Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 831: Cổ Kiếm Mộ
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Có tiếng rít kinh người, bão tố hoàng kim như từ trên trời ập xuống, tiếng vù vù ù tai không chỗ không ở. Gió thổi qua Sở Mộ làm kiếm cương hộ thể dao động như sắp bị thổi tan. Sở Mộ tăng mạnh truyền ra Thiên Hoang kiếm nguyên cưỡng ép ổn định kiếm cương hộ thể.
Cơn gió cực kỳ đáng sợ, nếu thiếu phòng hộ bị thổi trúng người thì dù là Thiên Hoang kiếm thể đệ nhị trọng thì Sở Mộ không dám bảo đảm có thể chống đỡ bao lâu trong bão tố thổi không ngừng.
Giây sau bùm một tiếng, cát vàng tiếp tục nổ tung, một ngọn lửa đỏ thẫm phun ra như suối bắn lên cao trăm thước, nhiệt độ cao siêu kinh khủng khuếch tán. Nhiệt độ không khí xung quanh nháy mắt tăng lên gấp mười lần, nóng cháy khó chịu.
Địa hỏa!
Nhiệt độ của địa hỏa quá cao, không thua gì Thanh Cương Hỏa cần dùng để rèn kiếm khí vương phẩm, cũng cuồng bạo hơn Thanh Cương Hỏa. Nếu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bị đụng trúng rất có thể sẽ chết ngay tại chỗ.
Dù là Sở Mộ cũng không muốn lấy thân thử lửa.
May mà Sở Mộ đang ở trên cao ngàn thước, dù địa hỏa lợi hại đến mấy cũng không thể phun trúng hắn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Loại động tĩnh này chắc là Cổ Kiếm Mộ xuất hiện rồi.
Sở Mộ hóa thành luồng sáng nhanh như tia chớp bắn đi.
Cùng lúc đó, trên bầu trời Phong Hỏa đại sa mạc lần lượt có bóng người bay vụt qua, có đi một mình, có hai, ba người, có tốp năm, sáu người.
Thậm chí có Kiếm Giả lưng mọc đôi cánh kiếm khí, rõ ràng là Khí Hải cảnh. Nhưng xung quanh có mấy Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bảo vệ người đó, chắc xuất thân không tầm thường.
Sở Mộ đứng xa nhìn trước mặt, cùng với Phong Hỏa đại sa mạc chấn động là bóng tối hiện ra như cái miệng cự thú viễn cổ há rộng tùy thời nuốt hết mọi sinh linh.
Khi Sở Mộ chạy tới đây đã có mấy trăm Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh xuất hiện, hoặc đi lẻ hoặc tụ thành nhóm. Ai nấy biểu tình kinh thán nhìn lối vào to lớn cổ xưa, bỗng cảm thấy mình thật hỏ bé.
Sở Mộ ngước nhìn lối vào, đen ngòm như lỗ đen toát ra hơi thở khiến người run rẩy teo tim, vô cùng bí ẩn. Nguyên lối vào cao trăm thước, tựa như một ngọn đồi màu đen đứng sững trên Phong Hỏa đại sa mạc.
Lối vào đen như mực là lối vào Cổ Kiếm Mộ duy nhất, muốn đi vào Cổ Kiếm Mộ thì phải bước vô lối vào trông hết sức đáng sợ này.
Tuy đi qua lối vào này sẽ không có nguy hiểm gì nhưng hơi thở đó khiến người run rẩy, người nhát gan không dám đi vào.
Trong óc Sở Mộ nổi lên tin tức liên quan Cổ Kiếm Mộ:
- Cổ Kiếm Mộ có ba tầng, tầng trên nguy hiểm hơn tầng dưới, nhưng thu hoạch cũng càng lớn. Tầng thứ nhất thích hợp cho Khí Hải cảnh, tầng thứ hai thích hợp với Cửu Chuyển cảnh, tầng thứ ba thích hợp Nguyên Cực cảnh.
Tuy nói tầng thứ hai thích hợp của Phong Hỏa đại sa mạc với Cửu Chuyển cảnh nhưng sự thật là ít có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh đi ra ngoài, nên hầu như không có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh tới đây.
Giọng Tu La Kiếm Vương đột nhiên vang lên chui vào tia Sở Mộ:
- Từ thực tế thì tầng thứ nhất Cổ Kiếm Mộ thích hợp Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Hào, tầng thứ hai thích hợp Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường, tầng thứ ba dànhh cho Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cường đại.
Tu La Kiếm Vương là Kiếm Vương cổ xưa, kiến thức hơn xa Sở Mộ. Tu La Kiếm Vương từng đến Cổ Kiếm Mộ nên hiểu nhiều hơn Sở Mộ.
Sở Mộ không hiểu hết về Cổ Kiếm Mộ, nên hắn bèn hỏi:
- Chờ ngươi đi vào thì biết.
Tu La Kiếm Vương bổ sung thêm:
- Với thực lực của ngươi đi qua tầng một, tầng hai hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng lên tầng ba nhớ hết sức cẩn thận.
Sở Mộ nghe vậy càng có hứng thú với đúc kiếm luyện thể hơn.
Đột nhiên có tiếng la:
- Sở Mộ, thật sự là ngươi!
Sở Mộ nhìn lại, Tư Đồ Phong dẫn theo Nguyên Cực cảnh viên mãn kiếm vệ bước nhanh đi tới, mặt cười kỳ dị toát lên vẻ uy hiếp ‘ta biết tuốt’.
- Sở Mộ? Sao nghe quen quen.
- Ai là Sở Mộ?
Có người nghe xong sửng sốt rồi khó hiểu lẩm bẩm.
- Ta cũng cảm thấy cái tên rất quen thuộc...
Nhiều ánh mắt cùng nhìn Sở Mộ như muốn xuyên thấu hắn.
Sở Mộ chỉ cười cười, phớt lờ Tư Đồ Phong.
Tư Đồ Phong đến gần Sở Mộ, mắt hấp háy tia sáng nhìn Sở Mộ, cười hỏi:
- Phải rồi, một kiếm vệ khác của ta cũng đến Phong Hỏa đại sa mạc, không biết Sở huynh có thấy không?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Không thấy.
Tư Đồ Phong gật đầu nói:
- Thì ra là vậy, nếu Sở huynh có thấy xin nói cho biết.
Tư Đồ Phong bỏ lại một câu, nhìn Sở Mộ chăm chú rồi xoay người đi.
Kiếm vệ Nguyên Cực cảnh viên mãn thì nhìn Sở Mộ chằm chằm, mắt ẩn chứa sát khí.
Giọng Tư Đồ Phong bỗng chui vào tia Sở Mộ:
- Sở huynh, có một số việc ngươi biết ta biết là tốt nhất, miễn cho trở mặt khiến mọi người đều biết sẽ là rắc rối lớn.
Sở Mộ khẳng định Tư Đồ Phong và kiếm vệ đã nghi ngờ hắn nhưng không dám chắc, vì bọn họ cảm thấy hắn chỉ mới đột phá đến Nguyên Cực cảnh, dù mạnh cỡ nào hơn phân nửa không thể giết Nguyên Cực cảnh đại thành được.
Tuy Tư Đồ Phong chưa nêu điều kiện gì nhưng Sở Mộ biết chắc gã sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Nhưng vấn đề là Sở Mộ sẽ cho Tư Đồ Phong cơ hội đó không?
Có người nói:
- Đi, vào Cổ Kiếm Mộ!
Lập tức có người hành động trước tiên, hóa thành luồng sáng bay vào lối vào đen ngòm, biến mất như bị cắn nuốt.
Đột nhiên có Kiếm Giả hét to:
- Ta nhớ ra rồi! Sở Mộ là Kiếm Hào xếp hạng nhất trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào!
- Là hắn!
- Không thể nào! Mới chưa đến một năm rưỡi sao hắn vượt qua Cửu Chuyển cảnh trở thành Nguyên Cực cảnh mau vậy được?
Trong các tiếng xôn xao Sở Mộ đã vào Cổ Kiếm Mộ, đi tới tầng thứ nhất.
Mặc dù Cổ Kiếm Mộ là ngôi mộ nhưng phạm vi rất lớn, đưa mắt nhìn không thấy cuối.
Bốn phía trôi nổi vô số khí thể màu xám như sương khói tỏa ra mùi mục nát và chết chóc, khiến người thấy nặng nề.
Vô số kiếm khí đứt gãy cùng xương xám tro rải rác trải đường tầng thứ nhất Cổ Kiếm Mộ, còn có vô số mộ bia đứng sững. Những mộ bia xiêu vẹo như bãi tha ma.
Kiếm Đạo Độc Thần
Có tiếng rít kinh người, bão tố hoàng kim như từ trên trời ập xuống, tiếng vù vù ù tai không chỗ không ở. Gió thổi qua Sở Mộ làm kiếm cương hộ thể dao động như sắp bị thổi tan. Sở Mộ tăng mạnh truyền ra Thiên Hoang kiếm nguyên cưỡng ép ổn định kiếm cương hộ thể.
Cơn gió cực kỳ đáng sợ, nếu thiếu phòng hộ bị thổi trúng người thì dù là Thiên Hoang kiếm thể đệ nhị trọng thì Sở Mộ không dám bảo đảm có thể chống đỡ bao lâu trong bão tố thổi không ngừng.
Giây sau bùm một tiếng, cát vàng tiếp tục nổ tung, một ngọn lửa đỏ thẫm phun ra như suối bắn lên cao trăm thước, nhiệt độ cao siêu kinh khủng khuếch tán. Nhiệt độ không khí xung quanh nháy mắt tăng lên gấp mười lần, nóng cháy khó chịu.
Địa hỏa!
Nhiệt độ của địa hỏa quá cao, không thua gì Thanh Cương Hỏa cần dùng để rèn kiếm khí vương phẩm, cũng cuồng bạo hơn Thanh Cương Hỏa. Nếu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bị đụng trúng rất có thể sẽ chết ngay tại chỗ.
Dù là Sở Mộ cũng không muốn lấy thân thử lửa.
May mà Sở Mộ đang ở trên cao ngàn thước, dù địa hỏa lợi hại đến mấy cũng không thể phun trúng hắn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Loại động tĩnh này chắc là Cổ Kiếm Mộ xuất hiện rồi.
Sở Mộ hóa thành luồng sáng nhanh như tia chớp bắn đi.
Cùng lúc đó, trên bầu trời Phong Hỏa đại sa mạc lần lượt có bóng người bay vụt qua, có đi một mình, có hai, ba người, có tốp năm, sáu người.
Thậm chí có Kiếm Giả lưng mọc đôi cánh kiếm khí, rõ ràng là Khí Hải cảnh. Nhưng xung quanh có mấy Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bảo vệ người đó, chắc xuất thân không tầm thường.
Sở Mộ đứng xa nhìn trước mặt, cùng với Phong Hỏa đại sa mạc chấn động là bóng tối hiện ra như cái miệng cự thú viễn cổ há rộng tùy thời nuốt hết mọi sinh linh.
Khi Sở Mộ chạy tới đây đã có mấy trăm Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh xuất hiện, hoặc đi lẻ hoặc tụ thành nhóm. Ai nấy biểu tình kinh thán nhìn lối vào to lớn cổ xưa, bỗng cảm thấy mình thật hỏ bé.
Sở Mộ ngước nhìn lối vào, đen ngòm như lỗ đen toát ra hơi thở khiến người run rẩy teo tim, vô cùng bí ẩn. Nguyên lối vào cao trăm thước, tựa như một ngọn đồi màu đen đứng sững trên Phong Hỏa đại sa mạc.
Lối vào đen như mực là lối vào Cổ Kiếm Mộ duy nhất, muốn đi vào Cổ Kiếm Mộ thì phải bước vô lối vào trông hết sức đáng sợ này.
Tuy đi qua lối vào này sẽ không có nguy hiểm gì nhưng hơi thở đó khiến người run rẩy, người nhát gan không dám đi vào.
Trong óc Sở Mộ nổi lên tin tức liên quan Cổ Kiếm Mộ:
- Cổ Kiếm Mộ có ba tầng, tầng trên nguy hiểm hơn tầng dưới, nhưng thu hoạch cũng càng lớn. Tầng thứ nhất thích hợp cho Khí Hải cảnh, tầng thứ hai thích hợp với Cửu Chuyển cảnh, tầng thứ ba thích hợp Nguyên Cực cảnh.
Tuy nói tầng thứ hai thích hợp của Phong Hỏa đại sa mạc với Cửu Chuyển cảnh nhưng sự thật là ít có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh đi ra ngoài, nên hầu như không có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh tới đây.
Giọng Tu La Kiếm Vương đột nhiên vang lên chui vào tia Sở Mộ:
- Từ thực tế thì tầng thứ nhất Cổ Kiếm Mộ thích hợp Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Hào, tầng thứ hai thích hợp Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường, tầng thứ ba dànhh cho Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cường đại.
Tu La Kiếm Vương là Kiếm Vương cổ xưa, kiến thức hơn xa Sở Mộ. Tu La Kiếm Vương từng đến Cổ Kiếm Mộ nên hiểu nhiều hơn Sở Mộ.
Sở Mộ không hiểu hết về Cổ Kiếm Mộ, nên hắn bèn hỏi:
- Chờ ngươi đi vào thì biết.
Tu La Kiếm Vương bổ sung thêm:
- Với thực lực của ngươi đi qua tầng một, tầng hai hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng lên tầng ba nhớ hết sức cẩn thận.
Sở Mộ nghe vậy càng có hứng thú với đúc kiếm luyện thể hơn.
Đột nhiên có tiếng la:
- Sở Mộ, thật sự là ngươi!
Sở Mộ nhìn lại, Tư Đồ Phong dẫn theo Nguyên Cực cảnh viên mãn kiếm vệ bước nhanh đi tới, mặt cười kỳ dị toát lên vẻ uy hiếp ‘ta biết tuốt’.
- Sở Mộ? Sao nghe quen quen.
- Ai là Sở Mộ?
Có người nghe xong sửng sốt rồi khó hiểu lẩm bẩm.
- Ta cũng cảm thấy cái tên rất quen thuộc...
Nhiều ánh mắt cùng nhìn Sở Mộ như muốn xuyên thấu hắn.
Sở Mộ chỉ cười cười, phớt lờ Tư Đồ Phong.
Tư Đồ Phong đến gần Sở Mộ, mắt hấp háy tia sáng nhìn Sở Mộ, cười hỏi:
- Phải rồi, một kiếm vệ khác của ta cũng đến Phong Hỏa đại sa mạc, không biết Sở huynh có thấy không?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Không thấy.
Tư Đồ Phong gật đầu nói:
- Thì ra là vậy, nếu Sở huynh có thấy xin nói cho biết.
Tư Đồ Phong bỏ lại một câu, nhìn Sở Mộ chăm chú rồi xoay người đi.
Kiếm vệ Nguyên Cực cảnh viên mãn thì nhìn Sở Mộ chằm chằm, mắt ẩn chứa sát khí.
Giọng Tư Đồ Phong bỗng chui vào tia Sở Mộ:
- Sở huynh, có một số việc ngươi biết ta biết là tốt nhất, miễn cho trở mặt khiến mọi người đều biết sẽ là rắc rối lớn.
Sở Mộ khẳng định Tư Đồ Phong và kiếm vệ đã nghi ngờ hắn nhưng không dám chắc, vì bọn họ cảm thấy hắn chỉ mới đột phá đến Nguyên Cực cảnh, dù mạnh cỡ nào hơn phân nửa không thể giết Nguyên Cực cảnh đại thành được.
Tuy Tư Đồ Phong chưa nêu điều kiện gì nhưng Sở Mộ biết chắc gã sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Nhưng vấn đề là Sở Mộ sẽ cho Tư Đồ Phong cơ hội đó không?
Có người nói:
- Đi, vào Cổ Kiếm Mộ!
Lập tức có người hành động trước tiên, hóa thành luồng sáng bay vào lối vào đen ngòm, biến mất như bị cắn nuốt.
Đột nhiên có Kiếm Giả hét to:
- Ta nhớ ra rồi! Sở Mộ là Kiếm Hào xếp hạng nhất trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào!
- Là hắn!
- Không thể nào! Mới chưa đến một năm rưỡi sao hắn vượt qua Cửu Chuyển cảnh trở thành Nguyên Cực cảnh mau vậy được?
Trong các tiếng xôn xao Sở Mộ đã vào Cổ Kiếm Mộ, đi tới tầng thứ nhất.
Mặc dù Cổ Kiếm Mộ là ngôi mộ nhưng phạm vi rất lớn, đưa mắt nhìn không thấy cuối.
Bốn phía trôi nổi vô số khí thể màu xám như sương khói tỏa ra mùi mục nát và chết chóc, khiến người thấy nặng nề.
Vô số kiếm khí đứt gãy cùng xương xám tro rải rác trải đường tầng thứ nhất Cổ Kiếm Mộ, còn có vô số mộ bia đứng sững. Những mộ bia xiêu vẹo như bãi tha ma.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 831: Cổ Kiếm Mộ
10.0/10 từ 35 lượt.