Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 982: Đào thải
Ngẫu nhiên Sở Mộ cũng đi tới khu vực giao dịch kia một chút, muốn nhìn xem có bảo vật gì phù hợp không. Chỉ là trừ Cổ ngự thú thuật ra, cơ bản không có thu hoạch gì.
Phần lớn thời gian Sở Mộ đều ở trong nhà gỗ tĩnh tu, chuẩn bị vì Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội sắp mở ra.
Trong lúc đó Hoa Bất Tạ mấy lần hỏi thăm Bá Vương, Sở Mộ nói để Bá Vương ở chỗ bằng hữu ứng phó với câu hỏi của tên này.
Không có Bá Vương, Hoa Bất Tạ cũng rất ít khi đi tìm Sở Mộ, Sở Mộ cũng vui vẻ vì được yên tĩnh.
Đảo mắt đã tới giờ.
- Qua đêm nay là ngày Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội mở ra.
Trong nhà gỗ, Sở Mộ mở hai mắt ra, hai mắt như phún lửa.
Giống như Sở Mộ, những Kiếm Tôn trong căn cứ tạm thời này đều nhiệt huyết sôi trào, hai mắt tinh mang lập lòe. Tối nay nhất định là một đêm không ngủ.
Dần dần, sắc trời hơi sáng lên. Lúc ánh mặt trời còn chưa ló rạng, đám Kiếm Tôn đã rời khỏi nhà gỗ, cả đám đứng bên ngoài, cùng đợi. Không có cách nào, Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội lần đầu tiên, không ai có thể bình tĩnh được.
- Vòng đào thải của Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội bắt đầu. Một vạn Kiếm Tôn có thể lên đỉnh Bách Thánh sơn là có thể tiến vào vòng trong.
Một tiếng quát to vang lên, phảng phất như từ không trung vang vọng, cuồn cuộn lan truyền, truyền đi khắp nơi, rơi vào trong tai mỗi một Kiếm Tôn.
- Một vạn?
Đám Kiếm Tôn trợn ngược mắt, nói.
Kiếm Tôn trong Cổ Kiếm đại lục rất nhiều, không có trăm vạn như ít cũng phải có mười vạn. Kiếm Tôn tới đây ít nhất cũng có hơn chục vạn. Trong nhiều Kiếm Tôn như vậy lại chỉ có một vạn người có thể tiến vào vòng trong.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Kiếm Tôn ở đây đều cảm nhận được khí tức tàn khốc.
Sưu một tiếng, có người dẫn đầu khởi hành.
Bách Thánh sơn là ngọn núi cao nhất trong trung ương Chủ Kiếm vực, cao chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng. Đại điện của Bách Thánh minh ở trên đỉnh Bách Thánh sơn.
Thế nhưng mà Bách Thánh sơn lại không phải là ngọn núi bình thường. Vừa mới tiến vào phạm vi của Bách Thánh sơn, cho dù là cường giả Kiếm Vương cấp cũng không thể nào phi hành, trừ phi có tu vi Kiếm Thánh.
Hơn nữa càng leo lên cao, áp lực, trói buộc lại càng lớn. Bởi vậy muốn leo lên đỉnh của Bách Thánh sơn, tốn bao nhiêu thời gian, ai cũng không có cách nào xác định được.
Những Kiếm Tôn ở trong căn cứ tạm thời, toàn bộ đều khởi hành, lại mở ra bộ pháp xông về phía trước. Hoặc là như tật phong, haowjc là như nước chảy róc rách không thôi. Hoặc là như liệt hỏa hừng hực, cuồng bạo. Lại giống như sấm sét, kinh hãi, run rẩy.
Trong hơn chục vạn Kiếm Tôn chỉ có một vạn Kiếm Tôn mới có thể tiến vào Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội chính thức. Những người khác đều bị loại bỏ. Cho nên so với mười lựa chọn một còn tàn khốc hơn.
Trong năm mươi lựa chọn một. Đào thải bốn mươi chín. Nhưng mà trong năm mươi vạn lựa chọn một vạn, đào thải là bốn mươi chín vạn.
Giữa bốn mươi chín và bốn mươi chín vạn chênh lệch cực lớn.
Bách Thánh sơn không chỉ có cao, diện tích chiếm cũng rất lớn. Hơn mười vạn Kiếm Tôn tiến vào bên trong, phân tán ra, cùng thi triển thủ đoạn. Nhanh chóng phóng về phía đỉnh núi.
Trong nháy mắt đại bộ phận Kiếm Tôn đã vượt qua khoảng cách mấy trăm thước, nhìn thì rất nhanh là có thể đi tới đỉnh nuos.
Đối với Kiếm Tôn mà nói, loại áp lực này còn chưa đủ cường đại. Đám người Kiếm Tôn tăng cường lực lượng phát ra, bảo trì tốc độ cao, tiếp tục xông lên.
Chỉ chớp mắt đã vượt qua khoảng cách hai ngàn hai trăm hai mươi hai thước, Sở Mộ lại lần nữa cảm giác được lực hấp hút dưới chân mình tăng cường lên gấp đôi, lực lượng áp bách của không gian bốn phía cũng tăng cường lên gấp đôi theo.
Vì bảo trì tốc độ lúc này, đám Kiếm Tôn không thể không tăng cường lực lượng phát ra, tiêu hao càng lớn hơn.
Khác biệt về thực lực của hơn chục vạn Kiếm Tôn bắt đầu thể hiện. Kiếm Tôn thực lực tương đối mạnh vẫn ở phía trước, Kiếm Tôn thực lực yếu kém hơn thì rớt lại phía sau.
Có một ít Kiếm Tôn lại dũng mãnh tịnh tiến, cố gắng muốn trong thời gian ngắn nhất trổ hết tài năng trong đám Kiếm Tôn tới từ khắp nơi, thành công trở thành một trong một vạn Kiếm Tôn đầu tiên lên đỉnh Bách Thánh sơn.
Không có công kích lẫn nhau, một khi ra tay công kích đối phương tất sẽ làm cho bộ pháp mình rỗi loạn. Làm không tốt còn ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạp. Cho nên mỗi một Kiếm Tôn chỉ toàn tâm toàn lực xông lên.
Tới ba ngàn ba trăm ba mươi ba thước, lực hút và lực trói buộc của không gian lại lần nữa tăng lên gấp đôi, một bộ phận Kiếm Tôn thực lực yếu kém bắt đầu gian nan tiến lên, cắn chặt răng chống đỡ, tốc độ rõ ràng đã hạ thấp xuống.
Áp lực mặc dù lớn, nhưng mà Sở Mộ còn chịu đựng được. Tốc độ không thay đổi, chỉ là lực lượng tiêu hao lại gia tăng một ít mà thôi.
Nhưng mà mọi việc đều không có gì là tuyệt đối, hiện tại chỉ mới vượt qua một phần ba độ cao của Bách Thánh sơn mà thôi, không ít Kiếm Tôn đều đang bảo trì thực lực của mình, chờ tới cuối cùng mới bộc phát.
Trong tầng mây trên không trung có ba đạo thân ảnh đang lơ lửng, đều là cường giả Kiếm Thánh cấp, đang nhìn xuống phía dưới.
- Lần thứ nhất Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội mở ra, là một kỷ niệm rất có ý nghĩa nha.
- Hơn mười vạn Kiếm Tôn cạnh tranh với nhau, cảnh tượng này cho tới bây giờ cũng chỉ có một lần như lúc này.
- Có lần thứ nhất này sẽ có lần thứ hai, khiến cho ta cảm thấy hứng thú là bên trong hơn chục vạn Kiếm Tôn kia có mấy tiểu gia hỏa không tệ.
Nói xong ngón tay Kiếm Tôn này điểm nhẹ một cái.
- Ồ? Cho ta xem xem?
Hai Kiếm Thánh còn lại trong mắt lập lòe tinh mang, nhìn chằm chằm vào mấy “tiểu gia hỏa” kia.
Mấy tiểu gia hỏa này tuổi tác cơ bản ngoài ba mươi tuổi, nhưng mà trong mắt những Kiếm Thánh mấy trăm tuổi, thậm chí là hơn ngàn tuổi này quả thực là tiểu gia hỏa.
Kiếm Đạo Độc Thần
Phần lớn thời gian Sở Mộ đều ở trong nhà gỗ tĩnh tu, chuẩn bị vì Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội sắp mở ra.
Trong lúc đó Hoa Bất Tạ mấy lần hỏi thăm Bá Vương, Sở Mộ nói để Bá Vương ở chỗ bằng hữu ứng phó với câu hỏi của tên này.
Không có Bá Vương, Hoa Bất Tạ cũng rất ít khi đi tìm Sở Mộ, Sở Mộ cũng vui vẻ vì được yên tĩnh.
Đảo mắt đã tới giờ.
- Qua đêm nay là ngày Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội mở ra.
Trong nhà gỗ, Sở Mộ mở hai mắt ra, hai mắt như phún lửa.
Giống như Sở Mộ, những Kiếm Tôn trong căn cứ tạm thời này đều nhiệt huyết sôi trào, hai mắt tinh mang lập lòe. Tối nay nhất định là một đêm không ngủ.
Dần dần, sắc trời hơi sáng lên. Lúc ánh mặt trời còn chưa ló rạng, đám Kiếm Tôn đã rời khỏi nhà gỗ, cả đám đứng bên ngoài, cùng đợi. Không có cách nào, Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội lần đầu tiên, không ai có thể bình tĩnh được.
- Vòng đào thải của Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội bắt đầu. Một vạn Kiếm Tôn có thể lên đỉnh Bách Thánh sơn là có thể tiến vào vòng trong.
Một tiếng quát to vang lên, phảng phất như từ không trung vang vọng, cuồn cuộn lan truyền, truyền đi khắp nơi, rơi vào trong tai mỗi một Kiếm Tôn.
- Một vạn?
Đám Kiếm Tôn trợn ngược mắt, nói.
Kiếm Tôn trong Cổ Kiếm đại lục rất nhiều, không có trăm vạn như ít cũng phải có mười vạn. Kiếm Tôn tới đây ít nhất cũng có hơn chục vạn. Trong nhiều Kiếm Tôn như vậy lại chỉ có một vạn người có thể tiến vào vòng trong.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Kiếm Tôn ở đây đều cảm nhận được khí tức tàn khốc.
Sưu một tiếng, có người dẫn đầu khởi hành.
Bách Thánh sơn là ngọn núi cao nhất trong trung ương Chủ Kiếm vực, cao chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng. Đại điện của Bách Thánh minh ở trên đỉnh Bách Thánh sơn.
Thế nhưng mà Bách Thánh sơn lại không phải là ngọn núi bình thường. Vừa mới tiến vào phạm vi của Bách Thánh sơn, cho dù là cường giả Kiếm Vương cấp cũng không thể nào phi hành, trừ phi có tu vi Kiếm Thánh.
Hơn nữa càng leo lên cao, áp lực, trói buộc lại càng lớn. Bởi vậy muốn leo lên đỉnh của Bách Thánh sơn, tốn bao nhiêu thời gian, ai cũng không có cách nào xác định được.
Những Kiếm Tôn ở trong căn cứ tạm thời, toàn bộ đều khởi hành, lại mở ra bộ pháp xông về phía trước. Hoặc là như tật phong, haowjc là như nước chảy róc rách không thôi. Hoặc là như liệt hỏa hừng hực, cuồng bạo. Lại giống như sấm sét, kinh hãi, run rẩy.
Trong hơn chục vạn Kiếm Tôn chỉ có một vạn Kiếm Tôn mới có thể tiến vào Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội chính thức. Những người khác đều bị loại bỏ. Cho nên so với mười lựa chọn một còn tàn khốc hơn.
Trong năm mươi lựa chọn một. Đào thải bốn mươi chín. Nhưng mà trong năm mươi vạn lựa chọn một vạn, đào thải là bốn mươi chín vạn.
Giữa bốn mươi chín và bốn mươi chín vạn chênh lệch cực lớn.
Bách Thánh sơn không chỉ có cao, diện tích chiếm cũng rất lớn. Hơn mười vạn Kiếm Tôn tiến vào bên trong, phân tán ra, cùng thi triển thủ đoạn. Nhanh chóng phóng về phía đỉnh núi.
Trong nháy mắt đại bộ phận Kiếm Tôn đã vượt qua khoảng cách mấy trăm thước, nhìn thì rất nhanh là có thể đi tới đỉnh nuos.
Đối với Kiếm Tôn mà nói, loại áp lực này còn chưa đủ cường đại. Đám người Kiếm Tôn tăng cường lực lượng phát ra, bảo trì tốc độ cao, tiếp tục xông lên.
Chỉ chớp mắt đã vượt qua khoảng cách hai ngàn hai trăm hai mươi hai thước, Sở Mộ lại lần nữa cảm giác được lực hấp hút dưới chân mình tăng cường lên gấp đôi, lực lượng áp bách của không gian bốn phía cũng tăng cường lên gấp đôi theo.
Vì bảo trì tốc độ lúc này, đám Kiếm Tôn không thể không tăng cường lực lượng phát ra, tiêu hao càng lớn hơn.
Khác biệt về thực lực của hơn chục vạn Kiếm Tôn bắt đầu thể hiện. Kiếm Tôn thực lực tương đối mạnh vẫn ở phía trước, Kiếm Tôn thực lực yếu kém hơn thì rớt lại phía sau.
Có một ít Kiếm Tôn lại dũng mãnh tịnh tiến, cố gắng muốn trong thời gian ngắn nhất trổ hết tài năng trong đám Kiếm Tôn tới từ khắp nơi, thành công trở thành một trong một vạn Kiếm Tôn đầu tiên lên đỉnh Bách Thánh sơn.
Không có công kích lẫn nhau, một khi ra tay công kích đối phương tất sẽ làm cho bộ pháp mình rỗi loạn. Làm không tốt còn ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạp. Cho nên mỗi một Kiếm Tôn chỉ toàn tâm toàn lực xông lên.
Tới ba ngàn ba trăm ba mươi ba thước, lực hút và lực trói buộc của không gian lại lần nữa tăng lên gấp đôi, một bộ phận Kiếm Tôn thực lực yếu kém bắt đầu gian nan tiến lên, cắn chặt răng chống đỡ, tốc độ rõ ràng đã hạ thấp xuống.
Áp lực mặc dù lớn, nhưng mà Sở Mộ còn chịu đựng được. Tốc độ không thay đổi, chỉ là lực lượng tiêu hao lại gia tăng một ít mà thôi.
Nhưng mà mọi việc đều không có gì là tuyệt đối, hiện tại chỉ mới vượt qua một phần ba độ cao của Bách Thánh sơn mà thôi, không ít Kiếm Tôn đều đang bảo trì thực lực của mình, chờ tới cuối cùng mới bộc phát.
Trong tầng mây trên không trung có ba đạo thân ảnh đang lơ lửng, đều là cường giả Kiếm Thánh cấp, đang nhìn xuống phía dưới.
- Lần thứ nhất Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội mở ra, là một kỷ niệm rất có ý nghĩa nha.
- Hơn mười vạn Kiếm Tôn cạnh tranh với nhau, cảnh tượng này cho tới bây giờ cũng chỉ có một lần như lúc này.
- Có lần thứ nhất này sẽ có lần thứ hai, khiến cho ta cảm thấy hứng thú là bên trong hơn chục vạn Kiếm Tôn kia có mấy tiểu gia hỏa không tệ.
Nói xong ngón tay Kiếm Tôn này điểm nhẹ một cái.
- Ồ? Cho ta xem xem?
Hai Kiếm Thánh còn lại trong mắt lập lòe tinh mang, nhìn chằm chằm vào mấy “tiểu gia hỏa” kia.
Mấy tiểu gia hỏa này tuổi tác cơ bản ngoài ba mươi tuổi, nhưng mà trong mắt những Kiếm Thánh mấy trăm tuổi, thậm chí là hơn ngàn tuổi này quả thực là tiểu gia hỏa.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 982: Đào thải
10.0/10 từ 35 lượt.