Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 890: Táng Thiên Kiếm Môn bị hủy diệt
Tim Sở Mộ rớt cái bịch, thầm giật mình.
- Người ngồi chắc là Huyết Sát Tôn Giả, vậy người đứng bên cạnh là ai?
Nếu chỉ có một mình Huyết Sát Tôn Giả thì Sở Mộ hoàn toàn có thể ám sát gã, vấn đề là bên cạnh có một người đứng, còn phát ra khí thế đến đẳng cấp Nguyên Cực cảnh viên mãn.
Lòng chùng xuống, Sở Mộ không vội hành động ngay. Trong tin tức Tiêu Thiên Phong tìm hiểu không nhắc đến bên cạnh Huyết Sát Tôn Giả có một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh viên mãn.
Sở Mộ quan sát kỹ, mười lăm phút sau hắn xác định bóng người đứng cạnh Huyết Sát Tôn Giả không phải con người.
Vì người đó không toát ra dao động hơi thở của nhân loại, nghĩa là đó chỉ là khôi lỗi Huyết Sát Tôn Giả luyện chế ra.
Khôi lỗi Kiếm Giả có thực lực Kiếm Tôn bình thường.
- Không ngờ là khôi lỗi.
- Nếu ta trực tiếp giết Huyết Sát Tôn Giả thì có bị khôi lỗi công kích không đây?
Nhìn chung thì khôi lỗi bị chủ nhân ràng buộc và chỉ huy, bản thân không có trí tuệ. Nhưng cũng khó nói, chuyện gì đều có ngoại lệ.
Trong khi Sở Mộ quan sát kỹ thì Tiêu Thiên Phong đã ám sát đến Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành thứ ba, chỉ còn lại năm người.
Bất giác thực lực tổng thể của Táng Thiên Kiếm Môn nhanh chóng rớt xuống.
Sở Mộ quyết định:
- Tạm bỏ cuộc vậy.
Sở Mộ lặng lẽ rút ra Kiếm Lâu lẻn hướng Kiếm Lâu của Táng Thiên Tôn Giả.
Kiếm Lâu của Táng Thiên Tôn Giả là chỗ trung tâm nhất nguyên Táng Thiên Kiếm Môn, ở mặt sau đại điện, cao năm tầng để biểu thị thân phận của gã.
Sở Mộ lặng lẽ phá phong cấm, âm thầm lẻn vào tầng năm Kiếm Lâu. Táng Thiên Tôn Giả cũng đang tu luyện.
Phải nói mỗi Kiếm Giả muốn càng mạnh hơn thì phải kiên trì không ngừng tu luyện, có lẽ tiến triển quá nhỏ nhưng tích ít thành nhiều.
Tầng thứ năm Kiếm Lâu chỉ có một mình Táng Thiên Tôn Giả, nếu có thêm khôi lỗi bảo vệ thì Sở Mộ sẽ khóc.
Sở Mộ hoàn toàn giấu đi hơi thở, tầng thứ năm Kiếm Lâu tràn ngập khí thế cường đại mà sắc bén của Táng Thiên Tôn Giả như đao nhận vô hình tới lui cắt.
Từng đợt khí thế sắc bén không ngừng phát tán từ người Táng Thiên Tôn Giả như trăm sông đổ về một biển tụ trong người gã. Táng Thiên Tôn Giả đang tu luyện không hay biết một người xuất hiện sau lưng gã, một người trí mạng.
Sở Mộ lơ lửng như mất trọng lực lại như cực quang đến gần, Sở Mộ xuất hiện sau lưng Táng Thiên Tôn Giả, đâm ra nhát kiếm, kiếm quang nội liễm.
Táng Thiên Tôn Giả không chút đề phòng, kiếm của Sở Mộ như xuất hiện từ hư vô đâm vào cổ gã.
Kiếm cực kỳ sắc bén, nhưng Sở Mộ biến sắc mặt, vì kiếm đâm trúng gáy Táng Thiên Tôn Giả thì bị chặn lại, một vầng sáng vô hình ngăn Bát Diện Thiên Hoang kiếm.
Biến cố đột ngột, Táng Thiên Tôn Giả nhanh chóng phản ứng lại, hoàn toàn bùng nổ kiếm nguyên như thủy triều hùng dũng tầng tầng oanh kích, lực lượng mạnh mẽ kinh người, kiếm quang nở rộ âm lạnh tràn ngập.
Lòng Sở Mộ thầm rít gào:
- Điểm Sát!
Sở Mộ không hề hốt hoảng, lực lượng cường đại xuyên qua phòng hộ vô hình đâm vào cổ Táng Thiên Tôn Giả, gã đau nhói thấu óc, kiếm nguyên bùng nổ chợt khựng lại.
- Trảm Thiết!
Sở Mộ xoay cổ tay chém ra nhát kiếm, có tiếng phập, kiếm nguyên oanh kích đến gần bị cắt ra, kiếm chém vào cổ Táng Thiên Tôn Giả.
Táng Thiên Tôn Giả không uổng có tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn, Kiếm Giả Kiếm Tôn, kinh nghiệm chiến đấu sống chết rất phong phú, phản ứng siêu nhanh. Khi kiếm của Sở Mộ đến gần người Táng Thiên Tôn Giả liền làm ra phản ứng né tránh tốt nhất.
Nhưng kiếm của Sở Mộ rất nhanh, còn tạo thành ảnh hưởng không gian bốn phía khiến người Táng Thiên Tôn Giả bị kéo theo. Kiếm cắt rách phòng hộ, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rạch từ vai đến lưng Táng Thiên Tôn Giả, máu tuôn trào, vết thương sâu thấy xương, tay cầm kiếm của gã đã bị thương nặng.
Sở Mộ biết rõ chênh lệch với Kiếm Giả Kiếm Tôn, tuyệt đối không thể để Táng Thiên Tôn Giả kéo giãn khoảng cách. Sở Mộ bước ra một bước, hắn không thi triển kiếm kỹ, chém một nhát kiếm như tách lìa thiên địa, có tranh giang sơn xinh đẹp từ từ mở ra, núi cao nước chảy làm người lưu luyến quên về.
Biểu tình Táng Thiên Tôn Giả kinh hoàng:
- Chết tiệt!
Kiếm này làm Táng Thiên Tôn Giả cảm giác không thể né tránh, không cách nào phản kích, có thực lực nhưng không thể phát huy ra. Hơn nữa bàn tay cầm kiếm của Táng Thiên Tôn Giả bị thương nặng, muốn cầm kiếm cũng hơi khó.
Không có gì bất ngờ, kiếm của Sở Mộ như gió phất nhẹ qua cổ họng Táng Thiên Tôn Giả, kiếm phong sắc bén cắt rách.
Táng Thiên Tôn Giả trợn to mắt nhìn Sở Mộ chằm chằm, môi run run không nói ra nổi một câu nhưng biểu tình của gã đã nói lên tất cả, gã nhận ra hắn.
Táng Thiên Tôn Giả mang theo tràn ngập không cam lòng ngã ra sau.
Bên ngoài bỗng có tạp âm, Sở Mộ biết mới rồi kiếm nguyên của Táng Thiên Tôn Giả bùng nổ đã kinh động người khác, tức là việc ám sát chấm dứt tại đây.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Hy vọng Tiêu sư huynh giết được nhiều người.
Sở Mộ nhanh chóng thu không gian oản luân cực phẩm của Táng Thiên Tôn Giả vào không gian giới chỉ, sau đó hắn lao ra Kiếm Lâu.
Tiêu Thiên Phong dốc hết sức bùng nổ, không che giấu nữa:
- Chết đi!
Một kiếm vô sinh, tru sát đối phương.
- Người thứ năm!
Dao động kiếm nguyên vừa rồi khiến Tiêu Thiên Phong biết đã bị lộ dấu vết, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thứ năm bị ám sát lập tức cảnh giác và phản kích ngay, Tiêu Thiên Phong đành làm như vậy.
Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành quát to:
- Tên giặc từ đâu đến mà dám lẻn vào Táng Thiên Kiếm Môn của ta, đáng giết!
Hai Nguyên Cực cảnh đại thành, một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành xuất hiện trong Kiếm Lâu giết hướng Tiêu Thiên Phong.
Sở Mộ xuất hiện kịp lúc chặn một người lại, một kiếm diệt gọn, xác chết từ trên trời rơi xuống.
Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành cũng bị Tiêu Thiên Phong một kiếm giết.
Thanh âm tràn ngập sát khí nổ vang bên tai:
- Thì ra là ngươi, chết cho ta!
Sở Mộ thấy màu đen bị màu máu tràn ngập ầm ầm kéo đến, là Huyết Sát Tôn Giả ra tay, gã nhận ra Sở Mộ.
- Trảm Nguyệt!
- Song Cực!
Bạo!
Hai chiêu kiếm kỹ dốc sức chém ra.
Chuyến đi di tích Kiếm Thánh khiến kiếm ý của Sở Mộ lên năm thành ba, Tê Liệt áo nghĩa và áo nghĩa thủy hỏa cũng thăng cấp lên hơn ba thành. Trảm Nguyệt hay Song Cực đều tăng mạnh uy lực lên rất nhiều.
Trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không chém vào mây huyết sát nhưng bị nuốt mất, vang tiếng nổ đì đùng. Cực quang màu tím phá không xuyên qua mây huyết sát.
Giọng Huyết Sát Tôn Giả phát ra từ trong mây huyết sát:
- Tài mọn, ta sẽ luyện ngươi thành khôi lỗi!
Kiếm Đạo Độc Thần
- Người ngồi chắc là Huyết Sát Tôn Giả, vậy người đứng bên cạnh là ai?
Nếu chỉ có một mình Huyết Sát Tôn Giả thì Sở Mộ hoàn toàn có thể ám sát gã, vấn đề là bên cạnh có một người đứng, còn phát ra khí thế đến đẳng cấp Nguyên Cực cảnh viên mãn.
Lòng chùng xuống, Sở Mộ không vội hành động ngay. Trong tin tức Tiêu Thiên Phong tìm hiểu không nhắc đến bên cạnh Huyết Sát Tôn Giả có một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh viên mãn.
Sở Mộ quan sát kỹ, mười lăm phút sau hắn xác định bóng người đứng cạnh Huyết Sát Tôn Giả không phải con người.
Vì người đó không toát ra dao động hơi thở của nhân loại, nghĩa là đó chỉ là khôi lỗi Huyết Sát Tôn Giả luyện chế ra.
Khôi lỗi Kiếm Giả có thực lực Kiếm Tôn bình thường.
- Không ngờ là khôi lỗi.
- Nếu ta trực tiếp giết Huyết Sát Tôn Giả thì có bị khôi lỗi công kích không đây?
Nhìn chung thì khôi lỗi bị chủ nhân ràng buộc và chỉ huy, bản thân không có trí tuệ. Nhưng cũng khó nói, chuyện gì đều có ngoại lệ.
Trong khi Sở Mộ quan sát kỹ thì Tiêu Thiên Phong đã ám sát đến Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành thứ ba, chỉ còn lại năm người.
Bất giác thực lực tổng thể của Táng Thiên Kiếm Môn nhanh chóng rớt xuống.
Sở Mộ quyết định:
- Tạm bỏ cuộc vậy.
Sở Mộ lặng lẽ rút ra Kiếm Lâu lẻn hướng Kiếm Lâu của Táng Thiên Tôn Giả.
Kiếm Lâu của Táng Thiên Tôn Giả là chỗ trung tâm nhất nguyên Táng Thiên Kiếm Môn, ở mặt sau đại điện, cao năm tầng để biểu thị thân phận của gã.
Sở Mộ lặng lẽ phá phong cấm, âm thầm lẻn vào tầng năm Kiếm Lâu. Táng Thiên Tôn Giả cũng đang tu luyện.
Phải nói mỗi Kiếm Giả muốn càng mạnh hơn thì phải kiên trì không ngừng tu luyện, có lẽ tiến triển quá nhỏ nhưng tích ít thành nhiều.
Tầng thứ năm Kiếm Lâu chỉ có một mình Táng Thiên Tôn Giả, nếu có thêm khôi lỗi bảo vệ thì Sở Mộ sẽ khóc.
Sở Mộ hoàn toàn giấu đi hơi thở, tầng thứ năm Kiếm Lâu tràn ngập khí thế cường đại mà sắc bén của Táng Thiên Tôn Giả như đao nhận vô hình tới lui cắt.
Từng đợt khí thế sắc bén không ngừng phát tán từ người Táng Thiên Tôn Giả như trăm sông đổ về một biển tụ trong người gã. Táng Thiên Tôn Giả đang tu luyện không hay biết một người xuất hiện sau lưng gã, một người trí mạng.
Sở Mộ lơ lửng như mất trọng lực lại như cực quang đến gần, Sở Mộ xuất hiện sau lưng Táng Thiên Tôn Giả, đâm ra nhát kiếm, kiếm quang nội liễm.
Táng Thiên Tôn Giả không chút đề phòng, kiếm của Sở Mộ như xuất hiện từ hư vô đâm vào cổ gã.
Kiếm cực kỳ sắc bén, nhưng Sở Mộ biến sắc mặt, vì kiếm đâm trúng gáy Táng Thiên Tôn Giả thì bị chặn lại, một vầng sáng vô hình ngăn Bát Diện Thiên Hoang kiếm.
Biến cố đột ngột, Táng Thiên Tôn Giả nhanh chóng phản ứng lại, hoàn toàn bùng nổ kiếm nguyên như thủy triều hùng dũng tầng tầng oanh kích, lực lượng mạnh mẽ kinh người, kiếm quang nở rộ âm lạnh tràn ngập.
Lòng Sở Mộ thầm rít gào:
- Điểm Sát!
Sở Mộ không hề hốt hoảng, lực lượng cường đại xuyên qua phòng hộ vô hình đâm vào cổ Táng Thiên Tôn Giả, gã đau nhói thấu óc, kiếm nguyên bùng nổ chợt khựng lại.
- Trảm Thiết!
Sở Mộ xoay cổ tay chém ra nhát kiếm, có tiếng phập, kiếm nguyên oanh kích đến gần bị cắt ra, kiếm chém vào cổ Táng Thiên Tôn Giả.
Táng Thiên Tôn Giả không uổng có tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn, Kiếm Giả Kiếm Tôn, kinh nghiệm chiến đấu sống chết rất phong phú, phản ứng siêu nhanh. Khi kiếm của Sở Mộ đến gần người Táng Thiên Tôn Giả liền làm ra phản ứng né tránh tốt nhất.
Nhưng kiếm của Sở Mộ rất nhanh, còn tạo thành ảnh hưởng không gian bốn phía khiến người Táng Thiên Tôn Giả bị kéo theo. Kiếm cắt rách phòng hộ, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rạch từ vai đến lưng Táng Thiên Tôn Giả, máu tuôn trào, vết thương sâu thấy xương, tay cầm kiếm của gã đã bị thương nặng.
Sở Mộ biết rõ chênh lệch với Kiếm Giả Kiếm Tôn, tuyệt đối không thể để Táng Thiên Tôn Giả kéo giãn khoảng cách. Sở Mộ bước ra một bước, hắn không thi triển kiếm kỹ, chém một nhát kiếm như tách lìa thiên địa, có tranh giang sơn xinh đẹp từ từ mở ra, núi cao nước chảy làm người lưu luyến quên về.
Biểu tình Táng Thiên Tôn Giả kinh hoàng:
- Chết tiệt!
Kiếm này làm Táng Thiên Tôn Giả cảm giác không thể né tránh, không cách nào phản kích, có thực lực nhưng không thể phát huy ra. Hơn nữa bàn tay cầm kiếm của Táng Thiên Tôn Giả bị thương nặng, muốn cầm kiếm cũng hơi khó.
Không có gì bất ngờ, kiếm của Sở Mộ như gió phất nhẹ qua cổ họng Táng Thiên Tôn Giả, kiếm phong sắc bén cắt rách.
Táng Thiên Tôn Giả trợn to mắt nhìn Sở Mộ chằm chằm, môi run run không nói ra nổi một câu nhưng biểu tình của gã đã nói lên tất cả, gã nhận ra hắn.
Táng Thiên Tôn Giả mang theo tràn ngập không cam lòng ngã ra sau.
Bên ngoài bỗng có tạp âm, Sở Mộ biết mới rồi kiếm nguyên của Táng Thiên Tôn Giả bùng nổ đã kinh động người khác, tức là việc ám sát chấm dứt tại đây.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Hy vọng Tiêu sư huynh giết được nhiều người.
Sở Mộ nhanh chóng thu không gian oản luân cực phẩm của Táng Thiên Tôn Giả vào không gian giới chỉ, sau đó hắn lao ra Kiếm Lâu.
Tiêu Thiên Phong dốc hết sức bùng nổ, không che giấu nữa:
- Chết đi!
Một kiếm vô sinh, tru sát đối phương.
- Người thứ năm!
Dao động kiếm nguyên vừa rồi khiến Tiêu Thiên Phong biết đã bị lộ dấu vết, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thứ năm bị ám sát lập tức cảnh giác và phản kích ngay, Tiêu Thiên Phong đành làm như vậy.
Một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành quát to:
- Tên giặc từ đâu đến mà dám lẻn vào Táng Thiên Kiếm Môn của ta, đáng giết!
Hai Nguyên Cực cảnh đại thành, một Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành xuất hiện trong Kiếm Lâu giết hướng Tiêu Thiên Phong.
Sở Mộ xuất hiện kịp lúc chặn một người lại, một kiếm diệt gọn, xác chết từ trên trời rơi xuống.
Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành cũng bị Tiêu Thiên Phong một kiếm giết.
Thanh âm tràn ngập sát khí nổ vang bên tai:
- Thì ra là ngươi, chết cho ta!
Sở Mộ thấy màu đen bị màu máu tràn ngập ầm ầm kéo đến, là Huyết Sát Tôn Giả ra tay, gã nhận ra Sở Mộ.
- Trảm Nguyệt!
- Song Cực!
Bạo!
Hai chiêu kiếm kỹ dốc sức chém ra.
Chuyến đi di tích Kiếm Thánh khiến kiếm ý của Sở Mộ lên năm thành ba, Tê Liệt áo nghĩa và áo nghĩa thủy hỏa cũng thăng cấp lên hơn ba thành. Trảm Nguyệt hay Song Cực đều tăng mạnh uy lực lên rất nhiều.
Trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không chém vào mây huyết sát nhưng bị nuốt mất, vang tiếng nổ đì đùng. Cực quang màu tím phá không xuyên qua mây huyết sát.
Giọng Huyết Sát Tôn Giả phát ra từ trong mây huyết sát:
- Tài mọn, ta sẽ luyện ngươi thành khôi lỗi!
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 890: Táng Thiên Kiếm Môn bị hủy diệt
10.0/10 từ 35 lượt.