Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 833: Tổn hại nặng Tư Đồ Phong (Hạ)
Tư Đồ Phong nói thẳng:
- Miễn Sở huynh đồng ý hiệu lực cho ta thì ta đối xử với Sở huynh tựa như tay chân, chờ khi ta trở thành thiếu chủ Tư Đồ gia thì Sở huynh sẽ hưởng thụ tất cả tài nguyên trong gia tộc, tăng nhanh thực lực hơn nữa.
Lúc trước uy hiếp giờ thì dụ dỗ, rõ ràng Tư Đồ Phong muốn dùng ‘bí mật’ bắt ép Sở Mộ, khiến hắn khuất nhục làm tay sai cho gã.
Nếu Sở Mộ khuất phục thì kiếm tâm bị tổn hại, sau này dù có thể tu luyện đến Kiếm Tôn, thậm chí có cơ duyên trở thành Kiếm Vương nhưng chắc chắn là Kiếm Vương nhỏ yếu, càng đừng mơ đến tự sáng tạo kiếm đạo.
- Trước kia ta từng hỏi một người một câu.
Sở Mộ thở hắt ra, lạnh nhạt nói:
- Giữa rắc rối chưa đến và bị uy hiếp mà khuất phục thì ta chọn cái nào? Các người nói xem?
Tư Đồ Phong biến sắc mặt sau đó lạnh lùng cười:
- Nếu là người thông minh thì nên chọn khuất phục.
Kiếm vệ Nguyên Cực cảnh viên mãn đứng cạnh Tư Đồ Phong thì trợn to mắt, sát khí cực kỳ sắc bén bộc phát như muốn đâm thủng Sở Mộ.
Sở Mộ truyền âm:
- Tiền bối, lần này làm phiền tiền bối rồi.
- Với thực lực hiện nay của ngươi đúng là hơi khó đối phó với hai người kia.
Tu La Kiếm Vương trả lời:
- Nếu bị một người trốn toát, tin tức truyền ra sẽ rất rắc rối cho ngươi.
Tu La Kiếm Vương dứt lời, tiểu kiếm đỏ thẫm trước ngực Sở Mộ tự động bay lên, tỏa ánh sáng đỏ. Ngay sau đó tiểu kiếm đỏ thẫm nhanh chóng biến lớn, thân thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương lại xuất hiện.
Trải qua hơn một năm tĩnh tu, thân thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương đã ngưng thực hơn lúc trước một chút.
Tư Đồ Phong và kiếm vệ Nguyên Cực cảnh viên mãn trợn to mắt, biểu tình khó tin. Cảnh tượng trước mắt vượt sức tưởng tượng của họ.
Sở Mộ nói:
- Bây giờ sẽ tiễn các ngươi xuống dưới chơi với hắn.
Tu La Kiếm Vương cầm Tu La kiếm vung lên không mang theo chút khói lửa trần gian.
Tư Đồ Phong sợ hãi bay mất hồn vía, vội rống to:
- Khoan đã!
Trung niên kiếm vệ rút kiếm ra quát to, lắc người chặn trước mặt Tư Đồ Phong, tất cả lực lượng tuôn ra tụ vào thanh kiếm, cực kỳ rực rỡ, đây là nhát kiếm mạnh nhất cả đời gã.
Nhưng bọn họ thậm chí không có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn, thật yếu ớt trước kiếm của Tu La Kiếm Vương cổ xưa, dù gã chỉ còn thể thần hồn vẫn đủ sức giết Kiếm Tôn.
Một tia chớp đỏ xẹt qua chân trời chặt đứt một kích cực hạn của Kiếm Giả trung niên kiếm vệ, khoảnh khắc một phần ngàn giây vụt qua thân thể gã nhưng người Tư Đồ Phong tỏa ánh sáng đã chặn lại.
Răng rắc!
Ánh sáng trên người Tư Đồ Phong vỡ vụn như vỏ trứng, tia điện đỏ rực tan biến.
Tư Đồ Phong phản ứng lại ngay, kiếm nguyên phun dũng, một tầng huyết quang tuôn trào từ người gã hóa thành lửa đỏ như máu cháy hừng hực, toát ra hơi thở khủng bố không gì sánh bằng.
Bùm!
Tư Đồ Phong vọt lên cao, xoay người định bỏ chạy.
Sở Mộ quát to:
- Trảm Nguyệt!
Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra khỏi vỏ, trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không bay ra với tốc độ càng nhanh hơn đuổi theo Tư Đồ Phong.
Bùm!
Tư Đồ Phong hộc búng máu, vô số ngọn lửa đỏ bắn tung tóe, tốc độ của gã lại tăng vọt, chớp mắt biến mất trong tầm nhìn của Sở Mộ, Tu La Kiếm Vương.
Sở Mộ biểu tình cực kỳ khó xem, không ngờ Tu La Kiếm Vương đã ra tay mà Tư Đồ Phong vẫn chạy thoát được.
- Trên người của hắn có báu vật hộ thân nên mới chặn được một kiếm của ta, sau đó thi triển một môn bí pháp thiêu đốt máu và kiếm nguyên đổi lấy tốc độ kinh người.
Tu La Kiếm Vương chậm rãi nói:
- Áp lực ở nơi này khiến thể thần hồn của ta khó chịu nên phản ứng chậm chút do đó không bắt được hắn. Nhưng ngươi dừng lo, sau khi thi triển bí pháp luyện độn này sẽ có tác dụng phụ rất lớn, hắn lại bị ngươi chém trúng một nhát. Khi bí pháp ngừng lại thì dù hắn không chết cũng sẽ bị tổn hại nặng hôn mê. Trên mảnh đất như Cổ Kiếm Mộ thì hắn rất khó sống tiếp.
Sắc mặt Sở Mộ bình thường trở lại, lòng rất ngạc nhiên. Cổ Kiếm Mộ thật kỳ lạ, thể thần hồn như Tu La Kiếm Vương cũng bị áp chế, làm gã phản ứng chậm một nhịp nên Tư Đồ Phong mới chạy trốn được.
Nhưng như Tu La Kiếm Vương đã nói, Tư Đồ Phong sử dụng bí pháp huyết độn chạy trốn lại bị Trảm Nguyệt của Sở Mộ đánh trúng, dù gã không chết thì cũng hấp hối.
Bùm!
Ánh sáng đỏ thẫm như ngọn lửa tựa sao băng từ trên trời rơi xuống đập mạnh vào một bia mộ màu xám. Cả người co gập lưng, nhìn là biết xương cột sống đã đứt hoàn toàn, máu nhỏ tí tách trên bia mộ.
Giây sau bia mộ tỏa ánh sáng xám quỷ dị, có khói xám bốc lên từ bia mộ chui vào xác Tư Đồ Phong.
Răng rắc! Răng rắc!
Xác Tư Đồ Phong nhúc nhích bị bẻ thẳng, gã quái dị dứng trên bia mộ.
Vèo!
Tư Đồ Phong vọt lên rồi đáp xuống đất ngay cạnh bia mộ, mắt màu xám quỷ dị, khuôn mặt tuấn tú có các dòng khí xám chuyển động trông rất dữ tợn, tà ác làm cho người ta sợ hãi.
Thân thể phát ra tiếng xương kêu răng rắc, người Tư Đồ Phong co giật dần cao lên rồi thấp dần, cuối cùng trở lại như cũ, màu mắt xám đổi thành đen.
Tư Đồ Phong hé môi trúc trắc nói:
- Bao nhiêu năm rồi... rốt cuộc ta sống lại...
Tư Đồ Phong lắc người hóa thành luồng sáng nhanh chóng rời đi, tốc độ đáng sợ kinh người.
- Lần này ta quyết vào tầng thứ bốn!
***
Tu La Kiếm Vương lên tiếng:
- Ngừng!
Sở Mộ chợt ngừng bước, xung quanh là bia mộ.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Ngươi xem thử bia mộ xung quanh có gì khác biệt?
Sở Mộ nhìn từng bia mộ, cau mày. Xung quanh không có nhiều bia mộ, chỉ tám cái, so với bia mộ lúc trước hắn thấy thì chúng to hơn gấp đôi.
Mỗi bia mộ toát ra dao động hơi thở kinh người, cực kỳ đậm đặc, màu mỗi bia mộ khác nhau.
Sở Mộ liếc mắt qua, màu tám bia mộ là đỏ, lam nhạt, nâu, vàng, lục, thanh, tím, băng lam. Chúng phát ra hơi thở chất chứa chết chóc mãnh liệt, còn kèm theo nóng cháy, dịu dàng, dày nặng, sắc bén, sức sống, phiêu dật, nổ tung, băng hàn vân vân.
Sở Mộ thì thào:
- Kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi...
- Đúng rồi, tám khối bia mộ là tám tướng kiếm bia, lối vào tầng thứ bốn.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Tuy có một số Kiếm Giả đến đây sẽ cảm thấy tám tướng kiếm bia rất đặc biệt nhưng bọn họ không biết cách mở ra, không thể mở lối vào tầng thứ bốn để đi vào trong được.
Bóng người chợt lóe từ xa bay nhanh đến, xuất hiện chỗ tám tướng kiếm bia. Bọn họ thấy Sở Mộ đầu tiên là bất ngờ, sau đó nhìn người khác, lộ biểu tình cảnh giác.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Miễn Sở huynh đồng ý hiệu lực cho ta thì ta đối xử với Sở huynh tựa như tay chân, chờ khi ta trở thành thiếu chủ Tư Đồ gia thì Sở huynh sẽ hưởng thụ tất cả tài nguyên trong gia tộc, tăng nhanh thực lực hơn nữa.
Lúc trước uy hiếp giờ thì dụ dỗ, rõ ràng Tư Đồ Phong muốn dùng ‘bí mật’ bắt ép Sở Mộ, khiến hắn khuất nhục làm tay sai cho gã.
Nếu Sở Mộ khuất phục thì kiếm tâm bị tổn hại, sau này dù có thể tu luyện đến Kiếm Tôn, thậm chí có cơ duyên trở thành Kiếm Vương nhưng chắc chắn là Kiếm Vương nhỏ yếu, càng đừng mơ đến tự sáng tạo kiếm đạo.
- Trước kia ta từng hỏi một người một câu.
Sở Mộ thở hắt ra, lạnh nhạt nói:
- Giữa rắc rối chưa đến và bị uy hiếp mà khuất phục thì ta chọn cái nào? Các người nói xem?
Tư Đồ Phong biến sắc mặt sau đó lạnh lùng cười:
- Nếu là người thông minh thì nên chọn khuất phục.
Kiếm vệ Nguyên Cực cảnh viên mãn đứng cạnh Tư Đồ Phong thì trợn to mắt, sát khí cực kỳ sắc bén bộc phát như muốn đâm thủng Sở Mộ.
Sở Mộ truyền âm:
- Tiền bối, lần này làm phiền tiền bối rồi.
- Với thực lực hiện nay của ngươi đúng là hơi khó đối phó với hai người kia.
Tu La Kiếm Vương trả lời:
- Nếu bị một người trốn toát, tin tức truyền ra sẽ rất rắc rối cho ngươi.
Tu La Kiếm Vương dứt lời, tiểu kiếm đỏ thẫm trước ngực Sở Mộ tự động bay lên, tỏa ánh sáng đỏ. Ngay sau đó tiểu kiếm đỏ thẫm nhanh chóng biến lớn, thân thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương lại xuất hiện.
Trải qua hơn một năm tĩnh tu, thân thể thần hồn của Tu La Kiếm Vương đã ngưng thực hơn lúc trước một chút.
Tư Đồ Phong và kiếm vệ Nguyên Cực cảnh viên mãn trợn to mắt, biểu tình khó tin. Cảnh tượng trước mắt vượt sức tưởng tượng của họ.
Sở Mộ nói:
- Bây giờ sẽ tiễn các ngươi xuống dưới chơi với hắn.
Tu La Kiếm Vương cầm Tu La kiếm vung lên không mang theo chút khói lửa trần gian.
Tư Đồ Phong sợ hãi bay mất hồn vía, vội rống to:
- Khoan đã!
Trung niên kiếm vệ rút kiếm ra quát to, lắc người chặn trước mặt Tư Đồ Phong, tất cả lực lượng tuôn ra tụ vào thanh kiếm, cực kỳ rực rỡ, đây là nhát kiếm mạnh nhất cả đời gã.
Nhưng bọn họ thậm chí không có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn, thật yếu ớt trước kiếm của Tu La Kiếm Vương cổ xưa, dù gã chỉ còn thể thần hồn vẫn đủ sức giết Kiếm Tôn.
Một tia chớp đỏ xẹt qua chân trời chặt đứt một kích cực hạn của Kiếm Giả trung niên kiếm vệ, khoảnh khắc một phần ngàn giây vụt qua thân thể gã nhưng người Tư Đồ Phong tỏa ánh sáng đã chặn lại.
Răng rắc!
Ánh sáng trên người Tư Đồ Phong vỡ vụn như vỏ trứng, tia điện đỏ rực tan biến.
Tư Đồ Phong phản ứng lại ngay, kiếm nguyên phun dũng, một tầng huyết quang tuôn trào từ người gã hóa thành lửa đỏ như máu cháy hừng hực, toát ra hơi thở khủng bố không gì sánh bằng.
Bùm!
Tư Đồ Phong vọt lên cao, xoay người định bỏ chạy.
Sở Mộ quát to:
- Trảm Nguyệt!
Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra khỏi vỏ, trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không bay ra với tốc độ càng nhanh hơn đuổi theo Tư Đồ Phong.
Bùm!
Tư Đồ Phong hộc búng máu, vô số ngọn lửa đỏ bắn tung tóe, tốc độ của gã lại tăng vọt, chớp mắt biến mất trong tầm nhìn của Sở Mộ, Tu La Kiếm Vương.
Sở Mộ biểu tình cực kỳ khó xem, không ngờ Tu La Kiếm Vương đã ra tay mà Tư Đồ Phong vẫn chạy thoát được.
- Trên người của hắn có báu vật hộ thân nên mới chặn được một kiếm của ta, sau đó thi triển một môn bí pháp thiêu đốt máu và kiếm nguyên đổi lấy tốc độ kinh người.
Tu La Kiếm Vương chậm rãi nói:
- Áp lực ở nơi này khiến thể thần hồn của ta khó chịu nên phản ứng chậm chút do đó không bắt được hắn. Nhưng ngươi dừng lo, sau khi thi triển bí pháp luyện độn này sẽ có tác dụng phụ rất lớn, hắn lại bị ngươi chém trúng một nhát. Khi bí pháp ngừng lại thì dù hắn không chết cũng sẽ bị tổn hại nặng hôn mê. Trên mảnh đất như Cổ Kiếm Mộ thì hắn rất khó sống tiếp.
Sắc mặt Sở Mộ bình thường trở lại, lòng rất ngạc nhiên. Cổ Kiếm Mộ thật kỳ lạ, thể thần hồn như Tu La Kiếm Vương cũng bị áp chế, làm gã phản ứng chậm một nhịp nên Tư Đồ Phong mới chạy trốn được.
Nhưng như Tu La Kiếm Vương đã nói, Tư Đồ Phong sử dụng bí pháp huyết độn chạy trốn lại bị Trảm Nguyệt của Sở Mộ đánh trúng, dù gã không chết thì cũng hấp hối.
Bùm!
Ánh sáng đỏ thẫm như ngọn lửa tựa sao băng từ trên trời rơi xuống đập mạnh vào một bia mộ màu xám. Cả người co gập lưng, nhìn là biết xương cột sống đã đứt hoàn toàn, máu nhỏ tí tách trên bia mộ.
Giây sau bia mộ tỏa ánh sáng xám quỷ dị, có khói xám bốc lên từ bia mộ chui vào xác Tư Đồ Phong.
Răng rắc! Răng rắc!
Xác Tư Đồ Phong nhúc nhích bị bẻ thẳng, gã quái dị dứng trên bia mộ.
Vèo!
Tư Đồ Phong vọt lên rồi đáp xuống đất ngay cạnh bia mộ, mắt màu xám quỷ dị, khuôn mặt tuấn tú có các dòng khí xám chuyển động trông rất dữ tợn, tà ác làm cho người ta sợ hãi.
Thân thể phát ra tiếng xương kêu răng rắc, người Tư Đồ Phong co giật dần cao lên rồi thấp dần, cuối cùng trở lại như cũ, màu mắt xám đổi thành đen.
Tư Đồ Phong hé môi trúc trắc nói:
- Bao nhiêu năm rồi... rốt cuộc ta sống lại...
Tư Đồ Phong lắc người hóa thành luồng sáng nhanh chóng rời đi, tốc độ đáng sợ kinh người.
- Lần này ta quyết vào tầng thứ bốn!
***
Tu La Kiếm Vương lên tiếng:
- Ngừng!
Sở Mộ chợt ngừng bước, xung quanh là bia mộ.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Ngươi xem thử bia mộ xung quanh có gì khác biệt?
Sở Mộ nhìn từng bia mộ, cau mày. Xung quanh không có nhiều bia mộ, chỉ tám cái, so với bia mộ lúc trước hắn thấy thì chúng to hơn gấp đôi.
Mỗi bia mộ toát ra dao động hơi thở kinh người, cực kỳ đậm đặc, màu mỗi bia mộ khác nhau.
Sở Mộ liếc mắt qua, màu tám bia mộ là đỏ, lam nhạt, nâu, vàng, lục, thanh, tím, băng lam. Chúng phát ra hơi thở chất chứa chết chóc mãnh liệt, còn kèm theo nóng cháy, dịu dàng, dày nặng, sắc bén, sức sống, phiêu dật, nổ tung, băng hàn vân vân.
Sở Mộ thì thào:
- Kim mộc thủy hỏa thổ phong băng lôi...
- Đúng rồi, tám khối bia mộ là tám tướng kiếm bia, lối vào tầng thứ bốn.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Tuy có một số Kiếm Giả đến đây sẽ cảm thấy tám tướng kiếm bia rất đặc biệt nhưng bọn họ không biết cách mở ra, không thể mở lối vào tầng thứ bốn để đi vào trong được.
Bóng người chợt lóe từ xa bay nhanh đến, xuất hiện chỗ tám tướng kiếm bia. Bọn họ thấy Sở Mộ đầu tiên là bất ngờ, sau đó nhìn người khác, lộ biểu tình cảnh giác.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 833: Tổn hại nặng Tư Đồ Phong (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.