Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 944: Một kiếm đánh bại Trác Bất Minh (Thượng)
Nếu như nói Không Chi ý cảnh là tầng thứ nhất của không gian, như vậy Không Chi áo nghĩa chính là tầng thứ hai của không gian.
Sở Mộ hiện tại đnag ở giữa tầng thứ nhất và tầng thứ hai, ở trong điểm giới hạn kia, phảng phất như tùy thời có thể đột phá.
Đủ loại huyền diệu về Không Chi ý cảnh xuất hiện trong đầu Sở Mộ, Sở Mộ vội vàng tìm hiểu.
Nhiếp Không hoa không hổ là kỳ trân dị bảo, khiến cho thân thể, tinh thần ý niệm của tạm thời sinh ra lột xác, trở nên vô cùng phù hợp với lực lượng không gian. Dưới loại tình huống này, huyền bí của không gian dần dần há mở, từng chút một hiện lên trước mắt Sở Mộ, khiến cho hắn hiểu rõ hơn.
Tìm hiểu, tìm hiểu, tìm hiểu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác, thân thể Sở Mộ tự động thoát khỏi bồ đoàn, lơ lửng ở vị trí ba thước trên không trung, bất động, giống như không gian bốn phía cứng lại.
Vô thanh vô tức, linh hồn Sở Mộ phảng phất như cảm nhận được một tiếng vang như là bọt khí vỡ tan.
Phanh.
Trong nháy mắt, giống như khám phá huyền bí gì đó, một loại lĩnh ngộ xông lên đầu. Những ảo diệu, huyền bí kia không ngờ lại trở nên dễ hiểu như vậy. Mà thân thể Sở Mộ cũng run lên, lại lần nữa bay vụt lên, đạt tới độ cao hơn mười trượng, đầu cơ hồ chạm tới nóc phòng.
Ngay sau đó, giống như được lực lượng vô hình dẫn dắt, thân thể Sở Mộ, không ngờ chuyển động trong căn phòng không lớn này. Ngay từ đầu rất chậm, chậm rãi quay chung quanh, nổi lơ lửng trên bốn phía, tốc độ gia tăng từng chút một, càng lúc càng nhanh, cuối cùng giống như biến thành một đạo ảo ảnh, vô thanh vô tức bay vút trong phòng.
Kéo dài gần nửa canh giờ, thân thể Sở Mộ phảng phất như chậm lại, lại bay ba vòng rồi mới bất động. Tiếp đó chậm rãi đáp xuống, hai chân tự nhiên duỗi thẳng, vững vàng đứng trên mặt đất, hai mắt chậm rãi mở ra, một đạo quang mang màu bạc bay vút ra, phảng phât như nhìn thấu ảo diệu không gian.
- Hóa ra đây cũng là cảm giác lĩnh ngộ Không chi áo nghĩa.
Sở Mộ nhẹ nhàng nói, trên mặt lộ ra vẻ say mê.
- Bẩm báo bang chủ, Sở Mộ luôn ở trong Ngộ đạo tháp và Vạn sát trận, liên tục thay đổi tu luyện, không có ý rời khỏi Man Hoang thánh thành.
- Tiếp tục giám thị.
- Vâng.
...
Trong Cự Thú tiền trang.
- Đồ đáng chết kia, rốt cuộc muốn ở trong Thánh thành tới khi nào.
- Giám thị mật thiết cho ta, bất luận một chút động tĩnh nào cũng không thể buông tha, ta muốn là người trước tiên biết rõ lúc nào hắn rời khỏi Man Hoang thánh thành.
- Vâng.
...
- Giám thị hắn cho tốt, một khi hắn rời khỏi Man Hoang thánh thành, trước tiên phải thông báo cho ta một tiếng, khi đó sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.
Vô Huyết Kiếm Tôn Trác Bất Minh nói.
- Vâng.
...
Từ sau khi đấu giá hội, Sở Mộ trải qua sinh hoạt cực kỳ buồn tẻ, ngộ đạo tháp - Vạn sát trận.
Tìm hiểu kiếm ý và áo nghĩa trong Ngộ Đạo tháp, chiến đấu, tu luyện kiếm kỹ trong Vạn Sát trận.
Theo tu luyện, điểm tích lũy săn bắn không ngừng tiêu hao, càng ngày càng ít, trong giới chỉ không gian, linh thạch thạch thượng phẩm đã sớm tiêu hao không còn. Linh thạch cực phẩm cũng tiêu hao không ít.
Bất quá lúc trước hắn thu được một ức vạn linh thạch cực phẩm, coi như là cạnh tranh Nhiếp Không hoa tốn mất ba ngàn vạn linh thạch cực phẩm cũng còn thừa lại không ít. Dựa theo tiêu hao một giờ một vạn khối linh thạch cực phẩm, bảy ngàn vạn khối linh thạch cực phẩm, đủ để cho Sở Mộ tìm hiểu, tu luyện bảy ngàn thời thần.
Chỉ chớp mắt năm cũ qua đi, năm mới tới, Sở Mộ lại thêm một tuổi.
Đây cũng không phải là nói Sở Mộ đã tu luyện trong thánh thành một năm. Mà là năm cũ vừa mới kết thúc, năm mới vừa tới.
Đi ra khỏi Vạn Sát trận, Sở Mộ thở phào một hơi.
Bất tri bất giác, hắn đã đi vào trong Man Hoang cổ vực được bảy tám tháng.
Bảy tám tháng qua khiến cho thực lực Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh, gấp rất nhiều lần trước đó.
- Điểm tích lũy săn bắn không còn, là thời điểm nên rời khỏi Man Hoang cổ vực.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời một chút, lúc này là giữa trưa, ánh trời chiếu chiếu rọi xuống mặt đất, mang tới ánh sáng ôn hòa.
Sáu thành ba Kiếm ý, năm thành Tê Liệt áo nghĩa, Thủy, Hỏa hai loại áo nghĩa cũng đạt tới năm thành, hư thực áo nghĩa ba thành, Không Chi áo nghĩa một thành. Các loại áo nghĩa như Mộc, Thổ, Băng, Lôi cũng đạt tới một thành.
Luận số lượng áo nghĩa, nói ra Sở Mộ tuyệt đối sẽ một lần nữa tạo thành oanh động.
Nhưng mà hắn cũng hiểu rõ, tham thì thâm, bởi vậy đối với Mộc, Thổ, Băng, Lôi, thậm chí là Hư thực áo nghĩa hắn cũng không tốn thời gian nhiều đi tìm hiểu. Chỉ là trong quá trình tìm hiểu áo nghĩa khác, theo thời gian trôi qua, khiến cho những áo nghĩa kia thoáng cái có chút tiến bộ.
Áo nghĩa chủ tu của Sở Mộ hiện tại chỉ có bốn: Tê liệt áo nghĩa, Thủy áo nghĩa, Hỏa áo nghĩa và Không Chi áo nghĩa.
Tìm hiểu bốn loại áo nghĩa này đã tốn rất nhiều thời gian của hắn, huống chi còn cầm tìm hiểu Kiếm ý cùng với kỹ xảo phát lực của Chấn Thạch kính, Thấu Không kính.
Có thể nói đại não của Sở Mộ cơ hồ không được nghỉ ngơi, tìm hiểu hết cái này tới cái kia. Nhất là trong Ngộ Đạo tháp tìm hiểu, tốc độ tăng lên g ấp trăm lần. Cơ hội như vậy Sở Mộ sao có thể bỏ qua được?
Hắn hận không thể có một phân thân, một thân tìm hiểu kiếm ý, một thân tìm hiểu áo nghĩa. Một tìm hiểu Chấn Thạch kính và Thấu Không kính...
- Trước khi đi cũng nên nói cho Tô Hạo Sa một tiếng.
Thầm nghĩ một câu, Sở Mộ bước về phía Thánh Kiếm vệ doanh.
Tô Hạo Sa kết giao với Sở Mộ, tự nhiên Sở Mộ không thể cứ như vậy mà đi không chào hỏi một tiếng.
- Có cần ta cùng ngươi rời khỏi Man Hoang cổ vực hay không?
Tô Hạo Sa cũng không có giữ lại, hết thảy đều tùy tâm, tùy duyên.
- Không cần.
Sở Mộ nói.
Ý của Tô Hạo Sa là hộ tống Sở Mộ rời khỏi Man Hoang cổ vực, Sở Mộ cảm thấy không cần phải làm như vậy, thực lực của hắn hôm nay đột nhiên tăng mạnh. So với lúc tham dự đấu giá hội lớn hơn rất nhiều. Không chỉ nói kiếm thú trung cấp, kiếm thú cao cấp hắn cũng không sợ.
- Đã như vậy chúc ngươi một đường thuận buồn xuôi gió.
Trên mặt Tô Hạo Sa hiện lên nụ cười thần bí:
- Nói không chừng sau ba năm, chúng ta lại gặp lại. Khi đó nói không chừng giữa ta và ngươi lại có một trận chiến.
Sở Mộ nghe vậy kinh ngạc, nhưng mà Tô Hạo Sa không có ý giải thích, nhưng mà Sở Mộ cũng không có hỏi thăm, hết thảy chờ ba năm sau tự nhiên sẽ công bố đáp án.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sở Mộ hiện tại đnag ở giữa tầng thứ nhất và tầng thứ hai, ở trong điểm giới hạn kia, phảng phất như tùy thời có thể đột phá.
Đủ loại huyền diệu về Không Chi ý cảnh xuất hiện trong đầu Sở Mộ, Sở Mộ vội vàng tìm hiểu.
Nhiếp Không hoa không hổ là kỳ trân dị bảo, khiến cho thân thể, tinh thần ý niệm của tạm thời sinh ra lột xác, trở nên vô cùng phù hợp với lực lượng không gian. Dưới loại tình huống này, huyền bí của không gian dần dần há mở, từng chút một hiện lên trước mắt Sở Mộ, khiến cho hắn hiểu rõ hơn.
Tìm hiểu, tìm hiểu, tìm hiểu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác, thân thể Sở Mộ tự động thoát khỏi bồ đoàn, lơ lửng ở vị trí ba thước trên không trung, bất động, giống như không gian bốn phía cứng lại.
Vô thanh vô tức, linh hồn Sở Mộ phảng phất như cảm nhận được một tiếng vang như là bọt khí vỡ tan.
Phanh.
Trong nháy mắt, giống như khám phá huyền bí gì đó, một loại lĩnh ngộ xông lên đầu. Những ảo diệu, huyền bí kia không ngờ lại trở nên dễ hiểu như vậy. Mà thân thể Sở Mộ cũng run lên, lại lần nữa bay vụt lên, đạt tới độ cao hơn mười trượng, đầu cơ hồ chạm tới nóc phòng.
Ngay sau đó, giống như được lực lượng vô hình dẫn dắt, thân thể Sở Mộ, không ngờ chuyển động trong căn phòng không lớn này. Ngay từ đầu rất chậm, chậm rãi quay chung quanh, nổi lơ lửng trên bốn phía, tốc độ gia tăng từng chút một, càng lúc càng nhanh, cuối cùng giống như biến thành một đạo ảo ảnh, vô thanh vô tức bay vút trong phòng.
Kéo dài gần nửa canh giờ, thân thể Sở Mộ phảng phất như chậm lại, lại bay ba vòng rồi mới bất động. Tiếp đó chậm rãi đáp xuống, hai chân tự nhiên duỗi thẳng, vững vàng đứng trên mặt đất, hai mắt chậm rãi mở ra, một đạo quang mang màu bạc bay vút ra, phảng phât như nhìn thấu ảo diệu không gian.
- Hóa ra đây cũng là cảm giác lĩnh ngộ Không chi áo nghĩa.
Sở Mộ nhẹ nhàng nói, trên mặt lộ ra vẻ say mê.
- Bẩm báo bang chủ, Sở Mộ luôn ở trong Ngộ đạo tháp và Vạn sát trận, liên tục thay đổi tu luyện, không có ý rời khỏi Man Hoang thánh thành.
- Tiếp tục giám thị.
- Vâng.
...
Trong Cự Thú tiền trang.
- Đồ đáng chết kia, rốt cuộc muốn ở trong Thánh thành tới khi nào.
- Giám thị mật thiết cho ta, bất luận một chút động tĩnh nào cũng không thể buông tha, ta muốn là người trước tiên biết rõ lúc nào hắn rời khỏi Man Hoang thánh thành.
- Vâng.
...
- Giám thị hắn cho tốt, một khi hắn rời khỏi Man Hoang thánh thành, trước tiên phải thông báo cho ta một tiếng, khi đó sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.
Vô Huyết Kiếm Tôn Trác Bất Minh nói.
- Vâng.
...
Từ sau khi đấu giá hội, Sở Mộ trải qua sinh hoạt cực kỳ buồn tẻ, ngộ đạo tháp - Vạn sát trận.
Tìm hiểu kiếm ý và áo nghĩa trong Ngộ Đạo tháp, chiến đấu, tu luyện kiếm kỹ trong Vạn Sát trận.
Theo tu luyện, điểm tích lũy săn bắn không ngừng tiêu hao, càng ngày càng ít, trong giới chỉ không gian, linh thạch thạch thượng phẩm đã sớm tiêu hao không còn. Linh thạch cực phẩm cũng tiêu hao không ít.
Bất quá lúc trước hắn thu được một ức vạn linh thạch cực phẩm, coi như là cạnh tranh Nhiếp Không hoa tốn mất ba ngàn vạn linh thạch cực phẩm cũng còn thừa lại không ít. Dựa theo tiêu hao một giờ một vạn khối linh thạch cực phẩm, bảy ngàn vạn khối linh thạch cực phẩm, đủ để cho Sở Mộ tìm hiểu, tu luyện bảy ngàn thời thần.
Chỉ chớp mắt năm cũ qua đi, năm mới tới, Sở Mộ lại thêm một tuổi.
Đây cũng không phải là nói Sở Mộ đã tu luyện trong thánh thành một năm. Mà là năm cũ vừa mới kết thúc, năm mới vừa tới.
Đi ra khỏi Vạn Sát trận, Sở Mộ thở phào một hơi.
Bất tri bất giác, hắn đã đi vào trong Man Hoang cổ vực được bảy tám tháng.
Bảy tám tháng qua khiến cho thực lực Sở Mộ đột nhiên tăng mạnh, gấp rất nhiều lần trước đó.
- Điểm tích lũy săn bắn không còn, là thời điểm nên rời khỏi Man Hoang cổ vực.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời một chút, lúc này là giữa trưa, ánh trời chiếu chiếu rọi xuống mặt đất, mang tới ánh sáng ôn hòa.
Sáu thành ba Kiếm ý, năm thành Tê Liệt áo nghĩa, Thủy, Hỏa hai loại áo nghĩa cũng đạt tới năm thành, hư thực áo nghĩa ba thành, Không Chi áo nghĩa một thành. Các loại áo nghĩa như Mộc, Thổ, Băng, Lôi cũng đạt tới một thành.
Luận số lượng áo nghĩa, nói ra Sở Mộ tuyệt đối sẽ một lần nữa tạo thành oanh động.
Nhưng mà hắn cũng hiểu rõ, tham thì thâm, bởi vậy đối với Mộc, Thổ, Băng, Lôi, thậm chí là Hư thực áo nghĩa hắn cũng không tốn thời gian nhiều đi tìm hiểu. Chỉ là trong quá trình tìm hiểu áo nghĩa khác, theo thời gian trôi qua, khiến cho những áo nghĩa kia thoáng cái có chút tiến bộ.
Áo nghĩa chủ tu của Sở Mộ hiện tại chỉ có bốn: Tê liệt áo nghĩa, Thủy áo nghĩa, Hỏa áo nghĩa và Không Chi áo nghĩa.
Tìm hiểu bốn loại áo nghĩa này đã tốn rất nhiều thời gian của hắn, huống chi còn cầm tìm hiểu Kiếm ý cùng với kỹ xảo phát lực của Chấn Thạch kính, Thấu Không kính.
Có thể nói đại não của Sở Mộ cơ hồ không được nghỉ ngơi, tìm hiểu hết cái này tới cái kia. Nhất là trong Ngộ Đạo tháp tìm hiểu, tốc độ tăng lên g ấp trăm lần. Cơ hội như vậy Sở Mộ sao có thể bỏ qua được?
Hắn hận không thể có một phân thân, một thân tìm hiểu kiếm ý, một thân tìm hiểu áo nghĩa. Một tìm hiểu Chấn Thạch kính và Thấu Không kính...
- Trước khi đi cũng nên nói cho Tô Hạo Sa một tiếng.
Thầm nghĩ một câu, Sở Mộ bước về phía Thánh Kiếm vệ doanh.
Tô Hạo Sa kết giao với Sở Mộ, tự nhiên Sở Mộ không thể cứ như vậy mà đi không chào hỏi một tiếng.
- Có cần ta cùng ngươi rời khỏi Man Hoang cổ vực hay không?
Tô Hạo Sa cũng không có giữ lại, hết thảy đều tùy tâm, tùy duyên.
- Không cần.
Sở Mộ nói.
Ý của Tô Hạo Sa là hộ tống Sở Mộ rời khỏi Man Hoang cổ vực, Sở Mộ cảm thấy không cần phải làm như vậy, thực lực của hắn hôm nay đột nhiên tăng mạnh. So với lúc tham dự đấu giá hội lớn hơn rất nhiều. Không chỉ nói kiếm thú trung cấp, kiếm thú cao cấp hắn cũng không sợ.
- Đã như vậy chúc ngươi một đường thuận buồn xuôi gió.
Trên mặt Tô Hạo Sa hiện lên nụ cười thần bí:
- Nói không chừng sau ba năm, chúng ta lại gặp lại. Khi đó nói không chừng giữa ta và ngươi lại có một trận chiến.
Sở Mộ nghe vậy kinh ngạc, nhưng mà Tô Hạo Sa không có ý giải thích, nhưng mà Sở Mộ cũng không có hỏi thăm, hết thảy chờ ba năm sau tự nhiên sẽ công bố đáp án.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 944: Một kiếm đánh bại Trác Bất Minh (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.