Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 856: Làm quen

Thân Đồ Vô Địch liếc qua Sở Mộ lại nhìn sắc mặt của Long Thiên Sơn, hơi hiểu điều gì. Nhưng tâm tình Thân Đồ Vô Địch đang rất tốt, gã gật đầu đồng ý Long Thiên Sơn rời đi. Trong mắt Thân Đồ Vô Địch thì Long Thiên Sơn chỉ là một người không quan trọng.

- Long huynh, trước khi rời đi ta có một lời khuyên.

Thân Đồ Vô Địch lên tiếng:

- Sở huynh là bằng hữu tốt của Thân Đồ Vô Địch ta, có ân tình lớn với ta. Từ nay chuyện của Sở huynh là của Thân Đồ Vô Địch ta đây, hy vọng Long huynh đừng vì chút chuyện nhỏ không quan trọng mà làm lỡ chính mình.

Đám người không hiểu nhưng Long Thiên Sơn biết rõ Thân Đồ Vô Địch đang cảnh cáo gã không được tấn công Sở Mộ, không thì Thân Đồ Vô Địch sẽ không đứng nhìn.

Long Thiên Sơn trầm giọng nói, bước nhanh rời đi:

- Ta nhớ kỹ, nhưng Long Thiên Sơn ta đây tuy có chút năng lực lại chưa phải gia chủ, có vài việc ta không thể tự quyết định.

Long Thiên Sơn rời đi không ảnh hưởng tâm tình của đám người, vì Sở Mộ một kiếm đánh bại Dương Vô Địch khiến mọi người hào hứng hơn, ai nấy kính rượu hắn, hỏi cái này cái kia, đều muốn kết bạn với hắn.

Bọn họ không ngốc, thoạt trông Sở Mộ mới đột phá Nguyên Cực cảnh chưa được một năm nhưng hắn trẻ tuổi hơn họ nhiều, có kiếm thuật khiến người kinh dị càng làm bọn họ hiểu rằng Kiếm Giả như Sở Mộ miễn không chết yểu thì thành tựu tương lai chắc chắn cao hơn bọn họ.

Quen cường giả tương lai tất nhiên là chuyện đáng vui đáng mừng, đồ ngốc đắc tội hắn.

Bọn họ chợt nhớ tới Long Thiên Sơn rời đi, tuy không rõ xảy ra chuyện gì nhưng không ai ngốc, bọn họ có suy đoán của mình, thầm cười nhạo Long Thiên Sơn.


Sở Mộ không từ chối ý tốt của người khác nhưng cũng không cố ý hùa theo, hắn giữ tính cách của mình, tùy ý ứng đáp nhưng không đào sâu, đám người không dám làm gì hắn.

Nhiều người hỏi Sở Mộ về kiếm thuật, hắn trả lời đơn giản nhưng chọt thẳng điểm yếu làm người ta rất khâm phục.

Nhiều người đi lên luận bàn kiếm thuật, sau khi luận bàn lại hỏi Sở Mộ, hắn không tiếc chỉ điểm khiến bọn họ rất vui.

Qua hơn nửa ngày thì tạm dừng kiếm thuật, bắt đầu giao dịch. Giao dịch là một giai đoạn kèm theo trong đại hội luận kiếm, các Kiếm Giả tham gia đại hội luận kiếm lấy báu vật ra nhìn có ai cần không, hoặc dùng Linh Thạch mua lại, hoặc trao đổi.

Rất nhanh màn đêm buông xuống, đại hội luận kiếm hôm nay tới đây là chấm dứt. Đám người chắp tay từ biệt Thân Đồ Vô Địch, Sở Mộ. Nguyên tầng ba Kim Sa quán chỉ còn lại Sở Mộ, Thân Đồ Vô Địch và Dương Vô Địch quyết tâm theo đuôi hắn.

Thân Đồ Vô Địch thở dài, câu nói tràn đầy kính nể:

- Sở huynh tuổi còn trẻ mà kiếm thuật đã đáng sợ như vậy, thật là quỷ thần khó lường, không biết Sở huynh làm sao tu luyện được nữa.

Dương Vô Địch nhìn Sở Mộ chằm chằm, hắn mỉm cười nói:

- Bỏ ra chút thời gian, bỏ công nhiều chút là được.

Thân Đồ Vô Địch thở dài:


- Làm sao đơn giản như Sở huynh nói, điều này cũng cần thiên phú.

Dương Vô Địch rất đồng ý.

Luyện kiếm không phải trả giá thời gian, công sức là có thể luyện tốt, không thể thiếu thiên phú.

Không có thiên phú cũng không muốn cố gắng thì không thành công được gì. Không chút thiên phú mà cố gắng khắc khổ, mỗi tiến bộ một chút đều vô cùng khó khăn, cuối cùng thành tựu có hạn.

Tuy trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ lòng người, nhưng chênh lệch giữa có thiên phú và không là rất rõ ràng.

Người có thiên phú vừa chịu cần cù khắc khổ mới lên đỉnh cao, thành người có một không hai.

Sở Mộ, Dương Vô Địch, Thân Đồ Vô Địch đều hiểu đạo lý này.

Thân Đồ Vô Địch đứng dậy, hai tay cầm ly uống cạn:

- Sở huynh, lần này không nhờ huynh thì đại hội luận kiếm sẽ vì ta mà để lại vết nhơ, danh tiếng Thân Đồ gia cũng bị tổn hại. Tóm lại nếu không có Sở huynh ra tay thì hậu quả rất nghiêm trọng, xin kính huynh một ly!

Sở Mộ cảm nhận được Thân Đồ Vô Địch chân thành muốn kết bạn, hắn giơ ly uổng cạn.

Thân Đồ Vô Địch tự rót rượu, lại giơ hướng Dương Vô Địch:

- Và Dương huynh cùng tên với ta, tuy kiếm thuật của huynh không bằng Sở huynh nhưng cao hơn ta, khiến ta rất phục. Ta thua tâm phục khẩu phục dưới kiếm của huynh, ta xin kính một ly.

Dương Vô Địch nói chuyện ngắn gọn, giơ ly lên uống cạn một hơi:

- Khách sáo.

Thân Đồ Vô Địch nói:

- Thân Đồ Vô Địch ta may mắn được quen Sở huynh và Dương huynh, vì điều này xin kính hai vị thêm một ly!

May mắn đây là rượu trái cây, có mùi rượu nhưng độ cồn không cao nên uống nhiều cũng không say.

- Sở huynh, cho ta hỏi một câu, hy vọng huynh đừng thấy ta lỗ mãng.

Thân Đồ Vô Địch đặt ly rượu xuống:

- Không biết Sở huynh và Lý gia có quan hệ gì?

Sở Mộ ngẫm nghĩ, trả lời:

- Ta từng nhận ân huệ của một vị lão tổ Lý gia, nhận ủy thác trong phạm vi năng lực của mình giúp đỡ Lý gia đôi chút, để Lý gia yên ổn đứng vững, từ từ phát triển lớn mạnh.


- Ừm! Lý gia chỉ là gia tộc nhỏ, không đáng gì trong nguyên quận Kim Sa. Lần này xung đột với Long gia e rằng sẽ khiến Lý gia bị hủy diệt.

Thân Đồ Vô Địch sắp xếp ngôn từ:

- Không phải ta khinh thường Sở huynh mà vì Long gia là gia tộc thứ ba trong quận Kim Sa, nội tình thâm sâu hơn ngàn năm, cao thủ Nguyên Cực cảnh trong tộc ít nhất cỡ mười mấy người. Nghe đồn lão tổ Long gia có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn, cực kỳ mạnh, nhưng đã mấy chục năm chưa xuất hiện. Với thực lực của Sở huynh đối kháng nguyên Long gia là rất khó khăn, không sáng suốt. Nếu Sở huynh muốn thì Thân Đồ gia sẽ phát ra thông cáo che chở Lý gia, cũng điều giải mâu thuẫn giữa Sở huynh và Long gia, không biết ý của Sở huynh thế nào?

Sở Mộ nói:

- Nếu Long gia chịu bỏ qua thì ta không có ý kiến.

Sở Mộ thầm tính toán, hắn có rất nhiều phiền phức nên bớt được cái nào hay cái đó.

Thân Đồ Vô Địch làm việc dứt khoát nhanh nhẹn, cộng thêm muốn làm quen với Sở Mộ nên tất nhiên làm việc ổn thỏa:

- Tốt, Sở huynh quả nhiên là người cầm được cũng buông được, người làm việc lớn phải có yếu tố này. Đêm nay ta trở lại sẽ nhắc chuyện đó với phụ thân của ta nhanh chóng xử lý.

Hai bên trò chuyện một lúc, tán dóc các tin đồn, kiến thức đủ chuyện trên đời. Có một số Sở Mộ chưa từng nghe nói, làm kiến thức của hắn rộng lớn hơn.

Đến đêm khuya Sở Mộ từ biệt Thân Đồ Vô Địch rời khỏi Kim Sa quán, Dương Vô Địch đi theo hắn.

Đến Lý gia, Sở Mộ thấy một bóng người đứng trước cửa, là Lý Thải Đồng. Hình như Lý Thải Đồng đứng chờ rất lâu, khi thấy Sở Mộ trở về thì rất vui.

Kiếm Đạo Độc Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần Truyện Kiếm Đạo Độc Thần Story Chương 856: Làm quen
10.0/10 từ 35 lượt.
loading...