Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1174: Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng tấn công Tịch Diệt Ma Tông
Huyền Hậu
cùng Ma Hoa Hoàng tấn công Tịch Diệt Ma Tông
Nguyên Hoàng cùng Tịch Diệt Ma Đế giao chiến kinh thiên, ngoại trừ Diệp Trần và bọn người Cổ Đà Huyền Bà cùng Huyết Sa Vương, ở bên ngoài, kỳ thật còn có một quan khách luôn quan sát từ đằng xa.
Người quan khách này là một cô gái mỹ miều có dáng điệu như yêu nhân thiếu phụ.
Lúc trước, khi Cửu U Ma Vương và nanh vuốt của Ma tộc đuổi giết Diệp Trần, người mỹ thiếu phụ này đã cùng Thanh Vân Kiếm Đế men theo khí tức Ma tộc chạy tới, rất tự nhiên, người mỹ thiếu phụ này cũng là một Phong Đế Vương giả.
"Trên Đế Ngân Bia có lưu lại dấu vết cuối cùng của một vị Phong Đế Vương giả, tuy không phải bản thể nhưng thực lực trước sau vẫn cường đại như thế, sát chiêu Tam Hoa Tá Đạo cùng Nguyên Thần Tỏa Sát đã được xưng tụng là bí thuật mạnh nhất từ xưa đến nay."
Mỹ thiếu phụ thở dài một hơi, "Thật muốn cùng hắn chiến một trận để nghiệm chứng thành tựu của ta, nhưng đáng tiếc thay, hắn đã không còn chút chiến lực nào nữa rồi. Tịch Diệt Ma Đế ơi Tịch Diệt Ma Đế, lần này linh hồn bị thương đoán chừng ngươi cũng phải yên lặng ít nhất mười năm, trừ phi có thứ cường đại bảo vật nào đó hỗ trợ thì may ra."
Mỹ thiếu phụ cũng không có ý lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để hại người lợi mình, đây là điều mà Phong Đế Vương giả rất ít làm, huống chi, nàng cũng không có một trăm phần trăm tự tin có thể giết chết Diệp Trần, đã giết không chết thì cần gì phải đi đắc tội với hắn, có thể trong tương lai hắn còn có khả năng trở thành thiên tài phong quang vô hạn.
Ánh sáng màu vàng lóe lên, mỹ thiếu phụ ẩn vào Tinh Không.
"Đi rồi!"
Diệp Trần thở ra một hơi.
"Đi rồi chưa?"
Nguyên Hoàng hướng về phía Tinh Không Thâm Xử nhìn thoáng qua.
Lúc thi triển Tam Hoa Tá Đạo, linh hồn lực của hắn tăng vọt, phát giác được có người đang ở một bên nhìn trộm, nếu như là ở thời kì đỉnh phong, hắn tự nhiên sẽ bắt người này đem tới. Bất quá khi đó hắn đang cùng Tịch Diệt Ma Đế đại chiến nên vẫn là giả câm vờ điếc cho qua chuyện, vừa cũng e ngại mang đến cho Diệp Trần nguy cơ không lường được, chuyện xấu lại càng tăng thêm.
Diệp Trần có thể phát giác được mỹ thiếu phụ nhưng cũng không thể lại để cho Nguyên Hoàng phân tâm. Diệp Trần có được Linh Hồn Chi Nhãn, trong thiên hạ, có thể giấu diếm được thân phận đối với hắn đoán chừng còn không có người nào làm được.
"Đã đi, hẳn không phải là địch nhân”
...
Tại Trường Thiên phái, trưởng lão Lý Trường Phong dẫn đầu mọi người vẫn đang vô cùng trông mong Diệp Trần và kết quả trận chiến.
Tiếp tục chờ đợi không bao lâu thì thân ảnh Diệp Trần xuất hiện trên quảng trường.
"Diệp trưởng lão, cái gã Tịch Diệt Ma Đế đâu rồi?" Lý Trường Phong tâm thần bất định, bất an dò hỏi.
"Nguy cơ tạm thời đã được giải trừ."
Diệp Trần cũng không có quá nhiều giải thích.
Lý Trường Phong thấy Diệp Trần không giải thích nguyên nhân Tịch Diệt Ma Đế rút đi, tự nhiên cũng không dám hỏi nhiều.
"Tông chủ, cái Man Hoang thạch kia, có thể cho ta mượn xem một chút hay không?"
Diệp Trần đột nhiên nói.
"Uyên ương thạch sao? Được."
Lý Trường Phong không hề hai lời. Theo Trữ Vật Linh Giới ở bên trong lấy ra uyên ương thạch, đưa cho Diệp Trần.
Man Hoang thạch giao cho bọn người Tịch Diệt Ma Đế, hắn tuyệt đối không cam lòng, nhưng giao cho Diệp Trần, dù là Diệp Trần không trả lại cho hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Mang theo Man Hoang thạch, Diệp Trần trở lại đại điện của mình trong ngọn núi ở Trường Thiên phái, hắn có ý định lại để cho Nguyên Hoàng xem qua đây có phải là Man Hoang thạch hay không và nó có tác dụng gì.
Tại đại điện.
Diệp Trần giơ Man Hoang thạch lên quan sát tỉ mỉ.
Man Hoang thạch hiện lên ánh ngọc lấp lánh, bên trong hào quang lưu động ẩn hiện là một đôi uyên ương, bất quá nhãn lực của Diệp Trần đã siêu việt hơn xưa rất nhiền nên hắn nhìn vào đã thấy ngay được. Hình ảnh đôi uyên ương này cũng không phải trời sinh hình thành, mà là được người nào đó dùng thủ đoạn đặc thù tạo ra, là Hậu Thiên tạo thành, chỉ có điều Lý Trường Phong có nhãn lực không cao nên nhìn không ra mà thôi.
Mở Đăng Cao Vọng Viễn Đồ mời Nguyên Hoàng đi ra, Diệp Trần hỏi: "Tiền bối. Tảng đá kia, thật sự là Man Hoang thạch sao?"
Nguyên Hoàng thân thể thập phần hư ảo, không cách nào bắt được thứ đồ vật, hắn nhìn mấy lần, chậm rãi nói: "Đích thật là Man Hoang thạch, nhưng đáng tiếc bên trong đã không còn Man Hoang chi lực nữa."
"Không có Man Hoang chi lực, nó là gì ạ?"
"Không có Man Hoang chi lực, cái Man Hoang thạch này không có giá trị, chỉ có thể dùng làm vật sưu tập hay trưng bày mà thôi, nếu người nắm giữ Man Hoang thạch không cải tạo nó thì ở bên trong chỉ có thể tạo ra hình ảnh một đôi uyên ương mà thôi."
"Không có giá trị!"
Diệp Trần cười khổ, vì một cái Man Hoang thạch không có giá trị mà Tịch Diệt Ma Đế phải nhờ đến bảy vị Sinh Tử Cảnh Vương giả, thiếu chút nữa đã tiêu diệt Trường Thiên phái. Không thể không nói, Trường Thiên phái bị hủy diệt oan mà cả bản thân mình cũng chết oan.
"Nhưng rốt cuộc, cái Man Hoang thạch này lại có tác dụng gì?" Diệp Trần lại hỏi.
Nguyên Hoàng giải thích nói: "Man Hoang thạch đối với một Sinh Tử Cảnh Vương giả của Chân Linh Đại Lục mà nói có tác dụng vô cùng lớn, bởi vì khi hắn muốn tìm không gian Man Hoang tinh và mở cửa Man Hoang Tinh để tiến vào trong thì cần đến một cái chìa khóa, cái chìa khóa đó chính là Hoang Man Thạch. Năm xưa, ta cũng từng vào được Man Hoang tinh, nếu như muốn tiến vào Man Hoang tinh, ta ngược lại có thể chỉ cho ngươi con đường vào tinh không đó."
Man Hoang tinh không gian!
Diệp Trần nghe xong cái tên này, đã biết rõ không tầm thường.
"Thời đại Thượng Cổ, khi Man Hoang Sơn Mạch không bị tổn hại, thiên tài địa bảo nhiều vô số, nhưng nó cũng chính là thảm họa trời giáng. Một ngày nọ, một thanh Thiên kiếm từ Thiên Ngoại Tinh Không đã tìm đến, xâu xé Chân Linh Đại Lục chia ra làm ba, trở thành ba khối đại lục là Chân Linh Đại Lục, Huyết Thiên Đại Lục cùng Thiên Kiếm Đại Lục. Man Hoang Sơn Mạch tự nhiên cũng bị phân liệt ra, rồi sau đó Chân Linh thế giới lại gặp phải dị tộc đại chiến, Man Hoang Sơn Mạch cơ hồ bị phá hư toàn bộ, chỉ còn sót lại một ít mảnh vụn của sơn mạch."
"Mà trong Man Hoang tinh có Man Hoang chi lực thì so với Man Hoang Sơn Mạch càng cổ xưa hơn, tại đâu đó trong Man hoang tinh còn có thể chân thật cảm nhận được Thiên Địa áo nghĩa và việc lĩnh ngộ áo nghĩa thập phần mau lẹ. Ngoại trừ việc đó ra, Man Hoang tinh cũng chính là một Man Hoang thế giới, trong đó có thể tồn tại những bảo vật trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm khó gặp, nếu có cơ hội tiến vào Man Hoang tinh, thực lực tuyệt đối sẽ tăng lên một mảng lớn, nếu như ngươi đạt được một cái Man Hoang thạch, nhất định phải đi thoáng một lần vào Man Hoang tinh, chỉ có thực lực được đề cao mới có thể bảo tồn chính mình, khi đó khả năng đối phó dị tộc mới nắm chắc phần thắng. Cả hi vọng thành công khi xông vào tử lộ cũng sẽ lớn hơn rất nhiều."
"Tiền bối, như vậy Man Hoang thạch này có thể dùng để đến Man Hoang Tinh?"
Nghe Nguyên Hoàng vừa nói như vậy, Diệp Trần mới biết được Man Hoang thạch là thứ vô cùng trọng yếu, đây là thứ có thể gián tiếp giúp cho thực lực của chính mình tăng vượt bậc, thật không thể coi thường.
"Man Hoang thạch chính là Man Hoang chi lực ngưng tụ mà thành, chỉ có ở bên trong Man Hoang Sơn Mạch mới xuất hiện, chẳng qua hiện nay Man Hoang Sơn Mạch đã không còn nên Man Hoang thạch cũng không còn được sản sinh ra nữa. Chỉ sợ dưới tình huống bình thường, rất khó tìm được Man Hoang thạch. À đúng rồi, Man Hoang Cổ Địa ở Thiên Vũ Vực còn tồn tại hay không?"
Nguyên Hoàng hỏi.
Diệp Trần nói: "Man Hoang Cổ Địa trước đây vẫn tồn tại."
Hắn từng cùng bọn người Yến Phượng Phượng đi qua Man Hoang Cổ Địa.
"Được, nếu Man Hoang Cổ Địa còn giữ lại Man Hoang chi lực như trước thì thập phần khả quan, nếu tiến vào bên trong mà tìm được Man Hoang thạch thì tỷ lệ có lẽ sẽ khả quan hơn một chút. Đương nhiên, một ít cấm địa Vương Cấp trong đó cũng niêm phong vào không ít Man Hoang Sơn Mạch, cũng là nơi có thể xuất hiện Man Hoang thạch. Cơ duyên này nói không chừng là của ngươi, nói tóm lại nếu là của ngươi thì ngươi ắt sẽ tìm được, không là của ngươi, ngươi có cố tìm tới một trăm năm, cũng chưa chắc có thể tìm được."
"Đúng là như thế."
Diệp Trần gật gật đầu.
Man Hoang thạch trọng yếu như vậy, nhưng là muốn tìm được cũng quá khó khăn, chính vì vậy Tịch Diệt Ma Đế một mực đều muốn đi qua cướp đoạt, có thể thấy được mọi Phong Đế Vương giả đều muốn có được một khối Man Hoang thạch.
Nguyên Hoàng cuối cùng nhắc nhở Diệp Trần nói: "Man Hoang tinh tuy cơ duyên phong phú nhưng bất quá chỗ đó cũng không phải là vùng đất hiền lành, tính nguy hiểm thập phần lớn, nếu không đạt đến Ngũ Tinh chiến lực, tốt nhất không nên xông vào, dù là có Man Hoang thạch cũng không được đi."
Với tư cách là người từng tiến vào Man Hoang tinh, Nguyên Hoàng có quyền lên tiếng nhất, tại nơi đó, cơ duyên và nguy hiểm cùng tồn tại, là bảo địa nhưng cũng là hung địa.
Cái Man Hoang thạch này đối với Diệp Trần không có tác dụng gì nên Diệp Trần lại trả lại cho Lý Trường Phong.
Ngày thứ hai, Diệp Trần lưu lại Tinh Thần Tưởng Niệm Thể xong lại hướng Chân Linh Đại Lục trở về.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua.
Thông qua Diệp gia Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, Diệp Trần đã đem tổn thất chân nguyên trong trận chiến đấu trước khôi phục lại, cũng có thêm một ít tinh tiến.
...
Huyết Thiên Đại Lục.
Tịch Diệt Ma Tông.
Tịch Diệt Ma Đế bế quan suốt nửa tháng nay một mực không thấy động tĩnh, Ma Cực Vương trong lòng lo lắng như lửa đốt, canh giữ ở Tịch Diệt Ma Tông cũng không ra ngoài.
"Diệp Trần tiểu tử này đã đem tông chủ làm hại ra thê thảm như vậy, ngày khác nhất định phải trả thù, không biết tình huống hiện tại của tông chủ thế nào, có nguy hiểm hay không!"
Ma Cực Vương đi tới đi lui.
Đột nhiên, không gian vặn vẹo, Tịch Diệt Ma Đế xuất quan.
"Tông chủ."
Ma Cực Vương nghênh đón tiếp lấy.
Tịch Diệt Ma Đế sắc mặt rất yếu ớt, khí tức hơi hỗn loạn, đó là vì linh hồn lực bị thương nghiêm trọng, nhờ có tu vi cường đại của bản thân nên mới có thể khống chế phần nào hiện tượng thảm hại này.
Phất phất tay, Tịch Diệt Ma Đế tâm tình thật không tốt, hắn mở miệng nói: "cái Man Hoang thạch của Trường Thiên phái, bất luận ra sao ta nhất định phải chiếm lấy cho bằng được, Tam Hoa Tá Đạo do gã Nguyên Hoàng thi triển, khẳng định đã tổn hao thực lực rất nhiều, nói không chừng hắn đã không còn sức chiến đấu. Ngươi đi thông tri cho hai người Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương, dùng chi lực ba người các ngươi cũng có thể đơn giản ngăn trở Diệp Trần để đoạt Man Hoang thạch."
"Vâng."
Ma Cực Vương do dự một chút liền đáp ứng.
Hắn cũng hiểu được Nguyên Hoàng không có khả năng bình yên vô sự, còn Diệp Trần tối đa chỉ có thể cùng phân cao thấp với Cổ Đà Huyền Bà, có thêm Huyết Sa Vương cùng mình, một mình Diệp Trần không đáng để lo.
Ầm!
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời Tịch Diệt Ma Tông bỗng nhiên tách ra mãnh liệt hắc quang, trong lúc nhất thời đất trời rung chuyển, Thiên Địa Nguyên Khí vô cùng hỗn loạn.
Đây là hiện tượng có người đang công kích Tịch Diệt Ma Tông đại trận.
Bên ngoài đại trận, Ma Hoa Hoàng mặc một bộ trường bào hoa lệ, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng, vừa đưa tay như ngọc tung ra một chưởng rồi chậm rãi thu lại, phía trước của nàng là một vòng bảo hộ kim loại màu đen nằm trên đại trận bị đại thủ ấn mà Ma Hoa Hoàng chưởng phát ra tạo thành vết rách trải rộng.
"Ma Hoa Hoàng, ngươi dám!"
Tịch Diệt Ma Đế bởi vì linh hồn bị thương cực kỳ nghiêm trọng nên cảm giác lực bị giảm xuống rất nhiều, nhìn xuyên thấu qua đại trận thấy được Ma Hoa Hoàng, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi, cơn tức giận nóng nảy ứa ra.
Ma Hoa Hoàng không nói một lời, lại tung tiếp một chưởng vào vòng bảo hộ kim loại bên trên.
Ầm!
Lần này, vòng bảo hộ kim loại lõm xuống dưới một khối lớn, suýt nữa sụp đổ, trong nền đất dưới đại trận bộ, số lượng lớn linh mạch phụt lên phóng thích vô cùng vô tận linh thạch nguyên khí để bù đắp gia trì đại trận bên trên.
Ma Cực Vương buộc phải tự mình điều khiển trung tâm trận, trấn thủ cho đại trận được vững chắc.
"Ma Hoa Hoàng, ngươi dám đến Tịch Diệt Ma Tông ta làm càn, ta thề nhất định phải diệt sạch Hỗn Loạn Ma Hải nhất mạch của ngươi, lăng nhục ngươi bằng mọi cách."
Tịch Diệt Ma Đế còn chưa từng trải qua khuất nhục cục diện như thế, với tư cách là một trong hiếm hoi Phong Đế Vương giả, rõ ràng bị người ta đánh vào tông môn ngay trước mặt mình, điều này đúng là nhục nhã vô cùng.
Người trong ma đạo nhất định không chịu nổi uất khí đó, lần này linh hồn bị tổn thương làm sát tính Tịch Diệt Ma Đế càng thêm đậm đặc.
Kẽo kẹt kẽo kẹt cót kẹtzz!
Một lớp đã san bằng, một lớp khác lại khởi sinh nhưng ở bên trên đại trận, rõ ràng cũng truyền tới những tiếng nổ mạnh đáng sợ, chỉ thấy một bạch y nữ tử đang hư lập ở giữa trời cao, cánh cửa không gian bằng hàn băng màu trắng xuất hiện và không ngừng diễn sinh, trùng kích bên trên đại trận, cánh cửa không gian này có ẩn chứa Không Gian Chi Lực, hiệu quả nếu so với chưởng lực Ma Hoa Hoàng thì cường đạo hơn nhiều.
Trong thời gian mấy lần nháy mắt, trên đại trận của Tịch Diệt Ma Tông dần dần bị lấp kín bởi một cánh cửa không gian nguyên vẹn, một khi cánh cửa không gian in dấu lên đó là người bên ngoài có thể thong dong tiến vào.
"Huyền Hậu, ngươi cũng tới, các ngươi điên rồi sao? Ah, các ngươi dám khi nhục ta...như vậy sao!"
Tịch Diệt Ma Đế như đã phát điên, ánh mắt đỏ như màu máu.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Nguyên Hoàng cùng Tịch Diệt Ma Đế giao chiến kinh thiên, ngoại trừ Diệp Trần và bọn người Cổ Đà Huyền Bà cùng Huyết Sa Vương, ở bên ngoài, kỳ thật còn có một quan khách luôn quan sát từ đằng xa.
Người quan khách này là một cô gái mỹ miều có dáng điệu như yêu nhân thiếu phụ.
Lúc trước, khi Cửu U Ma Vương và nanh vuốt của Ma tộc đuổi giết Diệp Trần, người mỹ thiếu phụ này đã cùng Thanh Vân Kiếm Đế men theo khí tức Ma tộc chạy tới, rất tự nhiên, người mỹ thiếu phụ này cũng là một Phong Đế Vương giả.
"Trên Đế Ngân Bia có lưu lại dấu vết cuối cùng của một vị Phong Đế Vương giả, tuy không phải bản thể nhưng thực lực trước sau vẫn cường đại như thế, sát chiêu Tam Hoa Tá Đạo cùng Nguyên Thần Tỏa Sát đã được xưng tụng là bí thuật mạnh nhất từ xưa đến nay."
Mỹ thiếu phụ thở dài một hơi, "Thật muốn cùng hắn chiến một trận để nghiệm chứng thành tựu của ta, nhưng đáng tiếc thay, hắn đã không còn chút chiến lực nào nữa rồi. Tịch Diệt Ma Đế ơi Tịch Diệt Ma Đế, lần này linh hồn bị thương đoán chừng ngươi cũng phải yên lặng ít nhất mười năm, trừ phi có thứ cường đại bảo vật nào đó hỗ trợ thì may ra."
Mỹ thiếu phụ cũng không có ý lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để hại người lợi mình, đây là điều mà Phong Đế Vương giả rất ít làm, huống chi, nàng cũng không có một trăm phần trăm tự tin có thể giết chết Diệp Trần, đã giết không chết thì cần gì phải đi đắc tội với hắn, có thể trong tương lai hắn còn có khả năng trở thành thiên tài phong quang vô hạn.
Ánh sáng màu vàng lóe lên, mỹ thiếu phụ ẩn vào Tinh Không.
"Đi rồi!"
Diệp Trần thở ra một hơi.
"Đi rồi chưa?"
Nguyên Hoàng hướng về phía Tinh Không Thâm Xử nhìn thoáng qua.
Lúc thi triển Tam Hoa Tá Đạo, linh hồn lực của hắn tăng vọt, phát giác được có người đang ở một bên nhìn trộm, nếu như là ở thời kì đỉnh phong, hắn tự nhiên sẽ bắt người này đem tới. Bất quá khi đó hắn đang cùng Tịch Diệt Ma Đế đại chiến nên vẫn là giả câm vờ điếc cho qua chuyện, vừa cũng e ngại mang đến cho Diệp Trần nguy cơ không lường được, chuyện xấu lại càng tăng thêm.
Diệp Trần có thể phát giác được mỹ thiếu phụ nhưng cũng không thể lại để cho Nguyên Hoàng phân tâm. Diệp Trần có được Linh Hồn Chi Nhãn, trong thiên hạ, có thể giấu diếm được thân phận đối với hắn đoán chừng còn không có người nào làm được.
"Đã đi, hẳn không phải là địch nhân”
...
Tại Trường Thiên phái, trưởng lão Lý Trường Phong dẫn đầu mọi người vẫn đang vô cùng trông mong Diệp Trần và kết quả trận chiến.
Tiếp tục chờ đợi không bao lâu thì thân ảnh Diệp Trần xuất hiện trên quảng trường.
"Diệp trưởng lão, cái gã Tịch Diệt Ma Đế đâu rồi?" Lý Trường Phong tâm thần bất định, bất an dò hỏi.
"Nguy cơ tạm thời đã được giải trừ."
Diệp Trần cũng không có quá nhiều giải thích.
Lý Trường Phong thấy Diệp Trần không giải thích nguyên nhân Tịch Diệt Ma Đế rút đi, tự nhiên cũng không dám hỏi nhiều.
"Tông chủ, cái Man Hoang thạch kia, có thể cho ta mượn xem một chút hay không?"
Diệp Trần đột nhiên nói.
"Uyên ương thạch sao? Được."
Lý Trường Phong không hề hai lời. Theo Trữ Vật Linh Giới ở bên trong lấy ra uyên ương thạch, đưa cho Diệp Trần.
Man Hoang thạch giao cho bọn người Tịch Diệt Ma Đế, hắn tuyệt đối không cam lòng, nhưng giao cho Diệp Trần, dù là Diệp Trần không trả lại cho hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Mang theo Man Hoang thạch, Diệp Trần trở lại đại điện của mình trong ngọn núi ở Trường Thiên phái, hắn có ý định lại để cho Nguyên Hoàng xem qua đây có phải là Man Hoang thạch hay không và nó có tác dụng gì.
Tại đại điện.
Diệp Trần giơ Man Hoang thạch lên quan sát tỉ mỉ.
Man Hoang thạch hiện lên ánh ngọc lấp lánh, bên trong hào quang lưu động ẩn hiện là một đôi uyên ương, bất quá nhãn lực của Diệp Trần đã siêu việt hơn xưa rất nhiền nên hắn nhìn vào đã thấy ngay được. Hình ảnh đôi uyên ương này cũng không phải trời sinh hình thành, mà là được người nào đó dùng thủ đoạn đặc thù tạo ra, là Hậu Thiên tạo thành, chỉ có điều Lý Trường Phong có nhãn lực không cao nên nhìn không ra mà thôi.
Mở Đăng Cao Vọng Viễn Đồ mời Nguyên Hoàng đi ra, Diệp Trần hỏi: "Tiền bối. Tảng đá kia, thật sự là Man Hoang thạch sao?"
Nguyên Hoàng thân thể thập phần hư ảo, không cách nào bắt được thứ đồ vật, hắn nhìn mấy lần, chậm rãi nói: "Đích thật là Man Hoang thạch, nhưng đáng tiếc bên trong đã không còn Man Hoang chi lực nữa."
"Không có Man Hoang chi lực, nó là gì ạ?"
"Không có Man Hoang chi lực, cái Man Hoang thạch này không có giá trị, chỉ có thể dùng làm vật sưu tập hay trưng bày mà thôi, nếu người nắm giữ Man Hoang thạch không cải tạo nó thì ở bên trong chỉ có thể tạo ra hình ảnh một đôi uyên ương mà thôi."
"Không có giá trị!"
Diệp Trần cười khổ, vì một cái Man Hoang thạch không có giá trị mà Tịch Diệt Ma Đế phải nhờ đến bảy vị Sinh Tử Cảnh Vương giả, thiếu chút nữa đã tiêu diệt Trường Thiên phái. Không thể không nói, Trường Thiên phái bị hủy diệt oan mà cả bản thân mình cũng chết oan.
"Nhưng rốt cuộc, cái Man Hoang thạch này lại có tác dụng gì?" Diệp Trần lại hỏi.
Nguyên Hoàng giải thích nói: "Man Hoang thạch đối với một Sinh Tử Cảnh Vương giả của Chân Linh Đại Lục mà nói có tác dụng vô cùng lớn, bởi vì khi hắn muốn tìm không gian Man Hoang tinh và mở cửa Man Hoang Tinh để tiến vào trong thì cần đến một cái chìa khóa, cái chìa khóa đó chính là Hoang Man Thạch. Năm xưa, ta cũng từng vào được Man Hoang tinh, nếu như muốn tiến vào Man Hoang tinh, ta ngược lại có thể chỉ cho ngươi con đường vào tinh không đó."
Man Hoang tinh không gian!
Diệp Trần nghe xong cái tên này, đã biết rõ không tầm thường.
"Thời đại Thượng Cổ, khi Man Hoang Sơn Mạch không bị tổn hại, thiên tài địa bảo nhiều vô số, nhưng nó cũng chính là thảm họa trời giáng. Một ngày nọ, một thanh Thiên kiếm từ Thiên Ngoại Tinh Không đã tìm đến, xâu xé Chân Linh Đại Lục chia ra làm ba, trở thành ba khối đại lục là Chân Linh Đại Lục, Huyết Thiên Đại Lục cùng Thiên Kiếm Đại Lục. Man Hoang Sơn Mạch tự nhiên cũng bị phân liệt ra, rồi sau đó Chân Linh thế giới lại gặp phải dị tộc đại chiến, Man Hoang Sơn Mạch cơ hồ bị phá hư toàn bộ, chỉ còn sót lại một ít mảnh vụn của sơn mạch."
"Mà trong Man Hoang tinh có Man Hoang chi lực thì so với Man Hoang Sơn Mạch càng cổ xưa hơn, tại đâu đó trong Man hoang tinh còn có thể chân thật cảm nhận được Thiên Địa áo nghĩa và việc lĩnh ngộ áo nghĩa thập phần mau lẹ. Ngoại trừ việc đó ra, Man Hoang tinh cũng chính là một Man Hoang thế giới, trong đó có thể tồn tại những bảo vật trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm khó gặp, nếu có cơ hội tiến vào Man Hoang tinh, thực lực tuyệt đối sẽ tăng lên một mảng lớn, nếu như ngươi đạt được một cái Man Hoang thạch, nhất định phải đi thoáng một lần vào Man Hoang tinh, chỉ có thực lực được đề cao mới có thể bảo tồn chính mình, khi đó khả năng đối phó dị tộc mới nắm chắc phần thắng. Cả hi vọng thành công khi xông vào tử lộ cũng sẽ lớn hơn rất nhiều."
"Tiền bối, như vậy Man Hoang thạch này có thể dùng để đến Man Hoang Tinh?"
Nghe Nguyên Hoàng vừa nói như vậy, Diệp Trần mới biết được Man Hoang thạch là thứ vô cùng trọng yếu, đây là thứ có thể gián tiếp giúp cho thực lực của chính mình tăng vượt bậc, thật không thể coi thường.
"Man Hoang thạch chính là Man Hoang chi lực ngưng tụ mà thành, chỉ có ở bên trong Man Hoang Sơn Mạch mới xuất hiện, chẳng qua hiện nay Man Hoang Sơn Mạch đã không còn nên Man Hoang thạch cũng không còn được sản sinh ra nữa. Chỉ sợ dưới tình huống bình thường, rất khó tìm được Man Hoang thạch. À đúng rồi, Man Hoang Cổ Địa ở Thiên Vũ Vực còn tồn tại hay không?"
Nguyên Hoàng hỏi.
Diệp Trần nói: "Man Hoang Cổ Địa trước đây vẫn tồn tại."
Hắn từng cùng bọn người Yến Phượng Phượng đi qua Man Hoang Cổ Địa.
"Được, nếu Man Hoang Cổ Địa còn giữ lại Man Hoang chi lực như trước thì thập phần khả quan, nếu tiến vào bên trong mà tìm được Man Hoang thạch thì tỷ lệ có lẽ sẽ khả quan hơn một chút. Đương nhiên, một ít cấm địa Vương Cấp trong đó cũng niêm phong vào không ít Man Hoang Sơn Mạch, cũng là nơi có thể xuất hiện Man Hoang thạch. Cơ duyên này nói không chừng là của ngươi, nói tóm lại nếu là của ngươi thì ngươi ắt sẽ tìm được, không là của ngươi, ngươi có cố tìm tới một trăm năm, cũng chưa chắc có thể tìm được."
"Đúng là như thế."
Diệp Trần gật gật đầu.
Man Hoang thạch trọng yếu như vậy, nhưng là muốn tìm được cũng quá khó khăn, chính vì vậy Tịch Diệt Ma Đế một mực đều muốn đi qua cướp đoạt, có thể thấy được mọi Phong Đế Vương giả đều muốn có được một khối Man Hoang thạch.
Nguyên Hoàng cuối cùng nhắc nhở Diệp Trần nói: "Man Hoang tinh tuy cơ duyên phong phú nhưng bất quá chỗ đó cũng không phải là vùng đất hiền lành, tính nguy hiểm thập phần lớn, nếu không đạt đến Ngũ Tinh chiến lực, tốt nhất không nên xông vào, dù là có Man Hoang thạch cũng không được đi."
Với tư cách là người từng tiến vào Man Hoang tinh, Nguyên Hoàng có quyền lên tiếng nhất, tại nơi đó, cơ duyên và nguy hiểm cùng tồn tại, là bảo địa nhưng cũng là hung địa.
Cái Man Hoang thạch này đối với Diệp Trần không có tác dụng gì nên Diệp Trần lại trả lại cho Lý Trường Phong.
Ngày thứ hai, Diệp Trần lưu lại Tinh Thần Tưởng Niệm Thể xong lại hướng Chân Linh Đại Lục trở về.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua.
Thông qua Diệp gia Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, Diệp Trần đã đem tổn thất chân nguyên trong trận chiến đấu trước khôi phục lại, cũng có thêm một ít tinh tiến.
...
Huyết Thiên Đại Lục.
Tịch Diệt Ma Tông.
Tịch Diệt Ma Đế bế quan suốt nửa tháng nay một mực không thấy động tĩnh, Ma Cực Vương trong lòng lo lắng như lửa đốt, canh giữ ở Tịch Diệt Ma Tông cũng không ra ngoài.
"Diệp Trần tiểu tử này đã đem tông chủ làm hại ra thê thảm như vậy, ngày khác nhất định phải trả thù, không biết tình huống hiện tại của tông chủ thế nào, có nguy hiểm hay không!"
Ma Cực Vương đi tới đi lui.
Đột nhiên, không gian vặn vẹo, Tịch Diệt Ma Đế xuất quan.
"Tông chủ."
Ma Cực Vương nghênh đón tiếp lấy.
Tịch Diệt Ma Đế sắc mặt rất yếu ớt, khí tức hơi hỗn loạn, đó là vì linh hồn lực bị thương nghiêm trọng, nhờ có tu vi cường đại của bản thân nên mới có thể khống chế phần nào hiện tượng thảm hại này.
Phất phất tay, Tịch Diệt Ma Đế tâm tình thật không tốt, hắn mở miệng nói: "cái Man Hoang thạch của Trường Thiên phái, bất luận ra sao ta nhất định phải chiếm lấy cho bằng được, Tam Hoa Tá Đạo do gã Nguyên Hoàng thi triển, khẳng định đã tổn hao thực lực rất nhiều, nói không chừng hắn đã không còn sức chiến đấu. Ngươi đi thông tri cho hai người Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương, dùng chi lực ba người các ngươi cũng có thể đơn giản ngăn trở Diệp Trần để đoạt Man Hoang thạch."
"Vâng."
Ma Cực Vương do dự một chút liền đáp ứng.
Hắn cũng hiểu được Nguyên Hoàng không có khả năng bình yên vô sự, còn Diệp Trần tối đa chỉ có thể cùng phân cao thấp với Cổ Đà Huyền Bà, có thêm Huyết Sa Vương cùng mình, một mình Diệp Trần không đáng để lo.
Ầm!
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời Tịch Diệt Ma Tông bỗng nhiên tách ra mãnh liệt hắc quang, trong lúc nhất thời đất trời rung chuyển, Thiên Địa Nguyên Khí vô cùng hỗn loạn.
Đây là hiện tượng có người đang công kích Tịch Diệt Ma Tông đại trận.
Bên ngoài đại trận, Ma Hoa Hoàng mặc một bộ trường bào hoa lệ, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng, vừa đưa tay như ngọc tung ra một chưởng rồi chậm rãi thu lại, phía trước của nàng là một vòng bảo hộ kim loại màu đen nằm trên đại trận bị đại thủ ấn mà Ma Hoa Hoàng chưởng phát ra tạo thành vết rách trải rộng.
"Ma Hoa Hoàng, ngươi dám!"
Tịch Diệt Ma Đế bởi vì linh hồn bị thương cực kỳ nghiêm trọng nên cảm giác lực bị giảm xuống rất nhiều, nhìn xuyên thấu qua đại trận thấy được Ma Hoa Hoàng, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi, cơn tức giận nóng nảy ứa ra.
Ma Hoa Hoàng không nói một lời, lại tung tiếp một chưởng vào vòng bảo hộ kim loại bên trên.
Ầm!
Lần này, vòng bảo hộ kim loại lõm xuống dưới một khối lớn, suýt nữa sụp đổ, trong nền đất dưới đại trận bộ, số lượng lớn linh mạch phụt lên phóng thích vô cùng vô tận linh thạch nguyên khí để bù đắp gia trì đại trận bên trên.
Ma Cực Vương buộc phải tự mình điều khiển trung tâm trận, trấn thủ cho đại trận được vững chắc.
"Ma Hoa Hoàng, ngươi dám đến Tịch Diệt Ma Tông ta làm càn, ta thề nhất định phải diệt sạch Hỗn Loạn Ma Hải nhất mạch của ngươi, lăng nhục ngươi bằng mọi cách."
Tịch Diệt Ma Đế còn chưa từng trải qua khuất nhục cục diện như thế, với tư cách là một trong hiếm hoi Phong Đế Vương giả, rõ ràng bị người ta đánh vào tông môn ngay trước mặt mình, điều này đúng là nhục nhã vô cùng.
Người trong ma đạo nhất định không chịu nổi uất khí đó, lần này linh hồn bị tổn thương làm sát tính Tịch Diệt Ma Đế càng thêm đậm đặc.
Kẽo kẹt kẽo kẹt cót kẹtzz!
Một lớp đã san bằng, một lớp khác lại khởi sinh nhưng ở bên trên đại trận, rõ ràng cũng truyền tới những tiếng nổ mạnh đáng sợ, chỉ thấy một bạch y nữ tử đang hư lập ở giữa trời cao, cánh cửa không gian bằng hàn băng màu trắng xuất hiện và không ngừng diễn sinh, trùng kích bên trên đại trận, cánh cửa không gian này có ẩn chứa Không Gian Chi Lực, hiệu quả nếu so với chưởng lực Ma Hoa Hoàng thì cường đạo hơn nhiều.
Trong thời gian mấy lần nháy mắt, trên đại trận của Tịch Diệt Ma Tông dần dần bị lấp kín bởi một cánh cửa không gian nguyên vẹn, một khi cánh cửa không gian in dấu lên đó là người bên ngoài có thể thong dong tiến vào.
"Huyền Hậu, ngươi cũng tới, các ngươi điên rồi sao? Ah, các ngươi dám khi nhục ta...như vậy sao!"
Tịch Diệt Ma Đế như đã phát điên, ánh mắt đỏ như màu máu.
Kiếm Đạo Độc Tôn
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Tôn
Story
Chương 1174: Huyền Hậu cùng Ma Hoa Hoàng tấn công Tịch Diệt Ma Tông
6.4/10 từ 170 lượt.