Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 747: Liên tục thắng mười hai trận (Thượng)
Bách Lý Giang Hà cười tươi:
- Liên tục thắng một trận!
Sáu mươi năm qua đây là lần đầu tiên của Đại Khôn Kiếm phủ, bây giờ Bách Lý Giang Hà rất mong chờ Sở Mộ sẽ thắng mãi, dù đây là hy vọng xa vời.
Sau khi đổi trọng tài thành Long trưởng lão thì Đại Khôn Kiếm phủ không còn bị nhằm vào, chín vị Kiếm Hào khác trừ ngày thứ nhất thua ra ba trận chiến tiếp theo có thắng có thua. Mặc dù thua nhiều hơn thắng nhưng ít ra sĩ khí không thấp đến tuyệt vọng.
Ngày thứ năm, đối thủ của Sở Mộ là Trường Không Kiếm Hào Cố Trường Thiên của Đại Yên Kiếm phủ.
Cố Trường Thiên thành Kiếm Hào đã gần bảy năm, thực lực siêu mạnh. Cố Trường Thiên cảm thấy mình có thể so tài cao thấp với Sở Mộ, thậm chí đánh bại hắn.
Nhưng sự thật nói cho Cố Trường Thiên biết, đó là điều không thể.
Vẫn một nhát kiếm, trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước tựa như thực chất.
Với một kiếm, kiếm kỹ bị phá, Cố Trường Thiên bay ngược ra. May mắn thực lực của gã mạnh nên bị thương không quá nghiêm trọng, có điều cũng phun ra ngụm máu. Thiên Hoang kiếm khí xâm nhập vào người khiến Cố Trường Thiên hết sức áp chế, xua đi từng chút một.
Đến đây thì Sở Mộ liên tục thắng năm trận.
Cho đến nay chỉ số ít trong một trăm vị Kiếm Hào là giữ liên tục thắng năm trận, khoảng hai mươi người, Sở Mộ nằm trong số đó.
- Ngựa ô!
- Siêu ngựa ô!
- Siêu cấp ngựa ô!
Trăm vạn khán giả đang hò reo cho Sở Mộ.
Mỗi mùa cuộc chiến tranh giành khí vận chắc chắn sẽ xuất hiện một ngựa ô hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngựa ô lần này là Sở Mộ.
Hơn nữa không đơn giản là ngựa ô, quyết chiến năm lần, chỉ ra năm kiếm, tất cả đều một kiếm đánh bại cường địch, hai chữ ngựa ô không đủ để hình dung, phải là siêu cấp ngựa ô mới xứng tầm.
- Không biết cuộc so tài ngày mai Sở Mộ có thể một kiếm đánh bại địch không?
- Ta thấy rất khó, theo quy luật xếp đối thủ thì địch thủ ngày mai của hắn chắc chắn sẽ càng mạnh.
- Chờ xem đi, ta tin tưởng hắn.
Sở Mộ đâm một kiếm tới trước, một kiếm quang màu ám kim thô cỡ ngón tay tựa như cực quang phá không.
Liệt Không Kiếm Kích!
Đối thủ của Sở Mộ không thể né tránh, kiếm khí hộ thể bị đâm thủng, bảo giáp thượng phẩm trên người cũng bị xuyên qua, thân thể bay ngược ra, thua.
Rồng khí vận lao ra, khí quay về thì lực lượng khí vận đã dài ba trượng.
Đến đây cuộc chiến tranh giành khí vận đã diễn ra mười hai ngày, ngày mai là ngày thứ mười ba.
Mười hai ngày liên tiếp, mỗi ngày Sở Mộ quyết chiến một trận đến giờ là mười hai trận, không thua trận nào. Sở Mộ liên tục thắng mười trận chỉ với một nhát kiếm đánh bại đối thủ.
Nhưng không bị cực hạn trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước nên, đôi khi là cực quang ám kim thô ngón tay.
Mọi người thế mới biết Sở Mộ không chỉ có một thủ đoạn.
Trăng khuyết ám kim hay cực quang ám kim đều có uy lực cực kỳ khủng bố, không ra thì thôi, khi chém ra nhất định sẽ đánh bại đối thủ.
Chấn Thạch Dao Động Kiếm và Liệt Thiên Kiếm Kích.
Đây là hai chiêu kiếm kỹ hoàn toàn khác nhau.
Chấn Thạch Dao Động Kiếm thắng bằng sức mạnh, diện tích bao trùm khá lớn. Liệt Thiên Kiếm Kích thắng bằng tốc độ, diện tích bao phủ nhỏ nhưng uy lực rất đáng sợ, chẳng qua cách khác với Chấn Thạch Dao Động Kiếm.
Quyết chiến diễn ra, càng về sau Sở Mộ gặp đối thủ càng mạnh hơn nhưng vẫn không có tư cách khiến hắn dốc hết sức.
Nhưng đối thủ thứ mười hai tích lũy lâu chín năm, rất mạnh, làm Sở Mộ phải phát huy hết uy lực của Liệt Thiên Kiếm Kích mới một kiếm đánh bại đối thủ.
Nếu đối thủ thứ mười ba càng mạnh hơn nữa, nếu Sở Mộ còn muốn một kiếm thắng địch thì hắn phải dùng kiếm ý.
Nhưng Sở Mộ muốn giữ kín kiếm ý, lá bài tẩy không nên bị lộ sớm như vậy.
Liệt Không Dương từng ra tay một lần, đối thủ của gã là Kiếm Hào tích lũy mười năm, rất mạnh.
Nhưng trước kiếm của Liệt Không Dương thì Kiếm Hào cường đại kia không đỡ nổi một kiếm, bay ngược ra.
Liệt Không Dương thản nhiên tiện tay chém một nhát kiếm, bình thản không mang chút khói lửa, không có dao động cường đại nào truyền ra, trông như con nít đang vung kiếm.
Nhưng một kiếm tùy ý đó đánh bại một vị Kiếm Hào cường đại tích lũy mười năm trời, trong phút chốc khiến vô số người hí mắt, tim đập nhanh.
Khoảnh khắc kia, Sở Mộ động lòng:
- Vương giả Kiếm Hào, danh xứng với thực!
Kiếm ý suýt bắn thẳng lên trời, may mắn Sở Mộ kiểm soát kịp lúc nên không bị lộ.
Nhưng ý nghĩ muốn chiến đấu với Liệt Không Dương càng mãnh liệt hơn trong lòng Sở Mộ, hắn ước gì Long trưởng lão xếp cho hắn chiến đấu với gã ngay bây giờ. Một trận chiến sung sướng lâm li, một trận chiến dốc hết sức mạnh ra, dù cuối cùng thua cũng tuyệt đối không hối hận.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Không, trận chiến đỉnh cao cuối cùng mới là tốt nhất.
Mỗi khi đánh bại một đối thủ là sự trui rèn cho bản thân, rèn luyện với ý chí, nâng cao tinh khí thần.
Lần lượt đánh bại từng đối thủ sẽ khiến tinh khí thần của mình lên đến đỉnh, dùng tư thái đỉnh cao nhất đánh một trận với kẻ địch mạnh nhất, có như thế mới bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất, mới trình diễn cuộc quyết chiến gay cấn hấp dẫn nhất.
Kiếm Giả nào tu luyện có chút thành tựu đều hiểu đạo lý đó.
Nên Long trưởng lão sắp xếp so đấu cần vắt óc nghĩ nhiều, cho những người có khả năng luôn thắng có thể liên tục đánh bại đối thủ, mãi đến cuối cùng mới sắp đặt quyết đấu đặc sắc nhất.
Đây mới là luật so đấu.
Phá Thiên Kiếm Hào Lục Nguyên được công nhận là hạng hai có tám trận đối thủ tự nhận thua, đánh bốn trận, cùng là một nhát kiếm. Kiếm của Lục Nguyên khác với Liệt Không Dương, tràn ngập hơi thở phá hoại đáng sợ như muốn phá hủy mọi thứ.
Kiếm chém ra nghiền áp tất cả, dễ dàng đánh bại đối thủ.
Kinh Thiên Kiếm Hào Ngạo Hành Vân được công nhận là hạng ba thì đánh bảy trận, đối thủ năm trận khác tự động nhận thua khi còn chưa lên đấu kiếm đài. Kiếm của Ngạo Hành Vân có khí thế mênh mông bàng bạc, đối diện kiếm của gã có cảm giác mình nhỏ bé. Lẽ tất nhiên đối thủ của Ngạo Hành Vân cũng không đỡ nổi một kiếm, bị đánh bại dễ dàng.
- Sở Mộ này thật khó tin.
- Đúng rồi, từ trận quyết chiến thứ nhất đến bây giờ đã qua mười hai trận nhưng hắn chưa thua, quá khó tin.
- Một kiếm... không tin nổi. Mười hai trận quyết chiến nhưng đều đánh bại bằng một kiếm, ta đang nằm mơ sao?
- Không nên như vậy, mười năm nay khí vận của Đại Khôn Kiếm phủ chỉ có bốn trượng, không thể so sánh với Kiếm phủ khác, lẽ ra không nên xuất hiện đệ tử như vậy...
Kiếm Đạo Độc Thần
- Liên tục thắng một trận!
Sáu mươi năm qua đây là lần đầu tiên của Đại Khôn Kiếm phủ, bây giờ Bách Lý Giang Hà rất mong chờ Sở Mộ sẽ thắng mãi, dù đây là hy vọng xa vời.
Sau khi đổi trọng tài thành Long trưởng lão thì Đại Khôn Kiếm phủ không còn bị nhằm vào, chín vị Kiếm Hào khác trừ ngày thứ nhất thua ra ba trận chiến tiếp theo có thắng có thua. Mặc dù thua nhiều hơn thắng nhưng ít ra sĩ khí không thấp đến tuyệt vọng.
Ngày thứ năm, đối thủ của Sở Mộ là Trường Không Kiếm Hào Cố Trường Thiên của Đại Yên Kiếm phủ.
Cố Trường Thiên thành Kiếm Hào đã gần bảy năm, thực lực siêu mạnh. Cố Trường Thiên cảm thấy mình có thể so tài cao thấp với Sở Mộ, thậm chí đánh bại hắn.
Nhưng sự thật nói cho Cố Trường Thiên biết, đó là điều không thể.
Vẫn một nhát kiếm, trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước tựa như thực chất.
Với một kiếm, kiếm kỹ bị phá, Cố Trường Thiên bay ngược ra. May mắn thực lực của gã mạnh nên bị thương không quá nghiêm trọng, có điều cũng phun ra ngụm máu. Thiên Hoang kiếm khí xâm nhập vào người khiến Cố Trường Thiên hết sức áp chế, xua đi từng chút một.
Đến đây thì Sở Mộ liên tục thắng năm trận.
Cho đến nay chỉ số ít trong một trăm vị Kiếm Hào là giữ liên tục thắng năm trận, khoảng hai mươi người, Sở Mộ nằm trong số đó.
- Ngựa ô!
- Siêu ngựa ô!
- Siêu cấp ngựa ô!
Trăm vạn khán giả đang hò reo cho Sở Mộ.
Mỗi mùa cuộc chiến tranh giành khí vận chắc chắn sẽ xuất hiện một ngựa ô hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngựa ô lần này là Sở Mộ.
Hơn nữa không đơn giản là ngựa ô, quyết chiến năm lần, chỉ ra năm kiếm, tất cả đều một kiếm đánh bại cường địch, hai chữ ngựa ô không đủ để hình dung, phải là siêu cấp ngựa ô mới xứng tầm.
- Không biết cuộc so tài ngày mai Sở Mộ có thể một kiếm đánh bại địch không?
- Ta thấy rất khó, theo quy luật xếp đối thủ thì địch thủ ngày mai của hắn chắc chắn sẽ càng mạnh.
- Chờ xem đi, ta tin tưởng hắn.
Sở Mộ đâm một kiếm tới trước, một kiếm quang màu ám kim thô cỡ ngón tay tựa như cực quang phá không.
Liệt Không Kiếm Kích!
Đối thủ của Sở Mộ không thể né tránh, kiếm khí hộ thể bị đâm thủng, bảo giáp thượng phẩm trên người cũng bị xuyên qua, thân thể bay ngược ra, thua.
Rồng khí vận lao ra, khí quay về thì lực lượng khí vận đã dài ba trượng.
Đến đây cuộc chiến tranh giành khí vận đã diễn ra mười hai ngày, ngày mai là ngày thứ mười ba.
Mười hai ngày liên tiếp, mỗi ngày Sở Mộ quyết chiến một trận đến giờ là mười hai trận, không thua trận nào. Sở Mộ liên tục thắng mười trận chỉ với một nhát kiếm đánh bại đối thủ.
Nhưng không bị cực hạn trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước nên, đôi khi là cực quang ám kim thô ngón tay.
Mọi người thế mới biết Sở Mộ không chỉ có một thủ đoạn.
Trăng khuyết ám kim hay cực quang ám kim đều có uy lực cực kỳ khủng bố, không ra thì thôi, khi chém ra nhất định sẽ đánh bại đối thủ.
Chấn Thạch Dao Động Kiếm và Liệt Thiên Kiếm Kích.
Đây là hai chiêu kiếm kỹ hoàn toàn khác nhau.
Chấn Thạch Dao Động Kiếm thắng bằng sức mạnh, diện tích bao trùm khá lớn. Liệt Thiên Kiếm Kích thắng bằng tốc độ, diện tích bao phủ nhỏ nhưng uy lực rất đáng sợ, chẳng qua cách khác với Chấn Thạch Dao Động Kiếm.
Quyết chiến diễn ra, càng về sau Sở Mộ gặp đối thủ càng mạnh hơn nhưng vẫn không có tư cách khiến hắn dốc hết sức.
Nhưng đối thủ thứ mười hai tích lũy lâu chín năm, rất mạnh, làm Sở Mộ phải phát huy hết uy lực của Liệt Thiên Kiếm Kích mới một kiếm đánh bại đối thủ.
Nếu đối thủ thứ mười ba càng mạnh hơn nữa, nếu Sở Mộ còn muốn một kiếm thắng địch thì hắn phải dùng kiếm ý.
Nhưng Sở Mộ muốn giữ kín kiếm ý, lá bài tẩy không nên bị lộ sớm như vậy.
Liệt Không Dương từng ra tay một lần, đối thủ của gã là Kiếm Hào tích lũy mười năm, rất mạnh.
Nhưng trước kiếm của Liệt Không Dương thì Kiếm Hào cường đại kia không đỡ nổi một kiếm, bay ngược ra.
Liệt Không Dương thản nhiên tiện tay chém một nhát kiếm, bình thản không mang chút khói lửa, không có dao động cường đại nào truyền ra, trông như con nít đang vung kiếm.
Nhưng một kiếm tùy ý đó đánh bại một vị Kiếm Hào cường đại tích lũy mười năm trời, trong phút chốc khiến vô số người hí mắt, tim đập nhanh.
Khoảnh khắc kia, Sở Mộ động lòng:
- Vương giả Kiếm Hào, danh xứng với thực!
Kiếm ý suýt bắn thẳng lên trời, may mắn Sở Mộ kiểm soát kịp lúc nên không bị lộ.
Nhưng ý nghĩ muốn chiến đấu với Liệt Không Dương càng mãnh liệt hơn trong lòng Sở Mộ, hắn ước gì Long trưởng lão xếp cho hắn chiến đấu với gã ngay bây giờ. Một trận chiến sung sướng lâm li, một trận chiến dốc hết sức mạnh ra, dù cuối cùng thua cũng tuyệt đối không hối hận.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Không, trận chiến đỉnh cao cuối cùng mới là tốt nhất.
Mỗi khi đánh bại một đối thủ là sự trui rèn cho bản thân, rèn luyện với ý chí, nâng cao tinh khí thần.
Lần lượt đánh bại từng đối thủ sẽ khiến tinh khí thần của mình lên đến đỉnh, dùng tư thái đỉnh cao nhất đánh một trận với kẻ địch mạnh nhất, có như thế mới bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất, mới trình diễn cuộc quyết chiến gay cấn hấp dẫn nhất.
Kiếm Giả nào tu luyện có chút thành tựu đều hiểu đạo lý đó.
Nên Long trưởng lão sắp xếp so đấu cần vắt óc nghĩ nhiều, cho những người có khả năng luôn thắng có thể liên tục đánh bại đối thủ, mãi đến cuối cùng mới sắp đặt quyết đấu đặc sắc nhất.
Đây mới là luật so đấu.
Phá Thiên Kiếm Hào Lục Nguyên được công nhận là hạng hai có tám trận đối thủ tự nhận thua, đánh bốn trận, cùng là một nhát kiếm. Kiếm của Lục Nguyên khác với Liệt Không Dương, tràn ngập hơi thở phá hoại đáng sợ như muốn phá hủy mọi thứ.
Kiếm chém ra nghiền áp tất cả, dễ dàng đánh bại đối thủ.
Kinh Thiên Kiếm Hào Ngạo Hành Vân được công nhận là hạng ba thì đánh bảy trận, đối thủ năm trận khác tự động nhận thua khi còn chưa lên đấu kiếm đài. Kiếm của Ngạo Hành Vân có khí thế mênh mông bàng bạc, đối diện kiếm của gã có cảm giác mình nhỏ bé. Lẽ tất nhiên đối thủ của Ngạo Hành Vân cũng không đỡ nổi một kiếm, bị đánh bại dễ dàng.
- Sở Mộ này thật khó tin.
- Đúng rồi, từ trận quyết chiến thứ nhất đến bây giờ đã qua mười hai trận nhưng hắn chưa thua, quá khó tin.
- Một kiếm... không tin nổi. Mười hai trận quyết chiến nhưng đều đánh bại bằng một kiếm, ta đang nằm mơ sao?
- Không nên như vậy, mười năm nay khí vận của Đại Khôn Kiếm phủ chỉ có bốn trượng, không thể so sánh với Kiếm phủ khác, lẽ ra không nên xuất hiện đệ tử như vậy...
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 747: Liên tục thắng mười hai trận (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.