Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 712: Kiếm kiếm miểu sát (Hạ)
Nhập vi!
Lực lượng linh hồn cường đại và áp lực cực lớn từ bên ngoài dẫn dắt Sở Mộ tiến vào trạng thái nhập vi.
Mấy trăm đạo lôi đình mơ hồ đã xuất hiện quỹ tích trong đầu hắn, Sở Mộ thi triển thân pháp né tránh xê dịch qua lại các hướng, hắn dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận Phượng Hạo.
Trong mắt kiếm giả áo đen khác, thân thể Sở Mộ giống như không nhúc nhích, hắn đang bị lôi đình đuổi giết, trong nháy mắt tiếp theo thân thể Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa, hắn đã xuyên thấu lôi đình tiếp cận Phương Hạo.
Phương Hạo cả kinh, kiếm chiêu biến hóa, mấy trăm đạo lôi đình nổ tung sinh ra vô số oanh lôi, thân kiếm giống như sinh ra hấp lực lớn lao, lôi đình chung quanh không ngừng thu nạp vào thân kiếm, thiên địa linh khí cũng bị hấp thu với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt thân kiếm bị lôi đình bao phủ phóng thích khí tức hủy diệt kinh người.
Sở Mộ lao ra khỏi phạm vi bao phủ của mấy trăm đạo lôi đình, hắn xuất hiện trước mặt Phương Hạo, đôi mắt Phương Hạo lạnh lùng như điện, trong mắt có tia sáng bộc phát, hắn xuất kiếm chém vào người Sở Mộ.
Một kiếm này thanh thế không bằng Vạn Lôi Phá Không nhưng lại làm cho Sở Mộ cảm thấy tim đập nhanh, uy lực càng cường đại hơn trước, kiếm khí hộ thể bị kiếm áp đánh tan, tóc đen tung bay trong gió, kiếm áp cường đại đè ép Sở Mộ không thở nổi.
Trong trạng thái nhập vi, Sở Mộ phát hiện quỹ tích một kiếm của Phương Hạo vô cùng rõ ràng, tốc độ và góc độ cùng biến hóa đều xuất hiện trong đầu Sở Mộ, thậm chí Sở Mộ còn có thể phát hiện quỹ tích điện quang trên thân kiếm.
- Chết!
Phương Hạo chém xuống và rống to.
- Chết là ngươi.
Sở Mộ quát một tiếng, hắn nâng Trảm Yêu Kiếm trên tay trái lên cực nhanh, hắn xuất kiếm!
Trong nháy mắt kiếm quang cực tốc xuất hiện, hào quang chói mắt tới cực điểm, Phương Hạo cũng phải nheo mắt nhìn một kiếm của Sở Mộ chém tới.
Tốc độ một kiếm nhìn như không nhanh không chậm, thậm chí còn kém hơn kiếm của Phương Hạo tấn công, thân kiếm không có chút lực lượng rung động giống như một kiếm quét ngang tùy ý.
Nội tâm Phương Hạo xuất hiện một tia xem thường, một kiếm này không có chút uy lực gì, hắn càng có nắm chắc chém giết Sở Mộ dưới kiếm của mình.
Đột nhiên kiếm gia tốc, hoàn toàn vượt quá Phương Hạo dự kiến, Trảm Yêu Kiếm mang theo kiếm phong bá đạo tuyệt luân, chỉ hơi va chạm là có thể xé rách kiếm khí hộ thể của Phương Hạo, sắc mặt Phương Hạo biến hóa, hắn cảm thấy không đúng.
Đột nhiên một kiếm bình bình đạm đạm của đối thủ lại mang cho hắn cảm giác nguy hiểm cực độ, giống như một giây trước đối phương là con thỏ, một giây sau biến thành sư tử.
Lúc này muốn tránh né cũng không kịp, Phương Hạo cắn răng chém một kiếm vào Trảm Yêu Kiếm nhằm ép nó đổi hướng.
Bởi vì hắn có cảm giác, nếu như như hắn chém một kiếm về phía Sở Mộ, chỉ sợ hắn bị kiếm của Sở Mộ chém chết ngay tại chỗ.
Cho dù thế nào hắn cũng phải ngăn cản một kiếm của Sở Mộ.
Trên thân kiếm mang theo điện quang dày đặc, tóc Phương Hạo dựng đứng, quanh người xuất hiện lôi đình không khác gì lôi thần hàng thế.
Trảm Thiết!
Trảm Yêu Kiếm va chạm với kiếm mang theo điện quang của Phương Hạo, sắc mặt Phương Hạo tái nhợt, Trảm Yêu Kiếm chặt dứt kiếm khí cực phẩm của Phương Hạo giống như đậu hủ, lực công kích hơi yếu bớt.
Thân thể Sở Mộ giao thoa với Phương Hạo, hơn mười kiếm giả áo đen chỉ nghe tiếng đứt gãy trầm đục vang lên, Phương Hạo biến thành pho tượng không nhúc nhích, ngay sau đó nửa thân trên của Phương Hạo rơi xuống, nửa người dưới vẫn đứng thẳng, máu tươi bắn tung tóe.
Một kiếm miểu sát!
- Phương sư huynh...
Hơn mười kiếm giả áo đen kinh hãi, bọn họ đau đớn thét lên, lúc này cùng rút kiếm xông về phía Sở Mộ:
- Báo thù cho Phương sư huynh.
Mỗi kiếm giả áo đen đều thi triển kiếm chiêu xông thẳng về phía Sở Mộ, thân thể Sở Mộ biến mất dưới kiếm chiêu của bomnj họ, lúc hắn xuất hiện đã ở hướng khác, Trảm Yêu Kiếm phản kích.
Luận số lượng, hơn mười kiếm giả áo đen không ít, luận tu vi, bọn họ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, có hai người tu vi Khí Hải Cảnh viên mãn cò, còn lại đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành, luận thực lực bọn họ không bằng Phương Hạo, càng không bằng Sở Mộ.
Thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ nhẹ nhàng như không có gì, xuyên thẳng qua chính giữa mười kiếm giả áo đen, Trảm Yêu Kiếm mang theo từng đạo kiếm quang, âm thanh phốc phốc vang lên.
Nhanh như ánh sáng, Sở Mộ vượt qua mười mấy kiếm giả áo đen và xuất hiện sau lưng bọn họ, Trảm Yêu Kiếm hât lên, máu huyết trên kiếm bay ra ngoài, hắn cho kiếm vào vỏ.
Hơn mười kiếm giả áo đen cùng ngã xuống, cổ họng của bọn họ có một lỗ thủng hoặc một vết cắt nang, máu tươi tuôn ra như suối..
- Giải quyết ân oán!
Sở Mộ nói nhỏ nhưng hắn cũng hiểu đây chỉ là tạm thời, Ma La Kiếm Tông sẽ không bỏ qua nhiệm vụ đuổi giết hắn.
Tiếp theo chính là thời khắc thu hoạch, Sở Mộ đạt được hơn mười không gian oản luân.
Phương Hạo có hai không gian oản luân, một là của hắn, đó là không gian oản luân thượng phẩm, một là hắn thu ban thưởng từ đồ yêu tất sát bảng, mười bốn kiếm giả áo đen còn lại có mười bốn không gian oản luân trung cấp.
Không nói thứ khác, chỉ cần những không gian oản luân cũng là thu hoạch không nhỏ, huống chi Phương Hạo còn thu được ban thưởng từ đồ yêu tất sát bảng.
- Sau trận chiến ngày hôm nay, ngày nào đó ta đột phá Nguyên Cực Cảnh sẽ đi tìm ngươi.
Từ xa có tiếng nói vang lên.
- Tùy thời phụng bồi.
Sở Mộ cũng không quay đầu lại cười nói, hắn cũng không ngạc nhiên, hắn đã sớm biết Đồ Không đang ở nơi này.
Hiện tại nhìn hắn dùng một kiếm miểu sát Phương Hạo, Đồ Không tự giác không cho rằng mình có bổn sự này, đã như thế không tự tìm ngược đãi.
Hiện tại nội tâm Đồ Không vô cùng phiền muộn.
Trước kia trong mắt của hắn Sở Mộ là kiếm giả trẻ tuổi có thiên phú không tệ, không hơn, hắn định ra ước hẹn sáu tháng cuối năm. Không nghĩ tới chưa đến nửa năm Sở Mộ lại phát triển như vậy, tu vi đột phá đến Khí Hải Cảnh tiểu thành, thực lực đáng sợ tới mức hắn không bằng.
Nhất là một kiếm vừa rồi chém giết Phương Hạo, Đồ Không cảm thấy sởn gai ốc, một kiếm như thế nhìn như bình thản nhưng lại hung hiểm vạn phần, đổi thành hắn là Phương Hạo cũng không có biện pháp ứng phó.
Cất kỹ chiến lợi phẩm, Sở Mộ không quan tâm thi thể nơi đây, sẽ có người thu thập.
Sau đó hắn quay về thành Hám Yêu, Sở Mộ trực tiếp tiến vào khách sạn nghỉ ngơi đồng thời kiểm kê chiến lợi phẩm. Phương Hạo không được ban thưởng Thăng Ý Đan, chỉ có top ba mới có, hắn lại đạt dược một viên Luyện Ý Đan, yêu hạch và linh thạch không bằng Sở Mộ, chỉ có Nguyên Cực tâm đắc và ba hồ lô đan dược là như nhau.
Kiếm Đạo Độc Thần
Lực lượng linh hồn cường đại và áp lực cực lớn từ bên ngoài dẫn dắt Sở Mộ tiến vào trạng thái nhập vi.
Mấy trăm đạo lôi đình mơ hồ đã xuất hiện quỹ tích trong đầu hắn, Sở Mộ thi triển thân pháp né tránh xê dịch qua lại các hướng, hắn dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận Phượng Hạo.
Trong mắt kiếm giả áo đen khác, thân thể Sở Mộ giống như không nhúc nhích, hắn đang bị lôi đình đuổi giết, trong nháy mắt tiếp theo thân thể Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa, hắn đã xuyên thấu lôi đình tiếp cận Phương Hạo.
Phương Hạo cả kinh, kiếm chiêu biến hóa, mấy trăm đạo lôi đình nổ tung sinh ra vô số oanh lôi, thân kiếm giống như sinh ra hấp lực lớn lao, lôi đình chung quanh không ngừng thu nạp vào thân kiếm, thiên địa linh khí cũng bị hấp thu với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt thân kiếm bị lôi đình bao phủ phóng thích khí tức hủy diệt kinh người.
Sở Mộ lao ra khỏi phạm vi bao phủ của mấy trăm đạo lôi đình, hắn xuất hiện trước mặt Phương Hạo, đôi mắt Phương Hạo lạnh lùng như điện, trong mắt có tia sáng bộc phát, hắn xuất kiếm chém vào người Sở Mộ.
Một kiếm này thanh thế không bằng Vạn Lôi Phá Không nhưng lại làm cho Sở Mộ cảm thấy tim đập nhanh, uy lực càng cường đại hơn trước, kiếm khí hộ thể bị kiếm áp đánh tan, tóc đen tung bay trong gió, kiếm áp cường đại đè ép Sở Mộ không thở nổi.
Trong trạng thái nhập vi, Sở Mộ phát hiện quỹ tích một kiếm của Phương Hạo vô cùng rõ ràng, tốc độ và góc độ cùng biến hóa đều xuất hiện trong đầu Sở Mộ, thậm chí Sở Mộ còn có thể phát hiện quỹ tích điện quang trên thân kiếm.
- Chết!
Phương Hạo chém xuống và rống to.
- Chết là ngươi.
Sở Mộ quát một tiếng, hắn nâng Trảm Yêu Kiếm trên tay trái lên cực nhanh, hắn xuất kiếm!
Trong nháy mắt kiếm quang cực tốc xuất hiện, hào quang chói mắt tới cực điểm, Phương Hạo cũng phải nheo mắt nhìn một kiếm của Sở Mộ chém tới.
Tốc độ một kiếm nhìn như không nhanh không chậm, thậm chí còn kém hơn kiếm của Phương Hạo tấn công, thân kiếm không có chút lực lượng rung động giống như một kiếm quét ngang tùy ý.
Nội tâm Phương Hạo xuất hiện một tia xem thường, một kiếm này không có chút uy lực gì, hắn càng có nắm chắc chém giết Sở Mộ dưới kiếm của mình.
Đột nhiên kiếm gia tốc, hoàn toàn vượt quá Phương Hạo dự kiến, Trảm Yêu Kiếm mang theo kiếm phong bá đạo tuyệt luân, chỉ hơi va chạm là có thể xé rách kiếm khí hộ thể của Phương Hạo, sắc mặt Phương Hạo biến hóa, hắn cảm thấy không đúng.
Đột nhiên một kiếm bình bình đạm đạm của đối thủ lại mang cho hắn cảm giác nguy hiểm cực độ, giống như một giây trước đối phương là con thỏ, một giây sau biến thành sư tử.
Lúc này muốn tránh né cũng không kịp, Phương Hạo cắn răng chém một kiếm vào Trảm Yêu Kiếm nhằm ép nó đổi hướng.
Bởi vì hắn có cảm giác, nếu như như hắn chém một kiếm về phía Sở Mộ, chỉ sợ hắn bị kiếm của Sở Mộ chém chết ngay tại chỗ.
Cho dù thế nào hắn cũng phải ngăn cản một kiếm của Sở Mộ.
Trên thân kiếm mang theo điện quang dày đặc, tóc Phương Hạo dựng đứng, quanh người xuất hiện lôi đình không khác gì lôi thần hàng thế.
Trảm Thiết!
Trảm Yêu Kiếm va chạm với kiếm mang theo điện quang của Phương Hạo, sắc mặt Phương Hạo tái nhợt, Trảm Yêu Kiếm chặt dứt kiếm khí cực phẩm của Phương Hạo giống như đậu hủ, lực công kích hơi yếu bớt.
Thân thể Sở Mộ giao thoa với Phương Hạo, hơn mười kiếm giả áo đen chỉ nghe tiếng đứt gãy trầm đục vang lên, Phương Hạo biến thành pho tượng không nhúc nhích, ngay sau đó nửa thân trên của Phương Hạo rơi xuống, nửa người dưới vẫn đứng thẳng, máu tươi bắn tung tóe.
Một kiếm miểu sát!
- Phương sư huynh...
Hơn mười kiếm giả áo đen kinh hãi, bọn họ đau đớn thét lên, lúc này cùng rút kiếm xông về phía Sở Mộ:
- Báo thù cho Phương sư huynh.
Mỗi kiếm giả áo đen đều thi triển kiếm chiêu xông thẳng về phía Sở Mộ, thân thể Sở Mộ biến mất dưới kiếm chiêu của bomnj họ, lúc hắn xuất hiện đã ở hướng khác, Trảm Yêu Kiếm phản kích.
Luận số lượng, hơn mười kiếm giả áo đen không ít, luận tu vi, bọn họ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, có hai người tu vi Khí Hải Cảnh viên mãn cò, còn lại đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành, luận thực lực bọn họ không bằng Phương Hạo, càng không bằng Sở Mộ.
Thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ nhẹ nhàng như không có gì, xuyên thẳng qua chính giữa mười kiếm giả áo đen, Trảm Yêu Kiếm mang theo từng đạo kiếm quang, âm thanh phốc phốc vang lên.
Nhanh như ánh sáng, Sở Mộ vượt qua mười mấy kiếm giả áo đen và xuất hiện sau lưng bọn họ, Trảm Yêu Kiếm hât lên, máu huyết trên kiếm bay ra ngoài, hắn cho kiếm vào vỏ.
Hơn mười kiếm giả áo đen cùng ngã xuống, cổ họng của bọn họ có một lỗ thủng hoặc một vết cắt nang, máu tươi tuôn ra như suối..
- Giải quyết ân oán!
Sở Mộ nói nhỏ nhưng hắn cũng hiểu đây chỉ là tạm thời, Ma La Kiếm Tông sẽ không bỏ qua nhiệm vụ đuổi giết hắn.
Tiếp theo chính là thời khắc thu hoạch, Sở Mộ đạt được hơn mười không gian oản luân.
Phương Hạo có hai không gian oản luân, một là của hắn, đó là không gian oản luân thượng phẩm, một là hắn thu ban thưởng từ đồ yêu tất sát bảng, mười bốn kiếm giả áo đen còn lại có mười bốn không gian oản luân trung cấp.
Không nói thứ khác, chỉ cần những không gian oản luân cũng là thu hoạch không nhỏ, huống chi Phương Hạo còn thu được ban thưởng từ đồ yêu tất sát bảng.
- Sau trận chiến ngày hôm nay, ngày nào đó ta đột phá Nguyên Cực Cảnh sẽ đi tìm ngươi.
Từ xa có tiếng nói vang lên.
- Tùy thời phụng bồi.
Sở Mộ cũng không quay đầu lại cười nói, hắn cũng không ngạc nhiên, hắn đã sớm biết Đồ Không đang ở nơi này.
Hiện tại nhìn hắn dùng một kiếm miểu sát Phương Hạo, Đồ Không tự giác không cho rằng mình có bổn sự này, đã như thế không tự tìm ngược đãi.
Hiện tại nội tâm Đồ Không vô cùng phiền muộn.
Trước kia trong mắt của hắn Sở Mộ là kiếm giả trẻ tuổi có thiên phú không tệ, không hơn, hắn định ra ước hẹn sáu tháng cuối năm. Không nghĩ tới chưa đến nửa năm Sở Mộ lại phát triển như vậy, tu vi đột phá đến Khí Hải Cảnh tiểu thành, thực lực đáng sợ tới mức hắn không bằng.
Nhất là một kiếm vừa rồi chém giết Phương Hạo, Đồ Không cảm thấy sởn gai ốc, một kiếm như thế nhìn như bình thản nhưng lại hung hiểm vạn phần, đổi thành hắn là Phương Hạo cũng không có biện pháp ứng phó.
Cất kỹ chiến lợi phẩm, Sở Mộ không quan tâm thi thể nơi đây, sẽ có người thu thập.
Sau đó hắn quay về thành Hám Yêu, Sở Mộ trực tiếp tiến vào khách sạn nghỉ ngơi đồng thời kiểm kê chiến lợi phẩm. Phương Hạo không được ban thưởng Thăng Ý Đan, chỉ có top ba mới có, hắn lại đạt dược một viên Luyện Ý Đan, yêu hạch và linh thạch không bằng Sở Mộ, chỉ có Nguyên Cực tâm đắc và ba hồ lô đan dược là như nhau.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 712: Kiếm kiếm miểu sát (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.