Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 872: Chém giết và thu hoạch (Thượng)
Không lẽ kiếm quang mơ hồ như ảo mộng vừa rồi bọn họ trông thấy là Sở Mộ đâm ra sao?
Khó tin, quá khó tin. Là kiếm thuật cao sâu thế nào mới làm được điều này?
- Các vị, chúng ta phải liên hợp lại giết hắn trước!
Long gia chủ quát to:
- Không thì tai họa ngầm vô cùng!
Bốn Kiếm Giả Phàn gia đầu óc nhạy bén hiểu ngay ý của Long gia chủ, Sở Mộ không chết thì người Thân Đồ gia rất có thể sẽ liên hợp với hắn, khi đó bọn họ có nguy hiểm.
Thân Đồ Cuồng Sa phản ứng rất nhanh, quát to:
- Ngăn họ lại!
Thân Đồ Cuồng Sa ra kiếm, kiếm quang như cuồng phong kéo cát vàng đầy trời ập đến.
Thân Đồ Vô Địch và các trưởng lão Thân Đồ gia rút kiếm, không cầu giết địch chỉ mong ngăn cản năm người đối phương, người thứ sáu để Sở Mộ đối phó, trong thời gian ngắn hắn sẽ giết chết được, như khi tiêu diệt Long Linh.
Long Linh bị Sở Mộ một kiếm diệt gọn khiến người Thân Đồ gia trông thấy hy vọng to lớn.
Nhưng người Thân Đồ gia chậm một bước, Long gia chủ, Đại trưởng lão Long gia, bốn người Phàn gia đã đâm kiếm vào Sở Mộ, khoảng cách gần gũi và dốc sức bùng nổ chỉ chớp mắt đã đến trước mặt Sở Mộ.
Kiếm quang hoặc như nước chảy liên miên không dứt, hoặc như lửa cháy hừng hực, hoặc như gió rít sắc bén mà nhanh, hoặc như sấm sét cuồng bạo uy mãnh.
Sáu Kiếm Giả trung bình khoảng năm mươi mấy tuổi, thấm nhuần trong kiếm thuật mấy chục năm, tạo nghệ không thấp. Bọn họ dốc hết sức ra tay định một kiếm giết chết Sở Mộ, thi triển uy lực cực kỳ đáng sợ.
Sáu kiếm quang, sáu phong cách khác nhau nhưng sát khí đậm đặc tương tự nở rộ trong phân điện, mục tiêu là Sở Mộ.
Khoảnh khắc Sở Mộ cảm giác mình bị sáu hơi thở khác nhau tỏa định, hoặc liên miên hoặc nóng cháy hoặc bạo liệt hoặc sắc bén, đủ loại đều ẩn chứa sát khí kinh người.
Vẻ mặt Sở Mộ vẫn hờ hững, nhanh như tia chớp rút kiếm ra. Một luồng kiếm quang âm lãnh quét qua rồi đút kiếm vào vỏ.
Long gia chủ, Đại trưởng lão Long gia, bốn người Phàn gia cùng khựng lại, giữ tư thế ra kiếm bao vây Sở Mộ, nhưng kiếm không chém xuống. Biểu tình của họ khó tin, mắt tràn đầy kinh dị và hoảng sợ bản năng giơ tay sờ cổ họng, cảm giác hơi ướt, đưa ra trước mặt xem, vệt đỏ chói mắt làm bọn họ chóng mặt.
Đó là máu, máu của chính họ.
Sáu người khó khăn nhìn Sở Mộ, hình ảnh nhòe dần như họ đang bay đi, trở nên xa xôi, rồi người lảo đảo hoặc ngã về trước hoặc té ra sau.
Kiếm quang của năm người Thân Đồ Cuồng Sa lúc này mới ập đến, đã mất mục tiêu, kiếm quang chém hụt. Năm người vội thu kiếm về đứng ngây như phỗng, cảnh tượng trước mắt làm đầu óc họ ù đặc.
Một kiếm!
Chỉ vẻn vẹn một kiếm Sở Mộ đã diệt gọn sáu cao thủ Nguyên Cực cảnh của Long gia, Phàn gia, đang mơ sao?
Thân Đồ Vô Địch bản năng nhéo gò má, đau đớn khiến gã tỉnh táo lại mới hiểu rằng đó không phải ảo giác mà là chân thật, Sở Mộ thật sự một kiếm diệt gọn sáu cao thủ.
Thân Đồ Vô Địch hít sâu, lắc đầu nguầy nguậy như muốn xua tan cảm giác không chân thật này.
- Thật là... kiếm thuật đáng sợ.
Đại trưởng lão Thân Đồ gia cười khổ nói:
- May mắn Sở trưởng lão là trưởng lão khách khanh của Thân Đồ gia chúng ta, không thì ta khó ngồi yên.
Các trưởng lão khác gật gù, tràn đầy kính sợ nhìn Sở Mộ:
- Đúng vậy!
Bọn họ có xem cuộc chiến sống chết giữa Sở Mộ và Long Nhất, tự nhận là về thực lực tổng thể trừ gia chủ và Đại trưởng lão ra người còn lại không hơn Sở Mộ bao nhiêu. Nhưng về kiếm thuật thì Sở Mộ bỏ xa bọn họ mấy cái quận.
Có thể ra kiếm diệt gọn Long Linh, lại một kiếm giết sáu cao thủ Long gia, Phàn gia, còn trong tình huống bọn họ dốc hết sức chém kiếm. Tức là Sở Mộ vẫn dư sức tiêu diệt cả đám.
Cường giả luôn khiến người kính sợ.
Hiển nhiên về kiếm thuật thì Sở Mộ hoàn toàn xứng đáng là cường giả.
Thân Đồ Cuồng Sa nghiêm túc nói:
- Sở trưởng lão, nếu không nhờ trưởng lão xuất hiện kịp lúc e rằng năm người chúng ta khó giữ mạng sống.
Sở Mộ nói:
Thân Đồ Cuồng Sa vẫn cố nói:
- Tuy vậy nhưng Sở trưởng lão có ơn cứu mạng với chúng ta!
Thân Đồ Cuồng Sa có nguyên tắc của mình:
- Ân cứu mạng khó thể đền đáp, Sở trưởng lão giết bảy người này nên đồ vật của họ là chiến lợi phẩm của Sở trưởng lão. Linh Thạch, đan dược này nọ trong đây thì phân phối theo ý của Sở trưởng lão.
Vậy là quyền chủ động đặt vào tay Sở Mộ, dù hắn nêu ý chiếm hết Linh Thạch, đan dược thì người Thân Đồ gia cũng sẽ không phản đối, tất nhiên trong bụng sẽ bất mãn.
Sở Mộ nói thẳng:
- Chia đều.
Đám người Thân Đồ Cuồng Sa mỉm cười.
Theo ý họ nghĩ dù Sở Mộ đòi lấy hết báu vật thì họ sẽ không từ chối, vì đã nói trước rồi, nhưng trong lòng chắc chắn bực tức.
Một chút bất mãn giấu trong lòng để lâu sẽ tích lũy cuối cùng thành điểm mâu thuẫn.
Sở Mộ đề nghị chia đều khiến đám người Thân Đồ gia rất có hảo cảm với Sở trưởng lão này.
Thân Đồ Cuồng Sa cười nói:
Sở Mộ lười đẩy tới đẩy lui, nên biểu đạt thành ý thì hắn đã bày tỏ rồi:
- Có thể.
Trước khi phân phối phải chỉnh lý trước.
Sở Mộ lấy không gian oản luân cực phẩm trên bảy cái xác Long gia, Phàn gia xuống, tạm thời không xem xét mà cất hết vào không gian giới chỉ. Người Thân Đồ gia thì xem xét hai đống Linh Thạch như ngọn núi và đan dược, kiếm khí.
Chốc lát sau đã thống kê xong.
- Sở trưởng lão, có ba trăm hai mươi hai vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, một trăm tám mươi vạn khối Linh Thạch cực phẩm.
Một trưởng lão Thân Đồ gia rất giỏi tính toán mở miệng nói:
- Đan dược thuốc mười ba loại, đều có công hiệu khác nhau, nhiều nhất có mười hai bình, ít nhất chỉ có hai bình. Có ba mươi hai thanh kiếm khí vương phẩm.
Sở Mộ nói:
- Đưa ta một nửa Linh Thạch và đan dược.
Sở Mộ chậm rãi lướt qua ba mươi hai thanh kiếm khí vương phẩm, chỉ một cái:
- Ba thanh kiếm khí này thuộc về ta, những cái khác là của các người.
Kiếm khí vương phẩm có giá trị không thấp, ba mươi ba thanh thì Sở Mộ vốn sẽ được mười sáu hay mười bảy, nhưng lấy nhiều kiếm khí chỉ vô dụng với hắn. Sở Mộ lựa chọn ba thanh cao cấp nhất trong ba mươi ba thanh kiếm.
Kiếm Đạo Độc Thần
Khó tin, quá khó tin. Là kiếm thuật cao sâu thế nào mới làm được điều này?
- Các vị, chúng ta phải liên hợp lại giết hắn trước!
Long gia chủ quát to:
- Không thì tai họa ngầm vô cùng!
Bốn Kiếm Giả Phàn gia đầu óc nhạy bén hiểu ngay ý của Long gia chủ, Sở Mộ không chết thì người Thân Đồ gia rất có thể sẽ liên hợp với hắn, khi đó bọn họ có nguy hiểm.
Thân Đồ Cuồng Sa phản ứng rất nhanh, quát to:
- Ngăn họ lại!
Thân Đồ Cuồng Sa ra kiếm, kiếm quang như cuồng phong kéo cát vàng đầy trời ập đến.
Thân Đồ Vô Địch và các trưởng lão Thân Đồ gia rút kiếm, không cầu giết địch chỉ mong ngăn cản năm người đối phương, người thứ sáu để Sở Mộ đối phó, trong thời gian ngắn hắn sẽ giết chết được, như khi tiêu diệt Long Linh.
Long Linh bị Sở Mộ một kiếm diệt gọn khiến người Thân Đồ gia trông thấy hy vọng to lớn.
Nhưng người Thân Đồ gia chậm một bước, Long gia chủ, Đại trưởng lão Long gia, bốn người Phàn gia đã đâm kiếm vào Sở Mộ, khoảng cách gần gũi và dốc sức bùng nổ chỉ chớp mắt đã đến trước mặt Sở Mộ.
Kiếm quang hoặc như nước chảy liên miên không dứt, hoặc như lửa cháy hừng hực, hoặc như gió rít sắc bén mà nhanh, hoặc như sấm sét cuồng bạo uy mãnh.
Sáu Kiếm Giả trung bình khoảng năm mươi mấy tuổi, thấm nhuần trong kiếm thuật mấy chục năm, tạo nghệ không thấp. Bọn họ dốc hết sức ra tay định một kiếm giết chết Sở Mộ, thi triển uy lực cực kỳ đáng sợ.
Sáu kiếm quang, sáu phong cách khác nhau nhưng sát khí đậm đặc tương tự nở rộ trong phân điện, mục tiêu là Sở Mộ.
Khoảnh khắc Sở Mộ cảm giác mình bị sáu hơi thở khác nhau tỏa định, hoặc liên miên hoặc nóng cháy hoặc bạo liệt hoặc sắc bén, đủ loại đều ẩn chứa sát khí kinh người.
Vẻ mặt Sở Mộ vẫn hờ hững, nhanh như tia chớp rút kiếm ra. Một luồng kiếm quang âm lãnh quét qua rồi đút kiếm vào vỏ.
Long gia chủ, Đại trưởng lão Long gia, bốn người Phàn gia cùng khựng lại, giữ tư thế ra kiếm bao vây Sở Mộ, nhưng kiếm không chém xuống. Biểu tình của họ khó tin, mắt tràn đầy kinh dị và hoảng sợ bản năng giơ tay sờ cổ họng, cảm giác hơi ướt, đưa ra trước mặt xem, vệt đỏ chói mắt làm bọn họ chóng mặt.
Đó là máu, máu của chính họ.
Sáu người khó khăn nhìn Sở Mộ, hình ảnh nhòe dần như họ đang bay đi, trở nên xa xôi, rồi người lảo đảo hoặc ngã về trước hoặc té ra sau.
Kiếm quang của năm người Thân Đồ Cuồng Sa lúc này mới ập đến, đã mất mục tiêu, kiếm quang chém hụt. Năm người vội thu kiếm về đứng ngây như phỗng, cảnh tượng trước mắt làm đầu óc họ ù đặc.
Một kiếm!
Chỉ vẻn vẹn một kiếm Sở Mộ đã diệt gọn sáu cao thủ Nguyên Cực cảnh của Long gia, Phàn gia, đang mơ sao?
Thân Đồ Vô Địch bản năng nhéo gò má, đau đớn khiến gã tỉnh táo lại mới hiểu rằng đó không phải ảo giác mà là chân thật, Sở Mộ thật sự một kiếm diệt gọn sáu cao thủ.
Thân Đồ Vô Địch hít sâu, lắc đầu nguầy nguậy như muốn xua tan cảm giác không chân thật này.
- Thật là... kiếm thuật đáng sợ.
Đại trưởng lão Thân Đồ gia cười khổ nói:
- May mắn Sở trưởng lão là trưởng lão khách khanh của Thân Đồ gia chúng ta, không thì ta khó ngồi yên.
Các trưởng lão khác gật gù, tràn đầy kính sợ nhìn Sở Mộ:
- Đúng vậy!
Bọn họ có xem cuộc chiến sống chết giữa Sở Mộ và Long Nhất, tự nhận là về thực lực tổng thể trừ gia chủ và Đại trưởng lão ra người còn lại không hơn Sở Mộ bao nhiêu. Nhưng về kiếm thuật thì Sở Mộ bỏ xa bọn họ mấy cái quận.
Có thể ra kiếm diệt gọn Long Linh, lại một kiếm giết sáu cao thủ Long gia, Phàn gia, còn trong tình huống bọn họ dốc hết sức chém kiếm. Tức là Sở Mộ vẫn dư sức tiêu diệt cả đám.
Cường giả luôn khiến người kính sợ.
Hiển nhiên về kiếm thuật thì Sở Mộ hoàn toàn xứng đáng là cường giả.
Thân Đồ Cuồng Sa nghiêm túc nói:
- Sở trưởng lão, nếu không nhờ trưởng lão xuất hiện kịp lúc e rằng năm người chúng ta khó giữ mạng sống.
Sở Mộ nói:
Thân Đồ Cuồng Sa vẫn cố nói:
- Tuy vậy nhưng Sở trưởng lão có ơn cứu mạng với chúng ta!
Thân Đồ Cuồng Sa có nguyên tắc của mình:
- Ân cứu mạng khó thể đền đáp, Sở trưởng lão giết bảy người này nên đồ vật của họ là chiến lợi phẩm của Sở trưởng lão. Linh Thạch, đan dược này nọ trong đây thì phân phối theo ý của Sở trưởng lão.
Vậy là quyền chủ động đặt vào tay Sở Mộ, dù hắn nêu ý chiếm hết Linh Thạch, đan dược thì người Thân Đồ gia cũng sẽ không phản đối, tất nhiên trong bụng sẽ bất mãn.
Sở Mộ nói thẳng:
- Chia đều.
Đám người Thân Đồ Cuồng Sa mỉm cười.
Theo ý họ nghĩ dù Sở Mộ đòi lấy hết báu vật thì họ sẽ không từ chối, vì đã nói trước rồi, nhưng trong lòng chắc chắn bực tức.
Một chút bất mãn giấu trong lòng để lâu sẽ tích lũy cuối cùng thành điểm mâu thuẫn.
Sở Mộ đề nghị chia đều khiến đám người Thân Đồ gia rất có hảo cảm với Sở trưởng lão này.
Thân Đồ Cuồng Sa cười nói:
Sở Mộ lười đẩy tới đẩy lui, nên biểu đạt thành ý thì hắn đã bày tỏ rồi:
- Có thể.
Trước khi phân phối phải chỉnh lý trước.
Sở Mộ lấy không gian oản luân cực phẩm trên bảy cái xác Long gia, Phàn gia xuống, tạm thời không xem xét mà cất hết vào không gian giới chỉ. Người Thân Đồ gia thì xem xét hai đống Linh Thạch như ngọn núi và đan dược, kiếm khí.
Chốc lát sau đã thống kê xong.
- Sở trưởng lão, có ba trăm hai mươi hai vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, một trăm tám mươi vạn khối Linh Thạch cực phẩm.
Một trưởng lão Thân Đồ gia rất giỏi tính toán mở miệng nói:
- Đan dược thuốc mười ba loại, đều có công hiệu khác nhau, nhiều nhất có mười hai bình, ít nhất chỉ có hai bình. Có ba mươi hai thanh kiếm khí vương phẩm.
Sở Mộ nói:
- Đưa ta một nửa Linh Thạch và đan dược.
Sở Mộ chậm rãi lướt qua ba mươi hai thanh kiếm khí vương phẩm, chỉ một cái:
- Ba thanh kiếm khí này thuộc về ta, những cái khác là của các người.
Kiếm khí vương phẩm có giá trị không thấp, ba mươi ba thanh thì Sở Mộ vốn sẽ được mười sáu hay mười bảy, nhưng lấy nhiều kiếm khí chỉ vô dụng với hắn. Sở Mộ lựa chọn ba thanh cao cấp nhất trong ba mươi ba thanh kiếm.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 872: Chém giết và thu hoạch (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.