Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 578: Âm Tốc kiếm (Thượng)
Không bao lâu sau Thường Tự Tại lại nhìn thấy thân ảnh của Sở Mộ.
Kiếm khí của Thường Tự Tại ít nhất gấp mười lần Sở Mộ, trình độ tinh thuần còn trên Thiên Nguyên kiếm khí của Sở Mộ. bí pháp phi hành của hắn tuy rằng tương đối bình thường, không có mạnh mẽ như nhất phi trùng thiên, nhưng mà lại được cái bền bỉ.
Khí tức của Thường Tự Tại lần nữa áp bách tới, nhanh chóng tới gần, lại khiến cho nội tâm Sở Mộ vô cùng bất đắc dĩ.
- Trước mắt muốn đi tới khu vực khai thác mỏ Biên Hoang còn một đoạn đường rất xa. Trước khi chạy tới khu vực khai thác mỏ, chỉ sợ sẽ bị Thường Tự Tại đuổi kịp.
Sở Mộ một mặt vỗ đôi cánh kiếm khí, một mặt âm thầm suy nghĩ.
- Tiểu bối, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói. Ngoan ngoãn dâng ra tất cả bảo vật, ta sẽ để cho ngươi toàn thây, nếu không....
Thường Tự Tại một mặt tăng tốc đuổi theo, thanh âm hắn dưới tác dụng của kiếm khí bỏ qua không khí ngăn cản, bắn về phía Sở Mộ, chui vào trong tai Sở Mộ. Cuối cùng hắn còn nói một câu khiến cho người ta rét lạnh, sởn hết gai ốc:
- Ta sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết.
Thường Tự Tại uy hiếp như vậy cũng không bị Sở Mộ đặt vào trong mắt, hắn vẫn suy tư đối sách như trước.
- Tiểu bối, kiếm khí của ngươi không còn nhiều lắm đúng không? CHo dù ngươi có thủ đoạn khôi phục kiếm khí, nhưng mà cũng không có cách nào so sánh tới ta.
Thường Tự Tại không ngừng nói chuyện, ý đồ làm nhiễu loạn tâm thần của Sở Mộ.
- Tiểu bối, trừ khi có kỳ tích xảy ra, nếu không một khi bị ta đuổi theo, đến lúc đó ta sẽ bắt lại ngươi trước. Hung hăng tra tấn ngươi, khiến cho ngươi biết kết cục của việc dám hai lần mạo phạm ta.
Thường Tự Tại cũng mặc kệ Sở Mộ có chú ý lời nói của hắn hay không, mỗi một câu nói ra đều là chiến thuật tâm lý, nhiễu loạn tâm thần.
- Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chiến một trận.
Dừng lại, quay người, thân thể Sở Mộ phảng phất như cố định trên không trung. Đối mặt trực tiếp với Thường Tự Tại đang đuổi theo phía sau, vẻ mặt lạnh lẽo.
Tốc độ của nhất phi trùng thiên cực nhanh, nhưng mà tiêu hao quá lớn, không có cách nào kéo dài. Tầng thứ nhất của bí pháp Hoành Thiên luyện không tốc độ không bằng tốc độ của Thường Tự Tại. Đây cũng không phải là bởi vì bí pháp Hoành Thiên luyện không không tốt. Chủ yếu là bởi vì tu vi kiếm khí chênh lệch quá mức lớn.
Nếu không, nếu như so có tu vi Khí Hải cảnh, dù chỉ là Khí Hải cảnh nhập môn, chỉ cần dựa vào bí pháp Hoành Thiên luyện không này. Dù chỉ dùng tầng thứ nhất Thường Tự Tại cũng không có cách nào đuổi kịp hắn, ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.
Tất cả mọi chuyện đều không có chữ nếu như, sự thực là tu vi kiếm khí của Sở Mộ chỉ là Khí Hải cảnh viên mãn, kém Thường Tự Tại quá nhiều. Dưới sự đuổi giết của Thường Tự Tại, hắn không có cách nào đào thoát.
Đã không có cách nào đào thoát thì chỉ có thể chiến một trận.
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Mộ cảm thấy nóng bỏng. Tốc độ nhảy lên của trái tim đột nhiên nhanh hơn, tạo thành thanh âm như sấm rền. Một lượng lớn máu tươi giống như thủy triều mạnh mẽ phụt ra, trùng kích toàn thân cao thấp, lại khiến cho toàn thân Sở Mộ nóng lên. Đồng thời còn cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ trong người.
Khí tức cường hãn chấn động từ trong cơ thể Sở Mộ tràn ra, hóa thành một cơn lốc bắt đầu lan tràn ra bốn phía, khiến cho phong vân biến sắc.
Từng cơn gió lớn thổi qua, lúc thổi qua Sở Mộ, thổi khiến cho mái tóc màu đen và y phục của Sở Mộ tung bay. Những cơn gió kia giống như là kiếm quang sắc bén vậy.
Khí thế Sở Mộ phóng ra ngày càng mãnh liệt, nhưng mà Thường Tự Tại không sợ một chút nào. Trong mắt hắn, khí thế như vậy còn chưa đủ dùng.
- Ha ha, ngươi rất thức thời, ngoan ngoãn giao ra tất cả bảo vật, ta sẽ để cho ngươi toàn thây.
Khi Thường Tự Tại còn cách Sở Mộ chừng trăm thước đã dừng lại.
Khoảng cách một trăm thước đối với hắn mà nói bất quá chỉ là một hơi là tới.
Nghe Thường Tự Tại nói vậy, Sở Mộ cũng không thèm đáp lại, vẻ mặt lạnh nhạt, một tay nắm lấy Địa Nguyên kiếm, một tay nắm lấy Tốc Không kiếm, hai cánh kiếm khí sau lưng khẽ vỗ.
Trong lúc thi triển bí pháp, kiếm khí sẽ không ngừng tiêu hao, lúc này không thể nào thôi động linh thạch trung phẩm hấp thu linh khí bên trong. Nếu như lại còn tiêu hao.... Sở Mộ biết rõ, hắn không kiên trì được bao lâu nữa.
Một kiếm.
Hắn chỉ có cơ hội một kiếm, nếu như một kiếm không giết được Thường Tự Tại này, một khi đánh lâu dài, đối với bản thân hắn rất là bất lợi.
Có cơ hội hay không?
Trải qua lần lượt suy diễn, Sở Mộ khẳng định mình có cơ hội. Thường Tự Tại đối với hắn hận thấu xương, loại người này từ trong bản chất tồn tại tính khí bạo ngược, chắc chắn sẽ không thoáng cái giết chết hắn. Mà còn muốn bắt lấy hắn, hung hăng tra tấn một phen, phát tiết mối hận trong lòng. Đây là điểm thứ nhất.
Thứ hai, Thường Tự Tại này có tu vi Khí Hải cảnh tiểu thành, mà tu vi kiếm khí của hắn chỉ là Hóa Khí cảnh viên mãn. Giữa cả hai chênh lệch thực sự quá lớn, đã lớn tới mức không có cách nào dùng kiếm thuật bù đắp được.
Cho nên trong mắt Thường Tự Tại, Sở Mộ bất quá chỉ là một tiểu bối vô tri dám can đảm mạo phạm hắn mà thôi.
Sở Mộ muốn làm cho đối phương khinh thị mình, như vậy mình mới có cơ hội phản kích.
Quả nhiên giống như Sở Mộ đoán trước, Thường Tự Tại cũng không có trực tiếp ra tay, mà là duỗi tay ra. Từng đạo kiếm khí màu lam nhạt giống như thực chất phá không bay về phía trước.
Mỗi một đạo kiếm khí phảng phất như một thanh kiếm khí chém tới, tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi, lại khiến cho Sở Mộ khó có thể né tránh.
Kiếm khí hộ thể như tờ giấy mỏng, vô hình kiếm khí hộ thể lập tức bị xé nát, mấy đạo kiếm khí màu lam nhạt chém vào trên nội giáp hạ phẩm, rốt cuộc bị nội giáp hạ phẩm ngăn cản.
- Lại có nội giáp sao?
Thường Tự Tại thoáng cái kinh ngạc, chợt lại cười khinh thường:
- bất quá chỉ là nội giáp hạ phẩm cũng muốn ngăn cản ta sao?
Dứt lời, trong tay Thường Tự Tại xuất hiện một thanh kiếm khí, toàn thân phảng phất như có dòng nước màu lam nhạt chảy xuôi, chảy xuôi từ thân kiếm tới mũi kiếm. bên trên còn tản mát ra hàn ý khiến cho người ta kinh ngạc.
Cực phẩm kiếm khí: Hàn Thủy kiếm.
Hàn Thủy kiếm chém ra hai kiếm trong hư không, trong không khí tràn ngập sương mù màu trắng rất nhỏ. Hia đạo Hàn Thủy kiếm khí phá không bắn ra. Kiếm khí hộ thể vừa mới xuất hiện quanh người Sở Mộ lần nữa bị xé nứt. Vô hình kiếm khí hộ thể thì không có xuất hiện, nội giáp hạ phẩm lập tức bị đánh trúng.
Kiếm Đạo Độc Thần
Kiếm khí của Thường Tự Tại ít nhất gấp mười lần Sở Mộ, trình độ tinh thuần còn trên Thiên Nguyên kiếm khí của Sở Mộ. bí pháp phi hành của hắn tuy rằng tương đối bình thường, không có mạnh mẽ như nhất phi trùng thiên, nhưng mà lại được cái bền bỉ.
Khí tức của Thường Tự Tại lần nữa áp bách tới, nhanh chóng tới gần, lại khiến cho nội tâm Sở Mộ vô cùng bất đắc dĩ.
- Trước mắt muốn đi tới khu vực khai thác mỏ Biên Hoang còn một đoạn đường rất xa. Trước khi chạy tới khu vực khai thác mỏ, chỉ sợ sẽ bị Thường Tự Tại đuổi kịp.
Sở Mộ một mặt vỗ đôi cánh kiếm khí, một mặt âm thầm suy nghĩ.
- Tiểu bối, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói. Ngoan ngoãn dâng ra tất cả bảo vật, ta sẽ để cho ngươi toàn thây, nếu không....
Thường Tự Tại một mặt tăng tốc đuổi theo, thanh âm hắn dưới tác dụng của kiếm khí bỏ qua không khí ngăn cản, bắn về phía Sở Mộ, chui vào trong tai Sở Mộ. Cuối cùng hắn còn nói một câu khiến cho người ta rét lạnh, sởn hết gai ốc:
- Ta sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết.
Thường Tự Tại uy hiếp như vậy cũng không bị Sở Mộ đặt vào trong mắt, hắn vẫn suy tư đối sách như trước.
- Tiểu bối, kiếm khí của ngươi không còn nhiều lắm đúng không? CHo dù ngươi có thủ đoạn khôi phục kiếm khí, nhưng mà cũng không có cách nào so sánh tới ta.
Thường Tự Tại không ngừng nói chuyện, ý đồ làm nhiễu loạn tâm thần của Sở Mộ.
- Tiểu bối, trừ khi có kỳ tích xảy ra, nếu không một khi bị ta đuổi theo, đến lúc đó ta sẽ bắt lại ngươi trước. Hung hăng tra tấn ngươi, khiến cho ngươi biết kết cục của việc dám hai lần mạo phạm ta.
Thường Tự Tại cũng mặc kệ Sở Mộ có chú ý lời nói của hắn hay không, mỗi một câu nói ra đều là chiến thuật tâm lý, nhiễu loạn tâm thần.
- Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chiến một trận.
Dừng lại, quay người, thân thể Sở Mộ phảng phất như cố định trên không trung. Đối mặt trực tiếp với Thường Tự Tại đang đuổi theo phía sau, vẻ mặt lạnh lẽo.
Tốc độ của nhất phi trùng thiên cực nhanh, nhưng mà tiêu hao quá lớn, không có cách nào kéo dài. Tầng thứ nhất của bí pháp Hoành Thiên luyện không tốc độ không bằng tốc độ của Thường Tự Tại. Đây cũng không phải là bởi vì bí pháp Hoành Thiên luyện không không tốt. Chủ yếu là bởi vì tu vi kiếm khí chênh lệch quá mức lớn.
Nếu không, nếu như so có tu vi Khí Hải cảnh, dù chỉ là Khí Hải cảnh nhập môn, chỉ cần dựa vào bí pháp Hoành Thiên luyện không này. Dù chỉ dùng tầng thứ nhất Thường Tự Tại cũng không có cách nào đuổi kịp hắn, ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.
Tất cả mọi chuyện đều không có chữ nếu như, sự thực là tu vi kiếm khí của Sở Mộ chỉ là Khí Hải cảnh viên mãn, kém Thường Tự Tại quá nhiều. Dưới sự đuổi giết của Thường Tự Tại, hắn không có cách nào đào thoát.
Đã không có cách nào đào thoát thì chỉ có thể chiến một trận.
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Mộ cảm thấy nóng bỏng. Tốc độ nhảy lên của trái tim đột nhiên nhanh hơn, tạo thành thanh âm như sấm rền. Một lượng lớn máu tươi giống như thủy triều mạnh mẽ phụt ra, trùng kích toàn thân cao thấp, lại khiến cho toàn thân Sở Mộ nóng lên. Đồng thời còn cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ trong người.
Khí tức cường hãn chấn động từ trong cơ thể Sở Mộ tràn ra, hóa thành một cơn lốc bắt đầu lan tràn ra bốn phía, khiến cho phong vân biến sắc.
Từng cơn gió lớn thổi qua, lúc thổi qua Sở Mộ, thổi khiến cho mái tóc màu đen và y phục của Sở Mộ tung bay. Những cơn gió kia giống như là kiếm quang sắc bén vậy.
Khí thế Sở Mộ phóng ra ngày càng mãnh liệt, nhưng mà Thường Tự Tại không sợ một chút nào. Trong mắt hắn, khí thế như vậy còn chưa đủ dùng.
- Ha ha, ngươi rất thức thời, ngoan ngoãn giao ra tất cả bảo vật, ta sẽ để cho ngươi toàn thây.
Khi Thường Tự Tại còn cách Sở Mộ chừng trăm thước đã dừng lại.
Khoảng cách một trăm thước đối với hắn mà nói bất quá chỉ là một hơi là tới.
Nghe Thường Tự Tại nói vậy, Sở Mộ cũng không thèm đáp lại, vẻ mặt lạnh nhạt, một tay nắm lấy Địa Nguyên kiếm, một tay nắm lấy Tốc Không kiếm, hai cánh kiếm khí sau lưng khẽ vỗ.
Trong lúc thi triển bí pháp, kiếm khí sẽ không ngừng tiêu hao, lúc này không thể nào thôi động linh thạch trung phẩm hấp thu linh khí bên trong. Nếu như lại còn tiêu hao.... Sở Mộ biết rõ, hắn không kiên trì được bao lâu nữa.
Một kiếm.
Hắn chỉ có cơ hội một kiếm, nếu như một kiếm không giết được Thường Tự Tại này, một khi đánh lâu dài, đối với bản thân hắn rất là bất lợi.
Có cơ hội hay không?
Trải qua lần lượt suy diễn, Sở Mộ khẳng định mình có cơ hội. Thường Tự Tại đối với hắn hận thấu xương, loại người này từ trong bản chất tồn tại tính khí bạo ngược, chắc chắn sẽ không thoáng cái giết chết hắn. Mà còn muốn bắt lấy hắn, hung hăng tra tấn một phen, phát tiết mối hận trong lòng. Đây là điểm thứ nhất.
Thứ hai, Thường Tự Tại này có tu vi Khí Hải cảnh tiểu thành, mà tu vi kiếm khí của hắn chỉ là Hóa Khí cảnh viên mãn. Giữa cả hai chênh lệch thực sự quá lớn, đã lớn tới mức không có cách nào dùng kiếm thuật bù đắp được.
Cho nên trong mắt Thường Tự Tại, Sở Mộ bất quá chỉ là một tiểu bối vô tri dám can đảm mạo phạm hắn mà thôi.
Sở Mộ muốn làm cho đối phương khinh thị mình, như vậy mình mới có cơ hội phản kích.
Quả nhiên giống như Sở Mộ đoán trước, Thường Tự Tại cũng không có trực tiếp ra tay, mà là duỗi tay ra. Từng đạo kiếm khí màu lam nhạt giống như thực chất phá không bay về phía trước.
Mỗi một đạo kiếm khí phảng phất như một thanh kiếm khí chém tới, tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi, lại khiến cho Sở Mộ khó có thể né tránh.
Kiếm khí hộ thể như tờ giấy mỏng, vô hình kiếm khí hộ thể lập tức bị xé nát, mấy đạo kiếm khí màu lam nhạt chém vào trên nội giáp hạ phẩm, rốt cuộc bị nội giáp hạ phẩm ngăn cản.
- Lại có nội giáp sao?
Thường Tự Tại thoáng cái kinh ngạc, chợt lại cười khinh thường:
- bất quá chỉ là nội giáp hạ phẩm cũng muốn ngăn cản ta sao?
Dứt lời, trong tay Thường Tự Tại xuất hiện một thanh kiếm khí, toàn thân phảng phất như có dòng nước màu lam nhạt chảy xuôi, chảy xuôi từ thân kiếm tới mũi kiếm. bên trên còn tản mát ra hàn ý khiến cho người ta kinh ngạc.
Cực phẩm kiếm khí: Hàn Thủy kiếm.
Hàn Thủy kiếm chém ra hai kiếm trong hư không, trong không khí tràn ngập sương mù màu trắng rất nhỏ. Hia đạo Hàn Thủy kiếm khí phá không bắn ra. Kiếm khí hộ thể vừa mới xuất hiện quanh người Sở Mộ lần nữa bị xé nứt. Vô hình kiếm khí hộ thể thì không có xuất hiện, nội giáp hạ phẩm lập tức bị đánh trúng.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 578: Âm Tốc kiếm (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.