở một mình trong Hắc Phong Giản ngày này qua ngày khác cũng không xem là nhàm chán, Diệp Trần vẫn như trước đó, đại lượng thời gian đều dùng để nghiên cứu đám khói đen, cố gắng đề cao Thanh Đồng võ Đạo Nguyên thần.
Qua mấy chục năm quan sát, Diệp Trần đã phát hiện ra khoảng cách từ nơi này đến lối vào Hắc Phong Giản càng gần hơn, thực lực tà ma bị phong ấn trong huyệt động càng lúc càng thấp đi, đương nhiên, những kẻ tà ma kia đã chết từ sớm rồi, lưu lại chỉ là một sợi tà ma chi khí mà thôi. Còn Cuồng Tôn thì bị phong ấn trong huyệt động nằm ở trung ương Hắc Phong giản nham bích, thực lực của hắn không tính là quá mức cường đại, chỉ có thể nói là thực lực Siêu Cấp chí tôn. Về sau, có lúc Diệp Trần đã đến chỗ huyệt động, nhưng chỉ có một ít khói đen tỏa ra từ huyệt động thôi đã khiến tim hắn đập hết sức nhanh, chứ đừng nói chi là nơi tận cùng trong động quật Hắc Phong giản rồi.
"Ở được trong động quật, phải là truyền kỳ chí tôn tương đối mạnh thì may ra."
Diệp Trần trong lòng suy đoán.
Rất nhanh, lại thêm hai mươi năm nữa qua đi.
Trong Tu luyện không gian.
Diệp Trần đang cùng Bát cấp chí tôn chiến ngẫu chiến đấu kịch liệt.
Bát cấp chí tôn chiến ngẫu tương đương với trung cấp Siêu Cấp chí tôn, trong quá trình chiến đấu, Diệp Trần dần dần nhận thấy bản thân mình có gì đó vẫn chưa đủ, thứ thiếu khuyết lớn nhất tất nhiên là phòng ngự thân thể, điểm này là không có biện pháp thoáng cái khắc chế được, bởi hắn không phải là Kim Phật chí tôn. Kim Phật chí tôn có Cửu Chuyển Kim Thân, đủ để cho hắn bỏ qua tuyệt đại bộ phận công kích, chỉ có thánh khí mới có thể tạo thành vết thương trí mệnh đối với hắn mà thôi.
"Luyện thể chí tôn tu luyện luyện thể võ học, làm ít nhưng công to, bất quá nếu ta có thể nghĩ ra một môn kiếm thể thì cũng chưa chắc sẽ thua kém bao nhiêu."
Bình thường, kiếm thể đối với chí tôn mà nói là không coi vào đâu, tỷ như Thanh Đồng kiếm thể, Bạch Kim kiếm thể, những kiếm thể này chỉ là công pháp có kèm theo năng lực đặc thù mà thô. Diệp Trần muốn sáng tạo ra một môn kiếm thể tương tự với Cửu Chuyển Kim Thân, đương nhiên, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, lúc đầu, hắn chỉ cần sáng tạo ra một hình thức ban đầu, như vậy là đủ rồi, ngày sau lại dần dần hoàn thiện.
Muốn sáng tạo ra được kiếm thể lợi hại, Diệp Trần không phải là dựa vào thứ gì khác, mà chính là nơi phát ra một ít khói khí màu đen có ẩn chứa tin tức về “luyện thể”.
Vô số nguồn tin về luyện thể đã được Diệp Trần tích lũy trong quá trình tìm hiểu đám khói đen, vì vậy hắn nhất định có nắm chắc.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Trùng kích cũng không tạo ra tiếng nổ kinh thiên động địa, nhưng bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy ở bên trong đám khói đen tràn ngập ra đám bọt khí màu xanh biếc và một loại có màu sắc hỗn độn, hai đám bọt khí không ngừng va chạm vào nhau, đồng quy vô tận.
Hủ Ma Thiên Tôn đến cùng vẫn không địch lại lực lượng của thánh khí Chân Vũ Thần Giản nên bị đánh bay rớt ra ngoài, trên người của hắn bị một ngọn lửa đốt cháy loang lỗ trông như một miếng bơ vậy, trái lại Chân Vũ chí tôn thì gần kề chỉ lui về phía sau ba bước, chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối.
"Đáng giận!"
Hủ Ma Thiên Tôn đã nhận lấy thiệt thòi không lớn nhưng cũng không nhỏ, sắc mặt hắn trở nên rất khó coi, hơn hai trăm vạn năm trôi qua, hắn đã quên mất uy năng của những thánh khí. Hiện tại, Chân Vũ thần giản đã cho hắn biết thánh khí chính là thánh khí, có thể giúp cho chủ nhân vượt cấp khiêu chiến.
"Nhân Họa Kiếp!"
Một chiêu đầu tiên, Chân Vũ chí tôn đã chiếm cứ thượng phong, thừa thắng truy kích, lập tức thi triển ra chiêu Nhân Họa Kiếp, chiêu thức thứ năm trong Chân Vũ thất kiếp. Chỉ trong chốc lát, Chân Vũ chí tôn đã phân thân thành bốn, bốn nhân ảnh đồng thời bao vây lấy Hủ Ma Thiên Tôn. Mỗi nhân ảnh Chân Vũ chí tôn đều có được toàn bộ chiến lực, không có một chút ảo ảnh nào, tứ đại công kích đồng loạt tấn công về hướng Hủ Ma Thiên Tôn đang đứng ở giữa vòng vây.
"Thiên Khung Hủ Thực!"
Hủ Ma Thiên Tôn rít gào lên một tiếng rồi oanh kích ra một quyền hướng lên trên và một quyền hướng xuống dưới. Ngay sau đó, sóng xung kích hình tròn màu xanh biếc chồng chất lên nhau, hình thành ra một đám mây màu xanh biếc bao phủ quanh người hắn. Theo đó, các công kích của Chân Vũ chí tôn đều dừng lại ở trên đám mây kia, không ngừng phát ra thanh âm “loẹt xoẹt”, rất nhanh sau đó, đám mây bị oanh kích vỡ nát, một đạo hào quang màu đồng xanh còn dư lại tiếp tục đột phá qua đám mây mà bắn thủng ngực Hủ Ma Thiên Tôn.
"Tiểu bối, sẽ có một ngày, ta để ngươi sống không bằng chết."
Thấy đánh không lại Chân Vũ chí tôn, thân thể Hủ Ma Thiên Tôn bỗng nhiên hóa thành một đoàn gió lốc bạch ngân sắc, lập tức đem Vô Hạ Ma Tôn cuốn vào rồi hướng tới cửa ra Hắc Phong Giản lao đi, dọc đường đi, đám khói đen liên tiếp bị gạt ra, chật chội hướng ngược ra phía sau, ngăn cản tầm mắt Chân Vũ chí tôn.
"Diệp Trần, ngươi đứng ở đây đợi ta."
Chân Vũ chí tôn sao lại muốn để cho Hủ Ma Thiên Tôn chạy ra khỏi Hắc Phong Giản, một khi hắn chạy thoát thì đối với nhân tộc mà nói, không thể nghi ngờ là tai hoạ ngập đầu, chân nguyên được đề cao đến cực hạn, tinh khí thần quanh thân lóe sáng lên. “Vù” một tiếng, cả người Chân Vũ chí tôn giống như Kình Nỗ xuyên vân, đuổi theo hướng đám gió lốc bạch ngân sắc.
Song phương một trước một sau, rất nhanh đã đi tới lối vào Hắc Phong giản.
Ầm!
Cách đó rất xa, Diệp Trần cũng nghe được tiếng va chạm thật lớn, lúc Diệp Trần đuổi tới nơi thì tại lối vào chỉ còn lại có một mình Chân Vũ chí tôn, Hủ Ma Thiên Tôn cùng Vô Hạ Ma Tôn đã biến mất vô ảnh vô tung.
Chân Vũ chí tôn trầm giọng nói: "Thật không nghĩ tới, Hắc Phong giản ở trên tay của ta lại xảy ra chuyện!"
"Ta cũng phải nhận lấy một nửa trách nhiệm."
Nếu Diệp Trần kiên trì cùng "Liệt hỏa chí tôn" tuần tra Hắc Phong giản, đối phương nghĩ muốn thả Hủ Ma Thiên Tôn ra sẽ không dễ dàng như vậy, đương nhiên, cho tới tận bây giờ, mọi người chỉ có “ngàn ngày phòng kẻ trộm mà lại không ngàn ngày đề phòng kẻ cướp”, trừ phi Diệp Trần thời thời khắc khắc đều đi theo bên người "Liệt hỏa chí tôn", nếu không, đối phương muốn thả Hủ Ma Thiên Tôn ra thì vẫn có biện pháp đấy.
Chân Vũ chí tôn khoát tay, "Chuyện này không quan hệ đến ngươi, là sơ suất của ta, đáng tiếc là không giết chết được tên Bách biến Ma Nhân kia."
Đối với Chân Vũ chí tôn mà nói, Bách biến Ma Nhân có uy hiếp còn lớn hơn so với Hủ Ma Thiên Tôn, trên người Hủ Ma Thiên Tôn có sợi dây chuyền phong ấn vẫn chưa được giải trừ, vừa rồi lại bị Chân Vũ thần giản chém trúng mấy lần nên thực lực không biết đã giảm xuống bao nhiêu lần. E rằng phải có thiên tài địa bảo phụ trợ, bằng không thì đến mấy trăm năm khổ công cũng đừng hòng khôi phục nổi. Mà bách biến Ma Nhân thì không giống như vậy, hắn có thể biến ảo ra bộ dáng cùng khí tức của người mà hắn ăn thịt, nếu hắn lẫn vào được những Nhân tộc chí tôn, hoặc là Man tộc, Cự nhân tộc chí tôn, sẽ tạo thành rung chuyển vô cùng đáng sợ.
"Vậy kế tiếp, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Diệp Trần có thể cảm nhận được áp lực mà Chân Vũ chí tôn đang gánh lấy, nhân ma đại chiến lửa sém lông mày, hiện tại lại để xổng ra một tên Hủ Ma Thiên Tôn, một tên bách biến Ma Nhân, khiến cho nhân tộc gặp phải họa vô đơn chí. Vì là nhân tộc trụ cột, Chân Vũ chí tôn phải đứng vững trước áp lực nhưng trong lòng lại lo lắng vô cùng, phải kìm chế mà bất động thanh sắc, tránh để cho người khác cũng bị lo lắng.
"Binh tới tướng ngăn, ngươi cứ tiếp tục tuần tra Hắc Phong giản, một mình ngươi không thành vấn đề chứ!" Chân Vũ chí tôn chậm rãi thở ra một hơi, nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần nói: "Yên tâm, không thành vấn đề."
"Không thành vấn đề là tốt rồi, trong khoảng thời gian này, ngươi phải tu luyện thật tốt, mọi chuyện khác cứ để ta làm." Nói xong, Chân Vũ chí tôn lấy ra một cái Hắc Phong lệnh bài khác đưa cho Diệp Trần.
Trước khi đi, Chân Vũ chí tôn cũng dặn dò Diệp Trần, bảo hắn không nên trao đổi quá nhiều với Cuồng Tôn, cũng không cần tiến vào động quật nữa, cho dù muốn vào thì cũng không cần xâm nhập quá sâu bởi nơi đó tồn tại rất nhiều nguy hiểm tiềm ẩn.
"Động quật à?"
Lời nói của Chân Vũ chí tôn khiến Diệp Trần suy nghĩ sâu xa, đối phương tuy rằng nhắc nhở hắn không nên đi vào động quật, nhưng cũng không có cấm đoán.
Ở bên ngoài Hắc Phong giản, Chân Vũ chí tôn thầm nghĩ, ta đã cùng Kim Phật chí tôn tiến vào sâu trong động quật, nơi đó tuy rằng nguy hiểm, thậm chí có khả năng biến ngươi thành một Cuồng Tôn thứ hai, nhưng đồng thời cũng là cơ duyên, hi vọng ngươi không để ta thất vọng.
Chuyện tình Cuồng Tôn khiến Chân Vũ chí tôn cùng Kim Phật chí tôn hết sức thở dài, đối phương đã quá mức “cấp công hảo lợi” mới biến thành bộ dáng thế này, nếu lúc trước hắn ta cẩn thận một chút, chỉ cần cẩn thận một chút là không cần xâm nhập vào động quật quá sâu, như vậy nhất định có thể chống lại lực hấp dẫn, cho dù thực lực hiện tại không mạnh nhưng cũng không kém bất cứ ai, nhưng đáng tiếc...
...
Ở một mình trong Hắc Phong Giản ngày này qua ngày khác cũng không xem là nhàm chán, Diệp Trần vẫn như trước đó, đại lượng thời gian đều dùng để nghiên cứu đám khói đen, cố gắng đề cao Thanh Đồng võ Đạo Nguyên thần.
Qua mấy chục năm quan sát, Diệp Trần đã phát hiện ra khoảng cách từ nơi này đến lối vào Hắc Phong Giản càng gần hơn, thực lực tà ma bị phong ấn trong huyệt động càng lúc càng thấp đi, đương nhiên, những kẻ tà ma kia đã chết từ sớm rồi, lưu lại chỉ là một sợi tà ma chi khí mà thôi. Còn Cuồng Tôn thì bị phong ấn trong huyệt động nằm ở trung ương Hắc Phong giản nham bích, thực lực của hắn không tính là quá mức cường đại, chỉ có thể nói là thực lực Siêu Cấp chí tôn. Về sau, có lúc Diệp Trần đã đến chỗ huyệt động, nhưng chỉ có một ít khói đen tỏa ra từ huyệt động thôi đã khiến tim hắn đập hết sức nhanh, chứ đừng nói chi là nơi tận cùng trong động quật Hắc Phong giản rồi.
"Ở được trong động quật, phải là truyền kỳ chí tôn tương đối mạnh thì may ra."
Diệp Trần trong lòng suy đoán.
Rất nhanh, lại thêm hai mươi năm nữa qua đi.
Trong Tu luyện không gian.
Diệp Trần đang cùng Bát cấp chí tôn chiến ngẫu chiến đấu kịch liệt.
Bát cấp chí tôn chiến ngẫu tương đương với trung cấp Siêu Cấp chí tôn, trong quá trình chiến đấu, Diệp Trần dần dần nhận thấy bản thân mình có gì đó vẫn chưa đủ, thứ thiếu khuyết lớn nhất tất nhiên là phòng ngự thân thể, điểm này là không có biện pháp thoáng cái khắc chế được, bởi hắn không phải là Kim Phật chí tôn. Kim Phật chí tôn có Cửu Chuyển Kim Thân, đủ để cho hắn bỏ qua tuyệt đại bộ phận công kích, chỉ có thánh khí mới có thể tạo thành vết thương trí mệnh đối với hắn mà thôi.
"Luyện thể chí tôn tu luyện luyện thể võ học, làm ít nhưng công to, bất quá nếu ta có thể nghĩ ra một môn kiếm thể thì cũng chưa chắc sẽ thua kém bao nhiêu."
Bình thường, kiếm thể đối với chí tôn mà nói là không coi vào đâu, tỷ như Thanh Đồng kiếm thể, Bạch Kim kiếm thể, những kiếm thể này chỉ là công pháp có kèm theo năng lực đặc thù mà thô. Diệp Trần muốn sáng tạo ra một môn kiếm thể tương tự với Cửu Chuyển Kim Thân, đương nhiên, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, lúc đầu, hắn chỉ cần sáng tạo ra một hình thức ban đầu, như vậy là đủ rồi, ngày sau lại dần dần hoàn thiện.
Muốn sáng tạo ra được kiếm thể lợi hại, Diệp Trần không phải là dựa vào thứ gì khác, mà chính là nơi phát ra một ít khói khí màu đen có ẩn chứa tin tức về “luyện thể”.
Vô số nguồn tin về luyện thể đã được Diệp Trần tích lũy trong quá trình tìm hiểu đám khói đen, vì vậy hắn nhất định có nắm chắc.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn
Story
Chương 1541: Có thể sáng tạo ra kiếm thể hay không?
6.4/10 từ 170 lượt.