Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 861: Song cục oanh giết (Hạ)
Kiếm kỹ hoàn mỹ có kiếm văn đầu nối cuối rồi như không đầu không đuôi, một thứ huyền diệu khó giải thích.
Trảm Nguyệt chém ra, một số cao thủ biết nhát kiếm của Long Nhất không thể giết Sở Mộ.
Ầm!
Trảm Nguyệt và kiếm quang nâu vàng Phá Sơn Nhạc va chạm.
Răng rắc!
Trảm Nguyệt vỡ thành mấy chục khối, kiếm quang vàng nâu to lớn cũng vỡ vụn. Kliếm quang nâu vàng vụn vỡ như bị Trảm Nguyệt vỡ nát lôi kéo cùng bắn hướng Long Nhất.
Điểm thần kỳ của kiếm kỹ hoàn mỹ bắt đầu thể hiện ra.
Người Lý gia hét to:
- Hay!
Một số cao thủ biểu tình biến đổi. Người Long gia thì từ sắc mặt âm trầm đến biểu tình cực kỳ khó xem. Long Nhất hoàn toàn biến sắc.
Mảnh vụn Trảm Nguyệt và Phá Sơn Trảm bay tới quá nhanh, rậm rạp bao trùm không gian mấy chục thước, kiếm áp khủng bố trùng kích vào người Long Nhất làm lão cảm giác áp lực.
Long Nhất chủ tu kiếm nguyên thổ hệ, lĩnh ngộ Thổ chi áo nghĩa, vốn đã không giỏi về tốc độ, trong tình huống này lão không cách nào né tránh.
Không thể tránh được thì cứng rắn đỡ.
Long Nhất hét to:
- Bất Động Như Núi!
Hai tay Long Nhất giơ kiếm, hậu thổ kiếm nguyên rót vào trọng kiếm, không khí đặc quánh như nước. Trọng kiếm xoay vòng quanh thân Long Nhất, một tầng kiếm ảnh nâu vàng mông lung xuất hiện vòng quanh bốn phía, xoay tròn hội tụ, nháy mắt ngưng tụ thành ảo ảnh một ngọn núi.
Núi kiếm ảnh!
Trên ngọn núi cao ngưng tụ từ kiếm ảnh có các kiếm văn trải đều, nhưng chưa hoàn thiện, chỉ cỡ hai phần ba.
Phá Sơn Trảm là kiếm kỹ công kích của Long Nhất, Bất Động Như Núi là loại kiếm kỹ phòng ngự, thuần phòng ngự.
Về mức độ hoàn thành thì chiêu kiếm kỹ Bất Động Như Núi còn hơn Phá Sơn Trảm, là kiếm kỹ được Long Nhất sáng tạo đầu tiên, lực phòng ngự cực kỳ kinh người giống tên của nó, Bất Động Như Núi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi thanh âm vang lên, mấy chục mảnh nhỏ đều đánh vào núi kiếm ảnh, oanh kích núi kiếm ảnh không ngừng chấn động. Mặt Long Nhất đỏ rực cố gắng rót kiếm nguyên vào giữ cho núi kiếm ảnh không tan vỡ.
Sở Mộ quỷ dị xuất hiện bên cạnh Long Nhất chém ra một kiếm:
- Trảm Thiết!
Một kiếm bình thường nhưng làm Long Nhất dựng đứng lông tơ.
Long Nhất rống to:
- Cút đi!
Long Nhất dốc hết sức ra, kiếm áp khủng bố tàn phá đánh vào Sở Mộ, trọng kiếm vung ra muốn đỡ nhát kiếm của hắn.
Tiếng leng keng vang lên, trước Trảm Thiết, trọng kiếm trong tay Long Nhất bị chặt đứt nhưng lão cũng thành công giảm uy lực nhát kiếm của Sở Mộ. Trảm Thiết chỉ phá núi kiếm ảnh rồi không còn sức bay tiếp, Long Nhất tung chân đá mang theo sức mạnh núi cao giáng xuống Sở Mộ, toàn bộ không gian như bị kéo theo.
Kiếm Giả chủ tu kiếm nhưng trong chiến đấu trừ kiếm ra quyền cước có thể phụ trợ, nhưng ít ai dùng.
Ít không có nghĩa là không có, ít ra Long Nhất biết. Chân của Long Nhất thế mạnh sức nặng, như thể một cước có thể đá nát một ngọn núi, còn tấn công bất ngờ làm Sở Mộ không né kịp.
Long Nhất không biết tại sao lão tu vi cao hơn Sở Mộ nhưng rơi vào hoàn cảnh này, lòng rất ức chế. Long Nhất nhanh chóng thụt lùi, móc một bình sứ ra khỏi ngực, mở nút ném một viên đan dược màu vàng nâu vào miệng.
Ầm!
Đan dược hòa tan, khí thế khủng khiếp gấp mấy lần bộc phát từ người Long Nhất, cả cơ thể lão trướng to một vòng, toàn thân tràn ngập lực lượng khủng bố. Không khí xung quanh bị ảnh hưởng trở nên dính đặc.
Người mắt sắc phát hiện một điều, giật mình kêu lên:
- Thổ Nguyên đan! Long Nhất dùng Thổ Nguyên đan!
Người Thân Đồ gia cười nhạo nói:
- Long gia thật là vì thắng mà không từ thủ đoạn, dùng cả Thổ Nguyên đan.
- Long Nhất vốn đã mạnh, sau khi dùng Thổ Nguyên đan thì kiếm nguyên và độ mạnh thân thể ít nhất lên gấp đôi, lần này Sở Mộ chết chắc.
Tu vi của Long Nhất rất mạnh, mọi người đều biết điều đó. Tuy Sở Mộ bày ra thực lực có thể đối kháng với Long Nhất nhưng tất cả cho rằng đó chỉ là tạm thời, là bùng nổ. Giờ Long Nhất không tiếc mọi giá dùng Thổ Nguyên đan, thực lực tăng vọt gấp đôi, chênh lệch với Sở Mộ càng rõ rệt, hắn thua là cái chắc, thua tức là chết.
Lại một thanh trọng kiếm xuất hiện trong tay Long Nhất, khi múa may tiếng gió rít gào, khí thế hùng dũng từng đợt như sóng biển ầm ầm. Áp lực khủng bố ập đến làm phạm vi mấy thước trở thành cấm khu. Sở Mộ phát hiện hễ đến gần Long Nhất mấy thước sẽ bị ảnh hưởng rõ ràng, tốc độ và phản ứng giảm mạnh.
Sở Mộ nhanh chóng thụt lùi kéo rộng khoảng cách, thầm nghĩ:
- Xem ra ý định dùng Trảm Thiết, Điểm Sát giết đối phương đã mất hiệu lực.
Sở Mộ biết rõ đây là vì tu vi của hắn cách biệt quá xa với đối phương.
Long Nhất lúc này về độ mạnh kiếm nguyên đã tới trình độ Nguyên Cực cảnh viên mãn, lực lượng cơ thể tăng vọt gấp đôi, kết hợp lại có sức bật càng kinh người. Lực lượng siêu mạnh mẽ mang theo sức gió đáng sợ ngăn chặn khả năng áp sát của Sở Mộ.
Trảm Nguyệt hoàn toàn không đủ để đối phó Long Nhất, Trảm Thiết có thể giết lão cũng mất hiệu quả vì không cách nào đến gần.
Nay chỉ còn một cách.
Giọng Long Nhất như sấm sét nổ vang:
- Ha ha ha! Lực lượng cường đại, chết cho ta! Chết chết chết!
Trọng kiếm múa may, từng đợt kiếm nguyên nâu vàng cực kỳ cuồng bạo như thực chất chém ra không trung.
Mỗi kiếm nguyên ẩn chứa kiếm ý cường đại và lực lượng Thổ chi áo nghĩa siêu đáng sợ, cát vàng đầy trời như rồng dài gầm rống, từng con kề sát đất lao hướng Sở Mộ, giương nanh múa vuốt muốn xé xác hắn ra.
Đối diện mấy chục rồng dài cát vàng trông Sở Mộ thật nhỏ bé, hắn hít một hơi thật sâu, sắc mặt càng âm trầm, hắn chậm rãi giơ cao Bát Diện Thiên Hoang kiếm rồi thu về.
Cổ họng Sở Mộ phát ra tiếng gầm như sấm rền:
- Song Cực!
Kiếm từ từ thu về đột nhiên đâm ra, khoảnh khắc, Thủy chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa bộc phát như hai con giao long.
Lần đầu tiên Sở Mộ thi triển kiếm kỹ mới.
Kiếm kỹ này tên là... Song Cực!
Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa như hai con giao long, một con màu lam tựa nước chảy liên miên, một con màu đỏ như dung nham cuồn cuộn, chúng nó dâng lên trong người Sở Mộ tuôn hướng Bát Diện Thiên Hoang kiếm, song song chạy dọc hai bên thân kiếm Bát Diện Thiên Hoang kiếm.
Kiếm ý dâng lên, Thiên Hoang kiếm nguyên rót vào tựa thủy triều.
Thủy chi áo nghĩa là cực độ của nước, Hỏa chi áo nghĩa là cực độ của lửa. Mọi người xoe tròn mắt nhìn kiếm Sở Mộ đâm ra.
- Hắn bị điên sao?
- Định thi triển Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa cùng lúc! Muốn tự sát sao?
Mọi người đều biết áo nghĩa khác nhau có thể dung hợp, về mặt lý luận thì Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa cũng có thể dung hòa nhưng độ khó siêu cao, xác suất thành công siêu thấp.
Kiếm Đạo Độc Thần
Trảm Nguyệt chém ra, một số cao thủ biết nhát kiếm của Long Nhất không thể giết Sở Mộ.
Ầm!
Trảm Nguyệt và kiếm quang nâu vàng Phá Sơn Nhạc va chạm.
Răng rắc!
Trảm Nguyệt vỡ thành mấy chục khối, kiếm quang vàng nâu to lớn cũng vỡ vụn. Kliếm quang nâu vàng vụn vỡ như bị Trảm Nguyệt vỡ nát lôi kéo cùng bắn hướng Long Nhất.
Điểm thần kỳ của kiếm kỹ hoàn mỹ bắt đầu thể hiện ra.
Người Lý gia hét to:
- Hay!
Một số cao thủ biểu tình biến đổi. Người Long gia thì từ sắc mặt âm trầm đến biểu tình cực kỳ khó xem. Long Nhất hoàn toàn biến sắc.
Mảnh vụn Trảm Nguyệt và Phá Sơn Trảm bay tới quá nhanh, rậm rạp bao trùm không gian mấy chục thước, kiếm áp khủng bố trùng kích vào người Long Nhất làm lão cảm giác áp lực.
Long Nhất chủ tu kiếm nguyên thổ hệ, lĩnh ngộ Thổ chi áo nghĩa, vốn đã không giỏi về tốc độ, trong tình huống này lão không cách nào né tránh.
Không thể tránh được thì cứng rắn đỡ.
Long Nhất hét to:
- Bất Động Như Núi!
Hai tay Long Nhất giơ kiếm, hậu thổ kiếm nguyên rót vào trọng kiếm, không khí đặc quánh như nước. Trọng kiếm xoay vòng quanh thân Long Nhất, một tầng kiếm ảnh nâu vàng mông lung xuất hiện vòng quanh bốn phía, xoay tròn hội tụ, nháy mắt ngưng tụ thành ảo ảnh một ngọn núi.
Núi kiếm ảnh!
Trên ngọn núi cao ngưng tụ từ kiếm ảnh có các kiếm văn trải đều, nhưng chưa hoàn thiện, chỉ cỡ hai phần ba.
Phá Sơn Trảm là kiếm kỹ công kích của Long Nhất, Bất Động Như Núi là loại kiếm kỹ phòng ngự, thuần phòng ngự.
Về mức độ hoàn thành thì chiêu kiếm kỹ Bất Động Như Núi còn hơn Phá Sơn Trảm, là kiếm kỹ được Long Nhất sáng tạo đầu tiên, lực phòng ngự cực kỳ kinh người giống tên của nó, Bất Động Như Núi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi thanh âm vang lên, mấy chục mảnh nhỏ đều đánh vào núi kiếm ảnh, oanh kích núi kiếm ảnh không ngừng chấn động. Mặt Long Nhất đỏ rực cố gắng rót kiếm nguyên vào giữ cho núi kiếm ảnh không tan vỡ.
Sở Mộ quỷ dị xuất hiện bên cạnh Long Nhất chém ra một kiếm:
- Trảm Thiết!
Một kiếm bình thường nhưng làm Long Nhất dựng đứng lông tơ.
Long Nhất rống to:
- Cút đi!
Long Nhất dốc hết sức ra, kiếm áp khủng bố tàn phá đánh vào Sở Mộ, trọng kiếm vung ra muốn đỡ nhát kiếm của hắn.
Tiếng leng keng vang lên, trước Trảm Thiết, trọng kiếm trong tay Long Nhất bị chặt đứt nhưng lão cũng thành công giảm uy lực nhát kiếm của Sở Mộ. Trảm Thiết chỉ phá núi kiếm ảnh rồi không còn sức bay tiếp, Long Nhất tung chân đá mang theo sức mạnh núi cao giáng xuống Sở Mộ, toàn bộ không gian như bị kéo theo.
Kiếm Giả chủ tu kiếm nhưng trong chiến đấu trừ kiếm ra quyền cước có thể phụ trợ, nhưng ít ai dùng.
Ít không có nghĩa là không có, ít ra Long Nhất biết. Chân của Long Nhất thế mạnh sức nặng, như thể một cước có thể đá nát một ngọn núi, còn tấn công bất ngờ làm Sở Mộ không né kịp.
Long Nhất không biết tại sao lão tu vi cao hơn Sở Mộ nhưng rơi vào hoàn cảnh này, lòng rất ức chế. Long Nhất nhanh chóng thụt lùi, móc một bình sứ ra khỏi ngực, mở nút ném một viên đan dược màu vàng nâu vào miệng.
Ầm!
Đan dược hòa tan, khí thế khủng khiếp gấp mấy lần bộc phát từ người Long Nhất, cả cơ thể lão trướng to một vòng, toàn thân tràn ngập lực lượng khủng bố. Không khí xung quanh bị ảnh hưởng trở nên dính đặc.
Người mắt sắc phát hiện một điều, giật mình kêu lên:
- Thổ Nguyên đan! Long Nhất dùng Thổ Nguyên đan!
Người Thân Đồ gia cười nhạo nói:
- Long gia thật là vì thắng mà không từ thủ đoạn, dùng cả Thổ Nguyên đan.
- Long Nhất vốn đã mạnh, sau khi dùng Thổ Nguyên đan thì kiếm nguyên và độ mạnh thân thể ít nhất lên gấp đôi, lần này Sở Mộ chết chắc.
Tu vi của Long Nhất rất mạnh, mọi người đều biết điều đó. Tuy Sở Mộ bày ra thực lực có thể đối kháng với Long Nhất nhưng tất cả cho rằng đó chỉ là tạm thời, là bùng nổ. Giờ Long Nhất không tiếc mọi giá dùng Thổ Nguyên đan, thực lực tăng vọt gấp đôi, chênh lệch với Sở Mộ càng rõ rệt, hắn thua là cái chắc, thua tức là chết.
Lại một thanh trọng kiếm xuất hiện trong tay Long Nhất, khi múa may tiếng gió rít gào, khí thế hùng dũng từng đợt như sóng biển ầm ầm. Áp lực khủng bố ập đến làm phạm vi mấy thước trở thành cấm khu. Sở Mộ phát hiện hễ đến gần Long Nhất mấy thước sẽ bị ảnh hưởng rõ ràng, tốc độ và phản ứng giảm mạnh.
Sở Mộ nhanh chóng thụt lùi kéo rộng khoảng cách, thầm nghĩ:
- Xem ra ý định dùng Trảm Thiết, Điểm Sát giết đối phương đã mất hiệu lực.
Sở Mộ biết rõ đây là vì tu vi của hắn cách biệt quá xa với đối phương.
Long Nhất lúc này về độ mạnh kiếm nguyên đã tới trình độ Nguyên Cực cảnh viên mãn, lực lượng cơ thể tăng vọt gấp đôi, kết hợp lại có sức bật càng kinh người. Lực lượng siêu mạnh mẽ mang theo sức gió đáng sợ ngăn chặn khả năng áp sát của Sở Mộ.
Trảm Nguyệt hoàn toàn không đủ để đối phó Long Nhất, Trảm Thiết có thể giết lão cũng mất hiệu quả vì không cách nào đến gần.
Nay chỉ còn một cách.
Giọng Long Nhất như sấm sét nổ vang:
- Ha ha ha! Lực lượng cường đại, chết cho ta! Chết chết chết!
Trọng kiếm múa may, từng đợt kiếm nguyên nâu vàng cực kỳ cuồng bạo như thực chất chém ra không trung.
Mỗi kiếm nguyên ẩn chứa kiếm ý cường đại và lực lượng Thổ chi áo nghĩa siêu đáng sợ, cát vàng đầy trời như rồng dài gầm rống, từng con kề sát đất lao hướng Sở Mộ, giương nanh múa vuốt muốn xé xác hắn ra.
Đối diện mấy chục rồng dài cát vàng trông Sở Mộ thật nhỏ bé, hắn hít một hơi thật sâu, sắc mặt càng âm trầm, hắn chậm rãi giơ cao Bát Diện Thiên Hoang kiếm rồi thu về.
Cổ họng Sở Mộ phát ra tiếng gầm như sấm rền:
- Song Cực!
Kiếm từ từ thu về đột nhiên đâm ra, khoảnh khắc, Thủy chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa bộc phát như hai con giao long.
Lần đầu tiên Sở Mộ thi triển kiếm kỹ mới.
Kiếm kỹ này tên là... Song Cực!
Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa như hai con giao long, một con màu lam tựa nước chảy liên miên, một con màu đỏ như dung nham cuồn cuộn, chúng nó dâng lên trong người Sở Mộ tuôn hướng Bát Diện Thiên Hoang kiếm, song song chạy dọc hai bên thân kiếm Bát Diện Thiên Hoang kiếm.
Kiếm ý dâng lên, Thiên Hoang kiếm nguyên rót vào tựa thủy triều.
Thủy chi áo nghĩa là cực độ của nước, Hỏa chi áo nghĩa là cực độ của lửa. Mọi người xoe tròn mắt nhìn kiếm Sở Mộ đâm ra.
- Hắn bị điên sao?
- Định thi triển Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa cùng lúc! Muốn tự sát sao?
Mọi người đều biết áo nghĩa khác nhau có thể dung hợp, về mặt lý luận thì Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa cũng có thể dung hòa nhưng độ khó siêu cao, xác suất thành công siêu thấp.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 861: Song cục oanh giết (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.