Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1402: Vĩnh dạ đế kiếm
Bảo Khí Tháp
tầng hai chứa toàn bộ là trung đẳng Đế cấp Bảo Khí, số lượng ít hơn rất nhiều so
với cấp thấp Đế cấp Bảo Khí tại tầng một, đương nhiên, đây là nói tương đối mà
thôi, Diệp Trần phóng tầm mắt nhìn qua, khắp nơi đều là vầng sáng Đế cấp Bảo
Khí, ngũ quang thập sắc, phảng phất như hắn vừa tiến vào một chốn thần tiên vậy.
Trung đẳng Đế cấp Bảo Khí có giá cao gấp bội so với cấp thấp Đế cấp Bảo Khí, Diệp Trần nhìn thoáng qua đã thấy, trung đẳng Đế cấp vũ khí có giá trên dưới 1500 vạn Nguyên thạch, mà trung đẳng Đế cấp bảo giáp có giá tiền trên dưới 3000 vạn, bất quá, đối với Phong Đế Vương giả mà nói, mấy ngàn vạn Nguyên thạch kỳ thật cũng không coi vào đâu.
"Nhìn xem có thanh bảo kiếm nào không?"
Diệp Trần không chỉ có ý định mua cao đẳng Đế cấp bảo kiếm, mà còn ý định mua một thanh trung đẳng Đế cấp bảo kiếm, có một thành ngữ gọi là “lo trước khỏi hoạ”, sở hữu thêm một thanh bảo kiếm thì cần phải chuẩn bị nhiều thêm một phần, dù sao đôi khi cũng có thể phát sinh sự cố ngoài ý muốn, nếu như chỉ có một thanh bảo kiếm tiện tay, một khi mất đi thì thực lực tất nhiên sẽ bị giảm bớt đi rất nhiều, huống hồ, Diệp Trần quyết định sẽ dùng trung đẳng Đế cấp bảo kiếm khi xuất đầu lộ diện, còn cao đẳng Đế cấp bảo kiếm tại thời khắc mấu chốt mới sử dụng đến, với tu vi hiện tại của hắn thì dùng cao đẳng Đế cấp bảo kiếm là quá mức gây chú ý rồi, “cây có mọc thành rừng thì gió vẫn thổi bật rễ”, những lời này không phải là không có đạo lý.
"Tử Điện Ngưng Sương Kiếm, 1400 vạn Nguyên thạch."
"Liệt Diễm Thanh Phong kiếm, 1300 vạn Nguyên thạch."
"Đằng Giao Bảo Kiếm, 1350 vạn Nguyên thạch."
"Phong Linh Bảo Kiếm, 1450 vạn Nguyên thạch."
"Bích Nguyệt Thu Quang Kiếm, 1500 vạn Nguyên thạch."
"Bạch Vụ Kiếm, 1250 vạn Nguyên thạch."
"Khốn Long Kiếm, 1500 vạn Nguyên thạch."
"Sương Hoa Bảo Kiếm, 1600 vạn Nguyên thạch."
"Hàn Băng Thiên Hà kiếm, 1650 vạn Nguyên thạch."
"Bạch Tinh Thiên Lang Kiếm. 1600 vạn Nguyên thạch."
"Ngân Xà Bảo Kiếm, 1700 Nguyên thạch."
...
Trung đẳng Đế cấp bảo kiếm có rất nhiều, tuyệt nhiên không thiếu, với tư cách là loại vũ khí chủ lực, Kiếm cùng đao là có số lượng nhiều nhất, tinh phẩm cũng cao nhất, cuối cùng, Diệp Trần lựa chọn Ngân Xà Bảo Kiếm.
Ngân Xà Bảo Kiếm là một thanh kiếm giống như ngân xà. Chuôi kiếm tựa như được chế tạo từ bạc tinh khiết vậy, trên thượng diện bao trùm lấy rậm rạp chằng chịt Ngân sắc vảy rắn, thân kiếm có thể uốn lượn như một con rắn, tỏa ra ánh sáng chói, mũi kiếm thì giống như đầu rắn vậy, mặt khác, Ngân Xà Bảo Kiếm là một thanh nhuyễn kiếm, thích hợp với người có kiếm pháp cực kỳ cao minh, đối với Kiếm Đế tầm thường sẽ rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực của Ngân Xà Bảo Kiếm.
Đưa ra một cái huy chương Nhị Tinh Tướng Quân cùng 1700 Nguyên thạch. Diệp Trần đã nhận được Ngân Xà Bảo Kiếm.
"Hảo kiếm."
Diệp Trần cẩn thận quan sát một phen, càng xem càng yêu thích.
Ngân Xà Bảo Kiếm nắm trên tay sẽ cảm thấy rất lạnh buốt, tựa hồ lại có thể để đem đến lực lượng tỉnh táo cho người chủ. Loáng thoáng, Diệp Trần có thể cảm nhận được thân kiếm như đang run động, thật sự giống như một con bạch xà vậy.
Vỏ kiếm Ngân Xà Bảo Kiếm rất hoa lệ, cũng được bao phủ bởi vảy rắn Ngân sắc, nhìn về phía trên càng giống là một đầu ngân xà, ở tận cùng vỏ kiếm được khảm nạm hai khỏa bảo thạch màu đỏ giống như mắt rắn vô tình và lạnh như băng.
Bang!
Tra Ngân Xà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần đeo nó tại trên lưng.
"Nhị Tinh Tướng Quân huy chương?"
Chiến Hổ Đế há to mồm, không cách nào khép kín.
Hắn đi theo Diệp Trần đằng sau, rõ ràng đã chứng kiến Diệp Trần lấy ra Nhị Tinh Tướng Quân huy chương.
"May mắn hắn là Nhân tộc, nếu như là địch nhân, ta khinh thị hắn như vậy thì đã sớm chết không đất chôn thân rồi." Diệp Trần không sai chính là một Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên tu vi, thế nhưng mà chiến lực của Diệp Trần đã để cho Chiến Hổ Đế phải chấn động không thôi, khi ở trên chiến trường, nếu như Chiến Hổ Đế cho rằng đối phương là quả hồng mềm, thì chỉ sợ hắn đã chết mà không biết tại sao mình lại bị chết đấy.
Đương nhiên, Chiến Hổ Đế càng cảm thấy Diệp Trần là thứ gì đó rất biến thái, loại biến thái này hi vọng phía dị tộc không có, bằng không thì có một ngày đụng phải tựu chính là xui xẻo thực sự rồi.
"Chiến Hổ Đế, ta nói không sai đúng không!"
Thanh Vũ Đế cũng nhìn thấy một màn này.
"Ừ, vẫn là ánh mắt của ngươi tốt."
Chiến Hổ Đế liên tục gật đầu.
Thanh Vũ Đế lắc đầu nói: "Không phải ánh mắt ta tốt, mà là vấn đề tâm tính, Vũ Trụ Tinh Không quá to lớn, bất kể dạng thiên tài nào cũng đều có thể gặp được, nếu như ta đoán không sai, hắn có lẽ chính là một vị Tứ Tinh Tử Kim Thống Lĩnh duy nhất của Nhân tộc ta, bất quá có rất ít người biết đến điều này, các cao tầng đã cố ý phong tỏa cái tin tức này rồi."
"Ai, xem ra ta vẫn là quá táo bạo rồi, so ra kém ngươi không ít, bất quá cái này cũng là một chuyện tốt, ít nhất nó có thể lúc nào cũng nhắc nhở ta, không thể xem thường người trong thiên hạ."
Chiến Hổ Đế cười nói.
"Thế nào, ngươi đã chọn xong cấp thấp Đế cấp Bảo Khí thích hợp rồi sao?" Thanh Vũ Đế hỏi.
"Còn chưa có, kiện cấp thấp Đế cấp Bảo Khí đầu tiên cũng nên cẩn thận chọn lựa một chút, ta phải tuyển chọn cho được cái thích hợp với ta nhất, đúng rồi, còn ngươi thì sao?"
"Ta đã chọn xong rồi."
Thanh Vũ Đế lấy ra một kiện bảo giáp tựa như được điêu khắc từ Thúy Lục Phỉ Thúy thành vậy.
"Không hổ là trung đẳng Đế cấp bảo giáp."
Chiến Hổ Đế vẻ mặt đầy hâm mộ.
Ngân Xà Bảo Kiếm đến tay, Diệp Trần cũng không ngừng lại, tiếp tục hướng đến tầng thứ ba Bảo Khí Tháp bước đi.
"Không thể nào!"
Vốn cho rằng Diệp Trần muốn xuống lầu, Thanh Vũ Đế cùng Chiến Hổ Đế hít lấy một hơi lãnh khí rồi hai mặt nhìn nhau, “cái này?” Đối phương đến tột cùng tại Huyền Vũ phế tích đã giết bao nhiêu dị tộc Tướng Quân, như thế nào lại nhiều đến như vậy chứ?.
Bảo Khí Tháp tầng ba trưng bày các cao đẳng Đế cấp Bảo Khí, số lượng ít hơn một nửa so với tầng 2, đương nhiên, số lượng như trước vẫn rất nhiều.
Nơi này chính là chủ ý của Diệp Trần, hắn phải ở chỗ này tuyển chọn một thanh cao đẳng Đế cấp bảo kiếm cùng với một kiện cao đẳng Đế cấp bảo giáp, về phần đến Thần Chi Nhạc Viên hối đoái cao đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang thì chờ sau này hãy nói đến, hiện tại hắn chỉ có khoảng 500 vạn Thần tệ, vẫn còn một khoảng cách không nhỏ nhưng cũng không thể một mực không để ý tới.
Phòng ngự chính là nhược điểm lớn nhất của hắn nên trước hết giải quyết cho thỏa đáng.
"Thái Ất Xích Tiêu Kiếm, một trăm triệu 2000 vạn Nguyên thạch."
"Cự Linh kiếm, một trăm triệu 1000 vạn Nguyên thạch."
"Phi Không Trảm Lãng Kiếm, một trăm triệu Nguyên thạch."
"Chân Vũ Thất Kiếp kiếm, một trăm triệu 2000 vạn Nguyên thạch."
"Thiên Hồng Bảo Kiếm, chín ngàn vạn Nguyên thạch."
"Huyết Ảnh cổ kiếm, chín ngàn 500 vạn Nguyên thạch."
...
Cao đẳng Đế cấp bảo kiếm tại tầng ba, không có thanh nào mà không phải là trân phẩm hiếm thấy, Phong Đế Vương giả tầm thường chỉ cần đạt được một thanh bất kỳ nào cũng đều đối đãi nó như chí bảo vậy, dù sao đã đến cấp bậc cao đẳng Đế cấp thì trên thị trường sẽ càng rất hiếm, rất nhiều người tình nguyện lưu truyền cho hậu nhân sử dụng chứ cũng không muốn đem ra bán đấu giá.
"Chân Vũ Thất Kiếp kiếm không tệ, đáng tiếc không quá thích hợp với ta."
Chân Vũ Thất Kiếp kiếm, thân kiếm sở hữu bảy họa tiết, chuôi kiếm có một cái Hắc Bạch Thái Cực Đồ, nhìn về phía trên sẽ thấy nó mang phong cách cổ xưa đại khí, tràn ngập uy nghiêm cùng Thiên Đạo ý cảnh, nhưng là Diệp Trần cảm thấy trong nó rất tối tăm, Chân Vũ Thất Kiếp kiếm mặc dù tốt nhưng bất quá lại không hoàn toàn thích hợp chính mình, có thể có quan hệ cùng tính cách của mình.
"Ồ!"
Chợt, Diệp Trần bị một thanh kiếm thu hút ánh mắt.
Đây là một thanh kiếm ẩn ẩn tản ra Đế khí, thân kiếm đen nhánh, không có một tia sáng nào tràn ra ngoài, nếu xem xét thật kỹ thì trông nó hệt như một thanh Hắc Kiếm bình thường, nếu như nó không phải là có khí tức đặc biệt thì sẽ rất khó phát giác được sự hiện hữu của nó, phảng phất như nó chính là đế vương trong đêm tối vậy, cao quý, thần bí, thâm bất khả trắc.
"Vĩnh Dạ Đế Kiếm, một trăm triệu 6000 vạn Nguyên thạch."
"Tốt cho một thanh Vĩnh Dạ Đế Kiếm, tựu chính là nó."
Không chần chờ chút nào, Diệp Trần chọn lấy cái chuôi bảo kiếm độc nhất vô nhị này, Hủy Diệt Kiếm Ý kích phát ra kiếm khí là màu đen, thanh kiếm này cũng là màu đen, khi kết hợp với nhau thì sức mạnh càng tăng thêm.
Lấy ra Kim Qua Chiến Mâu, Diệp Trần đổi lấy thanh kiếm.
"Thật có lỗi, ta không cách nào đoán chừng ra giá cả cái chuôi chiến mâu này, xin chờ một chút." nhân viên làm việc tầng ba vội vàng ly khai, tựa hồ đi tìm người chủ sự có thể xem xét giá cả Kim Qua Chiến Mâu.
Diệp Trần cũng không vội, vẫn đứng nguyên chỗ lẳng lặng chờ đợi.
Chỉ chốc lát sau công phu, một lão giả thân mặc hắc y đã đi tới.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Trung đẳng Đế cấp Bảo Khí có giá cao gấp bội so với cấp thấp Đế cấp Bảo Khí, Diệp Trần nhìn thoáng qua đã thấy, trung đẳng Đế cấp vũ khí có giá trên dưới 1500 vạn Nguyên thạch, mà trung đẳng Đế cấp bảo giáp có giá tiền trên dưới 3000 vạn, bất quá, đối với Phong Đế Vương giả mà nói, mấy ngàn vạn Nguyên thạch kỳ thật cũng không coi vào đâu.
"Nhìn xem có thanh bảo kiếm nào không?"
Diệp Trần không chỉ có ý định mua cao đẳng Đế cấp bảo kiếm, mà còn ý định mua một thanh trung đẳng Đế cấp bảo kiếm, có một thành ngữ gọi là “lo trước khỏi hoạ”, sở hữu thêm một thanh bảo kiếm thì cần phải chuẩn bị nhiều thêm một phần, dù sao đôi khi cũng có thể phát sinh sự cố ngoài ý muốn, nếu như chỉ có một thanh bảo kiếm tiện tay, một khi mất đi thì thực lực tất nhiên sẽ bị giảm bớt đi rất nhiều, huống hồ, Diệp Trần quyết định sẽ dùng trung đẳng Đế cấp bảo kiếm khi xuất đầu lộ diện, còn cao đẳng Đế cấp bảo kiếm tại thời khắc mấu chốt mới sử dụng đến, với tu vi hiện tại của hắn thì dùng cao đẳng Đế cấp bảo kiếm là quá mức gây chú ý rồi, “cây có mọc thành rừng thì gió vẫn thổi bật rễ”, những lời này không phải là không có đạo lý.
"Tử Điện Ngưng Sương Kiếm, 1400 vạn Nguyên thạch."
"Liệt Diễm Thanh Phong kiếm, 1300 vạn Nguyên thạch."
"Đằng Giao Bảo Kiếm, 1350 vạn Nguyên thạch."
"Phong Linh Bảo Kiếm, 1450 vạn Nguyên thạch."
"Bích Nguyệt Thu Quang Kiếm, 1500 vạn Nguyên thạch."
"Bạch Vụ Kiếm, 1250 vạn Nguyên thạch."
"Khốn Long Kiếm, 1500 vạn Nguyên thạch."
"Sương Hoa Bảo Kiếm, 1600 vạn Nguyên thạch."
"Hàn Băng Thiên Hà kiếm, 1650 vạn Nguyên thạch."
"Bạch Tinh Thiên Lang Kiếm. 1600 vạn Nguyên thạch."
"Ngân Xà Bảo Kiếm, 1700 Nguyên thạch."
...
Trung đẳng Đế cấp bảo kiếm có rất nhiều, tuyệt nhiên không thiếu, với tư cách là loại vũ khí chủ lực, Kiếm cùng đao là có số lượng nhiều nhất, tinh phẩm cũng cao nhất, cuối cùng, Diệp Trần lựa chọn Ngân Xà Bảo Kiếm.
Ngân Xà Bảo Kiếm là một thanh kiếm giống như ngân xà. Chuôi kiếm tựa như được chế tạo từ bạc tinh khiết vậy, trên thượng diện bao trùm lấy rậm rạp chằng chịt Ngân sắc vảy rắn, thân kiếm có thể uốn lượn như một con rắn, tỏa ra ánh sáng chói, mũi kiếm thì giống như đầu rắn vậy, mặt khác, Ngân Xà Bảo Kiếm là một thanh nhuyễn kiếm, thích hợp với người có kiếm pháp cực kỳ cao minh, đối với Kiếm Đế tầm thường sẽ rất khó phát huy ra toàn bộ uy lực của Ngân Xà Bảo Kiếm.
Đưa ra một cái huy chương Nhị Tinh Tướng Quân cùng 1700 Nguyên thạch. Diệp Trần đã nhận được Ngân Xà Bảo Kiếm.
"Hảo kiếm."
Diệp Trần cẩn thận quan sát một phen, càng xem càng yêu thích.
Ngân Xà Bảo Kiếm nắm trên tay sẽ cảm thấy rất lạnh buốt, tựa hồ lại có thể để đem đến lực lượng tỉnh táo cho người chủ. Loáng thoáng, Diệp Trần có thể cảm nhận được thân kiếm như đang run động, thật sự giống như một con bạch xà vậy.
Vỏ kiếm Ngân Xà Bảo Kiếm rất hoa lệ, cũng được bao phủ bởi vảy rắn Ngân sắc, nhìn về phía trên càng giống là một đầu ngân xà, ở tận cùng vỏ kiếm được khảm nạm hai khỏa bảo thạch màu đỏ giống như mắt rắn vô tình và lạnh như băng.
Bang!
Tra Ngân Xà Kiếm vào vỏ, Diệp Trần đeo nó tại trên lưng.
"Nhị Tinh Tướng Quân huy chương?"
Chiến Hổ Đế há to mồm, không cách nào khép kín.
Hắn đi theo Diệp Trần đằng sau, rõ ràng đã chứng kiến Diệp Trần lấy ra Nhị Tinh Tướng Quân huy chương.
"May mắn hắn là Nhân tộc, nếu như là địch nhân, ta khinh thị hắn như vậy thì đã sớm chết không đất chôn thân rồi." Diệp Trần không sai chính là một Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên tu vi, thế nhưng mà chiến lực của Diệp Trần đã để cho Chiến Hổ Đế phải chấn động không thôi, khi ở trên chiến trường, nếu như Chiến Hổ Đế cho rằng đối phương là quả hồng mềm, thì chỉ sợ hắn đã chết mà không biết tại sao mình lại bị chết đấy.
Đương nhiên, Chiến Hổ Đế càng cảm thấy Diệp Trần là thứ gì đó rất biến thái, loại biến thái này hi vọng phía dị tộc không có, bằng không thì có một ngày đụng phải tựu chính là xui xẻo thực sự rồi.
"Chiến Hổ Đế, ta nói không sai đúng không!"
Thanh Vũ Đế cũng nhìn thấy một màn này.
"Ừ, vẫn là ánh mắt của ngươi tốt."
Chiến Hổ Đế liên tục gật đầu.
Thanh Vũ Đế lắc đầu nói: "Không phải ánh mắt ta tốt, mà là vấn đề tâm tính, Vũ Trụ Tinh Không quá to lớn, bất kể dạng thiên tài nào cũng đều có thể gặp được, nếu như ta đoán không sai, hắn có lẽ chính là một vị Tứ Tinh Tử Kim Thống Lĩnh duy nhất của Nhân tộc ta, bất quá có rất ít người biết đến điều này, các cao tầng đã cố ý phong tỏa cái tin tức này rồi."
"Ai, xem ra ta vẫn là quá táo bạo rồi, so ra kém ngươi không ít, bất quá cái này cũng là một chuyện tốt, ít nhất nó có thể lúc nào cũng nhắc nhở ta, không thể xem thường người trong thiên hạ."
Chiến Hổ Đế cười nói.
"Thế nào, ngươi đã chọn xong cấp thấp Đế cấp Bảo Khí thích hợp rồi sao?" Thanh Vũ Đế hỏi.
"Còn chưa có, kiện cấp thấp Đế cấp Bảo Khí đầu tiên cũng nên cẩn thận chọn lựa một chút, ta phải tuyển chọn cho được cái thích hợp với ta nhất, đúng rồi, còn ngươi thì sao?"
"Ta đã chọn xong rồi."
Thanh Vũ Đế lấy ra một kiện bảo giáp tựa như được điêu khắc từ Thúy Lục Phỉ Thúy thành vậy.
"Không hổ là trung đẳng Đế cấp bảo giáp."
Chiến Hổ Đế vẻ mặt đầy hâm mộ.
Ngân Xà Bảo Kiếm đến tay, Diệp Trần cũng không ngừng lại, tiếp tục hướng đến tầng thứ ba Bảo Khí Tháp bước đi.
"Không thể nào!"
Vốn cho rằng Diệp Trần muốn xuống lầu, Thanh Vũ Đế cùng Chiến Hổ Đế hít lấy một hơi lãnh khí rồi hai mặt nhìn nhau, “cái này?” Đối phương đến tột cùng tại Huyền Vũ phế tích đã giết bao nhiêu dị tộc Tướng Quân, như thế nào lại nhiều đến như vậy chứ?.
Bảo Khí Tháp tầng ba trưng bày các cao đẳng Đế cấp Bảo Khí, số lượng ít hơn một nửa so với tầng 2, đương nhiên, số lượng như trước vẫn rất nhiều.
Nơi này chính là chủ ý của Diệp Trần, hắn phải ở chỗ này tuyển chọn một thanh cao đẳng Đế cấp bảo kiếm cùng với một kiện cao đẳng Đế cấp bảo giáp, về phần đến Thần Chi Nhạc Viên hối đoái cao đẳng Thiên Vương Cấp sáo trang thì chờ sau này hãy nói đến, hiện tại hắn chỉ có khoảng 500 vạn Thần tệ, vẫn còn một khoảng cách không nhỏ nhưng cũng không thể một mực không để ý tới.
Phòng ngự chính là nhược điểm lớn nhất của hắn nên trước hết giải quyết cho thỏa đáng.
"Thái Ất Xích Tiêu Kiếm, một trăm triệu 2000 vạn Nguyên thạch."
"Cự Linh kiếm, một trăm triệu 1000 vạn Nguyên thạch."
"Phi Không Trảm Lãng Kiếm, một trăm triệu Nguyên thạch."
"Chân Vũ Thất Kiếp kiếm, một trăm triệu 2000 vạn Nguyên thạch."
"Thiên Hồng Bảo Kiếm, chín ngàn vạn Nguyên thạch."
"Huyết Ảnh cổ kiếm, chín ngàn 500 vạn Nguyên thạch."
...
Cao đẳng Đế cấp bảo kiếm tại tầng ba, không có thanh nào mà không phải là trân phẩm hiếm thấy, Phong Đế Vương giả tầm thường chỉ cần đạt được một thanh bất kỳ nào cũng đều đối đãi nó như chí bảo vậy, dù sao đã đến cấp bậc cao đẳng Đế cấp thì trên thị trường sẽ càng rất hiếm, rất nhiều người tình nguyện lưu truyền cho hậu nhân sử dụng chứ cũng không muốn đem ra bán đấu giá.
"Chân Vũ Thất Kiếp kiếm không tệ, đáng tiếc không quá thích hợp với ta."
Chân Vũ Thất Kiếp kiếm, thân kiếm sở hữu bảy họa tiết, chuôi kiếm có một cái Hắc Bạch Thái Cực Đồ, nhìn về phía trên sẽ thấy nó mang phong cách cổ xưa đại khí, tràn ngập uy nghiêm cùng Thiên Đạo ý cảnh, nhưng là Diệp Trần cảm thấy trong nó rất tối tăm, Chân Vũ Thất Kiếp kiếm mặc dù tốt nhưng bất quá lại không hoàn toàn thích hợp chính mình, có thể có quan hệ cùng tính cách của mình.
"Ồ!"
Chợt, Diệp Trần bị một thanh kiếm thu hút ánh mắt.
Đây là một thanh kiếm ẩn ẩn tản ra Đế khí, thân kiếm đen nhánh, không có một tia sáng nào tràn ra ngoài, nếu xem xét thật kỹ thì trông nó hệt như một thanh Hắc Kiếm bình thường, nếu như nó không phải là có khí tức đặc biệt thì sẽ rất khó phát giác được sự hiện hữu của nó, phảng phất như nó chính là đế vương trong đêm tối vậy, cao quý, thần bí, thâm bất khả trắc.
"Vĩnh Dạ Đế Kiếm, một trăm triệu 6000 vạn Nguyên thạch."
"Tốt cho một thanh Vĩnh Dạ Đế Kiếm, tựu chính là nó."
Không chần chờ chút nào, Diệp Trần chọn lấy cái chuôi bảo kiếm độc nhất vô nhị này, Hủy Diệt Kiếm Ý kích phát ra kiếm khí là màu đen, thanh kiếm này cũng là màu đen, khi kết hợp với nhau thì sức mạnh càng tăng thêm.
Lấy ra Kim Qua Chiến Mâu, Diệp Trần đổi lấy thanh kiếm.
"Thật có lỗi, ta không cách nào đoán chừng ra giá cả cái chuôi chiến mâu này, xin chờ một chút." nhân viên làm việc tầng ba vội vàng ly khai, tựa hồ đi tìm người chủ sự có thể xem xét giá cả Kim Qua Chiến Mâu.
Diệp Trần cũng không vội, vẫn đứng nguyên chỗ lẳng lặng chờ đợi.
Chỉ chốc lát sau công phu, một lão giả thân mặc hắc y đã đi tới.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn
Story
Chương 1402: Vĩnh dạ đế kiếm
6.4/10 từ 170 lượt.