Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3789: Tân sinh (Thượng)
Đại Ma Chủ tử vong, Trấn Ma Kiếm biến mất, Trấn Ma Không Gian cũng tùy theo biến mất, bất quá thi thể của Đại Ma Chủ y nguyên còn, thi thể của một Đại Ma Chủ không thể nghi ngờ sẽ ẩn chứa năng lượng kinh người, hảo hảo lợi dụng, thời gian dần qua phóng thích, Thánh Địa tu luyện của Kiếm Thành còn có thể duy trì thời gian rất dài.
Từ nay về sau, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tạm thời ở lại trong Sở Môn Kiếm Quán.
Hai người cũng không có buông tha cho tu luyện, nhưng không có bế quan thời gian dài, lúc bọn hắn tu luyện dùng Hư Không Âm Dương Kinh đệ tam trọng tiến hành, so với tốc độ tu luyện bình thường thì nhanh hơn không ít, ngoài ra, là trao đổi Kiếm đạo.
Ngẫu nhiên Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh sẽ cho Sở Vương Đạo một ít chỉ điểm, để cho Sở Vương Đạo tận giải đủ loại nghi hoặc, hơn nữa đã có tăng lên rất cao, cảnh giới kiếm pháp đột phá.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh sẽ không trực tiếp dạy bảo Sở Vương Đạo kiếm pháp gì, mà dạy hắn tu luyện kiếm pháp như thế nào, cho người con cá không bằng cho người cần câu cá, như vậy chờ bọn hắn rời khỏi, Sở Vương Đạo mới có thể tu luyện tốt hơn.
Mà lấy thiên phú cùng tiềm lực của Sở Vương Đạo, đoán chừng cả đời, thành tựu chỉ là Đại Đế cảnh. Cao nhất bất quá là Tam bộ Đại Đế cực hạn, Chúa Tể cảnh cơ hồ vô vọng, nhưng chính hắn cũng rất thỏa mãn.
Dương Thu Nguyệt tính tình dịu dàng, tuy thiên phú tu luyện bình thường, nhưng lại một hiền nội trợ rất tốt, để cho Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh rất hài lòng, tự nhiên cũng sẽ tận tâm chỉ điểm nàng.
Có hai người chỉ điểm cùng với tài nguyên cung ứng, tu vi của Dương Thu Nguyệt tăng lên rất nhanh.
Sở Mộ thể hiện đầy đủ trách nhiệm của huynh trưởng, thời gian đối với Tu Luyện giả đẳng cao cấp mà nói, không đáng kể chút nào.
Tuy tuổi thọ của Chúa Tể cảnh không phải vô hạn, nhưng dưới tình huống bình thường, sống trên ngàn vạn năm là rất bình thường, mà đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh, tu vi tăng lên trở nên càng thêm khó khăn, so với lúc ở Đại Đế cảnh, còn muốn khó khăn hơn trăm lần, nhìn Úy Lam lão tổ, vài vạn năm rồi, tu vi vẫn là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, liền biết rõ trong đó tăng lên khó khăn.
Lúc trước tu vi cảnh giới của Sở Mộ là Tiểu Chúa Tể cảnh, mà đời trước của Tuyết Ngân Linh là Hư Không Kiếm Linh, cấp bậc cũng là Tiểu Chúa Tể cảnh, hai người có thể rất nhanh đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh, nhưng sau khi đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh, ý nghĩa ưu thế lúc trước của bọn hắn đã tiêu hao hết, từ nay về sau tăng lên, hoàn toàn phải bằng năng lực của mình.
Nếu không đạt được kỳ ngộ, muốn tăng lên nhanh, rất khó khăn.
Bất quá Tuyết Ngân Linh còn có một ưu thế, kia chính là nàng đã nhận được Tuyết tộc Bán Thần Chí Tôn truyền thừa, ở trước Bán Thần Chí Tôn tu luyện, sẽ nhanh hơn Chúa Tể cảnh bình thường, bất quá thiên phú của Sở Mộ hơn người, cũng không chậm hơn Tuyết Ngân Linh bao nhiêu, còn nữa, hai người cùng tu Hư Không Âm Dương Kinh, hỗ trợ lẫn nhau, so với Tiểu Chúa Tể cảnh bình thường thì nhanh hơn không chỉ gấp mười lần.
Thời gian cực nhanh, chỉ chớp mắt, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh ở Úy Lam Giới Vực đã năm năm thời gian, năm năm này ngoại trừ tu luyện cùng chỉ điểm bình thường ra, hai người cũng đi khắp toàn bộ Úy Lam Giới Vực, ngắm nhìn phong cảnh.
Mặc dù Úy Lam Giới Vực chỉ là giới vực cấp thấp, cũng có được phong cảnh đặc biệt, mang đến cho Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh không ít cảm ngộ.
Khi Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh du lịch phản hồi Sở Môn Kiếm Quán, một việc vui phát sinh, hài tử của Sở Vương Đạo sinh ra rồi, hơn nữa còn là long phượng thai trong song bào thai.
Sở Vương Đạo đã có hài tử, vẫn là hai cái, tương đương với một chi này của Sở Mộ có hậu đại, không phải thân sinh, nhưng Sở Mộ cũng rất thương yêu.
- Hài tử thật đáng yêu.
Tuyết Ngân Linh cười nói, trên mặt có một loại quang huy mẫu tính, để cho Sở Mộ nhìn ngây người.
Mà chứng kiến đôi hài tử này, lại mang đến cho Sở Mộ một loại cảm động không hiểu, hai loại bộ phận Sinh Tử Bản Nguyên trong Chư Thiên Kiếm Đạo Bản Nguyên phi tốc tăng lên, bắt đầu ngưng tụ thành kiếm khí.
- Đại ca, ngươi lấy danh tự cho hai tiểu gia hỏa này đi.
Sở Vương Đạo cười nói.
- Để cho ta lấy danh tự, đặt tên gì nhỉ?
Sở Mộ nao nao, chợt cảm thấy cao hứng:
- Cũng tốt, vậy hãy để cho đại bá ta lấy danh tự đi.
Nói xong, Sở Mộ liền tự hỏi.
Thời điểm hai hài tử này vẫn còn trong bào thai, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh liền dùng lực lượng của bọn hắn bảo vệ bọn chúng, đó là Bản Nguyên chi lực thuần túy, sẽ từ từ tẩm bổ thai nhi, thai nhi sẽ trở nên hoàn mỹ, bởi vậy, bọn hắn có được thiên phú hơn người, thiên tư tối thiểu có thể đạt tới tuyệt thế thiên kiêu.
- Như vậy, nam gọi Sở Kinh Thế.
Sở Mộ nói, thiên tư ít nhất tuyệt thế thiên kiêu, tương lai thành tựu sẽ không kém, mà Sở Mộ cũng hi vọng, hắn có thể danh chấn Chư Thiên, danh cổ kinh thế.
- Nữ để ta lấy a.
Tuyết Ngân Linh cười nói:
- Gọi Sở Không Nguyệt đi.
- Hảo hảo, nam gọi Sở Kinh Thế, nữ gọi Sở Không Nguyệt.
Sở Vương Đạo cười ha hả.
Danh tự đôi long phượng thai này, cứ như vậy định ra.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng không có sốt ruột ly khai, mà tiếp tục ở trong Sở Môn Kiếm Quán, hơn nữa cũng không hề ra ngoài.
Một năm cực nhanh, Sở Kinh Thế cùng Sở Không Nguyệt cũng chầm chậm lớn lên, bọn hắn từ trong thai đã được Bản Nguyên tinh thuần tẩm bổ, trí tuệ sớm khai hóa, ba tháng là có thể bò, lúc nửa tuổi có thể đi đường, chín tháng liền mở miệng nói thoại ngữ đơn giản, hôm nay đầy một năm tuổi, đã nói chuyện lưu loát hơn rất nhiều.
Hai tiểu gia hỏa này, Sở Kinh Thế rất nghịch ngợm cơ linh, Sở Không Nguyệt thì rất yên tĩnh, tựa hồ hiểu chuyện hơn một ít.
Trong một năm, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng thỉnh thoảng dùng lực lượng bản thân, dưới tình huống không nuông chiều cho hư, tẩy luyện thân hình cho hai hài tử, vi ngày sau tu luyện chế tạo trụ cột vô cùng vững chắc, kia, là trụ cột lúc ban đầu.
Trên thực tế hai tiểu gia hỏa này mặc dù mới một tuổi, nhưng lực lượng còn cường đại hơn hài tử mười tuổi, thân thể của bọn hắn đều rất cường hoành.
Ngoại trừ chơi cùng hai tiểu gia hỏa, từ nhỏ dạy bảo bọn hắn đạo lý làm người, cách đối nhân xử thế cùng với thay đổi một cách vô tri vô giác tâm tính của bọn hắn, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng không có buông tha tu luyện.
Kiếm Đạo Độc Thần
Từ nay về sau, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh tạm thời ở lại trong Sở Môn Kiếm Quán.
Hai người cũng không có buông tha cho tu luyện, nhưng không có bế quan thời gian dài, lúc bọn hắn tu luyện dùng Hư Không Âm Dương Kinh đệ tam trọng tiến hành, so với tốc độ tu luyện bình thường thì nhanh hơn không ít, ngoài ra, là trao đổi Kiếm đạo.
Ngẫu nhiên Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh sẽ cho Sở Vương Đạo một ít chỉ điểm, để cho Sở Vương Đạo tận giải đủ loại nghi hoặc, hơn nữa đã có tăng lên rất cao, cảnh giới kiếm pháp đột phá.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh sẽ không trực tiếp dạy bảo Sở Vương Đạo kiếm pháp gì, mà dạy hắn tu luyện kiếm pháp như thế nào, cho người con cá không bằng cho người cần câu cá, như vậy chờ bọn hắn rời khỏi, Sở Vương Đạo mới có thể tu luyện tốt hơn.
Mà lấy thiên phú cùng tiềm lực của Sở Vương Đạo, đoán chừng cả đời, thành tựu chỉ là Đại Đế cảnh. Cao nhất bất quá là Tam bộ Đại Đế cực hạn, Chúa Tể cảnh cơ hồ vô vọng, nhưng chính hắn cũng rất thỏa mãn.
Dương Thu Nguyệt tính tình dịu dàng, tuy thiên phú tu luyện bình thường, nhưng lại một hiền nội trợ rất tốt, để cho Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh rất hài lòng, tự nhiên cũng sẽ tận tâm chỉ điểm nàng.
Có hai người chỉ điểm cùng với tài nguyên cung ứng, tu vi của Dương Thu Nguyệt tăng lên rất nhanh.
Sở Mộ thể hiện đầy đủ trách nhiệm của huynh trưởng, thời gian đối với Tu Luyện giả đẳng cao cấp mà nói, không đáng kể chút nào.
Tuy tuổi thọ của Chúa Tể cảnh không phải vô hạn, nhưng dưới tình huống bình thường, sống trên ngàn vạn năm là rất bình thường, mà đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh, tu vi tăng lên trở nên càng thêm khó khăn, so với lúc ở Đại Đế cảnh, còn muốn khó khăn hơn trăm lần, nhìn Úy Lam lão tổ, vài vạn năm rồi, tu vi vẫn là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, liền biết rõ trong đó tăng lên khó khăn.
Lúc trước tu vi cảnh giới của Sở Mộ là Tiểu Chúa Tể cảnh, mà đời trước của Tuyết Ngân Linh là Hư Không Kiếm Linh, cấp bậc cũng là Tiểu Chúa Tể cảnh, hai người có thể rất nhanh đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh, nhưng sau khi đạt tới Tiểu Chúa Tể cảnh, ý nghĩa ưu thế lúc trước của bọn hắn đã tiêu hao hết, từ nay về sau tăng lên, hoàn toàn phải bằng năng lực của mình.
Nếu không đạt được kỳ ngộ, muốn tăng lên nhanh, rất khó khăn.
Bất quá Tuyết Ngân Linh còn có một ưu thế, kia chính là nàng đã nhận được Tuyết tộc Bán Thần Chí Tôn truyền thừa, ở trước Bán Thần Chí Tôn tu luyện, sẽ nhanh hơn Chúa Tể cảnh bình thường, bất quá thiên phú của Sở Mộ hơn người, cũng không chậm hơn Tuyết Ngân Linh bao nhiêu, còn nữa, hai người cùng tu Hư Không Âm Dương Kinh, hỗ trợ lẫn nhau, so với Tiểu Chúa Tể cảnh bình thường thì nhanh hơn không chỉ gấp mười lần.
Thời gian cực nhanh, chỉ chớp mắt, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh ở Úy Lam Giới Vực đã năm năm thời gian, năm năm này ngoại trừ tu luyện cùng chỉ điểm bình thường ra, hai người cũng đi khắp toàn bộ Úy Lam Giới Vực, ngắm nhìn phong cảnh.
Mặc dù Úy Lam Giới Vực chỉ là giới vực cấp thấp, cũng có được phong cảnh đặc biệt, mang đến cho Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh không ít cảm ngộ.
Khi Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh du lịch phản hồi Sở Môn Kiếm Quán, một việc vui phát sinh, hài tử của Sở Vương Đạo sinh ra rồi, hơn nữa còn là long phượng thai trong song bào thai.
Sở Vương Đạo đã có hài tử, vẫn là hai cái, tương đương với một chi này của Sở Mộ có hậu đại, không phải thân sinh, nhưng Sở Mộ cũng rất thương yêu.
- Hài tử thật đáng yêu.
Tuyết Ngân Linh cười nói, trên mặt có một loại quang huy mẫu tính, để cho Sở Mộ nhìn ngây người.
Mà chứng kiến đôi hài tử này, lại mang đến cho Sở Mộ một loại cảm động không hiểu, hai loại bộ phận Sinh Tử Bản Nguyên trong Chư Thiên Kiếm Đạo Bản Nguyên phi tốc tăng lên, bắt đầu ngưng tụ thành kiếm khí.
- Đại ca, ngươi lấy danh tự cho hai tiểu gia hỏa này đi.
Sở Vương Đạo cười nói.
- Để cho ta lấy danh tự, đặt tên gì nhỉ?
Sở Mộ nao nao, chợt cảm thấy cao hứng:
- Cũng tốt, vậy hãy để cho đại bá ta lấy danh tự đi.
Nói xong, Sở Mộ liền tự hỏi.
Thời điểm hai hài tử này vẫn còn trong bào thai, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh liền dùng lực lượng của bọn hắn bảo vệ bọn chúng, đó là Bản Nguyên chi lực thuần túy, sẽ từ từ tẩm bổ thai nhi, thai nhi sẽ trở nên hoàn mỹ, bởi vậy, bọn hắn có được thiên phú hơn người, thiên tư tối thiểu có thể đạt tới tuyệt thế thiên kiêu.
- Như vậy, nam gọi Sở Kinh Thế.
Sở Mộ nói, thiên tư ít nhất tuyệt thế thiên kiêu, tương lai thành tựu sẽ không kém, mà Sở Mộ cũng hi vọng, hắn có thể danh chấn Chư Thiên, danh cổ kinh thế.
- Nữ để ta lấy a.
Tuyết Ngân Linh cười nói:
- Gọi Sở Không Nguyệt đi.
- Hảo hảo, nam gọi Sở Kinh Thế, nữ gọi Sở Không Nguyệt.
Sở Vương Đạo cười ha hả.
Danh tự đôi long phượng thai này, cứ như vậy định ra.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng không có sốt ruột ly khai, mà tiếp tục ở trong Sở Môn Kiếm Quán, hơn nữa cũng không hề ra ngoài.
Một năm cực nhanh, Sở Kinh Thế cùng Sở Không Nguyệt cũng chầm chậm lớn lên, bọn hắn từ trong thai đã được Bản Nguyên tinh thuần tẩm bổ, trí tuệ sớm khai hóa, ba tháng là có thể bò, lúc nửa tuổi có thể đi đường, chín tháng liền mở miệng nói thoại ngữ đơn giản, hôm nay đầy một năm tuổi, đã nói chuyện lưu loát hơn rất nhiều.
Hai tiểu gia hỏa này, Sở Kinh Thế rất nghịch ngợm cơ linh, Sở Không Nguyệt thì rất yên tĩnh, tựa hồ hiểu chuyện hơn một ít.
Trong một năm, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng thỉnh thoảng dùng lực lượng bản thân, dưới tình huống không nuông chiều cho hư, tẩy luyện thân hình cho hai hài tử, vi ngày sau tu luyện chế tạo trụ cột vô cùng vững chắc, kia, là trụ cột lúc ban đầu.
Trên thực tế hai tiểu gia hỏa này mặc dù mới một tuổi, nhưng lực lượng còn cường đại hơn hài tử mười tuổi, thân thể của bọn hắn đều rất cường hoành.
Ngoại trừ chơi cùng hai tiểu gia hỏa, từ nhỏ dạy bảo bọn hắn đạo lý làm người, cách đối nhân xử thế cùng với thay đổi một cách vô tri vô giác tâm tính của bọn hắn, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng không có buông tha tu luyện.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3789: Tân sinh (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.