Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1181: Vô tiền khoáng hậu

Vô Tiền Khoáng Hậu

Tầng thứ 15 là nơi sở hữu tất cả danh kiếm khách có kiếm vực là đệ nhị trọng sơ kỳ.

Tầng thứ 16, là đệ nhị trọng trung kỳ.

Tầng thứ 17, là đệ nhị trọng hậu kỳ.

Nếu như là Diệp Trần trước đây, ứng phó với 3 đến 5 tên kiếm khách cũng gặp khó khăn không ít dù cho trước đó Kiếm Vực của hắn đã đạt tới đệ nhị trọng đỉnh phong. So với đệ nhị trọng hậu kỳ chỉ thua kém một cấp bậc nhỏ, lấy 1 đối 1 thì có thể đơn giản áp chế đối phương nhưng một đối ba hay năm người thì khó khăn đã nâng lên không ít, lúc đó chỉ có thể dựa vào kiếm thuật siêu quần mới kích giết đươc bọn chúng, nhưng bản thân cũng sẽ gặp phải nhiều nguy hiểm.

Kỳ thật Diệp Trần được xem là tình huống cá biệt, nếu như đổi thành những người khác, Kiếm Vực vừa đột phá đến đệ tam trọng, tối đa chỉ có thể xông đến tầng thứ 15, xông đến tầng thứ 16, tuyệt đối chưa từng có ai.

Không chỉ vậy, hắn còn có thể xông đến tầng thứ 17.

Đây không thể không nói là một dị số.

Nhưng chỉ có người trong nhà mới biết rõ sự tình nhà mình, Diệp Trần biết rõ mình có thể xông đến tầng thứ 17, không phải do dựa hoàn toàn vào đệ tam trọng Kiếm Vực, mà là dùng năng lực tâm ngự kiếm.

Kiếm Vực đạt tới đệ tam trọng, không nhất định sẽ nắm được năng lực dùng tâm ngự kiếm, mà ngược lại nắm giữ năng lực dùng tâm ngự kiếm sẽ đề cao Kiếm Vực đạt đến đệ tam trọng, thậm chí đệ tứ trọng, cả hai nhất định có một mối quan hệ qua lại nào đó nhưng hiển nhiên cũng không phải là mối quan hệ ràng buộc rõ ràng.

Dựa vào năng lực dùng tâm ngự kiếm, thực lực cận chiến của Diệp Trần bạo tăng mấy lần, thực lực tổng thể cũng dâng lên một cấp bậc. Tuy nhiên, dùng tâm ngự kiếm tuy có thể đạt được tốc độ thần sầu nhưng lực công kích lại không có nhiều đề cao, nếu như lực công kích đủ cao thì trong số những Ngũ Tinh chiến lực vương giả, có thể cùng Diệp Trần đối địch tuyệt đối không có mấy người.

Đã đến tầng thứ 17, Diệp Trần mất đi chân trái đã phục hồi như cũ, đem cảnh giới Kiếm Vực đệ tam trọng thúc dục đến cực hạn, thân hình chuyển dời vô cùng hư ảo, bảo kiếm trong tay không hề báo hiệu sẽ liên tiếp đâm đi ra ngoài, nhưng mỗi khi kiếm quang lóe lên lại có một gã kiếm khách ngã xuống đất. Không thấy bảo kiếm đâu mà lại có kiếm quang hiện hữu, đây tuyệt đối là điều có thể làm nhân tâm rung động sợ hãi.

Giết!


Diệp Trần sát khí đang không ngừng gia tăng, nếu như những kiếm khách này là sinh mạng sống thì hơn hai mươi ngày ở đây, hắn đã giết đến mấy vạn người. Chém giết đến bây giờ, kiếm pháp của Diệp Trần đã không còn là kiếm pháp đơn thuần nữa mà đã đề thăng đến một loại cảnh giới nghệ thuật sát nhân.

Nhưng tầng thứ 17 cũng không phải dễ dàng như vậy xông qua, đã đến hậu kỳ, trên người Diệp Trần cũng xuất hiện nhiều vết kiếm ngang dọc, đây là dấu hiệu nguy hiểm cực kỳ. Đừng nói đây là do không cẩn thận, nếu không cẩn thận đến cực độ thì mỗi thời mỗi khắc ngay từ lúc bước vào tầng 17 đã lập tức bị loạn kiếm giết chết, bài xích ra khỏi Kiếm giới rồi.

May mà về sau đã lĩnh ngộ được năng lực dùng tâm ngự kiếm khiến trạng thái tinh thần của Diệp Trần tốt đến thần kỳ, trong tâm trí không còn bị mệt mỏi như trước nữa, ngược lại càng đánh càng hăng.

Tầng thứ 17 thông qua.

Tầng 18.

Ngoại giới, vô hình bình chướng hiện lên con số “18”.

Nhìn thấy một màn này, mọi người suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi, vẫn còn chưa dừng lại, hoặc là bị kẹt tại tầng thứ 15 hơn hai mươi ngày hoặc là thoáng cái đột nhiên tăng mạnh, thế như chẻ tre vọt tới tầng thứ 18, mỗi người quan khách đều chịu không được đả kích khổng lồ như vậy. Phải biết rằng, cả Thanh Vân Kiếm Đế cũng chỉ gần kề đạt tới tầng thứ 18.

"Có phải hay không Quỷ Hồn đang xông vào Kiếm giới?"

Có không ít người kinh hãi nghĩ đến.

Tầng thứ 18, đối ứng lấy Kiếm Vực đệ tam trọng đỉnh phong, Diệp Trần có thể xông đến nơi đây, phải nói là Vô tiền khoáng hậu, không sai biệt lắm là chưa từng có ai làm được.

Bất quá tầng thứ 18 cùng tầng thứ 17 hoàn toàn không giống với nhau, không nói đến việc kiếm khách tại đây có Kiếm Vực đạt đến đệ nhị trọng đỉnh phong, mà kiếm thuật của chúng cũng ngạnh sanh một đại cấp bậc. Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ 17, kiếm pháp của những kiếm khách này có uy lực đều là không sai biệt lắm, tầng sau đề cao hơn tầng trước một chút, sẽ không quá không hợp thói thường. Mà ở tầng thứ 18 này, kiếm pháp của kiếm khách cường đại không thể tưởng tượng nổi, mỗi tên đều thuộc cấp bậc thiên tài kiếm khách.

Tuy nhiên Diệp Trần lại càng là thiên tài nổi trội, có thể chống cự nhiều ngày như vậy mới bị đám kiếm khách vây giết!



Có thể giết chết ba người cũng đã đáng quý rồi.

"Lợi hại!"

Hư vô chi địa ở bên trong, Diệp Trần mở to mắt, thần sắc tràn ngập ngạc nhiên.

Ở bên trong Kiếm giới có bao hàm kiếm thuật nhiều vô số kể, đến bây giờ hắn cũng chưa từng thấy qua. Tại tầng thứ 18, nhóm kiếm khách đầu tiên xông lên, mỗi tên trong số đó đều có thân phận tương đương với Tinh Kiếm Hậu có Thất Tinh Điểm Sát kiếm thuật, là một siêu cường kiếm thuật, thế nên hắn cũng không có biện pháp nào có thể tồn tại dưới cái sát na kia, chỉ có thể giết nổi ba tên, sau đó tựu bị giết chết rồi.

Kiếm giới, không hổ danh là Thánh Địa của Thiên Kiếm Đại Lục.

Không nói những cái khác, chỉ riêng kiến thức võ học đã có đến vô số loại kiếm thuật, chung quy đây là một chỗ ưu điểm vô cùng tốt. Còn Diệp Trần mới chỉ có được Chấn Kiếm Quyết, Phá Thiên Kiếm Quyết, Thu Thủy Kiếm Quyết, muốn tiếp tục sáng tạo thì không có mấy năm thời gian là không thể nào. Nhưng sau khi kinh qua các tầng kiếm giới, Diệp Trần linh cảm ra vô số, trong đầu có ngàn vạn loại kiếm pháp diễn dịch, mỗi một chủng đều ẩn chứa những loại kiếm pháp mà chủ nhân của nó đã bỏ ra tâm huyết cả đời cùng trí tuệ sáng tạo nên.

"Cũng may linh hồn của ta đầy đủ cường đại, có thể dung nạp nhiều tin tức kiếm thuật như vậy."

Linh hồn của Diệp Trần cường đại hơn Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường gấp 10 lần nên khả năng dung nạp tin tức của hắn cũng cao hơn gấp 10 lần, mà đã gặp qua một lần là không quên được. Do vậy những kiếm pháp mà các Danh kiếm khách thi triển đã được Diệp Trần nhớ trong đầu, có thể tùy thời thể hiện ra và tiến hành suy diễn.

Đương nhiên, Diệp Trần cũng không phải thần thánh gì, kiếm pháp từ tầng thứ mười trở xuống thì hắn còn có thể toàn bộ suy diễn ra, nhưng từ tầng mười trở lên, kiếm pháp ảo diệu vô cùng, nếu chỉ liếc mắt nhìn thì vẫn không nắm hết nổi.

"Trước tiên đem kiếm thuật ở mười tầng trở xuống suy diễn ra trước, còn ảo diệu của tác tầng cao hơn về sau lại tìm hiểu, vẫn còn nhiều thời gian mà."

Diệp Trần đã quyết định đi ra, tham thì thâm, đạo lý này ai cũng hiểu nhưng làm được thì rải rác không có mấy người, mười tầng phía dưới cũng có vài ngàn loại kiếm thuật, đủ Diệp Trần tiêu hóa một thời gian ngắn.

Vô hình bình chướng nổi lên gợn sóng, Diệp Trần một thân áo lam đi ra.



Mọi người đứng người lên, thần sắc nóng bỏng.

Nếu như nói bọn hắn trước kia đối với Diệp Trần có chút không phục, cho rằng đồn đãi đều nói ngoa, nhưng với hiện tại như vậy, bọn hắn chỉ còn có bội phục. Kiếm giới tầng thứ 18, có thể vượt qua có mấy người chứ, chỉ có một người duy nhất là Thanh Vân Kiếm Đế, hiện tại có thêm Diệp Trần, như vậy nếu không phục thì còn có cái gì có thể phục, nếu không dám thừa nhận thiên phú của mình kém cỏi không làm được thì căn bản không xứng làm kiếm khách.

Diệp Trần không nghĩ tới chính mình đi ra lại khiến cho mọi người oanh động lớn như vậy.

"Diệp Trần, ngươi không tiếp tục xông lên nữa ư?" Có một gã kiếm khách đánh bạo hỏi.

Diệp Trần cười nói: "Không xông nổi nữa, đã đến cực hạn của ta rồi, ta cần phải trở về tiêu hóa hết những thu hoạch của lần này đã."

"Diệp Trần, không biết ngươi có thu nhận đồ đệ không, tiểu nhi nhà của ta năm nay mười ba tuổi, thiên phú rất tốt, nếu như có thể bái ngươi làm sư phụ, thật là phúc khí của nó."

Thấy Diệp Trần không phải loại người lạnh lùng như vậy, một trung niên kiếm khách mặt mũi tràn đầy kỳ vọng nói.

"Diệp Trần, nhà của ta cũng có một đứa cháu trai."

"Tôn nữ của ta nữa..."

Trong lúc nhất thời, mọi người nhao nhao đề cử vãn bối của mình cho Diệp Trần, nếu như có thể làm môn hạ của Diệp Trần, vị tuyệt thế thiên tài kiếm đạo vạn năm khó gặp được này, thì ngày sau thành tựu sẽ vô cùng to lớn. Có thể nghĩ, Diệp Trần tuổi còn trẻ mà đã lợi hại như vậy, khẳng định sẽ có lộ tuyến phát triển đặc biệt về sau.

Diệp Trần tâm tư khẽ động, trước kia hắn không có khởi qua ý niệm thu nhận đồ đệ trong đầu, bởi vì chính hắn cũng không có đủ thời gian để dùng thì ở đâu ta thời gan để dạy đồ đệ, không dạy hư học trò thì cũng đã rất tốt rồi.

Hiện tại, cũng nên thu nhận đồ đệ rồi, sư phụ cường đạo thế nào thì cũng chỉ là một người, nhưng nếu đồ đệ cũng cường đạo thì đây chính là số đông người. Diệp gia chỉ dựa vào một mình hắn thủ hộ thì cũng không được, không phải hắn đối với Diệp gia không có tự tin, mà dựa vào nội tình Diệp gia thì khó có thể sinh ra một vị Sinh Tử Cảnh Vương giả, đệ đệ Diệp Huyền tuy có thiên phú rất cao minh, nhưng có thể bồi dưỡng để trở thành Sinh Tử Cảnh Vương giả vẫn là khó như lên trời. Bằng không, tùy tiện một người chỉ cần có thiên phú là có thể trở thành Sinh Tử Cảnh Vương giả, như vậy chẳng phải Sinh Tử Cảnh Vương giả đã đầy đường rồi.



Diệp gia, Lưu Vân Tông, Trường Thiên phái, đều cần hắn chiếu cố. Thật sự có sự phân rãi không đồng đều, nên nếu như có thể thực hiện, hắn quyết định đem tam đại thế lực này hợp thành một thể thống nhất, thành lập một kiếm đạo tông phái. Đương nhiên, có thể làm được hay không, còn phải đi về thương lượng một chút, nếu không được thì tùy thời tính tiếp.

"Các vị, thu nhận đồ đệ không phải là việc mua bán, nếu như các vị có thành ý, có thể đến Diệp gia tại Nam Trác Vực của Chân Linh Đại Lục tìm ta, Diệp Trần ta thu nhận đệ tử, tuyệt đối không vì duyên phận, điểm ấy, các vị nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, bất quá nếu có thiên phú thì coi như không tệ, cũng có thể ở Diệp gia ta làm một chấp sự gì đó, có thời gian, ta nhất định sẽ hội truyền thụ bọn hắn kinh nghiệm chiến đấu cùng kiếm thuật."

Diệp Trần nói chuyện vô cùng cẩn thận và có thành ý.

"Diệp gia tại Nam Trác Vực của Chân Linh Đại Lục, tốt, tháng sau ta tựu mang cháu của ta đi qua, cùng lắm thì tốn hao đại lượng linh thạch để thông qua cửa đá truyền tống."

Từ Chân Linh Đại Lục đến Thiên Kiếm Đại Lục, có vài toà truyền tống cửa đá vận hành, bất quá phí tổn đi qua truyền tống rất cao, người bình thường sẽ không chịu nổi lực truyền tống với đoạn đường xa thì bất quá cũng không cần phải thoáng cái theo Thiên Kiếm Đại Lục truyền tống đến Chân Linh Đại Lục, có thể đi truyền tống từng đoạn ngắn, khoảng cách giữa hai tòa đại lục này cũng có rất nhiều hòn đảo có cửa đá truyền tống.

"Tốt rồi, Diệp Trần cáo từ trước, các vị, sau này còn gặp lại."

Nói xong những lời này, Diệp Trần thân hình lướt đi, trực tiếp trốn vào hư không, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Cũng trong ngày này, tin tức Diệp Trần xông đến Kiếm giới tầng thứ 18 đã lan truyền truyền ra ngoài với tốc độ đáng sợ. Và một ngày này, tin tức Diệp Trần nguyện ý thu đồ đệ cũng nương theo đó lan truyền ra ngoài, đưa tới đại phần ảnh hưởng đến Thiên Kiếm Đại Lục.

Mọi sự có lợi tất có hại, hành động lần này của Diệp Trần lại để cho một đám kiếm đạo Vương giả tại Thiên Kiếm Đại Lục thập phần khó chịu, người của chính đại lục mình lại chạy đến đại lục khác bái sư, cái này là sự tình gì chứ. Nơi này chính là Thiên Kiếm Đại Lục, là cội nguồn của kiếm thuật, không phải là nơi mà Chân Linh Đại Lục có thể so sánh.

Lúc này Diệp Trần lập tức đã trở thành cái gai trong mắt của tất cả đại kiếm đạo Vương giả của Thiên Kiếm Đại Lục.

Trong hư không, Diệp Trần nhanh chóng xuyên thẳng qua.

"Kiếm Vực đột phá đến đệ tam trọng làm uy năng tăng vô cùng nhiều, nhưng bất quá đối với chân nguyên tiêu hao cũng thập phần cực lớn. Tu vi của ta vẫn còn chút thấp kém, Hắc Thủy liên minh, cũng nên xin của ngươi chút máu rồi."

Chưa vội trở về Diệp gia, Diệp Trần theo trên không Chân Linh Đại Lục xẹt qua, hướng về chỗ Hắc Thủy liên bay đi.

Kiếm Đạo Độc Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn Story Chương 1181: Vô tiền khoáng hậu
6.4/10 từ 170 lượt.
loading...