Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 878: Quyết đấu với Kiếm Thánh
- Chết tiệt, sao có thể như vậy?
Đồng Thiên Minh siết chặt nắm tay, sắc mặt âm trầm nhìn Sở Mộ chằm chằm, không ngừng thầm rủa:
- Rớt xuống rớt xuống...
Đồng Thiên Minh không thể thành công thì không muốn thấy người khác hoàn thành.
Kinh Vô Mệnh nhìn Sở Mộ chằm chằm nhưng trong lòng thì nghĩ:
- Bước lên đi...
Mười mấy Kiếm Giả không chớp mắt cái nào, cực kỳ căng thẳng nhìn chăm chú. Thế giới tinh thần của Sở Mộ xuất hiện một ảo ảnh chân long rực rỡ sắc vàng bơi lượn gầm rống, làm mưa làm gió khống chế cửu thiên.
Long uy phô thiên cái địa như mưa to trút xuống làm thế giới tinh thần của Sở Mộ suýt tan vỡ.
- Chém!
Thể tinh thần của Sở Mộ ngưng tụ, tay cầm hình thức ban đầu kiếm phách chém ra.
Trong phút chốc kiếm quang tăng vọt như tia chớp xé trời giết hướng chân long.
Răng rắc!
Chân long bị đánh bay.
Sở Mộ cảm giác long uy mạnh mẽ đi xa, thể tinh thần gần như tán loạn, đầu đau như búa bổ.
Ý chí mạnh mẽ khiến Sở Mộ cố nén đau đớn, thừa dịp long uy tạm biến mất hắn nhấc chân bước lên, đạp xuống.
Một Kiếm Giả lắp bắp:
- Lên... lên rồi...
- Thật sự... lên...
Hai tay Đồng Thiên Minh siết chặt, sắc mặt âm trầm nhìn Sở Mộ chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi:
- Sao có thể như vậy... Sao có thể như vậy...
Trong lòng Đồng Thiên Minh không ngừng chất vấn, gầm rống:
- Dựa vào cái gì một vô danh tiểu tốt có thể lên đỉnh!
Kinh Vô Mệnh thở phào, có chút không cam lòng:
- Đã lên.
Mười mấy Kiếm Giả với mười mấy suy nghĩ khác nhau, điểm giống duy nhất là bọn họ rất rung động.
Khi Sở Mộ vượt qua chín mươi chín bậc thang đứng trên Đăng Long thang thì ba tầng áp lực biến mất hết, cơ thể hắn nhẹ nhàng sắp bay.
Năng lực thích ứng của Sở Mộ siêu mạnh, sau ba giây đã điều chỉnh lại, hoàn toàn thích ứng.
Chín mươi chín Đăng Long thang, bên trên là Đăng Long đài. Đăng Long đài rất lớn, bốn phía tối đen chỉ có trước mặt là một pho tượng màu vàng đứng sững, tượng của Thiên Long Kiếm Thánh. Pho tượng tỏa ánh sáng vàng yếu ớt, nó như là trung tâm cả thế giới.
Sở Mộ nhìn pho tượng màu vàng cảm giác như nó có sinh mệnh, tùy thời sẽ sống lại.
Cảm giác kỳ lạ này khiến Sở Mộ giữ cảnh giác cao độ, ai biết tiếp theo sẽ có thử thách gì.
Mười mấy Kiếm Giả dưới Đăng Long thang cảm giác cơ thể bị lực lượng vô hình bao bọc, chưa kịp phản ứng thì cảnh tượng trước mắt trở nên mơ hồ, chìm trong bóng tối, biến mất.
***
Sở Mộ thấy mười mấy Kiếm Giả biến mất, chín mươi chín Đăng Long thang từng bậc một tan biến, chỉ còn lại Đăng Long đài lơ lửng trong bóng tối.
Bốn phía không tiếng động, Sở Mộ thấy pho tượng vàng trước mặt dường như nhúc nhích một cái.
Một thanh âm vang lên:
- Bản thánh vốn cho rằng lần này vẫn như trước kia, ta sẽ phải chờ tiếp, không biết còn đợi bao lâu. Không ngờ ngươi có thể đi lên Đăng Long thang.
Là giọng của Thiên Long Kiếm Thánh, nhưng lúc này nghe hơi trầm thấp, có tiếng thở dài, ngữ điệu tràn đầy cảm khái, tang thương và cô đơn.
Sở Mộ không nói chuyện, hắn bình tĩnh đứng. Tượng vàng nhúc nhích bước ra một bước, ánh sáng vàng rút về, một nam nhân trung niên cao lớn vạm vỡ mặc long bào màu vàng xuất hiện, đôi mắt như ẩn chứa trời trăng sao, có huyền bí vô cùng.
Ánh mắt Thiên Long Kiếm Thánh nhìn Sở Mộ như nhìn thấu dòng sông năm tháng, Sở Mộ có cảm giác bị nhìn thấu tất cả bí ẩn.
- Thiên Hoang kiếm thể, không ngờ cách biệt nhiều năm lại được thấy Thiên Hoang kiếm thể.
Thiên Long Kiếm Thánh nói một câu làm tim Sở Mộ đập loạn, biến sắc mặt.
Sở Mộ không thể ngờ bị nhìn ra việc hắn tu luyện Thiên Hoang kiếm thể, đây là thứ mà Tu La Kiếm Vương không biết.
Thiên Long Kiếm Thánh chắp hai tay sau lưng, từ tốn nói:
- Thiên Hoang kiếm thể, từ trong ra ngoài, ngươi tu luyện đến đệ nhị trọng rồi phải không? Thân thể mạnh hơn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường gấp mười lần, phối hợp lực lượng linh hồn hơn xa người thường, hèn gì có thể vượt qua chín mươi chín Đăng Long thang đi lên Đăng Long đài.
Mỗi câu nói đều làm Sở Mộ giật nảy mình.
- Tiểu bối, thân thể và linh hồn của ngươi rất mạnh, kiếm thuật vượt trên Kiếm Giả bình thường. Dù là bản thánh hồi còn ở tuổi ngươi cũng kém xa ngươi.
Thiên Long Kiếm Thánh nói:
- Có người thừa kế như ngươi làm bản thánh hết sức vui mừng. Nhưng khi đã được truyền thừa của bản thánh thì huyết mạch của ngươi sẽ thay đổi, cơ thể cũng thay đổi.
- Thay đổi huyết mạch... thân thể.
Sở Mộ lặp lại một lần:
- Xin hỏi tiền bối nếu được truyền thừa của tiền bối thì huyết mạch và cơ thể của ta sẽ biến thành thế nào?
- Phong hào của bản thánh là Thiên Long vì bản thánh có một chút huyết mạch chân long. Nếu ngươi có được truyền thừa của bản thánh tất nhiên sẽ truyền thừa một chút huyết mạch chân long, vì thế cơ thể cũng biến thành thân thể chân long, có thể truyền thừa Chân Long kiếm đạo của bản thánh.
Thiên Long Kiếm Thánh chậm rãi nói:
- Chân long bá đạo, Thiên Hoang kiếm thể độc nhất vô nhị, hai thứ không thể cùng tồn tại nên ngươi chỉ có thể chọn một.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Như tiếng sét giữa trời xanh nổ trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Trải qua bao phen vất vả, đi vào di tích Kiếm Thánh, vượt qua chín mươi chín Đăng Long thang đi lên Đăng Long đài cứ ngỡ sẽ được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, ai ngờ bị báo cho biết cần chọn lựa giữa thể chân long và Thiên Hoang kiếm thể.
Trong phút chốc nỗi lòng Sở Mộ rối loạn.
Thiên Long Kiếm Thánh chỉ nhìn, chờ sự lựa chọn của Sở Mộ.
Nói thật thì Thiên Long Kiếm Thánh rất vừa lòng Sở Mộ, đây là người thừa kế hết sức ưu tú. Nhưng Sở Mộ có Thiên Hoang kiếm thể, ý nghĩa phi phàm, khiến Thiên Long Kiếm Thánh không thể bắt ép hắn nhận truyền thừa.
Mọi sự lựa chọn đặt trên người Sở Mộ.
Bối rối rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, vì ngay từ đầu Sở Mộ đã không ham gì truyền thừa của Kiếm Thánh, hắn đi vào đây chỉ vì rèn luyện.
Nghĩ thông điều này trong lòng Sở Mộ không còn khó chịu nữa.
Thiên Long Kiếm Thánh hỏi:
- Nghĩ kỹ rồi?
- Đã nghĩ.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Ta chọn Thiên Hoang kiếm thể!
Thiên Hoang kiếm thể!
Đây là công pháp bí ẩn Sở Mộ có được trong Thiên Hoang địa cung, luôn theo hắn cho đến bây giờ. Sở Mộ cứ cảm thấy Thiên Hoang kiếm thể không đơn giản, đặc biệt lần này đối diện Thiên Long Kiếm Thánh, nghe nhắc đến Thiên Hoang kiếm thể làm hắn cảm thấy lai lịch của nó không tầm thường.
Huống chi nhận truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh trừ huyết mạch chân long ra còn được truyền thừa Chân Long kiếm đạo, vậy là tương đương chặn lại con đường tự sáng tạo kiếm đạo của Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đồng Thiên Minh siết chặt nắm tay, sắc mặt âm trầm nhìn Sở Mộ chằm chằm, không ngừng thầm rủa:
- Rớt xuống rớt xuống...
Đồng Thiên Minh không thể thành công thì không muốn thấy người khác hoàn thành.
Kinh Vô Mệnh nhìn Sở Mộ chằm chằm nhưng trong lòng thì nghĩ:
- Bước lên đi...
Mười mấy Kiếm Giả không chớp mắt cái nào, cực kỳ căng thẳng nhìn chăm chú. Thế giới tinh thần của Sở Mộ xuất hiện một ảo ảnh chân long rực rỡ sắc vàng bơi lượn gầm rống, làm mưa làm gió khống chế cửu thiên.
Long uy phô thiên cái địa như mưa to trút xuống làm thế giới tinh thần của Sở Mộ suýt tan vỡ.
- Chém!
Thể tinh thần của Sở Mộ ngưng tụ, tay cầm hình thức ban đầu kiếm phách chém ra.
Trong phút chốc kiếm quang tăng vọt như tia chớp xé trời giết hướng chân long.
Răng rắc!
Chân long bị đánh bay.
Sở Mộ cảm giác long uy mạnh mẽ đi xa, thể tinh thần gần như tán loạn, đầu đau như búa bổ.
Ý chí mạnh mẽ khiến Sở Mộ cố nén đau đớn, thừa dịp long uy tạm biến mất hắn nhấc chân bước lên, đạp xuống.
Một Kiếm Giả lắp bắp:
- Lên... lên rồi...
- Thật sự... lên...
Hai tay Đồng Thiên Minh siết chặt, sắc mặt âm trầm nhìn Sở Mộ chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi:
- Sao có thể như vậy... Sao có thể như vậy...
Trong lòng Đồng Thiên Minh không ngừng chất vấn, gầm rống:
- Dựa vào cái gì một vô danh tiểu tốt có thể lên đỉnh!
Kinh Vô Mệnh thở phào, có chút không cam lòng:
- Đã lên.
Mười mấy Kiếm Giả với mười mấy suy nghĩ khác nhau, điểm giống duy nhất là bọn họ rất rung động.
Khi Sở Mộ vượt qua chín mươi chín bậc thang đứng trên Đăng Long thang thì ba tầng áp lực biến mất hết, cơ thể hắn nhẹ nhàng sắp bay.
Năng lực thích ứng của Sở Mộ siêu mạnh, sau ba giây đã điều chỉnh lại, hoàn toàn thích ứng.
Chín mươi chín Đăng Long thang, bên trên là Đăng Long đài. Đăng Long đài rất lớn, bốn phía tối đen chỉ có trước mặt là một pho tượng màu vàng đứng sững, tượng của Thiên Long Kiếm Thánh. Pho tượng tỏa ánh sáng vàng yếu ớt, nó như là trung tâm cả thế giới.
Sở Mộ nhìn pho tượng màu vàng cảm giác như nó có sinh mệnh, tùy thời sẽ sống lại.
Cảm giác kỳ lạ này khiến Sở Mộ giữ cảnh giác cao độ, ai biết tiếp theo sẽ có thử thách gì.
Mười mấy Kiếm Giả dưới Đăng Long thang cảm giác cơ thể bị lực lượng vô hình bao bọc, chưa kịp phản ứng thì cảnh tượng trước mắt trở nên mơ hồ, chìm trong bóng tối, biến mất.
***
Sở Mộ thấy mười mấy Kiếm Giả biến mất, chín mươi chín Đăng Long thang từng bậc một tan biến, chỉ còn lại Đăng Long đài lơ lửng trong bóng tối.
Bốn phía không tiếng động, Sở Mộ thấy pho tượng vàng trước mặt dường như nhúc nhích một cái.
Một thanh âm vang lên:
- Bản thánh vốn cho rằng lần này vẫn như trước kia, ta sẽ phải chờ tiếp, không biết còn đợi bao lâu. Không ngờ ngươi có thể đi lên Đăng Long thang.
Là giọng của Thiên Long Kiếm Thánh, nhưng lúc này nghe hơi trầm thấp, có tiếng thở dài, ngữ điệu tràn đầy cảm khái, tang thương và cô đơn.
Sở Mộ không nói chuyện, hắn bình tĩnh đứng. Tượng vàng nhúc nhích bước ra một bước, ánh sáng vàng rút về, một nam nhân trung niên cao lớn vạm vỡ mặc long bào màu vàng xuất hiện, đôi mắt như ẩn chứa trời trăng sao, có huyền bí vô cùng.
Ánh mắt Thiên Long Kiếm Thánh nhìn Sở Mộ như nhìn thấu dòng sông năm tháng, Sở Mộ có cảm giác bị nhìn thấu tất cả bí ẩn.
- Thiên Hoang kiếm thể, không ngờ cách biệt nhiều năm lại được thấy Thiên Hoang kiếm thể.
Thiên Long Kiếm Thánh nói một câu làm tim Sở Mộ đập loạn, biến sắc mặt.
Sở Mộ không thể ngờ bị nhìn ra việc hắn tu luyện Thiên Hoang kiếm thể, đây là thứ mà Tu La Kiếm Vương không biết.
Thiên Long Kiếm Thánh chắp hai tay sau lưng, từ tốn nói:
- Thiên Hoang kiếm thể, từ trong ra ngoài, ngươi tu luyện đến đệ nhị trọng rồi phải không? Thân thể mạnh hơn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường gấp mười lần, phối hợp lực lượng linh hồn hơn xa người thường, hèn gì có thể vượt qua chín mươi chín Đăng Long thang đi lên Đăng Long đài.
Mỗi câu nói đều làm Sở Mộ giật nảy mình.
- Tiểu bối, thân thể và linh hồn của ngươi rất mạnh, kiếm thuật vượt trên Kiếm Giả bình thường. Dù là bản thánh hồi còn ở tuổi ngươi cũng kém xa ngươi.
Thiên Long Kiếm Thánh nói:
- Có người thừa kế như ngươi làm bản thánh hết sức vui mừng. Nhưng khi đã được truyền thừa của bản thánh thì huyết mạch của ngươi sẽ thay đổi, cơ thể cũng thay đổi.
- Thay đổi huyết mạch... thân thể.
Sở Mộ lặp lại một lần:
- Xin hỏi tiền bối nếu được truyền thừa của tiền bối thì huyết mạch và cơ thể của ta sẽ biến thành thế nào?
- Phong hào của bản thánh là Thiên Long vì bản thánh có một chút huyết mạch chân long. Nếu ngươi có được truyền thừa của bản thánh tất nhiên sẽ truyền thừa một chút huyết mạch chân long, vì thế cơ thể cũng biến thành thân thể chân long, có thể truyền thừa Chân Long kiếm đạo của bản thánh.
Thiên Long Kiếm Thánh chậm rãi nói:
- Chân long bá đạo, Thiên Hoang kiếm thể độc nhất vô nhị, hai thứ không thể cùng tồn tại nên ngươi chỉ có thể chọn một.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Như tiếng sét giữa trời xanh nổ trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Trải qua bao phen vất vả, đi vào di tích Kiếm Thánh, vượt qua chín mươi chín Đăng Long thang đi lên Đăng Long đài cứ ngỡ sẽ được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, ai ngờ bị báo cho biết cần chọn lựa giữa thể chân long và Thiên Hoang kiếm thể.
Trong phút chốc nỗi lòng Sở Mộ rối loạn.
Thiên Long Kiếm Thánh chỉ nhìn, chờ sự lựa chọn của Sở Mộ.
Nói thật thì Thiên Long Kiếm Thánh rất vừa lòng Sở Mộ, đây là người thừa kế hết sức ưu tú. Nhưng Sở Mộ có Thiên Hoang kiếm thể, ý nghĩa phi phàm, khiến Thiên Long Kiếm Thánh không thể bắt ép hắn nhận truyền thừa.
Mọi sự lựa chọn đặt trên người Sở Mộ.
Bối rối rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, vì ngay từ đầu Sở Mộ đã không ham gì truyền thừa của Kiếm Thánh, hắn đi vào đây chỉ vì rèn luyện.
Nghĩ thông điều này trong lòng Sở Mộ không còn khó chịu nữa.
Thiên Long Kiếm Thánh hỏi:
- Nghĩ kỹ rồi?
- Đã nghĩ.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Ta chọn Thiên Hoang kiếm thể!
Thiên Hoang kiếm thể!
Đây là công pháp bí ẩn Sở Mộ có được trong Thiên Hoang địa cung, luôn theo hắn cho đến bây giờ. Sở Mộ cứ cảm thấy Thiên Hoang kiếm thể không đơn giản, đặc biệt lần này đối diện Thiên Long Kiếm Thánh, nghe nhắc đến Thiên Hoang kiếm thể làm hắn cảm thấy lai lịch của nó không tầm thường.
Huống chi nhận truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh trừ huyết mạch chân long ra còn được truyền thừa Chân Long kiếm đạo, vậy là tương đương chặn lại con đường tự sáng tạo kiếm đạo của Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 878: Quyết đấu với Kiếm Thánh
10.0/10 từ 35 lượt.